Chương 613: Hộ tông đại trận
Nghịch Thương Thiên
24/07/2017
Tần Liệt âm thầm động dung: “Thanh Nguyệt cốc xây dựng đã bao nhiêu năm? Còn có, khe núi này đã hấp thu nguyệt hoa bao lâu?”.
“Xây dựng đã hơn tám trăm năm nhỉ”. Hình Vũ Mạc châm chước một chút, lại nói: “Hàn Nguyệt chi thuẫn, tựa như chỉ có năm trăm năm thời gian. Nghe nói, chờ Hàn Nguyệt chi thuẫn tích tụ lực lượng nguyệt hoa sáu trăm năm, cho dù là Bất Diệt cảnh cường giả. Muốn phá vỡ cái này nguyệt thuẫn, chỉ sợ cũng yếu thân phụ trọng sang”.
“Đây là sự tự tin của Thanh Nguyệt cốc”. Hình Vũ Viễn than nhẹ một tiếng: “Kim Dương đảo chúng ta tuy cũng là thế lực cấp Xích Đồng, nhưng chúng ta không có phòng hộ kỳ trận giống như Hàn Nguyệt chi thuẫn. Ngươi chưa từng đi Kim Dương đảo, đi, ngươi chỉ biết muốn phá vỡ xâm nhập trong đó, căn bản là dễ dàng”.
“Vậy các ngươi vì sao không kiếm cái phòng hộ đại trận cùng loại với Hàn Nguyệt chi thuẫn?”. Tần Liệt hỏi.
Lời vừa nói ra, hai anh em Hình gia lập tức mặt đầy cay đắng, thở dài.
“Loại kỳ trận này... Rất khó kiếm?”. Tần Liệt kinh ngạc.
“Hộ tông đại trận cùng loại với Hàn Nguyệt chi thuẫn, hầu như rất khó tìm được. Chỉ có gia tộc thế lực cổ xưa đích thực, mới có thể có cổ trận như vậy lưu lại. Hơn nữa, mặc dù là có, muốn thật sự xây dựng ra, cũng cần hao phí lượng lớn vật tư, cùng thời gian dài lâu”.
Vẻ mặt Hình Vũ Mạc nghiêm nghị, lại nói: “Ngàn năm trước Miêu gia bị Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc đánh ra khỏi Thiên Diệt đại lục, bọn họ sau khi trốn đến Thiên Lục đại lục, tiêu phí hai trăm năm thời gian, mới tìm được Thanh Nguyệt cốc, cho rằng Thanh Nguyệt cốc thích ứng xây dựng Hàn Nguyệt chi thuẫn. Sau đó, bọn họ lại hao phí ba trăm năm thời gian, thu thập linh tài khắp nơi, lúc này mới ở năm trăm năm trước đem Hàn Nguyệt chi thuẫn thành công làm ra”.
“Hộ tông đại trận, chính là căn bản lập tông của một thế lực, phía dưới Huyễn Ma tông có mấy chục thế lực cấp Xích Đồng, nhưng vẻn vẹn chỉ có thế lực xếp ba hạng đầu: Thiên Viêm, Tà Nhãn, Thanh Nguyệt cốc, có hộ tông đại trận cùng loại!”.
Hình Vũ Viễn nói tiếp: “Loại hộ tông đại trận này, không chỉ có tác dụng phòng hộ, còn có thể tụ tập càng nhiều thiên địa linh khí, cải thiện hoàn cảnh, thậm chí còn có thể an thần tỉnh não, giảm bớt khả năng tẩu hỏa nhập ma của võ giả khi tu luyện. Thanh Nguyệt cốc, ở năm trăm năm trước, ở trước khi Hàn Nguyệt chi thuẫn thành lập, linh khí cũng không nồng đậm như hiện tại, cũng không thích hợp gieo trồng linh dược linh thảo phạm vi lớn”.
Mắt Tần Liệt sáng lên: “Trước kia Thanh Nguyệt cốc không phải như vậy?”.
“Trước kia toàn bộ Thương Thanh đảo đều rất khó gieo trồng linh thảo, chỉ là có rất nhiều mỏ quặng mà thôi, thiên địa linh khí khi đó, so với hiện tại, cũng loãng hơn gấp ba!”. Hình Vũ Viễn nói.
“Đều là bởi vì Hàn Nguyệt chi thuẫn?”. Tần Liệt càng lúc càng ngạc nhiên.
Anh em Hình gia gật đầu khẳng định, trên mặt đều là hâm mộ không chút che giấu, Hình Vũ Viễn lại nói: “Nếu Kim Dương đảo có cùng loại cổ trận, Kim Dương đảo phát triển sẽ nhanh nhẹn hơn rất nhiều, ở trong thế lực cấp Xích Đồng của Huyễn Ma tông, xếp hạng cũng có thể tăng lên rất nhiều”.
“Miêu gia sở dĩ có sự tự tin, cho rằng ở trong vòng trăm năm, Thanh Nguyệt cốc có khả năng chen thân thế lực cấp Bạch Ngân, cũng là bởi vì trăm năm thời gian nữa, Hàn Nguyệt chi thuẫn có thể ngăn cản cường giả Bất Diệt cảnh trọng kích!”. Hình Vũ Mạc nghiêm túc nói.
“Ài, trước kia Huyết Sát tông nếu thông minh hơn chút, đồng ý ở Huyết Vân sơn mạch xây dựng hộ tông đại trận như vậy, những kẻ đến xâm phạm đó muốn đem Huyết Sát tông diệt tông tuyệt đối không dễ như thế”. Hình Vũ Viễn cảm thán nói.
“Huyết Sát tông sao có thể không có?”. Tần Liệt ngạc nhiên.
“Huyết Sát tông của hơn một ngàn năm trước, so với Tịch Diệt tông hiện nay còn cường thế hơn một bậc, Huyết Vân sơn mạch hoàn cảnh đặc thù, trước kia là thượng cổ chiến trường, trong bùn đất có huyết sát khí tức nồng đậm. Nơi đó, không quá thích hợp xây dựng hộ tông đại trận cùng loại, huyết sát khí tức nồng đậm có thể đẩy nhanh môn nhân tu luyện, nhưng không có lực phòng ngự đối ngoại siêu mạnh”. Hình Vũ Viễn giải thích: “Còn có, tông chủ đầu tiên của Huyết Sát tông, không cho phép Huyết Sát tông hao phí tâm tư xây dựng hộ tông cổ trận cùng loại. Hắn nói, nếu có một ngày kẻ thù bên ngoài có thể giết vào Huyết Vân sơn mạch, vậy cũng ý nghĩa Huyết Sát tông nhất định diệt vong”.
“Đó là Lê Hân, tông chủ đời đầu tiên của Huyết Sát tông, cũng là đệ nhất cường giả Bạo Loạn chi địa thời đại đó công nhận! Năm đó, Huyết Sát tông ở trong tay hắn vô cùng cường thịnh, chỉ có hắn xâm phạm người khác, oanh kích hộ tông đại trận của người khác, căn bản không có người ngoài dám tiếp cận phạm vi trăm dặm của Huyết Vân sơn mạch, quả thật không cần thiết xây dựng hộ tông đại trận. Lúc Lê Hân còn sống, Huyết Sát tông vĩnh viễn đều đang tiến công người khác, không cần phòng thủ”. Vẻ mặt Hình Vũ Mạc kính sợ.
“Đáng tiếc Lê Hân chỉ có một mình”. Hình Vũ Viễn cảm thán nói.
Lúc ba người đi về phía ngoài cốc, Miêu Mỹ Du cũng không đưa tiễn, cho nên bọn họ mới có thể yên tâm nói chuyện với nhau.
Không bao lâu, bọn họ một lần nữa tới con đường đá chỗ đám người Miêu Thái, Miêu Khôi, nhìn rất nhiều thanh niên Miêu gia, đều là vẻ mặt lạnh nhạt đứng.
“Ngươi tên Tần Liệt phải không?”. Miêu Thái đột nhiên quát.
Lúc này, Tần Liệt đã sắp ra khỏi khe núi, đi tới nơi lúc trước giao chiến.
“Không sai”. Tần Liệt gật đầu.
“Ta nhớ kỹ ngươi rồi”. Sắc mặt Miêu thái âm trầm, nói: “Thanh Nguyệt cốc sẽ lập tức động thủ đối với Phan gia, Hắc Vân cung, Thiên Hải các, hy vọng ở trong quá trình này, chúng ta còn có thể gặp lại”.
“Gặp không”. Một gã tộc nhân Miêu gia thấp giọng cười cười: “Năm vị cốc chủ sớm có kế hoạch, ở lúc thu nạp ba phương thế lực, không muốn nhìn thấy người không liên quan”.
“Ồ? Như vậy, xem ra hẳn là không có khả năng giao thủ rồi, trừ phi... Có người không sợ chết!”. Miêu Thái khiêu khích nói.
Tần Liệt nghẹn lời rồi cười, nói: “Yên tâm đi, ta quyết tâm ở lại Lạc Nhật quần đảo, về sau có cơ hội luận bàn”.
Nói xong, hắn thong dong hướng ngoài cốc bước đi.
Tộc nhân Miêu gia lạnh lùng đưa tiễn.
Đợi đến lúc bọn ba người rốt cuộc tới chỗ Lưu Kim Hỏa Phượng bỏ neo, hai người Quách Duyên Chính cùng Thích Kính rõ ràng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Đại đảo chủ, nhị đảo chủ, bàn thế nào?”. Quách Duyên Chính thân thiết hỏi.
“Đàm phán thất bại”. Hình Vũ Mạc thản nhiên nói.
Quách Duyên Chính giật mình một cái, sau đó đưa ra một phong thơ, nói: “Đại đảo chủ, vừa rồi Miêu Huy qua đây, phong thư này... Hắn bảo ta giao cho ngươi”.
“Miêu Huy?”. Hình Vũ Mạc khẽ nhíu mày.
Miêu Huy là con trai nhỏ của Miêu Dương Hú, nhưng thiên phú tu luyện rất bình thường, tu vi hiện tại chỉ là Thông U cảnh sơ kỳ, cũng không quá được Miêu Dương Hú yêu thích, ở Miêu gia cũng thuộc loại tiểu bối tiềm lực không đủ.
Năm vị cốc chủ Miêu gia càng thêm ưu ái Miêu Mỹ Du, Miêu Thái loại tiểu bối thiên phú xuất chúng, hơn nữa đã dần dần triển lộ mũi nhọn này hơn, càng muốn ở trên người bọn họ bỏ vào lượng lớn tài nguyên hơn.
Miêu Huy loại không có thiên phú này, mặc dù là con Miêu Dương Hú, cũng chỉ bị biến thành công cụ cưới xin.
Miêu Huy, vừa vặn có hôn ước với Hình Dao...
Lần này, Hình Vũ Mạc đích thân tới Thanh Nguyệt cốc, dựa theo đạo lý mà nói, Miêu Huy nhất định là phải lộ mặt, tiếp tiếp nhận chức trách dẫn đường.
Trước kia đều là như vậy.
Nhưng, bọn họ từ đầu tới cuối chưa nhìn thấy Miêu Huy, nay đã sắp quay về, Miêu Huy lại đưa một phong thư tới, làm anh em Hình gia ý thức được có chút không ổn.
Mở thư, chỉ nhìn thoáng qua, trong tay Hình Vũ Mạc liền lóe ra linh quang, đem lá thư đó xé thành phấn.
Sắc mặt Hình Vũ Mạc âm trầm vô cùng.
“Đại ca, tiểu tử đó nói những gì?”. Hình Vũ Viên hô.
“Miêu Huy hy vọng có thể giải trừ hôn ước của hắn với Dao Nhi!”.
Hình Vũ Mạc cắn răng, nói từng chữ một.
“Chỉ Miêu Huy hắn?”. Hình Vũ Viễn tức thiếu chút nữa nhảy dựng lên: “Miêu Huy hắn tính là cái gì? Thiên phú của hắn còn không bằng Dao Nhi, lại không có chí tiến thủ! Năm đó hắn quỳ gối trước mặt ngươi, chết sống cầu chúng ta, để Dao Nhi gả cho hắn, nói nhất định sẽ đối đãi Dao Nhi tốt, chúng ta mới đồng ý!”. Bả vai Hình Vũ Viễn run rẩy: “Lúc này mới bao lâu? Vừa thấy lão cha hắn thái độ không rõ đối với Hình gia, Miêu Huy này lập tức muốn xé bỏ hôn ước, cái này, cái này, Miêu gia quả thực khinh người quá đáng! Già như thế, trẻ cũng là một cái đức hạnh!”.
“Hôm nay, ta xem như đã hiểu tộc nhân Miêu gia!”. Hình Vũ Mạc hít sâu một hơi, quát: “Đi thôi! Thương Thanh đảo này, ta không muốn lưu lại dù chỉ một khắc!”.
“Đại đảo chủ, chuyện hôn ước của Miêu Huy và Dao Nhi?”. Quách Duyên Chính thử nói.
“Hắn muốn giải trừ thì giải trừ!”. Hình Vũ Mạc cười lạnh: “Ta không tin con gái của ta không tìm được nhà chồng tốt!”.
“Thực không ngờ Miêu gia lại không biết xấu hổ vô sỉ như thế!”. Hình Vũ Viễn cũng nói.
Sắc mặt Tần Liệt lạnh nhạt, đem tất cả thu vào đáy mắt, trải qua chuyến đi Thương Thanh đảo này, hắn xem như đã nhìn ra, Miêu gia... Căn bản chưa đem Huyết Sát tông để vào mắt, cũng chưa đem Kim Dương đảo coi là minh hữu đích thực.
Trước kia bọn họ giúp đỡ đối với Kim Dương đảo, chỉ là hy vọng có thể mượn sức Kim Dương đảo, làm Kim Dương đảo biến thành thế lực phụ thuộc Thanh Nguyệt cốc.
Từ đầu tới cuối, bọn họ không đem anh em Hình gia thật sự coi là võ giả thân phận ngang nhau, chưa cho sự tôn trọng nên có.
Nửa ngày sau, Tần Liệt quay về Lạc Nhật quần đảo.
Qua hai ngày, Thiên Kiếm sơn Lạc Nam cùng Yến Bạch Y hai người, rốt cuộc đến trễ.
Đến đây, Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn cùng Huyễn Ma tông ba phương tề tụ Lạc Nhật quần đảo, cùng hướng tới hòn đảo nọ đặt di hài thái cổ sinh linh.
“Ngươi chính là Tần Liệt nhỉ?”. Sư Tú Linh cười tủm tỉm, đẹp như họa, mặc váy dài điểm xuyết đầy thủy tinh vụn, thân thể xinh đẹp, vừa thấy Tần Liệt đã cười chào hỏi.
“Sư... Tiền bối?”. Thần thái Tần Liệt cung kính.
“Là ta”. Sư Tú Linh cười cười, nói: “Ta lần này tới đây, chỉ chọn lựa một khối di hài thái cổ sinh linh”.
Mắt Tần Liệt lộ ra nét trưng cầu.
“Căn cứ phương pháp phân phối của các ngươi, Tuyết Mạch Viêm vốn có thể nhận được ba cái, chẳng qua... Huyết Sát tông hẳn là càng cần hơn một chút, cho nên chúng ta chích thủ một khối thái cổ sinh linh di thể. Nhiều ra hai cái, vốn coi như là của Tuyết Mạch Viêm, tự nhiên coi như là của Huyết Sát tông”. Sư Tú Linh cười giải thích.
“Ta hiểu”. Tần Liệt có chút kinh dị.
Từ phen lời này của Sư Tú Linh, hắn liền biết Huyễn Ma tông Vũ Lăng Vi, đối với Huyết Sát tông quả nhiên là phi thường không tệ.
“Di hài thái cổ sinh linh, chúng ta chỉ lấy một cái, chẳng qua... Địa giới Phan gia, tạm thời do Thanh Nguyệt cốc cai quản”. Sư Tú Linh mở miệng lần nữa.
Tần Liệt không khỏi sửng sốt một chút.
“Phan gia ý đồ nhúng chàm di hài thái cổ sinh linh, muốn hạ sát thủ với Mạch Viêm, sau đó bị các ngươi làm bị thương nặng. Chuyện này Huyễn Ma tông sẽ không truy cứu, nhưng Phan gia dù sao cũng là thế lực phụ thuộc Huyễn Ma tông, bọn họ tổn thất thảm trọng, không có sức nắm giữ những địa giới đó, tự nhiên cũng là do Huyễn Ma tông đến an bài”. Sư Tú Linh không nhanh không chậm, rất thản nhiên nói: “Kim Dương đảo thoát ly Huyễn Ma tông lại một lần nữa quy phụ Huyết Sát tông, thì không tính là người của chúng ta. Địa giới tương ứng Phan gia, tất nhiên không thể do Kim Dương đảo đến tranh đoạt nữa, nếu không, đó là giao phong giữa Huyễn Ma tông cùng Huyết Sát tông”.
Tần Liệt trầm ngâm một chút, hỏi: “Vậy Hắc Vân cung cùng Thiên Hải các thì sao?”.
“Hỉ!”. Sư Tủ Linh vui vẻ cười khẽ: “Đó là thế lực phụ thuộc Hắc Vu giáo, chúng ta ước gì có người tranh đoạt. Chỉ cần các ngươi không sợ Hắc Vu giáo tùy tiện làm các ngươi như thế nào chúng ta sẽ không đi quản”.
“Nếu... Thanh Nguyệt cốc cũng ra tay đối với Hắc Vân cung, Thiên Hải các, chúng ta nên làm như thế nào?”. Tần Liệt lại hỏi.
Nụ cười trên mặt Sư Tú Linh không giảm, suy nghĩ một chút, mới nói: “Ta đề nghị các ngươi trước quản lý tốt Lạc Nhật quần đảo cùng Kim Dương đảo, tạm thời tốt nhất không nên lộn xộn, ta có thể rất khẳng định nói cho ngươi, ba đại gia tộc cùng Hắc Vu giáo hẳn là đang chuẩn bị, ừm nói như thế chờ chúng ta cùng người của Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn, từ Lạc Nhật quần đảo rút khỏi, các ngươi lập tức sẽ gặp phải những người đó bao vây tiễu trừ”.
Tâm tình Tần Liệt lập tức trầm trọng hẳn lên.
Trên đường, hắn không nói chuyện nữa, ngồi Thủy Tinh chiến xa, một mực đi tới hòn đảo kia.
Từ bên trên quan sát phía dưới, hắn nhìn thấy Sở Ly mang theo hai người Hắc Tư Đặc, Lôi Diêm còn có đoàn người Thiên Kiếm sơn, ở dưới Lạc Trần, Đỗ Hướng Dương dẫn dắt, cũng đang chọn lựa di hài thái cổ sinh linh.
Sư Tú Linh sau khi tới, cười khẽ một tiếng, cũng bay đi.
Ba đại thế lực cấp Bạch Ngân, ở bên trong khe núi qua lại khắp nơi, bồi hồi ở chỗ từng cái di hài thái cổ sinh linh.
Đám người Hình Vũ Mạc cùng Hạng Tây, thì là cẩn thận đi theo.
Tần Liệt điều khiển Thủy Tinh chiến xa bay tới chỗ Tống Đình Ngọc, ngưng thần nhìn.
Một cỗ dao động hung lệ từ bên dưới truyền đến, khiến Tần Liệt đột nhiên cả kinh.
Tàn ảnh một con hung thú, cao vài trăm thước, lơ lửng cao cao ở phía sau Tống Đình Ngọc, không ngừng làm ra động tác ngửa mặt lên trời rít gào, phóng ra từng trận hung uy.
Hài cốt cổ thú đó, lúc này biến thành màu xám trắng, như bị lực lượng thời gian triệt để làm mục rồi.
Lấy linh hồn cảm giác, Tần Liệt phát hiện trong hài cốt cổ thú đó, không còn chút năng lượng nào nữa.
Tống Đình Ngọc ngồi yên ngay tại phía dưới xương thú, theo gió biển thổi, trên xương bộ hài cốt kia thỉnh thoảng hiện ra vết rạn.
Hiển nhiên, thông qua khoảng thời gian này hấp thu, nàng đã đem ảo diệu của khối thú hài này nắm giữ rồi.
Phát hiện Tần Liệt đã đến, Tống Đình Ngọc kéo kéo khóe miệng, cười mở mắt ra.
Một loại khí thế cổ xưa, xa xưa hung man, tự nhiên mà vậy từ trên người nàng phóng ra.
Tần Liệt bỗng nhiên có một loại ảo giác đối mặt thái cổ hung thú.
“Xây dựng đã hơn tám trăm năm nhỉ”. Hình Vũ Mạc châm chước một chút, lại nói: “Hàn Nguyệt chi thuẫn, tựa như chỉ có năm trăm năm thời gian. Nghe nói, chờ Hàn Nguyệt chi thuẫn tích tụ lực lượng nguyệt hoa sáu trăm năm, cho dù là Bất Diệt cảnh cường giả. Muốn phá vỡ cái này nguyệt thuẫn, chỉ sợ cũng yếu thân phụ trọng sang”.
“Đây là sự tự tin của Thanh Nguyệt cốc”. Hình Vũ Viễn than nhẹ một tiếng: “Kim Dương đảo chúng ta tuy cũng là thế lực cấp Xích Đồng, nhưng chúng ta không có phòng hộ kỳ trận giống như Hàn Nguyệt chi thuẫn. Ngươi chưa từng đi Kim Dương đảo, đi, ngươi chỉ biết muốn phá vỡ xâm nhập trong đó, căn bản là dễ dàng”.
“Vậy các ngươi vì sao không kiếm cái phòng hộ đại trận cùng loại với Hàn Nguyệt chi thuẫn?”. Tần Liệt hỏi.
Lời vừa nói ra, hai anh em Hình gia lập tức mặt đầy cay đắng, thở dài.
“Loại kỳ trận này... Rất khó kiếm?”. Tần Liệt kinh ngạc.
“Hộ tông đại trận cùng loại với Hàn Nguyệt chi thuẫn, hầu như rất khó tìm được. Chỉ có gia tộc thế lực cổ xưa đích thực, mới có thể có cổ trận như vậy lưu lại. Hơn nữa, mặc dù là có, muốn thật sự xây dựng ra, cũng cần hao phí lượng lớn vật tư, cùng thời gian dài lâu”.
Vẻ mặt Hình Vũ Mạc nghiêm nghị, lại nói: “Ngàn năm trước Miêu gia bị Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc đánh ra khỏi Thiên Diệt đại lục, bọn họ sau khi trốn đến Thiên Lục đại lục, tiêu phí hai trăm năm thời gian, mới tìm được Thanh Nguyệt cốc, cho rằng Thanh Nguyệt cốc thích ứng xây dựng Hàn Nguyệt chi thuẫn. Sau đó, bọn họ lại hao phí ba trăm năm thời gian, thu thập linh tài khắp nơi, lúc này mới ở năm trăm năm trước đem Hàn Nguyệt chi thuẫn thành công làm ra”.
“Hộ tông đại trận, chính là căn bản lập tông của một thế lực, phía dưới Huyễn Ma tông có mấy chục thế lực cấp Xích Đồng, nhưng vẻn vẹn chỉ có thế lực xếp ba hạng đầu: Thiên Viêm, Tà Nhãn, Thanh Nguyệt cốc, có hộ tông đại trận cùng loại!”.
Hình Vũ Viễn nói tiếp: “Loại hộ tông đại trận này, không chỉ có tác dụng phòng hộ, còn có thể tụ tập càng nhiều thiên địa linh khí, cải thiện hoàn cảnh, thậm chí còn có thể an thần tỉnh não, giảm bớt khả năng tẩu hỏa nhập ma của võ giả khi tu luyện. Thanh Nguyệt cốc, ở năm trăm năm trước, ở trước khi Hàn Nguyệt chi thuẫn thành lập, linh khí cũng không nồng đậm như hiện tại, cũng không thích hợp gieo trồng linh dược linh thảo phạm vi lớn”.
Mắt Tần Liệt sáng lên: “Trước kia Thanh Nguyệt cốc không phải như vậy?”.
“Trước kia toàn bộ Thương Thanh đảo đều rất khó gieo trồng linh thảo, chỉ là có rất nhiều mỏ quặng mà thôi, thiên địa linh khí khi đó, so với hiện tại, cũng loãng hơn gấp ba!”. Hình Vũ Viễn nói.
“Đều là bởi vì Hàn Nguyệt chi thuẫn?”. Tần Liệt càng lúc càng ngạc nhiên.
Anh em Hình gia gật đầu khẳng định, trên mặt đều là hâm mộ không chút che giấu, Hình Vũ Viễn lại nói: “Nếu Kim Dương đảo có cùng loại cổ trận, Kim Dương đảo phát triển sẽ nhanh nhẹn hơn rất nhiều, ở trong thế lực cấp Xích Đồng của Huyễn Ma tông, xếp hạng cũng có thể tăng lên rất nhiều”.
“Miêu gia sở dĩ có sự tự tin, cho rằng ở trong vòng trăm năm, Thanh Nguyệt cốc có khả năng chen thân thế lực cấp Bạch Ngân, cũng là bởi vì trăm năm thời gian nữa, Hàn Nguyệt chi thuẫn có thể ngăn cản cường giả Bất Diệt cảnh trọng kích!”. Hình Vũ Mạc nghiêm túc nói.
“Ài, trước kia Huyết Sát tông nếu thông minh hơn chút, đồng ý ở Huyết Vân sơn mạch xây dựng hộ tông đại trận như vậy, những kẻ đến xâm phạm đó muốn đem Huyết Sát tông diệt tông tuyệt đối không dễ như thế”. Hình Vũ Viễn cảm thán nói.
“Huyết Sát tông sao có thể không có?”. Tần Liệt ngạc nhiên.
“Huyết Sát tông của hơn một ngàn năm trước, so với Tịch Diệt tông hiện nay còn cường thế hơn một bậc, Huyết Vân sơn mạch hoàn cảnh đặc thù, trước kia là thượng cổ chiến trường, trong bùn đất có huyết sát khí tức nồng đậm. Nơi đó, không quá thích hợp xây dựng hộ tông đại trận cùng loại, huyết sát khí tức nồng đậm có thể đẩy nhanh môn nhân tu luyện, nhưng không có lực phòng ngự đối ngoại siêu mạnh”. Hình Vũ Viễn giải thích: “Còn có, tông chủ đầu tiên của Huyết Sát tông, không cho phép Huyết Sát tông hao phí tâm tư xây dựng hộ tông cổ trận cùng loại. Hắn nói, nếu có một ngày kẻ thù bên ngoài có thể giết vào Huyết Vân sơn mạch, vậy cũng ý nghĩa Huyết Sát tông nhất định diệt vong”.
“Đó là Lê Hân, tông chủ đời đầu tiên của Huyết Sát tông, cũng là đệ nhất cường giả Bạo Loạn chi địa thời đại đó công nhận! Năm đó, Huyết Sát tông ở trong tay hắn vô cùng cường thịnh, chỉ có hắn xâm phạm người khác, oanh kích hộ tông đại trận của người khác, căn bản không có người ngoài dám tiếp cận phạm vi trăm dặm của Huyết Vân sơn mạch, quả thật không cần thiết xây dựng hộ tông đại trận. Lúc Lê Hân còn sống, Huyết Sát tông vĩnh viễn đều đang tiến công người khác, không cần phòng thủ”. Vẻ mặt Hình Vũ Mạc kính sợ.
“Đáng tiếc Lê Hân chỉ có một mình”. Hình Vũ Viễn cảm thán nói.
Lúc ba người đi về phía ngoài cốc, Miêu Mỹ Du cũng không đưa tiễn, cho nên bọn họ mới có thể yên tâm nói chuyện với nhau.
Không bao lâu, bọn họ một lần nữa tới con đường đá chỗ đám người Miêu Thái, Miêu Khôi, nhìn rất nhiều thanh niên Miêu gia, đều là vẻ mặt lạnh nhạt đứng.
“Ngươi tên Tần Liệt phải không?”. Miêu Thái đột nhiên quát.
Lúc này, Tần Liệt đã sắp ra khỏi khe núi, đi tới nơi lúc trước giao chiến.
“Không sai”. Tần Liệt gật đầu.
“Ta nhớ kỹ ngươi rồi”. Sắc mặt Miêu thái âm trầm, nói: “Thanh Nguyệt cốc sẽ lập tức động thủ đối với Phan gia, Hắc Vân cung, Thiên Hải các, hy vọng ở trong quá trình này, chúng ta còn có thể gặp lại”.
“Gặp không”. Một gã tộc nhân Miêu gia thấp giọng cười cười: “Năm vị cốc chủ sớm có kế hoạch, ở lúc thu nạp ba phương thế lực, không muốn nhìn thấy người không liên quan”.
“Ồ? Như vậy, xem ra hẳn là không có khả năng giao thủ rồi, trừ phi... Có người không sợ chết!”. Miêu Thái khiêu khích nói.
Tần Liệt nghẹn lời rồi cười, nói: “Yên tâm đi, ta quyết tâm ở lại Lạc Nhật quần đảo, về sau có cơ hội luận bàn”.
Nói xong, hắn thong dong hướng ngoài cốc bước đi.
Tộc nhân Miêu gia lạnh lùng đưa tiễn.
Đợi đến lúc bọn ba người rốt cuộc tới chỗ Lưu Kim Hỏa Phượng bỏ neo, hai người Quách Duyên Chính cùng Thích Kính rõ ràng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Đại đảo chủ, nhị đảo chủ, bàn thế nào?”. Quách Duyên Chính thân thiết hỏi.
“Đàm phán thất bại”. Hình Vũ Mạc thản nhiên nói.
Quách Duyên Chính giật mình một cái, sau đó đưa ra một phong thơ, nói: “Đại đảo chủ, vừa rồi Miêu Huy qua đây, phong thư này... Hắn bảo ta giao cho ngươi”.
“Miêu Huy?”. Hình Vũ Mạc khẽ nhíu mày.
Miêu Huy là con trai nhỏ của Miêu Dương Hú, nhưng thiên phú tu luyện rất bình thường, tu vi hiện tại chỉ là Thông U cảnh sơ kỳ, cũng không quá được Miêu Dương Hú yêu thích, ở Miêu gia cũng thuộc loại tiểu bối tiềm lực không đủ.
Năm vị cốc chủ Miêu gia càng thêm ưu ái Miêu Mỹ Du, Miêu Thái loại tiểu bối thiên phú xuất chúng, hơn nữa đã dần dần triển lộ mũi nhọn này hơn, càng muốn ở trên người bọn họ bỏ vào lượng lớn tài nguyên hơn.
Miêu Huy loại không có thiên phú này, mặc dù là con Miêu Dương Hú, cũng chỉ bị biến thành công cụ cưới xin.
Miêu Huy, vừa vặn có hôn ước với Hình Dao...
Lần này, Hình Vũ Mạc đích thân tới Thanh Nguyệt cốc, dựa theo đạo lý mà nói, Miêu Huy nhất định là phải lộ mặt, tiếp tiếp nhận chức trách dẫn đường.
Trước kia đều là như vậy.
Nhưng, bọn họ từ đầu tới cuối chưa nhìn thấy Miêu Huy, nay đã sắp quay về, Miêu Huy lại đưa một phong thư tới, làm anh em Hình gia ý thức được có chút không ổn.
Mở thư, chỉ nhìn thoáng qua, trong tay Hình Vũ Mạc liền lóe ra linh quang, đem lá thư đó xé thành phấn.
Sắc mặt Hình Vũ Mạc âm trầm vô cùng.
“Đại ca, tiểu tử đó nói những gì?”. Hình Vũ Viên hô.
“Miêu Huy hy vọng có thể giải trừ hôn ước của hắn với Dao Nhi!”.
Hình Vũ Mạc cắn răng, nói từng chữ một.
“Chỉ Miêu Huy hắn?”. Hình Vũ Viễn tức thiếu chút nữa nhảy dựng lên: “Miêu Huy hắn tính là cái gì? Thiên phú của hắn còn không bằng Dao Nhi, lại không có chí tiến thủ! Năm đó hắn quỳ gối trước mặt ngươi, chết sống cầu chúng ta, để Dao Nhi gả cho hắn, nói nhất định sẽ đối đãi Dao Nhi tốt, chúng ta mới đồng ý!”. Bả vai Hình Vũ Viễn run rẩy: “Lúc này mới bao lâu? Vừa thấy lão cha hắn thái độ không rõ đối với Hình gia, Miêu Huy này lập tức muốn xé bỏ hôn ước, cái này, cái này, Miêu gia quả thực khinh người quá đáng! Già như thế, trẻ cũng là một cái đức hạnh!”.
“Hôm nay, ta xem như đã hiểu tộc nhân Miêu gia!”. Hình Vũ Mạc hít sâu một hơi, quát: “Đi thôi! Thương Thanh đảo này, ta không muốn lưu lại dù chỉ một khắc!”.
“Đại đảo chủ, chuyện hôn ước của Miêu Huy và Dao Nhi?”. Quách Duyên Chính thử nói.
“Hắn muốn giải trừ thì giải trừ!”. Hình Vũ Mạc cười lạnh: “Ta không tin con gái của ta không tìm được nhà chồng tốt!”.
“Thực không ngờ Miêu gia lại không biết xấu hổ vô sỉ như thế!”. Hình Vũ Viễn cũng nói.
Sắc mặt Tần Liệt lạnh nhạt, đem tất cả thu vào đáy mắt, trải qua chuyến đi Thương Thanh đảo này, hắn xem như đã nhìn ra, Miêu gia... Căn bản chưa đem Huyết Sát tông để vào mắt, cũng chưa đem Kim Dương đảo coi là minh hữu đích thực.
Trước kia bọn họ giúp đỡ đối với Kim Dương đảo, chỉ là hy vọng có thể mượn sức Kim Dương đảo, làm Kim Dương đảo biến thành thế lực phụ thuộc Thanh Nguyệt cốc.
Từ đầu tới cuối, bọn họ không đem anh em Hình gia thật sự coi là võ giả thân phận ngang nhau, chưa cho sự tôn trọng nên có.
Nửa ngày sau, Tần Liệt quay về Lạc Nhật quần đảo.
Qua hai ngày, Thiên Kiếm sơn Lạc Nam cùng Yến Bạch Y hai người, rốt cuộc đến trễ.
Đến đây, Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn cùng Huyễn Ma tông ba phương tề tụ Lạc Nhật quần đảo, cùng hướng tới hòn đảo nọ đặt di hài thái cổ sinh linh.
“Ngươi chính là Tần Liệt nhỉ?”. Sư Tú Linh cười tủm tỉm, đẹp như họa, mặc váy dài điểm xuyết đầy thủy tinh vụn, thân thể xinh đẹp, vừa thấy Tần Liệt đã cười chào hỏi.
“Sư... Tiền bối?”. Thần thái Tần Liệt cung kính.
“Là ta”. Sư Tú Linh cười cười, nói: “Ta lần này tới đây, chỉ chọn lựa một khối di hài thái cổ sinh linh”.
Mắt Tần Liệt lộ ra nét trưng cầu.
“Căn cứ phương pháp phân phối của các ngươi, Tuyết Mạch Viêm vốn có thể nhận được ba cái, chẳng qua... Huyết Sát tông hẳn là càng cần hơn một chút, cho nên chúng ta chích thủ một khối thái cổ sinh linh di thể. Nhiều ra hai cái, vốn coi như là của Tuyết Mạch Viêm, tự nhiên coi như là của Huyết Sát tông”. Sư Tú Linh cười giải thích.
“Ta hiểu”. Tần Liệt có chút kinh dị.
Từ phen lời này của Sư Tú Linh, hắn liền biết Huyễn Ma tông Vũ Lăng Vi, đối với Huyết Sát tông quả nhiên là phi thường không tệ.
“Di hài thái cổ sinh linh, chúng ta chỉ lấy một cái, chẳng qua... Địa giới Phan gia, tạm thời do Thanh Nguyệt cốc cai quản”. Sư Tú Linh mở miệng lần nữa.
Tần Liệt không khỏi sửng sốt một chút.
“Phan gia ý đồ nhúng chàm di hài thái cổ sinh linh, muốn hạ sát thủ với Mạch Viêm, sau đó bị các ngươi làm bị thương nặng. Chuyện này Huyễn Ma tông sẽ không truy cứu, nhưng Phan gia dù sao cũng là thế lực phụ thuộc Huyễn Ma tông, bọn họ tổn thất thảm trọng, không có sức nắm giữ những địa giới đó, tự nhiên cũng là do Huyễn Ma tông đến an bài”. Sư Tú Linh không nhanh không chậm, rất thản nhiên nói: “Kim Dương đảo thoát ly Huyễn Ma tông lại một lần nữa quy phụ Huyết Sát tông, thì không tính là người của chúng ta. Địa giới tương ứng Phan gia, tất nhiên không thể do Kim Dương đảo đến tranh đoạt nữa, nếu không, đó là giao phong giữa Huyễn Ma tông cùng Huyết Sát tông”.
Tần Liệt trầm ngâm một chút, hỏi: “Vậy Hắc Vân cung cùng Thiên Hải các thì sao?”.
“Hỉ!”. Sư Tủ Linh vui vẻ cười khẽ: “Đó là thế lực phụ thuộc Hắc Vu giáo, chúng ta ước gì có người tranh đoạt. Chỉ cần các ngươi không sợ Hắc Vu giáo tùy tiện làm các ngươi như thế nào chúng ta sẽ không đi quản”.
“Nếu... Thanh Nguyệt cốc cũng ra tay đối với Hắc Vân cung, Thiên Hải các, chúng ta nên làm như thế nào?”. Tần Liệt lại hỏi.
Nụ cười trên mặt Sư Tú Linh không giảm, suy nghĩ một chút, mới nói: “Ta đề nghị các ngươi trước quản lý tốt Lạc Nhật quần đảo cùng Kim Dương đảo, tạm thời tốt nhất không nên lộn xộn, ta có thể rất khẳng định nói cho ngươi, ba đại gia tộc cùng Hắc Vu giáo hẳn là đang chuẩn bị, ừm nói như thế chờ chúng ta cùng người của Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn, từ Lạc Nhật quần đảo rút khỏi, các ngươi lập tức sẽ gặp phải những người đó bao vây tiễu trừ”.
Tâm tình Tần Liệt lập tức trầm trọng hẳn lên.
Trên đường, hắn không nói chuyện nữa, ngồi Thủy Tinh chiến xa, một mực đi tới hòn đảo kia.
Từ bên trên quan sát phía dưới, hắn nhìn thấy Sở Ly mang theo hai người Hắc Tư Đặc, Lôi Diêm còn có đoàn người Thiên Kiếm sơn, ở dưới Lạc Trần, Đỗ Hướng Dương dẫn dắt, cũng đang chọn lựa di hài thái cổ sinh linh.
Sư Tú Linh sau khi tới, cười khẽ một tiếng, cũng bay đi.
Ba đại thế lực cấp Bạch Ngân, ở bên trong khe núi qua lại khắp nơi, bồi hồi ở chỗ từng cái di hài thái cổ sinh linh.
Đám người Hình Vũ Mạc cùng Hạng Tây, thì là cẩn thận đi theo.
Tần Liệt điều khiển Thủy Tinh chiến xa bay tới chỗ Tống Đình Ngọc, ngưng thần nhìn.
Một cỗ dao động hung lệ từ bên dưới truyền đến, khiến Tần Liệt đột nhiên cả kinh.
Tàn ảnh một con hung thú, cao vài trăm thước, lơ lửng cao cao ở phía sau Tống Đình Ngọc, không ngừng làm ra động tác ngửa mặt lên trời rít gào, phóng ra từng trận hung uy.
Hài cốt cổ thú đó, lúc này biến thành màu xám trắng, như bị lực lượng thời gian triệt để làm mục rồi.
Lấy linh hồn cảm giác, Tần Liệt phát hiện trong hài cốt cổ thú đó, không còn chút năng lượng nào nữa.
Tống Đình Ngọc ngồi yên ngay tại phía dưới xương thú, theo gió biển thổi, trên xương bộ hài cốt kia thỉnh thoảng hiện ra vết rạn.
Hiển nhiên, thông qua khoảng thời gian này hấp thu, nàng đã đem ảo diệu của khối thú hài này nắm giữ rồi.
Phát hiện Tần Liệt đã đến, Tống Đình Ngọc kéo kéo khóe miệng, cười mở mắt ra.
Một loại khí thế cổ xưa, xa xưa hung man, tự nhiên mà vậy từ trên người nàng phóng ra.
Tần Liệt bỗng nhiên có một loại ảo giác đối mặt thái cổ hung thú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.