Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Kỵ Sĩ Bầu Trời
Chương 14: Kỵ sĩ, gió và sương mù
Đế Ích
21/01/2022
- Sky, tại sao con lại không chơi cùng với mọi người vậy.
Một người phụ nữ tiến lại gần và hỏi đứa bé đó và thân thiện hỏi.
Đáp lại người phụ nữ, chỉ là một cái lắc đầu của đứa bé.
- Hay là để dì chơi cùng con nhé.
Người phụ nữ tiếp tục kiên nhẫn.
Mà khi không thấy đứa bé có phản ứng, người phụ nữ cũng ngồi xuống lấy một vài mảnh xếp hình và ngồi chơi cùng đứa bé.
- Sky! Dì cũng có một đứa con nhỏ tuổi hơn con một chút. Hi vọng sau này con có thể chăm sóc nó thay cho dì…
Hồi ức của Sky về Glynne kết thúc.
Vây quanh cậu và những đồng đội của cậu hiện tại, là một đàn thú hung dữ.
khi đàn thú bắt đầu lao vào, cậu cũng nhanh chóng lấy ra một cái đồng xu hình đôi cánh rồi lắp vào động cơ Z trước bụng.
Được lắp vào biểu tượng của Bầu Trời, động cơ cũng bắt đầu khởi động.
Từ phía sau lưng của Sky, mọc ra một đôi cánh trắng buốt.
Sau đó, đôi cánh bắt đầu ôm lấy toàn bộ thân thể của cậu. Giống như là cha mẹ đang bao bọc con cái của mình vậy.
Trong chốc lát, đôi cánh cuối cùng cũng dạng ra, đồng thời hất tung đám hung thú kia bay ra xa.
Mà khi đôi cánh từ sau lưng từ từ thu nhỏ lại, thì một cái mặt giáp toàn thân kỵ sĩ cũng từ đó mà xuất hiện.
Với bộ chiến giáp, kỵ sĩ bắt đầu cầm lại thanh kiếm quen thuộc của mình chém ra một phát.
Lập tức, một con sói với ý đồ lao vào đã bị đứt ra làm hai mảnh.
Mà khi đám động vật bắt đầu trở nên kiên kỵ. Cũng là lúc kỵ sĩ liều mình xông pha.
Một kiếm kỵ sĩ vung lên, một đầu động vật rơi xuống.
Đường kiếm của kỵ sĩ nhanh, tàn nhẫn, mà cũng rất dứt khoát. Kiếm của hắn, sẵn sàng chém đi bất kể chướng ngại nào.
Mà một bên khác.
Đang ở trên không trung Hakase và Eli lưng tựa lưng, vai kề vai cùng nhau dùng súng ngắn để bắn trả đàn chim dày đặc bao quanh.
- Eli! Tôi cảm giác như là chúng ta khá ăn ý ấy nhỉ.
Nói xong, hắn lại tiếp tục bắn ra một phát. Mà sau đó thì một con ác điểu có ý đồ lại gần lại rơi xuống.
Eli lắc đầu từ chối cho ý kiến.
Ngay từ lúc Sky bắt đầu biến hình. Cô và Hakase đã sử dụng phi hành khí để bay lên.
Việc điều khiển được phi hành khí rất là khó. Đó là những kinh nghiệm mà những lần tập huấn ban đêm đã đem lại cho Eli.
Vì thế lần chiến đấu này của Eli có vẻ diễn ra không là mấy suôn sẻ.
Kế hoạch vốn có của ba người, vốn là Eli và Hakase sẽ bay lên cao để đối phó với đàn chim, còn Sky thì ở dưới đánh nhau với đàn thú. Điều này sẽ giảm bớt đi rất nhiều áp lực cho Sky.
Nhưng mà cả hai người đã đánh giá thấp sự nguy hiểm của bầy chim.
Bọn chúng bay vòng quanh bọn họ giống như là ong vậy. Số lượng có thể lên đến hàng trăm hàng ngàn con. Chỉ cần sơ suất một giây, chắc chắn kết cục của cả hai đều sẽ giống như những nạn nhân trước đó của đàn chim.
Bị cắp lên cao, sau đó được tự do.
Nghĩ đến kết cục như vậy, Eli vẫn có chút rùng mình. Nhưng nếu bọn họ không làm vậy, tình thế sẽ trở nên tệ hơn rất nhiều.
Cứ thế, Hakase và Eli tiếp tục bắn tỉa lũ chim xung quanh, lâu lâu lại tung ra vài quả lựu đạn linh khí, đồng thời cố gắng tiến về phía chiếc xe bán tải của họ.
Dù sao, súng linh lực sẽ có lúc hết đạn. Lựu đạn linh khí cũng sẽ có lúc hết hàng. Mà chiếc xe bán tải kia, mới là vũ khí lớn nhất mà bộ ba chuẩn bị.
Khi bàn kế hoạch tác chiến, Eli đã thử nghĩ đến tình huống nếu như cả ba cùng chiến xa của họ đi tới trước mặt kẻ địch ngay thì không phải hay hơn à?
Rất tiếc, nếu làm như vậy, thì sẽ đánh động kẻ địch mất. Mà khi Quái Vật cùng đàn thú chạy trốn, thì sẽ không biết có thêm bao nhiêu người sẽ chết.
Cho nên, cuối cùng cả ba vẫn là phải đưa ra một quyết định cuối cùng. Trước hết là dùng thân thể tác chiến để bào mòn sinh lực địch, tiếp theo đợi kẻ địch lâm vào yếu thế mới tung ra đòn kết liễu.
Đó mới là sự lựa chọn mang tính tối ưu nhất.
- Hi vọng mọi chuyện có thể thành công.
Eli ngừng lại những suy nghĩ lung tung trong đầu. Bây giờ cô chỉ nên tập trung cho việc chiến đấu. Còn lại cứ phó thác cho số mệnh là được.
Ở chiến trường phía dưới. Tình huống đang dần chuyển biến xấu đi.
Sau khi chém được khoảng chín chục đến hàng trăm con. Kỵ sĩ đã bắt đầu thấy mỏi mệt.
Thực sự hắn chỉ hơn người thường mỗi việc là có thể sử dụng linh khí để cường hóa cơ thể và sử dụng được biểu tượng mà thôi. Chứ thể lực của hắn cũng chẳng khá hơn họ là bao.
Mà cơ thể của hắn mỗi khi được linh khí cường hóa, cũng chỉ có thể đỡ tốn sức hơn mà thôi. Chứ không hề xua tan được mệt mỏi.
Vì thế, từ ban đâu đến giờ, hắn chỉ có thể sử dụng hình thái cơ bản nhất là Bầu Trời thay vì các hình thái khác. Ai bảo vì hình thái này tiết kiệm năng lượng tốt nhất đâu?
Không giống như các hình thái khác như sương mù, gió, mặt trời… Bầu trời là hình thái mang tính bao dung.
Sương mù có thể giúp kỵ sĩ điều khiển sương mù và hóa thành sương mù.
Gió có thể giúp kỵ sĩ di chuyển cực nhanh đồng thời làm cho hắn cảm nhận được những gì nằm trong gió.
Mặt trời giúp kỵ sĩ có thể hấp thụ được ánh sáng mặt trời và biến chúng trở thành năng lượng để lựa chọn phóng thích hoặc cường hóa tự thân.
Nhưng mà bầu trời, lại không có bất kỳ năng lực đặc biệt nào cả. Bầu trời mang tính bao dung, nên tác dụng duy nhất của biểu tượng này là giúp kỵ sĩ có thể làm cho kỵ sĩ có thể dùng động cơ Z để kích hoạt các biểu tượng khác.
Nói chung là, muốn sử dụng được các biểu tượng khác bằng động cơ Z, thì phải có biểu tượng Bầu Trời.
Vì vậy, hình thái bầu trời luôn là hình thái ít tiêu hao nhất.
Nhưng mà có ít tiêu hao đến đâu, vẫn sẽ luôn có sự tiêu hao.
Nên thể lực của kỵ sĩ sau mười lăm phút chiến đấu, cũng đã bắt đầu chạm đáy.
Xoẹt.
Một con nai điên cuồng lao vào kỵ sĩ. Mà kết cục của nó thì cũng giống như những con đi trước khác ở trong đàn.
Đàn thú mặc dù chỉ còn một nửa. Tuy vậy, lợi thế của chúng ngày càng lớn.
Vì chúng nhận ra, những nhát chém của kẻ địch không còn gọn gàng như trước nữa.
Mà với đà này, kỵ sĩ chắc chắn sẽ không thể dành được thắng lợi.
“Sky, tình huống có vẻ không ổn rồi.”
Thiết bị liên lạc vô tuyến được đặt ở trên tai kỵ sĩ bỗng nhiên truyền tới một giọng nói. Đó chính là giọng của Eli.
“Chúng tôi đã tới được xe. Nhưng với tình huống như thế này thì có lẽ sẽ không thể giúp cậu được mất.”
Giọng của cô càng ngày càng trở nên sốt sắng.
Xoạch! Pằng Pằng!
“Cô còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh khởi động lá chắn đi không thì cả hai chúng ta còn không có xác mà chôn đâu! AAAAA! Đừng lại gần!”
Từ bên kia vô tuyến, Sky có thể nghe rõ ràng tiếng đạn linh lực được bắn ra, cũng như giọng la hét thất thanh của Hakase.
“Vì vậy bây giờ chúng ta triển khai kế hoạch B”
Eli nói xong cũng tắt máy. Cô nhìn lại hoàn cảnh xung quanh, đàn chim càng ngày càng dày đặc. Vì trong đó, không chỉ bao gồm chim chóc, mà còn có côn trùng sâu bọ.
Chim chóc thì có thể dễ dàng giải quyết bằng súng đạn. Còn côn trùng sâu bọ, thì chỉ có lửa hoặc thuốc xịt mới có thể triệt để.
Có lẽ là do kẻ địch đã nhận ra côn trùng không có tác dụng gì mấy khi đối đầu với bộ giáp của kỵ sĩ, cũng như ý đồ của phe mình. Cho nên việc bản thân và Hakase bị nhắm đến là chuyện đương nhiên.
Sau đó, Cô khởi động lá chắn.
Một màn chắn năng lượng bắt đầu bao phủ xung quanh chiếc xe. Đám chim chóc và côn trùng từ phía bên ngoài cũng đã bị chặn lại. Mà đám còn lại bị mắc kẹt ở bên trong, cũng trở thành mục tiêu của hai người.
Mặc dù là như vậy, nhưng mà tình thế hiện tại lại không ổn chút nào. Đám sinh vật phía bên ngoài ngày càng đông. Năng lượng của lá chắn, kiểu gì cũng sẽ bị bào mòn hết. Mà khi triển khai lá chắn, thì xe lại không thể di chuyển được. Khi lá chắn hết, Cô và Hakase cuối cùng cũng sẽ trở thành một đống xương vụn.
Nhìn lại đồng hồ năng lượng còn lại 99%, Eli cũng bắt đầu nhận ra.
Mọi thứ hiện tại đang nghiêng dần theo hướng bi quan.
“Hi vọng Sky có thể làm được.” Giờ cô chỉ còn biết cầu nguyện mà thôi.
Trên không trung quảng trường sở thú khi đàn chim rời đi bắt đầu đầu trở nên trống trải. Mặc dù vẫn còn rất nhiều con ở lại để hỗ trợ, nhưng cũng đủ để những tia nắng ban mai của ngày mới chiếu xuống làm quảng trường đỏ tươi có thêm phần lấp lánh.
Những vũng chất lỏng sền sệt được tạo ra từ sự hòa trộn giữa máu của những sinh vật đã ngã xuống bắt đầu nổi lên những gợn sóng.
Một con voi to lớn với đôi mắt đỏ ngầu đang lao về phía kỵ sĩ, kế bên nó là một con tê giác và một con hà mã có kích cỡ cũng không kém đồng hành.
Mà ở phía bên kia đang đuối sức kỵ sĩ cũng cố gồng mình một cái rồi dùng biểu tượng của gió để đổi dạng rồi nhanh chóng lách ra phía sau cổ chúng, dùng kiếm đâm ngang rồi rút ra.
Thao tác này được lặp lại hai lần.
Ầm! x3
Chứng kiến ba con vật đồng thời ngã xuống về sau, Kỵ sĩ tiếp tục thở dốc lấy sức.
Chỉ còn một chút nữa thôi, là hắn có thể tiếp cận được với Quái vật rồi.
Suy nghĩ này, đã lặp đi lặp lại trong đầu hắn hàng chục, hàng trăm lần rồi.
Hắn không biết làm như vậy đối với hắn có có ích hay không. Nhưng mà hắn đã không thể dừng lại được nữa rồi.
Lùi một bước, hắn sẽ bị đàn thú xâu xé thành muôn mảnh. Sơ xảy một bước, hắn sẽ chỉ còn là một đống thịt bầy nhầy. Cách duy nhất để có thể sống sót, chính là tiếp tục tiến về phía trước.
- Con người! Nỗ lực của ngươi thật khiến ta phải bất ngờ.
Trên đôi môi đỏ thẫm của khỏa thân mỹ nữ xuất hiện một nụ cười duyên dáng.
Kỵ sĩ im lặng giải trừ hình thái Gió về hình thái Bầu Trời.
- Nhưng mà ngươi có thể chịu đựng được bao lâu nữa? Ngươi chỉ có một người, sức cùng lực kiệt. Mà ta, vẫn còn hàng trăm cái thủ hạ đang chực chờ. Đồng đội của ngươi cũng không thể viện trợ ngươi được nữa. Liệu ngươi có thể làm gì được?
Quái vật cười ha hả. Nó đã biết được hoàn toàn các thủ đoạn của kỵ sĩ. Quanh đi quẩn lại, hắn chỉ có thể thay đổi ba hình thái. Mặc dù nó cũng biết kỵ sĩ còn ẩn dấu mấy cái hình thái khác. Nhưng mà như vậy thì sao? Kỵ sĩ cũng đã gần hết sức rồi. Cho dù hiện tại hắn có năng lực bộc phá mạnh đến đâu cũng không thể giết được nó.
- Đây chính là kết thúc của ngươi!
Quái vật nở ra một nụ cười dữ tợn. Nó dùng tay ra hiệu cho tất cả các con vật xung quanh đồng loạt tiến công.
Đối diện dày đặc xông tới đàn thú. Kỵ sĩ cũng bắt đầu thở hài.
Hắn quyết định rồi, Hắn sẽ đánh cược toàn bộ sinh mệnh của mình trong trận chiến này. Hắn không thể chần chừ được nữa.
Hắn không biết liệu dùng chiêu này xong hắn có thể còn sống hay không, nhưng mà hắn nhất định phải thử!
Dù sao, có thử hay không thử, hắn vẫn sẽ chết. Nhưng nếu hiện tại hắn thử, có lẽ sẽ kéo theo quái vật chết cùng.
Trên động cơ Z, vốn luôn là có hai cái khe để lắp biểu tượng vào. Ngày thường, hắn chỉ có thể lắp biểu tượng bầu trời cùng một biểu tượng khác đểu kích hoạt sức mạnh. Nhưng mà hôm nay, chính là lúc này, hắn sẽ thay đổi điều đó!
Sky rút biểu tượng bầu trời ra, bộ giáp của hắn cũng biến mất, để lộ ra thân hình bầm tím đầy mồ hôi của hắn.
- Vậy ngươi quyết định đầu hàng rồi phải không? Ha ha Ha!
Quái vật cười càng ngày càng to. Con người, cuối cùng vẫn sẽ thất bại. Mà thắng lợi vẫn sẽ luôn thuộc về phe quái vật.
- Không! Đây mới là kết thúc của ngươi!
Sky nghiêm túc trả lời. Đôi mắt màu bạc của cậu, tràn đầy chiến ý và sự quyết tâm.
Cậu lấy ra hai đồng xu, một là đồng xu có biểu tượng gió xoáy, hai là đồng xu có biểu tượng sương mù, rồi lắp vào động cơ.
Gió mạnh bắt đầu xuất hiện và thổi bay mái tóc trắng bạc của cậu. Mà sương mù, cũng dần dần bao phủ lại cậu.
Trong thoáng chốc, gió và sương mù bắt đầu dung hợp với nhau sau quanh người của cậu, rồi nhanh chóng tán biến.
Sau đó, một kỵ sĩ mặc bộ giáp với hai màu sắc xanh lá và chàm xen lẫn cùng các họa tiết của gió và sương mù xuất hiện.
Linh khí bắt đầu trở nên chập chờn. Bộ giáp của kỵ sĩ cũng bắt đầu rung động với mức độ mạnh như đang vỡ ra.
Đau nhức cơ bắp nói cho kỵ sĩ biết, hắn chỉ có một cơ hội.
Chính là ngay bây giờ!
Sương mù, có thể khiến hắn trở thành vô hình trong thời gian ngắn, miễn là không gặp phải những đòn tấn công mạnh mẽ. Mà gió, có thể khiến khiến hắn trở nên cực kì nhanh.
Kỵ sĩ bắt đầu tung ra tất sát kỹ. Hắn rút hai cái biểu tượng ra, rồi gắn vào lại một lần nữa. Động cơ Z trên bụng hắn bắt đầu phát sáng.
Cầm chắc thanh kiếm trên tay. Kỵ sĩ nhanh chóng hóa thành một đoàn sương mù, rồi cũng nhanh chóng lao xuyên qua đám động vật.
Không dừng lại ở đó, đoàn sương mù tiếp tục nhanh chóng lao đến ngay đến bên cạnh quái vật. Mà toàn bộ quá trình này lại xảy ra chưa đến nửa giây.
Từ trong đoàn sương mù, bóng dáng kỵ sĩ cầm kiếm bắt đầu lộ ra. Hắn dùng thanh kiếm của mình, nhanh chóng phân mỹ nữ ra làm hai mảnh.
- Không ngờ ngươi vẫn khiến ta phải bất ngờ.
Bị chém làm đôi quái vật cảm thán. Nó biết, nó đã thua rồi.
Đứng bên cạnh kỵ sĩ, cũng bắt đầu giải trừ biến thân. Động cơ Z trên bụng của hắn, bắt đầu bốc khói rồi rơi xuống. Mà hắn, cũng bắt đầu phun ra một búng máu rồi nằm gục xuống.
Sky đã không thể chịu nổi nữa rồi.
Mà tại quái vật sau khi chết. Ở bên kia đang chống cự Hakase và Eli cũng thở phào nhẹ nhõm khi thấy giá trị màn chắn chỉ còn 1%.
Mất đi khống chế đàn chim và đàn côn trùng bắt đầu quay ra đánh lẫn nhau. Dù sao, trong tự nhiên thì chúng nó vẫn là thiên địch.
Nhân tiện lúc này, cả hai người cũng nhanh chóng lái xe đi đến quảng trường sở thú.
Trên đường đi, xác động vật chết và màu tràn ngập ở khắp mọi nơi. Nhìn thấy cảnh này, Hakase ngày càng nóng vội, vì thế bắt bắt đầu nhấn ga và tăng tốc.
Nhưng mà sau đó cỡ ba mươi giây thì xe của hắn cũng phải dừng lại khi không thể vượt qua ba cái xác động vật đang nằm ngang giữa đường.
Có linh cảm không đúng, Hakase và Eli nhanh chóng nhảy ra xe và chạy về hướng phía trước. Cuối cùng, họ cũng đã đến được trung tâm quản trườn vượt qua nơi đang bị đống xác thú che khuất.
Cả hai thấy được nơi quái vật tử vong. Cạnh nơi đó, có một chàng trai cũng đang nằm một cách yên lặng.
- Sky!
Hakase hoảng sợ chạy đến. Hắn nâng thân thể Sky lên và hét lên tên của cậu.
Nhưng đáp lại tiếng gọi của hắn, lại không có gì cả. Sky vẫn tiếp tục nhắm mắt.
Thấy Sky vẫn không tỉnh tại, cộng thêm việc nhìn thấy động cơ bị bốc khói ở kế bên. Hắn dường như đã hiểu ra được chuyện gì đã xảy ra.
- Sao con lại dại dột như vậy chứ?
Hakase cố gắng kìm giọng.
- Để tôi!
Eli cũng xuất hiện ngay sau đó với hộp cứu thương.
- Xin hãy cứu lấy thằng bé. Đã quá nhiều người thân thương rời bỏ tôi rồi, tôi không muốn trong số đó lại có thêm nó nữa.
Hakase bất lực cầu xin.
Hắn không thể lại tiếp tục kìm nén cảm xúc của bản thân nữa rồi. Hắn bắt đầu khóc.
Số nước mắt của hắn hiện tại đang rơi, có thể bằng tổng số nước mắt mà hắn đã từng rơi trong vòng ba mươi tám năm qua.
Hắn thật sự là không thể tưởng tượng rằng hắn có thể chịu được cảnh sống thiếu Sky đâu.
Nhìn thấy bộ dạng bất lực Hakase, lại nhìn cơ thể tràn đầy vết bỏng, vết máu, và vết bầm tím của Sky. Eli cũng có chút xúc động. Cô gật đầu với giọng điệu tràn đầy quyết tâm:
- Tôi sẽ cố hết sức!
- ---
Lời nhắn nhủ từ tác giả: Hôm nay không có ai rủ đi chơi. Nên không có vụ bạo chương gì đó đâu nhé. Giáng Sinh vui vẻ.
Một người phụ nữ tiến lại gần và hỏi đứa bé đó và thân thiện hỏi.
Đáp lại người phụ nữ, chỉ là một cái lắc đầu của đứa bé.
- Hay là để dì chơi cùng con nhé.
Người phụ nữ tiếp tục kiên nhẫn.
Mà khi không thấy đứa bé có phản ứng, người phụ nữ cũng ngồi xuống lấy một vài mảnh xếp hình và ngồi chơi cùng đứa bé.
- Sky! Dì cũng có một đứa con nhỏ tuổi hơn con một chút. Hi vọng sau này con có thể chăm sóc nó thay cho dì…
Hồi ức của Sky về Glynne kết thúc.
Vây quanh cậu và những đồng đội của cậu hiện tại, là một đàn thú hung dữ.
khi đàn thú bắt đầu lao vào, cậu cũng nhanh chóng lấy ra một cái đồng xu hình đôi cánh rồi lắp vào động cơ Z trước bụng.
Được lắp vào biểu tượng của Bầu Trời, động cơ cũng bắt đầu khởi động.
Từ phía sau lưng của Sky, mọc ra một đôi cánh trắng buốt.
Sau đó, đôi cánh bắt đầu ôm lấy toàn bộ thân thể của cậu. Giống như là cha mẹ đang bao bọc con cái của mình vậy.
Trong chốc lát, đôi cánh cuối cùng cũng dạng ra, đồng thời hất tung đám hung thú kia bay ra xa.
Mà khi đôi cánh từ sau lưng từ từ thu nhỏ lại, thì một cái mặt giáp toàn thân kỵ sĩ cũng từ đó mà xuất hiện.
Với bộ chiến giáp, kỵ sĩ bắt đầu cầm lại thanh kiếm quen thuộc của mình chém ra một phát.
Lập tức, một con sói với ý đồ lao vào đã bị đứt ra làm hai mảnh.
Mà khi đám động vật bắt đầu trở nên kiên kỵ. Cũng là lúc kỵ sĩ liều mình xông pha.
Một kiếm kỵ sĩ vung lên, một đầu động vật rơi xuống.
Đường kiếm của kỵ sĩ nhanh, tàn nhẫn, mà cũng rất dứt khoát. Kiếm của hắn, sẵn sàng chém đi bất kể chướng ngại nào.
Mà một bên khác.
Đang ở trên không trung Hakase và Eli lưng tựa lưng, vai kề vai cùng nhau dùng súng ngắn để bắn trả đàn chim dày đặc bao quanh.
- Eli! Tôi cảm giác như là chúng ta khá ăn ý ấy nhỉ.
Nói xong, hắn lại tiếp tục bắn ra một phát. Mà sau đó thì một con ác điểu có ý đồ lại gần lại rơi xuống.
Eli lắc đầu từ chối cho ý kiến.
Ngay từ lúc Sky bắt đầu biến hình. Cô và Hakase đã sử dụng phi hành khí để bay lên.
Việc điều khiển được phi hành khí rất là khó. Đó là những kinh nghiệm mà những lần tập huấn ban đêm đã đem lại cho Eli.
Vì thế lần chiến đấu này của Eli có vẻ diễn ra không là mấy suôn sẻ.
Kế hoạch vốn có của ba người, vốn là Eli và Hakase sẽ bay lên cao để đối phó với đàn chim, còn Sky thì ở dưới đánh nhau với đàn thú. Điều này sẽ giảm bớt đi rất nhiều áp lực cho Sky.
Nhưng mà cả hai người đã đánh giá thấp sự nguy hiểm của bầy chim.
Bọn chúng bay vòng quanh bọn họ giống như là ong vậy. Số lượng có thể lên đến hàng trăm hàng ngàn con. Chỉ cần sơ suất một giây, chắc chắn kết cục của cả hai đều sẽ giống như những nạn nhân trước đó của đàn chim.
Bị cắp lên cao, sau đó được tự do.
Nghĩ đến kết cục như vậy, Eli vẫn có chút rùng mình. Nhưng nếu bọn họ không làm vậy, tình thế sẽ trở nên tệ hơn rất nhiều.
Cứ thế, Hakase và Eli tiếp tục bắn tỉa lũ chim xung quanh, lâu lâu lại tung ra vài quả lựu đạn linh khí, đồng thời cố gắng tiến về phía chiếc xe bán tải của họ.
Dù sao, súng linh lực sẽ có lúc hết đạn. Lựu đạn linh khí cũng sẽ có lúc hết hàng. Mà chiếc xe bán tải kia, mới là vũ khí lớn nhất mà bộ ba chuẩn bị.
Khi bàn kế hoạch tác chiến, Eli đã thử nghĩ đến tình huống nếu như cả ba cùng chiến xa của họ đi tới trước mặt kẻ địch ngay thì không phải hay hơn à?
Rất tiếc, nếu làm như vậy, thì sẽ đánh động kẻ địch mất. Mà khi Quái Vật cùng đàn thú chạy trốn, thì sẽ không biết có thêm bao nhiêu người sẽ chết.
Cho nên, cuối cùng cả ba vẫn là phải đưa ra một quyết định cuối cùng. Trước hết là dùng thân thể tác chiến để bào mòn sinh lực địch, tiếp theo đợi kẻ địch lâm vào yếu thế mới tung ra đòn kết liễu.
Đó mới là sự lựa chọn mang tính tối ưu nhất.
- Hi vọng mọi chuyện có thể thành công.
Eli ngừng lại những suy nghĩ lung tung trong đầu. Bây giờ cô chỉ nên tập trung cho việc chiến đấu. Còn lại cứ phó thác cho số mệnh là được.
Ở chiến trường phía dưới. Tình huống đang dần chuyển biến xấu đi.
Sau khi chém được khoảng chín chục đến hàng trăm con. Kỵ sĩ đã bắt đầu thấy mỏi mệt.
Thực sự hắn chỉ hơn người thường mỗi việc là có thể sử dụng linh khí để cường hóa cơ thể và sử dụng được biểu tượng mà thôi. Chứ thể lực của hắn cũng chẳng khá hơn họ là bao.
Mà cơ thể của hắn mỗi khi được linh khí cường hóa, cũng chỉ có thể đỡ tốn sức hơn mà thôi. Chứ không hề xua tan được mệt mỏi.
Vì thế, từ ban đâu đến giờ, hắn chỉ có thể sử dụng hình thái cơ bản nhất là Bầu Trời thay vì các hình thái khác. Ai bảo vì hình thái này tiết kiệm năng lượng tốt nhất đâu?
Không giống như các hình thái khác như sương mù, gió, mặt trời… Bầu trời là hình thái mang tính bao dung.
Sương mù có thể giúp kỵ sĩ điều khiển sương mù và hóa thành sương mù.
Gió có thể giúp kỵ sĩ di chuyển cực nhanh đồng thời làm cho hắn cảm nhận được những gì nằm trong gió.
Mặt trời giúp kỵ sĩ có thể hấp thụ được ánh sáng mặt trời và biến chúng trở thành năng lượng để lựa chọn phóng thích hoặc cường hóa tự thân.
Nhưng mà bầu trời, lại không có bất kỳ năng lực đặc biệt nào cả. Bầu trời mang tính bao dung, nên tác dụng duy nhất của biểu tượng này là giúp kỵ sĩ có thể làm cho kỵ sĩ có thể dùng động cơ Z để kích hoạt các biểu tượng khác.
Nói chung là, muốn sử dụng được các biểu tượng khác bằng động cơ Z, thì phải có biểu tượng Bầu Trời.
Vì vậy, hình thái bầu trời luôn là hình thái ít tiêu hao nhất.
Nhưng mà có ít tiêu hao đến đâu, vẫn sẽ luôn có sự tiêu hao.
Nên thể lực của kỵ sĩ sau mười lăm phút chiến đấu, cũng đã bắt đầu chạm đáy.
Xoẹt.
Một con nai điên cuồng lao vào kỵ sĩ. Mà kết cục của nó thì cũng giống như những con đi trước khác ở trong đàn.
Đàn thú mặc dù chỉ còn một nửa. Tuy vậy, lợi thế của chúng ngày càng lớn.
Vì chúng nhận ra, những nhát chém của kẻ địch không còn gọn gàng như trước nữa.
Mà với đà này, kỵ sĩ chắc chắn sẽ không thể dành được thắng lợi.
“Sky, tình huống có vẻ không ổn rồi.”
Thiết bị liên lạc vô tuyến được đặt ở trên tai kỵ sĩ bỗng nhiên truyền tới một giọng nói. Đó chính là giọng của Eli.
“Chúng tôi đã tới được xe. Nhưng với tình huống như thế này thì có lẽ sẽ không thể giúp cậu được mất.”
Giọng của cô càng ngày càng trở nên sốt sắng.
Xoạch! Pằng Pằng!
“Cô còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh khởi động lá chắn đi không thì cả hai chúng ta còn không có xác mà chôn đâu! AAAAA! Đừng lại gần!”
Từ bên kia vô tuyến, Sky có thể nghe rõ ràng tiếng đạn linh lực được bắn ra, cũng như giọng la hét thất thanh của Hakase.
“Vì vậy bây giờ chúng ta triển khai kế hoạch B”
Eli nói xong cũng tắt máy. Cô nhìn lại hoàn cảnh xung quanh, đàn chim càng ngày càng dày đặc. Vì trong đó, không chỉ bao gồm chim chóc, mà còn có côn trùng sâu bọ.
Chim chóc thì có thể dễ dàng giải quyết bằng súng đạn. Còn côn trùng sâu bọ, thì chỉ có lửa hoặc thuốc xịt mới có thể triệt để.
Có lẽ là do kẻ địch đã nhận ra côn trùng không có tác dụng gì mấy khi đối đầu với bộ giáp của kỵ sĩ, cũng như ý đồ của phe mình. Cho nên việc bản thân và Hakase bị nhắm đến là chuyện đương nhiên.
Sau đó, Cô khởi động lá chắn.
Một màn chắn năng lượng bắt đầu bao phủ xung quanh chiếc xe. Đám chim chóc và côn trùng từ phía bên ngoài cũng đã bị chặn lại. Mà đám còn lại bị mắc kẹt ở bên trong, cũng trở thành mục tiêu của hai người.
Mặc dù là như vậy, nhưng mà tình thế hiện tại lại không ổn chút nào. Đám sinh vật phía bên ngoài ngày càng đông. Năng lượng của lá chắn, kiểu gì cũng sẽ bị bào mòn hết. Mà khi triển khai lá chắn, thì xe lại không thể di chuyển được. Khi lá chắn hết, Cô và Hakase cuối cùng cũng sẽ trở thành một đống xương vụn.
Nhìn lại đồng hồ năng lượng còn lại 99%, Eli cũng bắt đầu nhận ra.
Mọi thứ hiện tại đang nghiêng dần theo hướng bi quan.
“Hi vọng Sky có thể làm được.” Giờ cô chỉ còn biết cầu nguyện mà thôi.
Trên không trung quảng trường sở thú khi đàn chim rời đi bắt đầu đầu trở nên trống trải. Mặc dù vẫn còn rất nhiều con ở lại để hỗ trợ, nhưng cũng đủ để những tia nắng ban mai của ngày mới chiếu xuống làm quảng trường đỏ tươi có thêm phần lấp lánh.
Những vũng chất lỏng sền sệt được tạo ra từ sự hòa trộn giữa máu của những sinh vật đã ngã xuống bắt đầu nổi lên những gợn sóng.
Một con voi to lớn với đôi mắt đỏ ngầu đang lao về phía kỵ sĩ, kế bên nó là một con tê giác và một con hà mã có kích cỡ cũng không kém đồng hành.
Mà ở phía bên kia đang đuối sức kỵ sĩ cũng cố gồng mình một cái rồi dùng biểu tượng của gió để đổi dạng rồi nhanh chóng lách ra phía sau cổ chúng, dùng kiếm đâm ngang rồi rút ra.
Thao tác này được lặp lại hai lần.
Ầm! x3
Chứng kiến ba con vật đồng thời ngã xuống về sau, Kỵ sĩ tiếp tục thở dốc lấy sức.
Chỉ còn một chút nữa thôi, là hắn có thể tiếp cận được với Quái vật rồi.
Suy nghĩ này, đã lặp đi lặp lại trong đầu hắn hàng chục, hàng trăm lần rồi.
Hắn không biết làm như vậy đối với hắn có có ích hay không. Nhưng mà hắn đã không thể dừng lại được nữa rồi.
Lùi một bước, hắn sẽ bị đàn thú xâu xé thành muôn mảnh. Sơ xảy một bước, hắn sẽ chỉ còn là một đống thịt bầy nhầy. Cách duy nhất để có thể sống sót, chính là tiếp tục tiến về phía trước.
- Con người! Nỗ lực của ngươi thật khiến ta phải bất ngờ.
Trên đôi môi đỏ thẫm của khỏa thân mỹ nữ xuất hiện một nụ cười duyên dáng.
Kỵ sĩ im lặng giải trừ hình thái Gió về hình thái Bầu Trời.
- Nhưng mà ngươi có thể chịu đựng được bao lâu nữa? Ngươi chỉ có một người, sức cùng lực kiệt. Mà ta, vẫn còn hàng trăm cái thủ hạ đang chực chờ. Đồng đội của ngươi cũng không thể viện trợ ngươi được nữa. Liệu ngươi có thể làm gì được?
Quái vật cười ha hả. Nó đã biết được hoàn toàn các thủ đoạn của kỵ sĩ. Quanh đi quẩn lại, hắn chỉ có thể thay đổi ba hình thái. Mặc dù nó cũng biết kỵ sĩ còn ẩn dấu mấy cái hình thái khác. Nhưng mà như vậy thì sao? Kỵ sĩ cũng đã gần hết sức rồi. Cho dù hiện tại hắn có năng lực bộc phá mạnh đến đâu cũng không thể giết được nó.
- Đây chính là kết thúc của ngươi!
Quái vật nở ra một nụ cười dữ tợn. Nó dùng tay ra hiệu cho tất cả các con vật xung quanh đồng loạt tiến công.
Đối diện dày đặc xông tới đàn thú. Kỵ sĩ cũng bắt đầu thở hài.
Hắn quyết định rồi, Hắn sẽ đánh cược toàn bộ sinh mệnh của mình trong trận chiến này. Hắn không thể chần chừ được nữa.
Hắn không biết liệu dùng chiêu này xong hắn có thể còn sống hay không, nhưng mà hắn nhất định phải thử!
Dù sao, có thử hay không thử, hắn vẫn sẽ chết. Nhưng nếu hiện tại hắn thử, có lẽ sẽ kéo theo quái vật chết cùng.
Trên động cơ Z, vốn luôn là có hai cái khe để lắp biểu tượng vào. Ngày thường, hắn chỉ có thể lắp biểu tượng bầu trời cùng một biểu tượng khác đểu kích hoạt sức mạnh. Nhưng mà hôm nay, chính là lúc này, hắn sẽ thay đổi điều đó!
Sky rút biểu tượng bầu trời ra, bộ giáp của hắn cũng biến mất, để lộ ra thân hình bầm tím đầy mồ hôi của hắn.
- Vậy ngươi quyết định đầu hàng rồi phải không? Ha ha Ha!
Quái vật cười càng ngày càng to. Con người, cuối cùng vẫn sẽ thất bại. Mà thắng lợi vẫn sẽ luôn thuộc về phe quái vật.
- Không! Đây mới là kết thúc của ngươi!
Sky nghiêm túc trả lời. Đôi mắt màu bạc của cậu, tràn đầy chiến ý và sự quyết tâm.
Cậu lấy ra hai đồng xu, một là đồng xu có biểu tượng gió xoáy, hai là đồng xu có biểu tượng sương mù, rồi lắp vào động cơ.
Gió mạnh bắt đầu xuất hiện và thổi bay mái tóc trắng bạc của cậu. Mà sương mù, cũng dần dần bao phủ lại cậu.
Trong thoáng chốc, gió và sương mù bắt đầu dung hợp với nhau sau quanh người của cậu, rồi nhanh chóng tán biến.
Sau đó, một kỵ sĩ mặc bộ giáp với hai màu sắc xanh lá và chàm xen lẫn cùng các họa tiết của gió và sương mù xuất hiện.
Linh khí bắt đầu trở nên chập chờn. Bộ giáp của kỵ sĩ cũng bắt đầu rung động với mức độ mạnh như đang vỡ ra.
Đau nhức cơ bắp nói cho kỵ sĩ biết, hắn chỉ có một cơ hội.
Chính là ngay bây giờ!
Sương mù, có thể khiến hắn trở thành vô hình trong thời gian ngắn, miễn là không gặp phải những đòn tấn công mạnh mẽ. Mà gió, có thể khiến khiến hắn trở nên cực kì nhanh.
Kỵ sĩ bắt đầu tung ra tất sát kỹ. Hắn rút hai cái biểu tượng ra, rồi gắn vào lại một lần nữa. Động cơ Z trên bụng hắn bắt đầu phát sáng.
Cầm chắc thanh kiếm trên tay. Kỵ sĩ nhanh chóng hóa thành một đoàn sương mù, rồi cũng nhanh chóng lao xuyên qua đám động vật.
Không dừng lại ở đó, đoàn sương mù tiếp tục nhanh chóng lao đến ngay đến bên cạnh quái vật. Mà toàn bộ quá trình này lại xảy ra chưa đến nửa giây.
Từ trong đoàn sương mù, bóng dáng kỵ sĩ cầm kiếm bắt đầu lộ ra. Hắn dùng thanh kiếm của mình, nhanh chóng phân mỹ nữ ra làm hai mảnh.
- Không ngờ ngươi vẫn khiến ta phải bất ngờ.
Bị chém làm đôi quái vật cảm thán. Nó biết, nó đã thua rồi.
Đứng bên cạnh kỵ sĩ, cũng bắt đầu giải trừ biến thân. Động cơ Z trên bụng của hắn, bắt đầu bốc khói rồi rơi xuống. Mà hắn, cũng bắt đầu phun ra một búng máu rồi nằm gục xuống.
Sky đã không thể chịu nổi nữa rồi.
Mà tại quái vật sau khi chết. Ở bên kia đang chống cự Hakase và Eli cũng thở phào nhẹ nhõm khi thấy giá trị màn chắn chỉ còn 1%.
Mất đi khống chế đàn chim và đàn côn trùng bắt đầu quay ra đánh lẫn nhau. Dù sao, trong tự nhiên thì chúng nó vẫn là thiên địch.
Nhân tiện lúc này, cả hai người cũng nhanh chóng lái xe đi đến quảng trường sở thú.
Trên đường đi, xác động vật chết và màu tràn ngập ở khắp mọi nơi. Nhìn thấy cảnh này, Hakase ngày càng nóng vội, vì thế bắt bắt đầu nhấn ga và tăng tốc.
Nhưng mà sau đó cỡ ba mươi giây thì xe của hắn cũng phải dừng lại khi không thể vượt qua ba cái xác động vật đang nằm ngang giữa đường.
Có linh cảm không đúng, Hakase và Eli nhanh chóng nhảy ra xe và chạy về hướng phía trước. Cuối cùng, họ cũng đã đến được trung tâm quản trườn vượt qua nơi đang bị đống xác thú che khuất.
Cả hai thấy được nơi quái vật tử vong. Cạnh nơi đó, có một chàng trai cũng đang nằm một cách yên lặng.
- Sky!
Hakase hoảng sợ chạy đến. Hắn nâng thân thể Sky lên và hét lên tên của cậu.
Nhưng đáp lại tiếng gọi của hắn, lại không có gì cả. Sky vẫn tiếp tục nhắm mắt.
Thấy Sky vẫn không tỉnh tại, cộng thêm việc nhìn thấy động cơ bị bốc khói ở kế bên. Hắn dường như đã hiểu ra được chuyện gì đã xảy ra.
- Sao con lại dại dột như vậy chứ?
Hakase cố gắng kìm giọng.
- Để tôi!
Eli cũng xuất hiện ngay sau đó với hộp cứu thương.
- Xin hãy cứu lấy thằng bé. Đã quá nhiều người thân thương rời bỏ tôi rồi, tôi không muốn trong số đó lại có thêm nó nữa.
Hakase bất lực cầu xin.
Hắn không thể lại tiếp tục kìm nén cảm xúc của bản thân nữa rồi. Hắn bắt đầu khóc.
Số nước mắt của hắn hiện tại đang rơi, có thể bằng tổng số nước mắt mà hắn đã từng rơi trong vòng ba mươi tám năm qua.
Hắn thật sự là không thể tưởng tượng rằng hắn có thể chịu được cảnh sống thiếu Sky đâu.
Nhìn thấy bộ dạng bất lực Hakase, lại nhìn cơ thể tràn đầy vết bỏng, vết máu, và vết bầm tím của Sky. Eli cũng có chút xúc động. Cô gật đầu với giọng điệu tràn đầy quyết tâm:
- Tôi sẽ cố hết sức!
- ---
Lời nhắn nhủ từ tác giả: Hôm nay không có ai rủ đi chơi. Nên không có vụ bạo chương gì đó đâu nhé. Giáng Sinh vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.