Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn, Đại Sư Huyền Học Bị Quốc Gia Để Ý
Chương 25:
Tiểu Thỏ Bôn Nguyệt
31/10/2024
Những đứa trẻ lưu trú một mình như Lượng Lượng thật quá đáng thương. Cha mẹ đi làm xa, để con ở nhà một mình, không ai bên cạnh, dễ bị bắt nạt, bị ức hiếp…
Nguyền rủa lũ bắt nạt đáng bị đày xuống mười tám tầng địa ngục! Ta luôn tin rằng thiện ác có báo. Phải bắt Tiểu Soái vào Trung Tâm Cải Tạo Thiếu Niên, để nó được rèn luyện lại từ đầu!
Con hư là lỗi của cha mẹ, Tiểu Soái trở thành như vậy chắc chắn cũng không thể không trách ba mẹ nó. Không dạy dỗ con đàng hoàng, sau này chỉ có gánh hậu quả thôi.
Khi Tôn Lị Lị đang trên đường về làng, Quý Vân Nhiễm đứng dậy đi vào phòng tắm rửa mặt.
Ta là fan của Quý Vân Nhiễm, phải công nhận gương mặt này đúng là tạo hóa ưu ái!
Quý Vân Nhiễm không trang điểm vẫn xinh đẹp, da dẻ mịn màng không tì vết, trong trẻo và sạch sẽ. Da dẻ thế này chẳng khác nào của thần tiên…
Sau khi rửa mặt, cô phát hiện chai sữa rửa mặt của chủ cũ đã gần hết, kem dưỡng cũng chỉ còn chút xíu ở đáy chai. Quý Vân Nhiễm dùng ngón tay mảnh mai cố vét chút kem còn lại, thoa đều lên mặt.
Có thể thấy Quý Vân Nhiễm bây giờ rất nghèo, chỉ dùng loại mỹ phẩm dưỡng da bình dân, giá một trăm ngàn là cùng.
Một ngôi sao lớn mà phải dùng chung mỹ phẩm rẻ tiền như ta, thật khó tin...
Nhưng nghèo cũng chỉ là tạm thời thôi. Hôm nay ta sẽ livestream đoán vận mệnh, kiếm được kha khá tiền thưởng, ngày mai sẽ có thể nâng cấp đồ dưỡng da rồi.
Xong xuôi, Quý Vân Nhiễm ngồi xếp bằng trên sofa, tĩnh tâm và thiền định.
Khuôn mặt của Quý Vân Nhiễm đúng là nhìn hoài không chán.
Rõ ràng có thể sống nhờ nhan sắc, nhưng hiện tại lại phải dựa vào kỹ năng...
Nếu ta là đàn ông, ta cũng chẳng thể cưỡng lại trước gương mặt của Quý Vân Nhiễm. Đúng là tạo hóa ưu ái...
Dù gương mặt Quý Vân Nhiễm đẹp thật, nhưng ta vẫn lo cho Lượng Lượng, không biết có chuyện gì xảy ra bên đó không.
Ta cũng có linh cảm chẳng lành…
Nhanh chóng, Tôn Lị Lị cưỡi xe điện về đến nhà.
Nhưng khi cô mở cửa, cảnh tượng trước mắt khiến cô sững sờ.
Lượng Lượng đang nằm trên giường lớn, miệng sùi bọt mép, bên mép giường là một chai thuốc sâu vỡ nát.
“Lượng Lượng!” Tôn Lị Lị trợn tròn mắt, đồng tử co lại, vội vàng lao tới ôm con vào lòng.
Lúc này, Lượng Lượng vẫn đang sùi bọt mép, mắt trợn trắng, cả cơ thể không ngừng co giật.
"Đứa nhỏ này uống thuốc trừ sâu để tự tử sao? Thật là quá thảm! Sống vẫn tốt hơn tất cả mọi thứ, chết rồi thì chẳng còn gì nữa..."
"Nhưng với Lượng Lượng, có lẽ sống còn đau khổ hơn cả chết. Những chuyện người lớn còn khó mà chịu nổi, huống chi là một đứa trẻ..."
"Thương cho Lượng Lượng, Tiểu Soái phải bị nghiêm trị! Nó đúng là yêu tinh hại người!"
"Nếu Lượng Lượng xảy ra chuyện, Tiểu Soái chính là kẻ giết người!"
Tôn Lị Lị hoảng loạn bế Lượng Lượng lên, vội vàng đưa cậu ra sân, đặt lên xe ba bánh rồi lao đi. Vừa chạy vừa khóc, cô nức nở: “Lượng Lượng, ngươi phải cố lên, ngươi nhất định phải kiên trì!”
“Mẹ sẽ đưa ngươi đến bệnh viện!” Tôn Lị Lị nước mắt nước mũi giàn giụa, bế đứa con run rẩy lên chiếc xe ba bánh cũ kỹ và phóng nhanh hết sức.
Giờ đây, cô đã hiểu ý của Quý Vân Nhiễm khi bảo cô phải về nhà nhanh. Nếu đến chậm một bước thôi, có lẽ cô chỉ còn thấy thi thể lạnh lẽo của Lượng Lượng!
Cô nhất định phải cứu con mình, phải giành lại Lượng Lượng từ tay thần chết!
"Thật là quá bi thảm!"
"Sao số phận lại cứ nhắm vào những người khổ thế này..."
"Gia đình kẻ thủ ác nhất định phải chịu sự trừng phạt thích đáng!"
Quý Vân Nhiễm nhìn vào màn hình livestream, nói: “Chút nữa, ba mẹ của Tiểu Soái sẽ đến cùng cảnh sát, cố gắng ép ngươi ký giấy thỏa thuận. Họ sẽ lợi dụng việc ngươi không hiểu luật, để lách luật. Nếu ngươi ký, thì coi như mọi chuyện coi như bỏ qua, và sau đó họ sẽ kéo dài, không đưa ngươi số tiền bồi thường.”
Nguyền rủa lũ bắt nạt đáng bị đày xuống mười tám tầng địa ngục! Ta luôn tin rằng thiện ác có báo. Phải bắt Tiểu Soái vào Trung Tâm Cải Tạo Thiếu Niên, để nó được rèn luyện lại từ đầu!
Con hư là lỗi của cha mẹ, Tiểu Soái trở thành như vậy chắc chắn cũng không thể không trách ba mẹ nó. Không dạy dỗ con đàng hoàng, sau này chỉ có gánh hậu quả thôi.
Khi Tôn Lị Lị đang trên đường về làng, Quý Vân Nhiễm đứng dậy đi vào phòng tắm rửa mặt.
Ta là fan của Quý Vân Nhiễm, phải công nhận gương mặt này đúng là tạo hóa ưu ái!
Quý Vân Nhiễm không trang điểm vẫn xinh đẹp, da dẻ mịn màng không tì vết, trong trẻo và sạch sẽ. Da dẻ thế này chẳng khác nào của thần tiên…
Sau khi rửa mặt, cô phát hiện chai sữa rửa mặt của chủ cũ đã gần hết, kem dưỡng cũng chỉ còn chút xíu ở đáy chai. Quý Vân Nhiễm dùng ngón tay mảnh mai cố vét chút kem còn lại, thoa đều lên mặt.
Có thể thấy Quý Vân Nhiễm bây giờ rất nghèo, chỉ dùng loại mỹ phẩm dưỡng da bình dân, giá một trăm ngàn là cùng.
Một ngôi sao lớn mà phải dùng chung mỹ phẩm rẻ tiền như ta, thật khó tin...
Nhưng nghèo cũng chỉ là tạm thời thôi. Hôm nay ta sẽ livestream đoán vận mệnh, kiếm được kha khá tiền thưởng, ngày mai sẽ có thể nâng cấp đồ dưỡng da rồi.
Xong xuôi, Quý Vân Nhiễm ngồi xếp bằng trên sofa, tĩnh tâm và thiền định.
Khuôn mặt của Quý Vân Nhiễm đúng là nhìn hoài không chán.
Rõ ràng có thể sống nhờ nhan sắc, nhưng hiện tại lại phải dựa vào kỹ năng...
Nếu ta là đàn ông, ta cũng chẳng thể cưỡng lại trước gương mặt của Quý Vân Nhiễm. Đúng là tạo hóa ưu ái...
Dù gương mặt Quý Vân Nhiễm đẹp thật, nhưng ta vẫn lo cho Lượng Lượng, không biết có chuyện gì xảy ra bên đó không.
Ta cũng có linh cảm chẳng lành…
Nhanh chóng, Tôn Lị Lị cưỡi xe điện về đến nhà.
Nhưng khi cô mở cửa, cảnh tượng trước mắt khiến cô sững sờ.
Lượng Lượng đang nằm trên giường lớn, miệng sùi bọt mép, bên mép giường là một chai thuốc sâu vỡ nát.
“Lượng Lượng!” Tôn Lị Lị trợn tròn mắt, đồng tử co lại, vội vàng lao tới ôm con vào lòng.
Lúc này, Lượng Lượng vẫn đang sùi bọt mép, mắt trợn trắng, cả cơ thể không ngừng co giật.
"Đứa nhỏ này uống thuốc trừ sâu để tự tử sao? Thật là quá thảm! Sống vẫn tốt hơn tất cả mọi thứ, chết rồi thì chẳng còn gì nữa..."
"Nhưng với Lượng Lượng, có lẽ sống còn đau khổ hơn cả chết. Những chuyện người lớn còn khó mà chịu nổi, huống chi là một đứa trẻ..."
"Thương cho Lượng Lượng, Tiểu Soái phải bị nghiêm trị! Nó đúng là yêu tinh hại người!"
"Nếu Lượng Lượng xảy ra chuyện, Tiểu Soái chính là kẻ giết người!"
Tôn Lị Lị hoảng loạn bế Lượng Lượng lên, vội vàng đưa cậu ra sân, đặt lên xe ba bánh rồi lao đi. Vừa chạy vừa khóc, cô nức nở: “Lượng Lượng, ngươi phải cố lên, ngươi nhất định phải kiên trì!”
“Mẹ sẽ đưa ngươi đến bệnh viện!” Tôn Lị Lị nước mắt nước mũi giàn giụa, bế đứa con run rẩy lên chiếc xe ba bánh cũ kỹ và phóng nhanh hết sức.
Giờ đây, cô đã hiểu ý của Quý Vân Nhiễm khi bảo cô phải về nhà nhanh. Nếu đến chậm một bước thôi, có lẽ cô chỉ còn thấy thi thể lạnh lẽo của Lượng Lượng!
Cô nhất định phải cứu con mình, phải giành lại Lượng Lượng từ tay thần chết!
"Thật là quá bi thảm!"
"Sao số phận lại cứ nhắm vào những người khổ thế này..."
"Gia đình kẻ thủ ác nhất định phải chịu sự trừng phạt thích đáng!"
Quý Vân Nhiễm nhìn vào màn hình livestream, nói: “Chút nữa, ba mẹ của Tiểu Soái sẽ đến cùng cảnh sát, cố gắng ép ngươi ký giấy thỏa thuận. Họ sẽ lợi dụng việc ngươi không hiểu luật, để lách luật. Nếu ngươi ký, thì coi như mọi chuyện coi như bỏ qua, và sau đó họ sẽ kéo dài, không đưa ngươi số tiền bồi thường.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.