Chương 33
Rainy
13/07/2024
“Tần Liễu đang được cấp cứu tại phòng phẫu thuật, còn Âu Dương Hoa thì không qua khỏi, cô ta đã được chuyển tới nhà xác.” Trịnh Hòa nói “Cả ba người trong gia đình đều đột ngột qua đời, công ty thì phá sản, nhà Âu Dương quả là gặp hạn.”
“Lãnh Bá Ninh, tại sao cậu lại có mặt ở đó?” Vạn Minh hỏi. Có lẽ do sự quan tâm đặc biệt tới các vụ án kì lạ xoay quanh Âu Dương Hoa và Tần Liễu nên ông đã đích thân tới để điều tra vụ án.
“Tôi nghi ngờ Âu Dương Hoa, tại sao thì tôi đã trình bày rõ rồi.” Lãnh Bá Ninh đáp.
“Nếu cậu đã quan tâm việc này đến thế thì liệu cậu có biết Tần Liễu tới tìm Âu Dương Hoa vì lý do gì không? Và tại sao Âu Dương Hoa lại muốn giết Tần Liễu?” Vạn Minh đặt câu hỏi.
“Chuyện này tôi không biết, nếu tôi mà biết thì tôi đã phá án xong rồi.” Lãnh Bá Ninh có thể nghĩ ra hàng chục cách giải thích, nhưng anh ta chưa thống nhất lời khai với Âu Dương Hoa, nếu khi cô tỉnh lại và bị tra hỏi thì sẽ rất rắc rối. Do đó, anh ta quyết định sẽ trả lời không biết với mọi câu hỏi.
“Trên sân thượng có camera ghi lại cảnh Âu Dương Hoa cùng Tần Liễu té xuống phía dưới. Ở dưới nhà còn sót lại một tách cà phê đã uống hết có thuốc mê, có thể dễ dàng dựng lại câu chuyện sau khi Tần Liễu vào nhà. Có điều tôi thấy đây không giống giết người, nó giống cùng nhau tự sát hơn. Hành động của Âu Dương Hoa được ghi lại không giống tai nạn té xuống mà là cố tình cùng chết.” Trịnh Hòa nói.
“Tổng hợp lại, chúng ta có một kẻ nào đó phá thắng xe muốn hại Âu Dương Hoa. Sau đó lại có người thuê Giả Hình Tôn giết Mạc Phi. Rồi bây giờ Âu Dương Hoa lại muốn cùng chết với Tần Liễu. Một trong hai cậu có thể giải thích được việc này không?” Vạn Minh cảm thấy câu chuyện đằng sau các vụ án này có lẽ không đơn giản.
Trịnh Hòa vẫn giữ ý kiến bênh vực “Âu Dương Hoa” anh ta xâu chuỗi lại mọi chuyện “Đầu tiên, Mạc Phi và Tần Liễu từng có quan hệ bất chính với nhau. Do nghĩ rằng nếu vợ anh ta chết thì Mạc Phi sẽ hưởng một phần ba gia sản và cưới Tần Liễu làm vợ nên cô ta đã thuê Giả Hình Tôn phá thắng của Âu Dương Hoa. Không may thì cô ta cũng bị cuốn vào vụ tai nạn đó. Sau sự kiện đó, Mạc Phi chia tay cô ta, có lẽ anh ta nhận ra mình yêu vợ mình hơn, Tần Liễu sau một quãng thời gian thay đổi thì gặp lại Giả Hình Tôn. Lần này cô ta muốn hắn giết Mạc Phi để trả thù vì bỏ cô ta. Cô ta hứa hẹn với Giả Hình Tôn là sẽ giúp hắn trốn thoát, lại không may, Giả Hình Tôn bị Âu Dương Hoa giết chết để tự vệ. Mất Mạc Phi, gần đây lại mất cả ba mẹ và công ty, Âu Dương Hoa đã muốn tìm tới cái chết. Nhưng trước khi chết thì cô ấy muốn kéo theo kẻ thù của mình là Tần Liễu chết theo. Đáng tiếc thì Âu Dương Hoa đã chết, còn Tần Liễu thì vẫn còn hấp hối. Theo Lãnh Bá Ninh kể thì lúc mới rơi xuống đã như thế rồi, nhưng ai mà biết đúng hay không?”
Lãnh Bá Ninh không thèm để ý tới những lời ẩn ý đó, anh ta vẫn nhìn đi đâu đó.
“Trịnh Hoà, đừng nên suy đoán lung tung.” Vạn Minh nhắc nhở “Còn cậu thì sao? Lãnh Bá Ninh, cậu cho rằng vụ án của Mạc Phi là do Âu Dương Hoa dàn dựng, thế cậu kết nối với các sự kiện khác như thế nào?”
“Không có gì cả. Tôi chỉ có thể đưa ra suy đoán về sự kiện đơn lẻ đó. Còn việc kết nối các sự việc lại, nếu không có thông tin củng cố thì tôi sẽ không đoán bừa.” Lãnh Bá Ninh thể hiện ý không muốn tiếp tục điều tra sâu thêm.
Vạn Minh không hiểu rốt cuộc Lãnh Bá Ninh đang nghĩ gì. Ông chắc chắn với trí óc của mình, anh ta không thể không có suy đoán gì. Ông cũng chắc rằng với lương tâm của mình, anh ta cũng không bao giờ lại bao che cho tội phạm, dù bị mua chuộc bằng mọi hình thức.
Ý kiến của Trịnh Hòa có vẻ rất chặt chẽ và hợp lý, tuy nhiên Vạn Minh vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.
“Vụ phá thắng xe, chúng ta vẫn không có manh mối. Vụ án giết Mạc Phi, chúng ta vẫn không biết ai là người đứng sau Giả Hình Tôn. Còn vụ lần này, rõ ràng là Âu Dương Hoa đã ra tay với Tần Liễu, nhưng người gây án đã chết, cũng không thể coi là thành công được. Quá hay rồi, chỉ những vụ án đơn giản như vậy mà không ai làm được gì.” Vạn Minh tỏ vẻ vừa tức giận, vừa thất vọng và bỏ đi.
“Nói gì thì nói, tôi vẫn cho rằng Tần Liễu là thủ phạm. Có lẽ pháp luật không thể trị tội cô ta, nhưng mà quả báo chắc chắn là có.” Trịnh Hòa vẫn không phục, anh cố ý nói cho Lãnh Bá Ninh nghe.
Hai người họ đã trở về sở, vụ án tương đối rõ ràng nên không cần ở lại lâu. Riêng Lãnh Bá Ninh thì tới bệnh viện chờ trước phòng phẫu thuật. Anh ta đang thấy lo lắng cho cô.
“Lãnh Bá Ninh, tại sao cậu lại có mặt ở đó?” Vạn Minh hỏi. Có lẽ do sự quan tâm đặc biệt tới các vụ án kì lạ xoay quanh Âu Dương Hoa và Tần Liễu nên ông đã đích thân tới để điều tra vụ án.
“Tôi nghi ngờ Âu Dương Hoa, tại sao thì tôi đã trình bày rõ rồi.” Lãnh Bá Ninh đáp.
“Nếu cậu đã quan tâm việc này đến thế thì liệu cậu có biết Tần Liễu tới tìm Âu Dương Hoa vì lý do gì không? Và tại sao Âu Dương Hoa lại muốn giết Tần Liễu?” Vạn Minh đặt câu hỏi.
“Chuyện này tôi không biết, nếu tôi mà biết thì tôi đã phá án xong rồi.” Lãnh Bá Ninh có thể nghĩ ra hàng chục cách giải thích, nhưng anh ta chưa thống nhất lời khai với Âu Dương Hoa, nếu khi cô tỉnh lại và bị tra hỏi thì sẽ rất rắc rối. Do đó, anh ta quyết định sẽ trả lời không biết với mọi câu hỏi.
“Trên sân thượng có camera ghi lại cảnh Âu Dương Hoa cùng Tần Liễu té xuống phía dưới. Ở dưới nhà còn sót lại một tách cà phê đã uống hết có thuốc mê, có thể dễ dàng dựng lại câu chuyện sau khi Tần Liễu vào nhà. Có điều tôi thấy đây không giống giết người, nó giống cùng nhau tự sát hơn. Hành động của Âu Dương Hoa được ghi lại không giống tai nạn té xuống mà là cố tình cùng chết.” Trịnh Hòa nói.
“Tổng hợp lại, chúng ta có một kẻ nào đó phá thắng xe muốn hại Âu Dương Hoa. Sau đó lại có người thuê Giả Hình Tôn giết Mạc Phi. Rồi bây giờ Âu Dương Hoa lại muốn cùng chết với Tần Liễu. Một trong hai cậu có thể giải thích được việc này không?” Vạn Minh cảm thấy câu chuyện đằng sau các vụ án này có lẽ không đơn giản.
Trịnh Hòa vẫn giữ ý kiến bênh vực “Âu Dương Hoa” anh ta xâu chuỗi lại mọi chuyện “Đầu tiên, Mạc Phi và Tần Liễu từng có quan hệ bất chính với nhau. Do nghĩ rằng nếu vợ anh ta chết thì Mạc Phi sẽ hưởng một phần ba gia sản và cưới Tần Liễu làm vợ nên cô ta đã thuê Giả Hình Tôn phá thắng của Âu Dương Hoa. Không may thì cô ta cũng bị cuốn vào vụ tai nạn đó. Sau sự kiện đó, Mạc Phi chia tay cô ta, có lẽ anh ta nhận ra mình yêu vợ mình hơn, Tần Liễu sau một quãng thời gian thay đổi thì gặp lại Giả Hình Tôn. Lần này cô ta muốn hắn giết Mạc Phi để trả thù vì bỏ cô ta. Cô ta hứa hẹn với Giả Hình Tôn là sẽ giúp hắn trốn thoát, lại không may, Giả Hình Tôn bị Âu Dương Hoa giết chết để tự vệ. Mất Mạc Phi, gần đây lại mất cả ba mẹ và công ty, Âu Dương Hoa đã muốn tìm tới cái chết. Nhưng trước khi chết thì cô ấy muốn kéo theo kẻ thù của mình là Tần Liễu chết theo. Đáng tiếc thì Âu Dương Hoa đã chết, còn Tần Liễu thì vẫn còn hấp hối. Theo Lãnh Bá Ninh kể thì lúc mới rơi xuống đã như thế rồi, nhưng ai mà biết đúng hay không?”
Lãnh Bá Ninh không thèm để ý tới những lời ẩn ý đó, anh ta vẫn nhìn đi đâu đó.
“Trịnh Hoà, đừng nên suy đoán lung tung.” Vạn Minh nhắc nhở “Còn cậu thì sao? Lãnh Bá Ninh, cậu cho rằng vụ án của Mạc Phi là do Âu Dương Hoa dàn dựng, thế cậu kết nối với các sự kiện khác như thế nào?”
“Không có gì cả. Tôi chỉ có thể đưa ra suy đoán về sự kiện đơn lẻ đó. Còn việc kết nối các sự việc lại, nếu không có thông tin củng cố thì tôi sẽ không đoán bừa.” Lãnh Bá Ninh thể hiện ý không muốn tiếp tục điều tra sâu thêm.
Vạn Minh không hiểu rốt cuộc Lãnh Bá Ninh đang nghĩ gì. Ông chắc chắn với trí óc của mình, anh ta không thể không có suy đoán gì. Ông cũng chắc rằng với lương tâm của mình, anh ta cũng không bao giờ lại bao che cho tội phạm, dù bị mua chuộc bằng mọi hình thức.
Ý kiến của Trịnh Hòa có vẻ rất chặt chẽ và hợp lý, tuy nhiên Vạn Minh vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.
“Vụ phá thắng xe, chúng ta vẫn không có manh mối. Vụ án giết Mạc Phi, chúng ta vẫn không biết ai là người đứng sau Giả Hình Tôn. Còn vụ lần này, rõ ràng là Âu Dương Hoa đã ra tay với Tần Liễu, nhưng người gây án đã chết, cũng không thể coi là thành công được. Quá hay rồi, chỉ những vụ án đơn giản như vậy mà không ai làm được gì.” Vạn Minh tỏ vẻ vừa tức giận, vừa thất vọng và bỏ đi.
“Nói gì thì nói, tôi vẫn cho rằng Tần Liễu là thủ phạm. Có lẽ pháp luật không thể trị tội cô ta, nhưng mà quả báo chắc chắn là có.” Trịnh Hòa vẫn không phục, anh cố ý nói cho Lãnh Bá Ninh nghe.
Hai người họ đã trở về sở, vụ án tương đối rõ ràng nên không cần ở lại lâu. Riêng Lãnh Bá Ninh thì tới bệnh viện chờ trước phòng phẫu thuật. Anh ta đang thấy lo lắng cho cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.