Livestream Mắng Người Hộ, Tôi Bất Ngờ Hot Trên Mạng Rồi!
Chương 49:
Thốn Tâm Vô Nghi
17/01/2024
Trước kia Hà Phiến Huỳnh còn ở thế giới cũ từng chính mắt gặp qua loại chuyện kỳ lạ dẫn đến chết người.
Đó là một bản tin phát sóng trực tiếp, một cô gái bị chồng đánh trong xe, sau khi nhìn thấy cảnh sát giao thông thì đã cầu cứu cảnh sát.
Chồng cô ấy cực kỳ kiêu ngạo, chẳng những không nghe lời mà còn mắng chửi cả nhà cảnh sát giao thông hết lần này đến lần khác, đồng thời yêu cầu cảnh sát giao thông xuất trình thẻ ngành.
“Cho tôi xem thẻ cảnh sát của anh!”
Sau khi cảnh sát xuất trình thẻ, người đàn ông lại không sợ hãi chút nào.
“Anh có tư cách gì quản tôi? Anh chỉ là một cảnh sát giao thông mà thôi! Lo ở trên đường ăn hôi đi, đừng tưởng bản thân là một cảnh sát nghiêm chỉnh!”
Cuối cùng còn muốn đánh cảnh sát giao thông kia.
Cảnh sát giao thông một lòng ngay thẳng, làm lơ những lời nói thấp kém đó, khống chế người đàn ông, còn đưa cô gái này đến bệnh viện.
Vốn dĩ việc này đã tạm yên ổn, ai ngờ vài ngày sau, trên đường vẫn là người cảnh sát đó đang trong phiên trực.
Người đàn ông cố ý chạy xe đến trước mặt anh ấy, bày trò yêu cầu cô gái hôn chính mình trước mặt cảnh sát.
“Tên ăn hôi kia, nhìn thấy chưa? Chúng tôi không ly hôn, cô ấy vẫn là yêu tôi muốn chết, cô ấy còn muốn sinh con cho tôi nữa đó ha ha ha!”
Chính vì việc này, Hà Phiến Huỳnh thầm mắng cô gái kia trong lòng cả một ngày.
Sau đó thì cô gái kia phát điên, đâm chết người đàn ông này, cả nhà đều không được yên ổn.
Vừa đáng thương lại đáng giận.
Đây chính là cái gọi là “Thanh quan khó xử việc nhà” mà người đi trước đã nói.
Những cô gái không có tự trọng luôn có lý do.
Vì con cái, vì tình cảm trước đây không nỡ ly hôn, ly hôn rồi tìm được người khác cũng chưa chắc đã tốt hơn…
Cho nên hiện tại nguyên tắc tiếp nhận nhiệm vụ của Hà Phiến Huỳnh vẫn là:
Không dễ dàng gánh vác số phận của người khác.
Mặc kệ là sự kiện gì, nếu người ủy thác không tự mình gánh vác, cô sẽ không giúp.
Nhưng mà hiển nhiên, Lưu Nhạn Nhạn rất biết điều.
Đang nghĩ ngợi, lại có mấy người ra nghênh đón.
Không bao lâu, Hà Phiến Huỳnh liền hiểu rõ mối quan hệ của các nhân vật.
Người đàn ông của Lưu Nhạn Nhạn tên là Mã Cường, ba là một người giết heo, phía trên còn có hai chị gái.
Gia đình ở vung nông thôn giáp ranh được xem như giàu có, mà anh ta lại là con trai duy nhất, có thể đoán được tính cách ương ngạnh cỡ nào.
Mẹ anh ta là một người nội trợ toàn thời gian, ở nhà chồng. Bị chồng bạo hành cam chịu đến tận bây giờ.
Vậy là cô dâu mới vào nhà, sau nhiều năm làm dâu giờ trở thành mẹ chồng, bà ta liền bắt đầu trút giận sự nhẫn nhịn mấy chục năm qua ở trên người Lưu Nhạn Nhạn.
Sau khi sự việc của Lưu Nhạn Nhạn lên hot search, gia đình Mã Cường cũng bị giới truyền thông và cơ quan chức năng địa phương theo dõi chặt chẽ, cho nên bọn họ cũng không vừa lên đến liền khóc lóc.
Nhóm người Hà Phiến Huỳnh bị bọn họ mời tới phòng khách, ngồi ở bốn phía của bàn ăn để nói chuyện.
Mã Cường cố gắng chen vào bên cạnh Lưu Nhạn Nhạn nhưng bị bảo vệ trừng mắt nhìn liếc mắt một cái liền hoảng sợ.
Mẹ của Mã Cường ngồi đối diện Lưu Nhạn Nhạn, mí mắt rủ xuống, nơi đáy mắt tràn ngập vẻ chán ghét.
Ba Mã Cường bắt chéo chân ngồi bên cạnh bà ta, trong miệng cực kỳ ung dung ngậm một cây thuốc lá.
Đó là một bản tin phát sóng trực tiếp, một cô gái bị chồng đánh trong xe, sau khi nhìn thấy cảnh sát giao thông thì đã cầu cứu cảnh sát.
Chồng cô ấy cực kỳ kiêu ngạo, chẳng những không nghe lời mà còn mắng chửi cả nhà cảnh sát giao thông hết lần này đến lần khác, đồng thời yêu cầu cảnh sát giao thông xuất trình thẻ ngành.
“Cho tôi xem thẻ cảnh sát của anh!”
Sau khi cảnh sát xuất trình thẻ, người đàn ông lại không sợ hãi chút nào.
“Anh có tư cách gì quản tôi? Anh chỉ là một cảnh sát giao thông mà thôi! Lo ở trên đường ăn hôi đi, đừng tưởng bản thân là một cảnh sát nghiêm chỉnh!”
Cuối cùng còn muốn đánh cảnh sát giao thông kia.
Cảnh sát giao thông một lòng ngay thẳng, làm lơ những lời nói thấp kém đó, khống chế người đàn ông, còn đưa cô gái này đến bệnh viện.
Vốn dĩ việc này đã tạm yên ổn, ai ngờ vài ngày sau, trên đường vẫn là người cảnh sát đó đang trong phiên trực.
Người đàn ông cố ý chạy xe đến trước mặt anh ấy, bày trò yêu cầu cô gái hôn chính mình trước mặt cảnh sát.
“Tên ăn hôi kia, nhìn thấy chưa? Chúng tôi không ly hôn, cô ấy vẫn là yêu tôi muốn chết, cô ấy còn muốn sinh con cho tôi nữa đó ha ha ha!”
Chính vì việc này, Hà Phiến Huỳnh thầm mắng cô gái kia trong lòng cả một ngày.
Sau đó thì cô gái kia phát điên, đâm chết người đàn ông này, cả nhà đều không được yên ổn.
Vừa đáng thương lại đáng giận.
Đây chính là cái gọi là “Thanh quan khó xử việc nhà” mà người đi trước đã nói.
Những cô gái không có tự trọng luôn có lý do.
Vì con cái, vì tình cảm trước đây không nỡ ly hôn, ly hôn rồi tìm được người khác cũng chưa chắc đã tốt hơn…
Cho nên hiện tại nguyên tắc tiếp nhận nhiệm vụ của Hà Phiến Huỳnh vẫn là:
Không dễ dàng gánh vác số phận của người khác.
Mặc kệ là sự kiện gì, nếu người ủy thác không tự mình gánh vác, cô sẽ không giúp.
Nhưng mà hiển nhiên, Lưu Nhạn Nhạn rất biết điều.
Đang nghĩ ngợi, lại có mấy người ra nghênh đón.
Không bao lâu, Hà Phiến Huỳnh liền hiểu rõ mối quan hệ của các nhân vật.
Người đàn ông của Lưu Nhạn Nhạn tên là Mã Cường, ba là một người giết heo, phía trên còn có hai chị gái.
Gia đình ở vung nông thôn giáp ranh được xem như giàu có, mà anh ta lại là con trai duy nhất, có thể đoán được tính cách ương ngạnh cỡ nào.
Mẹ anh ta là một người nội trợ toàn thời gian, ở nhà chồng. Bị chồng bạo hành cam chịu đến tận bây giờ.
Vậy là cô dâu mới vào nhà, sau nhiều năm làm dâu giờ trở thành mẹ chồng, bà ta liền bắt đầu trút giận sự nhẫn nhịn mấy chục năm qua ở trên người Lưu Nhạn Nhạn.
Sau khi sự việc của Lưu Nhạn Nhạn lên hot search, gia đình Mã Cường cũng bị giới truyền thông và cơ quan chức năng địa phương theo dõi chặt chẽ, cho nên bọn họ cũng không vừa lên đến liền khóc lóc.
Nhóm người Hà Phiến Huỳnh bị bọn họ mời tới phòng khách, ngồi ở bốn phía của bàn ăn để nói chuyện.
Mã Cường cố gắng chen vào bên cạnh Lưu Nhạn Nhạn nhưng bị bảo vệ trừng mắt nhìn liếc mắt một cái liền hoảng sợ.
Mẹ của Mã Cường ngồi đối diện Lưu Nhạn Nhạn, mí mắt rủ xuống, nơi đáy mắt tràn ngập vẻ chán ghét.
Ba Mã Cường bắt chéo chân ngồi bên cạnh bà ta, trong miệng cực kỳ ung dung ngậm một cây thuốc lá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.