Chương 1368: Một kẻ hỗn huyết khác
Nghịch Thương Thiên
08/06/2020
Tần Liệt sửng sốt một chút, vội gật đầu, nói: “Đa tạ.”
“Ngươi cứu Lâm Đạt, chúng ta cảm tạ ngươi, cho nên mới muốn hợp tác với các ngươi.” Tộc nhân Vũ tộc này lấy ánh mắt âm trầm nhìn thoáng qua đám người Nam Khi, Lợi Duy, “Nếu không phải bởi vì ngươi, chúng ta không những sẽ không hợp tác với Liệt Diễm gia tộc, còn có thể đem Liệt Diễm gia tộc coi là kẻ địch cuối cùng!”
Bỏ lại phen lời này, không đợi Nam Khi, Lợi Duy đáp lại, hắn hừ một tiếng, xoay người rời khỏi.
Nam Khi và đám người Lợi Duy bên cạnh hắn trầm mặc không nói, nhưng sắc mặt có chút khó coi.
Cốt tộc Sa Liệt xem thường bọn họ thì thôi, dù sao thực lực Cốt tộc cường hãn, Sa Liệt lại từng đánh bại bọn họ.
Vũ tộc, dựa vào cái gì cũng dám khinh bỉ bọn họ?
Đám người Nam Khi âm thầm khó chịu.
Ở trong mắt bọn họ, Vũ tộc sức chiến đấu có hạn, cho dù là tham dự vào, chỉ sợ cũng không cấu thành uy hiếp đối với những thâm uyên ác ma đó.
Trong lòng bọn họ không coi trọng Vũ tộc.
Nhưng, lúc này một tộc nhân Vũ tộc, thế mà cũng đi lên nói lời lạnh nhạt, coi bọn họ tựa như chẳng ra sao cả.
“Mẹ! Thật là xui xẻo...” Lợi Duy nhỏ giọng nói thầm.
Sắc mặt Nam Khi âm trầm, xa xa nhìn về phía tộc nhân Vũ tộc rời khỏi, nói: “Thứ gì chứ, vẻn vẹn Vũ tộc mà thôi, thế mà cũng dám hướng chúng ta diễu võ dương oai?”
Thanh âm hắn không cao, nhưng cũng không tính là thấp, tên tộc nhân Vũ tộc rời khỏi kia hiển nhiên đã nghe thấy.
Bóng dáng rời khỏi của người nọ đột nhiên thoáng dừng.
Liệt Diễm gia tộc bên này, Tần Liệt luôn lưu ý tộc nhân Vũ tộc rời khỏi, cũng nghe được Nam Khi và Lợi Duy bàn luận.
Lông mày hắn dần dần nhíu lại.
Kiền Thăng cười ha ha, đang muốn khen Tần Liệt vài câu, giờ phút này cũng ngây dại.
“Các ngươi bớt nói đôi câu sẽ chết?” Vụ Sa trừng mắt nhìn Nam Khi và Lợi Duy một cái.
Vẻ mặt Nam Khi trầm xuống, nói: “Liệt Diễm gia tộc ta xuống dốc nữa, cũng không tới lượt tộc nhân Vũ tộc châm chọc khiêu khích với chúng ta!”
Lợi Duy và các đồng bạn kia của hắn cũng là vẻ mặt cùng chung mối thù.
Kiền Thăng vốn định khuyên bảo, vừa thấy Nam Khi bày ra danh dự gia tộc, sau khi biến sắc, cũng trầm mặc xuống.
Cũng ở giờ phút này, tên tộc nhân Vũ tộc kia quay đầu, nói: “Ngươi biết Liệt Diễm gia tộc các ngươi đã không bằng trước đây không?”
“Sao?” Nam Khi mặt hung hăng, hắc hắc cười lên quái dị, “Liệt Diễm gia tộc chúng ta cho dù mất Huyết Nhục Phong Bi, mất đi gia chủ đời trước, vẫn là một trong năm gia tộc lớn của Thần tộc! Cốt tộc tuy không phải chủng tộc siêu giai huyết mạch, nhưng sức chiến đấu của bọn họ bày ở nơi đó, hơn nữa ta quả thực từng thua Sa Liệt, hắn nói ta hai câu ta cũng nhận.”
Dừng một chút, vẻ mặt Nam Khi khinh thường, “Ngươi là ai? Ngươi dựa vào cái gì trào phúng đối với ta?”
“Ta tên Tư Thản Tạp.” Tộc nhân Vũ tộc kia nói.
“Ta chưa bao giờ nghe cái tên này!” Nam Khi cười lạnh.
Kiền Thăng lại là đột nhiên biến sắc, vội ngăn cản nói: “Bỏ đi, không được tranh cãi ồn ào nữa!”
Sa Liệt của Cốt tộc bên kia, vừa nghe được cái tên này, giống như phản ứng lại, hiếu kỳ nói: “Ngươi là Tư Thản Tạp?”
“Không sai.” Tộc nhân Vũ tộc kia ngạo nghễ nói.
Tần Liệt ngẩn người, không khỏi nghiêm túc đánh giá tộc nhân Vũ tộc này, phát hiện người này trừ bộ dáng tuấn mỹ, so sánh với tộc nhân khác của Vũ tộc, cũng không có chỗ nào đặc biệt.
Nhưng Kiền Thăng và Sa Liệt, sau khi nghe được người này tự báo họ tên, đều tỏ ra có chút ngưng trọng.
Cái này khiến Tần Liệt cũng nghi hoặc hẳn lên.
“Chẳng lẽ, Tư Thản Tạp này... Còn phi thường nổi tiếng?” Hắn nói thầm.
“Thì ra là ngươi, khó trách dám cuồng vọng như vậy.” Thần kỳ, Cốt tộc Sa Liệt vậy mà lại nhẹ nhàng gật đầu, giống như đã tiếp nhận thực lực của Tư Thản Tạp.
“Nam Khi! Bỏ đi!” Kiền Thăng cũng quát.
Hắn và Cốt tộc Sa Liệt khác thường, cũng làm Nam Khi ý thức được tộc nhân Vũ tộc này, tựa như có chút bất thường.
Nam Khi nghi hoặc trùng trùng quay đầu nhìn tới.
Kiền Thăng nhẹ nhàng lắc đầu.
Nam Khi một bụng buồn bực, lại cuối cùng không tiếp tục tranh luận với Tư Thản Tạp, mà là không nói một lời ngồi xuống.
Vũ tộc Tư Thản Tạp kia cũng không tiếp tục để ý tới Nam Khi, mà là hướng Kiền Thăng gật gật đầu, cũng về tới giữa tộc nhân Vũ tộc.
“Hắn là ai?” Vụ Sa rốt cuộc nhịn không được hỏi.
Nam Khi cũng căm giận nhìn về phía Kiền Thăng.
“Tư Thản Tạp không phải tộc nhân Vũ tộc bình thường, hắn có được một nửa huyết thống thâm uyên ác ma, cha là một đại lĩnh chủ của Bạo Diệt Thâm Uyên. Nghe nói thâm uyên đại lĩnh chủ đó có được một đôi cánh đen sì che trời, thực lực phi thường mạnh.”
“Đại lĩnh chủ kia của Bạo Diệt Thâm Uyên, đem một đám tộc nhân Vũ tộc săn bắn ở trong lãnh địa của hắn giết hại sạch sẽ, cũng không biết như thế nào lại coi trọng mẫu thân của Tư Thản Tạp, sau đó... Liền có Tư Thản Tạp.”
Kiền Thăng hạ giọng, cẩn thận đem lai lịch huyết mạch của Tư Thản Tạp hướng mọi người nói rõ.
“Đáng tiếc Tư Thản Tạp sau khi sinh ra, thấy thế nào cũng là bề ngoài Vũ tộc tuấn mỹ, không có một chút đặc thù của thâm uyên ác ma, cũng chưa thức tỉnh huyết mạch ác ma, ngay cả cánh cũng là trắng noãn như tuyết.”
“Vì nguyên nhân này, sinh ra ở Bạo Diệt Thâm Uyên, Tư Thản Tạp chẳng những không được phụ thân tán đồng, còn bị các huynh đệ tỷ muội kia của hắn khinh bỉ phỉ nhổ.”
“Nghe nói, có một ngày các huynh đệ ác ma kia của hắn lần nữa mắng chửi hắn, hắn đột nhiên phát cuồng, đem các huynh đệ cùng cha khác mẹ đó của hắn giết sạch.”
“Sau đó, hắn liền chạy khỏi Bạo Diệt Thâm Uyên.”
“Qua một đoạn thời gian, không biết giữa đó đã xảy ra cái gì, hắn đột nhiên xuất hiện ở Vũ tộc, trở thành tộc nhân Vũ tộc.”
“Hắn thành gia hỏa chói mắt nhất Vũ tộc trong những năm qua, ở trong vài lần chiến đấu của Linh tộc đối với Vũ tộc, gia hỏa này ở lúc tuyệt cảnh, cánh trắng noãn sẽ biến thành màu đen sì, do đó thực lực tăng vọt.”
“Ta biết rất nhiều cường giả huyết mạch cấp bảy của Linh tộc đều bị hắn lấy phương pháp như vậy giết chết, bao gồm Áo Đức Mặc từng giao thủ cùng ngươi!”
Kiền Thăng âm trầm quát.
“Cái gì? Hắn giết Áo Đức Mặc?” Nam Khi rốt cuộc biến sắc.
Vực giới của Vũ tộc và Thần tộc cách nhau cực xa, cho nên Thần tộc và Vũ tộc không có quá nhiều lui tới, chỉ biết là Vũ tộc thường xuyên bị Linh tộc chèn ép xâm lược.
Nhưng Linh tộc và bọn họ trái lại thường xuyên ở vực giới khác giao chiến.
Thí dụ như thâm uyên.
Nam Khi và Linh tộc Áo Đức Mặc, đã từng chiến đấu ở một tầng thâm uyên, thực lực bất phân cao thấp.
Tộc nhân Vũ tộc có một nửa huyết thống ác ma này, thế mà giết chết được Áo Đức Mặc của Linh tộc, đủ để chứng minh hắn khác với đại đa số tộc nhân Vũ tộc.
“Lực lượng chân thật của Tư Thản Tạp, có lẽ không thua Sa Liệt, hắn cuồng ngạo như vậy cũng là đương nhiên.” Kiền Thăng thổn thức nói.
Nghe xong Kiền Thăng giải thích, Nam Khi trầm mặc, ánh mắt vô cùng trầm trọng.
“Ngươi cứu Lâm Đạt, chúng ta cảm tạ ngươi, cho nên mới muốn hợp tác với các ngươi.” Tộc nhân Vũ tộc này lấy ánh mắt âm trầm nhìn thoáng qua đám người Nam Khi, Lợi Duy, “Nếu không phải bởi vì ngươi, chúng ta không những sẽ không hợp tác với Liệt Diễm gia tộc, còn có thể đem Liệt Diễm gia tộc coi là kẻ địch cuối cùng!”
Bỏ lại phen lời này, không đợi Nam Khi, Lợi Duy đáp lại, hắn hừ một tiếng, xoay người rời khỏi.
Nam Khi và đám người Lợi Duy bên cạnh hắn trầm mặc không nói, nhưng sắc mặt có chút khó coi.
Cốt tộc Sa Liệt xem thường bọn họ thì thôi, dù sao thực lực Cốt tộc cường hãn, Sa Liệt lại từng đánh bại bọn họ.
Vũ tộc, dựa vào cái gì cũng dám khinh bỉ bọn họ?
Đám người Nam Khi âm thầm khó chịu.
Ở trong mắt bọn họ, Vũ tộc sức chiến đấu có hạn, cho dù là tham dự vào, chỉ sợ cũng không cấu thành uy hiếp đối với những thâm uyên ác ma đó.
Trong lòng bọn họ không coi trọng Vũ tộc.
Nhưng, lúc này một tộc nhân Vũ tộc, thế mà cũng đi lên nói lời lạnh nhạt, coi bọn họ tựa như chẳng ra sao cả.
“Mẹ! Thật là xui xẻo...” Lợi Duy nhỏ giọng nói thầm.
Sắc mặt Nam Khi âm trầm, xa xa nhìn về phía tộc nhân Vũ tộc rời khỏi, nói: “Thứ gì chứ, vẻn vẹn Vũ tộc mà thôi, thế mà cũng dám hướng chúng ta diễu võ dương oai?”
Thanh âm hắn không cao, nhưng cũng không tính là thấp, tên tộc nhân Vũ tộc rời khỏi kia hiển nhiên đã nghe thấy.
Bóng dáng rời khỏi của người nọ đột nhiên thoáng dừng.
Liệt Diễm gia tộc bên này, Tần Liệt luôn lưu ý tộc nhân Vũ tộc rời khỏi, cũng nghe được Nam Khi và Lợi Duy bàn luận.
Lông mày hắn dần dần nhíu lại.
Kiền Thăng cười ha ha, đang muốn khen Tần Liệt vài câu, giờ phút này cũng ngây dại.
“Các ngươi bớt nói đôi câu sẽ chết?” Vụ Sa trừng mắt nhìn Nam Khi và Lợi Duy một cái.
Vẻ mặt Nam Khi trầm xuống, nói: “Liệt Diễm gia tộc ta xuống dốc nữa, cũng không tới lượt tộc nhân Vũ tộc châm chọc khiêu khích với chúng ta!”
Lợi Duy và các đồng bạn kia của hắn cũng là vẻ mặt cùng chung mối thù.
Kiền Thăng vốn định khuyên bảo, vừa thấy Nam Khi bày ra danh dự gia tộc, sau khi biến sắc, cũng trầm mặc xuống.
Cũng ở giờ phút này, tên tộc nhân Vũ tộc kia quay đầu, nói: “Ngươi biết Liệt Diễm gia tộc các ngươi đã không bằng trước đây không?”
“Sao?” Nam Khi mặt hung hăng, hắc hắc cười lên quái dị, “Liệt Diễm gia tộc chúng ta cho dù mất Huyết Nhục Phong Bi, mất đi gia chủ đời trước, vẫn là một trong năm gia tộc lớn của Thần tộc! Cốt tộc tuy không phải chủng tộc siêu giai huyết mạch, nhưng sức chiến đấu của bọn họ bày ở nơi đó, hơn nữa ta quả thực từng thua Sa Liệt, hắn nói ta hai câu ta cũng nhận.”
Dừng một chút, vẻ mặt Nam Khi khinh thường, “Ngươi là ai? Ngươi dựa vào cái gì trào phúng đối với ta?”
“Ta tên Tư Thản Tạp.” Tộc nhân Vũ tộc kia nói.
“Ta chưa bao giờ nghe cái tên này!” Nam Khi cười lạnh.
Kiền Thăng lại là đột nhiên biến sắc, vội ngăn cản nói: “Bỏ đi, không được tranh cãi ồn ào nữa!”
Sa Liệt của Cốt tộc bên kia, vừa nghe được cái tên này, giống như phản ứng lại, hiếu kỳ nói: “Ngươi là Tư Thản Tạp?”
“Không sai.” Tộc nhân Vũ tộc kia ngạo nghễ nói.
Tần Liệt ngẩn người, không khỏi nghiêm túc đánh giá tộc nhân Vũ tộc này, phát hiện người này trừ bộ dáng tuấn mỹ, so sánh với tộc nhân khác của Vũ tộc, cũng không có chỗ nào đặc biệt.
Nhưng Kiền Thăng và Sa Liệt, sau khi nghe được người này tự báo họ tên, đều tỏ ra có chút ngưng trọng.
Cái này khiến Tần Liệt cũng nghi hoặc hẳn lên.
“Chẳng lẽ, Tư Thản Tạp này... Còn phi thường nổi tiếng?” Hắn nói thầm.
“Thì ra là ngươi, khó trách dám cuồng vọng như vậy.” Thần kỳ, Cốt tộc Sa Liệt vậy mà lại nhẹ nhàng gật đầu, giống như đã tiếp nhận thực lực của Tư Thản Tạp.
“Nam Khi! Bỏ đi!” Kiền Thăng cũng quát.
Hắn và Cốt tộc Sa Liệt khác thường, cũng làm Nam Khi ý thức được tộc nhân Vũ tộc này, tựa như có chút bất thường.
Nam Khi nghi hoặc trùng trùng quay đầu nhìn tới.
Kiền Thăng nhẹ nhàng lắc đầu.
Nam Khi một bụng buồn bực, lại cuối cùng không tiếp tục tranh luận với Tư Thản Tạp, mà là không nói một lời ngồi xuống.
Vũ tộc Tư Thản Tạp kia cũng không tiếp tục để ý tới Nam Khi, mà là hướng Kiền Thăng gật gật đầu, cũng về tới giữa tộc nhân Vũ tộc.
“Hắn là ai?” Vụ Sa rốt cuộc nhịn không được hỏi.
Nam Khi cũng căm giận nhìn về phía Kiền Thăng.
“Tư Thản Tạp không phải tộc nhân Vũ tộc bình thường, hắn có được một nửa huyết thống thâm uyên ác ma, cha là một đại lĩnh chủ của Bạo Diệt Thâm Uyên. Nghe nói thâm uyên đại lĩnh chủ đó có được một đôi cánh đen sì che trời, thực lực phi thường mạnh.”
“Đại lĩnh chủ kia của Bạo Diệt Thâm Uyên, đem một đám tộc nhân Vũ tộc săn bắn ở trong lãnh địa của hắn giết hại sạch sẽ, cũng không biết như thế nào lại coi trọng mẫu thân của Tư Thản Tạp, sau đó... Liền có Tư Thản Tạp.”
Kiền Thăng hạ giọng, cẩn thận đem lai lịch huyết mạch của Tư Thản Tạp hướng mọi người nói rõ.
“Đáng tiếc Tư Thản Tạp sau khi sinh ra, thấy thế nào cũng là bề ngoài Vũ tộc tuấn mỹ, không có một chút đặc thù của thâm uyên ác ma, cũng chưa thức tỉnh huyết mạch ác ma, ngay cả cánh cũng là trắng noãn như tuyết.”
“Vì nguyên nhân này, sinh ra ở Bạo Diệt Thâm Uyên, Tư Thản Tạp chẳng những không được phụ thân tán đồng, còn bị các huynh đệ tỷ muội kia của hắn khinh bỉ phỉ nhổ.”
“Nghe nói, có một ngày các huynh đệ ác ma kia của hắn lần nữa mắng chửi hắn, hắn đột nhiên phát cuồng, đem các huynh đệ cùng cha khác mẹ đó của hắn giết sạch.”
“Sau đó, hắn liền chạy khỏi Bạo Diệt Thâm Uyên.”
“Qua một đoạn thời gian, không biết giữa đó đã xảy ra cái gì, hắn đột nhiên xuất hiện ở Vũ tộc, trở thành tộc nhân Vũ tộc.”
“Hắn thành gia hỏa chói mắt nhất Vũ tộc trong những năm qua, ở trong vài lần chiến đấu của Linh tộc đối với Vũ tộc, gia hỏa này ở lúc tuyệt cảnh, cánh trắng noãn sẽ biến thành màu đen sì, do đó thực lực tăng vọt.”
“Ta biết rất nhiều cường giả huyết mạch cấp bảy của Linh tộc đều bị hắn lấy phương pháp như vậy giết chết, bao gồm Áo Đức Mặc từng giao thủ cùng ngươi!”
Kiền Thăng âm trầm quát.
“Cái gì? Hắn giết Áo Đức Mặc?” Nam Khi rốt cuộc biến sắc.
Vực giới của Vũ tộc và Thần tộc cách nhau cực xa, cho nên Thần tộc và Vũ tộc không có quá nhiều lui tới, chỉ biết là Vũ tộc thường xuyên bị Linh tộc chèn ép xâm lược.
Nhưng Linh tộc và bọn họ trái lại thường xuyên ở vực giới khác giao chiến.
Thí dụ như thâm uyên.
Nam Khi và Linh tộc Áo Đức Mặc, đã từng chiến đấu ở một tầng thâm uyên, thực lực bất phân cao thấp.
Tộc nhân Vũ tộc có một nửa huyết thống ác ma này, thế mà giết chết được Áo Đức Mặc của Linh tộc, đủ để chứng minh hắn khác với đại đa số tộc nhân Vũ tộc.
“Lực lượng chân thật của Tư Thản Tạp, có lẽ không thua Sa Liệt, hắn cuồng ngạo như vậy cũng là đương nhiên.” Kiền Thăng thổn thức nói.
Nghe xong Kiền Thăng giải thích, Nam Khi trầm mặc, ánh mắt vô cùng trầm trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.