Chương 328: Manh mối giết người
Vũ Văn Trường Cung
12/02/2021
Búp bê này có tay chân nhỏ dài, thân thể chỉ bằng ¼ so với khuôn mặt, bởi vì mặt mũi quái dị, nên tôi chỉ cần nhìn một lần
bèn nhớ kỹ hình dáng của nó trong đầu.
"2 con búp bê hoàn toàn tương tự? Hay là có kẻ đã lấy trộm món đồ chơi này từ trong phòng làm việc của viện trưởng, lúc tôi tiến vào Phòng chăm sóc sức khoẻ tâm thần?" Trong Bệnh viện chăm sóc sức khoẻ bà mẹ và trẻ em Tề Thôn không chỉ có một mình tôi, nữ streamer xuất hiện khiến cho tất cả mọi chuyện đều xuất hiện biến số: “Chưa tới mười hai giờ đêm, tôi còn đủ thời gian."
Ngoài con búp bê trong góc nhà, còn có một bể bơi bơm hơi, hình vuông rộng 1.5 mét, chiều sâu nửa mét.
Bể bơi bơm hơi này dùng để trợ giúp trẻ em dưới 3 tuổi rèn luyện khả năng giữ thăng bằng. Tất cả sinh vật trên địa cầu đều tiến hóa từ biển, lý luận người sinh ra không thể rời bỏ cũng khá phổ biến trong một số ngành chăm sóc trẻ.
Nước đọng trong bể bơi bơm hơi chưa được làm sạch, chắc đã vất ở đây rất nhiều ngày, có cả mùi thúi thoang thoảng toả ra. Tôi dùng smartphone chiếu qua một lần, phát hiện trong nước cũng không sạch sẽ, mặt trên còn lềnh bềnh những chiếc héo tàn.
"Cửa sổ đóng chặt sao lá rụng lại bay được vào trong bể bơi?" Tôi cầm chiếc lá trong tay, gân lá xốp giòn, vừa đụng phải bèn nát vụn: “Có thể là do người từ bên ngoài mang vào, nhưng đối phương vì sao phải tiến vào bể bơi? Phí sức chín trâu hai hổ lẻn vào bệnh viện bị phong toả chỉ để nghịch nước?"
Xung quanh bể bơi cũng không có vật gì, tôi đoán chắc là vào đây để nghịch nước chơi đùa: “Người trưởng thành sẽ không làm chuyện như vậy, nếu đó là đứa bé thì còn có thể."
Đứng lên, tôi nhìn về phía căn phòng đơn ở trong cùng, lại gần mới phát hiện, trên cửa phòng có 1 tấm biển ghi Phòng khám chữa bệnh đặc biệt.
Lắc khóa cửa vài cái, trên cánh cửa nhỏ tầm thường này lại có 2 ổ khóa: “Một phòng bệnh đặc biệt mà thôi, không có vật gì trân quý cất giữ trong đó, cần gì tới 2 ổ khóa?"
Xung quanh không có ai, tôi nhắm ngay đóng cửa đá một cước, tu luyện Diệu Chân đạo pháp tới cảnh giới Thổ Nạp, sức mạnh của tôi đã tăng hơn trước rất nhiều.
Song cánh cửa này kiên cố hơn trong tưởng tượng của ta nhiều, liên tục đá mấy cú vào cùng một vị trí mới đá văng được cánh cửa.
"Gây ra âm ĩ lớn như vậy, có thể quấy nhiễu thứ gì đó đang ngủ say trong bệnh viện hay không?" Tôi xem thời gian, hơn 11 giờ, còn lâu.
Ở cửa phòng reo một tấm rèm trắng, tôi đưa tay sờ sờ, rèm rất dày, không chỉ có thể ngăn chặn người bên ngoài nhìn lén, còn có thể phòng ngừa thanh âm từ bên trong truyền ra.
"Là sợ trong quá trình trị liệu bị người khác nhìn thấy?" Vén rèm lên, cảnh tượng bên trong có chút ngoài dự liệu của tôi.
Không có thiết bị y tế công nghệ cao như trong tưởng tượng, chỉ là một phòng nghỉ rất bình thường.
Một chiếc giường bệnh được đặt ở chính giữa, trên vách tường đầu giường gắn tay vịn bằng sắt bóng loáng, hình như là vì có thể khiến cho người trên giường cầm tay vịn chuyển động.
Trong phòng dọn dẹp sạch sẽ, chăn đệm được gấp gọn gàng, ga trải giường phẳng phiu không một vết nhăn, bàn đọc sách bên cạnh không dính chút bụi nào, cứ như luôn có người quét dọn căn phòng này.
Ở trong ngăn bàn, tôi tìm được một ít tài liệu, là hồ sơ chữa trị của mấy đứa trẻ, trên cơ bản tình trạng thân thể và tâm lý của mỗi đứa trẻ đều đang không ngừng chuyển biến tốt đẹp.
"Chữa bệnh tâm lý cho trẻ em là nan đề khó nhất trong tâm lý học, bọn họ có thể dễ dàng chữa trị?" Dù tôi không quá tin tưởng, nhưng ghi trên hồ sơ lại ghi rất rõ ràng, tổng cộng 4 giai đoạn trị liệu, giai đoạn trị liệu cuối cùng chỉ giữ lại 2 đứa trẻ, theo thứ tự là Từ Cầm và Vương Ngữ.
Trên hồ sơ ghi rõ ràng, Từ Cầm được chẩn đoán mắc bệnh chấn thương sọ não bẩm sinh, nguyên nhân bệnh có thể là do thiếu oxy trước khi sinh.
Vương Ngữ thì được chẩn đoán mắc bệnh tự kỷ bẩm sinh, đứa bé này lớn tuổi hơn nhiều so với những đứa trẻ khác. Nhưng bác sĩ ở lại mất nhiều thời gian trên người nó nhất, điều trị cho đứa trẻ này khó khăn không kém những đứa trẻ khác.
"Giai đoạn trị liệu thứ nhất, không thể giao tiếp với người bình thường, cảm xúc không ổn định, xuất hiện tình huống cắn bị thương nhân viên y tế."
"Giai đoạn trị liệu thứ hai, không thể giao tiếp với người bình thường, cảm xúc ổn định, có thể nghe hiểu lời của ba mẹ, bệnh viện."
"Giai đoạn trị liệu thứ ba không thể giao tiếp với nhân viên y tế và cha mẹ một cách bình thường, nhưng có cùng bạn bè giao tiếp bình thường trong thời gian ngắn."
"Giai đoạn trị liệu thứ tư, thành công trị khỏi cho bệnh nhân, cảm xúc ổn định, có thể hiểu và làm theo hướng dẫn của cha mẹ và nhân viên y tế, có thể giao tiếp bình thường với bạn bè đồng trang lứa."
Nhìn xong hàng chữ trong hồ sơ, tôi lắc đầu, có thể nghe hiểu và thực hiện những yêu cầu của nhân viên y tế, chuyện này không thể coi là đã trị hết bệnh. Khác biệt rõ rệt nhất giữa người và động vật là ở trí khôn, huấn luyện bọn trẻ thành thú cưng biết nghe lời, cái này không tính là trị hết, thậm chí có thể nói là tổn thương lần thứ hai.
"Một đám tay ngang không hiểu được trị liệu tâm lý tiến hành trị liệu, nhất định sẽ xảy ra vấn đề." Trong báo cáo viết 2 đứa bé được chữa trị thành công, nhưng không có thêm thông tin gì khác, cha mẹ của bọn trẻ cũng không có ý kiến phản đối gì, ở cuối báo cáo tôi còn nhìn thấy chữ ký của ba mẹ.
"Từ Cầm, Vương Ngữ, thật không biết hai người bọn họ đã trải qua huấn luyện như thế nào, mới có thể từ trẻ em biến thành búp bê nghe lời." Giai đoạn điều trị thứ tư cho hai người được thực hiện trong khu đặc biệt này, tôi lục tung nơi này cũng không có tìm được manh mối gì có ích.
Đi vào trong, có một phòng đơn nhỏ bên trong khu này.
Tôi tò mò đẩy cửa ra, một nước khử trùng gay mũi mùi xộc thẳng vào xoang mũi.
Phía trong cùng là nhà vệ sinh chỉ rộng hai ba mét vuông, , bên trái là bồn cầu, bên phải là một hồ bơi dùng gạch men sứ bao quanh, trong hồ vất đầy chổi lau nhà, khăn lau.
Đưa tay chạm vào, trên khăn lau vẫn còn chút ẩm ướt.
"Bệnh viện đã đóng cửa hoàn toàn từ ba ngày trước, dán giấy niêm phong, nhưng khăn lau lại ướt, chí ít trước tối hôm nay đã có người vào đây!" Ma quỷ sẽ không rảnh đụng vào khăn lau, tôi đoán có 50% khả năng, vào giờ phút này trong bệnh viên, trừ mình và nữ streamer, còn có kẻ khác giấu đang lẩn trốn.
"Rất có thể đối phương đã nghe được tiếng đạp cửa, đập kính, lúc này kẻ đó cũng không đến tìm ta, chắc là đi tìm nữ streamer kia." Ý thức phản trinh sát của tôi coi như không tệ, ngũ giác cường hóa vượt xa người thường, nếu như kẻ đó đến tìm tôi, tôi có thể phát giác ra trước.
"Nữ streamer không hét lên, có thể chị ta còn chưa gặp phải nguy hiểm, cũng có thể chị ta đã bị hại. Nếu đối phương dùng thuốc mê để gây mê chị ta, thì e rằng chị ta không thể kêu cứu." Dù là loại tình huống nào, tôi cũng chẳng thể đi cứu chị ta. Bệnh viện chăm sóc sức khoẻ bà mẹ và trẻ em nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, lãng phí thời gian tìm kiếm, kết quả cuối cùng rất có thể là hai người đều mất mạng.
Quay đầu nhìn thoáng qua cửa phòng bệnh, tôi không đóng chặt cửa lại, giữ lại một khe hở, vận dụng Truy Nhãn có thể rất thoải mái tra xét tình huống bên ngoài.
"Nơi này có một nơi bốc mùi không bình thường, mùi nước khử trùng trong không khí vô cùng nồng nặc, giống như là vì cố ý che giấu một loại mùi khác vậy." Trong phòng vệ sinh dùng nước khử trùng che đậy mùi hôi? Không hợp lý, tôi cầm chổi lau nhà lên, ở trong vải vụn thấy được tóc của phụ nữ, có đen, có vàng nhạt, thuộc về những phụ nữ khác nhau.
Phòng vệ sinh này được còn bí mật hơn cả vệ sinh nhà vệ sinh công cộng trên hành lang, nếu như không phải tôi đá văng cửa phòng bệnh đặc biệt, thì cũng không phát hiện được nơi đây.
"Tóc của phụ nữ, nước khử trùng, bí mật... Không lẽ đối phương muốn dùng phòng vệ sinh để làm những chuyện mờ ám?" Tôi dời mắt đến trên bồn cầu, thứ có thể dọn sạch mọi thứ chỉ có thể là cống thoát nước.
Vận dụng Truy Nhãn quan sát tỉ mỉ, dùng đèn smartphone chiếu vào trong bồn cầu, rõ ràng có phản quang.
Tôi lấy ga trải giường lau bức tường bên trong thì thấy lớp phản quang là dầu mỡ.
So sánh vết máu, mỡ sinh vật càng khó bị dọn sạch.
"Bầm thây? Hủy thi diệt tích?" Mức độ nghiêm trọng của vụ án hầu như trong nháy mắt tăng rất cao, tôi ném ga trải giường xuống đất, bắt đầu xâu chuỗi các manh mối: “Trên khăn và cây lau nhà có chút ẩm ướt, có khả năng hung thủ giết người còn ở trong toà nhà lầu. Tóc trên chổi lau nhà toàn là của phụ nữ, đối tượng sát hại của kẻ này hẳn lấy nữ làm chủ, vậy e rằng nữ streamer kia dữ nhiều lành ít."
Phần lớn nạn nhân bị sát hại là phụ nữ, tôi không biết điều này có liên quan gì đến đứa trẻ mà tôi cần tím, muốn giải đố, tôi còn cần nhiều manh mối hơn.
"Đứa bé mất tích, phụ nữ bị sát hại, hung thủ bầm thây." Ra khỏi phòng vệ sinh, tôi nhìn về phía giường bệnh, ga giường bị tôi vất bỏ, lộ ra đệm giường phía dưới.
Không giống như tấm ga trải giường sạch sẽ và ngăn nắp, tấm nệm lồi lõm, dường như có thứ gì ẩn trong đó.
"2 con búp bê hoàn toàn tương tự? Hay là có kẻ đã lấy trộm món đồ chơi này từ trong phòng làm việc của viện trưởng, lúc tôi tiến vào Phòng chăm sóc sức khoẻ tâm thần?" Trong Bệnh viện chăm sóc sức khoẻ bà mẹ và trẻ em Tề Thôn không chỉ có một mình tôi, nữ streamer xuất hiện khiến cho tất cả mọi chuyện đều xuất hiện biến số: “Chưa tới mười hai giờ đêm, tôi còn đủ thời gian."
Ngoài con búp bê trong góc nhà, còn có một bể bơi bơm hơi, hình vuông rộng 1.5 mét, chiều sâu nửa mét.
Bể bơi bơm hơi này dùng để trợ giúp trẻ em dưới 3 tuổi rèn luyện khả năng giữ thăng bằng. Tất cả sinh vật trên địa cầu đều tiến hóa từ biển, lý luận người sinh ra không thể rời bỏ cũng khá phổ biến trong một số ngành chăm sóc trẻ.
Nước đọng trong bể bơi bơm hơi chưa được làm sạch, chắc đã vất ở đây rất nhiều ngày, có cả mùi thúi thoang thoảng toả ra. Tôi dùng smartphone chiếu qua một lần, phát hiện trong nước cũng không sạch sẽ, mặt trên còn lềnh bềnh những chiếc héo tàn.
"Cửa sổ đóng chặt sao lá rụng lại bay được vào trong bể bơi?" Tôi cầm chiếc lá trong tay, gân lá xốp giòn, vừa đụng phải bèn nát vụn: “Có thể là do người từ bên ngoài mang vào, nhưng đối phương vì sao phải tiến vào bể bơi? Phí sức chín trâu hai hổ lẻn vào bệnh viện bị phong toả chỉ để nghịch nước?"
Xung quanh bể bơi cũng không có vật gì, tôi đoán chắc là vào đây để nghịch nước chơi đùa: “Người trưởng thành sẽ không làm chuyện như vậy, nếu đó là đứa bé thì còn có thể."
Đứng lên, tôi nhìn về phía căn phòng đơn ở trong cùng, lại gần mới phát hiện, trên cửa phòng có 1 tấm biển ghi Phòng khám chữa bệnh đặc biệt.
Lắc khóa cửa vài cái, trên cánh cửa nhỏ tầm thường này lại có 2 ổ khóa: “Một phòng bệnh đặc biệt mà thôi, không có vật gì trân quý cất giữ trong đó, cần gì tới 2 ổ khóa?"
Xung quanh không có ai, tôi nhắm ngay đóng cửa đá một cước, tu luyện Diệu Chân đạo pháp tới cảnh giới Thổ Nạp, sức mạnh của tôi đã tăng hơn trước rất nhiều.
Song cánh cửa này kiên cố hơn trong tưởng tượng của ta nhiều, liên tục đá mấy cú vào cùng một vị trí mới đá văng được cánh cửa.
"Gây ra âm ĩ lớn như vậy, có thể quấy nhiễu thứ gì đó đang ngủ say trong bệnh viện hay không?" Tôi xem thời gian, hơn 11 giờ, còn lâu.
Ở cửa phòng reo một tấm rèm trắng, tôi đưa tay sờ sờ, rèm rất dày, không chỉ có thể ngăn chặn người bên ngoài nhìn lén, còn có thể phòng ngừa thanh âm từ bên trong truyền ra.
"Là sợ trong quá trình trị liệu bị người khác nhìn thấy?" Vén rèm lên, cảnh tượng bên trong có chút ngoài dự liệu của tôi.
Không có thiết bị y tế công nghệ cao như trong tưởng tượng, chỉ là một phòng nghỉ rất bình thường.
Một chiếc giường bệnh được đặt ở chính giữa, trên vách tường đầu giường gắn tay vịn bằng sắt bóng loáng, hình như là vì có thể khiến cho người trên giường cầm tay vịn chuyển động.
Trong phòng dọn dẹp sạch sẽ, chăn đệm được gấp gọn gàng, ga trải giường phẳng phiu không một vết nhăn, bàn đọc sách bên cạnh không dính chút bụi nào, cứ như luôn có người quét dọn căn phòng này.
Ở trong ngăn bàn, tôi tìm được một ít tài liệu, là hồ sơ chữa trị của mấy đứa trẻ, trên cơ bản tình trạng thân thể và tâm lý của mỗi đứa trẻ đều đang không ngừng chuyển biến tốt đẹp.
"Chữa bệnh tâm lý cho trẻ em là nan đề khó nhất trong tâm lý học, bọn họ có thể dễ dàng chữa trị?" Dù tôi không quá tin tưởng, nhưng ghi trên hồ sơ lại ghi rất rõ ràng, tổng cộng 4 giai đoạn trị liệu, giai đoạn trị liệu cuối cùng chỉ giữ lại 2 đứa trẻ, theo thứ tự là Từ Cầm và Vương Ngữ.
Trên hồ sơ ghi rõ ràng, Từ Cầm được chẩn đoán mắc bệnh chấn thương sọ não bẩm sinh, nguyên nhân bệnh có thể là do thiếu oxy trước khi sinh.
Vương Ngữ thì được chẩn đoán mắc bệnh tự kỷ bẩm sinh, đứa bé này lớn tuổi hơn nhiều so với những đứa trẻ khác. Nhưng bác sĩ ở lại mất nhiều thời gian trên người nó nhất, điều trị cho đứa trẻ này khó khăn không kém những đứa trẻ khác.
"Giai đoạn trị liệu thứ nhất, không thể giao tiếp với người bình thường, cảm xúc không ổn định, xuất hiện tình huống cắn bị thương nhân viên y tế."
"Giai đoạn trị liệu thứ hai, không thể giao tiếp với người bình thường, cảm xúc ổn định, có thể nghe hiểu lời của ba mẹ, bệnh viện."
"Giai đoạn trị liệu thứ ba không thể giao tiếp với nhân viên y tế và cha mẹ một cách bình thường, nhưng có cùng bạn bè giao tiếp bình thường trong thời gian ngắn."
"Giai đoạn trị liệu thứ tư, thành công trị khỏi cho bệnh nhân, cảm xúc ổn định, có thể hiểu và làm theo hướng dẫn của cha mẹ và nhân viên y tế, có thể giao tiếp bình thường với bạn bè đồng trang lứa."
Nhìn xong hàng chữ trong hồ sơ, tôi lắc đầu, có thể nghe hiểu và thực hiện những yêu cầu của nhân viên y tế, chuyện này không thể coi là đã trị hết bệnh. Khác biệt rõ rệt nhất giữa người và động vật là ở trí khôn, huấn luyện bọn trẻ thành thú cưng biết nghe lời, cái này không tính là trị hết, thậm chí có thể nói là tổn thương lần thứ hai.
"Một đám tay ngang không hiểu được trị liệu tâm lý tiến hành trị liệu, nhất định sẽ xảy ra vấn đề." Trong báo cáo viết 2 đứa bé được chữa trị thành công, nhưng không có thêm thông tin gì khác, cha mẹ của bọn trẻ cũng không có ý kiến phản đối gì, ở cuối báo cáo tôi còn nhìn thấy chữ ký của ba mẹ.
"Từ Cầm, Vương Ngữ, thật không biết hai người bọn họ đã trải qua huấn luyện như thế nào, mới có thể từ trẻ em biến thành búp bê nghe lời." Giai đoạn điều trị thứ tư cho hai người được thực hiện trong khu đặc biệt này, tôi lục tung nơi này cũng không có tìm được manh mối gì có ích.
Đi vào trong, có một phòng đơn nhỏ bên trong khu này.
Tôi tò mò đẩy cửa ra, một nước khử trùng gay mũi mùi xộc thẳng vào xoang mũi.
Phía trong cùng là nhà vệ sinh chỉ rộng hai ba mét vuông, , bên trái là bồn cầu, bên phải là một hồ bơi dùng gạch men sứ bao quanh, trong hồ vất đầy chổi lau nhà, khăn lau.
Đưa tay chạm vào, trên khăn lau vẫn còn chút ẩm ướt.
"Bệnh viện đã đóng cửa hoàn toàn từ ba ngày trước, dán giấy niêm phong, nhưng khăn lau lại ướt, chí ít trước tối hôm nay đã có người vào đây!" Ma quỷ sẽ không rảnh đụng vào khăn lau, tôi đoán có 50% khả năng, vào giờ phút này trong bệnh viên, trừ mình và nữ streamer, còn có kẻ khác giấu đang lẩn trốn.
"Rất có thể đối phương đã nghe được tiếng đạp cửa, đập kính, lúc này kẻ đó cũng không đến tìm ta, chắc là đi tìm nữ streamer kia." Ý thức phản trinh sát của tôi coi như không tệ, ngũ giác cường hóa vượt xa người thường, nếu như kẻ đó đến tìm tôi, tôi có thể phát giác ra trước.
"Nữ streamer không hét lên, có thể chị ta còn chưa gặp phải nguy hiểm, cũng có thể chị ta đã bị hại. Nếu đối phương dùng thuốc mê để gây mê chị ta, thì e rằng chị ta không thể kêu cứu." Dù là loại tình huống nào, tôi cũng chẳng thể đi cứu chị ta. Bệnh viện chăm sóc sức khoẻ bà mẹ và trẻ em nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, lãng phí thời gian tìm kiếm, kết quả cuối cùng rất có thể là hai người đều mất mạng.
Quay đầu nhìn thoáng qua cửa phòng bệnh, tôi không đóng chặt cửa lại, giữ lại một khe hở, vận dụng Truy Nhãn có thể rất thoải mái tra xét tình huống bên ngoài.
"Nơi này có một nơi bốc mùi không bình thường, mùi nước khử trùng trong không khí vô cùng nồng nặc, giống như là vì cố ý che giấu một loại mùi khác vậy." Trong phòng vệ sinh dùng nước khử trùng che đậy mùi hôi? Không hợp lý, tôi cầm chổi lau nhà lên, ở trong vải vụn thấy được tóc của phụ nữ, có đen, có vàng nhạt, thuộc về những phụ nữ khác nhau.
Phòng vệ sinh này được còn bí mật hơn cả vệ sinh nhà vệ sinh công cộng trên hành lang, nếu như không phải tôi đá văng cửa phòng bệnh đặc biệt, thì cũng không phát hiện được nơi đây.
"Tóc của phụ nữ, nước khử trùng, bí mật... Không lẽ đối phương muốn dùng phòng vệ sinh để làm những chuyện mờ ám?" Tôi dời mắt đến trên bồn cầu, thứ có thể dọn sạch mọi thứ chỉ có thể là cống thoát nước.
Vận dụng Truy Nhãn quan sát tỉ mỉ, dùng đèn smartphone chiếu vào trong bồn cầu, rõ ràng có phản quang.
Tôi lấy ga trải giường lau bức tường bên trong thì thấy lớp phản quang là dầu mỡ.
So sánh vết máu, mỡ sinh vật càng khó bị dọn sạch.
"Bầm thây? Hủy thi diệt tích?" Mức độ nghiêm trọng của vụ án hầu như trong nháy mắt tăng rất cao, tôi ném ga trải giường xuống đất, bắt đầu xâu chuỗi các manh mối: “Trên khăn và cây lau nhà có chút ẩm ướt, có khả năng hung thủ giết người còn ở trong toà nhà lầu. Tóc trên chổi lau nhà toàn là của phụ nữ, đối tượng sát hại của kẻ này hẳn lấy nữ làm chủ, vậy e rằng nữ streamer kia dữ nhiều lành ít."
Phần lớn nạn nhân bị sát hại là phụ nữ, tôi không biết điều này có liên quan gì đến đứa trẻ mà tôi cần tím, muốn giải đố, tôi còn cần nhiều manh mối hơn.
"Đứa bé mất tích, phụ nữ bị sát hại, hung thủ bầm thây." Ra khỏi phòng vệ sinh, tôi nhìn về phía giường bệnh, ga giường bị tôi vất bỏ, lộ ra đệm giường phía dưới.
Không giống như tấm ga trải giường sạch sẽ và ngăn nắp, tấm nệm lồi lõm, dường như có thứ gì ẩn trong đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.