Livestream Giám Định Bảo Vật, Chúc Mừng Nhận Được Cơm Tù
Chương 3: Đại Ca Thật Ghê Gớm, Khởi Điểm Là Ba Năm Tù 1
Địa Than Thượng Tha Hài
10/05/2024
Chiến Quốc, nước Tần, mới vừa đào ra ư?
Những từ khóa trong thông tin đồ vật khiến mắt Trương Dương giật giật.
Nếu mà bán đồ cổ bất hợp pháp thì sẽ bị phạt tù, nếu anh ta giúp người như vậy giám định, trời biết có bị liên lụy không.
Trương Dương bình tĩnh một lúc, quyết định hỏi cho rõ ràng.
"Anh bạn, anh lấy món đồ này ở đâu thế?"
"Tôi đã nói là đồ gia truyền rồi mà." Giọng điệu của đối phương có chút không kiên nhẫn: "Streamer chỉ cần nói cho tôi biết món đồ này thuộc niên đại nào là được."
"Niên đại à?" Trương Dương hơi do dự, bởi vì giọng điệu của đối phương rất kỳ lạ, người bình thường không phải nên hỏi thật giả sao? Hỏi năm tháng nghĩa là gì? Xác định là thật rồi ư?
"Trong phòng anh ánh sáng tối quá, anh bạn, màu của lớp gỉ đồng ở chỗ tôi nhìn hơi không đúng, anh có thể ra ngoài tìm một nơi nào đó sáng sủa hơn được không."
"Thầy, thầy đợi một chút, tôi mở cửa sổ."
"Được, anh xoay thử xem." Trương Dương chỉ huy đối diện xoay chiếc gương đồng nhưng tầm mắt anh lại đang quan sát bối cảnh video của đối phương, trông giống như một căn phòng lắp ghép trên công trường.
Tin tốt, không phải ở trong mộ; tin xấu, thông tin đồ vật đã được cập nhật.
Hai chữ "Nghi vấn." biến mất, thay vào đó là "Vừa mới đào ra."
"Lớp gỉ đồng bên ngoài đồ vật của anh, rất mỏng, rất đều, không có dấu hiệu bị đất ăn mòn, trông giống như được bảo quản trong môi trường khá kín."
"Nhưng trên này lại dính đất, không phải là lúc đào ra dính vào chứ?"
Bình luận: [Môi trường kín? Không phải là quan tài sao?]
[Người của Cửu Môn lão cục cũng đến giám bảo ư?]
[Bạn không hiểu, kiểu phòng phát sóng trực tiếp mới này ít quy định lắm]
Lời bình luận khiến lối nghĩ của Trương Dương ngày càng rõ ràng hơn.
"Đừng quan tâm đến lớp đất trên này, anh chỉ cần xem bản thân đồ vật thôi." Đối phương tiện tay lấy một chiếc khăn, muốn lau sạch lớp đất trên gương đồng, động tác vô cùng thô bạo.
"Anh bạn, đây là đồ cổ, đừng làm thế." Trương Dương vội gọi đối phương lại.
Nghe thấy hai chữ "Đồ cổ", tay của người dùng mạng có tên Nhân Hải Phù Trầm này rõ ràng khựng lại một chút, sau đó cãi lại: "Đây là đồ gia truyền của tôi, không phải đồ cổ."
Rõ ràng là chột dạ rồi còn cố cãi!
Trương Dương cười nói: "Gia truyền là từ bao giờ? Bây giờ không phải cứ nói là gia truyền là được, gia truyền thì người ta cũng quản, trừ khi anh có thể chứng minh, đây là đồ truyền từ tám chín mươi năm trước."
"Anh bạn, hay là liên lạc với cơ quan văn vật địa phương nộp lại đi, nếu anh dám mua bán thứ này, khởi điểm là ba năm tù..."
Trương Dương vừa định nói rõ mối lợi hại với người dùng mạng này thì đối phương trực tiếp tắt video.
"Đại ca, giờ tắt thì vô dụng rồi, bên chúng tôi đã ghi lại rồi, anh mau nộp lại đi."
"Muộn rồi thì không kịp nữa."
Bình luận: [Streamer quả là hiểu biết, làm cho người Cửu Môn lão cục kia có chút lo lắng]
[Người vừa rồi nghe giọng điệu thì giống người Thiểm Bắc]
[Tôi còn nghe thấy tiếng máy đào, chắc là đào được ở công trường]
[Streamer còn không báo cảnh sát à? Cẩn thận bị mời đi uống trà]
Trương Dương: "Các anh em nói càng ngày càng huyền hồ, yên tâm, phòng phát sóng trực tiếp như chúng tôi đều đã làm thủ tục lưu trữ, đã ký cam kết, sẽ không có định hướng giá trị không lành mạnh."
"Phòng phát sóng trực tiếp chủ yếu là giám bảo năng lượng tích cực."
Tuy nói vậy nhưng trong lòng Trương Dương cũng đang đánh trống, anh đã tin bảy tám phần lời bình luận, nhìn vào trang kết thúc liên kết vẫn chưa thoát, anh thuận tay bấm vào báo cáo.
Báo cáo người dùng "Nhân Hải Phù Trầm." - nghi ngờ vi phạm pháp luật - mô tả chi tiết: Người này buôn bán đồ cổ thời Chiến quốc.
Những từ khóa trong thông tin đồ vật khiến mắt Trương Dương giật giật.
Nếu mà bán đồ cổ bất hợp pháp thì sẽ bị phạt tù, nếu anh ta giúp người như vậy giám định, trời biết có bị liên lụy không.
Trương Dương bình tĩnh một lúc, quyết định hỏi cho rõ ràng.
"Anh bạn, anh lấy món đồ này ở đâu thế?"
"Tôi đã nói là đồ gia truyền rồi mà." Giọng điệu của đối phương có chút không kiên nhẫn: "Streamer chỉ cần nói cho tôi biết món đồ này thuộc niên đại nào là được."
"Niên đại à?" Trương Dương hơi do dự, bởi vì giọng điệu của đối phương rất kỳ lạ, người bình thường không phải nên hỏi thật giả sao? Hỏi năm tháng nghĩa là gì? Xác định là thật rồi ư?
"Trong phòng anh ánh sáng tối quá, anh bạn, màu của lớp gỉ đồng ở chỗ tôi nhìn hơi không đúng, anh có thể ra ngoài tìm một nơi nào đó sáng sủa hơn được không."
"Thầy, thầy đợi một chút, tôi mở cửa sổ."
"Được, anh xoay thử xem." Trương Dương chỉ huy đối diện xoay chiếc gương đồng nhưng tầm mắt anh lại đang quan sát bối cảnh video của đối phương, trông giống như một căn phòng lắp ghép trên công trường.
Tin tốt, không phải ở trong mộ; tin xấu, thông tin đồ vật đã được cập nhật.
Hai chữ "Nghi vấn." biến mất, thay vào đó là "Vừa mới đào ra."
"Lớp gỉ đồng bên ngoài đồ vật của anh, rất mỏng, rất đều, không có dấu hiệu bị đất ăn mòn, trông giống như được bảo quản trong môi trường khá kín."
"Nhưng trên này lại dính đất, không phải là lúc đào ra dính vào chứ?"
Bình luận: [Môi trường kín? Không phải là quan tài sao?]
[Người của Cửu Môn lão cục cũng đến giám bảo ư?]
[Bạn không hiểu, kiểu phòng phát sóng trực tiếp mới này ít quy định lắm]
Lời bình luận khiến lối nghĩ của Trương Dương ngày càng rõ ràng hơn.
"Đừng quan tâm đến lớp đất trên này, anh chỉ cần xem bản thân đồ vật thôi." Đối phương tiện tay lấy một chiếc khăn, muốn lau sạch lớp đất trên gương đồng, động tác vô cùng thô bạo.
"Anh bạn, đây là đồ cổ, đừng làm thế." Trương Dương vội gọi đối phương lại.
Nghe thấy hai chữ "Đồ cổ", tay của người dùng mạng có tên Nhân Hải Phù Trầm này rõ ràng khựng lại một chút, sau đó cãi lại: "Đây là đồ gia truyền của tôi, không phải đồ cổ."
Rõ ràng là chột dạ rồi còn cố cãi!
Trương Dương cười nói: "Gia truyền là từ bao giờ? Bây giờ không phải cứ nói là gia truyền là được, gia truyền thì người ta cũng quản, trừ khi anh có thể chứng minh, đây là đồ truyền từ tám chín mươi năm trước."
"Anh bạn, hay là liên lạc với cơ quan văn vật địa phương nộp lại đi, nếu anh dám mua bán thứ này, khởi điểm là ba năm tù..."
Trương Dương vừa định nói rõ mối lợi hại với người dùng mạng này thì đối phương trực tiếp tắt video.
"Đại ca, giờ tắt thì vô dụng rồi, bên chúng tôi đã ghi lại rồi, anh mau nộp lại đi."
"Muộn rồi thì không kịp nữa."
Bình luận: [Streamer quả là hiểu biết, làm cho người Cửu Môn lão cục kia có chút lo lắng]
[Người vừa rồi nghe giọng điệu thì giống người Thiểm Bắc]
[Tôi còn nghe thấy tiếng máy đào, chắc là đào được ở công trường]
[Streamer còn không báo cảnh sát à? Cẩn thận bị mời đi uống trà]
Trương Dương: "Các anh em nói càng ngày càng huyền hồ, yên tâm, phòng phát sóng trực tiếp như chúng tôi đều đã làm thủ tục lưu trữ, đã ký cam kết, sẽ không có định hướng giá trị không lành mạnh."
"Phòng phát sóng trực tiếp chủ yếu là giám bảo năng lượng tích cực."
Tuy nói vậy nhưng trong lòng Trương Dương cũng đang đánh trống, anh đã tin bảy tám phần lời bình luận, nhìn vào trang kết thúc liên kết vẫn chưa thoát, anh thuận tay bấm vào báo cáo.
Báo cáo người dùng "Nhân Hải Phù Trầm." - nghi ngờ vi phạm pháp luật - mô tả chi tiết: Người này buôn bán đồ cổ thời Chiến quốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.