Chương 327: Trưởng thành
Nghịch Thương Thiên
10/05/2017
Nếu giúp Khố Lỗ thoát thân, nhất định Huyền Thiên Minh sẽ khiến hắn, Lăng gia và Huyết Mâu lập tức gặp phải tai ương ngập đầu.
Cho nên hắn không dám mạo hiểm như vậy.
Trong lòng có kế hoạch. Tần Liệt vừa ra khỏi tù thất, liền nói với Tống Đình Ngọc bên ngoài: “Đi. Chúng ta đi Khí Cụ thành, cùng người đứng đầu Giác Ma tộc thương lượng về việc dùng Huyền Ảm Cửu Diệp Liên đổi lấy người”. Tống Đình Ngọc mắt đẹp lóe sáng, vui mừng khấp khởi nói: “Ngươi hỏi ra cái gì rồi?”
“Hỏi ra danh tự”. Tần liệt gật gật đầu. “Có danh tự là tốt rồi. Dù sao chúng ta đến là để dùng hắn đổi lấy Huyền Âm Cửu Diệp Liên. Quyết định muốn đổi người hay không cũng không phải là hắn, mà hiện nay Giác Ma tộc này đang chiếm cứ Khí Cụ Tống.”
“Điều này cũng đúng!” Tống Đinh Ngọc thản nhiên cười, chợt lấy ra truyền âm thạch, nói: “Con cùng cha nói chuyện một chút.”
Năm phút sau.
“Cha ta nói, tam thúc ta cùng Tạ Chi Chướng thúc thúc đang ở ngoài phòng tuyến. Cha ta đã truyền tin đi rồi! tam thúc cùng nhóm người Tạ thúc thúc sẽ theo giúp ta cùng ngươi tới Giác Ma tộc thương lượng.” Tống Đình Ngọc cười nói: “Lần này ngươi yên tâm, tuyệt đối sẽ không để ngươi xảy ra nguy hiểm, tiến vào U Minh giới tuyệt không xuất hiện sai lầm.”
“Vậy thì tốt rồi”. Tần Liệt gật đầu.
Ngay sau đó hai người ra khỏi lòng núi. Vừa ra tới bên ngoài, phát hiện ánh mặt trời chói lọi chiếu thẳng xuống làm Tần Liệt nhât thời chưa kịp thích ứng.
“Dù sao tới bên Độc vụ trạch, ngươi cho ta xuống dưới nói chuyện với Huyết Mâu nhân trong một chút”. Tần Liệt ngồi trên Lưu Vân thất thải điệp, yêu cầu Tống Đình Ngọc.
“Ha ha. Cùng Huyết Mâu nhân nói chuyện à? Hay là muốn kéo bàn tay bé nhỏ Lăng Ngữ Thi đi nói chuyện nhân sinh lý tưởng gì gì đó chứ?” Tống Đình Ngọc trêu ghẹo cười nói.
“Như thế nào? Ngươi không phải là đang ghen tị đẩy chứ?” Tần Liệt cười tươi rói, bổng nhiên giang hay cánh tay ra mở ra, ánh mắt nóng rực, nói: “Nếu ngươi ghen tị, ta có thể nói chuyện nhân sinh cùng ngươi trước. Ngươi nhìn xem, tấm lòng ta đã mở ra, ngươi có muốn tiến vào hay không?”
“Phi! Ai muốn cùng ngươi nói chuyện nhân sinh!” Tống Đình Ngọc cười mắng.
Hai người một đường nói nói cười cười. Thời gian cũng trôi qua nhanh... sắc trời dần tối. Lưu Vân Thất Thải điệp đã tới sâu bên trong Độc Vụ trạch.
“Ta đến chỗ cũ chờ ngươi!” Tống Đình Ngọc bỏ lại Tần Liệt phía sau, cưỡi Lưu Vân thất thải điệp rời khỏi.
Tần Liệt một mình đi về phía nơi ở mới của Huyết Mâu nhân. Tần Liệt ngậm tị độc đan, đi trong độc vụ, tiêu sái đi trong sương mù.
“Ai đó?” Không nhìn thấy chỗ sâu trong chướng khí, bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát hỏi lớn.
“Tần Liệt!”
“Thì ra là Tần tông chủ, mời vào bên trong!” Một gã võ giả Huyết Mâu đáp lại.
Không bao lâu sau, Tần Liệt trong nồng đậm chướng khí gặp lại được Lang Tà cùng Phùng Dong, còn có mấy người Mặc Hải trưởng lão.
Một tòa thạch lâu, một đám Huyết Trì nồng đặc máu loãng, lập tức đập vào mi mắt hắn, gương mặt Huyết Mâu quen thuộc. Tần Liệt hắc hắc cười to.
Nhìn lướt qua mọi người, hắn nhìn đến một đám độc màu lục nhạt bên cạnh hồ nước, có một nhóm người Lăng gia tộc đang tu luyện, trong đó có Lăng Phong.“Lần này ta trở lại đây, mang cho các ngươi ngoài một ít Tịch Diệt Huyền Lôi, còn có một chút việc muốn nói”. Tần Liệt đi đến trước mặt Lang Tà cùng Phùng Dong, không dài dòng; liền lôi hắn mười tám cái Tịch Diệt Huyền Lôi ra, giao cho hai người. Sau đó gọi Huyết Lệ.
Huyết Lệ vừa ra, toàn bộ võ giả Huyết Mâu vẻ mặt mừng như điên. Ngay cả Lang Tà cùng Phùng Dong cũng lộ ra vui mừng, đồng thanh nói: “Còn tưởng tiền bối sớm rời khỏi lúc trước rồi, không ngờ tiền bối vẫn còn ở lại đây.”
“Chính xác là ta đã rời khỏi. Đây chỉ là nửa linh hồn mà thôi” Huyết Lệ hóa thành một luồng u hồn huyết sắc, lơ lửng trên đỉnh đầu phần lớn Huyết Mâu võ giả, như huyết sắc thái dương vậy. “Các ngươi đều tu luyện Huyết linh quyết, xem như là môn nhân Huyết Sát Tông ta. Nay ta muốn xác định Huyết Sát Tông ta... đã không còn, chỉ còn lại những người các ngươi thuần túy tu luyện Huyết linh quyết. Ta cùng Tần Liệt từng đi qua một nơi rất thích hợp để tu luyện Huyết linh quyết. Ngay cả trước kia khi Huyết Sát Tông còn cường thịnh, tận lực tìm kiếm cũng không thể tìm được địa phương thần kỳ như thế...”
“Các ngươi nói chuyện đi, ta đi qua Lăng gia bên kia trước”. Tần Liệt đi về hướng Lăng gia.
Hắn biết Huyết Lệ muốn nói chuyện với đám Huyết Mâu võ giả về huyết chi tuyệt địa, và muốn nói rõ cần xây dựng truyền tống trận trước khi tới huyết chi tuyệt địa tu luyện.
“Ủm, ta ở bên ngày nói chuyện, ngươi đi thu xếp việc của ngươi đi”. Huyết Lệ nhìn hắn một cái, nhìn Lăng gia tộc phía xa, ánh mắt có chút cô quái.
“Tần Liệt!”
“Tần Liệt đến!” “Tỷ, mau ra đây xem ai đến đây?”
Vẻ mặt mọi người Lăng gia tộc nhân vừa thấy Tần Liệt đến đều vui mừng.
“Ngữ Thi, tìm nơi nào yên tĩnh, ta và các ngươi nói chuyện chuyện một chút. Lăng thúc, Huyên Huyên, còn có Lăng Phong. Đúng rồi! Tất cả hài tử tử phát tử nhãn cũng đều gọi tất cả lại đây”. Tần Liệt vừa tới một tòa thạch lâu, thấy Lăng Ngữ Thi nhe răng cười.
Lăng Ngữ Thi một thân thanh y thuần khiết, đồng tử màu tím thâm thúy, sâu thẳm như có ma lực nhìn thấu lòng người.
Cùng nàng đối diện, Tần Liệt có cảm giác quỷ dị trước mặt nàng toàn bộ bí mật trong lòng đều bị nhìn thấu.
“Tâm linh ý cảnh của nàng càng ngàng càng mành liệt. Đứng trước mặt nàng, cả ta cũng thấy rất áp lực”. Tần Liệt sửng sốt một chút, nói.
Lăng Ngữ Thi khẽ mỉm cười, tình như nước, ôn nhu nói: “Như vậy ngươi sẽ không có cách nào giở trò sau lưng ta!” Tần Liệt cười khanh khách, những người còn lại của Lăng gia cũng cười ha hả.
“Ngữ Thi, nàng thay đổi rất nhiều. Trước hia, chắc chắn nàng sẽ không nói với ta trước mặt nhiều người như vậy!” Tần Liệt đến bên cạnh nàng, kinh ngạc thốt ra một câu.
“Ngươi cũng thay đổi nha!” Lăng Ngữ Thi ôn nhu nói.
“Ủm. Ra khỏi Lăng gia trấn, chúng ta đều đã trải qua rất nhiều việc... đều đã trưởng thành, theo cảnh giới tăng lên, kiến thức mở mang hơn, nhận thức càng sâu sắc hơn. Chúng ta đều đã thay đổi, điều chỉnh bản thân để cho chính mình càng thích nghi hơn ở cái phiến thiên địa tàn khốc này”. Tần Liệt buồn bã mất mác nói.
Lăng Ngữ Thi, Lăng Huyên Huyên, Lăng Phong, tộc nhân Lăng gia theo yêu cầu của Tần Liệt đã có mặt ở gian mật thất.
Lăng Thừa Chí cùng lão Lăng Khang An và vài tử phát thiếu nam thiếu nữ đã ở trong đó rồi.
Về phần hai Lăng gia lão giả Lăng Bác cùng Lăng Tường năm đó từng cùng cấu kết cùng Đỗ Kiều Lan, lại bị Tần Liệt bài trừ ở bên ngoài không mời vào trong.
“Tần Liệt, lần này ngươi trở lại thần thần bí bí, đến tột cùng là có chuyện gì muốn nói hả?” Lăng Huyện Huyền một thân hỏa giáp ngây thơ hỏi.
“Sự tình gì nghiêm túc vậy?” Lăng Thừa Chí cũng hỏi.
Lăng Ngữ Thi không tên tiếng, thân sắc lãnh đạm, đồng tử thâm thúy, lộ vẻ hơi chút trấn định.
Cho nên hắn không dám mạo hiểm như vậy.
Trong lòng có kế hoạch. Tần Liệt vừa ra khỏi tù thất, liền nói với Tống Đình Ngọc bên ngoài: “Đi. Chúng ta đi Khí Cụ thành, cùng người đứng đầu Giác Ma tộc thương lượng về việc dùng Huyền Ảm Cửu Diệp Liên đổi lấy người”. Tống Đình Ngọc mắt đẹp lóe sáng, vui mừng khấp khởi nói: “Ngươi hỏi ra cái gì rồi?”
“Hỏi ra danh tự”. Tần liệt gật gật đầu. “Có danh tự là tốt rồi. Dù sao chúng ta đến là để dùng hắn đổi lấy Huyền Âm Cửu Diệp Liên. Quyết định muốn đổi người hay không cũng không phải là hắn, mà hiện nay Giác Ma tộc này đang chiếm cứ Khí Cụ Tống.”
“Điều này cũng đúng!” Tống Đinh Ngọc thản nhiên cười, chợt lấy ra truyền âm thạch, nói: “Con cùng cha nói chuyện một chút.”
Năm phút sau.
“Cha ta nói, tam thúc ta cùng Tạ Chi Chướng thúc thúc đang ở ngoài phòng tuyến. Cha ta đã truyền tin đi rồi! tam thúc cùng nhóm người Tạ thúc thúc sẽ theo giúp ta cùng ngươi tới Giác Ma tộc thương lượng.” Tống Đình Ngọc cười nói: “Lần này ngươi yên tâm, tuyệt đối sẽ không để ngươi xảy ra nguy hiểm, tiến vào U Minh giới tuyệt không xuất hiện sai lầm.”
“Vậy thì tốt rồi”. Tần Liệt gật đầu.
Ngay sau đó hai người ra khỏi lòng núi. Vừa ra tới bên ngoài, phát hiện ánh mặt trời chói lọi chiếu thẳng xuống làm Tần Liệt nhât thời chưa kịp thích ứng.
“Dù sao tới bên Độc vụ trạch, ngươi cho ta xuống dưới nói chuyện với Huyết Mâu nhân trong một chút”. Tần Liệt ngồi trên Lưu Vân thất thải điệp, yêu cầu Tống Đình Ngọc.
“Ha ha. Cùng Huyết Mâu nhân nói chuyện à? Hay là muốn kéo bàn tay bé nhỏ Lăng Ngữ Thi đi nói chuyện nhân sinh lý tưởng gì gì đó chứ?” Tống Đình Ngọc trêu ghẹo cười nói.
“Như thế nào? Ngươi không phải là đang ghen tị đẩy chứ?” Tần Liệt cười tươi rói, bổng nhiên giang hay cánh tay ra mở ra, ánh mắt nóng rực, nói: “Nếu ngươi ghen tị, ta có thể nói chuyện nhân sinh cùng ngươi trước. Ngươi nhìn xem, tấm lòng ta đã mở ra, ngươi có muốn tiến vào hay không?”
“Phi! Ai muốn cùng ngươi nói chuyện nhân sinh!” Tống Đình Ngọc cười mắng.
Hai người một đường nói nói cười cười. Thời gian cũng trôi qua nhanh... sắc trời dần tối. Lưu Vân Thất Thải điệp đã tới sâu bên trong Độc Vụ trạch.
“Ta đến chỗ cũ chờ ngươi!” Tống Đình Ngọc bỏ lại Tần Liệt phía sau, cưỡi Lưu Vân thất thải điệp rời khỏi.
Tần Liệt một mình đi về phía nơi ở mới của Huyết Mâu nhân. Tần Liệt ngậm tị độc đan, đi trong độc vụ, tiêu sái đi trong sương mù.
“Ai đó?” Không nhìn thấy chỗ sâu trong chướng khí, bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát hỏi lớn.
“Tần Liệt!”
“Thì ra là Tần tông chủ, mời vào bên trong!” Một gã võ giả Huyết Mâu đáp lại.
Không bao lâu sau, Tần Liệt trong nồng đậm chướng khí gặp lại được Lang Tà cùng Phùng Dong, còn có mấy người Mặc Hải trưởng lão.
Một tòa thạch lâu, một đám Huyết Trì nồng đặc máu loãng, lập tức đập vào mi mắt hắn, gương mặt Huyết Mâu quen thuộc. Tần Liệt hắc hắc cười to.
Nhìn lướt qua mọi người, hắn nhìn đến một đám độc màu lục nhạt bên cạnh hồ nước, có một nhóm người Lăng gia tộc đang tu luyện, trong đó có Lăng Phong.“Lần này ta trở lại đây, mang cho các ngươi ngoài một ít Tịch Diệt Huyền Lôi, còn có một chút việc muốn nói”. Tần Liệt đi đến trước mặt Lang Tà cùng Phùng Dong, không dài dòng; liền lôi hắn mười tám cái Tịch Diệt Huyền Lôi ra, giao cho hai người. Sau đó gọi Huyết Lệ.
Huyết Lệ vừa ra, toàn bộ võ giả Huyết Mâu vẻ mặt mừng như điên. Ngay cả Lang Tà cùng Phùng Dong cũng lộ ra vui mừng, đồng thanh nói: “Còn tưởng tiền bối sớm rời khỏi lúc trước rồi, không ngờ tiền bối vẫn còn ở lại đây.”
“Chính xác là ta đã rời khỏi. Đây chỉ là nửa linh hồn mà thôi” Huyết Lệ hóa thành một luồng u hồn huyết sắc, lơ lửng trên đỉnh đầu phần lớn Huyết Mâu võ giả, như huyết sắc thái dương vậy. “Các ngươi đều tu luyện Huyết linh quyết, xem như là môn nhân Huyết Sát Tông ta. Nay ta muốn xác định Huyết Sát Tông ta... đã không còn, chỉ còn lại những người các ngươi thuần túy tu luyện Huyết linh quyết. Ta cùng Tần Liệt từng đi qua một nơi rất thích hợp để tu luyện Huyết linh quyết. Ngay cả trước kia khi Huyết Sát Tông còn cường thịnh, tận lực tìm kiếm cũng không thể tìm được địa phương thần kỳ như thế...”
“Các ngươi nói chuyện đi, ta đi qua Lăng gia bên kia trước”. Tần Liệt đi về hướng Lăng gia.
Hắn biết Huyết Lệ muốn nói chuyện với đám Huyết Mâu võ giả về huyết chi tuyệt địa, và muốn nói rõ cần xây dựng truyền tống trận trước khi tới huyết chi tuyệt địa tu luyện.
“Ủm, ta ở bên ngày nói chuyện, ngươi đi thu xếp việc của ngươi đi”. Huyết Lệ nhìn hắn một cái, nhìn Lăng gia tộc phía xa, ánh mắt có chút cô quái.
“Tần Liệt!”
“Tần Liệt đến!” “Tỷ, mau ra đây xem ai đến đây?”
Vẻ mặt mọi người Lăng gia tộc nhân vừa thấy Tần Liệt đến đều vui mừng.
“Ngữ Thi, tìm nơi nào yên tĩnh, ta và các ngươi nói chuyện chuyện một chút. Lăng thúc, Huyên Huyên, còn có Lăng Phong. Đúng rồi! Tất cả hài tử tử phát tử nhãn cũng đều gọi tất cả lại đây”. Tần Liệt vừa tới một tòa thạch lâu, thấy Lăng Ngữ Thi nhe răng cười.
Lăng Ngữ Thi một thân thanh y thuần khiết, đồng tử màu tím thâm thúy, sâu thẳm như có ma lực nhìn thấu lòng người.
Cùng nàng đối diện, Tần Liệt có cảm giác quỷ dị trước mặt nàng toàn bộ bí mật trong lòng đều bị nhìn thấu.
“Tâm linh ý cảnh của nàng càng ngàng càng mành liệt. Đứng trước mặt nàng, cả ta cũng thấy rất áp lực”. Tần Liệt sửng sốt một chút, nói.
Lăng Ngữ Thi khẽ mỉm cười, tình như nước, ôn nhu nói: “Như vậy ngươi sẽ không có cách nào giở trò sau lưng ta!” Tần Liệt cười khanh khách, những người còn lại của Lăng gia cũng cười ha hả.
“Ngữ Thi, nàng thay đổi rất nhiều. Trước hia, chắc chắn nàng sẽ không nói với ta trước mặt nhiều người như vậy!” Tần Liệt đến bên cạnh nàng, kinh ngạc thốt ra một câu.
“Ngươi cũng thay đổi nha!” Lăng Ngữ Thi ôn nhu nói.
“Ủm. Ra khỏi Lăng gia trấn, chúng ta đều đã trải qua rất nhiều việc... đều đã trưởng thành, theo cảnh giới tăng lên, kiến thức mở mang hơn, nhận thức càng sâu sắc hơn. Chúng ta đều đã thay đổi, điều chỉnh bản thân để cho chính mình càng thích nghi hơn ở cái phiến thiên địa tàn khốc này”. Tần Liệt buồn bã mất mác nói.
Lăng Ngữ Thi, Lăng Huyên Huyên, Lăng Phong, tộc nhân Lăng gia theo yêu cầu của Tần Liệt đã có mặt ở gian mật thất.
Lăng Thừa Chí cùng lão Lăng Khang An và vài tử phát thiếu nam thiếu nữ đã ở trong đó rồi.
Về phần hai Lăng gia lão giả Lăng Bác cùng Lăng Tường năm đó từng cùng cấu kết cùng Đỗ Kiều Lan, lại bị Tần Liệt bài trừ ở bên ngoài không mời vào trong.
“Tần Liệt, lần này ngươi trở lại thần thần bí bí, đến tột cùng là có chuyện gì muốn nói hả?” Lăng Huyện Huyền một thân hỏa giáp ngây thơ hỏi.
“Sự tình gì nghiêm túc vậy?” Lăng Thừa Chí cũng hỏi.
Lăng Ngữ Thi không tên tiếng, thân sắc lãnh đạm, đồng tử thâm thúy, lộ vẻ hơi chút trấn định.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.