Livestream Mắng Người Hộ, Tôi Bất Ngờ Hot Trên Mạng Rồi!
Chương 10:
Thốn Tâm Vô Nghi
16/11/2023
Hà Phiến Huỳnh thấy đã chọc tức bà ta đến mức này, bỗng nhiên cười.
“Bà Dương, như này đi, nếu mấy người cảm thấy không có đứa con gái không thể nối dõi tông đường này cũng không sao cả, tôi cũng không thích gần gũi với ba mẹ cùng chung huyết thống, không bằng mấy ngươi thả tôi đi?”
Lúc này, Lục Khang dàn xếp xong chỗ Lục Tiểu Tiểu, trở về chuẩn bị tìm Hà Phiến Huỳnh xả giận, vừa nghe đến lời này, ông ta đi vào, thoáng nghi ngờ nhìn chằm chằm Hà Phiến Huỳnh: “Cô lại lên cơn thần kinh gì đấy!”
Dương Mộng Cầm đứng cạnh ông ta, cũng nói: “Đừng có nói vớ vẩn, sao cô có thể từ bỏ, rời khỏi gia đình này được?”
Hà Phiến Huỳnh cầm điện thoại trong tay nhẹ nhàng xoay: “Vậy xem như tôi chưa nói đi.”
Dương Mộng Cầm đảo mắt, lập tức nói: “Cô thật sự đồng ý cách xa Tiểu Tiểu?”
Hà Phiến Huỳnh: “Không muốn, vất vả lắm mới quay trở lại hào môn, sao tôi lại đồng ý được chứ?”
Dương Mộng Cầm dậm giày cao gót lên mặt đất, tức giận đến mức chảy cả nước mắt sinh lý.
Lục Khang không hổ là người làm ăn, tốt xấu ông ta vẫn nhìn ra sự chế nhạo trong mắt Hà Phiến Huỳnh.
Ông ta đến gần cô, hơi hơi cong eo, vẻ mặt ôn hoà nhìn Hà Phiến Huỳnh.
“Chỉ cần co có thể dọn ra khỏi nhà, ba sẽ cho con rất nhiều tiền.”
Hà Phiến Huỳnh ra vẻ vô tội nói: “Rất nhiều là nhiều bao nhiêu?”
Lục khang: “100 vạn con thấy đã được chưa, 100 vạn ở chỗ núi sâu rừng già của con thì đến mười đời vẫn chưa tiêu hết đâu.”
Hà Phiến Huỳnh ngửa đầu thở dài: “Con vẫn lưu luyến ba mẹ anh chị em thôi.”
Mắt Lục Khang hiện ra vẻ khinh thường: “Hai trăm vạn.”
Hà Phiến Oánh: “Con nhớ rõ nhà mình các thứ gia sản linh tinh vụn vặt tính qua cũng giá có mấy trăm triệu? Ba thân yêu của con, ba cảm thấy từng ấy tiền có phù hợp không?”
Một tiếng “ba thân yêu của con” khiến Dương Mộng Cầm đứng một bên da đầu tê dại.
Trong đầu bà ta hiện lên hình ảnh bà ta và con gái Lục Tiểu Tiểu ở bên nhau suốt bao năm.
Từ lúc bà ta mất 24 giờ mổ trong phòng bệnh, mới sinh hạ được con gái, sau đó không biết con bị người ta thay đổi lúc nào. Vậy là bà ta cứ vậy xem Lục Tiểu Tiểu trở thành thứ quý giá hơn cả sinh mạng mình.
Phu nhân nhà giàu khác đều giao cho bảo mẫu trông con, bế con, cùng lắm thì hứng thú bế được chốc lát. Còn bà ta thì đối xử với Lục Tiểu Tiểu 23 năm như một, chuyện gì cũng muốn đích thân làm lấy.
“Bà Dương, như này đi, nếu mấy người cảm thấy không có đứa con gái không thể nối dõi tông đường này cũng không sao cả, tôi cũng không thích gần gũi với ba mẹ cùng chung huyết thống, không bằng mấy ngươi thả tôi đi?”
Lúc này, Lục Khang dàn xếp xong chỗ Lục Tiểu Tiểu, trở về chuẩn bị tìm Hà Phiến Huỳnh xả giận, vừa nghe đến lời này, ông ta đi vào, thoáng nghi ngờ nhìn chằm chằm Hà Phiến Huỳnh: “Cô lại lên cơn thần kinh gì đấy!”
Dương Mộng Cầm đứng cạnh ông ta, cũng nói: “Đừng có nói vớ vẩn, sao cô có thể từ bỏ, rời khỏi gia đình này được?”
Hà Phiến Huỳnh cầm điện thoại trong tay nhẹ nhàng xoay: “Vậy xem như tôi chưa nói đi.”
Dương Mộng Cầm đảo mắt, lập tức nói: “Cô thật sự đồng ý cách xa Tiểu Tiểu?”
Hà Phiến Huỳnh: “Không muốn, vất vả lắm mới quay trở lại hào môn, sao tôi lại đồng ý được chứ?”
Dương Mộng Cầm dậm giày cao gót lên mặt đất, tức giận đến mức chảy cả nước mắt sinh lý.
Lục Khang không hổ là người làm ăn, tốt xấu ông ta vẫn nhìn ra sự chế nhạo trong mắt Hà Phiến Huỳnh.
Ông ta đến gần cô, hơi hơi cong eo, vẻ mặt ôn hoà nhìn Hà Phiến Huỳnh.
“Chỉ cần co có thể dọn ra khỏi nhà, ba sẽ cho con rất nhiều tiền.”
Hà Phiến Huỳnh ra vẻ vô tội nói: “Rất nhiều là nhiều bao nhiêu?”
Lục khang: “100 vạn con thấy đã được chưa, 100 vạn ở chỗ núi sâu rừng già của con thì đến mười đời vẫn chưa tiêu hết đâu.”
Hà Phiến Huỳnh ngửa đầu thở dài: “Con vẫn lưu luyến ba mẹ anh chị em thôi.”
Mắt Lục Khang hiện ra vẻ khinh thường: “Hai trăm vạn.”
Hà Phiến Oánh: “Con nhớ rõ nhà mình các thứ gia sản linh tinh vụn vặt tính qua cũng giá có mấy trăm triệu? Ba thân yêu của con, ba cảm thấy từng ấy tiền có phù hợp không?”
Một tiếng “ba thân yêu của con” khiến Dương Mộng Cầm đứng một bên da đầu tê dại.
Trong đầu bà ta hiện lên hình ảnh bà ta và con gái Lục Tiểu Tiểu ở bên nhau suốt bao năm.
Từ lúc bà ta mất 24 giờ mổ trong phòng bệnh, mới sinh hạ được con gái, sau đó không biết con bị người ta thay đổi lúc nào. Vậy là bà ta cứ vậy xem Lục Tiểu Tiểu trở thành thứ quý giá hơn cả sinh mạng mình.
Phu nhân nhà giàu khác đều giao cho bảo mẫu trông con, bế con, cùng lắm thì hứng thú bế được chốc lát. Còn bà ta thì đối xử với Lục Tiểu Tiểu 23 năm như một, chuyện gì cũng muốn đích thân làm lấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.