Livestream Đoán Mệnh, Đoán Đâu Trúng Đấy
Chương 6: Thành Công Kéo Dài Tính Mạng Một Ngày
Cửu Chúc
28/07/2024
Nhưng chẳng mấy chốc, lại có người phát hiện sơ hở.
[Mọi người có phải quên mất một điều rất quan trọng không? Lúc nãy vị đại sư này từng nói là, “mấy con chó”, chứng minh là có rất nhiều chó mới đúng!]
Nghe người này nhắc nhở, đám người kia quả nhiên nhớ ra.
[Phải rồi, rõ ràng chỉ có một con chó thôi, làm gì có mấy con chó?]
[Chỉ sợ là đoán mò thôi.]
[Chắc là đoán mò thôi.]
…
Nhưng giây kế tiếp, bỗng một tiếng hét truyền ra từ điện thoại: “Trời ạ! Nhiều chó quá!”
Câu nói này khiến người trong phòng livestream đều ngây ra như phỗng.
Lúc này, cô gái tên là Sốt Bơ Vừng kia không rảnh bận tâm đến Hoa Hoa của mình, vội vàng xông vào phòng.
Không khí trong căn phòng tối tăm ấy bẩn thỉu đến nỗi khiến người ta buồn nôn. Cô ấy không nhịn được bịt mũi, đưa mắt nhìn chung quanh, không ngờ lại thấy rất nhiều chó đang nằm dưới sàn nhà, thậm chí có mấy con chó đã bị lột da, treo trên tường máu chảy đầm đìa.
Trời ạ! Không ngờ nơi này lại treo đầu dê bán thịt chó!
Cảnh tượng này khiến mọi người chấn động, lập tức báo cảnh sát.
Chẳng mấy chốc, cảnh sát đã đến đây, lúc này người đàn ông kia mới thành thật khai báo.
Thì ra dạo này giá thịt quá cao, cho nên cửa hàng bọn họ mới nghĩ đến chuyện thay thế bằng loại thịt khác. Vừa hay khu chung cư gần đây có rất nhiều người nuôi chó, hơn nữa còn không có dây xích chó, cho nên họ mới muốn trộm mấy con.
Nào ngờ thịt chó sau khi ướp xong còn ngon hơn thịt lợn, khiến quán đồ nướng của họ thu hút rất nhiều khách hàng. Nhu cầu thịt chó của họ càng ngày càng tăng lên, vậy nên mới dẫn đến tình trạng khu chung cư thường xuyên mất tích chó.
[Quá đáng! Trộm chó, giết chó, còn bán thịt chó như thịt lợn!]
[Tuy rằng tôi cũng cho rằng chủ quán này làm sai, nhưng chủ nhà trong khu chung cư kia cũng đáng đời lắm! Ai bảo họ không cột dây xích chó! Tôi ghét nhất mấy người nuôi chó mà không xích lại. Lần trước con gái tôi từng bị một con poodle cắn, chủ nhân của con chó đó còn mặt dày cãi bướng!]
[Đây không phải là chuyện có giết chó hay không, mà đề cập đến vấn đề an toàn thực phẩm!]
[Đúng thế! Mấy người đã quên sự kiện “gọi chuyện là vịt” rồi hả? Rõ ràng là đầu chuột nhưng cứ cãi là cổ vịt! Quá ghê tởm!]
…
Đủ loại bình luận xuất hiện trong phòng livestream.
Sau này, cảnh sát cũng răn dạy chủ nhân của mấy con chó mất tích nghe tin chạy đến đồn cảnh sát nhận chó một phen. Cuối cùng chuyện này mới coi như kết thúc.
Còn Khương Nhất, trong đầu chợt vang lên âm thanh của hệ thống: [Ting! Chúc mừng ký chủ, bầy chó thành công được cứu, tích lũy +100 công đức.]
Khương Nhất: !!!
Thành công kéo dài tính mạng một ngày.
[Mọi người có phải quên mất một điều rất quan trọng không? Lúc nãy vị đại sư này từng nói là, “mấy con chó”, chứng minh là có rất nhiều chó mới đúng!]
Nghe người này nhắc nhở, đám người kia quả nhiên nhớ ra.
[Phải rồi, rõ ràng chỉ có một con chó thôi, làm gì có mấy con chó?]
[Chỉ sợ là đoán mò thôi.]
[Chắc là đoán mò thôi.]
…
Nhưng giây kế tiếp, bỗng một tiếng hét truyền ra từ điện thoại: “Trời ạ! Nhiều chó quá!”
Câu nói này khiến người trong phòng livestream đều ngây ra như phỗng.
Lúc này, cô gái tên là Sốt Bơ Vừng kia không rảnh bận tâm đến Hoa Hoa của mình, vội vàng xông vào phòng.
Không khí trong căn phòng tối tăm ấy bẩn thỉu đến nỗi khiến người ta buồn nôn. Cô ấy không nhịn được bịt mũi, đưa mắt nhìn chung quanh, không ngờ lại thấy rất nhiều chó đang nằm dưới sàn nhà, thậm chí có mấy con chó đã bị lột da, treo trên tường máu chảy đầm đìa.
Trời ạ! Không ngờ nơi này lại treo đầu dê bán thịt chó!
Cảnh tượng này khiến mọi người chấn động, lập tức báo cảnh sát.
Chẳng mấy chốc, cảnh sát đã đến đây, lúc này người đàn ông kia mới thành thật khai báo.
Thì ra dạo này giá thịt quá cao, cho nên cửa hàng bọn họ mới nghĩ đến chuyện thay thế bằng loại thịt khác. Vừa hay khu chung cư gần đây có rất nhiều người nuôi chó, hơn nữa còn không có dây xích chó, cho nên họ mới muốn trộm mấy con.
Nào ngờ thịt chó sau khi ướp xong còn ngon hơn thịt lợn, khiến quán đồ nướng của họ thu hút rất nhiều khách hàng. Nhu cầu thịt chó của họ càng ngày càng tăng lên, vậy nên mới dẫn đến tình trạng khu chung cư thường xuyên mất tích chó.
[Quá đáng! Trộm chó, giết chó, còn bán thịt chó như thịt lợn!]
[Tuy rằng tôi cũng cho rằng chủ quán này làm sai, nhưng chủ nhà trong khu chung cư kia cũng đáng đời lắm! Ai bảo họ không cột dây xích chó! Tôi ghét nhất mấy người nuôi chó mà không xích lại. Lần trước con gái tôi từng bị một con poodle cắn, chủ nhân của con chó đó còn mặt dày cãi bướng!]
[Đây không phải là chuyện có giết chó hay không, mà đề cập đến vấn đề an toàn thực phẩm!]
[Đúng thế! Mấy người đã quên sự kiện “gọi chuyện là vịt” rồi hả? Rõ ràng là đầu chuột nhưng cứ cãi là cổ vịt! Quá ghê tởm!]
…
Đủ loại bình luận xuất hiện trong phòng livestream.
Sau này, cảnh sát cũng răn dạy chủ nhân của mấy con chó mất tích nghe tin chạy đến đồn cảnh sát nhận chó một phen. Cuối cùng chuyện này mới coi như kết thúc.
Còn Khương Nhất, trong đầu chợt vang lên âm thanh của hệ thống: [Ting! Chúc mừng ký chủ, bầy chó thành công được cứu, tích lũy +100 công đức.]
Khương Nhất: !!!
Thành công kéo dài tính mạng một ngày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.