Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4106: Hiểu lầm mà thôi 2

Vũ Phong

01/06/2017

Nguyên lực trong người sôi trào, trong lúc mơ hồ mang theo tiếng nổ vang vọng, không gian chung quanh run rẩy, Vô Tướng trực tiếp vỗ một chưởng vào Tuyên Cổ Cảnh sơ giai của quân đoàn Thiên Phượng.

Phá Thổ, Phong Hỏa hai người hiểu ý, Vô Tướng vừa ra tay với người quân đoàn Thiên Phượng, từng đạo năng lượng công kích bộc phát dữ dội, cả sơn mạch này không ngừng nổ tung.

- Nghe nói quân đoàn Thiên Phượng cường giả như mây, hôm nay cũng nên biết một chút!

Hổ Sư hét lớn một tiếng, khi đám người Trương Lăng Phong, Đông Quan Trạch lao tới phía trước, nguyên lực khủng bố tuôn ra, trên không trung hội tụ năng lượng vô cùng đáng sợ, thanh thế khủng bố không nhỏ.

- Ta cũng muốn biết một chút!

- Luận bàn một chút đi!

Trong nháy mắt ngắn ngủi, Cuồng Ngưu, Cuồng Thử, Huyết Ưng, Trình Tinh, Cát Bạch Mị, Đông Quan Trạch, Trương Lăng Phong tất cả Tuyên Cổ cảnh của các quân đoàn đều lao tới.

Từng đạo năng lượng công kích tuôn ra, nhắm ngay người quân đoàn Thiên Hạt.

Ầm ầm.

Chỉ trong chốc lát không gian biến sắc, năng lượng phá hủy không gian, hơn mười Tuyên Cổ Cảnh, đặc biệt Tuyên Cổ Cảnh trung giai cũng không ít.

Công kích này chính là hủy diệt, trong luận bàn này, từng đạo chưởng ấn, chỉ pháp, dấu quyền, năng lượng đánh nát không gian.

Trong nháy mắt người của quân đoàn Thiên Phượng kêu thảm thiết, không ít Niết Bàn Cảnh bị tru sát, đây là sát phạt, không phải luận bàn gì cả.

- Vô liêm sỉ, Hổ Sư, Cuồng Thử, các ngươi muốn làm cái gì, muốn tạo phản phải không, liên minh quân bộ sẽ không bỏ qua các ngươi.

Phượng Tuy lập tức biến sắc, lớn tiếng với đám người Hổ Sư, Cuồng Thử, thân ảnh cũng lao về phía Hổ Sư.

- Đoàn trưởng Phượng Tuy, chúng ta chỉ luận bàn mà thôi, không cần lo lắng, ta cũng muốn lĩnh giáo Phượng Tuy ngươi đấy, kính xin vui lòng chỉ giáo.

Giọng nói mang theo lệ khí không chút che dấu bộc phát, Lục Linh ngăn cản trước mặt Phượng Tuy, trong nháy mắt ngắn ngủi không trì hoãn chút nào, một quyền ấn mang theo lực lượng không gian đánh thẳng vào Phượng Tuy.

- Vô liêm sỉ, ta sẽ không bỏ qua các ngươi.

Phượng Tuy gào thét, đến thời điểm này hắn có ngu cũng nhìn ra, dám người Lục Linh đang đánh chết người quân đoàn Thiên Phượng, tại sao có thể gọi là luận bàn.

Ầm ầm.

Trong mắt tức giận ngập trời, khí tức nóng bỏng từ trong người PHượng Tuy bạo phát ra ngoài, giống như muốn thiêu đốt không gian, hỏa diễm cuồn cuộn ngăn cản Lục Thiếu Du.

Rầm rầm rầm.

Khí tức sát phạt ngập trời, đồ sát, đây là đồ sát, quân đoàn Thiên Phượng biến thành tế phẩm, hoàn toàn không có lực phản kháng.

- Ah...



Lập tức tiếng kêu thảm thiết vang lên, tất cả cường giả quân đoàn Thiên Phượng và quân đoàn Ma Hạt sắc mặt tái nhợt, linh hồn rung động rất lớn, bọn họ không ngờ vì đối phó con của Lục Thiếu Du lại có chuyện này, bây giờ hối hận không kịp.

- Hiểu lầm, đều là hiểu lầm, ha ha...

Lục Thiếu Du cười lạnh, hắn lao về phía một tên Niết Bàn cảnh và Tuyên Cổ Cảnh của quân đoàn Thiên Phượng, hai tên này nổ tung, trong nháy mắt ngắn ngủi hơn tám mươi Niết Bàn Cảnh và bốn Tuyên Cổ Cảnh sơ giai, còn có một Tuyên Cổ Cảnh trung giai bị Lục Thiếu Du chém giết thần hồn câu diệt.

Xùy.

Thân ảnh Lục Thiếu Du vượt qua trời cao, ngay sau đó xuất hiện trước mặt Đô Linh, lãnh ý bộc phát dữ dội.

- Lục Thiếu Du, Sát Thiên là ngươi giết?

Đô Linh nhìn qua Lục Thiếu Du, trong nội tâm sinh ra ý sợ hãi, nhưng sát ý sinh ra ngập trời, con của hắn là tồn tại chói mắt trong gia tộc, có hi vọng dẫn gia tộc quật khởi, đã bị Lục Thiếu Du đánh chết trong thiên giới mật địa.

Mà bây giờ Lục Thiếu Du cũng chỉ bị trừng phạt tiến vào Thương Khung chiến trường mà thôi, loại trừng phạt này chẳng là gì, chuyện này làm cho Đô Linh không nhịn nổi, bởi vậy từ lời thủ hạ biết thân phận của Lục Kinh Vân, lập tức giết tới, ai biết bây giờ biến thành cục diện như vậy.

Nhưng hiện tại đối mặt với kẻ giết con mình, cho dù biết Lục Thiếu Du thực lực khủng bố, Đô Linh vẫn không nhịn được sinh ra bi thương, trong nội tâm tức giận và hận ý vượt qua sợ hãi.

- Sát Thiên!

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, chấp pháp đội Sát Thiên, Lục Thiếu Du tất nhiên nhớ rõ.

- Sát Thiên.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, chấp pháp đội Sát Thiên, Lục Thiếu Du tự nhiên nhớ rõ, nhìn Đô Linh nói:

- Sát Thiên là ta tự tay giết chết, bọnhắn năm lần bảy lượt gây khó dễ với ta, ta giết hắn, bây giờ ngươi báo thù cho hắn, đoạn ngươi một tay xem như trừng phạt, niệm tình ngươi báo thù cho con, tha ngươi không chết cũng được.

Vừa dứt lời, ánh mắt Lục Thiếu Du âm trầm, quát:

- Nhưng ngươi không nên đụng vào con ta, ngươi hôm nay phải chết!

- Lục Thiếu Du, ta biết rõ ngươi rất mạnh, đánh chết Tuyên Cổ Cảnh cao giai dễ như chơi, nhưng cho dù ngươi là chân lý Niết Bàn thì vô địch sao, giết Sát Thiên con ta, hôm nay ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Vừa dứt lời, thân thể ĐôLinh lập tức bành trướng thật nhanh.

Bang bang.

Trong nháy mắt thân thể Đô Linh nổ tung, năng lượng khủng bố quét qua các nơi, không gian chung quanh sinh ra hố sâu.

Năng lượng tự bạo nổ tung cả một phiến không gian, cường giả Tuyên Cổ Cảnh cao giai tự bạo hồn anh, cho dù là Hóa Hồng Cảnh cũng không dám ngăn cản chính diện, bằng không sẽ biến thành đệm lưng.

ánh mắt mọi người rung động, thời điểm tự bạo qua đi, thân ảnh áo xanh lại xuất hiện trước mặt mọi người. Một đạo hào quang màu vàng thu liễm, chính là Lục Thiếu Du, hắn không bị ảnh hưởng chút nào.



- Vậy mà hoàn toàn không có việc gì.

Tuyên Cổ Cảnh tự bạo hồn anh, Lục Thiếu Du lại vô sự, chuyện này làm người ta cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

- Phụ thân, người không sao chứ?

Lục Kinh Vân chém nát một tên Niết Bàn Cảnh cao giai trước mặt, lập tức lao về phía Lục Thiếu Du.

Vừa rồi cường giả Tuyên Cổ Cảnh cao giai tự bạo, Lục Kinh Vân cũng đổ mồ hôi lạnh, lúc này hắn lại ngạc nhiên, thực lực phụ thân lại vượt qua hắn tưởng tượng.

Lục Thiếu Du nhìn đao trong tay Lục Kinh Vân một hồi, ánh mắt chớp động, lúc này mới ngẩng đầu nói với Lục Kinh Vân:

- Tuyên Cổ Cảnh cao giai tự bạo rất mạnh, nhưng hắn chỉ vừa đột phá Tuyên Cổ Cảnh cao giai không lâu, Tuyên Cổ Cảnh cao giai là một cái hào rộng, hắn tự bạo còn chưa đạt tới Tuyên Cổ Cảnh cao giai đỉnh phong.

- Con còn muốn tự tay đánh chết lão cẩu đó, không nghĩ tới hắn tự bạo.

Lục Kinh Vân rất tiếc nuối.

Lục Thiếu Du nhìn qua chiến trường, lập tức nói với Lục Kinh Vân:

- Đao trong tay con không tệ, ta cómấy đao quyết, connhìncho kỹ.

Vừa dứt lời, đao trong tay Lục Thiếu Du bộc phát huyết quang đáng sợ.

Ông.

Huyết quang xuất hiện, huyết đao trong tay Lục Kinh Vân bị dẫn động, nhất thời kêu ông ông.

- Duệ Kim Hồn Đao!

- Quỷ Mộc Hồn Đao!

- Hàn Băng Hồn Đao.

- Nộ Viêm Hồn Đao!

- Hậu Thổ Hồn Đao!

Huyết Lục bộc phát sát chiêu lăng lệ, Lục Thiếu Du bổ ra năm đao chém giết mười lăm tên Niết Bàn Cảnh và hai tên Tuyên Cổ Cảnh sơ giai.

- Ah... .

Rầm rầm rầm!

Đám người Vô Tướng, Hổ Sư, Phá Thổ, Huyết Ưng, Cuồng Thử, Cát Bạch Mị, Phong Hỏa, Cuồng Ngưu ra tay, cường giả quân đoàn Thiên Phượng không ngừng kêu thảm thiết, Niết Bàn Cảnh rất mạnh, nhưng cũng phải xem đối mặt với ai.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Linh Vũ Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook