Chương 3901: Muốn chết không được muốn sống không xong
Vũ Phong
27/05/2017
- Hai tiện tỳ này các ngươi nhất định phải khiến cho bọn chúng sống không bằng chết.
Âm thanh Lục Thiếu Du lạnh lẽo như băng, khuôn mặt âm trầm tới mức tận cùng. Cho dù là ai cũng có thể cảm giác được lúc này Lục Thiếu Du phẫn nộ ra sao.
- Vâng, chưởng môn.
Bàn Sấu hòa thượng tiếp nhận nhị nữ An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ, nắm trong tay, tất cả đệ tử Phi Linh môn lúc này cũng biến sắc. Bọn họ chưa từng nhìn thấy chưởng môn mình tức giận như vậy bao giờ.
- Lục chưởng môn hạ thủ lưu tình, hai người bọn họ tuy rằng sai, nhưng mà ...
An Thế Hả lập tức cầu tình với Lục Thiếu Du, trong nhị nữ một người là con gái lớn của hắn, một người là lão bà, hắn không thể bỏ qua.
Phanh.
An Thế Hải còn chưa nói xong, bỗng nhiên có một âm thanh thanh thúy vang vọng, trên mặt hắn có năm dấu tay sưng đỏ hiện lên, một ngụm máu tươi mang theo răng từ trong miệng phun ra. Thân hình trên không trung bị đánh bay xuống sơn mạch phía dưới, nặng nề nện vào trong vết nứt dưới mặt đất.
- An Thế Hải, một tát này ta đánh thay cho Thi Dao, nếu như không phải nể mặt An Thi Dao, ta sẽ giết ngươi. Nếu như Thi Dao có bất kỳ bất trắc nào, ta diệt cả Thải Vân thương hội.
Lục Thiếu Du nhìn xuống dưới, lập tức nhìn qua mấy vạn người vừa rồi đứng sau lưng An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ, lúc này Lục Thiếu Du đã thực sự phẫn nộ, âm thanh tràn ngập sát ý vang vọng:
- Dư nghiệt của An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ kia không được buông tha một ai. Người An gia nếu như có ai ngăn cản giết không tha.
- Giết.
Rống rống.
Ầm ầm.
Một lát sau, âm thanh sát phạt vang vọng không trung. Phi Hổ chiến hạm của Phi Linh môn hành động, cái đầu hổ dự tợn giống như vật còn sống, từng quả cầu bằng năng lượng bắt đầu bắn ra, quả cầu nổ tung. Tiếng nổ vang giống như sấm sét vang vọng không ngừng. Trong đám người kia lập tức vang lên tiếng kêu thảm thiết, căn bản không có cách nào chống lại.
Sưu Sưu.
- Trốn, chạy mau.
Một ít người có tu vi cường hãn lập tức chạy trối chết, căn bản không dám đứng lại.
- Một người đào tẩu cũng không buông tha.
Âm thanh trầm thấp của Thái A vang lên, trong mắt cũng hiện lên sát ý.
- Vâng, thiếu chủ.
Hơn ba mươi cường giả Hộ Hoàng đội sau lưng Thái A nghe vậy lập tức phóng về phía trước, năm người có tu vi Niết Bàn cảnh cùng với ba mươi người có tu vi Đại Đạo cảnh nhanh chóng đánh về bốn phía.
- Các ngươi cũng đi đi, không được buông tha một ai.
Vô Tương nói với Vu Mãn tam giới, năm người có tu vi Niết Bàn cảnh cùng ba mươi người có tu vi Đại Đạo cảnh cũng theo Hộ Hoàng đội của Thái A đánh ra.
Ầm ầm.
Cả hai Hộ Hoàng đội lập tức tỏa ra, khí tức khủng bố bỗng nhiên khuếch tán, dưới khí thế khủng bố phô thiên cái địa này, rung động bực này khó có thể miêu tả thành lời.
Phanh Phanh.
Mà bốn phía lập tức truyền ra từng tiếng kêu thảm thiết. Đám người còn chưa trốn đi xa lập tức kêu lên một tiếng thảm thiết, tiếng nổ trầm thấp vang vọng. Hai Hộ Hoàng đội ra tay, không có ai có thể chạy thoát.
- Giết.
Đám người Âm Quỷ, Bạch Kinh Đường, viêm Hỏa, Thất sát, Thất Kiếm khẽ quát một tiếng, mang theo đại quân Phi Linh môn gia nhập vào trong cuộc càn quét.
Mấy vạn dư nghiệt của An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ lúc này hoàn toàn chỉ có thể chịu tàn sát, trong khoảng thời gian ngắn máu chảy thành sông, thi thể khắp nơi. Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, mùi máu tươi, sát khí dần dần tràn ngập hư không.
Trong hư không chung quanh, từ bốn phương tám hướng xuất hiện vô số khôi lỗi tọa giá và cường giả, Hoàng gia, Tử Diễm Huyền Xà, Tiết gia còn có không ít thế lực khác nhao nhao chạy tới. Nhìn thấy cảnh tượng giết chóc ngập trời, còn có không ít khí tức khủng bố của Niết Bàn cảnh phía trước, trong mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Trong thạch thất u ám, một tỳ nữ đang không ngừng dùng trường tiên đánh vào thân hình vốn trắng nõn như ngọc của An Thi Dao, chỉ là lúc này thân hình vốn trắng nõn này đã tràn ngập vết thương.
- Cũng không chết sớm một chút, hại ta phải làm chuyện khổ sai như vậy.
Vẻ mặt tỳ nữ này vô cùng âm trầm, trường tiên trong tay lần nữa vung về phía An Thi Dao.
Ầm ầm.
Trong chớp mắt này, cửa thạch thất mở ra, một đạo thân ảnh lập tức xuất hiện trước người An Thi Dao, thân ảnh mặc áo bào xanh đáp xuống huyết trì, tay nắm trường tiên, ánh mắt lại chăm chú nhìn vào người An Thi Dao. Nhìn qua bộ dáng của An Thi Dao lúc này, quả thực nhìn thấy mà giật mình, ánh mắt Lục Thiếu Du run lên, trong lòng chua xót.
- Tiểu tử kia, ngươi muốn chết phải không?
Tỳ nữ kia nhìn thấy trường tiên của mình bị bắt, dùng sức cũng không có một chút tác dụng nào, vẻ mặt lập tức trầm xuống, bắt đầu mắng to.
Phụt.
Chỉ là khi vừa mới nói xong, trên trường tiên đột nhiên có lực lượng mạnh mẽ tuôn ra, trong miệng tỳ nữ này đột nhiên phun ra máu tươi, thân hình bay ngược về phía sau. Hung hăng đập vào trên thạch bích.
Hất trường tiên trong tay lên, Lục Thiếu Du nhìn qua An Thi Dao trước người, nhìn thấy mà giật mình. Trong mắt hắn lúc này vì chua xót mà bắt đầu ướt át. Lục Thiếu Du bóp nát khóa sắt, cấm chế được mở ra, trong nhẫn trữ vật xuất hiện một kiện trường bào màu xanh bao phủ thân hình tràn ngập vết thương, máu tươi đầm đìa kia.
- Thi Dao, ta tới rồi.
Lục Thiếu Du ôm An Thi Dao vào trong ngực, sau khi kiểm tra thương thế của nàng, rót một đạo nguyên lực thuộc tính mộc từ từ rồi dũng mãnh tiến vào trong cơ thể An Thi Dao.
Dường như nghe thấy âm thanh của Lục Thiếu Du, hai mắt An Thi Dao gian nan mở ra, ánh mắt uể oải nhìn về phía khuôn mặt quen thuộc trước mắt. Trên khuôn mặt đầm đìa máu tươi hiện lên nụ cười vui vẻ. Nụ cười này lại khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du càng thêm chua xót.
- Thiếu Du, ta đang nằm mơ sao?
An Thi Dao thì thào nói, khuôn mặt quen thuộc này hiện lên trước mắt khiến cho nàng không dám tin.
- Là ta đây, có ta ở đây nàng sẽ không chịu bất kỳ sự tra tấn nào nữa.
Lục Thiếu Du nói, âm thanh của hắn lúc này cũng có chút nghẹn ngào.
- Ta mệt mỏi quá rồi, ta muốn nghỉ ngơi một chút.
An Thi Dao thì thào, suy yếu nói. Hai con mắt lần nữa nhắm lại, trên khuôn mặt đầm đìa máu tươi lúc này khóe miệng nở nụ cười vui vẻ.
- Đội trưởng.
- Đội trưởng.
Ngoài thạch thất, Hoàng Sa, Tôn Tiểu Nhã, Tử Viêm, Tiết Mặc Kỳ, Quỷ Oa, Bạch Lang vội vàng chạy tới. Sau đó đám người Thái A, Kim Viên, Hoàng Thiên Tứ, Tiết HƯng Quốc, Tử Huyền cũng xuất hiện. Khi ánh mắt nhìn về phía thân hình tràn ngập máu tươi của An Thi Dao, khuôn mặt và thân hình tràn ngập máu tươi kia khiến cho mọi người nhìn thấy không khỏi giật mình.
- Mặc Kỳ, nàng tới đúng lúc lắm, Thi Dao giao cho nàng, ta cần nàng không có việc gì.
Lục Thiếu Du nhìn thấy mọi người tới, lập tức giao An Thi Dao trong ngực cho Tiết Mặc Kỳ.
- Ta sẽ dùng toàn lực.
Tiết Mặc Kỳ gật đầu, ánh mắt khẽ đổi, nhìn động tĩnh của Phi Linh môn và độ dáng khẩn trương của Lục Thiếu Du hiện tại,
Âm thanh Lục Thiếu Du lạnh lẽo như băng, khuôn mặt âm trầm tới mức tận cùng. Cho dù là ai cũng có thể cảm giác được lúc này Lục Thiếu Du phẫn nộ ra sao.
- Vâng, chưởng môn.
Bàn Sấu hòa thượng tiếp nhận nhị nữ An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ, nắm trong tay, tất cả đệ tử Phi Linh môn lúc này cũng biến sắc. Bọn họ chưa từng nhìn thấy chưởng môn mình tức giận như vậy bao giờ.
- Lục chưởng môn hạ thủ lưu tình, hai người bọn họ tuy rằng sai, nhưng mà ...
An Thế Hả lập tức cầu tình với Lục Thiếu Du, trong nhị nữ một người là con gái lớn của hắn, một người là lão bà, hắn không thể bỏ qua.
Phanh.
An Thế Hải còn chưa nói xong, bỗng nhiên có một âm thanh thanh thúy vang vọng, trên mặt hắn có năm dấu tay sưng đỏ hiện lên, một ngụm máu tươi mang theo răng từ trong miệng phun ra. Thân hình trên không trung bị đánh bay xuống sơn mạch phía dưới, nặng nề nện vào trong vết nứt dưới mặt đất.
- An Thế Hải, một tát này ta đánh thay cho Thi Dao, nếu như không phải nể mặt An Thi Dao, ta sẽ giết ngươi. Nếu như Thi Dao có bất kỳ bất trắc nào, ta diệt cả Thải Vân thương hội.
Lục Thiếu Du nhìn xuống dưới, lập tức nhìn qua mấy vạn người vừa rồi đứng sau lưng An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ, lúc này Lục Thiếu Du đã thực sự phẫn nộ, âm thanh tràn ngập sát ý vang vọng:
- Dư nghiệt của An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ kia không được buông tha một ai. Người An gia nếu như có ai ngăn cản giết không tha.
- Giết.
Rống rống.
Ầm ầm.
Một lát sau, âm thanh sát phạt vang vọng không trung. Phi Hổ chiến hạm của Phi Linh môn hành động, cái đầu hổ dự tợn giống như vật còn sống, từng quả cầu bằng năng lượng bắt đầu bắn ra, quả cầu nổ tung. Tiếng nổ vang giống như sấm sét vang vọng không ngừng. Trong đám người kia lập tức vang lên tiếng kêu thảm thiết, căn bản không có cách nào chống lại.
Sưu Sưu.
- Trốn, chạy mau.
Một ít người có tu vi cường hãn lập tức chạy trối chết, căn bản không dám đứng lại.
- Một người đào tẩu cũng không buông tha.
Âm thanh trầm thấp của Thái A vang lên, trong mắt cũng hiện lên sát ý.
- Vâng, thiếu chủ.
Hơn ba mươi cường giả Hộ Hoàng đội sau lưng Thái A nghe vậy lập tức phóng về phía trước, năm người có tu vi Niết Bàn cảnh cùng với ba mươi người có tu vi Đại Đạo cảnh nhanh chóng đánh về bốn phía.
- Các ngươi cũng đi đi, không được buông tha một ai.
Vô Tương nói với Vu Mãn tam giới, năm người có tu vi Niết Bàn cảnh cùng ba mươi người có tu vi Đại Đạo cảnh cũng theo Hộ Hoàng đội của Thái A đánh ra.
Ầm ầm.
Cả hai Hộ Hoàng đội lập tức tỏa ra, khí tức khủng bố bỗng nhiên khuếch tán, dưới khí thế khủng bố phô thiên cái địa này, rung động bực này khó có thể miêu tả thành lời.
Phanh Phanh.
Mà bốn phía lập tức truyền ra từng tiếng kêu thảm thiết. Đám người còn chưa trốn đi xa lập tức kêu lên một tiếng thảm thiết, tiếng nổ trầm thấp vang vọng. Hai Hộ Hoàng đội ra tay, không có ai có thể chạy thoát.
- Giết.
Đám người Âm Quỷ, Bạch Kinh Đường, viêm Hỏa, Thất sát, Thất Kiếm khẽ quát một tiếng, mang theo đại quân Phi Linh môn gia nhập vào trong cuộc càn quét.
Mấy vạn dư nghiệt của An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ lúc này hoàn toàn chỉ có thể chịu tàn sát, trong khoảng thời gian ngắn máu chảy thành sông, thi thể khắp nơi. Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, mùi máu tươi, sát khí dần dần tràn ngập hư không.
Trong hư không chung quanh, từ bốn phương tám hướng xuất hiện vô số khôi lỗi tọa giá và cường giả, Hoàng gia, Tử Diễm Huyền Xà, Tiết gia còn có không ít thế lực khác nhao nhao chạy tới. Nhìn thấy cảnh tượng giết chóc ngập trời, còn có không ít khí tức khủng bố của Niết Bàn cảnh phía trước, trong mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Trong thạch thất u ám, một tỳ nữ đang không ngừng dùng trường tiên đánh vào thân hình vốn trắng nõn như ngọc của An Thi Dao, chỉ là lúc này thân hình vốn trắng nõn này đã tràn ngập vết thương.
- Cũng không chết sớm một chút, hại ta phải làm chuyện khổ sai như vậy.
Vẻ mặt tỳ nữ này vô cùng âm trầm, trường tiên trong tay lần nữa vung về phía An Thi Dao.
Ầm ầm.
Trong chớp mắt này, cửa thạch thất mở ra, một đạo thân ảnh lập tức xuất hiện trước người An Thi Dao, thân ảnh mặc áo bào xanh đáp xuống huyết trì, tay nắm trường tiên, ánh mắt lại chăm chú nhìn vào người An Thi Dao. Nhìn qua bộ dáng của An Thi Dao lúc này, quả thực nhìn thấy mà giật mình, ánh mắt Lục Thiếu Du run lên, trong lòng chua xót.
- Tiểu tử kia, ngươi muốn chết phải không?
Tỳ nữ kia nhìn thấy trường tiên của mình bị bắt, dùng sức cũng không có một chút tác dụng nào, vẻ mặt lập tức trầm xuống, bắt đầu mắng to.
Phụt.
Chỉ là khi vừa mới nói xong, trên trường tiên đột nhiên có lực lượng mạnh mẽ tuôn ra, trong miệng tỳ nữ này đột nhiên phun ra máu tươi, thân hình bay ngược về phía sau. Hung hăng đập vào trên thạch bích.
Hất trường tiên trong tay lên, Lục Thiếu Du nhìn qua An Thi Dao trước người, nhìn thấy mà giật mình. Trong mắt hắn lúc này vì chua xót mà bắt đầu ướt át. Lục Thiếu Du bóp nát khóa sắt, cấm chế được mở ra, trong nhẫn trữ vật xuất hiện một kiện trường bào màu xanh bao phủ thân hình tràn ngập vết thương, máu tươi đầm đìa kia.
- Thi Dao, ta tới rồi.
Lục Thiếu Du ôm An Thi Dao vào trong ngực, sau khi kiểm tra thương thế của nàng, rót một đạo nguyên lực thuộc tính mộc từ từ rồi dũng mãnh tiến vào trong cơ thể An Thi Dao.
Dường như nghe thấy âm thanh của Lục Thiếu Du, hai mắt An Thi Dao gian nan mở ra, ánh mắt uể oải nhìn về phía khuôn mặt quen thuộc trước mắt. Trên khuôn mặt đầm đìa máu tươi hiện lên nụ cười vui vẻ. Nụ cười này lại khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du càng thêm chua xót.
- Thiếu Du, ta đang nằm mơ sao?
An Thi Dao thì thào nói, khuôn mặt quen thuộc này hiện lên trước mắt khiến cho nàng không dám tin.
- Là ta đây, có ta ở đây nàng sẽ không chịu bất kỳ sự tra tấn nào nữa.
Lục Thiếu Du nói, âm thanh của hắn lúc này cũng có chút nghẹn ngào.
- Ta mệt mỏi quá rồi, ta muốn nghỉ ngơi một chút.
An Thi Dao thì thào, suy yếu nói. Hai con mắt lần nữa nhắm lại, trên khuôn mặt đầm đìa máu tươi lúc này khóe miệng nở nụ cười vui vẻ.
- Đội trưởng.
- Đội trưởng.
Ngoài thạch thất, Hoàng Sa, Tôn Tiểu Nhã, Tử Viêm, Tiết Mặc Kỳ, Quỷ Oa, Bạch Lang vội vàng chạy tới. Sau đó đám người Thái A, Kim Viên, Hoàng Thiên Tứ, Tiết HƯng Quốc, Tử Huyền cũng xuất hiện. Khi ánh mắt nhìn về phía thân hình tràn ngập máu tươi của An Thi Dao, khuôn mặt và thân hình tràn ngập máu tươi kia khiến cho mọi người nhìn thấy không khỏi giật mình.
- Mặc Kỳ, nàng tới đúng lúc lắm, Thi Dao giao cho nàng, ta cần nàng không có việc gì.
Lục Thiếu Du nhìn thấy mọi người tới, lập tức giao An Thi Dao trong ngực cho Tiết Mặc Kỳ.
- Ta sẽ dùng toàn lực.
Tiết Mặc Kỳ gật đầu, ánh mắt khẽ đổi, nhìn động tĩnh của Phi Linh môn và độ dáng khẩn trương của Lục Thiếu Du hiện tại,
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.