Chương 469: Trong thánh trì (1)
Vũ Phong
30/10/2016
Bá Đao Long Tam trừng Phi Ưng Lăng Phong:
- Ai mà so với Vân Hồng Lăng? Nàng ấy là Vũ Giả tam hệ tương đương với tu luyện gấp mười lăm lần bên ngoài, hai tháng bằng tu luyện hai năm rưỡi, nàng là yêu nghiệt.
Bá Đao Long Tam chuyển sang ngạc nhiên nhìn Vân Hồng Lăng. Trong toàn Vân Dương tông không ai có thể so sánh với yêu nghiệt tu luyện này, đặc biệt sau khi đột phá Vũ Phách thì tốc độ của Vân Hồng Lăng nhanh hơn Vũ Giả bình thường gấp hai, ba lần, đây là chỗ khủng bố của Vũ Giả tam hệ.
Phi Ưng Lăng Phong nói:
- Sợ là trong thời gian này Lục Thiếu Du cũng có đột phá, hắn cùng là Vũ Giả tam hệ.
Vân Hồng Lăng hầm hừ:
- Không cho phép ai nhắc đến tiểu tặc kia trước mặt ta, ai nhắc tới là ta không tha cho người đó, hừ!
Vân Hồng Lăng sải bước đi tới trước.
Mọi người nhìn nhau, cười khổ đi theo sau Vân Hồng Lăng.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Không gian dao động sóng gợn, mấy bóng người xẹt qua. Lục Thiếu Du, Thúy Ngọc, Cửu Vĩ Yêu Hồ, Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao, Tiểu Long đã phá không bay ra, nhảy khỏi trùng động đường kính hai thước kèm theo dao động năng lượng không gian.
- Đã ra rồi sao?
Trùng động này làm Lục Thiếu Du vô cùng rung động, giờ hắn đi ra vẫn còn rất giật mình. Trùng động kỳ lạ nối liền hai chỗ khiến người ngạc nhiên.
Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh biến thân cỡ một thước ngước đầu nói với Lục Thiếu Du:
- Chúng ta đã đến nơi rồi.
Lục Thiếu Du đã quan sát bốn phía từ trước:
- Đây là lòng đất sao?
Đây là một chỗ như cái hang ngầm, bốn phương có nhiều thạch nhũ treo ngược. Các thạch nhũ có đủ màu sắc, hình dạng khác nhau, ánh sáng bảy sắc ghép thành các bức tranh xinh đẹp làm người suy nghĩ vẩn vơ.
Xung quanh hang là nham thạch đen bóng loáng, vách đá có các vằn nước dao động, tiếng nước nhỏ giọt.
Thúy Ngọc nói:
- Khí tức năng lượng chỗ này thật đậm.
Bốn phía tràn ngập khí tức năng lượng đặc quánh.
Lục Thiếu Du kinh ngạc kêu lên:
- Đây là...
Trong cái hang này có khí tức năng lượng giống như mật địa bên ngoài, nhưng đậm đặc hơn nhiều.
- Đây chỉ là ngoài rìa thánh trì, bên trong thánh trì năng lượng càng thêm khủng bố. Các ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, đừng để năng lượng làm bị thương.
Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh nói:
- Đi theo ta, nếu các ngươi có thể tu luyện một tháng trong thánh trì thì tốc độ đột phá sẽ rất kinh người.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm:
- Thánh trì.
Lục Thiếu Du ôm nỗi mong chờ đi theo sau Cửu Vĩ Yêu Hồ dọc theo con đường lát đá.
Dưới con đường đá là mạch nước ngầm chảy róc rách, trong veo thấy đáy. Tiếng nước chảy êm đềm là thanh âm duy nhất trong cái hang yên tĩnh.
Cốp!
Lục Thiếu Du đá trúng một khối đá vụn, viên đá lăn lông lốc vang lên tiếng kêu làm người sợ hãi.
Một lát sau, lại có một cửa hang xuất hiện trước mắt Lục Thiếu Du. Hắn dừng bước, khí lạnh rét run ập vào mặt.
- Chúng ta đã đến.
Lục Thiếu Du bị cảnh tượng trước mắt làm hết hồn. Bên dưới cái hang là một khe nứt hiệp cốc bề rộng khoảng trăm thước, khe nứt như bị ai chém từ chính giữa ra. Trên tảng đá đen bóng nhô ra ở vách hang đối diện toát ra dòng khí đậm đặc từ trên cao chảy xuống như thác nước trắng bảy mươi, trăm thước đổ xuống.
Bùm bùm bùm!
Trong khe nứt bên dưới phát ra tiếng nổ tựa sấm đánh, núi lở kinh tâm động phách. Nhìn xuống dưới thì thấy sương mù đen âm u không biết sâu bao nhiêu, sâu không thấy đáy.
- Năng lượng này thật khủng khiếp.
Điều làm Lục Thiếu Du giật mình nhất là tảng đá đen bóng nhô ra ở vách hang đối diện toát ra dòng khí đậm đặc, trong dòng khí tỏa ra khí tức năng lượng cực kỳ cường đại. Khí tức này giống y như năng lượng trong mật địa nhưng mức độ đậm đặc thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Cửu Vĩ Yêu Hồ nói:
- Mỗi ba năm khi thánh quả chín chỉ có một tháng dẫn đến năng lượng khổng lồ này, bình thường thì biến mất không có chút năng lượng. Ta từng xuống dưới tìm nhưng không thu hoạch được gì.
Cửu Vĩ Yêu Hồ tiếp tục bảo:
- Đi theo ta, các ngươi sắp được thấy thánh trì ngay.
Người Cửu Vĩ Yêu Hồ phát ra ánh sáng nhẹ bao bọc Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao hóa thành luồng sáng vượt qua khe nứt lòng đất to trăm thước nảy đến vách đá đối diện.
Lục Thiếu Du mang theo Thúy Ngọc và Tiểu Long thi triển Phong Chi Dực nhảy lên vách đá theo sau Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Lục Thiếu Du đáp xuống đất, ngạc nhiên nhìn:
- Ủa? Ra là vậy.
Trên tảng đá đen bóng nhô ra ở vách hang đối diện toát ra dòng khí đậm đặc từ trên cao chảy xuống như thác nước trăm thước lơ lửng, nhìn gần mới biết không phải dòng khí đổ xuống dưới. Dòng khí này xoay tròn ồ ạt chảy vào một cái lỗ to mấy thước trong tảng đá đen bóng. Năng lượng dòng khí khổng lồ này bắn vọt lên trên tuôn ra từ khe nứt sâu không thấy đáy.
Khí tức năng lượng cuồng bạo khuếch tán, năng lượng bàng bạc đè ép làm tim Lục Thiếu Du đập nhanh.
Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh nói:
- Qua đây, đây chính là thánh trì.
Cửu Vĩ Yêu Hồ chậm rãi đi hướng vách đá có một cái hang nếu không nhìn kỹ sẽ rất khó thấy.
Bước vào hang, Lục Thiếu Du biến sắc mặt bật thốt:
- Trời ạ.
Mọi thứ trong hang càng khiến người ngạc nhiên hơn.
Trong hang là một không gian to lớn, diện tích trên ngàn thước, cao khoảng trăm thước, toát ra sương khói đậm đặc, không thấy vách đá. Bên trên có nhiều thạch nhũ treo ngược tỏa ánh sáng bảy sắc.
Trong hang đá có cái hang sâu khoảng chừng mấy thước, dòng khí năng lượng màu trắng bàng bạc tuôn ra ồ ạt làm sóng gợn không gian dao động kịch liệt. Từng đợt khí năng lượng trắng tựa như thất luyện liên miên rót vào ao nước màu trắng kích cỡ năm trăm thước. Giờ ao nước lượn lờ khói trắng, chính giữa có một vật như dây leo to chừng trăm thước lan tràn lên nóc hang. Trên dây leo toát ra khí tức năng lượng đậm đặc, không khí cổ xưa trường tồn tràn ngập.
Vù vù vù!
Năng lượng cuồng bạo tàn phá không gian kêu lên vù vù, năng lượng trùng kích, Lục Thiếu Du cảm giác toàn thân đau nhức.
Chân khí phát ra từ người Lục Thiếu Du dựng cương khí hộ thân mỏng ngoài người hắn ngăn cản kình khí đâm đau từ năng lượng bạo ngược này.
Thúy Ngọc cũng dựng vầng sáng trong suốt trước mặt, trong mắt nàng tràn ngập kinh sợ, nàng cũng bị cảnh tượng rung động.
Giọng Tiểu Long vang lên trong đầu Lục Thiếu Du:
- Lão đại, năng lượng trong này mạnh quá, đệ cảm giác nếu hấp thu năng lượng này là đệ sẽ đột phá.
Trong lúc Lục Thiếu Du kinh sợ thì ao nước dao động, ba con yêu thú to cỡ hai thước xuất hiện trong không gian.
- Kính chào hai vị Yêu Vương.
Lục Thiếu Du nhìn ba con yêu thú to cỡ hai thước xuất hiện trong ao nước, hắn kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm:
- Trời, còn có những yêu thú thế này.
Con yêu thú thứ nhất toàn thân tỏa sáng như ngọc chứa chút tơ máu, miệng thở ra khí lưu tựa như gầm rống, đôi mắt như ngọn đèn rực cháy bắn ra tia sáng. Mặt mèo có râu dài, miệng to như bồn máu thấp thoáng răng nanh như kiếm sắc bén. Móng vuốt sắc nhọn, cái đuôi dài như cây chổi nhìn là biết rất hung mãnh. Quanh thân nó toát ra uy hiếp mạnh mẽ làm người không dám nhìn thẳng.
- Ai mà so với Vân Hồng Lăng? Nàng ấy là Vũ Giả tam hệ tương đương với tu luyện gấp mười lăm lần bên ngoài, hai tháng bằng tu luyện hai năm rưỡi, nàng là yêu nghiệt.
Bá Đao Long Tam chuyển sang ngạc nhiên nhìn Vân Hồng Lăng. Trong toàn Vân Dương tông không ai có thể so sánh với yêu nghiệt tu luyện này, đặc biệt sau khi đột phá Vũ Phách thì tốc độ của Vân Hồng Lăng nhanh hơn Vũ Giả bình thường gấp hai, ba lần, đây là chỗ khủng bố của Vũ Giả tam hệ.
Phi Ưng Lăng Phong nói:
- Sợ là trong thời gian này Lục Thiếu Du cũng có đột phá, hắn cùng là Vũ Giả tam hệ.
Vân Hồng Lăng hầm hừ:
- Không cho phép ai nhắc đến tiểu tặc kia trước mặt ta, ai nhắc tới là ta không tha cho người đó, hừ!
Vân Hồng Lăng sải bước đi tới trước.
Mọi người nhìn nhau, cười khổ đi theo sau Vân Hồng Lăng.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Không gian dao động sóng gợn, mấy bóng người xẹt qua. Lục Thiếu Du, Thúy Ngọc, Cửu Vĩ Yêu Hồ, Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao, Tiểu Long đã phá không bay ra, nhảy khỏi trùng động đường kính hai thước kèm theo dao động năng lượng không gian.
- Đã ra rồi sao?
Trùng động này làm Lục Thiếu Du vô cùng rung động, giờ hắn đi ra vẫn còn rất giật mình. Trùng động kỳ lạ nối liền hai chỗ khiến người ngạc nhiên.
Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh biến thân cỡ một thước ngước đầu nói với Lục Thiếu Du:
- Chúng ta đã đến nơi rồi.
Lục Thiếu Du đã quan sát bốn phía từ trước:
- Đây là lòng đất sao?
Đây là một chỗ như cái hang ngầm, bốn phương có nhiều thạch nhũ treo ngược. Các thạch nhũ có đủ màu sắc, hình dạng khác nhau, ánh sáng bảy sắc ghép thành các bức tranh xinh đẹp làm người suy nghĩ vẩn vơ.
Xung quanh hang là nham thạch đen bóng loáng, vách đá có các vằn nước dao động, tiếng nước nhỏ giọt.
Thúy Ngọc nói:
- Khí tức năng lượng chỗ này thật đậm.
Bốn phía tràn ngập khí tức năng lượng đặc quánh.
Lục Thiếu Du kinh ngạc kêu lên:
- Đây là...
Trong cái hang này có khí tức năng lượng giống như mật địa bên ngoài, nhưng đậm đặc hơn nhiều.
- Đây chỉ là ngoài rìa thánh trì, bên trong thánh trì năng lượng càng thêm khủng bố. Các ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, đừng để năng lượng làm bị thương.
Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh nói:
- Đi theo ta, nếu các ngươi có thể tu luyện một tháng trong thánh trì thì tốc độ đột phá sẽ rất kinh người.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm:
- Thánh trì.
Lục Thiếu Du ôm nỗi mong chờ đi theo sau Cửu Vĩ Yêu Hồ dọc theo con đường lát đá.
Dưới con đường đá là mạch nước ngầm chảy róc rách, trong veo thấy đáy. Tiếng nước chảy êm đềm là thanh âm duy nhất trong cái hang yên tĩnh.
Cốp!
Lục Thiếu Du đá trúng một khối đá vụn, viên đá lăn lông lốc vang lên tiếng kêu làm người sợ hãi.
Một lát sau, lại có một cửa hang xuất hiện trước mắt Lục Thiếu Du. Hắn dừng bước, khí lạnh rét run ập vào mặt.
- Chúng ta đã đến.
Lục Thiếu Du bị cảnh tượng trước mắt làm hết hồn. Bên dưới cái hang là một khe nứt hiệp cốc bề rộng khoảng trăm thước, khe nứt như bị ai chém từ chính giữa ra. Trên tảng đá đen bóng nhô ra ở vách hang đối diện toát ra dòng khí đậm đặc từ trên cao chảy xuống như thác nước trắng bảy mươi, trăm thước đổ xuống.
Bùm bùm bùm!
Trong khe nứt bên dưới phát ra tiếng nổ tựa sấm đánh, núi lở kinh tâm động phách. Nhìn xuống dưới thì thấy sương mù đen âm u không biết sâu bao nhiêu, sâu không thấy đáy.
- Năng lượng này thật khủng khiếp.
Điều làm Lục Thiếu Du giật mình nhất là tảng đá đen bóng nhô ra ở vách hang đối diện toát ra dòng khí đậm đặc, trong dòng khí tỏa ra khí tức năng lượng cực kỳ cường đại. Khí tức này giống y như năng lượng trong mật địa nhưng mức độ đậm đặc thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Cửu Vĩ Yêu Hồ nói:
- Mỗi ba năm khi thánh quả chín chỉ có một tháng dẫn đến năng lượng khổng lồ này, bình thường thì biến mất không có chút năng lượng. Ta từng xuống dưới tìm nhưng không thu hoạch được gì.
Cửu Vĩ Yêu Hồ tiếp tục bảo:
- Đi theo ta, các ngươi sắp được thấy thánh trì ngay.
Người Cửu Vĩ Yêu Hồ phát ra ánh sáng nhẹ bao bọc Thủy Hỏa Song Đầu Yêu Giao hóa thành luồng sáng vượt qua khe nứt lòng đất to trăm thước nảy đến vách đá đối diện.
Lục Thiếu Du mang theo Thúy Ngọc và Tiểu Long thi triển Phong Chi Dực nhảy lên vách đá theo sau Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Lục Thiếu Du đáp xuống đất, ngạc nhiên nhìn:
- Ủa? Ra là vậy.
Trên tảng đá đen bóng nhô ra ở vách hang đối diện toát ra dòng khí đậm đặc từ trên cao chảy xuống như thác nước trăm thước lơ lửng, nhìn gần mới biết không phải dòng khí đổ xuống dưới. Dòng khí này xoay tròn ồ ạt chảy vào một cái lỗ to mấy thước trong tảng đá đen bóng. Năng lượng dòng khí khổng lồ này bắn vọt lên trên tuôn ra từ khe nứt sâu không thấy đáy.
Khí tức năng lượng cuồng bạo khuếch tán, năng lượng bàng bạc đè ép làm tim Lục Thiếu Du đập nhanh.
Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh nói:
- Qua đây, đây chính là thánh trì.
Cửu Vĩ Yêu Hồ chậm rãi đi hướng vách đá có một cái hang nếu không nhìn kỹ sẽ rất khó thấy.
Bước vào hang, Lục Thiếu Du biến sắc mặt bật thốt:
- Trời ạ.
Mọi thứ trong hang càng khiến người ngạc nhiên hơn.
Trong hang là một không gian to lớn, diện tích trên ngàn thước, cao khoảng trăm thước, toát ra sương khói đậm đặc, không thấy vách đá. Bên trên có nhiều thạch nhũ treo ngược tỏa ánh sáng bảy sắc.
Trong hang đá có cái hang sâu khoảng chừng mấy thước, dòng khí năng lượng màu trắng bàng bạc tuôn ra ồ ạt làm sóng gợn không gian dao động kịch liệt. Từng đợt khí năng lượng trắng tựa như thất luyện liên miên rót vào ao nước màu trắng kích cỡ năm trăm thước. Giờ ao nước lượn lờ khói trắng, chính giữa có một vật như dây leo to chừng trăm thước lan tràn lên nóc hang. Trên dây leo toát ra khí tức năng lượng đậm đặc, không khí cổ xưa trường tồn tràn ngập.
Vù vù vù!
Năng lượng cuồng bạo tàn phá không gian kêu lên vù vù, năng lượng trùng kích, Lục Thiếu Du cảm giác toàn thân đau nhức.
Chân khí phát ra từ người Lục Thiếu Du dựng cương khí hộ thân mỏng ngoài người hắn ngăn cản kình khí đâm đau từ năng lượng bạo ngược này.
Thúy Ngọc cũng dựng vầng sáng trong suốt trước mặt, trong mắt nàng tràn ngập kinh sợ, nàng cũng bị cảnh tượng rung động.
Giọng Tiểu Long vang lên trong đầu Lục Thiếu Du:
- Lão đại, năng lượng trong này mạnh quá, đệ cảm giác nếu hấp thu năng lượng này là đệ sẽ đột phá.
Trong lúc Lục Thiếu Du kinh sợ thì ao nước dao động, ba con yêu thú to cỡ hai thước xuất hiện trong không gian.
- Kính chào hai vị Yêu Vương.
Lục Thiếu Du nhìn ba con yêu thú to cỡ hai thước xuất hiện trong ao nước, hắn kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm:
- Trời, còn có những yêu thú thế này.
Con yêu thú thứ nhất toàn thân tỏa sáng như ngọc chứa chút tơ máu, miệng thở ra khí lưu tựa như gầm rống, đôi mắt như ngọn đèn rực cháy bắn ra tia sáng. Mặt mèo có râu dài, miệng to như bồn máu thấp thoáng răng nanh như kiếm sắc bén. Móng vuốt sắc nhọn, cái đuôi dài như cây chổi nhìn là biết rất hung mãnh. Quanh thân nó toát ra uy hiếp mạnh mẽ làm người không dám nhìn thẳng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.