Livestream Mỹ Thực Trên Toàn Tinh Tế Để Nuôi Bé Con
Chương 75
Thả Phất
18/07/2024
Thời điểm trực tiếp giữa trưa, không chỉ có mỗi mèo con ỉu xìu, đám người trong kênh livestream cũng một mặt mơ màng:
[Cmn, streamer đây là bị sao vậy, mỗi ngày đã quen nhìn thịt cá, đột nhiên bây giờ lại toàn rau củ, mấy thứ này bọn họ còn....không biết?]
Náo loạn kéo dài cho đến lúc Cá Hấp được ra nồi, cùng với nhan sắc tuy có chút nhạt nhẽo của nồi Bún Thịt Hầm ra tới cũng đủ để họ chảy nước miếng.
Kênh livestream tập thể hít sâu, cái này, cái này lại là cái gì?
Cái thứ thật dài trong suốt trơn trượt thấm đầy nước canh trong tô là gì? Sau khi được điểm xuyến ít hành thái nhuyễn, chỉ cần xem cũng có thể tưởng tượng ra thơm bao nhiêu.
Chờ ba chén Hoành Thánh Nhân Thịt Gà được đặt trên bàn, khói nóng bốc lên, nhìn trong tô từng khoả nhỉ hoành thánh căn tròn sung mãn, phảng phất có thể từ lớp da mỏng manh nhùn thấy được lớp nhân hấp dẫn bên trong.
Ninh Vân Dập dự định làm một ít, cuối cùng lại làm một chén lớn Bông Cải Xanh Xào Cà Rốt.
Màu sắc nhìn cũng thật tươi sáng, nhưng còn hương vị nha, chỉ đơn giản thả chút muối cùng dầu.
Vô cùng đơn giản, muốn bao nhiêu nhạt nhẽo có bấy nhiêu nhạt nhẽo.
Cho dù như vậy, đám người xem kênh livestream vẫn y nguyên gào khóc đòi ăn, chờ mong không thôi.
Ninh Vân Dập đợi truyền tải xong liền rời khỏi kênh livestream, gửi riêng cho An Đông phần gương vị thức ăn đã thêm linh lực liền thoát ra ngoài.
Hai con mèo vốn đang lo lắng thật sự phải ăn rau củ có thể ngon được không? Chờ nghe được mùi hương từ nhà bếp bay ra đều nhào tới ngửi.
Lần này khe cửa mở càng hẹp, bé con còn nhỏ nên hình thú chỉ là một cục lông bé xíu, ngồi ở trên đầu Mèo Lớn liền thấy trong bếp rất rõ ràng.
Cuối cùng bé bị chính mâm Bông Cải Xào Cà Rốt hấp dẫn, màu sắc đẹp như vậy, nhất định ăn cực kỳ ngon!
Ninh Vân Dập hô một tiếng để bé con biến trở về hình người, bé lập tức nhảy xuống khỏi đầu Mèo Lớn, biến thân.
Trong lúc chờ bé biến hình, Ninh Vân Dập đã ngồi vào bàn ăn, Mèo Lớn tiến đến ngồi bên cạnh, trước mặt là hai cái chậu thức ăn riêng của nó.
Ninh Vân Dập đem Hoành Thánh Nhân Thịt Gà bỏ vào chén trước mặt bé, sau đó cầm dĩa Bông Cải Xanh Xào Cà Rốt phân cho bé một phần ba dĩa, còn lại hoàn toàn cho Mèo Lớn.
Hai con chờ mong nhìn hương thơm mỹ vị trước mặt, Ninh Tiểu Miêu cầm cái nĩa không chậm chút nào cắm một khối cà rốt có màu sắc rực rỡ nhất.
Lúc trước bé ăn Canh Sườn baba nấu, đã được ăn cà rốt hầm mềm nát ngấm đầy nước canh, vị thịt tràn đầy, phá lệ trong veo.
Bé nghĩ lần này chắc cũng ngon như thế, há miệng a ô một cái!
Cắn một cái cảm giác giòn tan, hương vị thì....ừmm, thật kỳ quái, lại có chút ngọt ngọt.
Bé con đầy mặt đều khó hiểu, không xác định được là kỳ lạ chỗ nào nên lại cắn thêm một cái:??
Đồng dạng, một màn này cũng phát sinh ở phía Mèo Lớn, đầu lưỡi nó cuốn một cái, trực tiếp hai khối cà rốt đã rời vào miệng, răng rắc nhai nhai lập tức hoài nghi mèo sinh.
Ninh Vân Dập tâm tình càng thêm vui vẻ, nhắc nhở: "Không thể lãng phí a, tất cả đều phải ăn hết."
Mèo Lớn cùng bé con liếc nhau, yên lặng thống nhất ý kiến ăn thứ khác trước xem sao, giãy dục một hồi lại chậm chạp chọn lấy...Bông Cải Xanh ăn thử.
Baba làm như thế, ân, khẳng định có đạo lý của người.
Nhưng mà đều là cà rốt, vì sao cái này mùi vị lại không giống như đợt trước chứ??
Ninh Vân Dập nhìn hai con mèo mặc dù cực kỳ không tình nguyện, cuối cùng vẫn là thành thành thật thật đem cà rốt ăn đến không còn một mảnh.
Ninh Vân Dậ buổi chiều mang theo bé con đi thư phòng, dùng linh lực vận chuyển một vòng trong cơ thể bé, sau khi xác định tình trạng Ninh Tiểu Miêu đã ổn định, chắc chắn không xảy ra chuyện mất kiểm soát nữa, lúc này mới để bé tiếp tục ở lại tu luyện.
Y thì trở về phòng, trước lấy vòng tay mở ra một cái chương trình, không bao lâu, vòng tay lại xuất hiện thêm một cái phần mềm nhỏ.
Ninh Vân Dập trước thử nghe một phen, tất cả có bốn cái thanh âm.
Giọng nói đầu tiên âm vực hơi thấp cùng khàn khàn, là giọng nam, trung niên.
Giọng thứ hai hơi u ám lạnh lùng, là giọng nam thanh niên hơi âm trầm.
Giọng thứ ba thì lộ vẻ ngây thơ hồn nhiên, âm thanh giòn tan vui nhộn.
Giọng cuối là của ông lão già nua thần bí.
Ninh Vân Dập nghĩ tại kênh livestream y đã để lộ hai cánh tay, vậy tương ứng phù hợp độ tuổi chỉ có thể là thanh âm giọng nói thứ hai.
Chuẩn bị thỏa đáng cũng cách thời gian y đã hẹn với An Đông không sai biệt lắm.
Còn lại một phút đồng hồ lúc, An Đông trước thăm dò tính hỏi thăm một tiếng: 【 Tông tiên sinh, hiện tại có thể gọi tới sao? 】
Đạt được khẳng định chắc chắn của Ninh Vân Dập, An Đông thở phào nhẹ nhỏm, cũng tò mò vị Tông tiên sinh thần bí sẽ là một người thế nào?
Âm thanh bên ngoài lại là thế nào?
Từ kênh livestream lộ ra đôi tay trắng nõn như ngọc kia, hắn não bổ Tông tiên sinh khẳng định rất trẻ, cánh tay thon dài trắng nõn, không giống kẻ có giá trị vũ lực cao, càng giống một người nghiên cứu khoa học hơn.
Trong đầu An Đông hiện ra một thiếu niên với hình dáng cao gầy nhã nhặn, nụ cười ôn nhu ấm áp.
Khúc nhạc dạo kết thúc, trò chuyện được kết nối, cả bốn người đều rất khẩn trương.
Tuân Huân đã khôi phục không ít, giờ phút này ngồi xếp bằng tại khoang chữa trị, đối với vị ân nhân cứu mạng này rất cảm kích, nhưng cũng không hòn toàn tin lý do thoái thác của Tông tiên sinh này đã nói cho An Đông trước đó.
Vì là thần tượng trước kia, nên muốn lấy đại ân này để đổi lấy tin tức của một người?
Nháy mắt trò chuyện được kết nối, đối diện rất yên tĩnh, thậm chí cả hô hấp cũng không nghe được.
An Đông thăm dò hỏi: "Là Tông tiên sinh sao?"
Không biết do khẩn trương quá mức hay do chờ mong, âm thanh lại mang theo chút run động.
An Lão Tuân Lão:..... không có tiền đồ!!!
Hướng An Đông liếc mắt, chỉ là chờ tới lượt mình lên tiếng, cũng không nhịn được phát run: "Tông tiên sinh ngài hảo, ta là gia gia An Đông."
Tuân Lão miễn cưỡng khắc chế, vẫn là khống chế không nổi kích động: "Tông tiên sinh hảo, ta là gia gia Tuân Huân."
Tuân Huân đang nghiêm mặt thấy cảnh này thiếu chút đã không trụ được:???
An Đông liếc nhìn hắn một cái, tiểu tử, diễn cái gì mà diễn, ngươi bây giờ giả bộ bình tĩnh, nhưng bộ dáng ngươi vừa tỉnh lại khắp nơi tìm Thịt Dê Thì Là ta vẫn còn nhớ rất rõ, bản tính ăn hàng của ngươi đã sớm lộ nguyên hình có được không?
Không ai, không ai có thể bình tĩnh sau khi xem kênh livestream của Tông tiên sinh có đương không?
Huống chi là đối mặt với nguyên bản.... âm thanh của Tông tiên sinh.
Lúc này đối diện có động tĩnh, một tiếng nói lạnh lùng nhạt nhẽo vang lên, cùng bối cảnh yên lặng chết chóc dung hợp lại với nhau, không hiểu sao làm đám người ở đây rùng mình một cái: "Ta là Tông Môn Đệ Nhất Đao."
[Cmn, streamer đây là bị sao vậy, mỗi ngày đã quen nhìn thịt cá, đột nhiên bây giờ lại toàn rau củ, mấy thứ này bọn họ còn....không biết?]
Náo loạn kéo dài cho đến lúc Cá Hấp được ra nồi, cùng với nhan sắc tuy có chút nhạt nhẽo của nồi Bún Thịt Hầm ra tới cũng đủ để họ chảy nước miếng.
Kênh livestream tập thể hít sâu, cái này, cái này lại là cái gì?
Cái thứ thật dài trong suốt trơn trượt thấm đầy nước canh trong tô là gì? Sau khi được điểm xuyến ít hành thái nhuyễn, chỉ cần xem cũng có thể tưởng tượng ra thơm bao nhiêu.
Chờ ba chén Hoành Thánh Nhân Thịt Gà được đặt trên bàn, khói nóng bốc lên, nhìn trong tô từng khoả nhỉ hoành thánh căn tròn sung mãn, phảng phất có thể từ lớp da mỏng manh nhùn thấy được lớp nhân hấp dẫn bên trong.
Ninh Vân Dập dự định làm một ít, cuối cùng lại làm một chén lớn Bông Cải Xanh Xào Cà Rốt.
Màu sắc nhìn cũng thật tươi sáng, nhưng còn hương vị nha, chỉ đơn giản thả chút muối cùng dầu.
Vô cùng đơn giản, muốn bao nhiêu nhạt nhẽo có bấy nhiêu nhạt nhẽo.
Cho dù như vậy, đám người xem kênh livestream vẫn y nguyên gào khóc đòi ăn, chờ mong không thôi.
Ninh Vân Dập đợi truyền tải xong liền rời khỏi kênh livestream, gửi riêng cho An Đông phần gương vị thức ăn đã thêm linh lực liền thoát ra ngoài.
Hai con mèo vốn đang lo lắng thật sự phải ăn rau củ có thể ngon được không? Chờ nghe được mùi hương từ nhà bếp bay ra đều nhào tới ngửi.
Lần này khe cửa mở càng hẹp, bé con còn nhỏ nên hình thú chỉ là một cục lông bé xíu, ngồi ở trên đầu Mèo Lớn liền thấy trong bếp rất rõ ràng.
Cuối cùng bé bị chính mâm Bông Cải Xào Cà Rốt hấp dẫn, màu sắc đẹp như vậy, nhất định ăn cực kỳ ngon!
Ninh Vân Dập hô một tiếng để bé con biến trở về hình người, bé lập tức nhảy xuống khỏi đầu Mèo Lớn, biến thân.
Trong lúc chờ bé biến hình, Ninh Vân Dập đã ngồi vào bàn ăn, Mèo Lớn tiến đến ngồi bên cạnh, trước mặt là hai cái chậu thức ăn riêng của nó.
Ninh Vân Dập đem Hoành Thánh Nhân Thịt Gà bỏ vào chén trước mặt bé, sau đó cầm dĩa Bông Cải Xanh Xào Cà Rốt phân cho bé một phần ba dĩa, còn lại hoàn toàn cho Mèo Lớn.
Hai con chờ mong nhìn hương thơm mỹ vị trước mặt, Ninh Tiểu Miêu cầm cái nĩa không chậm chút nào cắm một khối cà rốt có màu sắc rực rỡ nhất.
Lúc trước bé ăn Canh Sườn baba nấu, đã được ăn cà rốt hầm mềm nát ngấm đầy nước canh, vị thịt tràn đầy, phá lệ trong veo.
Bé nghĩ lần này chắc cũng ngon như thế, há miệng a ô một cái!
Cắn một cái cảm giác giòn tan, hương vị thì....ừmm, thật kỳ quái, lại có chút ngọt ngọt.
Bé con đầy mặt đều khó hiểu, không xác định được là kỳ lạ chỗ nào nên lại cắn thêm một cái:??
Đồng dạng, một màn này cũng phát sinh ở phía Mèo Lớn, đầu lưỡi nó cuốn một cái, trực tiếp hai khối cà rốt đã rời vào miệng, răng rắc nhai nhai lập tức hoài nghi mèo sinh.
Ninh Vân Dập tâm tình càng thêm vui vẻ, nhắc nhở: "Không thể lãng phí a, tất cả đều phải ăn hết."
Mèo Lớn cùng bé con liếc nhau, yên lặng thống nhất ý kiến ăn thứ khác trước xem sao, giãy dục một hồi lại chậm chạp chọn lấy...Bông Cải Xanh ăn thử.
Baba làm như thế, ân, khẳng định có đạo lý của người.
Nhưng mà đều là cà rốt, vì sao cái này mùi vị lại không giống như đợt trước chứ??
Ninh Vân Dập nhìn hai con mèo mặc dù cực kỳ không tình nguyện, cuối cùng vẫn là thành thành thật thật đem cà rốt ăn đến không còn một mảnh.
Ninh Vân Dậ buổi chiều mang theo bé con đi thư phòng, dùng linh lực vận chuyển một vòng trong cơ thể bé, sau khi xác định tình trạng Ninh Tiểu Miêu đã ổn định, chắc chắn không xảy ra chuyện mất kiểm soát nữa, lúc này mới để bé tiếp tục ở lại tu luyện.
Y thì trở về phòng, trước lấy vòng tay mở ra một cái chương trình, không bao lâu, vòng tay lại xuất hiện thêm một cái phần mềm nhỏ.
Ninh Vân Dập trước thử nghe một phen, tất cả có bốn cái thanh âm.
Giọng nói đầu tiên âm vực hơi thấp cùng khàn khàn, là giọng nam, trung niên.
Giọng thứ hai hơi u ám lạnh lùng, là giọng nam thanh niên hơi âm trầm.
Giọng thứ ba thì lộ vẻ ngây thơ hồn nhiên, âm thanh giòn tan vui nhộn.
Giọng cuối là của ông lão già nua thần bí.
Ninh Vân Dập nghĩ tại kênh livestream y đã để lộ hai cánh tay, vậy tương ứng phù hợp độ tuổi chỉ có thể là thanh âm giọng nói thứ hai.
Chuẩn bị thỏa đáng cũng cách thời gian y đã hẹn với An Đông không sai biệt lắm.
Còn lại một phút đồng hồ lúc, An Đông trước thăm dò tính hỏi thăm một tiếng: 【 Tông tiên sinh, hiện tại có thể gọi tới sao? 】
Đạt được khẳng định chắc chắn của Ninh Vân Dập, An Đông thở phào nhẹ nhỏm, cũng tò mò vị Tông tiên sinh thần bí sẽ là một người thế nào?
Âm thanh bên ngoài lại là thế nào?
Từ kênh livestream lộ ra đôi tay trắng nõn như ngọc kia, hắn não bổ Tông tiên sinh khẳng định rất trẻ, cánh tay thon dài trắng nõn, không giống kẻ có giá trị vũ lực cao, càng giống một người nghiên cứu khoa học hơn.
Trong đầu An Đông hiện ra một thiếu niên với hình dáng cao gầy nhã nhặn, nụ cười ôn nhu ấm áp.
Khúc nhạc dạo kết thúc, trò chuyện được kết nối, cả bốn người đều rất khẩn trương.
Tuân Huân đã khôi phục không ít, giờ phút này ngồi xếp bằng tại khoang chữa trị, đối với vị ân nhân cứu mạng này rất cảm kích, nhưng cũng không hòn toàn tin lý do thoái thác của Tông tiên sinh này đã nói cho An Đông trước đó.
Vì là thần tượng trước kia, nên muốn lấy đại ân này để đổi lấy tin tức của một người?
Nháy mắt trò chuyện được kết nối, đối diện rất yên tĩnh, thậm chí cả hô hấp cũng không nghe được.
An Đông thăm dò hỏi: "Là Tông tiên sinh sao?"
Không biết do khẩn trương quá mức hay do chờ mong, âm thanh lại mang theo chút run động.
An Lão Tuân Lão:..... không có tiền đồ!!!
Hướng An Đông liếc mắt, chỉ là chờ tới lượt mình lên tiếng, cũng không nhịn được phát run: "Tông tiên sinh ngài hảo, ta là gia gia An Đông."
Tuân Lão miễn cưỡng khắc chế, vẫn là khống chế không nổi kích động: "Tông tiên sinh hảo, ta là gia gia Tuân Huân."
Tuân Huân đang nghiêm mặt thấy cảnh này thiếu chút đã không trụ được:???
An Đông liếc nhìn hắn một cái, tiểu tử, diễn cái gì mà diễn, ngươi bây giờ giả bộ bình tĩnh, nhưng bộ dáng ngươi vừa tỉnh lại khắp nơi tìm Thịt Dê Thì Là ta vẫn còn nhớ rất rõ, bản tính ăn hàng của ngươi đã sớm lộ nguyên hình có được không?
Không ai, không ai có thể bình tĩnh sau khi xem kênh livestream của Tông tiên sinh có đương không?
Huống chi là đối mặt với nguyên bản.... âm thanh của Tông tiên sinh.
Lúc này đối diện có động tĩnh, một tiếng nói lạnh lùng nhạt nhẽo vang lên, cùng bối cảnh yên lặng chết chóc dung hợp lại với nhau, không hiểu sao làm đám người ở đây rùng mình một cái: "Ta là Tông Môn Đệ Nhất Đao."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.