Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng, Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc
Chương 120: Ấn ký
MRA
09/09/2024
Hành tinh số 56, 3 giờ sáng.
"Cậu chủ, tỉnh, tỉnh."
Amy lay nhẹ á thư đang nằm trên sofa nhưng á thư không tỉnh.
Bên ngoài trạm gác bỏ hoang, mưa lớn vẫn xối xả, tiếng pháo đêm đã tắt, tiếng la hét chém giết giữa tò vò và ong vàng cũng đã biến mất.
Thay vào đó là tiếng nước văng vẳng bị tiếng mưa át đi, tiếng sột soạt, tiếng rung động khi cánh vẩy mở ra.
Có lính tò vò đang bay ngang qua trạm canh gác.
Mưa đêm nay đen đặc, nước mưa như vô số chai mực bị đổ.
Amy chỉ biết những trùng chạy ngoài kia là tò vò, nhưng tại sao bọn họ lại chạy, tại sao hai quân đoàn ngừng giao tranh, tại sao những công dân đó lại liều lĩnh lao vào khu vực lân cận Quân đoàn 3 bất chấp mưa đen? Cậu không hiểu.
Amy học hệ chiến giáp ở trạm tuyển quân, am hiểu một trăm kiểu biến đổi biển sao, vòng xoáy dị thú, nhưng không giỏi đối phó với kỹ năng trinh sát ban đêm mà bộ binh cần học. Cách đây 1 tiếng, Amy đã nghe thấy tiếng rảo bước.
Giờ cảm giác bất an lại trào lên trong lòng Amy, cậu đẩy nhẹ cậu chủ, cậu chủ nhắm mắt ngã về phía chiếc ghế sofa rách nát, mí mắt run lên, thều thào đáp lại: "Amy?"
Amy: "Bên ngoài có rất nhiều công dân đi lại vỗi vã, con không nghe thấy tiếng bước chân hay tiếng vỗ cánh nào, thưa cậu, việc xuất hiện âm thanh bất thường ở khu vực cấm chiến như vậy rất đáng ngờ."
"Tôi mượn vòng tay trí não của cậu một lát." Thời Tấc Cẩn ngồi dậy, xoa mạnh má, cố gắng gượng dậy tinh thần.
Hệ thống chiếm lĩnh trí não của Thời Tấc Cẩn, vận hành ở chế độ quân sự với công suất tối đa từ chiều đến nay. Hệ thống điều khiển một nhóm chiến hạm ong vàng vô chủ nhảy qua điểm lỗ đen, đồng thời đấu trí đấu dũng với bộ phận công nghệ quân sự của tổng bộ ong vàng đang truy tìm chiến hạm, còn phải đề phòng công nghệ truy tìm IP công nghệ quân sự cấp cao từ bốn vùng sao.
Hệ thống hoạt động hết công suất, nhưng Thời Tấc Cẩn là người mang "buồng máy", chỉ có thể lực ở mức C. Suy nhược và mệt mỏi bao trùm tinh thần anh trong thời gian dài. Ngủ vài tiếng nhưng vẫn uể oải, anh bị Amy đánh thức, chỉ cảm thấy dạ dày co thắt dữ dội trào ngược axit.
Amy tháo vòng tay ra đưa cho anh.
Starnet khu vực Quân đoàn 3 không ổn định lắm, đêm nay mưa lớn bất thường, ảnh hưởng đến tần số tín hiệu của trạm gốc, Thời Tấc Cẩn mất nửa tiếng mới hiểu sơ hướng gió của bốn vùng sao.
Anh kinh ngạc lại tỉnh táo hơn một chút: ???
Mười quân đoàn, các người là đầu sắt à! Dám công khai lạm dụng quyền lực??
Dù rất bất ngờ, Thời Tấc Cẩn phân tích nhanh thông tin từ những tin đồn trên mạng, nhận ra sự thay đổi vi diệu trong xu hướng tình hình.
Các quân thư cấp cao có đặc quyền "nghỉ phép" từ mười quân đoàn đã dẫn quân tham gia, nhưng tổng bộ Quân đoàn 1 lại im lặng, không đưa ra bất cứ mệnh lệnh hay thái độ nào sao?
Luật bảo mật IP hành tinh đã được thực thi hơn một trăm năm, các hành tinh cấp cao che giấu IP, đặt ra vô số điều kiện để xin phép truy cập chỉ để độc quyền lợi ích của tầng lớp thống trị, chiếm đoạt tài nguyên của các hành tinh cấp cao.
Starnet đầy những IP hành tinh đặc quyền bị phanh phui, lần đầu tiên bức tường giai cấp bị phá vỡ một góc bởi những tác động từ cả trong và ngoài hành tinh.
Thư chất vấn của các trùng cấp cao Nam Bắc tắc nghẽn tổng bộ của Quân đoàn 1 thuộc tất cả các đơn vị quản lý! Quân đoàn 1 phải cử đại diện tổ chức họp báo, ra lệnh nghiêm cấm hành động của các quân thư đang nắm giũ vũ trang cấp hạm đội.
Nhưng tổng bộ Quân đoàn 1 chẳng thèm cập nhật thông báo trên web chính thức, đối với quân thư "nghỉ phép" của mười quân đoàn cấp cao, họ chỉ làm như không nghe không thấy!
Đôi khi, không lên tiếng cũng là một cách lên tiếng.
Thời Tấc Cẩn lập tức hiểu ra: Bên trong Quân đoàn 1 cũng có trùng muốn bảo vệ streamer Fate, nên họ mặc kệ trò hề này, chỉ cần đoàn quân nghỉ phép không can thiệp vào cuộc chiến của hai đoàn vào ngày 28, bề ngoài vẫn tôn trọng sự linh thiêng của cuộc chiến hoán vị. Đối mặt với IP khu vực Bắc Nam bị công nghệ quân sự làm lộ, vậy mà Quân đoàn 1 định giả chết cho qua chuyện!
Thời Tấc Cẩn cảm thấy nội tâm phức tạp.
Anh vẫn nhớ, Quân đoàn 1 là một trong những quân đoàn cấp cao đầu tiên được hưởng lợi từ câu chuyện . Vào giữa thời kỳ đăng tải , Mắt Mèo đã tuyển chọn một nhóm quân y từ Quân đoàn 1 để lên đấy.
Lúc bấy giờ hệ thống vẫn còn hạn chế, chỉ dám hoạt động trong hệ thống quân sự mười mấy giây rồi thoát ra. Khi đó nó vội vàng chỉ quét được một quân y của Quân đoàn 1 và một quý ngài lớn tuổi nắm tay thành công.
Nhìn vào tình hình hiện tại, Thời Tấc Cẩn mạnh dạn phỏng đoán rằng Quân đoàn 1 chắc chắn có hơn 2 quân thư trở lên vì "Quân Y" mà thành công bắt tay với quý ngài Mắt Mèo!
Hóa ra đằng sau những trò cười của 10 quân đoàn cấp cao là do lợi ích thay đổi, Thời Tấc Cẩn thầm cười trong lòng, đôi khi thiện cảm và bảo vệ của những sinh vật lợi ích dễ dàng bị kiểm soát đến vậy.
Mọi thứ diễn ra suôn sẻ hơn cả mong đợi, nhưng Thời Tấc Cẩn không hề vui mừng. Anh trả lại vòng tay trí não cho Amy rồi nói: "Chuẩn bị đi, chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức, tiếp tục tiến về hướng căn cứ quân sự của Quân đoàn 3."
Amy hoang mang, nhưng không hỏi gì, lập tức đeo vòng trí não liên lạc với anh em.
Thời Tấc Cẩn không để Amy nảy sinh lòng nghi ngờ, dù mệt mỏi vẫn ân cần giải thích cho cậu hiểu về tình hình biến động.
"Tôi nghi ngờ đội quân tò vò gần chúng ta nhất đã thất bại trong trận chiến vào nửa đêm qua. Quân đoàn ong vàng đang tàn sát những công dân tò vò còn sống sót. Công dân tò vò ở các khu vực lân cận đang đổ dồn về căn cứ quân sự này, nếu không họ sẽ chết. Trên Starnet đang chú ý ong vàng rất cao, tình cảnh của họ ngày càng tồi tệ, những ong vàng đổ bộ xuống hành tinh này đã lộ diện trước mắt Quân đoàn 3. Họ sẽ ngày càng điên loạn. Bên ngoài lúc này rất nguy hiểm và hỗn loạn, cậu hãy giải thích rõ ràng tình hình cho các anh em khác, khi xuất phát, hãy buộc tay lại với nhau để tránh bị dân lánh nạn bên ngoài tách ra."
Amy nghe vậy biến sắc, cậu gửi tin nhắn đầy vẻ nghiêm trọng và căng thẳng.
Thời Tấc Cẩn mở balo du lịch của mình, lấy ra một cuộn băng keo công nghiệp và một khẩu súng. Thời Tấc Cẩn biết dùng súng, thạo cả súng ngắn, súng lục, súng săn và súng trường. Khi đi du lịch khắp nơi trên thế giới, không phải quốc gia nào cũng an toàn như nước mình.
Anh mua khẩu súng ngắn này ở bộ phận hậu cần Black Shield, trong bà lô du lịch còn có 3 băng đạn.
Amy không thiếu vũ khí, cậu mạnh hơn á thư cậu chủ rất nhiều. Đai thắt lưng, đai đùi và đai bắp chân đều là vũ khí.
"Nhóm của Lumi đã tìm được thân trùng của quản lý, có hai trùng đã là kỳ thanh niên, nên đi theo nhóm thì Rolley và Raleigh sẽ rất an toàn." Sau khi Amy gửi tin nhắn xong bèn báo cáo với cậu chủ.
Thời Tấc Cẩn gật đầu, tấm lưng căng thẳng thả lỏng đôi chút, thế cuộc biến động Rolley và Raleigh ở bên cạnh trùng trưởng thành đã là kết quả tốt nhất.
Thời Tấc Cẩn mỉm cười với Amy, xé băng keo công nghiệp, dùng giọng điệu của cậu chủ nói: "Tiếp theo nhờ cậu rồi."
Amy sờ đầu, nét mặt căng thẳng khó coi bớt đi phần nào.
Vẻ điềm tĩnh của cậu chủ như neo thuyền, luôn mang lại cho trùng cảm giác mọi khó khăn đều có cách giải quyết.
Cậu vươn tay ra, chủ động giúp cậu chủ quấn băng keo công nghiệp, tay của họ dính chặt vào nhau, để tránh bị trùng lánh nạn xô đẩy tách ra.
Năm phút sau, Amy dang rộng cánh vẩy, che chở cậu chủ lao vào màn đêm.
Nhưng tình hình trong đêm mưa to còn tệ hơn họ tưởng tượng! Thời Tấc Cẩn lao trở lại màn mưa, chưa đầy năm phút đã đau đến mức mắt trắng xóa.
Trong màn mưa tối đen không thể phân biệt được bóng trùng, toàn là tò vò đang di tản! Họ im lặng hoảng sợ không dám phát ra tiếng động trong đêm tối, tất cả trùng loạng choạng bay về phía trước, vô số trùng chen lấn nhau, lao nhanh về phía trước, trên mặt đất đầy xác chết bị giẫm đạp đến chết.
Nếu Amy không có cánh, Thời Tấc Cẩn sẽ bị ngất đi trong dòng trùng hung hãn ngay phút đầu tiên bước vào bóng đêm. Anh dành chút thời gian để thích nghi, tìm đúng nhịp đi, giảm số lần va chạm.
Trùng lánh nạn vội tiến lên không hẳn đã theo đúng hướng, trong dòng trùng ai cũng bị cuốn trôi mất phương hướng, Thời Tấc Cẩn và Amy không thể tránh khỏi bị cuốn trôi khỏi vị trí tiến lên ban đầu, họ bị lạc giữa bầy trùng.
Sau 20 phút lang thang trong bầy trùng, tinh huống tồi tệ hơn xảy ra! Tiếng ồn của chiến giáp ong vàng ban đêm ngày càng đến gần, tiếp theo là tiếng súng nổ vang đội. Công dân tò vò đang di tản bỗng chốc rít chói tai.
Đoàn di tản hoàn toàn mất kiểm soát rơi vào hỗn loạn tột độ!
*
Cùng lúc đó, gần chuỗi 10 hành tinh của sao Bắc Cực.
"Thưa tư lệnh."
"Hạm đội trinh sát của chúng ta đã kiểm tra xong mười hành tinh thích hợp sinh sống gần sao Bắc Cực, nhưng kỳ lạ là không có quân ong vàng nào trong chuỗi mười hành tinh." Trùng phụ trách truyền thông quân sự báo cáo chi tiết.
Giọng nói truyền ra từ kênh đội vang lên dứt khoát lạnh lùng: "Tiếp tục kiểm tra sau chuỗi hành tinh 10, 20 và 100."
"Vâng."
Vùng sao Bắc Cực rộng lớn, nhưng khoa học kỹ thuật của biệt động cao hơn nhiều, chẳng bao lâu họ đã tìm thấy tàn quân của quân ong vàng ở khu vực trung tâm vùng sao Bắc Cực.
Trong lúc đó hạm đội truyền thông quân sự truyền lời của tổng tư lệnh: "Tổng bộ của ba quân đoàn cấp cao đóng quân tại vùng sao Bắc Cực đã gửi tin nhắn hỏi thăm, có dấu hiệu hình thành dị thú ở vùng sao Bắc Cực hay không, đồng thời đề nghị gọi video trực tuyến với ngài."
Tổng tư lệnh Cash vẫn kiên quyết từ chối, chỉ dặn dò một câu: "Xử lý tốt tin tức biệt động đến thăm, tôi không muốn nghe thấy những lời bàn tán."
"Vâng."
Nửa tiếng sau, trùng phụ trách truyền thông quân sự kết nối lại với tổng tư lệnh để báo cáo.
"Thưa tư lệnh, radar hạm đội đã phát hiện tín hiệu rõ ràng của tàn quân ong vàng."
Giọng điệu của trùng phụ trách truyền thông quân sự là lạ: "Nhưng số lượng có vấn đề, theo radar quân ta dò ra số lượng ong vàng lẻ tẻ đã lên đến quy mô chi đoàn mà hạm đội chủ lực của ong vàng còn có thêm một chiếc hạm chỉ huy. Những hạm đội này đang tiến về một hành tinh cảnh quan cấp cao, đội hình chiến hạm có xu hướng bao vây quỹ đạo hành tinh.
Trong kênh đội vang lên tiếng hỏi: "Còn bao xa đến nơi đó? Tên hành tinh mà ong vàng bao vây là gì?"
Truyền thông quân sự nhanh chóng truyền dữ liệu lên.
Bên trong chiến thần đen.
Anouchka mở thông tin dữ liệu, vòng tay trí não chiếu ra biểu tượng ảo, một hành tinh tuyết trắng bao bọc bởi kỳ quan vũ trụ hiện ra trước mắt.
Tên của hành tinh là Cực Quang Hổng.
Anouchka tìm kiếm ý nghĩa tên gọi của nó trên Starnet, đồng thời tìm hiểu về môi trường sinh thái sơ lược của hành tinh này.
Đây là một hành tinh có khí hậu mùa đông được xếp loại vào dạng hành tinh cảnh quan cấp cao, tài nguyên thiên nhiên không tương xứng với kích thước, tương đối khan hiếm, chỉ có một phần mười địa hình trên bề mặt hành tinh được phát triển và sử dụng, tất cả khu vực thích hợp cho cư trú đều xây dựng thành khu nghỉ dưỡng dưỡng sinh.
Vì diện tích sinh sống hạn hẹp, chỉ có 60.000 tò vò cấp cao sinh sống ở đây.
Theo đánh giá cấp độ hành tinh, tài nguyên của hành tinh này chỉ thuộc loại trung thấp, nhưng cảnh quan vô cùng tuyệt đẹp, vành đai cực quang bao quanh toàn cầu không bao giờ tan biến, cảnh quan thay đổi theo thời tiết bão tuyết, vô cùng ngoạn mục.
Cực Quang Hồng chỉ dựa vào cảnh quan mà được xếp hạng hành tinh cấp cao, được hưởng một loạt phúc lợi vận chuyển dành cho tầng lớp thượng lưu.
Anouchka nhìn vào hình ảnh ba chiều của hành tinh tuyết, đôi mắt vẫn là hai dòng sông máu đen ngòm.
Một lát sau, tân tổng tư lệnh ra lệnh cho hạm đội tăng tốc tiến lên, trước khi ong vàng đổ bộ xuống Cực Quang Hồng.
Hạm đội biệt động di chuyển rất nhanh, chỉ trong tích tắc đã đến khu vực quỹ đạo vũ trụ gần Cực Quang Hồng. Bộ phận truyền thông quân sự tuân thủ các điều khoản thực thi hệ thống, bắt đầu trinh sát toàn diện tình hình thực tế xung quanh Cực Quang Hồng, liên lạc với quan phụ trách khu vực này.
Bộ phận truyền thông quân sự nhanh chóng tổng hợp và báo cáo tất cả thông tin cho tổng tư lệnh.
"Hành tinh Cực Quang Hồng thuộc về tò vò cấp cao, có một phân đoàn tò vò đóng quân trên đó. Hiện tại, chúng tôi đã liên lạc với trùng phụ trách hành tinh này, trùng phụ trách cho biết tình hình hành tinh an toàn, chưa bị ong vàng tấn công."
Trùng truyền thông quân sự báo lại: "Tần suất tín hiệu chúng ta sử dụng hiện thuộc Quân đoàn 1. Trùng phụ trách khu vực Cực Quang Hồng tưởng chúng ta đang kiểm tra ong vàng, họ đã báo cáo với quân ta rằng hành tinh Orion số 56 cách đây 2 tiếng tính từ sao đã bị quân ong vàng tấn công cách đây 1 ngày."
...
Bên trong chiến thần đen
Anouchka nghiêng người, chống tay lên trán, chăm chú nhìn vào hình chiếu ảo của Cực Quang Hồng, không phản ứng với báo cáo của trùng truyền thông quân sự.
Mãi đến khi: "Hành tinh Chòm Orion số 56 là hành tinh bậc trung hỗn hợp, vừa có quân sự vừa có thể sinh sống là hành tinh lớn. Quân đoàn 3 và Quân đoàn Tò vò cùng đóng quân tại đây. Quân đoàn Ong vàng vi phạm quy định, đổ bộ xuống hành tinh 56, phá hủy tất cả các trạm phát tín hiệu khu vực tò vò. Trong vòng 10 tiếng, tò vò trên hành tinh số 56 không thể gửi tín hiệu cầu cứu ra ngoài. Mãi đến chiều ngày 26, tò vò trên hành tinh số 56 mới có thể liên lạc ra ngoài nhờ mạng lưới tín hiệu của Quân đoàn 3 tại địa phương."
"Một hành tinh cấp trung lại có hai quân đoàn cấp cao đóng quân?" Anouchka nhíu mày hỏi lại.
Trùng truyền thông quân sự: "Đúng vậy. Quân ta đã gửi đơn xin phép đến hành tinh số 56."
"Quân đoàn 3 số 56 đã gửi tin nhắn tỏ ý rằng quân ong vàng đã tấn công vô cớ một đoàn tàu vận tải tò vò đi đường tắt qua hành tinh số 56 vào ngày 26. Sau khi hạm đội ong vàng đáp xuống, họ vẫn tiếp tục tấn công và xâm nhập bất ngờ vào khu vực đóng quân của tò vò tại địa phương, bao vây tấn công quân đội và dân thường tò vò tại đó. Cho đến thời điểm hiện tại, quân ong vàng đã hạ cánh vẫn đang truy sát tò vò."
Anouchka ngồi thẳng dậy trên ghế lái, tim đập nhanh đột ngột.
Hắn phóng to biểu tượng hành tinh Cực Quang Hồng, thấy hành tinh số 56 ở rìa biểu tượng.
Lời của trùng truyền thông quân sự vang vọng trong đầu Anouchka, hắn đưa ra những từ khóa: Tàu vận tải vò tò gặp nạn, quân ong vàng tấn công vô cớ, đổ bộ mạnh mẽ không rõ nguyên nhân, trạm phát sóng bị phá huỷ, tín hiệu cầu cứu bị cưỡng chế cắt đứt.
Tín hiệu cầu cứu bị cưỡng chế cắt đứt, quân tò vò địa phương đến tận chiều ngày 26 mới miễn cưỡng truyền đi tin tức cầu cứu.
Bị cưỡng chế cắt đứt...
Anouchka nhíu mày, mắt lại đau nhức, không hiểu sao tim đập nhanh.
Vài từ khóa mơ hồ khiến Anouchka bực bội, hắn nhấn nút mic: "Lập tức khởi..."
Anouchka đột ngột nhe răng, răng nanh cắn thủng môi dưới, không chút báo trước đấm mạnh vào bảng điều khiển, siêu hợp kim phát ra tiếng nổ kim loại kinh khủng, tiếng ầm ĩ theo nút micro truyền ra, trùng truyền thông quân sự bỗng im lặng.
Anouchka kiềm lại cơn cuồng bạo và ham muốn giết chóc đang bùng lên. Mắt hắn lại rỉ ra máu khiến tầm nhìn càng thêm đỏ ngầu. Màu đỏ tươi đánh thức cơn ác mộng chôn sâu trong nội tâm hắn.
Trong cơn ác mộng, bàn tay ấy buông thõng, máu nhuộm đỏ sắc trắng, từng giọt máu nhỏ xuống từ đầu ngón tay như hạt sương đọng trên cánh hoa, hút lấy sức sống hé nở ra vẻ đẹp của cái chết.
Anouchka tắt micrô, ngồi trong ghế lái thở hổn hển, đầu đau như búa bổ.
Hai giọng nói gầm rú đan xen: Đừng nghĩ nữa! Đừng để anh ta ảnh hưởng đến anh nữa! / Hãy nhớ lại! Nhìn kỹ hơn một chút! Nhìn lại!
Anouchka nhắm chặt mắt, ngửa đầu ra sau, ép mạnh vào tựa lưng ghế lái, gân xanh nổi lên trên cổ.
Mắt hắn vỡ thêm nhiều mao mạch, một vệt máu chảy xuống từ mắt trái, vừa như nước mắt vừa như vết thương.
Trong cơn ác mộng, mặt đường nơi xảy ra tai nạn là nhựa đường, không có tuyết.
...
Quân Cash nhanh chóng nhận được mệnh lệnh mới: Đổ bộ lên hành tinh Orion 56.
Trùng truyền thông quân sự kinh ngạc!
Tại sao tổng tư lệnh luôn đưa ra những lựa chọn khó hiểu đến vậy! Giả sử Fate thực sự ở sao Bắc Cực! Hạm đội ong vàng đã đưa ra đáp án chuẩn rồi! Sao tổng tư lệnh có thể nhìn vào đáp án chuẩn mà vẫn chọn sai chứ!?
Tại sao lại từ bỏ đáp án chính xác mà chọn một hành tinh cấp trung vô nghĩa kia!?
Trùng truyền thông quân sự cảm thấy tuyệt vọng, hạm đội lại một lần nữa lên đường, hai tiếng trôi qua nhanh chóng, hạm đội biệt động đổ bộ xuống hành tinh Orion số 56.
Biệt động xuất hiện bất ngờ là nhát búa giáng đòn cuối cùng vào quân ong vàng, khiến cho trụ sở của Quân đoàn 3 đóng quân tại số 56 cũng phải hoảng hốt!
Nhưng hạm đội biệt động không hề liên lạc với bất cứ cơ quan quân sự nào trên hành tinh này. Hàng trăm ngàn hạm đội vây quanh hành tinh, hạm đội biệt động giống như ong vàng cách đây vài tiếng, chiến hạm bay lơ lửng trên quỹ đạo hành tinh, phái một đội quân chiến giáp đổ bộ.
Một chiến giáp đen khổng lồ và đáng sợ biến hình năm lần trong không trung, từ dạng chiến giáp hình thú to lớn thành dạng chiến giáp địa hình giống người. Nó như một viên thiên thạch khổng lồ rơi xuống vùng biển hành tinh số 56. Ngay lập tức động cơ dưới đáy chiến thần đen làm bốc hơi khu vực hạ cánh, nước biển bị đảo ngược do sự xuất hiện của nó mà bị đẩy ngược lên cuồn cuộn.
Chiến thần đen hoàn thành biến hình, sáu dãy đèn dẫn động động cơ trên đùi chiến giáp sáng rực, lướt đi trên mặt đất bằng lực đẩy, chỉ trong 10 giây, nó đã từ vùng biển di chuyển đến trung tâm nội địa, bỏ xa đội chiến giáp sau lưng.
*
Khi Anouchka hạ cánh, tâm trạng hắn vẫn bực bội.
Chiến thần đen chỉ mất 10 phút đã bay vòng quanh toàn bộ bề mặt của hành tinh lớn này. Trong 5 phút, Anouchka đã bay qua nhiều hiện trường thảm kịch ong vàng tập kích dân tò vò.
Đêm tối không thể che lấp tầm nhìn của chiến thần đen. Tia sáng đặc biệt từ thiết bị dò tìm của chiến thần đen có thể lọc bỏ bóng tối, trên màn hình điều khiển của Anouchka có một màn hình chuyên dụng, để phóng to tìm kiếm tình hình thực tế trên mặt đất.
Màn hình có độ phân giải cao, Anouchka có thể nhìn rõ biểu cảm trên khuôn mặt của từng tò vò đã chết.
Khung cảnh chiến tranh lặp đi lặp lại bao trùm khắp nơi, Anouchka đã quá quen thuộc với những hình ảnh này, tê liệt và bực bội len lỏi vào trái tim hắn, chút kiên nhẫn sinh ra do tâm trạng bất an đang nhanh chóng tan biến.
Đội chiến giáp của biệt động nhanh chóng tìm thấy căn cứ của Quân đoàn 3, thỉnh thoảng kênh đội vang lên tiếng báo cáo vị trí. Sau khi họ vào vị trí, tổng tư lệnh không lập tức đưa ra mệnh lệnh mới.
Trong kênh nội bộ, một giọng nói nửa công việc nửa thắc mắc vang lên: "Sao hành tinh này không bật hệ thống khí hậu vậy? Bão sấm sét dày đặc quá! Radar của tôi bị ảnh hưởng, hình ảnh kỹ thuật số bị hỏng nặng. Các cậu có gặp tình trạng này không?"
Một giọng nói vang lên: "Khi ong vàng đổ bộ đã phá huỷ trạm phát sóng của tò vò. Hệ thống khí hậu toàn cầu phụ thuộc vào mạng lưới toàn cầu, nếu không có trạm phát sóng, tất nhiên hệ thống khí hậu sẽ không hoạt động. Về vấn đề radar, cậu không cần lo lắng, hãy báo cho bộ phận thông tin kiểm tra, thay thế phần cứng cảm ứng mới."
Giọng nói trầm ấm cất lên: "Đừng than vãn, loại sấm sét này hiếm khi xuất hiện trên hành tinh cấp cao, chỉ xảy ra một lần trong trăm năm."
Giọng nói trẻ tuổi càu nhàu: "Muốn xem thì đi thẳng đến hành tinh cấp thấp không có hệ thống điều hòa khí hậu chẳng phải được rồi sao? Tôi xót cho cái radar của tôi đây!"
Kênh đội im lặng.
Anouchka đã hết kiên nhẫn, hắn nhấn nút micrô của đội: "Thu đội."
Ngay khoảnh khắc ấy!
Bầu trời đêm u tối bỗng bùng lên một tia sét khổng lồ rực sáng cả đường chân trời! Giống như có một gã khổng lồ đứng ở tận cùng thế giới, ném một ngọn giáo từ trên trời vào màn đêm hỗn loạn mang đến cái chết.
Tia sét ấy mang năng lượng cực lớn, ảnh hưởng đến hệ thống radar và tín hiệu của tất cả chiến giáp biệt động!
Trong chớp mắt, ánh sáng điện quét qua mọi bóng tối, tia chớp như đuôi sao chổi bạc khổng lồ, thế giới sáng như ban ngày!
Lệnh của Anouchka không thể truyền đi, chiến thần đen vẫn bật chế độ phóng to tìm kiếm, cơn giông bão chưa từng có ảnh hưởng đến radar và tín hiệu của chiến thần đen, toàn bộ màn hình trên bàn điều khiển trở nên trắng xóa trong 1 giây, ánh sáng trắng bàng bạc được hệ thống dò tìm của chiến thần đen ghi lại một cách chân thực.
Màn hình phóng to quan sát mặt đất nhấp nháy mấy lần, nhiều hình ảnh hiện lên lộn xộn, Anouchka nheo mắt, đưa tay tắt chế độ phóng to tìm kiếm mặt đất.
Lần cuối cùng hắn nhìn vào màn hình, chiến trường không bao giờ thay đổi. Giãy dụa, thù hận, và cái chết.
Nhưng trong một khung hình tìm kiếm thoáng qua, một vệt sáng bạc bừng sáng trong bóng tối! Sấm sét xé toạc màn đêm, ánh sáng chói lòa cực hạn là điểm dẫn đường thị giác mạnh mẽ nhất, cuối ánh sét là sắc bạc tinh khôi tái sinh.
Anouchka ngẩn ra.
Màn hình của chiến thần đen ghi lại rõ ràng khuôn mặt đó.
Anouchka không hề chú ý đến khuôn mặt, mà lại bị đôi mắt trong khung hình thu hút hoàn toàn.
Ánh chớp lóe sáng trong đôi mắt ấy, rực rỡ như cực quang màu bạc, tia chớp xuyên qua màn đêm, để lại vệt sáng trong đôi mắt bạc.
Còn trùng sở hữu đôi mắt này lại không có cặp râu, đây là một á thư. Dưới ánh chớp, làn da trắng đến mức phát sáng, trên mặt còn vương những vệt máu loang lổ. Một tay cầm súng nện mạnh vào mặt một ong vàng, vỏ đạn rơi vãi lả tả.
Ánh mắt của á thư không mang vẻ chết chóc, căm thù như những tò vò mà Anouchka từng thấy, cũng không mang sự cuồng nhiệt với bạo lực, máu me, giết chóc đã khắc ghi trong gen trùng tộc qua hàng nghìn năm.
Nét mặt của á thư kia chỉ lộ rõ ý muốn bảo vệ thuần tuý, ong vàng đứng trước mặt anh ngã xuống, Anouchka thấy anh kéo một đứa trẻ nhỏ hơn bên cạnh mình đứng dậy, bóng trắng ôm đứa trẻ đó, quay người khuất bóng trong đêm đen.
Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, phản chiếu linh hồn. Khi Anouchka nhìn rõ đôi mắt ấy, mọi tưởng tượng, ký ức và ảo mộng về Fate đều trở nên rõ ràng.
Ánh chớp rực sáng màn đêm đen tối, soi rõ địa ngục của khổ đau và cái chết. Dòng trùng tò vò chạy trốn hợp thành con sông chết uốn lượn.
Anouchka đã quen với sự hiện diện của dòng sông tử thần, nó chảy xiết qua suốt đời sống quân ngũ của hắn, không bao giờ kết thúc.
Cho đến ngày hôm nay, cơn giông dữ dội của thiên nhiên đã cản trở chiến thần đen, cỗ máy giết chóc vĩ đại. Cho đến ngày hôm nay, hắn nhìn thấy một đôi mắt không thể nào xuất hiện trong thực tế.
Chỉ vì giây phút lơ là đó, sự tập trung của Anouchka tan vỡ, ánh mắt trở nên vô hồn, thế giới như chậm lại, tựa như chân không.
Bỗng chốc hắn cảm nhận được dòng máu đang cuồn cuộn trong cơ thể, nghe thấy tiếng chuyển động nho nhỏ của các bộ phận máy móc bên trong chiến thần đen, cảm giác đồng tử của mình mở rộng, cả trái tim đập dồn dập như bơm ra một niềm vui hoang đường, không lý do nào, không nguyên cớ gì, một niềm vui gần như bi thương.
Niềm vui này hung hãn hơn bất cứ chất kích thích nào, hơn thuốc thử hormone, hơn cả thuốc kích dục mạnh nhất. Trong suốt 23 năm qua, Anouchka chưa từng trải qua một cảm xúc dữ dội đến vậy.
Giọng nói ngang ngược bực dọc trong đầu hắn biến mất. Trong thời gian chậm lại như chân không này, hai giọng nói của trùng thủ thỉ bên tai hắn như thánh ca.
Thư phụ hắn nói: Khi gặp được trùng định mệnh, cơ thể con sẽ cho con biết, con sẽ biết cảm giác đó.
Fate nói: Anh không hiểu được những điều này, anh xa lạ với chúng đến mức không biết phải xử lý ra sao, nhưng tôi thì khác, nên tôi không thể dẫn anh vào con đường này vì anh không hiểu, đây không phải đáp lại mà chỉ là cách tôi thao túng anh.
Trên thế giới này chỉ có hai trùng dành cho hắn tình cảm chân thành, không vụ lợi và bảo vệ. Cũng chỉ có hai trùng này trong thế giới trần tục hỗn loạn và nguy hiểm này, đã dẫn dắt trái tim hoang mang của hắn.
Anouchka. Tiếng thở dài của Fate vang vọng trong thế giới chậm lại của Anouchka.
Từ khoảnh khắc này, Fate không còn là một bóng ma vô hình nữa.
Chính là anh, chính là á thư ấy, một giọng nói vang vọng từ hư vô thầm thì. Anouchka đưa tay chạm nhẹ vào khuôn mặt, máu và nước mắt hòa quyện chảy xuống, biểu cảm của hắn hoàn toàn trống rỗng.
... Ấn ký lại có thể xuất hiện ở đồng giới?
Cơn giông dữ dội chỉ chớp nhoáng trong 2 giây, radar của chiến thần đen nhanh chóng hiệu chỉnh lại ổn định, màn hình chuyên dụng để quan sát mặt đất hiện ra hình ảnh giám sát độ nét cao của một khu vực khác.
Anouchka sực tỉnh, lập tức điều chỉnh màn hình giám sát, nhưng dù hắn tua lại như thế nào cũng không thể nhìn thấy ánh bạc nữa.
Bỗng hắn tắt chiến thần đen. Chiến lược trong đầu và thân phận không cho phép hắn dễ dàng rời khoang can thiệp vào chiến sự. Thế nhưng sự tê liệt không kiên nhẫn, thờ ơ hung bạo sôi sục trước chiến tranh đều biến mất.
Anouchka đáp xuống từ buồng lái, chủ động bước vào con sông chết chóc bị pháo lửa thiêu rụi, lao về phía ánh bạc lóe sáng trong chốc lát, phớt lờ những câu hỏi ồn ào bất ngờ vang lên trong kênh nội bộ của biệt động.
...
Kênh đội: [???]
[Ủa ủa? Sao chiến thần đen lại đột nhiên hiển thị chế độ chờ?]
[Tổng tư lệnh ra khỏi phi thuyền rồi sao?]
[Vãi ò!?]
[Tư lệnh!!!]
[Nhanh chóng thông báo cho hạm đội truyền thông quân sự! Tuyệt đối không để Quân đoàn 3 biết biệt động hoặc Quân đoàn 1 can thiệp vào xung đột giữa hai đoàn!]
[Tôi sẽ lập tức cử một đội đi chặn robot trinh sát của Quân đoàn 3!]
[OMG! Tư lệnh đang suy nghĩ cái gì vậy!]
*
*
Thời Tấc Cẩn liều mạng chạy, phổi như muốn vỡ ra, trọng lượng của trùng con trong lòng khiến cổ tay anh tê rần.
Mười mấy phút trước, anh và Amy bị bầy trùng hỗn loạn cuốn trôi.
Nhưng Thời Tấc Cẩn không còn lo lắng nhiều, khi tách khỏi Amy, họ chỉ cách cổng quân sự chính thức của Quân đoàn 3 chỉ 50 mét! Amy mạnh hơn anh rất nhiều, lại có cánh, dù bò cũng có thể vào khu vực an toàn!
Hơn mười phút qua, Thời Tấc Cẩn cố gắng bảo toàn bản thân giữa đám đông trùng tộc hung hãn như những con bò tót điên cuồng. Thể chất hiện tại của anh tốt hơn gấp nhiều lần so với khi ở trái đất, dù sao đây cũng là chủng tộc ngoài hành tinh. Nhiều kinh nghiệm du lịch các quốc gia nguy hiểm ở thế kỷ 21 đều có thể áp dụng được, khả năng phản xạ của cơ thể này cũng theo kịp.
Vào thế kỷ 21, trước khi tham gia hội nghị tác giả, Thời Tấc Cẩn vừa kết thúc một chuyến du lịch đầy nguy hiểm. Chuyến du lịch diễn ra tại khu vực trung tâm của một số quốc gia nhỏ liên tục xảy ra chiến tranh, nơi tiền tệ giao dịch phổ biến là đạn dược và vũ khí. Anh đột ngột trở về nước cũng là do gặp hỏa hoạn trong quá trình sưu tầm tư liệu, nên đã đi theo tàu hải quân di tản để trở về nhà
Nhờ có kiến (xui) thức (xẻo) phong (vô) phú (cùng) của thế kỷ 21, Thời Tấc Cẩn bị va đập trong hỗn loạn đến mức suýt gãy hết xương, nát cả người nhưng vẫn luôn kiên trì, không gục ngã lần nào.
Thời Tấc Cẩn biết rõ số phận của những trùng tộc ngã xuống, trên đôi ủng anh còn dính bùn đất lẫn vảy vỡ.
Khi chỉ còn 10 mét cuối cùng để lao về phía trước, một chuỗi tia sét cực quang liên tục lóe sáng chiếu rọi đám đông, cả thế giới bỗng chốc sáng rực như ban ngày! Bỗng Thời Tấc Cẩn thấy một trùng con ngã lăn lóc cách mình 1 mét, đó là một bé tò vò, tóc bạc trắng, anh tưởng đó là Rolley và Raleigh, bầy trùng hoảng loạn sắp sửa giẫm đạp lên đứa trẻ.
Lúc Thời Tấc Cẩn nhận ra thì đã ôm đứa trẻ vào lòng, chỉ còn lại hai viên đạn.
Bây giờ! Bây giờ! Còn 5 mét nữa!
Mồ hôi chảy vào mắt Thời Tấc Cẩn, anh không chớp mắt, sắp đến khu an toàn thực sự rồi.
Đột nhiên!
Thời Tấc Cẩn nghe thấy tiếng trùng phía sau càng náo loạn hơn, tiếng rít thảm kinh hoàng vang lên như bản giao hưởng rầm rộ sau lưng anh, cũng ngày càng tiến gần về phía anh!
Tín hiệu này quá nguy hiểm, Thời Tấc Cẩn buộc phải quay lại quan sát tình hình. Bóng đêm che khuất tầm nhìn của anh, anh không có khả năng nhìn trong bóng tối như trùng cái, chỉ có thể nhờ những tia chớp lóe sáng trên bầu trời để vừa chạy vừa quan sát tình hình phía sau.
Phía sau Thời Tấc Cẩn là một mớ hỗn độn dày đặc, có công dân tò vò, có binh sĩ tò vò và ong vàng chiến đấu kịch liệt. Trong bầu không khí thấp thoáng bóng ma hai đội quân đang chiến đấu. Trên trời không chỉ mưa, mà còn rơi xác của những trùng tộc bại trận.
Nhưng một hiện tượng kỳ lạ xuất hiện trong đám trùng hỗn loạn. Thời Tấc Cẩn nhìn về phía sau, thấy xa xa trong đám trùng đen như có thứ gì đó đang "tách" ra.
Thứ đó không giống quả đạn, nhưng lại có sức mạnh như quả đạn, lao thẳng về phía Thời Tấc Cẩn! Nó như con thuyền cưỡi gió phá sóng, dũng mãnh xé tan đám trùng dày đặc! Mở ra một con đường thẳng tắp, mỗi lần tia chớp lóe lên, Thời Tấc Cẩn đều có thể thấy nó hất tung vô số trùng.
Sức mạnh bứt phá phi thường này quá bá đạo, binh lính hai phe trên trời giao tranh né tránh nó, bầy trùng bị nó xô đẩy sang hai bên, không thể cản nó lại!
Mỗi lần tia chớp lóe sáng, Thời Tấc Cẩn đều có thể thấy nó tiến lên một đoạn dài.
Da đầu Thời Tấc Cẩn tê rần, cảnh tượng này không khác gì phim kinh dị thế kỷ 21!
Thứ gì? Thứ gì! Trùng cấp cao của quân ong vàng?! Hay là tổng tư lệnh phân đoàn của ong vàng đích thân đến!?
Còn kém 2 mét.
Thời Tấc Cẩn nghiến răng tiếp tục tiến về phía trước.
1 mét.
Thời Tấc Cẩn đẩy mạnh trùng con vào khu an toàn, trùng xông vào khu an toàn liền chậm lại, khu an toàn đầy tò vò kéo nhau giúp đỡ đồng loại.
Thời Tấc Cẩn đẩy trùng con vào, lập tức được một tò vò cao lớn xa lạ ôm lấy!
Tò vò xa lạ hét lớn với anh: "Thân tộc! Cẩn thận phía sau!!"
Chỉ còn hai viên đạn cuối cùng trong khẩu súng của Thời Tấc Cẩn. Anh nắm chặt khẩu súng, quay đầu lại ngay lúc tia chớp lóa mắt như cực quang lóe lên lần nữa!
Mắt Thời Tấc Cẩn không thể cưỡng lại bản năng, vô thức nhắm mắt lại muốn né tránh ánh sáng chói lóa đó.
Nửa giây nhắm mắt, anh đã bị "thứ đó" túm lấy vai.
Chớp mắt, tia sét vụt qua, trong bóng tối Thời Tấc Cẩn mở mắt, tim đập thình thịch, tai ù ù, anh không chắc hệ thống có đang gào thét trong đầu hay không.
Đây là lần cận kề cái chết nhất của Thời Tấc Cẩn kể từ khi anh đến với thế giới này, thậm chí anh còn nghe thấy tiếng thở của tử thần phả trên má.
Xoang mũi Thời Tấc Cẩn nóng hổi, máu trào ra, thần kinh bị căng thẳng đến cực hạn, máu mũi không ngừng chảy, đầu óc trống rỗng.
Nhưng cái chết không giáng xuống.
Cái chết vuốt ve mặt của anh, cái chết có đầu lưỡi ẩm ướt nóng bỏng, mềm mại, run rẩy liếm sạch máu mũi của Thời Tấc Cẩn. Đầu lưỡi như rắn lướt qua, vô tình lướt qua môi Thời Tấc Cẩn.
Thời Tấc Cẩn nếm thấy vị máu tanh của chính mình.
"..."
Chần chừ nửa giây cũng là thiếu tôn trọng với viên đạn trong súng!
Thời Tấc Cẩn bắn liên tiếp hai phát vào bụng bóng đen, nã hết viên đạn cuối cùng.
Nhưng tiếng đạn va chạm vào kim loại vang lên, Thời Tấc Cẩn nhận ra bóng đen trước mặt đang mặc áo chống đạn!
Tia sét lại xé toạc bầu trời!
Thời Tấc Cẩn nheo mắt, trong mắt hiện rõ cảm xúc không thể kìm nén, ghê tởm, phản cảm, chán ghét.
Khi anh định mượn ánh sáng trắng của tia sét để nhìn rõ khuôn mặt của trùng trước mặt, trong nháy mắt, bóng trùng đen đã ôm anh chặt hơn, ấn mặt anh vào cổ.
Xương gò má Thời Tấc Cẩn va vào chiếc vòng cổ lạnh lẽo trên cổ của trùng kia, ngay sau đó anh bị trùng kia nhấc bổng lên không trung.
Khả năng nhìn chuyển động kém, Thời Tấc Cẩn chẳng nhìn rõ gì: ??
Khi đang bay lơ lửng, trùng đó thọc tay vào giữa phần bụng áp sát nhau của cả hai. Bàn tay của nó đã biến đổi thành dạng thú, nó đặt tay lên chỗ mà Thời Tấc Cẩn vừa bắn, đột ngột xé rách lớp áo chống đạn, những ngón tay thú sắc nhọn làm bị thương phần bụng, tạo ra vết thương giống như do súng bắn.
Nó tự làm mình bị thương, nắm chặt cổ tay Thời Tấc Cẩn, đưa tay Thời Tấc Cẩn ấn vào vết thương. Vết thương đó rất lớn, nòng súng đâm sâu vài cm.
Ngón tay Thời Tấc Cẩn cũng chạm vào mép vết thương. Ngón tay Thời Tấc Cẩn rất lạnh, trận mưa lớn khiến anh bị hạ thân nhiệt nghiêm trọng. Anh cảm thấy ngón tay mình ấn vào một khoang ấm áp, chật hẹp, những cơ bắp co thắt nhẹ nhàng, tạo nên cảm giác vừa ghê rợn vừa êm ái trơn nhẵn.
Vết thương nóng hổi và ấm áp, ngậm lấy ngón tay Thời Tấc Cẩn, xoa dịu những đốt ngón tay tê cứng.
Thời Tấc Cẩn và trùng xa lạ điên rồ này đã kết nối bằng máu, như hòa quyện thành một.
Dù Thời Tấc Cẩn có thể giữ bình tĩnh đến đâu cũng bị hành động âu yếm rùng rợn và kỳ quặc này làm khiếp sợ.
Não anh gần như tê liệt, nếu không sao lại nghĩ rằng hành động kỳ quặc này của trùng là để bù lại viên đạn vừa bắn trượt?
Sấm sét xé ngang màn đêm, lần này Thời Tấc Cẩn nhìn rõ thứ gần nhất trước mắt: Một vòng cổ ức chế hormone, một chiếc vòng đen lạ lẫm và mái tóc vàng ướt đẫm.
"... Anouchka?"
Tiếng lẩm bẩm lưỡng lự, yếu ớt thoáng qua bị lấp đi bởi tiếng mưa giông. Thời Tấc Cẩn bỗng cảm thấy trên cổ có một con rắn mềm mại, ấm áp đang trườn qua.
Con rắn di chuyển qua cổ Thời Tấc Cẩn, bám chặt bằng lực mạnh, hút vào da cổ, lực siết mạnh đến mức như muốn cắt đứt động mạch cổ. Da cổ Thời Tấc Cẩn nhói đau từng cơn.
Hơi thở nóng hổi của con rắn phả vào cần cổ trắng của Thời Tấc Cẩn khiến cổ đỏ bừng, mỗi nhịp thở gấp gáp và cuồng nhiệt như phổi sắp đến giới hạn, không còn khả năng duy trì sự sống. Con rắn buộc phải thở mạnh mới có thể hít vào không khí cần thiết để tồn tại.
Mỗi hơi thở của con rắn đều tràn đầy đau đớn và khát khao sinh tồn, khiến người nghe phát run.
Con rắn ướt át ấm áp trườn từ cổ lên tai Thời Tấc Cẩn, liếm vành tai, dái tai, sụn tai của anh.
Quân thư im lặng dùng gương mặt lạnh buốt không ngừng cạ vào mặt Thời Tấc Cẩn, ê a phát ra tiếng rên khao khao đáp lại.
"Hưm, ưm."
Thời Tấc Cẩn trợn tròn mắt.
?
Editor: Về ấn ký chân ái, trích từ 1 cmt bên Tấn Giang.
1. Kết luận
Tóm lại, có thể rút ra kết luận rõ ràng rằng: Ấn ký chân ái có thể tạo ra chỉ với một phía (mũi tên một chiều), khiến trùng bỏ qua các cá thể khác giới và chỉ tập trung vào một đối tượng duy nhất. Trường hợp cả hai bên cùng có ấn ký chân ái (mũi tên hai chiều) sẽ dẫn đến những ảnh hưởng sâu sắc hơn (tương tự như việc một người chết, người kia tự sát theo).
2. Phỏng đoán
Ấn ký chân ái có thể là vừa thấy đã yêu.
Ấn ký chân ái thực ra không liên quan đến giới tính.
Ấn ký chân ái có thể phai nhạt theo thời gian.
Ấn ký chân ái không nhận được hồi đáp hoặc thậm chí bị tổn thương bởi đối phương, ấn ký chân ái không ảnh hưởng đến việc trùng này có quan hệ với trùng khác sau này.
"Cậu chủ, tỉnh, tỉnh."
Amy lay nhẹ á thư đang nằm trên sofa nhưng á thư không tỉnh.
Bên ngoài trạm gác bỏ hoang, mưa lớn vẫn xối xả, tiếng pháo đêm đã tắt, tiếng la hét chém giết giữa tò vò và ong vàng cũng đã biến mất.
Thay vào đó là tiếng nước văng vẳng bị tiếng mưa át đi, tiếng sột soạt, tiếng rung động khi cánh vẩy mở ra.
Có lính tò vò đang bay ngang qua trạm canh gác.
Mưa đêm nay đen đặc, nước mưa như vô số chai mực bị đổ.
Amy chỉ biết những trùng chạy ngoài kia là tò vò, nhưng tại sao bọn họ lại chạy, tại sao hai quân đoàn ngừng giao tranh, tại sao những công dân đó lại liều lĩnh lao vào khu vực lân cận Quân đoàn 3 bất chấp mưa đen? Cậu không hiểu.
Amy học hệ chiến giáp ở trạm tuyển quân, am hiểu một trăm kiểu biến đổi biển sao, vòng xoáy dị thú, nhưng không giỏi đối phó với kỹ năng trinh sát ban đêm mà bộ binh cần học. Cách đây 1 tiếng, Amy đã nghe thấy tiếng rảo bước.
Giờ cảm giác bất an lại trào lên trong lòng Amy, cậu đẩy nhẹ cậu chủ, cậu chủ nhắm mắt ngã về phía chiếc ghế sofa rách nát, mí mắt run lên, thều thào đáp lại: "Amy?"
Amy: "Bên ngoài có rất nhiều công dân đi lại vỗi vã, con không nghe thấy tiếng bước chân hay tiếng vỗ cánh nào, thưa cậu, việc xuất hiện âm thanh bất thường ở khu vực cấm chiến như vậy rất đáng ngờ."
"Tôi mượn vòng tay trí não của cậu một lát." Thời Tấc Cẩn ngồi dậy, xoa mạnh má, cố gắng gượng dậy tinh thần.
Hệ thống chiếm lĩnh trí não của Thời Tấc Cẩn, vận hành ở chế độ quân sự với công suất tối đa từ chiều đến nay. Hệ thống điều khiển một nhóm chiến hạm ong vàng vô chủ nhảy qua điểm lỗ đen, đồng thời đấu trí đấu dũng với bộ phận công nghệ quân sự của tổng bộ ong vàng đang truy tìm chiến hạm, còn phải đề phòng công nghệ truy tìm IP công nghệ quân sự cấp cao từ bốn vùng sao.
Hệ thống hoạt động hết công suất, nhưng Thời Tấc Cẩn là người mang "buồng máy", chỉ có thể lực ở mức C. Suy nhược và mệt mỏi bao trùm tinh thần anh trong thời gian dài. Ngủ vài tiếng nhưng vẫn uể oải, anh bị Amy đánh thức, chỉ cảm thấy dạ dày co thắt dữ dội trào ngược axit.
Amy tháo vòng tay ra đưa cho anh.
Starnet khu vực Quân đoàn 3 không ổn định lắm, đêm nay mưa lớn bất thường, ảnh hưởng đến tần số tín hiệu của trạm gốc, Thời Tấc Cẩn mất nửa tiếng mới hiểu sơ hướng gió của bốn vùng sao.
Anh kinh ngạc lại tỉnh táo hơn một chút: ???
Mười quân đoàn, các người là đầu sắt à! Dám công khai lạm dụng quyền lực??
Dù rất bất ngờ, Thời Tấc Cẩn phân tích nhanh thông tin từ những tin đồn trên mạng, nhận ra sự thay đổi vi diệu trong xu hướng tình hình.
Các quân thư cấp cao có đặc quyền "nghỉ phép" từ mười quân đoàn đã dẫn quân tham gia, nhưng tổng bộ Quân đoàn 1 lại im lặng, không đưa ra bất cứ mệnh lệnh hay thái độ nào sao?
Luật bảo mật IP hành tinh đã được thực thi hơn một trăm năm, các hành tinh cấp cao che giấu IP, đặt ra vô số điều kiện để xin phép truy cập chỉ để độc quyền lợi ích của tầng lớp thống trị, chiếm đoạt tài nguyên của các hành tinh cấp cao.
Starnet đầy những IP hành tinh đặc quyền bị phanh phui, lần đầu tiên bức tường giai cấp bị phá vỡ một góc bởi những tác động từ cả trong và ngoài hành tinh.
Thư chất vấn của các trùng cấp cao Nam Bắc tắc nghẽn tổng bộ của Quân đoàn 1 thuộc tất cả các đơn vị quản lý! Quân đoàn 1 phải cử đại diện tổ chức họp báo, ra lệnh nghiêm cấm hành động của các quân thư đang nắm giũ vũ trang cấp hạm đội.
Nhưng tổng bộ Quân đoàn 1 chẳng thèm cập nhật thông báo trên web chính thức, đối với quân thư "nghỉ phép" của mười quân đoàn cấp cao, họ chỉ làm như không nghe không thấy!
Đôi khi, không lên tiếng cũng là một cách lên tiếng.
Thời Tấc Cẩn lập tức hiểu ra: Bên trong Quân đoàn 1 cũng có trùng muốn bảo vệ streamer Fate, nên họ mặc kệ trò hề này, chỉ cần đoàn quân nghỉ phép không can thiệp vào cuộc chiến của hai đoàn vào ngày 28, bề ngoài vẫn tôn trọng sự linh thiêng của cuộc chiến hoán vị. Đối mặt với IP khu vực Bắc Nam bị công nghệ quân sự làm lộ, vậy mà Quân đoàn 1 định giả chết cho qua chuyện!
Thời Tấc Cẩn cảm thấy nội tâm phức tạp.
Anh vẫn nhớ, Quân đoàn 1 là một trong những quân đoàn cấp cao đầu tiên được hưởng lợi từ câu chuyện . Vào giữa thời kỳ đăng tải , Mắt Mèo đã tuyển chọn một nhóm quân y từ Quân đoàn 1 để lên đấy.
Lúc bấy giờ hệ thống vẫn còn hạn chế, chỉ dám hoạt động trong hệ thống quân sự mười mấy giây rồi thoát ra. Khi đó nó vội vàng chỉ quét được một quân y của Quân đoàn 1 và một quý ngài lớn tuổi nắm tay thành công.
Nhìn vào tình hình hiện tại, Thời Tấc Cẩn mạnh dạn phỏng đoán rằng Quân đoàn 1 chắc chắn có hơn 2 quân thư trở lên vì "Quân Y" mà thành công bắt tay với quý ngài Mắt Mèo!
Hóa ra đằng sau những trò cười của 10 quân đoàn cấp cao là do lợi ích thay đổi, Thời Tấc Cẩn thầm cười trong lòng, đôi khi thiện cảm và bảo vệ của những sinh vật lợi ích dễ dàng bị kiểm soát đến vậy.
Mọi thứ diễn ra suôn sẻ hơn cả mong đợi, nhưng Thời Tấc Cẩn không hề vui mừng. Anh trả lại vòng tay trí não cho Amy rồi nói: "Chuẩn bị đi, chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức, tiếp tục tiến về hướng căn cứ quân sự của Quân đoàn 3."
Amy hoang mang, nhưng không hỏi gì, lập tức đeo vòng trí não liên lạc với anh em.
Thời Tấc Cẩn không để Amy nảy sinh lòng nghi ngờ, dù mệt mỏi vẫn ân cần giải thích cho cậu hiểu về tình hình biến động.
"Tôi nghi ngờ đội quân tò vò gần chúng ta nhất đã thất bại trong trận chiến vào nửa đêm qua. Quân đoàn ong vàng đang tàn sát những công dân tò vò còn sống sót. Công dân tò vò ở các khu vực lân cận đang đổ dồn về căn cứ quân sự này, nếu không họ sẽ chết. Trên Starnet đang chú ý ong vàng rất cao, tình cảnh của họ ngày càng tồi tệ, những ong vàng đổ bộ xuống hành tinh này đã lộ diện trước mắt Quân đoàn 3. Họ sẽ ngày càng điên loạn. Bên ngoài lúc này rất nguy hiểm và hỗn loạn, cậu hãy giải thích rõ ràng tình hình cho các anh em khác, khi xuất phát, hãy buộc tay lại với nhau để tránh bị dân lánh nạn bên ngoài tách ra."
Amy nghe vậy biến sắc, cậu gửi tin nhắn đầy vẻ nghiêm trọng và căng thẳng.
Thời Tấc Cẩn mở balo du lịch của mình, lấy ra một cuộn băng keo công nghiệp và một khẩu súng. Thời Tấc Cẩn biết dùng súng, thạo cả súng ngắn, súng lục, súng săn và súng trường. Khi đi du lịch khắp nơi trên thế giới, không phải quốc gia nào cũng an toàn như nước mình.
Anh mua khẩu súng ngắn này ở bộ phận hậu cần Black Shield, trong bà lô du lịch còn có 3 băng đạn.
Amy không thiếu vũ khí, cậu mạnh hơn á thư cậu chủ rất nhiều. Đai thắt lưng, đai đùi và đai bắp chân đều là vũ khí.
"Nhóm của Lumi đã tìm được thân trùng của quản lý, có hai trùng đã là kỳ thanh niên, nên đi theo nhóm thì Rolley và Raleigh sẽ rất an toàn." Sau khi Amy gửi tin nhắn xong bèn báo cáo với cậu chủ.
Thời Tấc Cẩn gật đầu, tấm lưng căng thẳng thả lỏng đôi chút, thế cuộc biến động Rolley và Raleigh ở bên cạnh trùng trưởng thành đã là kết quả tốt nhất.
Thời Tấc Cẩn mỉm cười với Amy, xé băng keo công nghiệp, dùng giọng điệu của cậu chủ nói: "Tiếp theo nhờ cậu rồi."
Amy sờ đầu, nét mặt căng thẳng khó coi bớt đi phần nào.
Vẻ điềm tĩnh của cậu chủ như neo thuyền, luôn mang lại cho trùng cảm giác mọi khó khăn đều có cách giải quyết.
Cậu vươn tay ra, chủ động giúp cậu chủ quấn băng keo công nghiệp, tay của họ dính chặt vào nhau, để tránh bị trùng lánh nạn xô đẩy tách ra.
Năm phút sau, Amy dang rộng cánh vẩy, che chở cậu chủ lao vào màn đêm.
Nhưng tình hình trong đêm mưa to còn tệ hơn họ tưởng tượng! Thời Tấc Cẩn lao trở lại màn mưa, chưa đầy năm phút đã đau đến mức mắt trắng xóa.
Trong màn mưa tối đen không thể phân biệt được bóng trùng, toàn là tò vò đang di tản! Họ im lặng hoảng sợ không dám phát ra tiếng động trong đêm tối, tất cả trùng loạng choạng bay về phía trước, vô số trùng chen lấn nhau, lao nhanh về phía trước, trên mặt đất đầy xác chết bị giẫm đạp đến chết.
Nếu Amy không có cánh, Thời Tấc Cẩn sẽ bị ngất đi trong dòng trùng hung hãn ngay phút đầu tiên bước vào bóng đêm. Anh dành chút thời gian để thích nghi, tìm đúng nhịp đi, giảm số lần va chạm.
Trùng lánh nạn vội tiến lên không hẳn đã theo đúng hướng, trong dòng trùng ai cũng bị cuốn trôi mất phương hướng, Thời Tấc Cẩn và Amy không thể tránh khỏi bị cuốn trôi khỏi vị trí tiến lên ban đầu, họ bị lạc giữa bầy trùng.
Sau 20 phút lang thang trong bầy trùng, tinh huống tồi tệ hơn xảy ra! Tiếng ồn của chiến giáp ong vàng ban đêm ngày càng đến gần, tiếp theo là tiếng súng nổ vang đội. Công dân tò vò đang di tản bỗng chốc rít chói tai.
Đoàn di tản hoàn toàn mất kiểm soát rơi vào hỗn loạn tột độ!
*
Cùng lúc đó, gần chuỗi 10 hành tinh của sao Bắc Cực.
"Thưa tư lệnh."
"Hạm đội trinh sát của chúng ta đã kiểm tra xong mười hành tinh thích hợp sinh sống gần sao Bắc Cực, nhưng kỳ lạ là không có quân ong vàng nào trong chuỗi mười hành tinh." Trùng phụ trách truyền thông quân sự báo cáo chi tiết.
Giọng nói truyền ra từ kênh đội vang lên dứt khoát lạnh lùng: "Tiếp tục kiểm tra sau chuỗi hành tinh 10, 20 và 100."
"Vâng."
Vùng sao Bắc Cực rộng lớn, nhưng khoa học kỹ thuật của biệt động cao hơn nhiều, chẳng bao lâu họ đã tìm thấy tàn quân của quân ong vàng ở khu vực trung tâm vùng sao Bắc Cực.
Trong lúc đó hạm đội truyền thông quân sự truyền lời của tổng tư lệnh: "Tổng bộ của ba quân đoàn cấp cao đóng quân tại vùng sao Bắc Cực đã gửi tin nhắn hỏi thăm, có dấu hiệu hình thành dị thú ở vùng sao Bắc Cực hay không, đồng thời đề nghị gọi video trực tuyến với ngài."
Tổng tư lệnh Cash vẫn kiên quyết từ chối, chỉ dặn dò một câu: "Xử lý tốt tin tức biệt động đến thăm, tôi không muốn nghe thấy những lời bàn tán."
"Vâng."
Nửa tiếng sau, trùng phụ trách truyền thông quân sự kết nối lại với tổng tư lệnh để báo cáo.
"Thưa tư lệnh, radar hạm đội đã phát hiện tín hiệu rõ ràng của tàn quân ong vàng."
Giọng điệu của trùng phụ trách truyền thông quân sự là lạ: "Nhưng số lượng có vấn đề, theo radar quân ta dò ra số lượng ong vàng lẻ tẻ đã lên đến quy mô chi đoàn mà hạm đội chủ lực của ong vàng còn có thêm một chiếc hạm chỉ huy. Những hạm đội này đang tiến về một hành tinh cảnh quan cấp cao, đội hình chiến hạm có xu hướng bao vây quỹ đạo hành tinh.
Trong kênh đội vang lên tiếng hỏi: "Còn bao xa đến nơi đó? Tên hành tinh mà ong vàng bao vây là gì?"
Truyền thông quân sự nhanh chóng truyền dữ liệu lên.
Bên trong chiến thần đen.
Anouchka mở thông tin dữ liệu, vòng tay trí não chiếu ra biểu tượng ảo, một hành tinh tuyết trắng bao bọc bởi kỳ quan vũ trụ hiện ra trước mắt.
Tên của hành tinh là Cực Quang Hổng.
Anouchka tìm kiếm ý nghĩa tên gọi của nó trên Starnet, đồng thời tìm hiểu về môi trường sinh thái sơ lược của hành tinh này.
Đây là một hành tinh có khí hậu mùa đông được xếp loại vào dạng hành tinh cảnh quan cấp cao, tài nguyên thiên nhiên không tương xứng với kích thước, tương đối khan hiếm, chỉ có một phần mười địa hình trên bề mặt hành tinh được phát triển và sử dụng, tất cả khu vực thích hợp cho cư trú đều xây dựng thành khu nghỉ dưỡng dưỡng sinh.
Vì diện tích sinh sống hạn hẹp, chỉ có 60.000 tò vò cấp cao sinh sống ở đây.
Theo đánh giá cấp độ hành tinh, tài nguyên của hành tinh này chỉ thuộc loại trung thấp, nhưng cảnh quan vô cùng tuyệt đẹp, vành đai cực quang bao quanh toàn cầu không bao giờ tan biến, cảnh quan thay đổi theo thời tiết bão tuyết, vô cùng ngoạn mục.
Cực Quang Hồng chỉ dựa vào cảnh quan mà được xếp hạng hành tinh cấp cao, được hưởng một loạt phúc lợi vận chuyển dành cho tầng lớp thượng lưu.
Anouchka nhìn vào hình ảnh ba chiều của hành tinh tuyết, đôi mắt vẫn là hai dòng sông máu đen ngòm.
Một lát sau, tân tổng tư lệnh ra lệnh cho hạm đội tăng tốc tiến lên, trước khi ong vàng đổ bộ xuống Cực Quang Hồng.
Hạm đội biệt động di chuyển rất nhanh, chỉ trong tích tắc đã đến khu vực quỹ đạo vũ trụ gần Cực Quang Hồng. Bộ phận truyền thông quân sự tuân thủ các điều khoản thực thi hệ thống, bắt đầu trinh sát toàn diện tình hình thực tế xung quanh Cực Quang Hồng, liên lạc với quan phụ trách khu vực này.
Bộ phận truyền thông quân sự nhanh chóng tổng hợp và báo cáo tất cả thông tin cho tổng tư lệnh.
"Hành tinh Cực Quang Hồng thuộc về tò vò cấp cao, có một phân đoàn tò vò đóng quân trên đó. Hiện tại, chúng tôi đã liên lạc với trùng phụ trách hành tinh này, trùng phụ trách cho biết tình hình hành tinh an toàn, chưa bị ong vàng tấn công."
Trùng truyền thông quân sự báo lại: "Tần suất tín hiệu chúng ta sử dụng hiện thuộc Quân đoàn 1. Trùng phụ trách khu vực Cực Quang Hồng tưởng chúng ta đang kiểm tra ong vàng, họ đã báo cáo với quân ta rằng hành tinh Orion số 56 cách đây 2 tiếng tính từ sao đã bị quân ong vàng tấn công cách đây 1 ngày."
...
Bên trong chiến thần đen
Anouchka nghiêng người, chống tay lên trán, chăm chú nhìn vào hình chiếu ảo của Cực Quang Hồng, không phản ứng với báo cáo của trùng truyền thông quân sự.
Mãi đến khi: "Hành tinh Chòm Orion số 56 là hành tinh bậc trung hỗn hợp, vừa có quân sự vừa có thể sinh sống là hành tinh lớn. Quân đoàn 3 và Quân đoàn Tò vò cùng đóng quân tại đây. Quân đoàn Ong vàng vi phạm quy định, đổ bộ xuống hành tinh 56, phá hủy tất cả các trạm phát tín hiệu khu vực tò vò. Trong vòng 10 tiếng, tò vò trên hành tinh số 56 không thể gửi tín hiệu cầu cứu ra ngoài. Mãi đến chiều ngày 26, tò vò trên hành tinh số 56 mới có thể liên lạc ra ngoài nhờ mạng lưới tín hiệu của Quân đoàn 3 tại địa phương."
"Một hành tinh cấp trung lại có hai quân đoàn cấp cao đóng quân?" Anouchka nhíu mày hỏi lại.
Trùng truyền thông quân sự: "Đúng vậy. Quân ta đã gửi đơn xin phép đến hành tinh số 56."
"Quân đoàn 3 số 56 đã gửi tin nhắn tỏ ý rằng quân ong vàng đã tấn công vô cớ một đoàn tàu vận tải tò vò đi đường tắt qua hành tinh số 56 vào ngày 26. Sau khi hạm đội ong vàng đáp xuống, họ vẫn tiếp tục tấn công và xâm nhập bất ngờ vào khu vực đóng quân của tò vò tại địa phương, bao vây tấn công quân đội và dân thường tò vò tại đó. Cho đến thời điểm hiện tại, quân ong vàng đã hạ cánh vẫn đang truy sát tò vò."
Anouchka ngồi thẳng dậy trên ghế lái, tim đập nhanh đột ngột.
Hắn phóng to biểu tượng hành tinh Cực Quang Hồng, thấy hành tinh số 56 ở rìa biểu tượng.
Lời của trùng truyền thông quân sự vang vọng trong đầu Anouchka, hắn đưa ra những từ khóa: Tàu vận tải vò tò gặp nạn, quân ong vàng tấn công vô cớ, đổ bộ mạnh mẽ không rõ nguyên nhân, trạm phát sóng bị phá huỷ, tín hiệu cầu cứu bị cưỡng chế cắt đứt.
Tín hiệu cầu cứu bị cưỡng chế cắt đứt, quân tò vò địa phương đến tận chiều ngày 26 mới miễn cưỡng truyền đi tin tức cầu cứu.
Bị cưỡng chế cắt đứt...
Anouchka nhíu mày, mắt lại đau nhức, không hiểu sao tim đập nhanh.
Vài từ khóa mơ hồ khiến Anouchka bực bội, hắn nhấn nút mic: "Lập tức khởi..."
Anouchka đột ngột nhe răng, răng nanh cắn thủng môi dưới, không chút báo trước đấm mạnh vào bảng điều khiển, siêu hợp kim phát ra tiếng nổ kim loại kinh khủng, tiếng ầm ĩ theo nút micro truyền ra, trùng truyền thông quân sự bỗng im lặng.
Anouchka kiềm lại cơn cuồng bạo và ham muốn giết chóc đang bùng lên. Mắt hắn lại rỉ ra máu khiến tầm nhìn càng thêm đỏ ngầu. Màu đỏ tươi đánh thức cơn ác mộng chôn sâu trong nội tâm hắn.
Trong cơn ác mộng, bàn tay ấy buông thõng, máu nhuộm đỏ sắc trắng, từng giọt máu nhỏ xuống từ đầu ngón tay như hạt sương đọng trên cánh hoa, hút lấy sức sống hé nở ra vẻ đẹp của cái chết.
Anouchka tắt micrô, ngồi trong ghế lái thở hổn hển, đầu đau như búa bổ.
Hai giọng nói gầm rú đan xen: Đừng nghĩ nữa! Đừng để anh ta ảnh hưởng đến anh nữa! / Hãy nhớ lại! Nhìn kỹ hơn một chút! Nhìn lại!
Anouchka nhắm chặt mắt, ngửa đầu ra sau, ép mạnh vào tựa lưng ghế lái, gân xanh nổi lên trên cổ.
Mắt hắn vỡ thêm nhiều mao mạch, một vệt máu chảy xuống từ mắt trái, vừa như nước mắt vừa như vết thương.
Trong cơn ác mộng, mặt đường nơi xảy ra tai nạn là nhựa đường, không có tuyết.
...
Quân Cash nhanh chóng nhận được mệnh lệnh mới: Đổ bộ lên hành tinh Orion 56.
Trùng truyền thông quân sự kinh ngạc!
Tại sao tổng tư lệnh luôn đưa ra những lựa chọn khó hiểu đến vậy! Giả sử Fate thực sự ở sao Bắc Cực! Hạm đội ong vàng đã đưa ra đáp án chuẩn rồi! Sao tổng tư lệnh có thể nhìn vào đáp án chuẩn mà vẫn chọn sai chứ!?
Tại sao lại từ bỏ đáp án chính xác mà chọn một hành tinh cấp trung vô nghĩa kia!?
Trùng truyền thông quân sự cảm thấy tuyệt vọng, hạm đội lại một lần nữa lên đường, hai tiếng trôi qua nhanh chóng, hạm đội biệt động đổ bộ xuống hành tinh Orion số 56.
Biệt động xuất hiện bất ngờ là nhát búa giáng đòn cuối cùng vào quân ong vàng, khiến cho trụ sở của Quân đoàn 3 đóng quân tại số 56 cũng phải hoảng hốt!
Nhưng hạm đội biệt động không hề liên lạc với bất cứ cơ quan quân sự nào trên hành tinh này. Hàng trăm ngàn hạm đội vây quanh hành tinh, hạm đội biệt động giống như ong vàng cách đây vài tiếng, chiến hạm bay lơ lửng trên quỹ đạo hành tinh, phái một đội quân chiến giáp đổ bộ.
Một chiến giáp đen khổng lồ và đáng sợ biến hình năm lần trong không trung, từ dạng chiến giáp hình thú to lớn thành dạng chiến giáp địa hình giống người. Nó như một viên thiên thạch khổng lồ rơi xuống vùng biển hành tinh số 56. Ngay lập tức động cơ dưới đáy chiến thần đen làm bốc hơi khu vực hạ cánh, nước biển bị đảo ngược do sự xuất hiện của nó mà bị đẩy ngược lên cuồn cuộn.
Chiến thần đen hoàn thành biến hình, sáu dãy đèn dẫn động động cơ trên đùi chiến giáp sáng rực, lướt đi trên mặt đất bằng lực đẩy, chỉ trong 10 giây, nó đã từ vùng biển di chuyển đến trung tâm nội địa, bỏ xa đội chiến giáp sau lưng.
*
Khi Anouchka hạ cánh, tâm trạng hắn vẫn bực bội.
Chiến thần đen chỉ mất 10 phút đã bay vòng quanh toàn bộ bề mặt của hành tinh lớn này. Trong 5 phút, Anouchka đã bay qua nhiều hiện trường thảm kịch ong vàng tập kích dân tò vò.
Đêm tối không thể che lấp tầm nhìn của chiến thần đen. Tia sáng đặc biệt từ thiết bị dò tìm của chiến thần đen có thể lọc bỏ bóng tối, trên màn hình điều khiển của Anouchka có một màn hình chuyên dụng, để phóng to tìm kiếm tình hình thực tế trên mặt đất.
Màn hình có độ phân giải cao, Anouchka có thể nhìn rõ biểu cảm trên khuôn mặt của từng tò vò đã chết.
Khung cảnh chiến tranh lặp đi lặp lại bao trùm khắp nơi, Anouchka đã quá quen thuộc với những hình ảnh này, tê liệt và bực bội len lỏi vào trái tim hắn, chút kiên nhẫn sinh ra do tâm trạng bất an đang nhanh chóng tan biến.
Đội chiến giáp của biệt động nhanh chóng tìm thấy căn cứ của Quân đoàn 3, thỉnh thoảng kênh đội vang lên tiếng báo cáo vị trí. Sau khi họ vào vị trí, tổng tư lệnh không lập tức đưa ra mệnh lệnh mới.
Trong kênh nội bộ, một giọng nói nửa công việc nửa thắc mắc vang lên: "Sao hành tinh này không bật hệ thống khí hậu vậy? Bão sấm sét dày đặc quá! Radar của tôi bị ảnh hưởng, hình ảnh kỹ thuật số bị hỏng nặng. Các cậu có gặp tình trạng này không?"
Một giọng nói vang lên: "Khi ong vàng đổ bộ đã phá huỷ trạm phát sóng của tò vò. Hệ thống khí hậu toàn cầu phụ thuộc vào mạng lưới toàn cầu, nếu không có trạm phát sóng, tất nhiên hệ thống khí hậu sẽ không hoạt động. Về vấn đề radar, cậu không cần lo lắng, hãy báo cho bộ phận thông tin kiểm tra, thay thế phần cứng cảm ứng mới."
Giọng nói trầm ấm cất lên: "Đừng than vãn, loại sấm sét này hiếm khi xuất hiện trên hành tinh cấp cao, chỉ xảy ra một lần trong trăm năm."
Giọng nói trẻ tuổi càu nhàu: "Muốn xem thì đi thẳng đến hành tinh cấp thấp không có hệ thống điều hòa khí hậu chẳng phải được rồi sao? Tôi xót cho cái radar của tôi đây!"
Kênh đội im lặng.
Anouchka đã hết kiên nhẫn, hắn nhấn nút micrô của đội: "Thu đội."
Ngay khoảnh khắc ấy!
Bầu trời đêm u tối bỗng bùng lên một tia sét khổng lồ rực sáng cả đường chân trời! Giống như có một gã khổng lồ đứng ở tận cùng thế giới, ném một ngọn giáo từ trên trời vào màn đêm hỗn loạn mang đến cái chết.
Tia sét ấy mang năng lượng cực lớn, ảnh hưởng đến hệ thống radar và tín hiệu của tất cả chiến giáp biệt động!
Trong chớp mắt, ánh sáng điện quét qua mọi bóng tối, tia chớp như đuôi sao chổi bạc khổng lồ, thế giới sáng như ban ngày!
Lệnh của Anouchka không thể truyền đi, chiến thần đen vẫn bật chế độ phóng to tìm kiếm, cơn giông bão chưa từng có ảnh hưởng đến radar và tín hiệu của chiến thần đen, toàn bộ màn hình trên bàn điều khiển trở nên trắng xóa trong 1 giây, ánh sáng trắng bàng bạc được hệ thống dò tìm của chiến thần đen ghi lại một cách chân thực.
Màn hình phóng to quan sát mặt đất nhấp nháy mấy lần, nhiều hình ảnh hiện lên lộn xộn, Anouchka nheo mắt, đưa tay tắt chế độ phóng to tìm kiếm mặt đất.
Lần cuối cùng hắn nhìn vào màn hình, chiến trường không bao giờ thay đổi. Giãy dụa, thù hận, và cái chết.
Nhưng trong một khung hình tìm kiếm thoáng qua, một vệt sáng bạc bừng sáng trong bóng tối! Sấm sét xé toạc màn đêm, ánh sáng chói lòa cực hạn là điểm dẫn đường thị giác mạnh mẽ nhất, cuối ánh sét là sắc bạc tinh khôi tái sinh.
Anouchka ngẩn ra.
Màn hình của chiến thần đen ghi lại rõ ràng khuôn mặt đó.
Anouchka không hề chú ý đến khuôn mặt, mà lại bị đôi mắt trong khung hình thu hút hoàn toàn.
Ánh chớp lóe sáng trong đôi mắt ấy, rực rỡ như cực quang màu bạc, tia chớp xuyên qua màn đêm, để lại vệt sáng trong đôi mắt bạc.
Còn trùng sở hữu đôi mắt này lại không có cặp râu, đây là một á thư. Dưới ánh chớp, làn da trắng đến mức phát sáng, trên mặt còn vương những vệt máu loang lổ. Một tay cầm súng nện mạnh vào mặt một ong vàng, vỏ đạn rơi vãi lả tả.
Ánh mắt của á thư không mang vẻ chết chóc, căm thù như những tò vò mà Anouchka từng thấy, cũng không mang sự cuồng nhiệt với bạo lực, máu me, giết chóc đã khắc ghi trong gen trùng tộc qua hàng nghìn năm.
Nét mặt của á thư kia chỉ lộ rõ ý muốn bảo vệ thuần tuý, ong vàng đứng trước mặt anh ngã xuống, Anouchka thấy anh kéo một đứa trẻ nhỏ hơn bên cạnh mình đứng dậy, bóng trắng ôm đứa trẻ đó, quay người khuất bóng trong đêm đen.
Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, phản chiếu linh hồn. Khi Anouchka nhìn rõ đôi mắt ấy, mọi tưởng tượng, ký ức và ảo mộng về Fate đều trở nên rõ ràng.
Ánh chớp rực sáng màn đêm đen tối, soi rõ địa ngục của khổ đau và cái chết. Dòng trùng tò vò chạy trốn hợp thành con sông chết uốn lượn.
Anouchka đã quen với sự hiện diện của dòng sông tử thần, nó chảy xiết qua suốt đời sống quân ngũ của hắn, không bao giờ kết thúc.
Cho đến ngày hôm nay, cơn giông dữ dội của thiên nhiên đã cản trở chiến thần đen, cỗ máy giết chóc vĩ đại. Cho đến ngày hôm nay, hắn nhìn thấy một đôi mắt không thể nào xuất hiện trong thực tế.
Chỉ vì giây phút lơ là đó, sự tập trung của Anouchka tan vỡ, ánh mắt trở nên vô hồn, thế giới như chậm lại, tựa như chân không.
Bỗng chốc hắn cảm nhận được dòng máu đang cuồn cuộn trong cơ thể, nghe thấy tiếng chuyển động nho nhỏ của các bộ phận máy móc bên trong chiến thần đen, cảm giác đồng tử của mình mở rộng, cả trái tim đập dồn dập như bơm ra một niềm vui hoang đường, không lý do nào, không nguyên cớ gì, một niềm vui gần như bi thương.
Niềm vui này hung hãn hơn bất cứ chất kích thích nào, hơn thuốc thử hormone, hơn cả thuốc kích dục mạnh nhất. Trong suốt 23 năm qua, Anouchka chưa từng trải qua một cảm xúc dữ dội đến vậy.
Giọng nói ngang ngược bực dọc trong đầu hắn biến mất. Trong thời gian chậm lại như chân không này, hai giọng nói của trùng thủ thỉ bên tai hắn như thánh ca.
Thư phụ hắn nói: Khi gặp được trùng định mệnh, cơ thể con sẽ cho con biết, con sẽ biết cảm giác đó.
Fate nói: Anh không hiểu được những điều này, anh xa lạ với chúng đến mức không biết phải xử lý ra sao, nhưng tôi thì khác, nên tôi không thể dẫn anh vào con đường này vì anh không hiểu, đây không phải đáp lại mà chỉ là cách tôi thao túng anh.
Trên thế giới này chỉ có hai trùng dành cho hắn tình cảm chân thành, không vụ lợi và bảo vệ. Cũng chỉ có hai trùng này trong thế giới trần tục hỗn loạn và nguy hiểm này, đã dẫn dắt trái tim hoang mang của hắn.
Anouchka. Tiếng thở dài của Fate vang vọng trong thế giới chậm lại của Anouchka.
Từ khoảnh khắc này, Fate không còn là một bóng ma vô hình nữa.
Chính là anh, chính là á thư ấy, một giọng nói vang vọng từ hư vô thầm thì. Anouchka đưa tay chạm nhẹ vào khuôn mặt, máu và nước mắt hòa quyện chảy xuống, biểu cảm của hắn hoàn toàn trống rỗng.
... Ấn ký lại có thể xuất hiện ở đồng giới?
Cơn giông dữ dội chỉ chớp nhoáng trong 2 giây, radar của chiến thần đen nhanh chóng hiệu chỉnh lại ổn định, màn hình chuyên dụng để quan sát mặt đất hiện ra hình ảnh giám sát độ nét cao của một khu vực khác.
Anouchka sực tỉnh, lập tức điều chỉnh màn hình giám sát, nhưng dù hắn tua lại như thế nào cũng không thể nhìn thấy ánh bạc nữa.
Bỗng hắn tắt chiến thần đen. Chiến lược trong đầu và thân phận không cho phép hắn dễ dàng rời khoang can thiệp vào chiến sự. Thế nhưng sự tê liệt không kiên nhẫn, thờ ơ hung bạo sôi sục trước chiến tranh đều biến mất.
Anouchka đáp xuống từ buồng lái, chủ động bước vào con sông chết chóc bị pháo lửa thiêu rụi, lao về phía ánh bạc lóe sáng trong chốc lát, phớt lờ những câu hỏi ồn ào bất ngờ vang lên trong kênh nội bộ của biệt động.
...
Kênh đội: [???]
[Ủa ủa? Sao chiến thần đen lại đột nhiên hiển thị chế độ chờ?]
[Tổng tư lệnh ra khỏi phi thuyền rồi sao?]
[Vãi ò!?]
[Tư lệnh!!!]
[Nhanh chóng thông báo cho hạm đội truyền thông quân sự! Tuyệt đối không để Quân đoàn 3 biết biệt động hoặc Quân đoàn 1 can thiệp vào xung đột giữa hai đoàn!]
[Tôi sẽ lập tức cử một đội đi chặn robot trinh sát của Quân đoàn 3!]
[OMG! Tư lệnh đang suy nghĩ cái gì vậy!]
*
*
Thời Tấc Cẩn liều mạng chạy, phổi như muốn vỡ ra, trọng lượng của trùng con trong lòng khiến cổ tay anh tê rần.
Mười mấy phút trước, anh và Amy bị bầy trùng hỗn loạn cuốn trôi.
Nhưng Thời Tấc Cẩn không còn lo lắng nhiều, khi tách khỏi Amy, họ chỉ cách cổng quân sự chính thức của Quân đoàn 3 chỉ 50 mét! Amy mạnh hơn anh rất nhiều, lại có cánh, dù bò cũng có thể vào khu vực an toàn!
Hơn mười phút qua, Thời Tấc Cẩn cố gắng bảo toàn bản thân giữa đám đông trùng tộc hung hãn như những con bò tót điên cuồng. Thể chất hiện tại của anh tốt hơn gấp nhiều lần so với khi ở trái đất, dù sao đây cũng là chủng tộc ngoài hành tinh. Nhiều kinh nghiệm du lịch các quốc gia nguy hiểm ở thế kỷ 21 đều có thể áp dụng được, khả năng phản xạ của cơ thể này cũng theo kịp.
Vào thế kỷ 21, trước khi tham gia hội nghị tác giả, Thời Tấc Cẩn vừa kết thúc một chuyến du lịch đầy nguy hiểm. Chuyến du lịch diễn ra tại khu vực trung tâm của một số quốc gia nhỏ liên tục xảy ra chiến tranh, nơi tiền tệ giao dịch phổ biến là đạn dược và vũ khí. Anh đột ngột trở về nước cũng là do gặp hỏa hoạn trong quá trình sưu tầm tư liệu, nên đã đi theo tàu hải quân di tản để trở về nhà
Nhờ có kiến (xui) thức (xẻo) phong (vô) phú (cùng) của thế kỷ 21, Thời Tấc Cẩn bị va đập trong hỗn loạn đến mức suýt gãy hết xương, nát cả người nhưng vẫn luôn kiên trì, không gục ngã lần nào.
Thời Tấc Cẩn biết rõ số phận của những trùng tộc ngã xuống, trên đôi ủng anh còn dính bùn đất lẫn vảy vỡ.
Khi chỉ còn 10 mét cuối cùng để lao về phía trước, một chuỗi tia sét cực quang liên tục lóe sáng chiếu rọi đám đông, cả thế giới bỗng chốc sáng rực như ban ngày! Bỗng Thời Tấc Cẩn thấy một trùng con ngã lăn lóc cách mình 1 mét, đó là một bé tò vò, tóc bạc trắng, anh tưởng đó là Rolley và Raleigh, bầy trùng hoảng loạn sắp sửa giẫm đạp lên đứa trẻ.
Lúc Thời Tấc Cẩn nhận ra thì đã ôm đứa trẻ vào lòng, chỉ còn lại hai viên đạn.
Bây giờ! Bây giờ! Còn 5 mét nữa!
Mồ hôi chảy vào mắt Thời Tấc Cẩn, anh không chớp mắt, sắp đến khu an toàn thực sự rồi.
Đột nhiên!
Thời Tấc Cẩn nghe thấy tiếng trùng phía sau càng náo loạn hơn, tiếng rít thảm kinh hoàng vang lên như bản giao hưởng rầm rộ sau lưng anh, cũng ngày càng tiến gần về phía anh!
Tín hiệu này quá nguy hiểm, Thời Tấc Cẩn buộc phải quay lại quan sát tình hình. Bóng đêm che khuất tầm nhìn của anh, anh không có khả năng nhìn trong bóng tối như trùng cái, chỉ có thể nhờ những tia chớp lóe sáng trên bầu trời để vừa chạy vừa quan sát tình hình phía sau.
Phía sau Thời Tấc Cẩn là một mớ hỗn độn dày đặc, có công dân tò vò, có binh sĩ tò vò và ong vàng chiến đấu kịch liệt. Trong bầu không khí thấp thoáng bóng ma hai đội quân đang chiến đấu. Trên trời không chỉ mưa, mà còn rơi xác của những trùng tộc bại trận.
Nhưng một hiện tượng kỳ lạ xuất hiện trong đám trùng hỗn loạn. Thời Tấc Cẩn nhìn về phía sau, thấy xa xa trong đám trùng đen như có thứ gì đó đang "tách" ra.
Thứ đó không giống quả đạn, nhưng lại có sức mạnh như quả đạn, lao thẳng về phía Thời Tấc Cẩn! Nó như con thuyền cưỡi gió phá sóng, dũng mãnh xé tan đám trùng dày đặc! Mở ra một con đường thẳng tắp, mỗi lần tia chớp lóe lên, Thời Tấc Cẩn đều có thể thấy nó hất tung vô số trùng.
Sức mạnh bứt phá phi thường này quá bá đạo, binh lính hai phe trên trời giao tranh né tránh nó, bầy trùng bị nó xô đẩy sang hai bên, không thể cản nó lại!
Mỗi lần tia chớp lóe sáng, Thời Tấc Cẩn đều có thể thấy nó tiến lên một đoạn dài.
Da đầu Thời Tấc Cẩn tê rần, cảnh tượng này không khác gì phim kinh dị thế kỷ 21!
Thứ gì? Thứ gì! Trùng cấp cao của quân ong vàng?! Hay là tổng tư lệnh phân đoàn của ong vàng đích thân đến!?
Còn kém 2 mét.
Thời Tấc Cẩn nghiến răng tiếp tục tiến về phía trước.
1 mét.
Thời Tấc Cẩn đẩy mạnh trùng con vào khu an toàn, trùng xông vào khu an toàn liền chậm lại, khu an toàn đầy tò vò kéo nhau giúp đỡ đồng loại.
Thời Tấc Cẩn đẩy trùng con vào, lập tức được một tò vò cao lớn xa lạ ôm lấy!
Tò vò xa lạ hét lớn với anh: "Thân tộc! Cẩn thận phía sau!!"
Chỉ còn hai viên đạn cuối cùng trong khẩu súng của Thời Tấc Cẩn. Anh nắm chặt khẩu súng, quay đầu lại ngay lúc tia chớp lóa mắt như cực quang lóe lên lần nữa!
Mắt Thời Tấc Cẩn không thể cưỡng lại bản năng, vô thức nhắm mắt lại muốn né tránh ánh sáng chói lóa đó.
Nửa giây nhắm mắt, anh đã bị "thứ đó" túm lấy vai.
Chớp mắt, tia sét vụt qua, trong bóng tối Thời Tấc Cẩn mở mắt, tim đập thình thịch, tai ù ù, anh không chắc hệ thống có đang gào thét trong đầu hay không.
Đây là lần cận kề cái chết nhất của Thời Tấc Cẩn kể từ khi anh đến với thế giới này, thậm chí anh còn nghe thấy tiếng thở của tử thần phả trên má.
Xoang mũi Thời Tấc Cẩn nóng hổi, máu trào ra, thần kinh bị căng thẳng đến cực hạn, máu mũi không ngừng chảy, đầu óc trống rỗng.
Nhưng cái chết không giáng xuống.
Cái chết vuốt ve mặt của anh, cái chết có đầu lưỡi ẩm ướt nóng bỏng, mềm mại, run rẩy liếm sạch máu mũi của Thời Tấc Cẩn. Đầu lưỡi như rắn lướt qua, vô tình lướt qua môi Thời Tấc Cẩn.
Thời Tấc Cẩn nếm thấy vị máu tanh của chính mình.
"..."
Chần chừ nửa giây cũng là thiếu tôn trọng với viên đạn trong súng!
Thời Tấc Cẩn bắn liên tiếp hai phát vào bụng bóng đen, nã hết viên đạn cuối cùng.
Nhưng tiếng đạn va chạm vào kim loại vang lên, Thời Tấc Cẩn nhận ra bóng đen trước mặt đang mặc áo chống đạn!
Tia sét lại xé toạc bầu trời!
Thời Tấc Cẩn nheo mắt, trong mắt hiện rõ cảm xúc không thể kìm nén, ghê tởm, phản cảm, chán ghét.
Khi anh định mượn ánh sáng trắng của tia sét để nhìn rõ khuôn mặt của trùng trước mặt, trong nháy mắt, bóng trùng đen đã ôm anh chặt hơn, ấn mặt anh vào cổ.
Xương gò má Thời Tấc Cẩn va vào chiếc vòng cổ lạnh lẽo trên cổ của trùng kia, ngay sau đó anh bị trùng kia nhấc bổng lên không trung.
Khả năng nhìn chuyển động kém, Thời Tấc Cẩn chẳng nhìn rõ gì: ??
Khi đang bay lơ lửng, trùng đó thọc tay vào giữa phần bụng áp sát nhau của cả hai. Bàn tay của nó đã biến đổi thành dạng thú, nó đặt tay lên chỗ mà Thời Tấc Cẩn vừa bắn, đột ngột xé rách lớp áo chống đạn, những ngón tay thú sắc nhọn làm bị thương phần bụng, tạo ra vết thương giống như do súng bắn.
Nó tự làm mình bị thương, nắm chặt cổ tay Thời Tấc Cẩn, đưa tay Thời Tấc Cẩn ấn vào vết thương. Vết thương đó rất lớn, nòng súng đâm sâu vài cm.
Ngón tay Thời Tấc Cẩn cũng chạm vào mép vết thương. Ngón tay Thời Tấc Cẩn rất lạnh, trận mưa lớn khiến anh bị hạ thân nhiệt nghiêm trọng. Anh cảm thấy ngón tay mình ấn vào một khoang ấm áp, chật hẹp, những cơ bắp co thắt nhẹ nhàng, tạo nên cảm giác vừa ghê rợn vừa êm ái trơn nhẵn.
Vết thương nóng hổi và ấm áp, ngậm lấy ngón tay Thời Tấc Cẩn, xoa dịu những đốt ngón tay tê cứng.
Thời Tấc Cẩn và trùng xa lạ điên rồ này đã kết nối bằng máu, như hòa quyện thành một.
Dù Thời Tấc Cẩn có thể giữ bình tĩnh đến đâu cũng bị hành động âu yếm rùng rợn và kỳ quặc này làm khiếp sợ.
Não anh gần như tê liệt, nếu không sao lại nghĩ rằng hành động kỳ quặc này của trùng là để bù lại viên đạn vừa bắn trượt?
Sấm sét xé ngang màn đêm, lần này Thời Tấc Cẩn nhìn rõ thứ gần nhất trước mắt: Một vòng cổ ức chế hormone, một chiếc vòng đen lạ lẫm và mái tóc vàng ướt đẫm.
"... Anouchka?"
Tiếng lẩm bẩm lưỡng lự, yếu ớt thoáng qua bị lấp đi bởi tiếng mưa giông. Thời Tấc Cẩn bỗng cảm thấy trên cổ có một con rắn mềm mại, ấm áp đang trườn qua.
Con rắn di chuyển qua cổ Thời Tấc Cẩn, bám chặt bằng lực mạnh, hút vào da cổ, lực siết mạnh đến mức như muốn cắt đứt động mạch cổ. Da cổ Thời Tấc Cẩn nhói đau từng cơn.
Hơi thở nóng hổi của con rắn phả vào cần cổ trắng của Thời Tấc Cẩn khiến cổ đỏ bừng, mỗi nhịp thở gấp gáp và cuồng nhiệt như phổi sắp đến giới hạn, không còn khả năng duy trì sự sống. Con rắn buộc phải thở mạnh mới có thể hít vào không khí cần thiết để tồn tại.
Mỗi hơi thở của con rắn đều tràn đầy đau đớn và khát khao sinh tồn, khiến người nghe phát run.
Con rắn ướt át ấm áp trườn từ cổ lên tai Thời Tấc Cẩn, liếm vành tai, dái tai, sụn tai của anh.
Quân thư im lặng dùng gương mặt lạnh buốt không ngừng cạ vào mặt Thời Tấc Cẩn, ê a phát ra tiếng rên khao khao đáp lại.
"Hưm, ưm."
Thời Tấc Cẩn trợn tròn mắt.
?
Editor: Về ấn ký chân ái, trích từ 1 cmt bên Tấn Giang.
1. Kết luận
Tóm lại, có thể rút ra kết luận rõ ràng rằng: Ấn ký chân ái có thể tạo ra chỉ với một phía (mũi tên một chiều), khiến trùng bỏ qua các cá thể khác giới và chỉ tập trung vào một đối tượng duy nhất. Trường hợp cả hai bên cùng có ấn ký chân ái (mũi tên hai chiều) sẽ dẫn đến những ảnh hưởng sâu sắc hơn (tương tự như việc một người chết, người kia tự sát theo).
2. Phỏng đoán
Ấn ký chân ái có thể là vừa thấy đã yêu.
Ấn ký chân ái thực ra không liên quan đến giới tính.
Ấn ký chân ái có thể phai nhạt theo thời gian.
Ấn ký chân ái không nhận được hồi đáp hoặc thậm chí bị tổn thương bởi đối phương, ấn ký chân ái không ảnh hưởng đến việc trùng này có quan hệ với trùng khác sau này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.