Linh Hồn Ác

Chương 0

Maxime Chattam

26/01/2013

Linh Hồn Ác

Phần Mở Đầu

NGOẠI Ô MIAMI, 1980

Nguồn: vnthuquan

Kate Phillips mở cửa xe để Josh bước xuống. Thằng bé cầm trong tay con búp bê Captain Futur bằng nhựa và ôm chặt nó như thể đó là một báu vật quý giá. Không khí ngột ngạt của bãi đỗ xe ập vào họ ngay lập tức. Rõ ràng là mùa hè sẽ ngày càng nóng bức. Truyện "Linh Hồn Ác "

- Lại đây, con yêu, Kate vừa nói vừa kéo cặp kính mát lên trên đầu.

Josh bước ra và quan sát mặt tiền của trung tâm thương mại. Nó rất thích đến đây, ở đây đồng nghĩa với niềm vui và giấc mơ, vì có bao nhiêu là thứ đẹp đẽ. Hàng trăm món đồ chơi đủ kiểu san sát nhau, sờ nắm được, chứ không phải hình ảnh trên tivi hay trong những quyển catalogue. Sáng sớm nay, khi nghe thấy mẹ bảo sẽ đến trung tâm thương mại, Josh đã nhảy cẫng lên và cố tỏ ra ngoan ngoãn. Giờ đây, khi tòa nhà đang ở trước mặt nó, nó cảm thấy càng thêm phấn khích. Có thể nó sẽ được ra về với một món đồ chơi trong tay? Nó còn thiếu chiếc xe tải chở nước Majorette, hoặc có thể cả bộ vũ khí của Captain Futur! Ngày hôm nay khởi đầu tốt đẹp, thậm chí là rất tốt đẹp. Một món đồ chơi mới. Ý nghĩ thật hấp dẫn! Nhưng cần phải được mẹ chấp nhận. Nó quay sang mẹ để đòi và thấy mẹ đang cẩn thận kiểm tra các phiếu giảm giá cắt từ báo và các tờ quảng cáo.

- Mẹ mua đồ chơi cho con được không ? Nó hỏi bằng giọng líu lo của một thằng bé mới bốn tuổi.

- Lại bắt đầu rồi, Josh, nhanh lên, nếu không mẹ không cho con đi cùng nữa đâu.

Thằng bé đưa tay lên che phía trên mắt giống như bố nó thường làm và đi qua bãi đỗ xe.

- Nóng quá! Kate vừa kêu lên vừa ra sức phẩy tay để quạt mát. Đừng đi chậm như thế, con yêu, cứ đi chậm chạp dưới nắng to là sẽ bị nóng chảy ra đấy.

Mặc dù không rõ mẹ muốn nói gì, nhưng Josh vẫn rảo bước thật nhanh và hai mẹ con bước vào trung tâm thương mại rộng lớn. Những chiếc giá để báo đặt hai bên lối đi, tất cả các trang nhất đều đăng tin nước Mỹ tẩy chay Olympic Matxcơva. Chỉ có mỗi chuyện đó thôi. Vài người đã nhận ra ở đây thấp thoáng một cuộc khủng hoảng giống như khủng hoảng tên lửa Cuba. Nhưng với Kate, đó chỉ là chuyện của các chính trị gia. Những mưu đồ, như Stephen, chồng cô, thường nói. Tốt hơn hết, anh cũng nói, là tránh xa chúng, sống yên bình trong cái góc của mình, làm việc ở trạm xăng, say sưa viết một vở kịch trong năm năm và thỉnh thoảng hút vài điếu majiruana. Nhưng đừng có tham gia vào chính trị. Kate đồng tình. Cô đồng tình với rất nhiều điều Stephen nói, đó là lý do chính khiến cô yêu anh.

Cô lướt nhìn giá báo chí lần cuối rồi tiếp tục rảo bước, khiến Josh phải chạy theo bên cạnh.

Hai mẹ con đi qua nhiều gian hàng bán đồ đi biển, báo hiệu mùa hè sắp tới cùng với đám đông du lịch. Tiếng ầm ầm không ngớt vang lên trong tòa nhà rộng lớn, tiếng nói của hàng trăm khách hàng hòa lẫn vào nhau đến mức không thể phân biệt được.



Kate lấy một chiếc xe đẩy mua hàng, Josh cố bám vào xe giống một tay gangster đu trên bậc của chiếc ô tô cổ mà nó đã xem ở ti vi. Khi đi ngang qua một dãy đồ chơi dài, thằng bé túm chặt váy mẹ.

- Mẹ ơi, con muốn xem đồ chơi, được không hả mẹ, được không?

Kate thở dài. Với cô, đi mua sắm luôn là một thứ lao động khổ sai, lang thang vô tận giữa các gian hàng mênh mông chỉ để chọn một thứ đồ giữa hàng trăm thứ khác gần như giống hệt… Cô nhớ tới việc Stephen bảo cô đừng quên mua kem, và cảm thấy phấn chấn khi nghĩ đến bữa tiệc nướng ngoài trời trưa nay. Gia đình Salinger sẽ đến ăn trưa, đã gần hai năm nay cô chưa gặp lại Dayton và Molly, cuối cùng thì họ cũng quay lại vùng. Khoan khoái với ý nghĩ này, lại như đã ngửi thấy mùi hamburger nướng cùng niềm thích thú được gặp lại bạn bè thuở nhỏ, Kate cảm thấy rất vui vẻ.

Josh lại túm lấy váy mẹ đợi câu trả lời. Cô mắng nó khi nó trề môi nài nỉ.

- Con xin mẹ đấy, con hứa chỉ nhìn thôi, con ở lại đây…

Ở hai đầu lối đi, những chiếc xe hàng chầm chậm dịch chuyển như bị tắc đường vào giờ cao điểm. Josh nhìn mẹ bằng ánh mắt van nài.

“Mình không thể chịu được khi thằng bé làm bộ mặt như thế”, cô nghĩ.

Không muốn bị rơi vào một chuỗi những trách cứ và than vãn ỉ ôi vốn thường kết thúc bằng việc Josh hờn dỗi trong suốt thời gian mua sắm còn lại, Kate nhún vai. Cô đang vội trở về nhà, nóng lòng gặp bạn bè mình.

“Mình có thể chạy nhanh hơn giữa các giá hàng và kết thúc nghĩa vụ mua sắm khổ sai nhanh hơn nếu để thằng bé lại đây”, cô nghĩ.

- Ok, con có thể chờ mẹ ở đây, nhưng mẹ nói trước không được làm những trò ngốc nghếch, cũng không được rời khỏi quầy đồ chơi đâu nhé. Và mẹ sẽ không mua gì cho con cả, con phải nhớ là như thế.

Josh mừng rỡ gật đầu mà không để ý đến câu nói cuối cùng của mẹ. Lúc nào chả thế, nhưng rốt cuộc nó vẫn có thể được mua một món đồ chơi nho nhỏ nào đó sau khi van nài rất lâu, lúc mà mẹ quay lại với một xe đẩy chất đầy đồ và chỉ muốn về nhà thật nhanh. Nó vừa bước về phía những hình người bằng nhựa thì có tiếng mẹ gọi:

- Này, chàng trai, không thơm mẹ một cái à?

Josh quay lại, nhếch mép cười tinh nghịch và thơm nhanh vào má mẹ, rồi chạy về phía hình các nhân vật nó thích. Bà mẹ trẻ gần hai mươi ba tuổi Kate Phillips vừa mỉm cười vừa nhìn thằng bé chạy đi.

Cô không bao giờ gặp lại con trai nữa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Linh Hồn Ác

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook