Chương 4212: Lôi Tiểu Thiên bộc phát 1
Vũ Phong
19/08/2017
Thái A mở miệng cười hắc hắc, tính cách của sư phụ hắn biết rõ, người như sư phụ làm sao có thể chịu thiệt như vậy.
Trên Chiến đài, nhìn qua Lôi Tiểu Thiên cảm động không biết là thật hay giả, Lục Thiếu Du nghiêm túc, vẻ mặt cảm động tiếp tục nói:
- Vậy cũng không phải, Tiểu Thiên huynh đệ có ý tốt như vậy, ta sao có thể cự tuyệt được chứ? Nếu như ta cự tuyệt đến lúc đó nhất định Tiểu Thiên huynh đệ sẽ thương tâm. Tiểu Thiên huynh đệ, huynh đệ thấy ta nói có đúng không? Nếu như ta cự tuyệt ý tốt của ngươi ngươi nhất định sẽ thương tâm đúng không?
Lôi Tiểu Thiên sững sờ nhìn Lục Thiếu Du, trong lúc nhất thời trong lòng hắn có chút sợ hãi, chẳng biết tại sao trong lòng hắn lại đột nhiên có cảm giác này.
Nhìn qua vẻ mặt chân thành và cảm động của Lục Thiếu Du, trong lòng Lôi Tiểu Thiên đột nhiên có ý nghĩa muốn hung hăng đánh Lục Thiếu Du một chầu.
Ý tốt như vậy Lôi Tiểu Thiên đương nhiên hy vọng Lục Thiếu Du sẽ cự tuyệt, vừa rồi hắn nói cảm động như vậy người bình thường sẽ cảm thấy ngại ngùng, ít nhất cũng làm bộ cự tuyệt một chút. Đến lúc đó hắn có thể xuất thủ trước.
Thế nhưng Lôi Tiểu Thiên thật không ngờ Lục Thiếu Du này lại nói như vậy, không biết khách khí một chút nào, cho nên khiến cho hắn sững sờ một lúc lâu.
Tóm lại hiện tại Lôi Tiểu Thiên rất nghẹn khuất, trong lòng có chút sợ hãi, có cảm giác nghèn nghẹn ở cổ.
Lúc này Lôi Tiểu Thiên tự nhiên còn không biết, một số năm sau, ở trong một bí cảnh hắn gặp một tiểu ác ma của Lục gia, hắn cũng dùng phương pháp này, kết quả bị đùa bỡn thiếu chút nữa bị nội thương. Sau đó vội vàng nhắn nhủ hậu bối Lôi gia, từ nay về sau thân cận với Lục gia nhiều hơn, nhưng không được giao thủ, đương nhiên đây cũng là chuyện sau này.
Trên Chiến đài, khuôn mặt Lôi Tiểu Thiên thoáng âm trầm, co rút, tiếp tục cố nén mà mỉm cười, nói với Lục Thiếu Du:
- Vậy ý Lục huynh đệ là?
Lục Thiếu Du cảm động nói với Lôi Tiểu Thiên:
- Tiểu Thiên huynh đệ, huynh đệ chịu ba quyền của ta trước là không công bằng, ta không thể làm vậy.
Ngừng một lát, Lục Thiếu Du nghiêm túc nói với Lôi Tiểu Thiên:
- Cho nên ta quyết định, ta ra tay chỉ dùng ba phần khí lực, nhất định sẽ không đả thương tới Tiểu Thiên huynh đệ.
- Thật sao...
Lôi Tiểu Thiên nhìn Lục Thiếu Du, trong lòng có cảm giác phát điên, hắn cảm thấy nếu như mình nói thêm với Lục Thiếu Du này hai câu, sẽ không kìm nén được cảm giác muốn giết người. Không thể cứ nghẹn khuất mãi như vậy được.
Lôi Tiểu Thiên thậm chí còn hoài nghi Lục Thiếu Du này cố ý muốn hắn nghẹn khuất như vậy, thế nhưng nhìn qua khuôn mặt chân thành của Lục Thiếu Du, ánh mắt khiến hắn cảm động kia, hắn lại không có cách nào tin rằng Lục Thiếu Du cố ý làm vậy.
Phụt.
Giữa không trung, Băng Nhu và Đường Tiểu Tiểu nhìn qua bộ dáng nghẹn khuất của Lôi Tiểu Thiên, không nhịn được cười nữa.
- Ài...
Lục Linh cũng chỉ có thể thở dài, một là Lục Soái, một là sư huynh hắn, hắn ở giữa cũng chỉ bất đắc dĩ không thôi.
Bốn phía Chiến đài, vô số người vây xem chung quanh có không ít người không nhịn được cười nữa.
- Lục huynh đệ, huynh đệ động thủ đi, chúng ta đi uống rượu sớm một chút.
Lôi Tiểu Thiên nhìn Lục Thiếu Du, nghẹn khuất một hơi, thế nhưng không thể nặn ra nụ cười. Cho nên hắn quyết định, hắn không thể nói nhảm với Lục Thiếu Du nữa, đợi lát nữa phải cho Lục Thiếu Du thấy một chút lợi hại, may mà hắn cũng có sự chuẩn bị từ trước.
- Tiểu Thiên huynh đệ, huynh đệ quyết định như vậy sao?
Lục Thiếu Du dùng vẻ mặt chân thành, cảm động yếu ớt nhìn Lôi Tiểu Thiên rồi hỏi.
- Đến đây đi, đừng nói nhảm nữa.
Lôi Tiểu Thiên có cảm giác không nhịn được nữa, trong lòng giống như muốn bộc phát, hắn biết rõ hắn sắp không nén được sự nghẹn khuất trong lòng mình.
Thế nhưng Lôi Tiểu Thiên cũng biết, thực lực của Lục Thiếu Du này thực sự quá mạnh mẽ, thực lực của hắn so với Đường Dần trên thực tế cũng không kém quá nhiều, cho nên trước mặt Lục Thiếu Du, dưới tình huống bình thường hắn rất khó chiến thắng.
Cho nên Lôi Tiểu Thiên nghĩ tới thứ mà hắn dựa vào, có lẽ dưới tình huống bất ngờ, lừa gạt Lục Thiếu Du này một chút là có thể chiến thắng.
Bất kể là dùng biện pháp gì, Lôi Tiểu Thiên nghĩ chỉ cần chiến thắng một lần là được rồi. Hắn chỉ cần đánh bại người Chân lý Niết Bàn một lần là tốt rồi, ít nhất về sau có thể đả kích Đường bàn tử kia một chút.
Dưới tình huống thực lực bình thường, Lôi Tiểu Thiên tự biết mình khó có thể làm gì được Lục Thiếu Du, cho nên lúc này có nghẹn khuất, ở trước mặt Lục Thiếu Du hắn cũng chỉ có thể cố nhịn trong lòng, bằng không mà nói hắn đã sớm động thủ chứ không bị Lục Thiếu Du này làm nghẹn khuất tới sắp bộc phát.
- Tiểu Thiên huynh đệ, huynh đệ quả nhiên là một hàn tử chân chính, hảo huynh đệ, ta không biết huynh đệ có vì nữ nhân mà chọc huynh đệ mình hai đao hay không. Bất quá ta có thể khẳng định, huynh đệ có thể giúp bằng hữu mà không tiếc mạng sống. Đại trượng phu được như vậy quả thực khó thấy. Có thể làm bằng hữu của huynh đệ là chuyện may mắn của ta. Huynh đệ bảo ta làm sao có thể ra tay được đây, ta không thể nhẫn tâm được a. Nhưng mà đây lại là ý tốt của huynh đệ, ta không thể nào cự tuyệt được.
Lục Thiếu Du nhìn qua Lôi Tiểu Thiên, vẻ mặt không đành lòng, xoắn xuýt khiến cho người ta nhìn qua lặng lẽ rơi lệ.
- Lục huynh đệ, ta cầu xin đó, mau ra tay nhanh đi.
Lôi Tiểu Thiên gần như muốn sụp đổ.
- Vậy được rồi.
Lục Thiếu Du gật đầu, nhìn Lôi Tiểu Thiên nói:
- Tiểu Thiên huynh đệ, ta ra tay đây, huynh đệ phải chuẩn bị sẵn sàng, tuy rằng ta không đành lòng, thế nhưng ý tốt của huynh đệ, ta cũng chỉ có thể ra tay mà thôi.
Vẻ mặt Lôi Tiểu Thiên có chút co rúm, run rẩy không thôi, hắn có cảm giác mình sắp bộc phát, trên khuôn mặt tuấn lãng có khí tức lôi điện tràn ra, thủ ấn nhanh chóng được kết, miệng quát to một tiếng:
- Bất diệt kim cương tượng.
Xoẹt.
Âm thanh của Lôi Tiểu Thiên vừa dứt, trên thân hình lập tức có điện mang màu tím bắt đầu xuất hiện, lưu chuyển.
Quang mang màu tím đại thịnh, thân hình của Lôi Tiểu Thiên dưới ánh mắt kinh ngạc, rung động của vô số người chung quanh Chiến đài bành trướng, giống như một ngọn núi lớn đột ngột mọc lên từ Chiên đài, khiến cho cả Chiến đài to lớn đột nhiên run lên.
Thân hình khổng lồ giống như ngọn núi tràn ngập quang mang màu tím, khí tức hủy diệt từ bên trong tràn ra, bí văn quanh quẩn, lực lượng lôi điện tựa như hủy diệt ở chung quanh thân hình khiến cho người ta rung động.
- Đây là Bất Diệt Kim Cương Tượng của Lôi Tiểu Thiên, lúc trước chỉ khi đối phó với yêu nữ xếp thứ tư trên Thiên Bảng hắn mới thi triển qua.
- Đây hình như là át chủ bài của Lôi Tiểu Thiên a.
Lôi Tiểu Thiên thúc dục thúc dục Bất Diệt Kim Cương tượng, dưới khí thế kinh khủng này, vô số người vây xem chung quanh trực tiêp rung động không thôi.
- Thủ đọa này cũng không tệ nha.
Mạc Kình Thiên nhìn Bật Diệt Kim Cương tượng của Lôi Tiểu Thiên cũng có chút kinh ngạc.
- Ài...
Chỉ có Lục Linh tiếp tục bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Trên Chiến đài, nhìn qua Lôi Tiểu Thiên cảm động không biết là thật hay giả, Lục Thiếu Du nghiêm túc, vẻ mặt cảm động tiếp tục nói:
- Vậy cũng không phải, Tiểu Thiên huynh đệ có ý tốt như vậy, ta sao có thể cự tuyệt được chứ? Nếu như ta cự tuyệt đến lúc đó nhất định Tiểu Thiên huynh đệ sẽ thương tâm. Tiểu Thiên huynh đệ, huynh đệ thấy ta nói có đúng không? Nếu như ta cự tuyệt ý tốt của ngươi ngươi nhất định sẽ thương tâm đúng không?
Lôi Tiểu Thiên sững sờ nhìn Lục Thiếu Du, trong lúc nhất thời trong lòng hắn có chút sợ hãi, chẳng biết tại sao trong lòng hắn lại đột nhiên có cảm giác này.
Nhìn qua vẻ mặt chân thành và cảm động của Lục Thiếu Du, trong lòng Lôi Tiểu Thiên đột nhiên có ý nghĩa muốn hung hăng đánh Lục Thiếu Du một chầu.
Ý tốt như vậy Lôi Tiểu Thiên đương nhiên hy vọng Lục Thiếu Du sẽ cự tuyệt, vừa rồi hắn nói cảm động như vậy người bình thường sẽ cảm thấy ngại ngùng, ít nhất cũng làm bộ cự tuyệt một chút. Đến lúc đó hắn có thể xuất thủ trước.
Thế nhưng Lôi Tiểu Thiên thật không ngờ Lục Thiếu Du này lại nói như vậy, không biết khách khí một chút nào, cho nên khiến cho hắn sững sờ một lúc lâu.
Tóm lại hiện tại Lôi Tiểu Thiên rất nghẹn khuất, trong lòng có chút sợ hãi, có cảm giác nghèn nghẹn ở cổ.
Lúc này Lôi Tiểu Thiên tự nhiên còn không biết, một số năm sau, ở trong một bí cảnh hắn gặp một tiểu ác ma của Lục gia, hắn cũng dùng phương pháp này, kết quả bị đùa bỡn thiếu chút nữa bị nội thương. Sau đó vội vàng nhắn nhủ hậu bối Lôi gia, từ nay về sau thân cận với Lục gia nhiều hơn, nhưng không được giao thủ, đương nhiên đây cũng là chuyện sau này.
Trên Chiến đài, khuôn mặt Lôi Tiểu Thiên thoáng âm trầm, co rút, tiếp tục cố nén mà mỉm cười, nói với Lục Thiếu Du:
- Vậy ý Lục huynh đệ là?
Lục Thiếu Du cảm động nói với Lôi Tiểu Thiên:
- Tiểu Thiên huynh đệ, huynh đệ chịu ba quyền của ta trước là không công bằng, ta không thể làm vậy.
Ngừng một lát, Lục Thiếu Du nghiêm túc nói với Lôi Tiểu Thiên:
- Cho nên ta quyết định, ta ra tay chỉ dùng ba phần khí lực, nhất định sẽ không đả thương tới Tiểu Thiên huynh đệ.
- Thật sao...
Lôi Tiểu Thiên nhìn Lục Thiếu Du, trong lòng có cảm giác phát điên, hắn cảm thấy nếu như mình nói thêm với Lục Thiếu Du này hai câu, sẽ không kìm nén được cảm giác muốn giết người. Không thể cứ nghẹn khuất mãi như vậy được.
Lôi Tiểu Thiên thậm chí còn hoài nghi Lục Thiếu Du này cố ý muốn hắn nghẹn khuất như vậy, thế nhưng nhìn qua khuôn mặt chân thành của Lục Thiếu Du, ánh mắt khiến hắn cảm động kia, hắn lại không có cách nào tin rằng Lục Thiếu Du cố ý làm vậy.
Phụt.
Giữa không trung, Băng Nhu và Đường Tiểu Tiểu nhìn qua bộ dáng nghẹn khuất của Lôi Tiểu Thiên, không nhịn được cười nữa.
- Ài...
Lục Linh cũng chỉ có thể thở dài, một là Lục Soái, một là sư huynh hắn, hắn ở giữa cũng chỉ bất đắc dĩ không thôi.
Bốn phía Chiến đài, vô số người vây xem chung quanh có không ít người không nhịn được cười nữa.
- Lục huynh đệ, huynh đệ động thủ đi, chúng ta đi uống rượu sớm một chút.
Lôi Tiểu Thiên nhìn Lục Thiếu Du, nghẹn khuất một hơi, thế nhưng không thể nặn ra nụ cười. Cho nên hắn quyết định, hắn không thể nói nhảm với Lục Thiếu Du nữa, đợi lát nữa phải cho Lục Thiếu Du thấy một chút lợi hại, may mà hắn cũng có sự chuẩn bị từ trước.
- Tiểu Thiên huynh đệ, huynh đệ quyết định như vậy sao?
Lục Thiếu Du dùng vẻ mặt chân thành, cảm động yếu ớt nhìn Lôi Tiểu Thiên rồi hỏi.
- Đến đây đi, đừng nói nhảm nữa.
Lôi Tiểu Thiên có cảm giác không nhịn được nữa, trong lòng giống như muốn bộc phát, hắn biết rõ hắn sắp không nén được sự nghẹn khuất trong lòng mình.
Thế nhưng Lôi Tiểu Thiên cũng biết, thực lực của Lục Thiếu Du này thực sự quá mạnh mẽ, thực lực của hắn so với Đường Dần trên thực tế cũng không kém quá nhiều, cho nên trước mặt Lục Thiếu Du, dưới tình huống bình thường hắn rất khó chiến thắng.
Cho nên Lôi Tiểu Thiên nghĩ tới thứ mà hắn dựa vào, có lẽ dưới tình huống bất ngờ, lừa gạt Lục Thiếu Du này một chút là có thể chiến thắng.
Bất kể là dùng biện pháp gì, Lôi Tiểu Thiên nghĩ chỉ cần chiến thắng một lần là được rồi. Hắn chỉ cần đánh bại người Chân lý Niết Bàn một lần là tốt rồi, ít nhất về sau có thể đả kích Đường bàn tử kia một chút.
Dưới tình huống thực lực bình thường, Lôi Tiểu Thiên tự biết mình khó có thể làm gì được Lục Thiếu Du, cho nên lúc này có nghẹn khuất, ở trước mặt Lục Thiếu Du hắn cũng chỉ có thể cố nhịn trong lòng, bằng không mà nói hắn đã sớm động thủ chứ không bị Lục Thiếu Du này làm nghẹn khuất tới sắp bộc phát.
- Tiểu Thiên huynh đệ, huynh đệ quả nhiên là một hàn tử chân chính, hảo huynh đệ, ta không biết huynh đệ có vì nữ nhân mà chọc huynh đệ mình hai đao hay không. Bất quá ta có thể khẳng định, huynh đệ có thể giúp bằng hữu mà không tiếc mạng sống. Đại trượng phu được như vậy quả thực khó thấy. Có thể làm bằng hữu của huynh đệ là chuyện may mắn của ta. Huynh đệ bảo ta làm sao có thể ra tay được đây, ta không thể nhẫn tâm được a. Nhưng mà đây lại là ý tốt của huynh đệ, ta không thể nào cự tuyệt được.
Lục Thiếu Du nhìn qua Lôi Tiểu Thiên, vẻ mặt không đành lòng, xoắn xuýt khiến cho người ta nhìn qua lặng lẽ rơi lệ.
- Lục huynh đệ, ta cầu xin đó, mau ra tay nhanh đi.
Lôi Tiểu Thiên gần như muốn sụp đổ.
- Vậy được rồi.
Lục Thiếu Du gật đầu, nhìn Lôi Tiểu Thiên nói:
- Tiểu Thiên huynh đệ, ta ra tay đây, huynh đệ phải chuẩn bị sẵn sàng, tuy rằng ta không đành lòng, thế nhưng ý tốt của huynh đệ, ta cũng chỉ có thể ra tay mà thôi.
Vẻ mặt Lôi Tiểu Thiên có chút co rúm, run rẩy không thôi, hắn có cảm giác mình sắp bộc phát, trên khuôn mặt tuấn lãng có khí tức lôi điện tràn ra, thủ ấn nhanh chóng được kết, miệng quát to một tiếng:
- Bất diệt kim cương tượng.
Xoẹt.
Âm thanh của Lôi Tiểu Thiên vừa dứt, trên thân hình lập tức có điện mang màu tím bắt đầu xuất hiện, lưu chuyển.
Quang mang màu tím đại thịnh, thân hình của Lôi Tiểu Thiên dưới ánh mắt kinh ngạc, rung động của vô số người chung quanh Chiến đài bành trướng, giống như một ngọn núi lớn đột ngột mọc lên từ Chiên đài, khiến cho cả Chiến đài to lớn đột nhiên run lên.
Thân hình khổng lồ giống như ngọn núi tràn ngập quang mang màu tím, khí tức hủy diệt từ bên trong tràn ra, bí văn quanh quẩn, lực lượng lôi điện tựa như hủy diệt ở chung quanh thân hình khiến cho người ta rung động.
- Đây là Bất Diệt Kim Cương Tượng của Lôi Tiểu Thiên, lúc trước chỉ khi đối phó với yêu nữ xếp thứ tư trên Thiên Bảng hắn mới thi triển qua.
- Đây hình như là át chủ bài của Lôi Tiểu Thiên a.
Lôi Tiểu Thiên thúc dục thúc dục Bất Diệt Kim Cương tượng, dưới khí thế kinh khủng này, vô số người vây xem chung quanh trực tiêp rung động không thôi.
- Thủ đọa này cũng không tệ nha.
Mạc Kình Thiên nhìn Bật Diệt Kim Cương tượng của Lôi Tiểu Thiên cũng có chút kinh ngạc.
- Ài...
Chỉ có Lục Linh tiếp tục bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.