Chương 3805: Đại Đạo cảnh cao giai.
Vũ Phong
18/03/2017
Mọi người nghe vậy, ánh mắt dao động, nhưng không ai nói tiếng nào, chỉ
có Kỳ Phong thương hành Viễn Khôi dao động, không biết trong lòng đang
nghĩ gì, thì thào nói:
- Chẳng lẽ còn chưa động thủ sao…
Tầng thứ bảy Thiên Trụ giới, không gian gió giục mây vần, Lục Thiếu Du đang khoanh chân ngồi, thiên địa năng lượng khủng bối hội tụ thành lốc xoáy năng lượng cuồn cuộn sôi trào.
Trong đầu Lục Thiếu Du đang lĩnh ngộ đệ nhất quyết do sư phụ lưu lại, trong cơ thể vô ý thức thúc giục Hỗn Độn Âm Dương quyết tu luyện, chẳng qua ở trong không gian giống như chốn đào nguyên này, thiên địa năng lượng nồng đậm đã tới mức gần như thực chất.
Giờ phút này khí tức trên người Lục Thiếu Du thẳng tắp kéo lên, bắt đầu có dấu hiệu đột phá.
Thời gian chậm rãi trôi qua…
Trong tầng thứ hai Thiên Trụ giới, thiên địa năng lượng dũng mãnh tràn vào, làm tốc độ tu luyện càng gia tăng, trong lĩnh ngộ cũng đạt được chỗ tốt thật lớn.
- Phanh!
Đột nhiên chân khí Lục Thiếu Du đã tăng lên tới đỉnh, đột nhiên ngừng lại, lại một thanh âm trầm đục vang lên, một đạo cổ bình vô hình lập tức giải khai.
Ngay lúc này từ Đại Đạo cảnh trung giai lập tức tiến lên cao giai, thiên địa năng lượng bàng bạc tràn vào, chân khí kéo lên như chẻ tre.
- Di!
Giờ khắc này thiên địa năng lượng đột nhiên dừng lại, dần dần bình ổn, sau đó yên tĩnh trở lại, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện, chợt mở mắt, trong mắt bắn ra tinh quang, xuyên thủng hư không, vẻ mặt lộ ra nghi hoặc.
- Làm sao lại đột phá!
Lục Thiếu Du kinh ngạc, trong bất tri bất giác hắn đã đột phá Đại Đạo cảnh cao giai, hoàn toàn làm cho hắn ngạc nhiên, khuôn mặt lộ ý cười, thoáng rung động nói:
- Nguyên lai đã qua bốn mươi năm, không nghĩ tới lần này lĩnh ngộ thời gian dài như vậy!
- Đây là lực lượng Đại Đạo cảnh cao giai sao!
Hắn lập tức cảm giác biến hóa trong cơ thể, khóe miệng dạt dào ý cười.
Hắn phỏng chừng với thực lực bây giờ của mình dù đối chiến với Niết Bàn cảnh trung giai cũng không có vấn đề gì, dù sao hắn đã sớm đánh chết được Niết Bàn cảnh sơ giai.
- Kim sắc tiểu đao!
Lại đột phá, linh hồn lực tiến bộ không ít, Lục Thiếu Du có ý thử xem có thể lay động tiểu đao hay không, nhưng kết quả vẫn như cũ làm cho hắn có chút bị đả kích, hắn vẫn không cách nào sử dụng được tiểu đao.
- Thiên địa năng lượng thật nồng đậm, địa phương này thật đẹp!
Vài giờ sau, trong không gian giống như thế ngoại đào viên, trên một ngọn núi nguy nga, mọi người phát ra lời cảm thán tự đáy lòng, cảnh sắc chung quanh quá mức rung động.
Cả không gian mở mang, núi non liên miên, dãy núi chập chùng xanh thẳm, vách núi dốc đứng, sông ngòi mênh mông, không gian mây mù lượn lờ, nơi nơi đều là kỳ hoa dị thảo, vô số linh dược tràn đầy.
Trong không gian này còn có một tia linh tính khác với bên ngoài, làm người ta vui vẻ thoải mái, thật sự như tiên cảnh chân chính.
Lục Thiếu Du nhìn quanh bốn phía, trong lòng có chút cảm thán, trong Vạn Thế liệp tràng còn có không gian như vậy, mọi người muốn tìm lối đi ra ngoài nhưng cũng bị tiên cảnh này làm chấn động.
Trong Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du ở lại tầng thứ bảy tu luyện bốn mươi năm, mà mọi người lưu lại tầng thứ hai tu luyện cũng đã mười lăm năm thời gian.
Sau khi Lục Thiếu Du đi tới tầng thứ hai mới biết được Kim Viên lại đột phá.
Từ Đại Đạo cảnh sơ giai lên tới trung giai, làm cho Hoàng Sa, Tử Viêm, Tôn Tiểu Nhã vô cùng khiếp sợ, họ cũng biết Kim Viên vừa đột phá trong Trấn Thế tháp.
Trong mười lăm năm này, Hoàng Sa cùng Tử Viêm đã đạt tới Đại Đạo cảnh cao giai, cũng đã sắp tới đỉnh phong.
Trong mười lăm năm này, ngoại trừ Kim Viên, Quỷ Oa từ Đại Đạo cảnh trung giai đột phá cao giai, Bạch Lang cũng có dấu hiệu cần đột phá, thậm chí Tôn Tiểu Nhã cũng tiến bộ thật lớn.
Làm cho Lục Thiếu Du kinh ngạc chính là hai huynh đệ Long Bàn Hổ Cứ, cả hai đã sớm đạt tới Đại Đạo cảnh cao giai đỉnh phong.
Mặc dù trong mười lăm năm cả hai không đột phá, nhưng từ khí tức của họ cũng có thể rõ ràng cảm giác được dao động khác thường, có lẽ đã sắp đạt tới Niết Bàn cảnh, thậm chí là gần trong gang tấc.
Trò chuyện với hai huynh đệ mới biết họ tới từ Thú Uy trung thiên thế giới, nghiêm khắc mà nói thế giới này mạnh hơn Vô Sắc thế giới không ít, hai huynh đệ cũng là người nổi bật, gia tộc của họ thuộc thế lực Chiến Thiên liên minh.
Lục Thiếu Du kiểm tra cho Thái A một phen, qua thời gian lâu như vậy nhưng trên người hắn vẫn không có bất kỳ dao động, giống như một người đần độn si ngốc.
Nhưng Lục Thiếu Du có thể nhìn ra, không gian linh hồn của hắn dao động mạnh hơn không ít, là chuyện tốt hay xấu tạm thời cũng không biết chính xác.
Đồng dạng Lục Thiếu Du cũng không nhìn thấy Tiết Mặc Kỳ ở trong tầng thứ hai.
Sau khi tìm qua một lần, Lục Thiếu Du suy đoán chuyện này có quan hệ với Huyền Tuyết Ngưng, không biết từ khi nào nàng đã khôi phục lại bản thể khổng lồ.
Nhưng không gian nơi kia tràn ngập chân khí hoang vu lạnh lẽo làm người ta không thể tới gần, cho dù Thiên Trụ giới thuộc về Lục Thiếu Du nhưng chính hắn cũng không tới được.
- Thiếu Du huynh đệ, bây giờ chúng ta nên làm gì?
Kim Viên nhìn quanh hỏi.
- Trước tìm lối ra khỏi không gian này, chúng ta cũng không thể bị nhốt mãi nơi này.
Lục Thiếu Du lo lắng nói, hắn cũng đã tìm qua nhưng không tìm được cửa ra vào.
Bất quá trong lòng hắn cũng được an ủi, trên người hắn có không ít Phong Thần thạch, trong không gian đối phó Âm Phong, nơi đó rơi xuống hơn trăm người, toàn bộ Phong Thần thạch cũng rơi rụng bên trong, Lục Thiếu Du nhân cơ hội thu hết vào trong giới chỉ, mỗi người hai mươi khối, vẫn còn thiếu không ít.
Sưu sưu!
Mọi người nghe vậy vội vàng đi tìm lối ra ngoài.
Núi non sừng sững, dãy núi trùng điệp, vực thẳm sâu hút, mọi người tìm kiếm suốt hai ngày cũng không tìm được lối ra, nơi này giống như một không gian cách biệt, hoàn toàn bị khép kín.
Sưu!
Thân ảnh Hoàng Sa cấp tốc bay nhanh tới bên cạnh Lục Thiếu Du, nói:
- Đội trưởng, Tử Viêm đã phát hiện một địa phương đặc thù, không dám tùy tiện đi vào, ngươi tới nhìn xem đi.
- Đi!
Mọi người lập tức lao nhanh.
Sau một lát, trước một dãy núi liên miên phập phồng, một ngọn núi đột ngột mọc lên, trên núi cây cối rậm rạp, kỳ hoa dị thảo khắp nơi, đem cả ngọn núi bao phủ cực kỳ lóa mắt.
Tử Viêm nhìn thấy mọi người đã tới, chỉ vào khe sâu có năng lượng dao động dị thường bên dưới nói:
- Đội trưởng, ta đã phát hiện địa phương quỷ dị này, cảm giác có chút đặc biệt, tâm thần không thể xâm nhập vào, không biết sâu bao nhiêu, cho nên không dám tùy tiện đi vào.
Linh hồn lực của Lục Thiếu Du hóa thành tia năng lượng xâm nhập vào bên trong, nơi này thiên địa năng lượng dị thường nồng đậm, thậm chí còn nồng nặc hơn cả chốn đào nguyên này không ít.
Khe sâu không thấy đáy, linh hồn lực đi xuống cũng không biết bao sâu, năng lượng bàng bạc bắt đầu khởi động, làm tâm thần Lục Thiếu Du run lên, lập tức thu hồi linh hồn lực.
- Nơi đây không đơn giản, mọi người cẩn thận một chút theo ta đi vào!
- Chẳng lẽ còn chưa động thủ sao…
Tầng thứ bảy Thiên Trụ giới, không gian gió giục mây vần, Lục Thiếu Du đang khoanh chân ngồi, thiên địa năng lượng khủng bối hội tụ thành lốc xoáy năng lượng cuồn cuộn sôi trào.
Trong đầu Lục Thiếu Du đang lĩnh ngộ đệ nhất quyết do sư phụ lưu lại, trong cơ thể vô ý thức thúc giục Hỗn Độn Âm Dương quyết tu luyện, chẳng qua ở trong không gian giống như chốn đào nguyên này, thiên địa năng lượng nồng đậm đã tới mức gần như thực chất.
Giờ phút này khí tức trên người Lục Thiếu Du thẳng tắp kéo lên, bắt đầu có dấu hiệu đột phá.
Thời gian chậm rãi trôi qua…
Trong tầng thứ hai Thiên Trụ giới, thiên địa năng lượng dũng mãnh tràn vào, làm tốc độ tu luyện càng gia tăng, trong lĩnh ngộ cũng đạt được chỗ tốt thật lớn.
- Phanh!
Đột nhiên chân khí Lục Thiếu Du đã tăng lên tới đỉnh, đột nhiên ngừng lại, lại một thanh âm trầm đục vang lên, một đạo cổ bình vô hình lập tức giải khai.
Ngay lúc này từ Đại Đạo cảnh trung giai lập tức tiến lên cao giai, thiên địa năng lượng bàng bạc tràn vào, chân khí kéo lên như chẻ tre.
- Di!
Giờ khắc này thiên địa năng lượng đột nhiên dừng lại, dần dần bình ổn, sau đó yên tĩnh trở lại, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện, chợt mở mắt, trong mắt bắn ra tinh quang, xuyên thủng hư không, vẻ mặt lộ ra nghi hoặc.
- Làm sao lại đột phá!
Lục Thiếu Du kinh ngạc, trong bất tri bất giác hắn đã đột phá Đại Đạo cảnh cao giai, hoàn toàn làm cho hắn ngạc nhiên, khuôn mặt lộ ý cười, thoáng rung động nói:
- Nguyên lai đã qua bốn mươi năm, không nghĩ tới lần này lĩnh ngộ thời gian dài như vậy!
- Đây là lực lượng Đại Đạo cảnh cao giai sao!
Hắn lập tức cảm giác biến hóa trong cơ thể, khóe miệng dạt dào ý cười.
Hắn phỏng chừng với thực lực bây giờ của mình dù đối chiến với Niết Bàn cảnh trung giai cũng không có vấn đề gì, dù sao hắn đã sớm đánh chết được Niết Bàn cảnh sơ giai.
- Kim sắc tiểu đao!
Lại đột phá, linh hồn lực tiến bộ không ít, Lục Thiếu Du có ý thử xem có thể lay động tiểu đao hay không, nhưng kết quả vẫn như cũ làm cho hắn có chút bị đả kích, hắn vẫn không cách nào sử dụng được tiểu đao.
- Thiên địa năng lượng thật nồng đậm, địa phương này thật đẹp!
Vài giờ sau, trong không gian giống như thế ngoại đào viên, trên một ngọn núi nguy nga, mọi người phát ra lời cảm thán tự đáy lòng, cảnh sắc chung quanh quá mức rung động.
Cả không gian mở mang, núi non liên miên, dãy núi chập chùng xanh thẳm, vách núi dốc đứng, sông ngòi mênh mông, không gian mây mù lượn lờ, nơi nơi đều là kỳ hoa dị thảo, vô số linh dược tràn đầy.
Trong không gian này còn có một tia linh tính khác với bên ngoài, làm người ta vui vẻ thoải mái, thật sự như tiên cảnh chân chính.
Lục Thiếu Du nhìn quanh bốn phía, trong lòng có chút cảm thán, trong Vạn Thế liệp tràng còn có không gian như vậy, mọi người muốn tìm lối đi ra ngoài nhưng cũng bị tiên cảnh này làm chấn động.
Trong Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du ở lại tầng thứ bảy tu luyện bốn mươi năm, mà mọi người lưu lại tầng thứ hai tu luyện cũng đã mười lăm năm thời gian.
Sau khi Lục Thiếu Du đi tới tầng thứ hai mới biết được Kim Viên lại đột phá.
Từ Đại Đạo cảnh sơ giai lên tới trung giai, làm cho Hoàng Sa, Tử Viêm, Tôn Tiểu Nhã vô cùng khiếp sợ, họ cũng biết Kim Viên vừa đột phá trong Trấn Thế tháp.
Trong mười lăm năm này, Hoàng Sa cùng Tử Viêm đã đạt tới Đại Đạo cảnh cao giai, cũng đã sắp tới đỉnh phong.
Trong mười lăm năm này, ngoại trừ Kim Viên, Quỷ Oa từ Đại Đạo cảnh trung giai đột phá cao giai, Bạch Lang cũng có dấu hiệu cần đột phá, thậm chí Tôn Tiểu Nhã cũng tiến bộ thật lớn.
Làm cho Lục Thiếu Du kinh ngạc chính là hai huynh đệ Long Bàn Hổ Cứ, cả hai đã sớm đạt tới Đại Đạo cảnh cao giai đỉnh phong.
Mặc dù trong mười lăm năm cả hai không đột phá, nhưng từ khí tức của họ cũng có thể rõ ràng cảm giác được dao động khác thường, có lẽ đã sắp đạt tới Niết Bàn cảnh, thậm chí là gần trong gang tấc.
Trò chuyện với hai huynh đệ mới biết họ tới từ Thú Uy trung thiên thế giới, nghiêm khắc mà nói thế giới này mạnh hơn Vô Sắc thế giới không ít, hai huynh đệ cũng là người nổi bật, gia tộc của họ thuộc thế lực Chiến Thiên liên minh.
Lục Thiếu Du kiểm tra cho Thái A một phen, qua thời gian lâu như vậy nhưng trên người hắn vẫn không có bất kỳ dao động, giống như một người đần độn si ngốc.
Nhưng Lục Thiếu Du có thể nhìn ra, không gian linh hồn của hắn dao động mạnh hơn không ít, là chuyện tốt hay xấu tạm thời cũng không biết chính xác.
Đồng dạng Lục Thiếu Du cũng không nhìn thấy Tiết Mặc Kỳ ở trong tầng thứ hai.
Sau khi tìm qua một lần, Lục Thiếu Du suy đoán chuyện này có quan hệ với Huyền Tuyết Ngưng, không biết từ khi nào nàng đã khôi phục lại bản thể khổng lồ.
Nhưng không gian nơi kia tràn ngập chân khí hoang vu lạnh lẽo làm người ta không thể tới gần, cho dù Thiên Trụ giới thuộc về Lục Thiếu Du nhưng chính hắn cũng không tới được.
- Thiếu Du huynh đệ, bây giờ chúng ta nên làm gì?
Kim Viên nhìn quanh hỏi.
- Trước tìm lối ra khỏi không gian này, chúng ta cũng không thể bị nhốt mãi nơi này.
Lục Thiếu Du lo lắng nói, hắn cũng đã tìm qua nhưng không tìm được cửa ra vào.
Bất quá trong lòng hắn cũng được an ủi, trên người hắn có không ít Phong Thần thạch, trong không gian đối phó Âm Phong, nơi đó rơi xuống hơn trăm người, toàn bộ Phong Thần thạch cũng rơi rụng bên trong, Lục Thiếu Du nhân cơ hội thu hết vào trong giới chỉ, mỗi người hai mươi khối, vẫn còn thiếu không ít.
Sưu sưu!
Mọi người nghe vậy vội vàng đi tìm lối ra ngoài.
Núi non sừng sững, dãy núi trùng điệp, vực thẳm sâu hút, mọi người tìm kiếm suốt hai ngày cũng không tìm được lối ra, nơi này giống như một không gian cách biệt, hoàn toàn bị khép kín.
Sưu!
Thân ảnh Hoàng Sa cấp tốc bay nhanh tới bên cạnh Lục Thiếu Du, nói:
- Đội trưởng, Tử Viêm đã phát hiện một địa phương đặc thù, không dám tùy tiện đi vào, ngươi tới nhìn xem đi.
- Đi!
Mọi người lập tức lao nhanh.
Sau một lát, trước một dãy núi liên miên phập phồng, một ngọn núi đột ngột mọc lên, trên núi cây cối rậm rạp, kỳ hoa dị thảo khắp nơi, đem cả ngọn núi bao phủ cực kỳ lóa mắt.
Tử Viêm nhìn thấy mọi người đã tới, chỉ vào khe sâu có năng lượng dao động dị thường bên dưới nói:
- Đội trưởng, ta đã phát hiện địa phương quỷ dị này, cảm giác có chút đặc biệt, tâm thần không thể xâm nhập vào, không biết sâu bao nhiêu, cho nên không dám tùy tiện đi vào.
Linh hồn lực của Lục Thiếu Du hóa thành tia năng lượng xâm nhập vào bên trong, nơi này thiên địa năng lượng dị thường nồng đậm, thậm chí còn nồng nặc hơn cả chốn đào nguyên này không ít.
Khe sâu không thấy đáy, linh hồn lực đi xuống cũng không biết bao sâu, năng lượng bàng bạc bắt đầu khởi động, làm tâm thần Lục Thiếu Du run lên, lập tức thu hồi linh hồn lực.
- Nơi đây không đơn giản, mọi người cẩn thận một chút theo ta đi vào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.