Chương 1877: Vô thượng thần võ. (2)
Cửu Đương Gia
05/09/2015
Phạm vi tám tam vị chân hỏa lô bao phủ lại khuếch trương gấp mười lần, bao gồm khu vực tám vạn dặm. Biến tám vạn dặm thành hỏa vực, nhốt Cự Linh Dương Thần vào giữa, định luyện hóa nó.
Mặt đất bị luyện thành dung nham, không gian bị thiêu vặn vẹo. Ánh sáng đỏ thẫm bắn ra thật xa, nhiệt độ nóng kinh khủng làm khu rừng đỏ bốc cháy.
Đám người Thanh Loan thánh nữ, Hiên Viên Nhất Nhất, Thiên Toán thư sinh mới chạy vào rừng đỏ lại vội vàng trốn ra.
Nhiều sinh linh kỳ lạ chạy ra theo nhóm Thanh Loan thánh nữ. Tất cả là giống loại cường đại được di tích thái cổ dựng dục, chúng đang chạy trốn, vì đại chiến sâu trong rừng rậm quá khủng khiếp.
Tóc Tây Môn Xuy Tiêu bị đốt khét, lòng rung động nói:
- Chết tiệt, chiến đấu đẳng cấp thế này quá biến thái. Nếu xảy ra trên lãnh thổ nhân tộc không biết có bao nhiêu người chết.
Tây Môn Xuy Tiêu cảm thấy chênh lệch với Phong Phi Vân quá lớn, trước kia gã đã xem nhẹ lực lượng của hắn.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua là người cuối cùng chạy nhanh ra rừng đỏ, mông bị tam vị chân hỏa lô đốt.
- Sức chiến đấu của Phong huynh sao tăng nhiều như thế? Dù là chúa tể Trung Ương vương triều thứ hai của chúng ta cũng không đánh lại Phong huynh. Trong Trung Ương vương triều thứ hai không tìm ra một người đánh bại Phong huynh được, có lẽ chỉ lão tổ tông nhà chúng ta có thể đối kháng.
Phong Phi Vân càng mạnh thì bọn họ càng mừng, có hắn chống lưng cho bọn họ đủ để đi ngang trên lãnh thổ nhân tộc.
Thiên Toán thư sinh nói:
- Trước khi Phong huynh vào Tiểu Linh tiên giới mới đến Vũ Hóa đệ thất trọng. Về mặt lý luận muốn tu luyện Vũ Hóa đệ thất trọng đến cảnh giới chuẩn thánh cần tốn ít nhất năm trăm năm, cái này là tính theo thiên tài đẳng cấp truyền kỳ.
- Ta cảm thấy Phong huynh chưa đột phá đến Vũ Hóa đệ bát trọng, có sức chiến đấu cường đại như thế chắc vì vạn thú chiến thể đại thừa.
- Còn có đặc điểm huyết thống bán yêu. Mọi người đừng quên Phong huynh là bán thánh thứ nhất phá vỡ nguyền rủa, sáng tạo kỳ tích gì cũng bình thường.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua không biết nên nói cái gì:
- Mới có Vũ Hóa đệ thất trọng đã lợi hại như vậy, nếu đột phá Vũ Hóa đệ bát trọng, dưới thánh linh còn ai đánh lại hắn?
Trước kia Trung Nguyên Nhất Điểm Qua tự cho mình là thiên tài số một trong thiên hạ, nhưng so với Phong Phi Vân thì gã cảm thấy mình chưa đủ thiên tài.
Thiên Toán thư sinh cười nói:
- Đại thế giới cường giả lớp lớp, có Thần thông lớn, cơ duyên lớn, thiên phú lớn chưa chắc đều được mọi người biết. Ngoài trời có trời, ngoài người có người. Ai dám nói mình là đệ nhất thiên hạ?
Phong Phi Vân, Cự Linh Dương Thần đại chiến trong di tích thái cổ kinh động nhiều vương giả thế hệ trẻ.
Trong di tích thái cổ, trên sa mạc đen, một tên mập cao sáu, bảy thước vỗ một chưởng. Một con thần ngô mãnh thú bán thánh cảnh bị vỗ lún vào cát, tên mập tay không xé thần ngô thành hai khúc nhét vào miệng nhai.
Mãnh thú bán thánh cảnh đủ làm vương giả thế hệ trẻ sợ hãi trốn xa thật xa khỏi mảnh đất tử vong này. Nhưng tên mập không sợ, gã đi vào mảnh đất tử vong này, ăn vua mãnh thú.
Tên mập là Bất Tử Bất Quá của Bạch Hổ yêu tộc.
Bất Tử Bất Quá nhìn sông lửa phía chân trời, mũi hít hà.
Bất Tử Bất Quá cười tủm tỉm:
- Trong người bán yêu thì ra có máu rồng, ta ngửi được chút mùi tổ long vương ấu niên. Không lẽ là họ hàng nhà Thập Tam Thái Tử? Ta phải đi góp vui mới được.
Bất Tử Bất Quá phát ra tiếng hổ gầm hù các mãnh thú, sinh linh nằm sấp dưới đất. Người Bất Tử Bất Quá trướng to biến thành con cọp màu trắng, cao cỡ ngón núi, trán có chữ vương đỏ máu. Bất Tử Bất Quá chạy nhanh vào rừng cây đỏ.
Trung tâm di tích thái cổ, trên cung tường sụp đổ. Tường cao như dãy núi có một nam nhân cao lớn mặc áo trắng đứng, đầu mọc hai sừng rồng.
Nam nhân áo trắng nhìn hướng rừng rậm đỏ, lạnh lùng nói:
- Nhi tử củap hản đồ long tộc, rốt cuộc ngươi đã xuất hiện.
Một vương giả thế hệ trẻ long tộc tu vi bán thánh bay lên cung tường, khom người cúi đầu, nói:
- Thái tử điện hạ, không tìm được Hiên Viên kiếm.
Thập Tam Thái Tử nhíu mày nói:
- Nơi này từng là tẩm cung của Địa Hoàng Đại Thánh. Tương truyền năm xưa cường giả vô thượng Hiên Viên Đế Sư của nhân tộc đến tuổi già đã tới đây tìm cách sống lâu. Có người thấy Hiên Viên Đế Sư đi vào di tích thái cổ rồi không ra ngoài nữa, hiển nhiên hắn không tìm ra cách kéo dài sự sống, chết trong di tích thái cổ này.
- Chắc chắn Hiên Viên Kiếm ở đây. Những chí tôn nhân tộc chọn địa điểm vương giả luận đạo tại đây là muốn phái vương giả thế hệ trẻ nhân tộc đến di tích thái cổ tìm cơ duyên, sự thật là để tìm Hiên Viên Kiếm.
- Hiên Viên Kiếm là một trong thánh linh dụng cụ mạnh nhất thiên hạ, lực lượng bản thân kiếm linh có thể chiến đấu với thánh. Chỉ người có duyên với Hiên Viên Kiếm mới tìm thấy nó, trở thành chủ nhân của nó.
- Chúng ta không tìm được thì thôi. Loại thánh linh dụng cụ này dù chúng ta tìm được cũng không thể cưỡng ép trấn áp nó.
Bán thánh long tộc lên tiếng:
- Vậy chuyến này chúng ta tay không trở về?
Thập Tam Thái Tử lắc đầu, nói:
- Trước khi vào Tiểu Linh tiên giới tổ long vương đã dùng thần niệm truyền âm cho ta. Trong di tích thái cổ có bí mật lớn. Lúc trước Hiên Viên Đế Sư về già vào di tích thái cổ có lẽ không phải muốn tìm cách sống lâu, mà vì trấn áp thứ gì hoặc sinh vật gì.
Vẻ mặt bán thánh long tộc cung kính nói:
- Thế ý của tổ long vương là . . .?
- Tổ long vương muốn chúng ta tìm ra sự thật, dù không có được Hiên Viên Kiếm cũng phải tìm được sự thật.
Hiên Viên Kiếm nhìn mây đỏ phía chân trời, tám tam vị chân hỏa lô lơ lửng, có tiếng rồng ngâm vang vọng.
Người Thập Tam Thái Tử phát ra long khí hùng hồn, khí thế mạnh mẽ. Sóng khí khuếch tán đánh bay bán thánh long tộc như đuổi ruồi.
Bùm!
Bán thánh long tộc té vào cung điện đổ nát cách mấy trăm dặm, đập mặt đất thủng cái lỗ to.
- Kết cuộc của phản đồ là cái chết. Chém phản đồ trước rồi tìm Hiên Viên Kiếm sau.
Giọng Thập Tam Thái Tử còn vang vọng trên tường thành thân thể đã biến mất.
Cơ thể Cự Linh Dương Thần như núi cao, xương cốt như thần ngọc. Nhưng dường như Cự Linh Dương Thần bị thương nặng từ trước, chỉ còn một phần lực lượng.
Cự Linh Dương Thần thật sự thì có thịt, còn Cự Linh Dương Thần chỉ có bộ xương, thịt trên người bị ăn mòn gần hết, rõ ràng nó từng bị thương nặng.
Nếu vào lúc Cự Linh Dương Thần đỉnh cao nhất, dù Phong Phi Vân có mặc áo da phượng vảy rồng hóa rồng cũng sẽ bị nó một bàn tay đập chết. Bây giờ Cự Linh Dương Thần rất yếu, chỉ đánh ngang tay với Phong Phi Vân.
Cự Linh Dương Thần chỉ có thân hình xương trắng, khá sợ lửa. Khi Phong Phi Vân đánh ra tám tam vị chân hỏa lô thì Cự Linh Dương Thần bị kiềm chết gắt gao, nhốt trong hỏa vực rực cháy.
Bùm!
Cự Linh Dương Thần một đấm đánh bay một tam vị chân hỏa lô, mở đường máu, cơ thể to lớn lao nhanh hướng hồ máu.
Mặt đất bị luyện thành dung nham, không gian bị thiêu vặn vẹo. Ánh sáng đỏ thẫm bắn ra thật xa, nhiệt độ nóng kinh khủng làm khu rừng đỏ bốc cháy.
Đám người Thanh Loan thánh nữ, Hiên Viên Nhất Nhất, Thiên Toán thư sinh mới chạy vào rừng đỏ lại vội vàng trốn ra.
Nhiều sinh linh kỳ lạ chạy ra theo nhóm Thanh Loan thánh nữ. Tất cả là giống loại cường đại được di tích thái cổ dựng dục, chúng đang chạy trốn, vì đại chiến sâu trong rừng rậm quá khủng khiếp.
Tóc Tây Môn Xuy Tiêu bị đốt khét, lòng rung động nói:
- Chết tiệt, chiến đấu đẳng cấp thế này quá biến thái. Nếu xảy ra trên lãnh thổ nhân tộc không biết có bao nhiêu người chết.
Tây Môn Xuy Tiêu cảm thấy chênh lệch với Phong Phi Vân quá lớn, trước kia gã đã xem nhẹ lực lượng của hắn.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua là người cuối cùng chạy nhanh ra rừng đỏ, mông bị tam vị chân hỏa lô đốt.
- Sức chiến đấu của Phong huynh sao tăng nhiều như thế? Dù là chúa tể Trung Ương vương triều thứ hai của chúng ta cũng không đánh lại Phong huynh. Trong Trung Ương vương triều thứ hai không tìm ra một người đánh bại Phong huynh được, có lẽ chỉ lão tổ tông nhà chúng ta có thể đối kháng.
Phong Phi Vân càng mạnh thì bọn họ càng mừng, có hắn chống lưng cho bọn họ đủ để đi ngang trên lãnh thổ nhân tộc.
Thiên Toán thư sinh nói:
- Trước khi Phong huynh vào Tiểu Linh tiên giới mới đến Vũ Hóa đệ thất trọng. Về mặt lý luận muốn tu luyện Vũ Hóa đệ thất trọng đến cảnh giới chuẩn thánh cần tốn ít nhất năm trăm năm, cái này là tính theo thiên tài đẳng cấp truyền kỳ.
- Ta cảm thấy Phong huynh chưa đột phá đến Vũ Hóa đệ bát trọng, có sức chiến đấu cường đại như thế chắc vì vạn thú chiến thể đại thừa.
- Còn có đặc điểm huyết thống bán yêu. Mọi người đừng quên Phong huynh là bán thánh thứ nhất phá vỡ nguyền rủa, sáng tạo kỳ tích gì cũng bình thường.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua không biết nên nói cái gì:
- Mới có Vũ Hóa đệ thất trọng đã lợi hại như vậy, nếu đột phá Vũ Hóa đệ bát trọng, dưới thánh linh còn ai đánh lại hắn?
Trước kia Trung Nguyên Nhất Điểm Qua tự cho mình là thiên tài số một trong thiên hạ, nhưng so với Phong Phi Vân thì gã cảm thấy mình chưa đủ thiên tài.
Thiên Toán thư sinh cười nói:
- Đại thế giới cường giả lớp lớp, có Thần thông lớn, cơ duyên lớn, thiên phú lớn chưa chắc đều được mọi người biết. Ngoài trời có trời, ngoài người có người. Ai dám nói mình là đệ nhất thiên hạ?
Phong Phi Vân, Cự Linh Dương Thần đại chiến trong di tích thái cổ kinh động nhiều vương giả thế hệ trẻ.
Trong di tích thái cổ, trên sa mạc đen, một tên mập cao sáu, bảy thước vỗ một chưởng. Một con thần ngô mãnh thú bán thánh cảnh bị vỗ lún vào cát, tên mập tay không xé thần ngô thành hai khúc nhét vào miệng nhai.
Mãnh thú bán thánh cảnh đủ làm vương giả thế hệ trẻ sợ hãi trốn xa thật xa khỏi mảnh đất tử vong này. Nhưng tên mập không sợ, gã đi vào mảnh đất tử vong này, ăn vua mãnh thú.
Tên mập là Bất Tử Bất Quá của Bạch Hổ yêu tộc.
Bất Tử Bất Quá nhìn sông lửa phía chân trời, mũi hít hà.
Bất Tử Bất Quá cười tủm tỉm:
- Trong người bán yêu thì ra có máu rồng, ta ngửi được chút mùi tổ long vương ấu niên. Không lẽ là họ hàng nhà Thập Tam Thái Tử? Ta phải đi góp vui mới được.
Bất Tử Bất Quá phát ra tiếng hổ gầm hù các mãnh thú, sinh linh nằm sấp dưới đất. Người Bất Tử Bất Quá trướng to biến thành con cọp màu trắng, cao cỡ ngón núi, trán có chữ vương đỏ máu. Bất Tử Bất Quá chạy nhanh vào rừng cây đỏ.
Trung tâm di tích thái cổ, trên cung tường sụp đổ. Tường cao như dãy núi có một nam nhân cao lớn mặc áo trắng đứng, đầu mọc hai sừng rồng.
Nam nhân áo trắng nhìn hướng rừng rậm đỏ, lạnh lùng nói:
- Nhi tử củap hản đồ long tộc, rốt cuộc ngươi đã xuất hiện.
Một vương giả thế hệ trẻ long tộc tu vi bán thánh bay lên cung tường, khom người cúi đầu, nói:
- Thái tử điện hạ, không tìm được Hiên Viên kiếm.
Thập Tam Thái Tử nhíu mày nói:
- Nơi này từng là tẩm cung của Địa Hoàng Đại Thánh. Tương truyền năm xưa cường giả vô thượng Hiên Viên Đế Sư của nhân tộc đến tuổi già đã tới đây tìm cách sống lâu. Có người thấy Hiên Viên Đế Sư đi vào di tích thái cổ rồi không ra ngoài nữa, hiển nhiên hắn không tìm ra cách kéo dài sự sống, chết trong di tích thái cổ này.
- Chắc chắn Hiên Viên Kiếm ở đây. Những chí tôn nhân tộc chọn địa điểm vương giả luận đạo tại đây là muốn phái vương giả thế hệ trẻ nhân tộc đến di tích thái cổ tìm cơ duyên, sự thật là để tìm Hiên Viên Kiếm.
- Hiên Viên Kiếm là một trong thánh linh dụng cụ mạnh nhất thiên hạ, lực lượng bản thân kiếm linh có thể chiến đấu với thánh. Chỉ người có duyên với Hiên Viên Kiếm mới tìm thấy nó, trở thành chủ nhân của nó.
- Chúng ta không tìm được thì thôi. Loại thánh linh dụng cụ này dù chúng ta tìm được cũng không thể cưỡng ép trấn áp nó.
Bán thánh long tộc lên tiếng:
- Vậy chuyến này chúng ta tay không trở về?
Thập Tam Thái Tử lắc đầu, nói:
- Trước khi vào Tiểu Linh tiên giới tổ long vương đã dùng thần niệm truyền âm cho ta. Trong di tích thái cổ có bí mật lớn. Lúc trước Hiên Viên Đế Sư về già vào di tích thái cổ có lẽ không phải muốn tìm cách sống lâu, mà vì trấn áp thứ gì hoặc sinh vật gì.
Vẻ mặt bán thánh long tộc cung kính nói:
- Thế ý của tổ long vương là . . .?
- Tổ long vương muốn chúng ta tìm ra sự thật, dù không có được Hiên Viên Kiếm cũng phải tìm được sự thật.
Hiên Viên Kiếm nhìn mây đỏ phía chân trời, tám tam vị chân hỏa lô lơ lửng, có tiếng rồng ngâm vang vọng.
Người Thập Tam Thái Tử phát ra long khí hùng hồn, khí thế mạnh mẽ. Sóng khí khuếch tán đánh bay bán thánh long tộc như đuổi ruồi.
Bùm!
Bán thánh long tộc té vào cung điện đổ nát cách mấy trăm dặm, đập mặt đất thủng cái lỗ to.
- Kết cuộc của phản đồ là cái chết. Chém phản đồ trước rồi tìm Hiên Viên Kiếm sau.
Giọng Thập Tam Thái Tử còn vang vọng trên tường thành thân thể đã biến mất.
Cơ thể Cự Linh Dương Thần như núi cao, xương cốt như thần ngọc. Nhưng dường như Cự Linh Dương Thần bị thương nặng từ trước, chỉ còn một phần lực lượng.
Cự Linh Dương Thần thật sự thì có thịt, còn Cự Linh Dương Thần chỉ có bộ xương, thịt trên người bị ăn mòn gần hết, rõ ràng nó từng bị thương nặng.
Nếu vào lúc Cự Linh Dương Thần đỉnh cao nhất, dù Phong Phi Vân có mặc áo da phượng vảy rồng hóa rồng cũng sẽ bị nó một bàn tay đập chết. Bây giờ Cự Linh Dương Thần rất yếu, chỉ đánh ngang tay với Phong Phi Vân.
Cự Linh Dương Thần chỉ có thân hình xương trắng, khá sợ lửa. Khi Phong Phi Vân đánh ra tám tam vị chân hỏa lô thì Cự Linh Dương Thần bị kiềm chết gắt gao, nhốt trong hỏa vực rực cháy.
Bùm!
Cự Linh Dương Thần một đấm đánh bay một tam vị chân hỏa lô, mở đường máu, cơ thể to lớn lao nhanh hướng hồ máu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.