Linh Vực

Chương 1712: Thiên địa chi biến

Nghịch Thương Thiên

08/06/2020

“Tộc trưởng, không cần dong dài với hắn chứ?” Một cường giả Linh tộc khác huyết mạch cấp mười, trong mắt lóe ra hung quang, “Vẻn vẹn một tộc nhân Thần tộc huyết mạch cấp tám, hắn không đáng ngài phí nhiều võ mồm, giao cho ta như thế nào?”

“Không đơn giản như vậy.” Nạp Nhĩ Sâm lắc đầu.

“Đóng băng ngàn vạn dặm!”

Ngay lúc này, Băng đế ngồi ngay ngắn ở trên chín tầng hàn băng hồn đàn, cất tiếng quát to.

Tòa hàn băng hồn đàn chín tầng kia của hắn sau khi khuếch đại, như một dòng sông băng, đột ngột trào ra sương mù trắng nồng đậm.

Sương mù trắng như biển mây, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy hướng chung quanh lan tràn.

Trong những sương mù trắng đó, dòng khí cực hàn dâng trào, giống như đang cường hành thay đổi thiên địa quy tắc.

“Rắc rắc!”

Ngay cả không gian ở trong, nơi sương mù trắng đi qua, bất cứ sự vật nào cũng như bị hàn băng đông lạnh.

Cơ thể cuồng bạo của con kim giáp cự tê kia cũng đột nhiên hiện ra các tầng băng sương trắng xóa.

Thân thể to lớn của nó mỗi một lần hoạt động, vung chân, giống như lập tức trở nên khó khăn hơn vạn phần.

Tần Liệt tập trung nhìn, phát hiện hoa văn ánh sáng màu vàng chỗ chân, hào quang kim sắc bén cái sừng nhọn con kim giáp cự tê kia phóng thích đều đang vặn vẹo, bị cực hàn chi lực ảnh hưởng run loạn lên.

Kim giáp cự tê thế mà lại dần dần bị đóng băng ở trên không.

Một khối băng lớn vô cùng, trong thời gian ngắn ngủn, đem nó hoàn toàn triệt để bao bọc lại.

“Vù!”

Băng đế điều khiển chín tầng hàn băng hồn đàn, sau khi lóe lên, lại xuất hiện ở trước người Tần Liệt.

“Xẹt!”

Ngọn núi lửa quanh năm không ngừng phun trào liệt diễm nọ dưới thân Tần Liệt, ở một khắc này, lại đột nhiên bình ổn sự nóng nảy.

Hắn cúi đầu nhìn, phát hiện cả tòa núi lửa đều đang chậm rãi đóng băng, như đang chuyển hóa hướng núi băng.

“Thật lạnh!”

Tích Dịch thủy tổ và Kha Đế Tư nhịn không được rùng mình, tóc cũng biến thành trắng xoá.

Đồng Chân Chân và Đồng Yên, hai Chu Tước kia, ở sau khi Băng đế tới gần, cơ thể nho nhỏ run rẩy, cũng hóa thành hai tượng băng chim đỏ.

Đồng Yên huyết mạch cấp chín, và Đồng Chân Chân huyết mạch cấp tám, hoàn toàn không thể thừa nhận một cỗ cực hàn chi lực này.

Huyết mạch Liệt Diễm gia tộc trong cơ thể Tần Liệt, ở sau khi chín tầng hàn băng hồn đàn của Băng đế đến, cũng như lửa cháy bị nước đá dập tắt.



Hắn không thể không lập tức chuyển đổi đặc tính huyết mạch.

Một cỗ khí tức cực hàn, từ trong huyết mạch, trong hồn đàn, cùng trong huyệt khiếu toàn thân hắn bộc phát.

Một lát sau, hắn liền từ Liệt Diễm huyết mạch, biến hóa thành Huyền Băng huyết mạch.

Hắn trong chốc lát lại thích ứng thiên địa giá lạnh.

“So với mất đi Chu Tước giới, ta càng muốn nhìn thấy các ngươi chết hơn.” Trong mắt Băng đế như ủ cực hàn cuồng phong.

Sắc mặt hắn có chút tái nhợt, da thịt để lộ bên ngoài hiện ra trong suốt, từng cái xương dưới da thịt đều rõ ràng có thể nhìn thấy, đều long lanh như cột băng.

“Hô hô hô!”

Cả Chu Tước giới thổi quét gió lạnh khắc nghiệt, Chu Tước giới nóng bức thế mà thực hướng Băng Phượng giới xảy ra biến hóa vi diệu.

“Sinh linh lĩnh ngộ đối với cực hàn chi lực, có thể đạt tới độ cao như thế!” Nạp Nhĩ Sâm lần đầu biến sắc.

“Ta phải thừa nhận, ta đã xem thường ngươi.” Nạp Nhĩ Sâm nói.

Các tộc nhân Linh tộc phía sau hắn, trừ cường giả giống như hắn, cũng có huyết mạch cấp mười, tộc nhân huyết mạch cấp chín còn lại cũng ở trong cơn lạnh run, bị dần dần đóng băng.

Tòa hàn băng hồn đàn thật lớn kia của Băng đế tiếp tục phóng thích sương mù lạnh nồng đậm trắng xóa, trong sương mù lạnh cực hàn chi lực dâng trào, ẩn chứa quy tắc áo bí lạnh lẽo nhất trong thiên địa.

Chu Tước Đồng Yên huyết mạch cấp chín, ở dưới một cỗ cực hàn áo nghĩa khủng bố đó, cũng hóa thành tượng băng.

Cũng chỉ có Kha Đế Tư, Tích Dịch thủy tổ, loại người đạt tới huyết mạch cấp mười này còn có thể bình yên vô sự.

Nhưng dù vậy, toàn thân Kha Đế Tư và Tích Dịch thủy tổ cũng đều băng lạnh dần dần cứng ngắc.

“Tiểu tử kia!” Một kẻ huyết mạch cấp mười khác phía sau Nạp Nhĩ Sâm kinh hô.

Hắn nhìn chằm chằm về phía Tần Liệt.

Theo hắn thấy, Tần Liệt chỉ có huyết mạch cấp tám, tuyệt không nên vẫn có thể đứng ở trước mắt hắn.

Các tộc nhân Linh tộc cấp chín phía sau hắn, bị hàn lực của tòa hàn băng hồn đàn chín tầng của Băng đế thấm vào, cơ thể đều đang bị đóng băng, Tần Liệt há có thể không chịu ảnh hưởng?

“Bác Cách Đặc, hắn khác mọi người.” Vẻ mặt Nạp Nhĩ Sâm chấn phấn.

“Ta hiểu rồi, ta rốt cuộc hiểu rồi! Ha ha!”

Hắn đột nhiên cất tiếng cười quái dị.

Bác Cách Đặc cùng là huyết mạch cấp mười, mặt đầy sự khó hiểu, không biết Nạp Nhĩ Sâm cười cái gì.



“Ngươi cẩn thận cảm thụ một chút.” Nạp Nhĩ Sâm quát.

Bác Cách Đặc sửng sốt một chút, theo ánh mắt Nạp Nhĩ Sâm, một lần nữa nhìn về phía Tần Liệt.

Hắn lấy huyết mạch và linh hồn cẩn thận cảm giác một phen, cũng đột nhiên biến sắc, “Huyết mạch Huyền Băng gia tộc! Không đúng! Ngay tại vừa rồi, hắn rõ ràng là huyết mạch Liệt Diễm gia tộc!”

“Lúc trước ta còn không quá tin tưởng, không quá tin tưởng ý kiến của A Tát Đức cùng Thiên Khí đại sư. Ta hiện tại cuối cùng hiểu rồi.” Nạp Nhĩ Sâm cười to.

Đặc tính huyết mạch trong cơ thể Tần Liệt chuyển đổi, làm hắn biết kế hoạch “Máu hoàn mỹ” Thần tộc rất nhiều năm trước đề xuất, có thể thật đã thành công thực hiện ở trên người Tần Liệt.

Bác Cách Đặc sau khi ầm ầm chấn động, cũng chợt hiểu.

Cũng ở lúc này, Nạp Nhĩ Sâm nhếch miệng cười, nói: “Xem ra, không chỉ Trấn Hồn Châu, ngay cả ngươi, ta cũng phải bắt!”

Hắn xoay đầu nhìn về phía kim giáp cự tê.

Trong con ngươi của hắn, một tia chớp giao nhau lóe lên rồi biến mất.

Ở một phương thiên địa đó, lưỡi dao không gian hình chữ “Thập” đột nhiên từ một khe hở không gian bị nứt bay ra.

“Răng rắc!”

Đá băng thật lớn bao phủ kim giáp cự tê, ở dưới lưỡi dao không gian kia cắt, lập tức vỡ vụn ra.

Một con kim giáp cự tê Nạp Nhĩ Sâm nuôi từ nhỏ lập tức từ trong đá băng giãy thoát, lại rít gào hướng Băng đế đánh đến.

“Bác Cách Đặc, đưa những tộc nhân kia rời xa nơi đây.” Nạp Nhĩ Sâm phân phó.

Bác Cách Đặc gật đầu, giữa đôi tay kéo ra các dải màu như sao băng, đem những tộc nhân Linh tộc bị cực hàn chi lực đóng băng quấn hết lấy.

Những kẻ bị đóng băng hóa làm các cột sáng, hướng phía cánh cửa vực giới của Chu Tước giới bay đi.

Tựa như, ở nơi đó sẽ tương đối an toàn hơn chút.

“Tần Liệt, ngươi rời khỏi trước, chỗ này giao cho ta.” Băng đế quát.

Tần Liệt chỉ có huyết mạch cấp tám, rõ ràng không ở một tầng thứ lực lượng với Nạp Nhĩ Sâm, sau khi thoáng do dự, hắn đột nhiên có quyết định.

“Vù vù vù!”

Từng đạo dị quang màu lam tối từ trong huyết mạch Thời Không Yêu Linh trong cơ thể hắn bộc phát, cùng lúc đó, trái tim ác ma của hắn cũng truyền tới tiếng nhảy lên kịch liệt.

“Ầm!”

Bầu trời như nổ tung, một cơ thể này của hắn bị ánh sáng màu xanh da trời bao lấy, trong nháy mắt không thấy nữa.

Hắn bỗng dưng biến mất khỏi Chu Tước giới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Linh Vực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook