Chương 4863: Chuẩn bị đường về
Vũ Phong
03/11/2017
- Đồn đãi này là thật hay giả?
Lục Thiếu Du hỏi Phong Hành Thiên Chủ.
- Đồn đãi đã lâu, đã không phân thật giả, chỉ là vấn đề tin hay không.
Phong Hành Thiên Chủ trả lời Lục Thiếu Du:
- Thật thật giả giả, đã không ai có thể nói rõ ràng, bởi vì những viễn cổ đại năng không xuất hiện trong ba ngàn đại thế giới, biến mất tập thể, không ai có thể khẳng định thật giả.
Lục Thiếu Du nghe vậy, trầm mặc một hồi, sau đó ngẩng đầu nhìn Phong Hành Thiên Chủ:
- Có thể hay không, bọn họ đều vẫn lạc?
- Không có khả năng.
Lục Thiếu Du vừa dứt lời, Băng Thiên nói với Lục Thiếu Du:
- Những người mang hỗn độn bổn nguyên sẽ không dễ dàng vẫn lạc, nếu vẫn lạc, ba ngàn đại thế giới cũng bị ảnh hưởng, cho nên bọn họ nhất định không có vẫn lạc.
Lục Thiếu Du không có hỏi nhiều, ánh mắt thần sắc hơi động, nhớ rõ Đao thúc từng nói qua, thế giới chi chủ hiện tại bản thân khó bảo toàn.
- Những thế giới chi chủ đi chỗ nào? Sống hay chết? Đồn đãi tất cả đều nằm trong thương khung bí cảnh, đó là nơi thần bí nhất trong thiên địa, trong đó nơi nơi là trọng bảo, không biết bao nhiêu năm, mỗi một lần thương khung bí cảnh mở ra đều có người sống sót có được trọng bảo, thậm chí đồn đãi người có duyên có thể có được thế giới hỗn độn giống như viễn cổ đại năng, dung hợp thế giới hỗn độn, trở thành thế giới hỗn độn chi chủ, đặt chân vào hàng ngũ đỉnh phong của thiên địa.
Phong Hành Thiên Chủ lại nói:
- Trong thương khung bí cảnh, nó cũng là nơi nguy hiểm nhất thiên địa, mỗi một lần thương khung bí cảnh mở ra, Hóa Hồng Cảnh vẫn lạc vô số kể, cuối cùng có thể đi ra mười không được một hai, thậm chí càng ít hơn, mỗi một lần thương khung bí cảnh mở ra thì Hóa Hồng Cảnh trong thiên địa giảm đi rất nhiều.
- Thế giới hỗn độn bổn nguyên, còn có thế giới hỗn độn bổn nguyên sao...
Lục Thiếu Du nghe Phong Hành Thiên Chủ nói thế liền rung động, sau đó hỏi:
- Chẳng lẽ Hóa Hồng Cảnh đều phải đi vào thương khung bí cảnh sao? Không tiến vào trong thương khung bí cảnh cũng không vẫn lạc.
- Mỗi một lần thương khung bí cảnh mở ra, đúng là có người không vào thương khung bí cảnh, tất cả đại đại thế giới đều an bài đường lui cho mình.
Hoàng Phủ Minh Long nghe Băng Thiên cùng Phong Hành Thiên Chủ nói chuyện, lúc này mới nói với Lục Thiếu Du:
- Nhưng mà thương khung bí cảnh có trọng bảo, còn có đồn đãi thiên phú càng cao, tuổi càng nhỏ, cơ hội có được thế giới hỗn độn bổn nguyên càng lớn, ngươi cảm thấy trong thiên địa, có bao nhiêu người chống lại hấp dẫn này? Thế giới hỗn độn bổn nguyên, đây là hấp dẫn mà sinh linh nào trong thiên địa cũng không thể chống lại, cho dù biết lành ít dữ nhiều cũng cam tâm tình nguyện, con đường tu luyện là nghịch thiên, ai cũng muốn tiến thêm một bước.
- Không chỉ là như thế, còn nghe nói muốn vượt qua Hóa Hồng Cảnh, cần phải đi vào trong thương khung bí cảnh tìm kiếm cơ duyên, trên đời hiện tại không ai có thể đặt chân cảnh giới đó, cho nên mỗi một lần thương khung bí cảnh mở ra, tất cả Hóa Hồng Cảnh trong thiên địa đều bước vào thương khung bí cảnh.
Băng Thiên nói.
- Tất cả đồn đãi, có lẽ chỉ có trong thương khung bí cảnh mới tìm được đáp án, nhưng những năm gần đây, thương khung bí cảnh giống như lỗ đen khủng bố, không ngừng cắn nuốt cường giả trong đại thế giới, nhưng không ai phát hiện bí mật chân chính, thậm chí không có ai biết trong đó ẩn chứa bao nhiêu bí mật, còn có bí mật quan trọng nhất là gì, đây vẫn là câu hỏi mọi người đang tìm.
Phong Hành Thiên Chủ thở dài.
Lục Thiếu Du trầm mặc một hồi, sau đó nói nhỏ:
- Thương khung bí cảnh, đó là nơi nào, vì sao xuất hiện trong thiên địa?
Phong Hành Thiên Chủ nói:
- Việc này không ít người biết, cũng có thể là thực, thương khung bí cảnh có quan hệ với các viễn cổ đại năng, cũng chỉ có những viễn cổ đại năng lúc trước mới có thể tạo ra thương khung bí cảnh.
- Xem ra, muốn cởi bỏ tất cả bí mật, muốn biết đáp án, cũng chỉ có đi vào trong thương khung bí cảnh tìm kiếm.
Lục Thiếu Du thì thào nói nhỏ.
- Cửu sư đệ, ba tháng sau thương khung bí cảnh mở ra, ngươi tính thế nào?
Hoàng Phủ Minh Long hỏi Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nhìn Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long, Phong Hành Thiên Chủ, Băng Thiên ba người, sau đó nhếch miệng, nói:
- Có thể không đi sao?
- Cái gì, ngươi không muốn đi vào?
Nghe vậy, Băng Thiên, Phong Hành Thiên Chủ cùng Hoàng Phủ Minh Long ba người ngưng trọng.
- Vẫn nói giỡn, đương nhiên muốn đi, thương khung bí cảnh có cái gì, ta cũng muốn biết.
Lục Thiếu Du nhún nhún vai, thương khung bí cảnh, chính mình không đi không được, những năm gần đây, bí cảnh mật địa cũng xông vào không ít, tuy cửu tử nhất sinh, nhưng vẫn họa phúc tương phùng.
Đối mặt với bí cảnh nguy hiểm nhất thiên hạ, với tính cách của Lục Thiếu Du, nếu không di không phải Lục Thiếu Du.
Nghe Lục Thiếu Du nói thế, Phong Hành Thiên Chủ ba người bất đắc dĩ cười cười, Hoàng Phủ Minh Long nói với Lục Thiếu Du:
- Còn có thời gian ba tháng, trong ba tháng này Cửu sư đệ tự mình an bài thật kỹ đi, sau khi đi vào thương khung bí cảnh chính là cửu tử nhất sinh, chuyện sau này không ai nói tốt.
- Ân, ta muốn rời khỏi thế giới Thượng Thanh, đến lúc đó sẽ trở về.
Lục Thiếu Du trầm mặc, sau đó nói với ba người.
- Không có vấn đề, nhưng mà phải cẩn thận một ít, thực lực ngươi bây giờ không kém, nhưng mà người nhìn chằm chằm vào ngươi cũng không ít, không thể có bất kỳ chủ quan nào.
Phong Hành Thiên Chủ nhắc nhở Lục Thiếu Du.
Khi Phong Hành Thiên Chủ dứt lời, Băng Thiên lại mỉm cười, nói:
- Phong Hành lão ca, dùng tu vị của Thiếu Du tiểu huynh đệ hiện tại chỉ sợ không sợ phiền toái, trừ phi là đám lão gia hỏa sống lâu năm thành tinh ra tay mà thôi.
- Cái gì mà lão gia hỏa thành tinh?
Phong Hành Thiên Chủ lập tức trừng Băng Thiên.
Băng Thiên cười khổ, nói:
- Ta cũng không nói Phong Hành lão ca ngươi. ta nói là người Thiên La minh kia.
Phong Hành Thiên Chủ vẫn trừng mắt nhìn Băng Thiên, sau đó nói:
- Ta đang sợ đám lão gia hỏa kia không ra tay đấy, thực lực Thiếu Du bây giờ tuy không kém, nhưng mà còn chưa tới tình trạng bị đánh chết đâu.
Nghe mọi người nói thế, Lục Thiếu Du lạnh nhạt, tu vị bát nguyên trung viên mãn, Lục Thiếu Du rất có tin tưởng vào mình, đổi lại có Hồng Vũ bên người, trong thiên địa này không có người nào làm Lục Thiếu Du lo lắng.
- Cẩn thận Chí Tôn Điện.
Hoàng Phủ Minh Long nói với Lục Thiếu Du.
- Ân.
Lục Thiếu Du gật đầu với Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long, Chí Tôn Điện là thế lực thần bí, không cẩn thận không được.
Bốn người lập tức trò chuyện một lúc, Lục Thiếu Du trở về đình viện của mình, sau đó tìm nghĩa phụ Độc Cô Ngạo Nam, phụ thân Lục Trung, sư phụ Chí Thánh đại đế, nhạc phụ Vân Tiếu Thiên, nói chuyện thương khung bí cảnh nghe được từ chỗ Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long, Phong Hành Thiên Chủ, Băng Thiên ba người cho bọn họ nghe.
Mọi người những năm qua ở trong thế giới Thượng Thanh thiên giới mật địa nghe qua không ít về thương khung bí cảnh, lúc này đều ngạc nhiên nhìn qua Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du hỏi Phong Hành Thiên Chủ.
- Đồn đãi đã lâu, đã không phân thật giả, chỉ là vấn đề tin hay không.
Phong Hành Thiên Chủ trả lời Lục Thiếu Du:
- Thật thật giả giả, đã không ai có thể nói rõ ràng, bởi vì những viễn cổ đại năng không xuất hiện trong ba ngàn đại thế giới, biến mất tập thể, không ai có thể khẳng định thật giả.
Lục Thiếu Du nghe vậy, trầm mặc một hồi, sau đó ngẩng đầu nhìn Phong Hành Thiên Chủ:
- Có thể hay không, bọn họ đều vẫn lạc?
- Không có khả năng.
Lục Thiếu Du vừa dứt lời, Băng Thiên nói với Lục Thiếu Du:
- Những người mang hỗn độn bổn nguyên sẽ không dễ dàng vẫn lạc, nếu vẫn lạc, ba ngàn đại thế giới cũng bị ảnh hưởng, cho nên bọn họ nhất định không có vẫn lạc.
Lục Thiếu Du không có hỏi nhiều, ánh mắt thần sắc hơi động, nhớ rõ Đao thúc từng nói qua, thế giới chi chủ hiện tại bản thân khó bảo toàn.
- Những thế giới chi chủ đi chỗ nào? Sống hay chết? Đồn đãi tất cả đều nằm trong thương khung bí cảnh, đó là nơi thần bí nhất trong thiên địa, trong đó nơi nơi là trọng bảo, không biết bao nhiêu năm, mỗi một lần thương khung bí cảnh mở ra đều có người sống sót có được trọng bảo, thậm chí đồn đãi người có duyên có thể có được thế giới hỗn độn giống như viễn cổ đại năng, dung hợp thế giới hỗn độn, trở thành thế giới hỗn độn chi chủ, đặt chân vào hàng ngũ đỉnh phong của thiên địa.
Phong Hành Thiên Chủ lại nói:
- Trong thương khung bí cảnh, nó cũng là nơi nguy hiểm nhất thiên địa, mỗi một lần thương khung bí cảnh mở ra, Hóa Hồng Cảnh vẫn lạc vô số kể, cuối cùng có thể đi ra mười không được một hai, thậm chí càng ít hơn, mỗi một lần thương khung bí cảnh mở ra thì Hóa Hồng Cảnh trong thiên địa giảm đi rất nhiều.
- Thế giới hỗn độn bổn nguyên, còn có thế giới hỗn độn bổn nguyên sao...
Lục Thiếu Du nghe Phong Hành Thiên Chủ nói thế liền rung động, sau đó hỏi:
- Chẳng lẽ Hóa Hồng Cảnh đều phải đi vào thương khung bí cảnh sao? Không tiến vào trong thương khung bí cảnh cũng không vẫn lạc.
- Mỗi một lần thương khung bí cảnh mở ra, đúng là có người không vào thương khung bí cảnh, tất cả đại đại thế giới đều an bài đường lui cho mình.
Hoàng Phủ Minh Long nghe Băng Thiên cùng Phong Hành Thiên Chủ nói chuyện, lúc này mới nói với Lục Thiếu Du:
- Nhưng mà thương khung bí cảnh có trọng bảo, còn có đồn đãi thiên phú càng cao, tuổi càng nhỏ, cơ hội có được thế giới hỗn độn bổn nguyên càng lớn, ngươi cảm thấy trong thiên địa, có bao nhiêu người chống lại hấp dẫn này? Thế giới hỗn độn bổn nguyên, đây là hấp dẫn mà sinh linh nào trong thiên địa cũng không thể chống lại, cho dù biết lành ít dữ nhiều cũng cam tâm tình nguyện, con đường tu luyện là nghịch thiên, ai cũng muốn tiến thêm một bước.
- Không chỉ là như thế, còn nghe nói muốn vượt qua Hóa Hồng Cảnh, cần phải đi vào trong thương khung bí cảnh tìm kiếm cơ duyên, trên đời hiện tại không ai có thể đặt chân cảnh giới đó, cho nên mỗi một lần thương khung bí cảnh mở ra, tất cả Hóa Hồng Cảnh trong thiên địa đều bước vào thương khung bí cảnh.
Băng Thiên nói.
- Tất cả đồn đãi, có lẽ chỉ có trong thương khung bí cảnh mới tìm được đáp án, nhưng những năm gần đây, thương khung bí cảnh giống như lỗ đen khủng bố, không ngừng cắn nuốt cường giả trong đại thế giới, nhưng không ai phát hiện bí mật chân chính, thậm chí không có ai biết trong đó ẩn chứa bao nhiêu bí mật, còn có bí mật quan trọng nhất là gì, đây vẫn là câu hỏi mọi người đang tìm.
Phong Hành Thiên Chủ thở dài.
Lục Thiếu Du trầm mặc một hồi, sau đó nói nhỏ:
- Thương khung bí cảnh, đó là nơi nào, vì sao xuất hiện trong thiên địa?
Phong Hành Thiên Chủ nói:
- Việc này không ít người biết, cũng có thể là thực, thương khung bí cảnh có quan hệ với các viễn cổ đại năng, cũng chỉ có những viễn cổ đại năng lúc trước mới có thể tạo ra thương khung bí cảnh.
- Xem ra, muốn cởi bỏ tất cả bí mật, muốn biết đáp án, cũng chỉ có đi vào trong thương khung bí cảnh tìm kiếm.
Lục Thiếu Du thì thào nói nhỏ.
- Cửu sư đệ, ba tháng sau thương khung bí cảnh mở ra, ngươi tính thế nào?
Hoàng Phủ Minh Long hỏi Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nhìn Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long, Phong Hành Thiên Chủ, Băng Thiên ba người, sau đó nhếch miệng, nói:
- Có thể không đi sao?
- Cái gì, ngươi không muốn đi vào?
Nghe vậy, Băng Thiên, Phong Hành Thiên Chủ cùng Hoàng Phủ Minh Long ba người ngưng trọng.
- Vẫn nói giỡn, đương nhiên muốn đi, thương khung bí cảnh có cái gì, ta cũng muốn biết.
Lục Thiếu Du nhún nhún vai, thương khung bí cảnh, chính mình không đi không được, những năm gần đây, bí cảnh mật địa cũng xông vào không ít, tuy cửu tử nhất sinh, nhưng vẫn họa phúc tương phùng.
Đối mặt với bí cảnh nguy hiểm nhất thiên hạ, với tính cách của Lục Thiếu Du, nếu không di không phải Lục Thiếu Du.
Nghe Lục Thiếu Du nói thế, Phong Hành Thiên Chủ ba người bất đắc dĩ cười cười, Hoàng Phủ Minh Long nói với Lục Thiếu Du:
- Còn có thời gian ba tháng, trong ba tháng này Cửu sư đệ tự mình an bài thật kỹ đi, sau khi đi vào thương khung bí cảnh chính là cửu tử nhất sinh, chuyện sau này không ai nói tốt.
- Ân, ta muốn rời khỏi thế giới Thượng Thanh, đến lúc đó sẽ trở về.
Lục Thiếu Du trầm mặc, sau đó nói với ba người.
- Không có vấn đề, nhưng mà phải cẩn thận một ít, thực lực ngươi bây giờ không kém, nhưng mà người nhìn chằm chằm vào ngươi cũng không ít, không thể có bất kỳ chủ quan nào.
Phong Hành Thiên Chủ nhắc nhở Lục Thiếu Du.
Khi Phong Hành Thiên Chủ dứt lời, Băng Thiên lại mỉm cười, nói:
- Phong Hành lão ca, dùng tu vị của Thiếu Du tiểu huynh đệ hiện tại chỉ sợ không sợ phiền toái, trừ phi là đám lão gia hỏa sống lâu năm thành tinh ra tay mà thôi.
- Cái gì mà lão gia hỏa thành tinh?
Phong Hành Thiên Chủ lập tức trừng Băng Thiên.
Băng Thiên cười khổ, nói:
- Ta cũng không nói Phong Hành lão ca ngươi. ta nói là người Thiên La minh kia.
Phong Hành Thiên Chủ vẫn trừng mắt nhìn Băng Thiên, sau đó nói:
- Ta đang sợ đám lão gia hỏa kia không ra tay đấy, thực lực Thiếu Du bây giờ tuy không kém, nhưng mà còn chưa tới tình trạng bị đánh chết đâu.
Nghe mọi người nói thế, Lục Thiếu Du lạnh nhạt, tu vị bát nguyên trung viên mãn, Lục Thiếu Du rất có tin tưởng vào mình, đổi lại có Hồng Vũ bên người, trong thiên địa này không có người nào làm Lục Thiếu Du lo lắng.
- Cẩn thận Chí Tôn Điện.
Hoàng Phủ Minh Long nói với Lục Thiếu Du.
- Ân.
Lục Thiếu Du gật đầu với Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long, Chí Tôn Điện là thế lực thần bí, không cẩn thận không được.
Bốn người lập tức trò chuyện một lúc, Lục Thiếu Du trở về đình viện của mình, sau đó tìm nghĩa phụ Độc Cô Ngạo Nam, phụ thân Lục Trung, sư phụ Chí Thánh đại đế, nhạc phụ Vân Tiếu Thiên, nói chuyện thương khung bí cảnh nghe được từ chỗ Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long, Phong Hành Thiên Chủ, Băng Thiên ba người cho bọn họ nghe.
Mọi người những năm qua ở trong thế giới Thượng Thanh thiên giới mật địa nghe qua không ít về thương khung bí cảnh, lúc này đều ngạc nhiên nhìn qua Lục Thiếu Du.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.