Livestream Mắng Người Hộ, Tôi Bất Ngờ Hot Trên Mạng Rồi!
Chương 40:
Thốn Tâm Vô Nghi
20/12/2023
Nghĩ đến đây, tính tham tiền của Hạ Phiến Huỳnh bắt đầu trỗi dậy.
Phải kiếm tiền!
Không kiếm tiền làm sao mua biệt thự!
Không kiếm tiền làm sao tìm đầu bếp tư nhân nấu ăn ngon!
Làm sao chăm sóc tốt cho dung nhan tuyệt đẹp này của mình và nguyên chủ!
Làm sao lên ngâm suối nước nóng trên núi Trường Bạch!
À không, kiếm tiền không cũng không được, còn phải kiếm tích phân nữa.
Hạ Phiến Huỳnh nghĩ đến đây, cô đi từ cửa sổ sát đất đến ngồi trước sô pha, cô mở Tiktok ra bắt đầu livestream.
“Chào mọi người, tôi là “Huỳnh - khiến bạn sợ xã hội, hôm nay là lần đầu tiên tôi livestream.”
Phòng live lúc đầu chẳng có mống nào nhưng khi mặt cô vừa xuất hiện thì bỗng có người đi vào.
[Vừa thấy bạn là cười]: Đm? Hình như tôi phát hiện ra một chủ phòng live lấy nhan sắc kiếm cơm này? Cái nhan sắc này con mẹ nó có phải đẹp quá mức rồi không?
Hạ Phiến Huỳnh: “Cảm ơn nhưng tôi không phải chủ phòng live lấy nhan sắc kiếm cơm, đây là chủ phòng mắng người hộ, muốn tôi mắng hộ thì có thể trả tiền mời tôi, cảm ơn.”
[Vừa thấy bạn là cười]: ???
Sau đó, bắt đầu càng có nhiều người vào phòng live hơn.
[Mèo con câu cá]: Hả? Ai đây? Mình theo dõi từ lúc nào nhỉ?
[Mèo con câu cá]: À! Là chị gái trừng trị nhân viên bán hàng! Không ngờ giờ lại phát sóng trực tiếp? Hóng hóng!
Hà Phiến Huỳnh: “Là tôi, có muốn mắng ai mà có thể trả phí thì cứ tìm tôi, cảm ơn.”
[Chủ gia đình bạn đã đóng thuế chưa]: Người xinh đẹp thế này làm việc gì mà không có cơm ăn? Sao cứ thích làm mấy cái việc đường ngang ngõ tắt này chứ? Còn không phải là vì muốn thu hút ánh mắt của mọi người, đi lên bằng scandal hay sao? Còn mắng người, có mà bị người ta chửi thì có!]
[Phá vỡ cuộc sống thường nhật]: Nếu không phải chủ phòng live rất xinh thì đến con cún cũng không thèm vào đây xem đâu, còn mắng người hả, định dạy hư trẻ con hay gì?]
[Bạn trai của rồng nhỏ Boob]: Nghèo đến mức nào vậy em gái, bị người ta mắng đến mức khóc là thu được một đám fan đúng không, lăng xê kiểu này chơi vui lắm hả?]
[Mạch thượng nhân như ngọc*]: Dựa vào thế này để kiếm tiền à? Giới hạn còn có thể thấp tí nữa không?
"Mạch thượng nhân như ngọc, Quân tử thế vô song"- Trích thơ cổ "Khởi liệu uyên ương bổng"
Đây là một câu thơ vô cùng nổi tiếng được thi nhân thời xưa ví von, hình dung những nam tử thanh nhã, phong thái ôn thuận, tướng mạo tuấn tú tựa như ngọc hiếm có trên đời.[Nai con chạy loạn]: Đáng thương quá, đừng vậy chứ.
Đối với những bình luận này, Hà Phiến Huỳnh vẫn chỉ bình tĩnh đáp lại một câu: “Muốn mắng ai mà có thể trả phí thì có thể tìm tôi, cảm ơn.”
Hơn mười phút trôi qua, Hà Phiến Huỳnh đã uống đến hai chai nước khoáng mà vẫn chưa có ai tìm tới.
Phòng phát sóng trực tiếp vô cùng yên lặng, ở phần bình luận, tiếng cười của mọi người nếu mà nghe được chắc đã đinh tai nhức óc.
[Bạn trai của rồng nhỏ Boob]: Trời má ha ha ha, không vào đây thì không biết được chuyện cười này mà, chủ phòng mau tắt live đi, tôi xấu hổ giùm rồi đây này!
[Mạch thượng nhân như ngọc]: Đúng là rất xấu hổ.
[Nai con chạy loạn]: Đáng thương quá, đừng vậy chứ.
Những lời bình luận khác thì khá giống nhau: “Mẹ, sao trên đời lại có chuyện xấu hổ thế này, muốn kiếm tiền cũng không phải làm thế này đâu!”
“Cho dù biết cô miệng lưỡi sắc bén nhưng vừa mới lên đã muốn dùng thứ này để kiếm tiền à, cô tưởng mọi người đều coi tiền như rác chắc!”
“Hôm nay cô mà nhận được lời ủy thác nào, tôi sẽ biểu diễn một màn trồng cây chuối đi ngoài!”
“Tôi thì khác, tôi sẽ biểu diễn liếm lòng bàn chân!”
Nhưng mà đúng lúc này, bỗng có người kết nối.
“Chào, chào cô! Tôi có thể nhờ cô giúp tôi không?”
Phần bình luận đứng hình trong giây lát, ngay sau đó…
“Vãi nồi? Có loại người coi tiền như rác này thật à?”
“Từ từ, đây không phải là người trên hot search hôm nay hay sao. Chị gái bị đánh đến lòi cả ruột ra đó!”
Phải kiếm tiền!
Không kiếm tiền làm sao mua biệt thự!
Không kiếm tiền làm sao tìm đầu bếp tư nhân nấu ăn ngon!
Làm sao chăm sóc tốt cho dung nhan tuyệt đẹp này của mình và nguyên chủ!
Làm sao lên ngâm suối nước nóng trên núi Trường Bạch!
À không, kiếm tiền không cũng không được, còn phải kiếm tích phân nữa.
Hạ Phiến Huỳnh nghĩ đến đây, cô đi từ cửa sổ sát đất đến ngồi trước sô pha, cô mở Tiktok ra bắt đầu livestream.
“Chào mọi người, tôi là “Huỳnh - khiến bạn sợ xã hội, hôm nay là lần đầu tiên tôi livestream.”
Phòng live lúc đầu chẳng có mống nào nhưng khi mặt cô vừa xuất hiện thì bỗng có người đi vào.
[Vừa thấy bạn là cười]: Đm? Hình như tôi phát hiện ra một chủ phòng live lấy nhan sắc kiếm cơm này? Cái nhan sắc này con mẹ nó có phải đẹp quá mức rồi không?
Hạ Phiến Huỳnh: “Cảm ơn nhưng tôi không phải chủ phòng live lấy nhan sắc kiếm cơm, đây là chủ phòng mắng người hộ, muốn tôi mắng hộ thì có thể trả tiền mời tôi, cảm ơn.”
[Vừa thấy bạn là cười]: ???
Sau đó, bắt đầu càng có nhiều người vào phòng live hơn.
[Mèo con câu cá]: Hả? Ai đây? Mình theo dõi từ lúc nào nhỉ?
[Mèo con câu cá]: À! Là chị gái trừng trị nhân viên bán hàng! Không ngờ giờ lại phát sóng trực tiếp? Hóng hóng!
Hà Phiến Huỳnh: “Là tôi, có muốn mắng ai mà có thể trả phí thì cứ tìm tôi, cảm ơn.”
[Chủ gia đình bạn đã đóng thuế chưa]: Người xinh đẹp thế này làm việc gì mà không có cơm ăn? Sao cứ thích làm mấy cái việc đường ngang ngõ tắt này chứ? Còn không phải là vì muốn thu hút ánh mắt của mọi người, đi lên bằng scandal hay sao? Còn mắng người, có mà bị người ta chửi thì có!]
[Phá vỡ cuộc sống thường nhật]: Nếu không phải chủ phòng live rất xinh thì đến con cún cũng không thèm vào đây xem đâu, còn mắng người hả, định dạy hư trẻ con hay gì?]
[Bạn trai của rồng nhỏ Boob]: Nghèo đến mức nào vậy em gái, bị người ta mắng đến mức khóc là thu được một đám fan đúng không, lăng xê kiểu này chơi vui lắm hả?]
[Mạch thượng nhân như ngọc*]: Dựa vào thế này để kiếm tiền à? Giới hạn còn có thể thấp tí nữa không?
"Mạch thượng nhân như ngọc, Quân tử thế vô song"- Trích thơ cổ "Khởi liệu uyên ương bổng"
Đây là một câu thơ vô cùng nổi tiếng được thi nhân thời xưa ví von, hình dung những nam tử thanh nhã, phong thái ôn thuận, tướng mạo tuấn tú tựa như ngọc hiếm có trên đời.[Nai con chạy loạn]: Đáng thương quá, đừng vậy chứ.
Đối với những bình luận này, Hà Phiến Huỳnh vẫn chỉ bình tĩnh đáp lại một câu: “Muốn mắng ai mà có thể trả phí thì có thể tìm tôi, cảm ơn.”
Hơn mười phút trôi qua, Hà Phiến Huỳnh đã uống đến hai chai nước khoáng mà vẫn chưa có ai tìm tới.
Phòng phát sóng trực tiếp vô cùng yên lặng, ở phần bình luận, tiếng cười của mọi người nếu mà nghe được chắc đã đinh tai nhức óc.
[Bạn trai của rồng nhỏ Boob]: Trời má ha ha ha, không vào đây thì không biết được chuyện cười này mà, chủ phòng mau tắt live đi, tôi xấu hổ giùm rồi đây này!
[Mạch thượng nhân như ngọc]: Đúng là rất xấu hổ.
[Nai con chạy loạn]: Đáng thương quá, đừng vậy chứ.
Những lời bình luận khác thì khá giống nhau: “Mẹ, sao trên đời lại có chuyện xấu hổ thế này, muốn kiếm tiền cũng không phải làm thế này đâu!”
“Cho dù biết cô miệng lưỡi sắc bén nhưng vừa mới lên đã muốn dùng thứ này để kiếm tiền à, cô tưởng mọi người đều coi tiền như rác chắc!”
“Hôm nay cô mà nhận được lời ủy thác nào, tôi sẽ biểu diễn một màn trồng cây chuối đi ngoài!”
“Tôi thì khác, tôi sẽ biểu diễn liếm lòng bàn chân!”
Nhưng mà đúng lúc này, bỗng có người kết nối.
“Chào, chào cô! Tôi có thể nhờ cô giúp tôi không?”
Phần bình luận đứng hình trong giây lát, ngay sau đó…
“Vãi nồi? Có loại người coi tiền như rác này thật à?”
“Từ từ, đây không phải là người trên hot search hôm nay hay sao. Chị gái bị đánh đến lòi cả ruột ra đó!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.