Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 614: Một đao cắt đứt (2)

Vũ Phong

30/10/2016

- Huyết Tẩy Lục gia? Triệu gia các người cũng phải trả một cái giá lớn.

Lục Trung quát lên một tiếng, vòng xoáy dưới chân chợt lóe, thân ảnh như thiểm điện đánh về phía Triệu Vô Quang.

Hai đạo thân ảnh đều vô cùng nhanh chóng, không gian xung quanh chấn động, thân ảnh hai người biến mất tại chỗ, chỉ có rất ít người có thể nhìn thấy một mảnh tàn ảnh bỗng nhiên va chạm với nhau.

- Lục Trung, Vũ Suất nhất trọng như ngươi vậy mà cũng không biết tự lượng sức mình.

Triệu Vô Quang lạnh lùng quát lên một tiếng, không gian trước người đột nhiên gấp khúc, một mảnh hơi nước phô thiên cái địa đánh về phía Lục Trung.

Trong đám hơi nước này, không gian trong nháy mắt gấp khúc, một cỗ lực lượng cực đoan trong nháy mắt khuếch tán ra chugn quanh. Toàn bộ bầu trời lúc này giống như phong vân biến sắc, lực công kích cường hãn như vậy khiến cho đám người Lục gia hoảng sợ.

- Tiểu Bạch, dẫn phu nhân lùi ra phía sua.

Lục Thiếu Du nhanh chóng nói, trước người nhanh chóng bố trí một đạo quang tráo, mẫu thân hắn chính là người thường, căn bản không thể chịu được một chút kình khí lan tới.

- Phu nhân, chúng ta lùi lại phía sau thôi.

Lục Tiểu Bạch nhanh chóng nâng La Lan thị lùi lại phía sau, trước người Lục Thiếu Du một vòng quang tráo được đánh ra, lập tức hắn cũng lùi về phía sau.

Phanh.

Trước không trung, Lục Trung cùng Triệu Vô Quang giao thủ tạo thành âm thanh bạo liệt, một cỗ lực lượng rung động không gian nhanh chóng khuếch tán.

- Lục Trung, ngươi không phải là đối thủ của ta.

Trước không trung, thủ ấn trong tay Triệu Vô Quang biến hóa, một cột nước bắn ra, cột nước này đường kính mấy thước, từ trong trống rỗng hiện ra, mang theo tiếng gió rít gào, không gian chung quanh gấp khúc.

- Không phải là đối thủ thì làm sao? Lục Trung ta không phải là hạng người sợ chết.

Lục Trung ở giữa không trung hét lớn một tiếng, bàn chân bỗng nhiên điểm một cái, một tiếng ầm vang vang lên, thân thể nhanh chóng vọt lên, quanh thân nhanh chóng được bao phủ bởi một vòng quang mang đỏ rực mang theo khí tức nóng bỏng. Trường kiếm màu đỏ xuất hiện trong tay, lập tức một đạo kiếm quyết được đánh ra tạo thành mấy đạo kiếm ảnh.

Kiếm quang bắn ra, sau đó ở trên không trung hóa thành hơn một nghìn đạo quang mang, kiếm quang xé rách không khí khiến cho không gian gấp khúc. Một cỗ uy thế lớn lao khuếch tán, mỗi một đạo kiếm quang đều mang theo tiếng gió rít gào.

Hưu Hưu Hưu.

Trong bầu trời, kiếm ảnh và cột nước này va chạm với nhau, không gian chung quanh lắc lư, vô số hơi nước và kiêm ảnh đều biến mất trong bầu trời.



- Lục Trung, cho dù ngươi ẩn tàng thực lực hai mươi năm, thế nhưng Vũ Suất nhất trọng cũng quá yếu.

Tiếng cười nhạt của Triệu Vô Quang truyền ra, thủ ấn trong tay biến hóa, chưởng ấn trong tay đan xen, trong bầu trời lúc này có một cỗ năng lượng thủy hệ nhanh chóng kéo tới, toàn bộ không gian lập tức bao trùm dưới áp lực đáng sợ này. Trong lúc bất tri bất giác, không ngờ có một đám mây đen phủ kín bầu trời kéo tới.

Lực lượng cường hãn như vậy, cuối cùng ngưng tụ thành một mảnh thủy tiễn, thủy tiễn xuyên thủng không gian, không gian trên mũi tiễn gấp khúc, phô thiên cái địa phóng về phía Lục Trung.

Lực lượng cường hãn như vậy, không gian một nghìn thước chung quanh đều bị bao phủ bên trong, uy thế bàng bạc khiến cho không gian chấn động.

- Chết tiệt.

Lục Thiếu Du thầm mắng một tiếng, công kích này quá kinh khủng, diện tích bao phủ rộng lớn, bản thân hắn và mẫu thân đều bị bao phủ bên trong, tuy rằng không phải công kích về phía hắn, thế nhưng dư ba lực lượng cũng cực kỳ cường hãn, trong nháy mắt một tầng quang tráo lại bao phủ chung quanh bốn người.

Khi Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía trước, hắn biết Lục Trung lúc này gặp phải phiền toái lớn, thực lực của Triệu Vô Quang so với Lục Trung mạnh hơn nhiều.

Ngay khi Lục Thiếu Du thất thần, sắc mặt Lục Trung trầm xuống, thủ ấn biến hóa, nhiệt độ quanh người trong nháy mắt tăng vọt, đồng thời một mảnh hỏa diễm bao phủ quanh thân. Toàn bộ hỏa diễm bao phủ không gian chung quanh, hỏa diễm cuồn cuộn, đem những thủy tiễn chung quanh đốt thành hư vô

- Hừ, phá cho ta.

Triệu Vô Quang hét lớn một tiếng, vô số thủy tiễn hội tụ trong bầu trời, trong nháy mắt ngưng tụ thành một quả cầu bằng năng lượng, trong nháy mắt đánh xuống.

Sưu Sưu.

Quả cầu bằng năng lượng thủy hệ khổng lồ do chân khí hội tụ lúc này mang theo uy thế kinh người khiến cho không gian gấp khúc, hung hăng nện vào mảnh hỏa diễm cuồn cuộn kia.

Phanh Phanh Phanh.

Âm hưởng bạo liệt trầm thấp vang lên trong không gian, lúc này hỏa diễm và quả cầu kia va chạm với nhau, trong nháy mắt hóa ra thành một đạo quang mang màu đỏ nóng bỏng và một đạo quang mang màu lam.

Hai cỗ lực lượng va chạm, âm hưởng bạo liệt vang lên không ngừng trong không gian, toàn bộ không gian lúc này có một lượng lớn kình khí rung rộng rồi khuếch tán, lực lượng cuồng bạo bắn ra tứ phía giống như là một cơn bão quét qua vậy.

- A.

Kình khí khuếch tán, trong nháy mắt bao phủ không gian, chu vi chung quanh lúc này có không ít đệ tử Lục gia tránh không kịp bị kình khí lan đến, có hơn mười người trực tiếp bị thương nặng, căn bản không thể chống lại cỗ kình khí này.

Một thân ảnh màu trắng dưới không gian run động này cũng bị đánh bay ra.



Khục khục.

Một ngụm máu tươi từ trong miệng Lục Trung được phun ra, thân thể bị đánh bay về phía sau chừng trăm thước, nặng nề rơi xuống mặt đất, thân thể toàn là vết máu. Bằng vào thực lực hiện tại của hắn còn không đủ để chống lại Triệu Vô Quang.

Giờ phút này, trong lòng Lục Thiếu Du đột nhiên run lên, dường như có chút đau xót.

- Trung ca.

Sắc mặt La Lan thị lúc này đại biến, thân ảnh lập tức lao về phía Lục Trung.

- Tiện tỳ.

Vẻ mặt Triệu Tuệ lạnh lùng, chân khí dưới chân chợt lóe, thân ảnh cũng lao về phía trước, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào La Lan thị.

Tốc độ của Triệu Tuệ cực nhanh, chân khí bùng phát, lao thẳng về phía La Lan thị.

- Hừ.

Lúc này, trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự lạnh lùng, thế nhưng cũng không có động tác. Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song cũng nhìn thấy cảnh tượng này chỉ có thể biến sắc, cũng không xuất thủ.

- La Lan, đi mau.

Sắc mặt Lục Trung đại biến, cố gắng đứng lên từ mặt đất, trước người hắn đột nhiên có một thân ảnh màu vàng hiện lên, một chưởng được đánh ra, trong nháy mắt Lục Trung không thể nhúc nhích được nữa.

- La Lan...

Lục Đông, Hoàng Thị cùng với một số ít người trong Lục gia lúc này đại biến, trong nháy mắt, Triệu Tuệ đã tới bên cạnh La Lan thị.

- Tiện tỳ, chết đi cho ta.

Triệu Tuệ lạnh nhạt nói một tiếng, chân khí thuộc tính hỏa bùng ra, trong tay xuất hiện một đạo chưởng ấn trong nháy mắt đánh về phía La Lan.

La Lan lo lắng không suy nghĩ gì, lúc này mới phát hiện ra Triệu Tuệ ở trước người mình, nàng bất lực, nàng dù sao cũng chỉ là người thường, cảm nhận khí tức nóng bỏng đang tới gần, nàng kinh hãi tới mức choáng váng, toàn thân không thể nhúc nhích.

- Một con thỏ nhỏ mà thôi, muốn chết.

Trong lúc đám người khẩn trương, một con thỏ nhỏ màu xanh trong lòng La Lan thị trong nháy mắt hóa thành một đạo quang mang màu lam, tốc độ nhanh như thiểm điện, thanh âm của Triệu Tuệ vừa dứt thì đạo quang mang này đã xuất hiện trước mặt Triệu Tuệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Linh Vũ Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook