Linh Vực

Chương 320: Phá khai oán linh bích chướng

Nghịch Thương Thiên

10/05/2017

Ba người Hứa Lương, Đà Sơn, Vạn Già cùng nhau nhìn về phía Phùng Nam, ánh mắt có chút nóng.

“Nếu có mười khối Sương tinh thạch thì sao? ” Phùng Nam nói nhẹ.

“ Có thêm một ít Huyễn thải thạch, ta cho các ngươi ba cái Tịch Diệt Huyền Lôi. ”

“Được!” Phùng Nam hé miệng nở nụ cười, hướng ba người Hứa Lương khẽ gật đầu, sau đó nói: “Cho chúng ta vài ngày, chờ chúng ta đem linh tài về, sẽ lại đến tìm ngươi. ”

“Ừm.” Tần Liệt đáp ứng.

Ba người Hứa Lương, Đà Sơn, Vạn Già, tựa như có chút hài lòng, đều cười ha ha đứng dậy cáo từ, tựa như nóng lòng đi tìm linh tài.

Tần Liệt vẫn ngồi yên, thần sắc ngạo mạn, cũng không có ý đứng dậy tiễn khách.

Nhưng bốn người cũng không tức giận, còn liên tục nói lời cảm tạ cuối cùng trong ánh mắt kinh ngạc của Diêu Thái, một đám cảm thấy mỹ mãn rời đi.

Thành Huyền Thiên, Tống gia là một chỗ luyện khí rất yên tĩnh.

Một pho tượng đồng đại đỉnh, bị hỏa diễm đỏ đậm đốt cháy, từng đợt tia chóp nhè nhẹ phát sáng, thỉnh

Ở bên cạnh đại đỉnh, ba người đứng đó vẻ mặt nghiêm nghị, Tống Vũ, gia chủ Tống gia; Tống Trí là đường huynh Tống Vũ, còn có Tống Đình Ngọc đều ở bên cạnh đại đỉnh, sắc mặt bị ánh lửa chiểu rọi âm tình bất định.

Tống gia luyện khí sư Cốc Bình, ánh mắt chuyên chú vừa nghe Tống Đình Ngọc tự thuật, vừa thỉnh thoảng tăng thêm tài liệu, điều chỉnh hỏa diễm, lấy đủ loại thủ pháp linh quyết kỳ dị, tiến hành rèn luyện đồ vật trong đại đỉnh.

Giống với Mặc Hải, Cốc Bình cũng là luyện khí sư huyền cấp thất phẩm, là người mà Tống gia mời đến từ hải ngoại chuyên môn giúp võ giả gia tộc bọn hắn tiến hành luyện khí.

Giờ phút này, Cốc Bình căn cứ chỉ dẫn của Tống Đình Ngọc, mỗi một bước đều dựa theo thủ pháp luyện Tịch Diệt Huyền Lôi của Tần Liệt, tiến hành luyện chỉnh hợp linh tài.

Thời gian gấp gáp.

Sau một hồi lâu, trong đại đỉnh đồng không hề có điện quang tiên xạ, Cốc Bình cũng thoáng khôi phục trong chốc lát.

“Tống tiểu thư quả nhiên là lợi hại, cái luyện Tịch Diệt Huyền Lôi này mỗi một bước chi tiết, mỗi một chỗ thay đổi rất nhỏ, thế mà ngươi đều có thể nhớ rõ rành mạch.” Cốc Bình tự đáy lòng tán thưởng.

“Đình Ngọc từ nhỏ đã có trí nhớ rất tốt.” Tống Trí cũng vẻ mặt vui mừng.

So với Tống Vũ mà nói, thân thể hắn béo, vóc dáng hơi lùn một chút, đôi mắt tròn chuyển động, như là một khắc cũng không sẽ nhàn rỗi, từ trong đó lóe ra hào quang.

Tống Trí đầu óc vô cùng linh loạt, hắn là người nhiều mưu trí trong Tống gia. Trong rất nhiều các chuyện đại sự của Tống gia, rất nhiều điểm mấu chốt của sự việc đều có bóng dáng cửa hắn.

Tống Vũ đối với đường huynh này cũng là cực kỳ tôn sùng và tin cậy, còn giao cho hắn quyền quyết sách rất nhiều việc.

Tống Trí cũng không có cô phụ sự tin cậy của Tống Vũ. Hắn chế ra rất nhiều phương châm, đều thu lợi cho Tống gia, cho Huyền Thiên Minh, làm Huyền Thiên Minh dần dần lớn mạnh, ở xích lan trên đại lục mơ hồ đè ép bát cực thánh điện một bậc.

Thí dụ như, Huyền Thiên Minh nhiều năm qua thủy chung không có nhiều cường giả tiến vào chiến trường U Minh, một khi phát hiện tà tộc trong chiến trường U Minh thế nhược, bọn họ sẽ lấy cớ rút lui khỏi ra ngoài. Giữ cho tà tộc một khoảng cách để thở, miễn cho tà tộc này chưa gượng dậy nổi...

Bọn họ không chịu xuất toàn lực, để cho tà tộc vẫn tồn tại, để cho bát cực thánh điện như ngạnh ở hầu, để cho tà tộc không ngừng tiêu hao lực lượng ở bát cực thánh điện.

Nhưng ở tà tộc xương quyết. Ở thời điểm bát cực thánh điện chống đỡ không được, bọn họ lại xuất lực, phòng ngừa tà tộc ra khỏi U Minh giới.

Lợi dụng phương châm này, bát cực thánh điện dần dần yếu thế, Huyền Thiên Minh là lực lượng không có hao tổn, cho nên xét về thực lực chỉnh thể, bọn họ từ từ thắng được bát cực thánh điện.

Mà việc này đều do một tay Tống Trí chỉ đạo, khiến cho nhãn tình Tống Vũ, Tạ Diệu Dương, Niếp Vân sáng lên.

“Thật sự có thể luyện chế ra Tịch Diệt Huyền Lôi, về sau bất luận là đối phó tà tộc, hay là bát cực thánh điện cùng Hợp Hoan tông chúng ta đều có thể lấy được ưu thế.” Tống Vũ cũng nhẹ nhàng gật đầu, “Đáng tiếc Tần Liệt chỉ chịu làm Tống gia khách khanh, chúng ta không thể trực tiếp đem thủ pháp luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi làm của riêng, nếu không chúng ta cũng không cần phiền toái như vậy”.

“Để kéo hắn đến Tống gia làm khanh khách ta đã phải dùng hết thủ đoạn. Chỉ cần hắn ở Tống gia, về sau rất nhiều chuyện đều dễ làm." Tống Đình Ngọc thản nhiên cười, “Lại nói, hắn cũng đáp ứng ta là sẽ bán Tịch Diệt Huyền Lôi cho Tống gia chúng ta, chúng ta chỉ cần lấy điểm cống hiến đến đổi với hắn là được”.

“Tịch Diệt Huyền Lôi loại này rất tốt, đương nhiên là nắm giữ ở trong tay mình là tốt nhất.” Tống Trí cười cười, nhìn Cốc Bình nói: “Còn phiền Cốc đại sư nhiều”.

“Hôm nay ta sẽ thử xem, mọi người chờ một chút.” Cốc Bình gật đầu.

Sau nửa canh giờ, Cốc Bình mở đại đỉnh ra, từ trong đó lấy ra năm viên kim chúc, đây là còn không khắc linh trận đồ Tịch Diệt Huyền Lôi, từ ngoại hình mà xem, thì giống như Tần Liệt luyện chế.



“Là như vậy sao?” Cốc Bình đưa cho Tống Đình Ngọc một cái.

Sau khi Tống Đình Ngọc tiếp nhận, lấy tay chậm rãi vuốt để cảm thụ, lấy ý niệm trong đầu để cảm nhận hoa văn bên trong, một lát sau, mới vui vẻ cười nói: “Không hổ là Cốc đại sư, ngoại trừ không có khắc linh trận đồ ra, cái Tịch Diệt Huyền Lôi này không có gì khác với cái Tần Liệt luyện chế”.

Cốc Bình vẻ mặt lạnh nhạt, tự mình thưởng thức một cái Tịch Diệt Huyền Lôi nói: “Đồ vật dù sao cũng là đồ vật, linh trận đồ mới là linh hồn, đồ vật không có linh trận đồ, vĩnh viễn không thể phóng xuất ra uy lực chân chính”.

“Cốc đại sư, có thể xây dựng linh trận đồ không?” Tống Trí hỏi.

“Ta biết không ít linh trận đồ có thể kích phát lôi điện, ta cũng chuẩn bị thử xem xem... Sau khi dung hợp đồ vật, hiệu quả cuối cùng như thế nào.” Cốc Bình suy tư nói.

“Còn xin Cốc đại sư thử một lần! ” Tống Vũ vui vẻ nói.

Cốc Bình gật gật đầu, dưới cái nhìn chăm chú của ba người nhà Tống gia hắn bắt đầu khắc linh trận đồ cho năm cái Tịch Diệt Huyền Lôi.

Trong lòng hắn sớm có dự định, tốc độ khắc linh trận đồ cực nhanh, trong thời gian ngắn ngủi hắn đã khắc xong linh trận đồ cho một Tịch Diệt Huyền Lôi.

Năm bộ linh trận đồ hợp lại đều có thể kích phát lôi lực bên trong Tịch Diệt Huyền Lôi, làm trong nháy mắt Tịch Diệt Huyền Lôi xuất hiện kỳ trận.

“Đi, luyện thử xem sao.” Tống Trí quát nhẹ một tiếng, đoàn người bốn người đi vào sân luyện phía sau Tống gia.

Trong khu vực có trùng trùng năng lượng hộ thuẫn, Cốc Bình chia đều năm tích diệt huyền lôi, tiếng nổ oành oành vang lên, trên sân luyện xuất hiện năm cái hố lớn nhỏ.

Trong đó nhỏ nhất là một hố chỉ bằng nắm tay, cái to nhất thì bằng đầu người.

Ba người Tống Vũ, Tống Trí, Tống Đình Ngọc nhìn uy lực của “Tịch Diệt Huyền Lôi” đều lộ vẻ mặt bất đắc dĩ.

Cốc Bình cũng nhíu mày, lắc đầu nói: “Quả nhiên không đơn giản như vậy”.

“Không cần vội, xin Cốc đại sư tiếp tục thử, luyện khí mà, đương nhiên không có khả năng lập tức thành công.” Tổng Trí trấn an nói.

“Ừm, từ từ sẽ được.” Tống Vũ cũng nói.

Trấn an Cốc Bình vài tiếng, Tống Vũ, Tống Trí cùng Tống Đình Ngọc cũng rời khỏi, suy nghĩ một chút, Tống Vũ nói: “Ngọc Nhi, về cái Tịch Diệt Huyền Lôi này, vẫn còn phải phiền con dốc tâm sức...”

Tống Đình Ngọc cười khổ, “Con biết”.

...

Diêu Thái chính thức cắt đứt quan hệ với Hứa Lương, chuyển từ chỗ Hứa Lương sang ở với Tần Liệt.

Hắn tùy tiện ở trong một căn phòng nhỏ bên cạnh Tần Liệt, ngày đêm quên ăn quên ngủ, mải mê nghiên cứu “Trung giai linh trận đồ tường giải, các chuyện khác đều không quan tâm.

Đối với sự si mê của Diêu Thái, Tần Liệt cảm thấy rất kính trọng, hắn biết nếu Diêu Thái vẫn có thể tiếp tục duy trì như vậy, cho dù hắn đã có tuổi cũng không phải là không có khả năng đạt đỉnh phong trong việc luyện khí, tương lai thành tựu khẳng định còn vượt xa hiện tại.

Lúc Diêu Thái nghiên cứu linh trận đồ, hắn cũng không có nhàn rỗi, hắn đang thử phá giải một đạo tấn niệm trong tượng điêu khắc gỗ.

Đạo tấn niệm này được khắc ở trong tượng điêu khắc gỗ trong trận Phi Dật kỳ dị ở bên trái dược sơn.

Hiển nhiên, trong tấn niệm đó có tin tức của gia gia hắn.

Đây cũng là cách duy nhất để tìm Tần Sơn.

Trong phòng tu luyện, Tần Liệt ngưng tụ tinh thần ý thức, không ngừng đánh sâu vào trong quả cầu hình quang đoàn bên trong tượng điêu khắc gỗ, trên quả cầu hình quang đoàn kia, từ oán linh, lệ quỷ tụ tập mà thành, quỷ hỏa dày đặc, tà khí dạt dào, truyền ra tinh thần khí tức mãnh liệt.

Lúc mới bắt đầu, hắn đơn thuần lấy tinh thần ý thức, thử phá giải tin tức trong tượng điêu khắc gỗ, lại phát hiện tinh thần ý thức của hắn có vẻ như vậy vô lực.

Sau khi được Huyết Lệ nhắc nhở hắn mới tìm được bí quyết — lấy tinh thần ý thức dẫn dắt tia chớp lôi đình!

Lôi điện tia chớp là khắc tinh của oán linh và quỷ tà, chỉ cần từng chút một đánh sâu vào, luyện hóa bên ngoài oán linh, lệ quỷ cầu hình quang đoàn, hắn có thể nhìn vào bên trong, do đó biết được hàm nghĩa.

“Xẹt xẹt xẹt!”

Từng tia chớp đẹp mắt được bắn ra, dưới sự chế ngự bởi tinh thần ý thức của Tần Liệt, bắn vào cầu hình quang đoàn.

Từng đợt sương khói tiêu tan, Tần Liệt có thể rõ ràng cảm nhận được tầng oán linh bên ngoài cầu hình quang đoàn chậm rãi tan ra.



Hắn thấy ánh sáng hy vọng, vì thế cũng ra sức mất ăn mất ngủ giống Diêu Thái.

“Thêm một chút nữa, thêm một chút nữa! sắp được rồi.”

Tập trung lực chú ý, Tần Liệt chăm chỉ tu luyện, vẻ mặt tiều tụy, liều lĩnh liên tục đánh sâu vào vách tường oán linh trên tượng điêu khắc gỗ.

“Vù vù hô!”

Một tia chớp quấn quanh cầu hình quang đoàn, vách tường oán linh vốn thủ vững rốt cuộc bị hắn làm tan rã thành công, rất nhiều lệ quỷ tàn hồn toái niệm chậm rãi tiêu tán.

Tần Liệt vẻ mặt chấn động, điều khiển ý niệm trong đầu, trực tiếp tiến vào bên trong cầu hình quang đoàn.

Vì thế, từng cỗ linh hồn tấn niệm rõ ràng sáng tỏ cũng lập tức từ trong cầu hình quang đoàn phóng ra, trực tiếp phản ánh vào trong đầu Tần Liệt đột nhiên chấn động.

“Tôn giả, ta đem cho Cửu U tà điển quyển thượng, Cửu U tà điển này chỉ người có máu của Tà Thần chi huyết mới có thể tu luyện, các ngươi nhân tộc cùng các chủng tộc khác đều không thể tu luyện, điểm này thỉnh tôn giả lưu ý...”

Trong lúc Tần Liệt phá giải oán linh vách tường bao bọc bên ngoài quang cầu, một đoạn ý niệm từ trong quang cầu truyền tới.

“Tôn giả? Cửu U tà điển? Tà Thần chi huyết?”

Tần Liệt không hiểu ra sao, hoàn toàn không rõ ý nghĩa đoạn tin tức này, càng không biết Cửu U tà điển đến tột cùng có lai lịch như thế nào.

Tần Liệt nhíu chặt mày, tĩnh tâm cẩn thận suy nghĩ.

Hiển nhiên là người truyền tin báo tin cho gia gia hắn, như vậy theo như lời người nọ “Tôn Giả” hẳn là ám chỉ gia gia hắn.

Dựa theo lời người truyền tin, gia gia hắn cần Cửu U tà điển, cho nên người này mới có thể truyền tin đến.

Suy nghĩ như vậy, Tần Liệt lần nữa ngưng thần chú ý quang cầu nọ, liền phát hiện bên toong quang đoàn có tinh thể lấp lánh.

Tinh thể như một khối kim cương, bên trong tinh thể có rất nhiều phù văn trôi nổi lơ lửng lay động, các phù văn này tựa như hồ điệp được thu nhỏ gấp mấy chục lần có màu sắc rực rỡ đang linh hoạt bay lượn.

Đó là văn tự cổ của U Minh giới tà tộc thuở xưa ở tòa Linh Kiếm sơn!

Tuy chỉ là nhìn thoáng qua nhưng Tần Liệt liền nhận thức được như là hắn biết chữ cổ tượng hình vậy, giống như khi xưa đã từng học qua văn tự cổ U Minh giới vậy.

“U Minh giới văn tự! Cửu U tà điển!” Sắc mặt Tần Liệt biển đổi lớn.

Ngay lập tức hắn lấy tượng gỗ điêu khắc ra suy nghĩ một chút rồi thu vào không gian giới, ngồi nguyên tại chỗ sắc mặt âm trầm bất định.

Tượng tượng gỗ điêu khắc truyền tin tới, người truyền tin rất có thể là cường giả U Minh giới tà tộc. Cửu U tà điển... cũng rất có khả năng là pháp quyết tu luyện của tà tộc.

Gia gia cần pháp quyết tà tộc làm cái gì? Gia gia như thế nào lại biết đến U Minh giới tà tộc và cùng tà tộc có liên quan?

Nghi hoặc liên tiếp ở trong lòng loạn thành một đoàn, suy nghĩ như thế nào cũng đều cảm thấy vô lý.

Trầm ngâm một hồi, hắn chủ động triệu hoán Huyết Lệ ra hỏi: “ Ở U Minh giới tà tộc, ai được gọi là tôn giả? Ngươi có từng nghe qua Cửu U tà điển và Tà Thần chi huyết?”

“U Minh giới?” Huyết Lệ tựa như cũng không phải quá quen thuộc. Suy nghĩ một chút rồi lắc đầu nói: “U Minh giới chỉ là một trong những linh vực xung quanh đại lục tinh cầu, hơn nữa trước kia ta cũng không có lui tới nhiều lắm. Cho nên đối với sự tình U Minh giới ta cũng không rõ lắm, ta chỉ biết được chút ít mà thôi, ta cần phải đi tìm hiểu kỹ lưỡng mới có thể biết được rõ ràng”.

“Vậy là không có biện pháp sao?” Tần Liệt nhíu chặt mày.

“Ta đã nói, ta cần phải đặc biệt đi tìm hiểu sự tình U Minh giới mới có thể biết được rõ được”. Huyết Lệ hừ một tiếng. “Tình hình U Minh giới ta không rõ lắm, nhưng có một vài người tương đối hiểu biết về sự tình U Minh giới. Cho ta hai ngày thời gian, sau hai ngày ta sẽ biết rõ ràng.”

“Ngươi có thể?” Tần Liệt sửng sốt rồi phản ứng mạnh.

Một thân Huyết Lệ nay một thân đã phân làm hai. Nửa linh hồn này hiện tại ở ngay bên cạnh Tần Liệt. Còn bản thế cùng một nửa linh hồn khác của hắn, có thể đang ở bên ngoài thiên địa.

Cả hai linh hồn đều là chính hắn nên tâm linh tương thông. Chỉ cần bản thể nghe ngóng được tin tức U Minh giới tự nhiên linh hồn hắn bên trong Trấn Hồn châu cũng có thể biết tất cả.

“Thiếu chút nữa ta đã quên mất bản thể ngươi đang ở bên ngoài.” Tần liệt gật gật đầu, sau đó nói: “Giúp ta hỏi thăm, ta cần biết rõ ràng chuyện này”.

“ Ừm, ngươi hãy chờ đợi tin tức của ta ”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Linh Vực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook