Linh Vực

Chương 652: Tần Liệt phân lượng

Nghịch Thương Thiên

24/07/2017

“Xem ra mọi người rất thống nhất ở trên ý kiến đối đãi Miêu gia”. Mạt Linh Dạ không có một chút ngoài ý muốn: “Miêu gia hôm nay, là thế lực phụ thuộc Huyễn Ma tông. Nếu động thủ với Miêu gia, có thể sẽ chọc giận Huyễn Ma tông, một điểm này mọi người thấy thế nào?”.

Tiếng kêu gào của mọi người đột nhiên thu liễm.

Nhắc tới Huyễn Ma tông, trên mặt mỗi một người, đều toát ra vẻ ngưng trọng.

Tần Liệt thì là khẽ nhíu mày.

Thông qua một phen lời của Lý Mục, hắn biết quan hệ của Huyễn Ma tông Vũ tông chủ cùng Mạt Linh Dạ bền chắc vượt quá tưởng tượng.

Mạt Linh Dạ nhất định biết, ở trong mắt Vũ Lăng Vi, vẻn vẹn một cái Miêu gia tất nhiên không quan trọng bằng nàng.

Huyết Sát tông nếu thật động thủ với Miêu gia, Vũ Lăng Vi tất nhiên đứng ở bên Mạt Linh Dạ, cho nên nàng khẳng định không sợ sau khi động thủ đối với Miêu gia, sẽ bởi vậy chọc giận Vũ Lăng Vi.

Vậy nàng vì sao còn phải nói như vậy?

Vì sao còn phải làm ra một tư thế kiêng kị Huyễn Ma tông?

Tần Liệt âm thầm nghi hoặc.

“Miêu gia âm thầm đưa tin Hắc Vu giáo Quản Hiền, đây là bọn họ nhúng tay chuyện giữa chúng ta trước, chúng ta đi qua khởi binh vấn tội không có gì không ổn, cho dù Huyễn Ma tông truy cứu, chúng ta cũng có thể chiếm lý”. Mạc Tuấn tỏ thái độ nói.

“Người nọ đưa tin Quản Hiền phải chết!”. Hồng Bác Văn quát.

“Không sai!”. Mông Phụng gật đầu đồng ý.

Mạc Tuấn, Hồng Bác Văn và Mông Phụng, chính là nhân vật ba hạng đầu của Huyết Sát thập lão. Huyết Sát tông hiện nay, ở dưới tình huống chưa được chọn ra tông chủ, thanh âm tam lão có thể đại biểu cho thanh âm của Huyết Sát tông.

“Tần Liệt, ngươi thấy việc này thế nào?”. Mạt Linh Dạ bỗng nhiên nhìn lại.

Tầm mắt mọi người cũng đều chuyển biến, đều tụ tập đến trên người Tần Liệt.

Sau trận này, Tần Liệt tương tự tu luyện Huyết Linh quyết, nhưng không phải môn nhân Huyết Sát tông, nổi lên tác dụng cực kỳ quan trọng.

Cho dù là hiện tại, tám cái thi thể thần chìm biển sâu, vẫn có thể tính là hậu thuẫn kiên cố nhất của Huyết Sát tông trước mắt.

Thế giới võ giả, quyền lên tiếng không quan hệ với tuổi, chỉ móc nối với thực lực.

Không hề nghi ngờ, Tần Liệt có thể sai khiến tám cái thi thể thần, địa vị ở Lạc Nhật quần đảo thậm chí vượt qua Huyết Sát thập lão!

“Trước mặc kệ thái độ của Huyễn Ma tông, lấy thủ đoạn sấm sét nhanh chóng tiêu diệt Thanh Nguyệt cốc, diệt trừ Miêu gia!”. Trầm ngâm một chút, ngữ khí Tần Liệt kiên quyết: “Về phần Huyễn Ma tông sẽ làm phản ứng gì, có thể chờ sau khi tiêu diệt Thanh Nguyệt cốc, chậm rãi đi thảo luận. Nghe nói, ở trong mắt Huyễn Ma tông, cũng chưa bao giờ thật sự đem Thanh Nguyệt cốc đặt trong lòng...”.

Mạt Linh Dạ mỉm cười gật đầu.

“Nơi chúng ta ẩn náu ngàn năm, chỉ có người của Huyễn Ma tông biết, tin tức kia từ Thanh Nguyệt cốc truyền đến, có thể khẳng định tộc nhân Miêu gia đưa tin tất nhiên có liên quan với Huyễn Ma tông!”. Mạc Tuấn nói.

“Hẳn là đồ nhi của Văn Tân”. Mạt Linh Dạ có chút khẳng định.

“Văn Tân! Lại là Văn Tân!”. Sắc mặt Mạc Tuấn lạnh lùng.

“Người này là ai?”. Tần Liệt nhìn về phía Tuyết Mạch Viêm.

“Văn sư bá là sư huynh của sư phụ ta, hắn ở trong cạnh tranh với sư phụ của ta thất bại, không thể ngồi lên vị trí tông chủ Huyễn Ma tông”. Tuyết Mạch Viêm thấp giọng giải thích: “Năm đó môn nhân Huyết Sát tông vượt biển mà đến, lúc tìm sư phụ ta tìm kiếm nơi ẩn náu, Văn sư bá luôn là người phản đối kịch liệt nhất...”. Nàng đơn giản giải thích một phen.

Tần Liệt rất nhanh đã hiểu ra, cũng biết người Mạt Linh Dạ thật sự cố kị, không phải Vũ Lăng Vi, hẳn là Văn Tân.

Rất hiển nhiên, nội bộ Huyễn Ma tông cũng không phải hòa hợp êm thấm, giữa Văn Tân và Vũ Lăng Vi, hẳn là cũng thầm tồn tại đấu tranh sắc bén.

Chống lưng thật sự sau lưng Thanh Nguyệt cốc, không phải Vũ Lăng Vi, rất có thể chính là Văn Tân.

Bọn họ nếu là hạ sát thủ với Thanh Nguyệt cốc, thật sự chọc giận, cũng sẽ không là Vũ Lăng Vi, mà là Văn Tân kia.

“Chỉ có chống đỡ được Văn Tân, mới có thể không chút cố kị xuống tay với Thanh Nguyệt cốc”. Mạt Linh Dạ lại nhìn Tần Liệt một cái thật sâu.

Tần Liệt bừng tỉnh đại ngộ.

Mạt Linh Dạ thật sự muốn hỏi, chỉ là ý kiến của hắn, bởi vì hắn có thể sai khiến tám cái thi thể thần...

Chỉ có hắn đồng ý lấy tám cái thi thể thần, đến ngăn trở bước chân của Văn Tân, Mạt Linh Dạ mới có thể xuống tay với Thanh Nguyệt cốc.

Văn Tân là người Huyễn Ma tông, Vũ Lăng Vi không có lý do gì bởi vì giao tình với nàng, đi động thủ với Văn Tân, như vậy sẽ làm toàn bộ môn nhân Huyễn Ma tông lạnh lòng.

Vũ Lăng Vi có thể làm, chính là ước thúc môn nhân Huyễn Ma tông khác, làm bọn họ sẽ không theo Văn Tân giết lên Lạc Nhật quần đảo.

Chỉ cần tám cái thi thể thần, có thể khiến Văn Tân không thể muốn làm gì thì làm, có thể như chống đỡ Khương Chú Triết, ngăn trở Văn Tân, Mạt Linh Dạ liền dám hạ sát thủ với Thanh Nguyệt cốc.



Thanh Nguyệt cốc là cánh chim của Văn Tân, tiêu diệt Thanh Nguyệt cốc, coi như là gián tiếp giúp Vũ Lăng Vi.

“Văn Tân kia so với Khương Chú Triết như thế nào?”. Tần Liệt đột nhiên hỏi.

“Hẳn là còn yếu hơn một ít”. Mạt Linh Dạ mỉm cười nói.

“Ta vẫn là kiên trì xuống tay với Thanh Nguyệt cốc”. Nhìn nàng, sắc mặt Tần Liệt nghiêm nghị.

Sau khi được Tần Liệt trả lời chính diện, Mạt Linh Dạ yên lòng, không đi hỏi ý kiến người khác nữa, gật gật đầu, nói: “Việc này không nên chậm trễ, tốt nhất ở trước khi tin tức khuếch tán, ở lúc Thanh Nguyệt cốc còn chưa làm rõ thế cục, liền trực tiếp đi qua”.

“Được!”. Huyết Sát thập lão ầm ầm chấn động.

Đám người Kim Dương đảo Hình Vũ Viễn cũng nhiệt huyết sôi trào, trong mắt thiêu đốt ý chí chiến đấu hừng hực.

Chuyến đi Thanh Nguyệt cốc một lần trước, anh em Hình gia cùng Tần Liệt ba người, bị Miêu gia làm nhục nhiều lần, Hình Vũ Mạc vẫn nhẫn nại.

Miêu Huy từ hôn, làm anh em Hình gia càng thêm nổi trận lôi đình, lúc ấy thiếu chút nữa trở mặt.

Đáng tiếc, bởi vì Kim Dương đảo quả thực xa xa yếu hơn Miêu gia, bọn họ chỉ có thể chịu đựng.

Nhưng, lần này bởi vì Miêu gia đưa tin, rất nhiều võ giả Kim Dương đảo bị chết, trong đó không hề ít đều là con em chi thứ Hình gia!

Điều này làm anh em Hình gia cũng không thể dễ dàng tha thứ nữa!

“Nhị đệ, ngươi tự mình an bài một chút, đem những người họ Miêu trên đảo tạm thời nhốt lại, miễn cho bọn họ để lộ tin tức”. Hình Vũ Mạc hạ lệnh.

“Ta lập tức đi!”. Hình Vũ Viễn trầm mặt rời khỏi.

Nhiều năm qua, Hình gia Kim Dương đảo cùng Miêu gia đều có cưới hỏi, con anh em Hình gia cưới vợ, cũng là tộc nhân Miêu gia.

Các tộc nhân Miêu gia đó có liên hệ với Thanh Nguyệt cốc, Hình Vũ Mạc lo lắng hành động của bọn họ, bị các tộc nhân Miêu gia kia nhìn ra, sợ bọn họ sớm đem tin tức truyền ra ngoài, cho nên mới cẩn thận như vậy.

“Bác Văn, ngươi và Mông Phụng tự mình đi một chuyến”. Mạt Linh Dạ phân phó.

Huyết Sát thập lão Hồng Bác Văn cùng Mông Phụng lập tức gật đầu.

“Tần Liệt, ngươi thì sao?”. Mạt Linh Dạ hỏi.

“Ta cũng đi qua một chuyến”. Tần Liệt nói.

“Ngươi không thể rời khỏi!”. Mạc Tuấn biến sắc, vội nói: “Ngươi một khi rời khỏi Lạc Nhật quần đảo, vậy tám cái thi thể thần không ai có thể điều động, nếu là Khương Chú Triết đi mà quay lại có thể ngăn trở hắn?”.

Lời vừa nói ra, rất nhiều võ giả Huyết Sát tông cùng Kim Dương đảo, cũng đều ùn ùn biến sắc, đều khuyên can Tần Liệt không nên làm loạn.

Bản thân Tần Liệt cũng do dự hẳn lên.

Bởi vì mọi người nói quả thực rất có đạo lý.

“Không sao, Tần Liệt ngươi muốn đi thì đi, bên này không có việc gì”. Vẻ mặt Mạt Linh Dạ thong dong: “Cho dù là Khương Chú Triết trở về, chỉ cần ta còn ở trên đảo, chỉ cần hắn tìm không thấy Huyết Lệ, hắn sẽ không làm loạn”.

Phen lời này Mạt Linh Dạ nói cực kỳ có lòng tin.

Huyết Sát tông, Kim Dương đảo rất nhanh chuẩn bị thỏa đáng.

Lúc toàn bộ tộc nhân Miêu gia bị khống chế, giam cầm hết, hai cái Lưu Kim Hỏa Phượng cũng bay lên trời, gào thét đi xa.

Tần Liệt đã ở trong đó.

Sắc trời đã tối, Mạt Linh Dạ, Mạc Tuấn đứng ở trên hải đảo, nhìn theo Hỏa Phượng càng lúc càng xa, biểu cảm trên mặt cũng có chút tối tăm.

“Tần Liệt so với chúng ta nghĩ còn thần bí hơn, Tịch Diệt lão quái muốn bảo vệ hắn không chết, Đoạn Thiên Kiếp tự mình tới, Lý Mục cũng âm thầm ủng hộ”. Con ngươi Mạc Tuấn thâm u: “Bản thân hắn tiềm lực vô hạn, lai lịch cũng đoán không ra, còn có thể sai khiến tám cái thi thể thần, thu hoạch từ trong Thần Táng tràng cũng có chút dày”.

“Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?”. Sắc mặt Mạt Linh Dạ lạnh nhạt.

“Tần Liệt tuy tu luyện Huyết Linh quyết, nhưng không phải môn nhân Huyết Sát tông chúng ta”. Mạc Tuấn thở dài.

“Ngươi có chút lo lắng?”. Mạt Linh Dạ nhẹ nhàng nhíu mày.

“Không phải lo lắng, là cảm thấy có chút bất đắc dĩ, hắn tu luyện Huyết Linh quyết, đối với bí thuật Huyết Sát tông cũng đều quen thuộc, nhưng hắn lại không đem Huyết Linh quyết coi là linh quyết duy nhất”. Mạc Tuấn mặt đầy tiếc nuối.

“Hắn có thể tu luyện Huyết Linh quyết, đồng ý nhấc lên quan hệ với Huyết Sát tông, là phúc của chúng ta”. Trầm ngâm chốc lát, Mạt Linh Dạ nghiêm túc nói: “Chúng ta nhất định phải đối xử tử tế hắn, tuyệt không thể để hắn sinh ra ý oán hận với Huyết Sát tông, hắn hữu nghị... Đối với Huyết Sát tông chúng ta cực kỳ quan trọng”.

Mạc Tuấn nghẹn lời.

“Người một nhà chúng ta nợ hắn rất nhiều”. Mạt Linh Dạ buồn bã nói: “Không có hắn, Huyết Lệ hiện nay còn chưa thể giãy thoát giam cầm, không có hắn, Mạch Viêm sẽ chết ở trong Thần Táng tràng, mà ta... Cũng khó tỉnh lại”.



“Ta biết rồi”. Mạc Tuấn nói.

***

Cánh Lưu Kim Hỏa Phượng.

Tần Liệt ngồi thiền ở trong lầu gỗ, trong bóng đêm nín thở ngưng thần, tiếp tục điều tức khôi phục linh lực.

Hắn rất nhanh tiến vào trạng thái Vô Pháp Vô Niệm.

Dưới loại trạng thái đó, trong lòng không có một tia tạp niệm, giống như hợp nhất với thiên địa, tốc độ ngưng luyện thiên địa linh khí nhanh hơn không ít.

Từng tia linh khí loãng, từ tám phương tụ tập đến, chui vào lầu gỗ, làm khu vực này sương mù lượn lờ, giống như tiên cảnh.

Thời gian lặng yên trôi qua.

Không biết qua bao lâu, Tần Liệt mở mắt ra, trong con ngươi tinh quang bột phát.

Linh khí mỏng lượn lờ ở trong phòng, bởi vì hắn tỉnh dậy, bởi vì trạng thái Vô Pháp Vô Niệm giải trừ, bỗng nhiên tiêu tán không còn.

Lấy tâm thần nhìn vào trong, hắn phát hiện trong đan điền linh hải, chín nguyên phủ một lần nữa tràn ngập lực lượng tinh thuần.

Hàn băng, lôi điện, thổ chi nguyên phủ, năng lượng lưu chuyển trong mỗi một cái, đều giống như muốn tràn ra.

Ngay cả trong thức hải, hồn hồ cũng thoáng mở rộng một chút, chân hồn trở nên càng thêm rõ ràng sáng ngời.

Hắn đột nhiên sinh ra một loại cảm giác kỳ diệu chân hồn muốn xuất khiếu.

“Lại sắp phá cảnh rồi...”. Tần Liệt lẩm bẩm.

Hắn dần dần ý thức được, chiến đấu kịch liệt, điên cuồng đánh nhau, đối với tích lũy cảnh giới, tăng lên lực lượng cực kỳ hữu hiệu.

Đoạn Thiên Kiếp truyền thụ “Cùng Cực Thăng Hoa thuật” cũng kỳ diệu vô cùng, giống như có thể thúc giục tiềm năng, làm bản thân tiến hành lột xác.

Loại lột xác đó bao quát linh lực, hồn lực, cơ thể, là toàn bộ tiềm năng của sinh mệnh.

Trận này, hắn hai lần kiệt sức, hai lần khổ tu Cùng Cực Thăng Hoa thuật, đều khắc sâu cảm giác được tu luyện loại bí thuật này, mang đến cho bản thân chỗ tốt khó có thể nói bằng lời.

Hắn thậm chí cảm thấy, hắn có thể nhanh như vậy xúc cảm được bậc cửa Như Ý cảnh, cũng là Cùng Cực Thăng Hoa thuật mang đến trợ giúp.

Lần này, hắn sở dĩ yêu cầu cùng tới Thanh Nguyệt cốc, cũng là hy vọng có thể tiếp tục khiêu chiến, có thể tiếp tục kiệt sức, tiếp tục tu luyện Cùng Cực Thăng Hoa thuật.

Từ Lạc Nhật quần đảo đến Thanh Nguyệt cốc, còn cần một khoảng cách, Tần Liệt không vội, chuẩn bị tiếp tục minh tưởng khôi phục hồn lực.

Một cỗ linh hồn dao động mơ hồ, bỗng nhiên từ xa xa lướt đến, không bao lâu đã đứng lại ở trước lầu gỗ của hắn.

Lấy linh hồn cảm giác lực sâu sắc của hắn, lúc linh hồn khí tức kia chưa tiếp cận, hắn đã biết người đến là Tuyết Mạch Viêm.

Hắn đang đợi Tuyết Mạch Viêm gõ cửa.

Mấy chục giây sau, Tuyết Mạch Viêm vẫn không chút động tĩnh, điều này làm hắn sinh lòng kinh ngạc.

“Khụ...”. Hắn đột nhiên ho nhẹ một tiếng.

Trước lầu gỗ, trên khuôn mặt nhỏ thanh lệ thoát tục của Tuyết Mạch Viêm hiện ra nét kinh loạn, thiếu chút nữa hô khẽ ra tiếng.

“Tuyết sư tỷ tìm ta có việc?”. Tần Liệt nhẹ giọng nói.

Nói như vậy, Tần Liệt từ trên lầu gỗ xuống dưới, đi tới cửa, chủ động mở cửa, đem Tuyết Mạch Viêm đón vào.

Tuyết Mạch Viêm một thân váy lụa mỏng màu lục nhạt, vào trong nhà, vẻ mặt nhanh chóng trấn định xuống, nói: “Ta là tới cảm ơn ngươi”.

“Cảm ơn ta cái gì?”. Tần Liệt cười cười.

“Không có ngươi, người một nhà chúng ta không có khả năng đoàn tụ, không có ngươi, Huyết Sát tông muốn vượt qua một kiếp này rất khó khăn”. Tuyết Mạch Viêm thành khẩn nói.

“Năm đó lúc ở Xích Lan đại lục, Huyết Lệ tiền bối cũng từng giúp ta nhiều lần, bản thân ta cũng tu luyện Huyết Linh quyết, hơn nữa, nói thực ra... Ta cũng cần thông qua Huyết Sát tông để tích lũy linh tài”.

“Ngươi muốn tích lũy linh tài, có thể lấy di hài thái cổ sinh linh, đi Thiên Kiếm sơn đổi lấy, đi Tịch Diệt tông cũng có thể. Ta biết, bất luận là Lý Mục, hay là Tịch Diệt lão tổ, hẳn là đều rất vui nếu ngươi đi qua”.

“Là như vậy, chỉ là, ta quá trẻ, cảnh giới giới quá thấp, cho dù là đi Tịch Diệt tông cùng Thiên Kiếm sơn, cũng không thể đạt được tôn kính nên có, không có phân lượng nói chuyện gì”.

Tần Liệt sở dĩ đồng ý mạo hiểm kéo đến cùng một chỗ với Huyết Sát tông, một mặt là vì hắn tu luyện Huyết Linh quyết, hơn nữa bị Phùng Nhất Vưu, Úc Môn những người đó biết, không có cách rũ sạch quan hệ với Huyết Sát tông.

Một mặt khác, thật là bởi vì đi Thiên Kiếm sơn và Tịch Diệt tông, hắn chỉ là một tiểu bối không có quyền nói chuyện, làm việc gì có thể còn phải xem sắc mặt người ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Linh Vực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook