Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng, Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc
Chương 241: Cuộc họp - End
MRA
09/09/2024
Tốc độ trưởng thành của Jeanine khiến Thời Tấc Cẩn kinh ngạc.
Dù là kỹ năng dùng cảm xúc thật để nói dối, hay học theo cách kể chuyện của Fate, biết khi nào nên thể hiện sự đồng cảm, quan tâm, thành thật bộc bạch và thích hợp phô bày một số khiếm khuyết về cảm xúc khiến người ta tin rằng những lời thật lòng y nói cũng chân thực như bản tính lạnh lùng tàn nhẫn của y vậy.
Nếu Thời Tấc Cẩn mới đến đây gặp Vlad Jeanine bây giờ, anh tự xét lại bản thân, chỉ nghe giọng nói trên mạng và chỉ đọc chữ của Jeanine, bản thân anh ba tháng trước sẽ tin vào lời nói của Jeanine và dành cho y thiện ý cùng một chút tin tưởng đủ để gây chết người.
Đối đầu với một kẻ thông minh có ngộ tính cao là tự chuốc lấy khổ đau, đối đầu với một kẻ thông minh có ngộ tính cao lại căm ghét mình còn nguy hiểm hơn.
Nhưng trong khi Jeanine trưởng thành, Thời Tấc Cẩn cũng đang tiến về phía trước, chạy, thậm chí là lao vút.
Jeanine = rắc rối phát triển có ngộ tính cao. Ý nghĩ này chỉ lướt qua trong đầu Thời Tấc Cẩn rồi tan biến nhẹ nhàng.
Thời Tấc Cẩn nói với Jeanine: "Nhóm công nghệ đã thành công tháo rời bảng mạch lõi đầu tiên của AI sát thủ và tái cấu trúc mã AI mới. Chương trình lõi AI mới đã bị khóa nên chỉ tấn công dị thú, vẫn duy trì ba định luật bảo vệ với trùng tộc. Prometheus và tổng thự Viễn Đông đã hợp tác dẫn đầu, lấy đoạn mã này làm bản mẫu, toàn diện cập nhật đội AI chiến giáp do nhà máy quân sự Viễn Đông sản xuất."
"Kể từ hôm nay, AI chiến giáp ở Viễn Đông sẽ được phân thành hai loại với AI chiến giáp trên thị trường, loại trước là vũ khí chiến tranh thực sự, là cánh tay và vảy cánh của các chiến sĩ, là lính canh là đồng đội, còn loại sau chỉ là tấm khiên đồ chơi để chặn cửa."
Thời Tấc Cẩn bình tĩnh nói: "Hai ngày sau, vào ngày 18 trang web chính thức của Viễn Đông sẽ công bố sơ bộ thông tin chiến sự dùng đoàn AI mới hợp tác chiến đấu."
Jeanine trưởng thành rất nhanh, nhưng vẫn chưa đủ nhanh, y hít vào không tiếng động, mắt chớp một cái, nhắm chặt lại rồi mở nhanh ra, môi y khẽ mím lại rồi hé mở, vẻ kiêu kỳ và đúng mực trên mặt biến mất trong chốc lát, nọc độc đậm đặc mà Liên minh Thủ đô đã thấm vào tận xương tủy Jeanine đã biến mất. Lúc này gia chủ Jeanine đã trở thành Vladimir.
Đó là lần đầu tiên Vlad nhận ra công nghệ, lần đầu tiên hiểu rằng công nghệ có thể thay đổi thế giới, thay đổi tương lai.
Trong ba giây, Vlad chỉ nhìn Thời Tấc Cẩn, mắt mở to, một vẻ bối rối và sợ hãi mang vẻ thiếu niên thoáng qua trên mặt y.
Điều này có nghĩa gì? Điều này có nghĩa gì?? Tỷ lệ vận hành cao không ngừng nghỉ ngày đêm của nhà máy quân sự và nguồn tài nguyên khoáng sản phong phú của trùng tộc bốn vùng lướt qua nhanh chóng trong đầu Vlad Jeanine, sắp xếp hợp thành: Dị thú đan xen với lịch sử chủng tộc trùng tộc sắp đón ngày tận thế rồi. Không phải khẩu hiệu trên sách, không phải lời nói suông của trùng quân đoàn, không phải tiêu đề kế hoạch giả của đảng công nghệ để lừa kinh phí.
Vladimir đứng trước một kỳ tích khác... một kỳ tích của thế kỷ, y muốn nghi ngờ nhưng những lời nghi ngờ không thể hình thành trong đầu... không một chút nào cả. Đây là kỳ tích của Fate và sắp được kiểm chứng công khai thông tin trong những ngày tới, một trùng như Fate,thận trọng như vậy, muốn kiểm soát mọi thứ, sẽ không dùng chuyện này làm chiêu trò... Vladimir cố nghi ngờ, nhưng những gì nhảy ra từ trong lòng lại là từng khẳng định.
Vlad tin vào kỳ tích này, ngay cả trùng tộc đê tiện nhất, ghét thế giới nhất, khi nghe nói dị thú có thể hủy diệt nền văn minh trùng tộc, hủy diệt tất cả sự sống và hạnh phúc, chúng nó sắp đón ngày tận thế, họ cũng sẽ muốn tin tưởng.
Có những thứ tồn tại chỉ đơn giản có sức mạnh như vậy, chỉ cần viết một vài câu chuyện, nói vài câu là có thể khiến trùng tin rằng, thế giới mà trùng phải kiên nhẫn chịu đựng sự giận dữ và căm hận này, sẽ trở nên tốt đẹp hơn.
"Thông tin liên quan... xin hãy nói thêm cho tôi một số thông tin liên quan." Vlad Jeanine chậm rãi nói.
"Được." Thời Tấc Cẩn nhanh chóng tóm tắt thông tin cốt lõi về AI chiến giáp 2.0 có thể tiết lộ cho công chúng, đơn giản thông báo cho Vlad Jeanine về ưu thế công nghệ mới của kế hoạch này.
Giọng anh nhẹ nhàng nhanh gọn và sắc bén, âm điệu mang nhịp điệu, lời giải thích không có câu nào dài dòng khó hiểu, một bài giới thiệu về việc sử dụng AI mới và ưu thế chiến tranh mới có thể viết 4000 từ nếu đặt trên giấy, Thời Tấc Cẩn chỉ dùng một thời gian rất ngắn để trình bày tất cả, Vlad Jeanine nghe đến say mê.
Kết thúc chủ đề công nghệ, Thời Tấc Cẩn nói: "Công nghệ Jeanine cũng có góp vốn vào AI sát thủ đời đầu, chắc hẳn gia tộc Jeanine vẫn còn giữ một phần ý tưởng thiết kế và mã bỏ đi của nó."
Vlad Jeanine gật đầu: "Hiện tại trong kho của gia tộc vẫn còn lưu giữ bản nháp thiết kế giấy bỏ đi của năm đó."
Nói đến chuyện chính, Thời Tấc Cẩn cũng dùng cách xưng hô chính thức: "Ngài Fate cho rằng, AI sát thủ đã thành công phá vỡ chương trình bảo vệ đầu tiên, ngài Jeanine cũng nên có một phần quyền được biết. Ừm, nguyên câu của ngài Fate là..."
Vlad Jeanine lắng nghe rất chăm chú, cơ thể gần như nghiêng về phía trước một chút không thể nhận thấy.
"Mã chương tình của bức tường công nghệ đen nguy hiểm đã đục thủng, cánh buồm của thời đại trí tuệ toàn diện đã được giương lên, ngài là một trong những trùng tháo dây buộc buồm, ngài có quyền biết tin tốt này."
Thời Tấc Cẩn nói với giọng điệu bình tĩnh không mang chút cảm xúc cá nhân nào: "Ngài Jeanine, cảm ơn ngài đã kịp thời gửi toàn bộ AI sát thủ đến, ngài đã làm một việc tốt."
"... Vậy sao, tốt... tốt." Phản ứng của Vlad Jeanine chậm nửa nhịp.
Chuyện gì thế này? Vlad Jeanine lại gặp phải thứ không thể hiểu nổi.
Sau khi y đã làm rất nhiều chuyện không thể cứu vãn, Fate vẫn chọn cách thông báo trước cho y sau khi tạo ra kỳ tích: Kỳ tích đến từ nơi tay y đã chạm qua, y đã làm một việc đáng được ghi nhớ và truyền tụng. Đây là chuyện gì vậy? Vlad Jeanine nghĩ đến cảnh Sibyl Eye hình thành trong "Đồng Nghiệp", dù y biết mình chỉ chiếm ưu thế về thời gian và khoảng cách thông tin mà Hephaes lúc đó không biết, đóng góp duy nhất của y chp những điều này... là do trộm cắp lừa gạt và có động cơ khác.
Vlad Jeanine tin rằng Fate cũng biết rõ, nhưng Fate vẫn cảm ơn y. Dù chỉ là một khoảnh khắc nhận được sự thân thiện từ Fate,.hóa ra lại đơn giản như vậy.
Vlad Jeanine bỗng cảm thấy như bị lột da trong hoàn cảnh không thích hợp nhất, y còn muốn kích hoạt vảy đen trên lưng và bụng để xua đuổi cảm giác khó chịu này, nhưng vảy của y chỉ yên lặng ẩn dưới da, không hề động đậy. Vlad Jeanine cảm thấy dạ dày như bị dao cắt, tuyến lệ nóng lên. Y muốn rời khỏi đây, đi đến một nơi yên tĩnh, chìm vào ký ức, tìm xem liệu có từng có khoảnh khắc như thế này không.
Nhưng Jeanine phải ngồi đó, phải tiếp tục nói chuyện.
"Vừa hay hôm nay ngài có nhắc đến việc chọn ngẫu nhiên công nghệ Jeanine để đầu tư vào khu nghiên cứu khoa học của học phủ." Thời Tấc Cẩn đang vội, lại vừa mới dùng cảm nhận kỳ lạ một lần nên vẫn còn cảm giác khó chịu, anh không quá để ý đến Jeanine đang ngẩn ra, giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa lạnh nhạt: "Hiện tại Prometheus đã kích hoạt 16 dây chuyền công nghệ quân sự sản xuất chiến giáp AI, trừ đi những dây chuyền sản xuất đã được đặt trước, vẫn còn 7 dây chuyền sản xuất đang trong trạng thái chờ sử dụng."
Vladimir cụp mắt nhắm mắt rồi mở ra, vẻ ưu nhã sắc bén và mạnh mẽ kiêu hãnh chỉ có ở những trùng được nuôi dưỡng trong sự xa hoa và quyền lực của Liên minh Thủ đô lại trở về.
Giọng nói của Vlad Jeanine bình tĩnh và sắc bén: "Vừa hay ư? Quá nhiều điều vừa hay sẽ trở nên có chút gượng ép đấy, thưa quý ngài Sariel."
"Đội hình chiến đấu AI được cập nhật toàn diện vẫn còn 11 giây trễ, khu công nghệ của các ngài đã sử dụng AI sát thủ làm nền tảng mà vẫn còn độ trễ sao? Hoặc là có vấn đề với module công suất tính toán, nhưng nếu module công suất tính toán có vấn đề, Fate không thể nào ký duyệt sản xuất được. Vậy thì chắc chắn là công nghệ mạng radar bắt tín hiệu và phản hồi không theo kịp." Jeanine nói.
"Công nghệ mà Jeanine giỏi nhất và nổi tiếng nhất chính là hệ thống neo định tuyến đường lỗ đen. Cho dù trùng quân đoàn và phe phái Liên minh Thủ đô đối địch như nước với lửa, mười quân đoàn và biệt động vẫn có quan hệ kinh tế về mặt công nghệ với gia tộc Jeanine. Dù các phe phái bên trong đánh nhau tới chết, về mặt kinh tế và lợi ích vẫn bị trói buộc chặt chẽ thành liên minh, đó mới chính là liên minh." Giọng nói của Vlad Jeanine không lớn, vẫn giữ được âm điệu ưu nhã đến một mức độ nhất định.
Y ưu nhã mà sắc bén: "Ngay cả mười quân đoàn và biệt động còn phải bỏ ra một số công nghệ quân sự để đổi lấy công nghệ của Jeanine. Thưa quý ngài Sariel, ngài chỉ mang đến một tin tốt và ám chỉ rằng tôi có thể mua 7 dây chuyền sản xuất AI mới, điều đó không đủ để đổi lấy công nghệ neo định lỗ đen của Jeanine đâu, ngay cả một bản thiết kế tách rời cũng không đủ."
Thời Tấc Cẩn dùng một câu cắt ngang khí thế bình tĩnh mà sắc bén của gia chủ Jeanine: "Nếu 7 dây chuyền sản xuất không cần cậu phải mua thì sao?"
Vlad Jeanine khựng lại.
"Nếu câu hỏi mà ngài Fate viết trong sổ ghi chép cuộc họp là: Jeanine kết hợp công nghệ neo định lỗ đen với sức chiến đấu hoàn toàn tự động của đoàn chiến giáp AI, toàn lực phái đoàn chiến giáp AI đi khai phá sâu vào Bắc Cực, dù khai phá được bao nhiêu lãnh thổ vùng sao, định vị được bao nhiêu hành tinh cấp cao chưa khai thác, phát hiện bao nhiêu mỏ kim loại quý hiếm, nguyên tố hiếm, dầu năng lượng đá năng lượng khí năng lượng đã biết hoặc chưa biết bị tái cấu trúc do biển dị thú hoành hành..." Thời Tấc Cẩn nhìn thấy mái tóc đen của Jeanine khẽ lay động rất nhỏ, râu cảm xúc của Jeanine đã động đậy, trong lòng không khỏi thầm cười nhạt. Cảm xúc.
Thời Tấc Cẩn tiếp tục nói: "Diện tích vùng sao của ba vùng gộp lại cũng không bằng Bắc Cực, cho dù liên minh phóng ra bao nhiêu radar thăm dò, bản đồ sao của Bắc Cực vẫn luôn có những vùng sao không thể chiếu sáng. Dù mười quân đoàn có phân chia vùng săn bắn, sâu trong Bắc Cực vẫn còn rất nhiều vùng tối chưa khai thác."
"Đội ngũ công nghệ của cậu dám lắp đặt bao nhiêu công nghệ neo định để khai phá sâu vào Bắc Cực, đào được bao nhiêu hành tinh cấp cao chưa biết và vùng sao được đánh giá có thể ở được, cậu đều có thể cắm cờ Jeanine, Jeanine và Prometheus chia 73%." Thời Tấc Cẩn dùng giọng điệu bình thản nhất để ném ra quả bom.
Vlad Jeanine lại rơi vào trạng thái thất thần mà Thời Tấc Cẩn đã từng thấy một lần.
Anh không thúc giục, tiện tay lấy khăn tay từ túi áo vest ra, lau nước mắt và mồ hôi dính đầy mặt của Valentine do nhịp thở thấy đổi.
Jeanine thất thần là bình thường.
Nếu xem liên minh bốn vùng như một quốc gia chủ quyền thì những vùng chưa được khám phá trong vũ trụ đều là những lục địa chưa biết. Hiện nay nhiều kim loại, thực phẩm, vải vóc, nguyên tố, năng lượng, v.v... đang lưu thông trong liên minh, ban đầu đều là những sản phẩm được trùng quân đoàn đào ra từ những hành tinh khai phá. Chính những yếu tố cơ bản này đã từng bước tạo nên thời đại siêu công nghệ trùng tộc hiện tại. Tất cả các quỹ đạo phát triển xã hội từ 0 đến 1 đều như vậy: Khai thác bản địa, khai phá lục địa mới, phát hiện hệ thống vật chất mới, xé bỏ tấm mạng che đậy điều chưa biết của thế giới, nắm bắt thế giới.
Hợp tác mà Thời Tấc Cẩn đề xuất lúc này tương đương với việc cung cấp miễn phí cho Jeanine một giấy phép cướp bóc hợp pháp của hoàng gia, dùng vàng từ lục địa mới phong phú và tìm kiếm hạt giống cao su đặt nền móng cho công nghiệp hiện đại làm mồi nhử ở phía trước, khích lệ Jeanine đầu tư công nghệ, rồi để y tìm cách thuê mướn quân thư đang nhập ngũ cũng được, mua đứt thời gian làm việc nửa đời sau của vô số quân thư đã giải ngũ cũng được, thúc đẩy những phe phái trùng công nghệ như Jeanine chủ động đóng góp xây dựng cơ sở hạ tầng tuyến đường Bắc Cực.
Phần thưởng của Jeanine là chỉ cần tìm được hành tinh cấp cao nào, y đều có thể chọn trước, cắm cờ lãnh chúa trước. Miễn là y chịu chi tiền, chi nhiều tiền, bỏ ra sức lực tới chết, lấy đi đủ nhiều chiến giáp AI từ phía Fate, lúc còn sống thậm chí có thể "mua" được nửa khu vực lý của Bắc Cực.
Chỉ cần y có bản lĩnh giữ được nó.
"Lời mời rất có sức hấp dẫn." Vlad Jeanine suy nghĩ một lúc, rồi thận trọng và nhanh nhạy nói: "Có chuyện lớn gì sắp xảy ra à, Viễn Đông tạm thời không rút ra được phần vũ trang vốn có để đi khai hoang?"
Vlad Jeanine dừng lại vài giây, nuốt xuống một câu: Có liên quan đến biệt động trong câu chuyện không? Y không nói thêm nữa, tiếp nhận phần kỳ tích hôm nay đã đủ nhiều rồi.
Thời Tấc Cẩn dùng tay đỡ mặt Valentine, nhẹ nhàng lắc một cái, lau những giọt mồ hôi bên mặt kia cho cậu. "Tôi không phải là cậu Fate, tôi sẽ không giải đáp điều gì cho ngài, nói tiếp đi, ngài Jeanine."
Thật là hoang đường, Vlad Jeanine lại thở phào nhẹ nhõm.
Vlad Jeanine im lặng một lúc, rồi nói tiếp: "Ngài muốn tôi đưa ra công nghệ để làm con chó săn mới cho Viễn Đông, nếu chiến giáp AI mới thực sự tốt như ngài nói, sau này bắt đầu khám phá ra ngoài chắc chắn không chỉ có mình tôi là trùng phe công nghệ, vậy mà ngài lại muốn cho tôi 7 dây chuyền chiến giáp AI? Các khu khác đâu phải không có gia tộc công nghệ nắm giữ công nghệ tuyến đường."
Thời Tấc Cẩn cười một tiếng bèn lắc đầu: "Đôi khi, phe phái công nghệ các ngài sẽ có một số kỳ vọng không thực tế về quân bài của mình. Ngài nói nghe như thể chiến giáp AI kiểu mới chỉ cần lắp thêm công nghệ neo định của Jeanine là có thể chiến thắng tất cả vậy? Mọi gia tộc công nghệ đều có thể thuần hóa chúng sao?"
"Không phải vậy đâu." Giọng Thời Tấc Cẩn vẫn lạnh nhạt, nhưng rất nghiêm túc: "Chiến giáp AI của Viễn Đông quả thật có độ trễ thấp, nhưng không phải chỉ huy nào cũng có thể tùy tiện sử dụng chúng được."
"Một khi độ phản ứng của đội hình chiến giáp AI bắt kịp các quân thư thực thụ, nó sẽ cần được chỉ huy bởi một quân thư thực sự đã trải qua các trận chiến quy mô lớn và phải là một quân thư dày dạn kinh nghiệm, có thể tự thiết lập đội hình chiến đấu. Hệ thống AI mới của chiến giáp AI không có chức năng tự học, chúng chỉ là những công cụ và đồng đội tốt hơn, chứ không phải là AI sát thủ."
"Dù là mời các quân thư đang tại ngũ hay đã giải ngũ, chi phí nhân lực đó cũng không thể theo kịp tốc độ ra đời của các quân đoàn AI." Thời Tấc Cẩn bật cười: "Chỉ cần ngài nếm được lợi ích từ 7 dây chuyền sản xuất này, ngài chắc chắn sẽ không hài lòng với việc chỉ tuyển 7 quân chỉ huy cho các dây chuyền đó. Gia tộc Jeanine là một gia tộc hào phú dựa vào tuyến đường lỗ đen,không thiếu kim loại để chế tạo chiến giáp, ngài chắc chắn sẽ tiếp tục đầu tư sản xuất, những tài nguyên đào được từ vùng biên giới phía Bắc chưa biết đủ xứng đáng để ngài làm như vậy."
Câu nói này của Thời Tấc Cẩn không phải nói quá, việc Anouchka có thể đào được nhánh Quỳnh Dao đã tuyệt tích trên thị trường nhiều năm chứng tỏ rằng hệ sinh thái vùng sao ở sâu trong biên giới phía Bắc đã quay trở lại thời kỳ còn sớm hơn nữa, những tài nguyên tuyệt chủng trên thị trường chỉ có thể nhiều hơn mà thôi.
Thời Tấc Cẩn dừng lại một chút, nói với giọng điệu bí hiểm thường thấy của giới trẻ: "Ngài sẽ hiểu khi nhìn thấy danh sách sản phẩm hoàn trả được liệt kê trong hợp đồng mới nhất."
"Hơn nữa công nghệ tuyến đường của Jeanine đứng đầu Liên minh Thủ đô, nếu không thì cũng không thể từ một gia tộc tầm trung vươn lên đỉnh cao được." Lúc này Thời Tấc Cẩn lau sạch mặt Valentine, tiện thể ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Jeanine: "Ngài Fate muốn mở rộng tuyến đường cơ sở hạ tầng của Bắc Cực, công nghệ tuyến đường của Jeanine là tốt nhất, ngài còn mang đến AI sát thủ nữa, đây là việc có lợi cho cả đôi bên mà sao phải suy nghĩ nhiều như vậy. Sao thế, ngài không phải là trùng giỏi nhất sao?"
Câu nói này không có ý thân thiện, cũng không có ý châm chọc, chỉ là bình tĩnh kể lại và hỏi ngược lại.
Vlad Jeanine cụp mắt rồi lại nhắm mắt lại. Trong vài giây này, Thời Tấc Cẩn có thể thấy vai y căng cứng như đá, vài đường cơ bắp hơi nổi lên dưới bộ vest, hơi giống những đường nét của bức tượng Hy Lạp trong phòng triển lãm nghệ thuật.
Thời Tấc Cẩn: "..."
Lời này cũng không có ý châm chọc mà.
"Nghe có vẻ như một thương vụ lỗ vốn." Vlad Jeanine mở mắt ra: "Fate chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn cả, về cuộc hợp tác này, ngài ấy còn viết gì vào sổ ghi chép dành cho tôi nữa? Những lời có thể khiến tôi đưa ra lựa chọn quyết định."
Thời Tấc Cẩn nhận ra đồng tử đen của Jeanine sâu thẳm như một lỗ đen, lại phủ một lớp ẩm ướt mỏng, một số cảm xúc dường như đậm đặc đến mức sắp trào ra từ đôi mắt.
Thời Tấc Cẩn không cố gắng phân biệt những cảm xúc đậm đặc này, hệ thống không nhắc nhở tiến độ cốt truyện nhảy vọt, chủ đề hiện tại của họ cũng không phải là Valentine, ngoài hai việc này ra Thời Tấc Cẩn sẽ không chủ động lắng nghe cảm xúc và suy nghĩ sâu sắc của Jeanine. Hiểu biết sẽ tạo ra một mối quan hệ vô hình, mối quan hệ duy nhất mà Thời Tấc Cẩn muốn duy trì ổn định lâu dài với Jeanine chỉ là mối quan hệ công việc đen trắng rõ ràng trên hợp đồng, những thứ khác anh không có thời gian và cũng sẽ không lãng phí thời gian. Giống như cảm giác khó chịu khi nhìn lỗ chân lông qua kính lúp, một lần là đủ rồi.
Thời Tấc Cẩn đáp lại bằng giọng điệu lạnh lùng không đổi: "Ngài Fate nói: Cậu sẽ kiếm lời, nhưng tôi sẽ không bao giờ lỗ. Hiện tại không lỗ, tương lai cũng không lỗ, nếu cậu không nhìn thấy điều đó, hãy cố gắng trưởng thành."
Vlad Jeanine nhìn chằm chằm vào Sariel tóc bạc vài giây: "Hợp tác vui vẻ."
Thời Tấc Cẩn không để tâm đến một lần thăm dò nữa của Jeanine, chỉ cần duy trì hình tượng của hai nhân vật rạch ròi, không có bằng chứng chính xác và bị vạch trần trước mặt, dù Jeanine nghi ngờ đến trời xanh, anh - Destiny Sariel cũng không liên quan gì đến streamer Fate.
"Bây giờ nói vui vẻ thì quá sớm." Thời Tấc Cẩn dùng giọng điệu nhẹ nhàng và lạnh lùng để châm chọc Jeanine một chút: "Đợi xem xong các yêu cầu hợp đồng mà cậu tôi viết, ngài vẫn vui vẻ thì mới là tốt nhất. Hợp đồng sẽ được gửi đến hòm thư của tập đoàn Jeanine trước 20 giờ tối nay."
Vlad Jeanine lại nở một nụ cười, một nụ cười kéo dài vài giây, môi không động đậy, trong sự im lặng ngắn ngủi, Jeanine không có biểu cảm gì lớn y chỉ hơi cong mắt lại, không nói một câu châm chọc nào. "Được thôi."
Thời Tấc Cẩn: "..."
Anh hiếm khi chủ động hỏi hệ thống một lần, [Độ sáng của lá bài nhân vật Jeanine có thay đổi không?]
Hệ thống giữa lúc bận rộn trả lời: [Không có đâu ạ.]
"Ah hả..."
Thời Tấc Cẩn và Vlad Jeanine đồng thời im lặng, nhìn về phía Valentine.
Valentine đang ngẩn người bỗng nhiên gập chân cúi lưng như bị ai đó đấm mạnh vào bụng, đôi mắt xanh lục ngây ngốc nhắm lại, Valentine phát ra một tiếng rên dài mơ hồ từ cổ họng. "... Lợi đau quá..."
1
"...Hử?" Valentine nằm nghiêng mở mắt ra, trước tiên nhìn thấy một mảng quần tây trắng.
Chất liệu quần có vẻ mềm mại và bóng bẩy, đường may tinh tế, vừa mềm mại vừa ôm dáng, bề mặt vải lấp lánh ánh bạc mờ, ánh bạc đến từ những đường vân tự nhiên kỳ lạ như vảy cá hoặc lông vũ trên bề mặt vải, những đường vân này rất mịn và nhỏ, chỉ khi nhìn gần mới có thể thấy rõ.
Valentine sống ở Mắt Mèo nhiều năm, mọi thứ ăn mặc đều xa xỉ bậc nhất, cũng cảm thấy chất liệu của bộ vest trước mặt chắc chắn được làm từ da của một loài dị thú hiếm và ít, chắc cũng rất ấm... Valentine hơi mơ màng nghĩ, chủ nhân của bộ quần này có vẻ chỉ mặc một lớp quần duy nhất? Đường nét đùi trông cũng khá đẹp, đường nét đùi của người mẫu nam hàng đầu, tỷ lệ mỡ cơ thể chắc chắn rất thấp. Chỉ một chiếc quần tây mỏng tanh mà có thể chống chọi với nhiệt độ cực đoan của Viễn Đông? Chất liệu da dị thú ghê gớm thật... chỉ là sao trên đó hình như có vết nước mắt nước mũi nước bọt?
1
Khoan đã... tại sao mình lại gần như vậy? Sao tay mình lại ôm đùi này? Valentine từ từ ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt của Destiny đang nghiêng đầu nhìn xuống. Trong giây phút trước khi đầu óc Valentine trống rỗng, cậu còn đang nghĩ: Ồ đây là chân của Destiny, quản lý hình ảnh của anh ấy cũng quá mạnh rồi, nhìn từ góc độ ngước lên cũng là khuôn mặt cấp độ mô hình, hàng mi cụp xuống nhìn người ta và đường cong hàm cũng quá tuyệt... Hả? Khoan đã?
Thời Tấc Cẩn: "Cậu tỉnh rồi à. Có cảm thấy đau đầu không?"
Mắt Valentine đột nhiên trống rỗng, miệng hé mở, Thời Tấc Cẩn đưa tay giữ cằm cậu lại, dịu giọng nói: "Thuốc tê mới hết tác dụng, đầy nước bọt trong miệng, cẩn thận một chút."
Valentine nuốt nước bọt: "..."
Cậu từ từ lật người nằm ngửa, rồi lại đối diện với ánh mắt của bạn thân.
Vlad Jeanine sẽ nói bằng giọng an ủi tương tự: "Hiệu quả của nửa liều thuốc an thần rất thành công, cậu tỉnh dậy sớm hơn thời gian dự tính, 35 phút 16 giây, chúc mừng, một lần tỉnh táo cực hạn rất thành công."
Valentine: "..."
Cậu từ từ, từ từ nhấc một cánh tay lên, muốn che mặt lại.
Sau đó Valentine nhìn thấy một chiếc găng tay trắng trong tay mình, bị kéo mạnh xuống, một cúc của chiếc găng tay đã bị bung ra: "..."
Trong một khoảnh khắc, một siêu tân tinh sắp tắt trong vũ trụ bỗng nổ tung trong đầu Valentine. Mọi thứ chói lòa đến cực điểm rồi vỡ vụn, sự sống tàn lụi, vạn vật im lặng. Cuối cùng âm thanh vang lên là tiếng nước chảy, một dòng chảy xiết từ toàn thân của Valentine dâng trào lên, đổ vào não bộ, Valentine gần như ngất đi một lần nữa vì cảm giác máu dồn lên não.
Muốn chết quá, muốn bị cơn lũ cuốn trôi mất xác luôn đi.
Lần đầu tiên Valentine khao khát trốn tránh đến vậy, muốn gọi Valentine nhỏ trong sâu thẳm tâm trí thức dậy, để cậu đối mặt với tất cả sự sụp đổ này.
Hãy ra đây đi, Valentine nhỏ, nửa não của ta, giáp trụ và lá chắn của ta!
1
Valentine nhìn chằm chằm vào khoảng không trong 10 giây, ý thức nhỏ bé trong sâu thẳm tâm trí vẫn ngủ ngon lành, bất động như sẽ ngủ mãi cho đến tận thế.
... Cái tên vô tích sự trong lúc quan trọng này!
"Valentine?" Một giọng nói nhẹ nhàng hơn gọi.
Valentine lấy một tay che mặt, giọng ồ ề: "Có... cho em thêm 5 phút nữa, em đang nghĩ về những chuyện nghiêm trọng đã trải qua để hàn gắn trái tim và danh dự đã tan nát, 5 phút thôi, để em tự chữa lành."
Một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Đứng dậy đi, thêm 5 phút nữa, ngài Sariel sẽ thực sự phải đi rồi. Cả hai đã nói chuyện 3 tiếng trước đó, cả bọn lại đợi cậu thêm nửa tiếng nữa, bây giờ đã 12 giờ trưa rồi."
Giọng nói nhẹ nhàng hơn nói: "Valentine, tôi còn chưa tặng quà cho cậu nữa, cậu có muốn nghe không?"
Valentine đột ngột bỏ tay xuống, chống người ngồi dậy trên ghế dài, trợn tròn mắt: "Quà gì cơ? Không phải, đã 3 tiếng trôi qua rồi sao?"
Thời Tấc Cẩn chỉ về phía bàn trà gần đó: "Chúng ta sang đó nói chuyện nhé, tiện thể bổ sung thêm nước cho cậu."
Vlad Jeanine đứng dậy: "Dù sao ai mà có thể mở trừng mắt trong nửa tiếng, khóc đến mức..." Jeanine mỉm cười nắm lấy tay Valentine đang cào vào quần tây của mình: "Thưa quý ngài đáng kính, buông tay ra."
1
Thời Tấc Cẩn thuận thế đứng dậy, đi về phía bàn trà. Valentine phía sau với vẻ mặt dữ dằn lí luận với Jeanine đôi câu rồi nhanh chóng bước khỏi ghế dài, cùng Destiny ngồi xuống.
Bàn trà hình tròn, mỗi chiếc ghế trà đều được đặt đúng vị trí, cách nhau một khoảng nhỏ. Valentine vừa ngồi xuống, hai tay nâng đệm ghế, định kéo lê nửa khoảng để ngồi sát Destiny. Đột nhiên Valentine cảm thấy chân ghế của mình gặp phải lực cản, cậu cúi đầu nhìn, một chiếc ủng quân đội đen bóng loáng đang kẹp bên cạnh chân ghế của cậu.
Valentine ngẩng đầu nhìn, một khuôn mặt em bé vô cảm đang nhìn chằm chằm vào cậu. Giây tiếp theo: "Này! Anh làm gì vậy!" Valentine hét lớn.
"... Phó quan Amon?" "Quân Viễn Đông!"
"Á!" Valentine kêu lên ngắn gọn, vội vàng nắm chặt thân ghế, cơ thể đột ngột bị nâng cao, cậu theo bản năng muốn bám vào lưng ghế để giữ thăng bằng nhưng lưng ghế là gỗ hoa văn tinh xảo rỗng, hình dáng lại thấp và tròn, Valentine với tay về phía sau, đột nhiên chạm phải một cái đầu đội mũ quân đội. Evan Amon: "...Đừng để nước bọt chảy lên đầu tôi. Xin mời."
"..." Valentine lại bắt đầu thấy đau tay, cậu run rẩy lịch sự phản bác: "Đó là tác dụng phụ của thuốc."
Vlad Jeanine ngồi xuống rồi lại đứng lên, đứng yên tại chỗ. Thời Tấc Cẩn đưa tay ra một nửa, cũng có chút do dự.
Evans Amon im lặng đã lâu đột nhiên hành động.
Nhưng hắn chỉ nắm lấy lưng ghế của Valentine Von, nhấc bổng cả người lẫn ghế của ngài Mắt Mèo lên, rồi đặt xuống phía bên kia bàn tròn.
Sau đó phó quan Amon cung kính rút lại mũ quân đội từ tay quý ngài Mắt Mèo đang im lặng lại kéo một chiếc ghế trà, đặt vào vị trí giữa ngài Sariel và quý ngài Mắt Mèo, hắn bước lên một bước, ngồi xuống.
Evans Amon ngồi thẳng lưng ngay trục giữa bàn trà như một bức tường cao dày.
Lúc này hai bên phe phái quanh bàn trà đã thẳng hàng.
Trừ khi Valentine chen vào vị trí của bạn thân Vlad đối diện, nếu không khi nói chuyện với Destiny, hơn một nửa tầm nhìn sẽ bị khuôn mặt búp bê vô cảm của quân thư Viễn Đông che khuất, hoặc là hàng quân hàm sáng loáng bên ngực thẳng tắp của quân thư Viễn Đông. Ồ, còn là một thượng tá chuyển từ biệt động, Valentine nhìn thấy một huy hiệu ngôi sao sáu cánh. Không phải, ai muốn nhìn gã quân thư này chứ? Valentine nhíu mày, cố gắng nghiêm túc quát: "Anh không lịch..."
"Bảo vệ sát bên là trách nhiệm của tùy tùng, lễ nghi đi trước. Vui vẻ, bản tính, bản năng, không kiềm chế được đi sau."
Evans Amon vô cảm nói lịch sự: "Nghị viện sẽ lưu trữ bản ghi âm của tất cả các cuộc họp của các quý ngài cấp A, trùng kể lại là vệ sĩ tùy hành và bản thân ngài cấp A, nếu sau này có sự cố ngài Fate và ngài Gally của Nghị viện Mắt Mèo có thể sẽ xem lại bản ghi chép. Xin ngài Von thông cảm cho hành động bảo vệ của tôi."
"...Ồ, ừm, được rồi." Valentine nặng nề ngồi xuống, tay yếu ớt vẫy vẫy hai cái, cuối cùng đưa một tay che miệng, vẻ mặt nghiêm trọng, chỉ có những tia máu nổi lên trên bề mặt con ngươi tiết lộ một cảm xúc dường như sắp trào ra từ mắt. Cơn lũ ơi, hãy cuốn tôi đi.
"..." Vlad Jeanine quay đi, nhìn về phía các loại trà và điểm tâm ở một bên bàn trà.
"... Valentine, cậu muốn uống gì?" Thời Tấc Cẩn quay đi, bắt đầu khởi động robot pha trà ở một bên xe đẩy bàn trà. Robot hình cầu khởi động, duỗi ra bốn cánh tay hình rắn, bắt đầu bày biện dụng cụ trà.
"Trà sữa... sữa của Viễn Đông rất ngon, cho em một ly sữa đặc gấp đôi, thêm một thìa mật ong vani và nước cam." Valentine vuốt mặt, cố gắng lấy lại tinh thần, nhìn sang phía đó, cố gắng bỏ qua hàng quân hàm sáng loáng bên ngực quân thư Viễn Đông: "Destiny, anh còn mang quà đến cho em sao? Là gì vậy?"
Valentine nói không ngừng: "À phải rồi, anh có nhìn thấy danh sách quà bồi thường của em không? Lúc đó em không giữ liên lạc với anh, không biết anh thích gì, chỉ chọn những món quà thông thường. Anh có sở thích sưu tầm gì không? Em có rất nhiều hành tinh khoáng sản và hành tinh kim loại quý hiếm, nói thử xem, biết đâu chúng ta có cùng sở thích! Em có thể viết lại một danh sách quà mới cho anh!"
Robot nhanh chóng pha xong trà, Thời Tấc Cẩn bưng lên một ly nước tinh khiết nhấp một ngụm, nói với thái độ hiền hòa: "Không phải trước đó cậu đã không có tài liệu học tập khi đến Viễn Đông du học sao? Tôi đến đây chính là để mang tài liệu học tập cho cậu, sau một thời gian nữa, chúng ta sẽ học cùng một khu học xá."
Valentine hé miệng, trông có vẻ bị niềm vui bất ngờ tràn ngập khuôn mặt, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm vào Destiny.
Cậu trợn mắt quá mức, mống mắt và tròng trắng rõ ràng, một lúc lại có vẻ cuồng nhiệt phấn khích. "Thật sao? Sau này chúng ta thực sự có thể học cùng nhau sao? Anh chuyên ngành gì? Đã quyết định chưa? Ngưỡng cửa vào môn học có cao không? Em có thể đăng ký cùng ngành với anh không?"
"Em có năng khiếu ngôn ngữ rất tốt, ngoài ngôn ngữ thông dụng của liên minh, khi 15 tuổi em đã có thể sử dụng thành thạo các ngôn ngữ chủng tộc được chỉ định của bốn vùng, cả những ngôn ngữ nhỏ lẻ, còn nữa còn nữa! Mắt Mèo có rất nhiều quý ngài cấp thấp và trung sinh ra từ tộc độc, kể cả những ngôn ngữ nhỏ của bướm mặt quỷ và kiến trắng sắp tuyệt chủng em cũng biết nói đấy!"
"Nhiều quan lễ nghi của Mắt Mèo đã làm việc hơn 50 năm còn không biết nhiều ngôn ngữ bằng em, em có thể đọc hiểu tất cả giáo trình dạy học của các khu vực, điểm số ngôn ngữ của em đến nay vẫn là 5.0 tuyệt đối! Nếu..." Vẻ mặt của Valentine hơi thay đổi, giọng nói nhẹ đi một chút, nghiêm túc hơn nói:
"Nếu các giáo viên dạy kèm của Mắt Mèo cũng thiết lập cơ chế học bổng như Ottowen, hàng năm em đều có thể đạt điểm cao nhất môn ngoại ngữ được học bổng toàn phần vào các trường đại học danh giá hơn và cuối cùng có thể được tuyển thẳng vào bộ ngoại giao Mắt Mèo. Thực tế nếu em là trùng cái, giờ này em đã là một luật sư thực tập tại tòa án Mắt Mèo rồi!"
"Ờ." Vlad Jeanine đáp lại đúng lúc: "Là luật sư Valentine đại tài sẽ bị làm cho khóc ba lần trong 60 phút uống trà với các quý ngài khác ư? Cậu sẽ thua bao nhiêu vụ kiện đây."
2
Valentine: "..."
... Đó là Valentine nhỏ đang ngủ!
Valentine lạnh lùng ra lệnh cho robot chất đầy bánh phô mai trước mặt Vlad: "Cậu nếm thử nhiều sản phẩm sữa của Viễn Đông đi, ăn nhiều vào, im lặng ăn."
"Thật giỏi." Thời Tấc Cẩn khen ngợi một cách phù hợp. Anh nghe ra ý tứ ẩn sau lời nói ví von của Valentine: Trước khi đến đây, cậu cũng có một tài năng đặc biệt và tài năng đó rất hữu ích trong xã hội liên minh lớn hiện tại.
"Đương nhiên rồi!"
Valentine lập tức phấn chấn trở lại, vui vẻ nói: "Trong cả Mắt Mèo chỉ có mình em giỏi như vậy! Destiny này! Anh đăng ký môn nào rồi? Dẫn em theo với! Nếu anh có tài liệu giáo trình hoặc thành ngữ nào không hiểu, cứ hỏi em, em đảm bảo sẽ dịch cho anh rõ ràng!"
Valentine càng nói càng hào hứng, tay chân múa may giải thích cho Destiny về sự giỏi giang của mình, không để ý đến vẻ mặt che giấu nụ cười sau tách trà của đứa bạn thân Jeanine.
Thời Tấc Cẩn im lặng vài giây.
Lời tự sự của Valentine khớp với ký ức quá khứ.
Thời Tấc Cẩn nhìn thấy qua ký ức rằng Phùng Văn đó, xuất thân từ gia đình giàu có, không thiếu thốn vật chất, sau khi vào đại học, tính cách thay đổi rất được hoan nghênh, kết bạn với rất nhiều người. Nhìn từ những mảnh ký ức thoáng qua, mô tả này rõ ràng mâu thuẫn. Người có tính cách đơn điệu và chậm chạp trước đây đột ngột thay đổi tính cách, cũng không thể một đêm trở thành người được mọi người yêu thích. Đại học là một xã hội thu nhỏ, mọi người đều bận rộn với việc học tập nặng nề, bận rộn tìm hiểu những quy tắc và lợi ích ẩn giấu trong quy định của trường và trong tay các giảng viên, bận rộn tận hưởng tự do mới có được, bận rộn tranh cãi, ồn ào, đấu tranh và yêu đương.
Trừ khi bản thân Phùng Văn có một tài năng vượt trội, tài năng này giúp cậu ấy như cá gặp nước trong học tập, có nhiều sức lực hơn để giúp đỡ người khác. Sự mong muốn được yêu thích vô hại cộng với tài năng có thể sử dụng lặp đi lặp lại, đây mới là lý do tại sao Phùng Văn sau khi vào đại học không bao giờ thiếu bạn bè, nhưng cũng không bao giờ có bạn thân thực sự.
Một đứa trẻ không thông hiểu nhân tình thế thái, một khi cảm thấy đói, cho ăn bất cứ thứ gì, chúng đều sẽ lấy đó làm thức ăn, hấp thụ dinh dưỡng. Valentine có tài năng ngôn ngữ không tầm thường, nhưng trong trạng thái đói khát, kinh nghiệm học được chỉ là biến tài năng thành công cụ, đưa ra trước mặt người khác, để nhiều người thích mình hơn, cần mình hơn.
Một nỗi buồn nhẹ nhàng và trống rỗng truyền qua tiếng cười vô tư vô lo của Valentine, như một cơn gió nhẹ khó nhận ra, nhẹ nhàng phớt qua khuôn mặt Thời Tấc Cẩn, trong chớp mắt đã tan biến gần như không có cảm giác tồn tại. Giống như Phùng Văn trong nguyên tác chỉ là một cơn gió nhẹ với thế giới này vậy, thổi qua rồi thì tan đi.
"Cảm ơn ý tốt của cậu, Valentine, nhưng hiện tại tôi không cần đâu."
Thời Tấc Cẩn chậm rãi nói: "Hiện tại chuyên ngành chính của tôi là Công nghệ Phát triển AI và Thực hành & Tái cấu trúc Mô hình Số học Thiên thể, ngoài ra còn có hai môn phụ. Một là Phát triển và Tái tổng hợp Phân phối Nguồn năng lượng.
"Một là Khoa học Vật liệu Dẫn điện chip đặc biệt."
"Môn Khoa học Vật liệu này liên quan đến giảng dạy ngoại khóa, sau này mỗi tháng sẽ bay một chuyến ra ngoài hành tinh, đến các hành tinh khai thác khoáng sản đặc biệt để học thực hành."
"Tất cả giáo trình đều đã được bộ phận của cậu Fate dịch sang, là phiên bản ngôn ngữ thông dụng của liên minh, từ 0 đến 1, từ cơ bản đến chuyên sâu. Sau này những môn học này sẽ trở thành môn học chủ đạo của Viễn Đông, cậu có hứng thú không?" Thời Tấc Cẩn nhẹ nhàng hỏi.
Valentine: "..."
Một lúc cậu không chuyển hướng được suy nghĩ, một câu mấy từ chuyên môn vậy? Từng từ đều biết, nhưng khi ghép lại với nhau thì lại không hiểu.
"... Vlad, cậu có chắc là không tiêm cho tớ cả một ống thuốc an thần không?" Valentine lẩm bẩm: "Tớ cảm thấy mình hình như không tỉnh táo lắm... Destiny, cậu vừa đọc một đoạn thần chú phải không?"
"Không." Vlad Jeanine trả lời ngắn gọn: "Các môn học của quý ngài Sariel đều là dự án quân sự."
Thời Tấc Cẩn liếc nhìn Jeanine, tiếp tục nói với Valentine: "Không sao, không hiểu cũng bình thường thôi."
"Lúc đầu khi cậu Fate nói những điều này với tôi, tôi còn lặp lại mà cắn phải lưỡi, trời ơi, ai lại đặt tên khóa học dài dòng như vậy chứ." Thời Tấc Cẩn nói một cách hài hước: "Khoa học cũng giống như ma thuật vậy đều là kiến thức kỳ lạ nhưng mạnh mẽ."
"Ngoài các môn khoa học tự nhiên, khu học xá còn có nhiều khóa học phong phú khác, cậu xem có cái nào cậu thích không." Thời Tấc Cẩn thao tác vòng trí não, chiếu ra một bản đồ hình cầu.
Bảng chọn khóa học mô phỏng thành hành tinh quay chậm, mỗi thành phố sáng lấp lánh đều là một môn học mới, nhấp vào địa danh sẽ hiện ra giới thiệu. Thời Tấc Cẩn tùy ý nhấp vào hai bảng khóa học ngành ngôn ngữ, địa danh thành phố bung ra, biến thành một thành phố học viện khổng lồ.
"Các môn công nghệ... Mình ghét tất cả những gì cần phải tính toán phân tích..." Valentine lẩm bẩm một cách chán nản.
Cậu chán nản đưa tay lật hành tinh chiếu, tìm khóa học mình quan tâm, nhưng chỉ tìm một lúc, vẫn nhấp vào công nghệ AI mà Destiny sẽ học.
Cấu trúc của học viện công nghệ AI rất đặc biệt, hoàn toàn bằng thép là một tòa tháp chiến tranh nổi trên không.
Valentine nhận ra điều gì đó, hỏi: "Học công nghệ quân sự chiến giáp ư? Destiny, sau này anh sẽ làm việc dưới quyền cậu Fate của chúng ta sao? AI... ừm, chiến giáp AI lại được cập nhật... Viễn Đông lại sản xuất AI à? Sẽ tiếp tục phát triển vũ trang AI chứ? Wow, bây giờ anh nghiên cứu sâu về công nghệ quân sự, sau này là để gánh vác mảng này phải không? Cũng đúng..." Valentine vừa đọc giới thiệu khóa học vừa gật đầu nghiêm túc: "Sau này khi Viễn Đông phát triển lên, cậu Fate chắc chắn sẽ nhờ thân tín quản lý thay, một mình cậu Fate làm sao làm hết được."
"Em thấy trên Starnet đều đang đồn rằng streamer Fate có khả năng phân thân, thực tế bản thể đang ẩn náu ở một hành tinh an toàn nào đó, hàng ngày dùng công nghệ hologram để giao tiếp với cấp dưới. Họ còn nói cho đến nay chưa có trùng nào có thể mua chuộc được cấp dưới nào của Fate, chắc chắn là vì Fate đã cấy chip điều khiển thần kinh vào não họ, giống như... ừm, anh biết đấy, giống như vụ án đó vậy. Streamer Fate chỉ ẩn mình phía sau điều khiển tất cả cấp dưới phục vụ mình, việc khiêu khích Liên minh Thủ đô trước cũng là vì Liên minh Thủ đô mạnh về khoa học kỹ thuật, sợ bị Liên minh Thủ đô phá giải mạng lưới kiểm soát công nghệ của mình."
Valentine bật ra một tiếng cười khinh miệt ngắn ngủi: "Thật buồn cười, rõ ràng là Liên minh Thủ đô trong ba tháng đều không thể hack được tài khoản của streamer Fate, vậy mà lại có thể lan truyền tin đồn như vậy."
"Đừng lướt diễn đàn nhiều quá." Thời Tấc Cẩn nói.
Về mặt lý thuyết, đáng lẽ phải là một trong những thủ lĩnh của Liên minh Thủ đô, gia chủ Jeanine trẻ tuổi đang uống trà ăn bánh, lên tiếng kháng nghị: "Hở Valentine, tớ vẫn đang nghe đấy."
"Giỡn thôi." Valentine nhún vai với bạn thân của mình. Cậu suy nghĩ một lúc, nhíu mày rối rắm. "Wow... Destiny, nghe có vẻ khó quá nhỉ. Sau này anh sẽ rất bận rộn phải không? Nếu chúng ta không ở cùng một học viện, vậy chúng ta chỉ có thể gặp nhau mỗi tháng một lần thôi sao? Mỗi lần gặp được bao lâu?"
Thời Tấc Cẩn ôn tồn đáp: "Tuy phạm vi học khu rộng lớn, nhưng các tuyến xe bay đều thông suốt, mọi thứ đều rất thuận tiện. Miễn là thời gian phù hợp, cậu có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào."
"Thời gian phù hợp..." Valentine lẩm bẩm. "Nghe giống câu nói của một quan lễ nghi giỏi quá... Anh học những thứ này chắc chắn sẽ rất bận rộn, có khi thời gian nghỉ ngơi duy nhất chỉ là lúc ngủ, ăn và tắm rửa thôi. Cuộc sống bận rộn đến mức không thể chen nổi một chút thời gian, em đến tìm anh cũng chỉ có thể nhìn anh bận rộn."
Vlad Jeanine kịp thời lên tiếng: "Valentine à, trong thời gian nghiên cứu học tập, thời gian cả hai gặp nhau vẫn còn khá đều đặn, chắc chắn sẽ gặp được nhau vào lúc lên lớp, tan học hay những ngày nghỉ lễ bình thường. Sau này khi tốt nghiệp rồi, quý ngài Sariel vào làm việc trong tập đoàn, vì công việc mà phải bay khắp nơi trên toàn cầu hoặc toàn vùng sao, đại diện cho Viễn Đông đi đàm phán với các đại diện công nghệ từ các vùng sao khác nhau, giống như quý ngài Gally của nghị viện vậy. Lúc đó mới thực sự là bận rộn, hiện tại vẫn còn tốt, cả hai vẫn còn nhiều thời gian đẹp đẽ, thoải mái chút đi đừng bi quan quá."
Ngón tay Valentine đang lướt trên màn hình đột nhiên dừng lại, đôi mắt cậu bỗng sáng rực, nhìn chằm chằm vào Thời Tấc Cẩn: "Sau này anh sẽ phải bay khắp nơi như quý ngài Gally sao?"
Thời Tấc Cẩn gật đầu: "Nếu công việc yêu cầu, sẽ như vậy."
Valentine bỗng bùng nổ một cảm xúc nồng nhiệt, cảm xúc nồng nhiệt ấy đốt cháy hết sự chán nản và mất mát, mang theo một luồng khí dâng trào mãnh liệt, tràn ngập tâm can Valentine khiến cậu cảm thấy nguồn sức mạnh dồi dào không ngừng. Trong khoảnh khắc này, cậu biết mình muốn gì và chắc chắn muốn gì trong tương lai. Valentine đập tay xuống bàn một cái "bộp", đột ngột đứng dậy.
Evans Amon cảnh giác đảo mắt nhìn qua.
Thời Tấc Cẩn ngạc nhiên nhìn Valentine: "Sao thế?"
Valentine ngả người về phía trước, hai tay duỗi dài như sắp nhào tới nắm lấy đôi tay Thời Tấc Cẩn.
Sau đó đôi tay hăng hái của Valentine bị quân thư Viễn Đông chộp lấy một cái, Valentine lại được mời ngồi xuống ghế trà.
Evans Amon vô cảm: "Dù có hào hứng đến đâu, xin hãy ngồi yên rồi hãy nói chuyện."
Valentine chẳng bận tâm đến chuyện đó, cậu còn quên mất rằng tay mình vẫn đang bị quân Viễn Đông giữ chặt. Valentine nhìn Destiny bằng đôi mắt long lanh: "Chuyên ngành chính khi du học em chọn ngoại giao, phụ là chuyên luật pháp liên minh thì sao? Em rất giỏi ngôn ngữ! Em giao tiếp với tất cả các chủng tộc trong liên minh đều không gặp trở ngại gì! Em có thể nghe ra được sở thích và ghét của họ, vậy có ích cho đàm phán phải không?"
"Sau khi em học xong, em sẽ quay về gia nhập nghị viện, em có thể cố gắng học hỏi mọi thứ về ngoại giao thực chiến từ quý ngài Gally! Cố gắng trở thành một nghị viên giỏi, lúc đó sự hợp tác giữa Viễn Đông và Mắt Mèo đã rất vững chắc rồi phải không? Tương lai chúng ta có thể cùng nhau đi công tác, cùng nhau đàm phán, giống như quý ngài Gally và cố vấn đoàn ngoại giao của ngài ấy vậy! Destiny! Thế nào! Ý tưởng của em có phải rất tuyệt vời lắm không!"
[Ơ?] Giọng nói của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu Thời Tấc Cẩn trong một giây.
Thời Tấc Cẩn hỏi Valentine: "Ngoài điểm ngôn ngữ, các môn khác cậu học thế nào?"
Vlad Jeanine nghe vậy thì ho nhẹ một tiếng, không nói gì, chỉ xúc một muỗng phô mai.
Khí thế của Valentine lập tức thấp đi nửa mét.
"... Không tốt lắm?" Thời Tấc Cẩn hỏi.
Valentine từ từ nhắm mắt lại, dũng cảm thừa nhận: "Tình hình pháp luật ở hành tinh Ring khá đặc biệt, cứ vài năm lại thay đổi một lần. Tóm lại, điểm luật của em là 0.5!"
Evans Amon nghe vậy, khuôn mặt vốn không biểu cảm cũng phải mở to mắt vì ngạc nhiên: "0.5." Hắn nói một cách khó tin.
Thời Tấc Cẩn: "..."
Điểm tối đa là 5.0, cậu được có 0.5.
Thời Tấc Cẩn nói một cách uyển chuyển: "... Hay là cậu cân nhắc lại các chuyên ngành chính khác?"
Thời Tấc Cẩn nhìn vào mắt Valentine, nghiêm túc nói: "Ngành ngoại giao sẽ rất vất vả, cấu trúc môn học chính cũng phức tạp, không hề đơn giản hơn ngành công nghệ đâu."
"Valentine, đừng vì một lúc hào hứng phấn khích mà định sẵn mục tiêu tương lai. Chi phí thử sai của cậu rất dày, nhưng tôi không muốn cậu phải cố gắng học những thứ mình không giỏi, không thích. Nếu cứ mang theo giày vò mà tiến lên, sớm muộn gì niềm vui thuần khiết cũng sẽ biến chất."
Valentine bỗng trở nên kiên định hơn, đôi mắt cậu lấp lánh, xanh lục pha lẫn ánh lửa, khí thế bùng lên: "Tuy luật pháp luôn thay đổi, nhưng chỉ cần học thuộc, học thuộc lòng, xem nhiều án lệ, làm nhiều bài tập, thế nào em cũng có thể nâng điểm số lên được. Hơn nữa tài năng ngôn ngữ của em cũng có lợi cho việc này."
"Destiny, anh không sống ở Mắt Mèo nên có thể không rõ, Mắt Mèo là một hành tinh siêu lớn, mô phỏng môi trường sinh thái của bốn vùng liên minh, tiếp nhận và nuôi dưỡng tập trung các trùng đực từ bốn vùng liên minh, có trùng được một trong hai phụ huynh ở lại làm bạn, có trùng có một trong hai phụ huynh đến ở một thời gian. Khi các quý ngài đến một độ tuổi nhất định, ví dụ như sáu tuổi hoặc mười tuổi, Mắt Mèo sẽ khuyến khích họ tham gia một số hoạt động xã giao."
"Nhưng tập quán sinh hoạt của bốn vùng liên minh có sự khác biệt rất lớn. Khi các quý ngài từ bốn vùng tham gia xã giao thường xảy ra cãi vã do quan điểm không hợp nhau, thỉnh thoảng sẽ có một số vụ đánh nhau chảy máu nhỏ được đưa đến tòa án. Tòa án có thể giải quyết viên mãn hầu hết các vụ nhỏ, nhưng vẫn còn một số vụ không được giải quyết hoàn hảo lắm."
Valentine nghiêm túc nói: "Giữa các chủng tộc trong bốn vùng tồn tại cả tình bạn lẫn hận thù. Hận thù không thể giải quyết triệt để vì rào cản ngôn ngữ. Ngay cả tòa án Mắt Mèo tập hợp những nhân tài hàng đầu cũng không thể giải quyết hoàn hảo mọi tranh chấp giữa các quý ngài, tình hình bên ngoài chỉ có thể phức tạp hơn. Destiny, anh tin em đi, em chắc chắn có thể kết hợp tốt điểm ngôn ngữ và luật học. Em có thể tiếp cận được nhiều tài liệu và án lệ, em sẽ học rất tốt. Địa vị của em còn cao nữa, sau này em..." Tim Valentine bỗng đập nhanh hơn, trong chớp mắt, cậu như hiểu ra điều gì đó.
Valentine tỉnh dậy và cứ nói liên tục, cậu luôn có rất nhiều điều để nói, phần lớn thời gian là những lời vô nghĩa, vì không biết phải làm gì, nói gì mới là đúng, nói gì mới có thể được yêu thích. Vì áp lực, vì sợ hãi, cậu chỉ có thể nói không ngừng, không ngừng mổ tim mình ra, vắt ra những mảnh vỡ hỗn loạn nhưng đủ chân thực, giống như những người Digan lang thang bày ra những vật quý giá họ cất giữ để đổi lấy đồng tiền vàng duy trì cuộc sống, dù những món đồ đó chỉ là những vỏ sò rẻ tiền và những viên đá màu dễ thấy bên đường, nhưng vẫn luôn đổi được một ít tiền để ăn.
Nói nhiều một hồi, Valentine thực sự tìm thấy một mảnh pha lê trắng trong trái tim mơ hồ và hỗn loạn của mình. Qua mảnh pha lê trắng đó, cậu thấy trước mặt mình xuất hiện một con đường rõ ràng. Valentine nói một cách tự nhiên đến vậy: "... Sau này nếu em đủ nỗ lực, có lẽ em có thể tranh cử vị trí nghị trưởng nghị viện... Nghị viện Mắt Mèo cũng giống như nghị viện liên minh, có ba vị trí nghị trưởng đó."
Valentine mỉm cười với Thời Tấc Cẩn, có vẻ như vừa nhận ra điều gì đó: "Anh đại diện cho Viễn Đông, còn em đại diện cho Mắt Mèo. Chúng ta chính là biểu tượng của tình bạn giữa Viễn Đông và Mắt Mèo, và tình bạn của chúng ta sẽ luôn bền vững không thể phá vỡ. Thật tuyệt phải không, một tình bạn vĩnh cửu."
Cùng lúc đó, hệ thống thông báo trong đầu Thời Tấc Cẩn: [Thầy Thời, cánh cửa đen trong lá bài VV đã hé mở một khe nhỏ.]
Cánh cửa đen trong lá bài VV đã mở? Cánh cửa đó thực sự đại diện cho điều gì? Điều kiện để mở nó là mong muốn của VV về tương lai? Hay đó là một lời hứa nghiêm túc từ VV? Thời Tấc Cẩn chợt ngẩn người, nắm bắt tia sáng kết thúc có hậu này.
Thành thật mà nói, sáng nay có quá nhiều bất ngờ. Jeanine đã cung cấp 1.5% tiến trình cốt truyện và hai chương nguyên tác quan trọng, và giờ đây lá bài VV cũng có sự thay đổi mới. Dường như câu trả lời của thế giới đã chìa ra một bàn tay, dùng ngón út khẽ móc vào ngón trỏ của Thời Tấc Cẩn, dẫn anh tiến về phía trước.
"Valentine..." Trong khoảnh khắc Thời Tấc Cẩn bị đả động, Valentine hơi nghẹn ngào, đôi mắt xanh biếc rơm rớm: "Ngành luật có thể cố gắng học thuộc, nhưng công nghệ thì không biết là không biết. Em không muốn ba năm du học ở Viễn Đông trở thành bảy năm khủng hoảng nhất trong năm năm đáng nhớ nhất đời em! Em quyết định chuyên ngành ngoại giao, Destiny à, em đã quyết rồi!"
Thời Tấc Cẩn: "... Được thôi, miễn cậu vui là được."
"Vì cậu đã có mục tiêu rõ ràng rồi." Thời Tấc Cẩn thao tác trên vòng trí não, dùng tài khoản của Sariel gửi cho Valentine một đường link mới và một tệp nén: "Đây là trang đăng ký ngành học của khu học xá Prometheus, chưa công khai ra ngoài. Mật khẩu, tài khoản và hướng dẫn sử dụng đều có trong tệp nén. Cậu có thể tự chọn, hoặc bàn bạc với các quý ngài Mắt Mèo khác."
Valentine ngửi thấy mùi chia ly, cậu theo bản năng lại đưa tay ra, muốn nắm lấy tay của Destiny như một cử chỉ níu kéo. Bốp, Valentine thành công chộp được cánh tay của quân thư Viễn Đông đang bất chợt duỗi ra để thư giãn.
Bộ quân phục Viễn Đông màu đen thuần bên ngoài trông như đồng phục bình thường, nhưng khi chạm vào lại có cảm giác giống như vảy rắn cực mịn, lạnh lẽo, trơn nhẵn khiến người ta rùng mình. Lại là một loại lông của dị thú.
"Xin lỗi, quý ngài Von, tay tôi hơi tê, nên duỗi ra một chút." Evans Amon nói bằng giọng lạnh nhạt, hắn gạt đi bàn tay đầy nhiệt tình không biết đặt vào đâu của quý ngài Mắt Mèo. Valentine thu tay về đầy uất ức, nỗi buồn trong lòng bị sự khó chịu do quân thư Viễn Đông gây ra đánh tan tành.
Cậu không vui nói: "Tôi chỉ muốn bắt tay chào tạm biệt thôi."
"Cách bắt tay của ngài quá nhiệt tình, lần sau có thể nói trước được không?" Evans Amon cúi đầu hơi cụp mắt như một tuỳ tùng thực thụ, giọng điệu bình thản: "Dù sao cách đây nửa tiếng ngài cũng đã ôm chặt đùi quý ngài Sariel mà không báo trước, còn làm ướt cả quần áo ngài ấy bằng nước mắt và nước miếng, khiến quý ngài Sariel trông như vừa bị ai đó tạt một ống quần nước, đứng dậy giày cũng ướt sũng."
Sự thật nặng nề luôn có thể khiến người ta câm nín, đến nỗi ngay cả Thời Tấc Cẩn vốn nhanh nhạy và khéo léo cũng im lặng hai giây: "Quá chi tiết rồi, phó quan Amon, thôi được rồi, dừng lại đi."
[Lại nữa.] Hệ thống lầm bầm, [Khi nào em rảnh sẽ làm một khung sườn quỹ từ thiện, quy trình quyên góp cái miệng ăn nói có duyên không thể thiếu.]
Khí thế và sự bất mãn của Valentine tàn lụi trong chớp mắt, vũ trụ nổ tung và lũ lụt lại bắt đầu cuộn trào trong đầu cậu. Valentine lập tức lễ phép, bắt đầu hít sâu: "Xin lỗi, tôi... tôi thực sự không chảy nước miếng, đó là thuốc an thần... Thôi bỏ đi, tóm lại, Destiny xin lỗi, đã để lại ấn tượng tồi tệ cho anh, em không cố ý làm bẩn quần và chân anh..."
1
Vlad Jeanine uống trà bị sặc, nước trà thậm chí còn trào lên làm bỏng cả mũi, y vội đặt tách trà xuống: "Quý ngài Sariel, ý của Valentine là..."
Evans Amon nghe mà ánh mắt thẫn ra, hắn mở to mắt quay sang nhìn vị quý ngài Mắt Mèo. Điều đáng sợ là, quý ngài Mắt Mèo này có vẻ đang thành khẩn xin lỗi, những giọt mồ hôi ngượng ngùng và sắc đỏ hâm nóng mặt cậu, cậu kín đáo hít thở sâu từng ngụm nhỏ, cố gắng tự trấn an bản thân. Huyết thống cấp bậc cao? Huyết thống cấp A bậc cao với tính cách này sao?
Thời Tấc Cẩn mỉm cười, nụ cười kiên định và chính xác như thước đo: "Được rồi, Valentine, dừng lại đi, tất cả dừng lại, hôm nay tạm thời vậy đã."
Thời Tấc Cẩn giơ tay, vẫy vòng trí não trên cổ tay với Valentine: "Chúng ta về nói chuyện trên Starnet nhé. Chỉ cần tôi rảnh, tôi nhất định sẽ trả lời tin nhắn của cậu, được không?"
Valentine lại phấn chấn lên, vui vẻ hỏi: "Bất cứ lúc nào hả?"
"Hơi khó." Thời Tấc Cẩn thành thật nói: "Lát nữa tôi còn phải đến nhà máy cơ giáp, sau đó, học ngành công nghệ, ôn tập trước, tham gia thực hành."
Valentine thành công bị ba cụm từ nặng ký này phong ấn, cậu lại trở nên ủ rũ: "Được..."
Thời Tấc Cẩn chuyển hướng câu chuyện: "Ừm, nhưng đến tháng sau, khi khu học xá Prometheus hoàn toàn xây xong, đảo trên không của ngành công nghệ AI và đảo trên không của học viện văn học sẽ nằm trên cùng một đường ray không trung, bắc một cây cầu kính dài, thuận tiện cho hai học viện cùng tham gia các khóa học mở."
Valentine lại đột ngột chống bàn, vui vẻ đứng lên... quân thư Viễn Đông bên cạnh cũng đứng lên theo, Valentine lại ngồi xuống một cách ổn định, kiêu hãnh ngẩng cằm, lấy ra khí phách của một quý ngài Mắt Mèo: "Được, kính thưa quý ngài Destiny đáng kính, giờ chúng ta tạm biệt nhau và kết thúc cuộc họp nhé."
...
Cùng lúc đó.
Khu vực đỗ xe, bãi đỗ máy bay.
"Tổng tư lệnh, họ đã xuống rồi."
"Trưởng quan, quý ngài Valentine và những trùng khác đã xuống rồi."
Cách vườn hoa trên không khoảng một trăm mét, đội quân Viễn Đông và đội quân của Quân đoàn 4 đứng tách ra hai bên, họ nhìn từ xa thấy thang máy của vườn hoa trên không bắt đầu hạ xuống, ngay sau đó bốn bóng trùng ngồi trên thang trời đi xuống.
Vị trí đầu hàng của cả hai đội quân có sự xáo động trong vài giây, rồi nhanh chóng trở lại yên tĩnh.
Bên này, trùng bảo vệ bướm đêm của Quân đoàn 4 thông báo trên kênh nội bộ: [Quý ngài Valentine vẫn chưa ra lệnh triệu tập, theo kế hoạch sắp xếp cuộc họp ban đầu, tạm thời chờ đợi tại chỗ. Chú ý quan sát đội quân Viễn Đông bên kia, nếu họ có %%^#!?]
Đội trưởng trùng bảo vệ bướm đêm chưa kịp nhập xong, góc nhìn phụ đã thấy một bóng vàng lao vút ra.
Khi ánh mắt đội trưởng trùng bảo vệ quét qua vị trí của tổng tư lệnh Viễn Đông, trong tầm mắt chỉ còn lại một chiếc mũ quân đội rơi xuống. Phó quan của quân đội Viễn Đông không theo kịp tốc độ, khá là luống cuống đi nhặt chiếc mũ rơi của tổng tư lệnh.
Đội trưởng trùng bảo vệ giật mình kinh hãi! Bên quý ngài Valentine đã xảy ra chuyện gì? Lại còn kích động đến mức tên Cash kia vi phạm thỏa thuận... Ánh mắt đội trưởng trùng bảo vệ quét về phía sảnh thang máy kính, đồng tử co lại.
Nhìn từ xa, ở vị trí cửa sảnh thang máy, bóng trắng đại diện cho quý ngài Viễn Đông bị ba bóng đen bao vây.
Trong đó một bóng màu nâu nhạt, đó là quý ngài Valentine của họ, một bóng đen thuần đại diện cho Jeanine của Liên minh Thủ đô, bóng còn lại khoác áo choàng xám đen là quân thư mặt búp bê, họ không biết đã xảy ra mâu thuẫn gì với quý ngài Sariel đang dùng sức ép quý ngài Sariel vào giữa.
Giữa ba thân hình chuyển động trong bóng tối sâu thẳm, đội trưởng trùng bướm đêm nhìn thấy quý ngài Valentine và quý ngài Sariel đang đứng đối diện nhau. Quý ngài Valentine vòng tay ôm lấy cổ quý ngài Sariel. Đứng sau quý ngài Sariel là quân thư mặt búp bê, một tay hắn vươn ra từ bên hông quý ngài Sariel. Quý ngài Sariel đang nắm chặt cánh tay đó của quân thư mặt búp bê. Theo cánh tay đó nhìn lại, quân thư mặt búp bê đang ôm quá mức thân mật với Jeanine. Jeanine đứng sau lưng quý ngài Valentine, tay kia vòng qua vai quý ngài Valentine, dùng sức che kín mặt ngài ấy.
4
Trong thoáng chốc, họ đứng rất gần nhau, gần như chen chúc vào nhau như đang xảy ra tranh cãi. Nếu cả bốn trùng đó đều là quân thư, đội trưởng trùng bướm đêm sẽ tin rằng giây phút tiếp theo họ sẽ tách ra thành từng mảnh, không ai muốn nhặt lại phần thân thể nào.
Nhưng trong bốn trùng đó có hai trùng là trùng đực, hai trùng đực và hai trùng cái đang ôm nhau...? Hả? Một trong hai trùng cái thuộc phe Liên minh Thủ đô còn trùng kia thuộc trùng quân đoàn phải không? Đội trưởng trùng bướm đêm nhất thời không biết khái niệm nào kinh khủng hơn.
"..." Đội trưởng trùng bướm đêm cảm thấy quan niệm về thế giới được xây dựng trong 60 năm qua bị đập tan tành, hệt như có một cơ quan nào đó trong đầu bị teo lại.
Giây tiếp theo, toàn bộ trùng bảo vệ bướm đêm đồng loạt lao về phía thang máy. Đội quân Viễn Đông lập tức chặn họ lại rồi quát: "Trùng bướm đêm! Các người định chủ động vi phạm quy định hội nghị sao!? Khi quý ngài chưa triệu tập, những trùng không phải hộ vệ tùy tùng không được tiến lên!!!"
Đội trưởng trùng bảo vệ bướm đêm mắng: "Đồ **** không thấy à! Chính các người cũng bị tình huống bên kia làm cho hoảng hốt tinh thần rồi mà còn chặn bọn này!! Vừa nãy Cash còn xông qua đó!!!"
Quân Viễn Đông với mũ rơi đầy đất, râu trên đầu rối tung vẫn kiên cường nói: "Tổng tư lệnh của chúng tôi có quý ngài, quý ngài của các người có bạn sánh đôi không!? Có thì cũng có thể xông qua! Chúng tôi không cản bạn sánh đôi!"
Đội trưởng trùng bảo vệ loài bướm đêm: "... Quân Viễn Đông các người bị bệnh à!"
Phó quan Viễn Đông: "Đừng nóng vội!! Bên kia đã tách ra rồi, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi!!"
Trùng bảo vệ bướm đêm lập tức nhìn về phía thang máy lần nữa. Tình huống bốn trùng chen chúc vào nhau gây nhức mắt cuối cùng cũng đã tách ra, Cash xông qua đó cũng đang đứng yên, không có cảnh máu thịt be bét khi vừa qua đó.
Nhưng giây tiếp theo, trùng bảo vệ bướm đêm lại bất ngờ bật ra một tiếng kêu thất thanh: "Quý ngài Valentine!"
3
2
Weibo: 不做咕咕鸽
Weibo: 平海平海
Dù là kỹ năng dùng cảm xúc thật để nói dối, hay học theo cách kể chuyện của Fate, biết khi nào nên thể hiện sự đồng cảm, quan tâm, thành thật bộc bạch và thích hợp phô bày một số khiếm khuyết về cảm xúc khiến người ta tin rằng những lời thật lòng y nói cũng chân thực như bản tính lạnh lùng tàn nhẫn của y vậy.
Nếu Thời Tấc Cẩn mới đến đây gặp Vlad Jeanine bây giờ, anh tự xét lại bản thân, chỉ nghe giọng nói trên mạng và chỉ đọc chữ của Jeanine, bản thân anh ba tháng trước sẽ tin vào lời nói của Jeanine và dành cho y thiện ý cùng một chút tin tưởng đủ để gây chết người.
Đối đầu với một kẻ thông minh có ngộ tính cao là tự chuốc lấy khổ đau, đối đầu với một kẻ thông minh có ngộ tính cao lại căm ghét mình còn nguy hiểm hơn.
Nhưng trong khi Jeanine trưởng thành, Thời Tấc Cẩn cũng đang tiến về phía trước, chạy, thậm chí là lao vút.
Jeanine = rắc rối phát triển có ngộ tính cao. Ý nghĩ này chỉ lướt qua trong đầu Thời Tấc Cẩn rồi tan biến nhẹ nhàng.
Thời Tấc Cẩn nói với Jeanine: "Nhóm công nghệ đã thành công tháo rời bảng mạch lõi đầu tiên của AI sát thủ và tái cấu trúc mã AI mới. Chương trình lõi AI mới đã bị khóa nên chỉ tấn công dị thú, vẫn duy trì ba định luật bảo vệ với trùng tộc. Prometheus và tổng thự Viễn Đông đã hợp tác dẫn đầu, lấy đoạn mã này làm bản mẫu, toàn diện cập nhật đội AI chiến giáp do nhà máy quân sự Viễn Đông sản xuất."
"Kể từ hôm nay, AI chiến giáp ở Viễn Đông sẽ được phân thành hai loại với AI chiến giáp trên thị trường, loại trước là vũ khí chiến tranh thực sự, là cánh tay và vảy cánh của các chiến sĩ, là lính canh là đồng đội, còn loại sau chỉ là tấm khiên đồ chơi để chặn cửa."
Thời Tấc Cẩn bình tĩnh nói: "Hai ngày sau, vào ngày 18 trang web chính thức của Viễn Đông sẽ công bố sơ bộ thông tin chiến sự dùng đoàn AI mới hợp tác chiến đấu."
Jeanine trưởng thành rất nhanh, nhưng vẫn chưa đủ nhanh, y hít vào không tiếng động, mắt chớp một cái, nhắm chặt lại rồi mở nhanh ra, môi y khẽ mím lại rồi hé mở, vẻ kiêu kỳ và đúng mực trên mặt biến mất trong chốc lát, nọc độc đậm đặc mà Liên minh Thủ đô đã thấm vào tận xương tủy Jeanine đã biến mất. Lúc này gia chủ Jeanine đã trở thành Vladimir.
Đó là lần đầu tiên Vlad nhận ra công nghệ, lần đầu tiên hiểu rằng công nghệ có thể thay đổi thế giới, thay đổi tương lai.
Trong ba giây, Vlad chỉ nhìn Thời Tấc Cẩn, mắt mở to, một vẻ bối rối và sợ hãi mang vẻ thiếu niên thoáng qua trên mặt y.
Điều này có nghĩa gì? Điều này có nghĩa gì?? Tỷ lệ vận hành cao không ngừng nghỉ ngày đêm của nhà máy quân sự và nguồn tài nguyên khoáng sản phong phú của trùng tộc bốn vùng lướt qua nhanh chóng trong đầu Vlad Jeanine, sắp xếp hợp thành: Dị thú đan xen với lịch sử chủng tộc trùng tộc sắp đón ngày tận thế rồi. Không phải khẩu hiệu trên sách, không phải lời nói suông của trùng quân đoàn, không phải tiêu đề kế hoạch giả của đảng công nghệ để lừa kinh phí.
Vladimir đứng trước một kỳ tích khác... một kỳ tích của thế kỷ, y muốn nghi ngờ nhưng những lời nghi ngờ không thể hình thành trong đầu... không một chút nào cả. Đây là kỳ tích của Fate và sắp được kiểm chứng công khai thông tin trong những ngày tới, một trùng như Fate,thận trọng như vậy, muốn kiểm soát mọi thứ, sẽ không dùng chuyện này làm chiêu trò... Vladimir cố nghi ngờ, nhưng những gì nhảy ra từ trong lòng lại là từng khẳng định.
Vlad tin vào kỳ tích này, ngay cả trùng tộc đê tiện nhất, ghét thế giới nhất, khi nghe nói dị thú có thể hủy diệt nền văn minh trùng tộc, hủy diệt tất cả sự sống và hạnh phúc, chúng nó sắp đón ngày tận thế, họ cũng sẽ muốn tin tưởng.
Có những thứ tồn tại chỉ đơn giản có sức mạnh như vậy, chỉ cần viết một vài câu chuyện, nói vài câu là có thể khiến trùng tin rằng, thế giới mà trùng phải kiên nhẫn chịu đựng sự giận dữ và căm hận này, sẽ trở nên tốt đẹp hơn.
"Thông tin liên quan... xin hãy nói thêm cho tôi một số thông tin liên quan." Vlad Jeanine chậm rãi nói.
"Được." Thời Tấc Cẩn nhanh chóng tóm tắt thông tin cốt lõi về AI chiến giáp 2.0 có thể tiết lộ cho công chúng, đơn giản thông báo cho Vlad Jeanine về ưu thế công nghệ mới của kế hoạch này.
Giọng anh nhẹ nhàng nhanh gọn và sắc bén, âm điệu mang nhịp điệu, lời giải thích không có câu nào dài dòng khó hiểu, một bài giới thiệu về việc sử dụng AI mới và ưu thế chiến tranh mới có thể viết 4000 từ nếu đặt trên giấy, Thời Tấc Cẩn chỉ dùng một thời gian rất ngắn để trình bày tất cả, Vlad Jeanine nghe đến say mê.
Kết thúc chủ đề công nghệ, Thời Tấc Cẩn nói: "Công nghệ Jeanine cũng có góp vốn vào AI sát thủ đời đầu, chắc hẳn gia tộc Jeanine vẫn còn giữ một phần ý tưởng thiết kế và mã bỏ đi của nó."
Vlad Jeanine gật đầu: "Hiện tại trong kho của gia tộc vẫn còn lưu giữ bản nháp thiết kế giấy bỏ đi của năm đó."
Nói đến chuyện chính, Thời Tấc Cẩn cũng dùng cách xưng hô chính thức: "Ngài Fate cho rằng, AI sát thủ đã thành công phá vỡ chương trình bảo vệ đầu tiên, ngài Jeanine cũng nên có một phần quyền được biết. Ừm, nguyên câu của ngài Fate là..."
Vlad Jeanine lắng nghe rất chăm chú, cơ thể gần như nghiêng về phía trước một chút không thể nhận thấy.
"Mã chương tình của bức tường công nghệ đen nguy hiểm đã đục thủng, cánh buồm của thời đại trí tuệ toàn diện đã được giương lên, ngài là một trong những trùng tháo dây buộc buồm, ngài có quyền biết tin tốt này."
Thời Tấc Cẩn nói với giọng điệu bình tĩnh không mang chút cảm xúc cá nhân nào: "Ngài Jeanine, cảm ơn ngài đã kịp thời gửi toàn bộ AI sát thủ đến, ngài đã làm một việc tốt."
"... Vậy sao, tốt... tốt." Phản ứng của Vlad Jeanine chậm nửa nhịp.
Chuyện gì thế này? Vlad Jeanine lại gặp phải thứ không thể hiểu nổi.
Sau khi y đã làm rất nhiều chuyện không thể cứu vãn, Fate vẫn chọn cách thông báo trước cho y sau khi tạo ra kỳ tích: Kỳ tích đến từ nơi tay y đã chạm qua, y đã làm một việc đáng được ghi nhớ và truyền tụng. Đây là chuyện gì vậy? Vlad Jeanine nghĩ đến cảnh Sibyl Eye hình thành trong "Đồng Nghiệp", dù y biết mình chỉ chiếm ưu thế về thời gian và khoảng cách thông tin mà Hephaes lúc đó không biết, đóng góp duy nhất của y chp những điều này... là do trộm cắp lừa gạt và có động cơ khác.
Vlad Jeanine tin rằng Fate cũng biết rõ, nhưng Fate vẫn cảm ơn y. Dù chỉ là một khoảnh khắc nhận được sự thân thiện từ Fate,.hóa ra lại đơn giản như vậy.
Vlad Jeanine bỗng cảm thấy như bị lột da trong hoàn cảnh không thích hợp nhất, y còn muốn kích hoạt vảy đen trên lưng và bụng để xua đuổi cảm giác khó chịu này, nhưng vảy của y chỉ yên lặng ẩn dưới da, không hề động đậy. Vlad Jeanine cảm thấy dạ dày như bị dao cắt, tuyến lệ nóng lên. Y muốn rời khỏi đây, đi đến một nơi yên tĩnh, chìm vào ký ức, tìm xem liệu có từng có khoảnh khắc như thế này không.
Nhưng Jeanine phải ngồi đó, phải tiếp tục nói chuyện.
"Vừa hay hôm nay ngài có nhắc đến việc chọn ngẫu nhiên công nghệ Jeanine để đầu tư vào khu nghiên cứu khoa học của học phủ." Thời Tấc Cẩn đang vội, lại vừa mới dùng cảm nhận kỳ lạ một lần nên vẫn còn cảm giác khó chịu, anh không quá để ý đến Jeanine đang ngẩn ra, giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa lạnh nhạt: "Hiện tại Prometheus đã kích hoạt 16 dây chuyền công nghệ quân sự sản xuất chiến giáp AI, trừ đi những dây chuyền sản xuất đã được đặt trước, vẫn còn 7 dây chuyền sản xuất đang trong trạng thái chờ sử dụng."
Vladimir cụp mắt nhắm mắt rồi mở ra, vẻ ưu nhã sắc bén và mạnh mẽ kiêu hãnh chỉ có ở những trùng được nuôi dưỡng trong sự xa hoa và quyền lực của Liên minh Thủ đô lại trở về.
Giọng nói của Vlad Jeanine bình tĩnh và sắc bén: "Vừa hay ư? Quá nhiều điều vừa hay sẽ trở nên có chút gượng ép đấy, thưa quý ngài Sariel."
"Đội hình chiến đấu AI được cập nhật toàn diện vẫn còn 11 giây trễ, khu công nghệ của các ngài đã sử dụng AI sát thủ làm nền tảng mà vẫn còn độ trễ sao? Hoặc là có vấn đề với module công suất tính toán, nhưng nếu module công suất tính toán có vấn đề, Fate không thể nào ký duyệt sản xuất được. Vậy thì chắc chắn là công nghệ mạng radar bắt tín hiệu và phản hồi không theo kịp." Jeanine nói.
"Công nghệ mà Jeanine giỏi nhất và nổi tiếng nhất chính là hệ thống neo định tuyến đường lỗ đen. Cho dù trùng quân đoàn và phe phái Liên minh Thủ đô đối địch như nước với lửa, mười quân đoàn và biệt động vẫn có quan hệ kinh tế về mặt công nghệ với gia tộc Jeanine. Dù các phe phái bên trong đánh nhau tới chết, về mặt kinh tế và lợi ích vẫn bị trói buộc chặt chẽ thành liên minh, đó mới chính là liên minh." Giọng nói của Vlad Jeanine không lớn, vẫn giữ được âm điệu ưu nhã đến một mức độ nhất định.
Y ưu nhã mà sắc bén: "Ngay cả mười quân đoàn và biệt động còn phải bỏ ra một số công nghệ quân sự để đổi lấy công nghệ của Jeanine. Thưa quý ngài Sariel, ngài chỉ mang đến một tin tốt và ám chỉ rằng tôi có thể mua 7 dây chuyền sản xuất AI mới, điều đó không đủ để đổi lấy công nghệ neo định lỗ đen của Jeanine đâu, ngay cả một bản thiết kế tách rời cũng không đủ."
Thời Tấc Cẩn dùng một câu cắt ngang khí thế bình tĩnh mà sắc bén của gia chủ Jeanine: "Nếu 7 dây chuyền sản xuất không cần cậu phải mua thì sao?"
Vlad Jeanine khựng lại.
"Nếu câu hỏi mà ngài Fate viết trong sổ ghi chép cuộc họp là: Jeanine kết hợp công nghệ neo định lỗ đen với sức chiến đấu hoàn toàn tự động của đoàn chiến giáp AI, toàn lực phái đoàn chiến giáp AI đi khai phá sâu vào Bắc Cực, dù khai phá được bao nhiêu lãnh thổ vùng sao, định vị được bao nhiêu hành tinh cấp cao chưa khai thác, phát hiện bao nhiêu mỏ kim loại quý hiếm, nguyên tố hiếm, dầu năng lượng đá năng lượng khí năng lượng đã biết hoặc chưa biết bị tái cấu trúc do biển dị thú hoành hành..." Thời Tấc Cẩn nhìn thấy mái tóc đen của Jeanine khẽ lay động rất nhỏ, râu cảm xúc của Jeanine đã động đậy, trong lòng không khỏi thầm cười nhạt. Cảm xúc.
Thời Tấc Cẩn tiếp tục nói: "Diện tích vùng sao của ba vùng gộp lại cũng không bằng Bắc Cực, cho dù liên minh phóng ra bao nhiêu radar thăm dò, bản đồ sao của Bắc Cực vẫn luôn có những vùng sao không thể chiếu sáng. Dù mười quân đoàn có phân chia vùng săn bắn, sâu trong Bắc Cực vẫn còn rất nhiều vùng tối chưa khai thác."
"Đội ngũ công nghệ của cậu dám lắp đặt bao nhiêu công nghệ neo định để khai phá sâu vào Bắc Cực, đào được bao nhiêu hành tinh cấp cao chưa biết và vùng sao được đánh giá có thể ở được, cậu đều có thể cắm cờ Jeanine, Jeanine và Prometheus chia 73%." Thời Tấc Cẩn dùng giọng điệu bình thản nhất để ném ra quả bom.
Vlad Jeanine lại rơi vào trạng thái thất thần mà Thời Tấc Cẩn đã từng thấy một lần.
Anh không thúc giục, tiện tay lấy khăn tay từ túi áo vest ra, lau nước mắt và mồ hôi dính đầy mặt của Valentine do nhịp thở thấy đổi.
Jeanine thất thần là bình thường.
Nếu xem liên minh bốn vùng như một quốc gia chủ quyền thì những vùng chưa được khám phá trong vũ trụ đều là những lục địa chưa biết. Hiện nay nhiều kim loại, thực phẩm, vải vóc, nguyên tố, năng lượng, v.v... đang lưu thông trong liên minh, ban đầu đều là những sản phẩm được trùng quân đoàn đào ra từ những hành tinh khai phá. Chính những yếu tố cơ bản này đã từng bước tạo nên thời đại siêu công nghệ trùng tộc hiện tại. Tất cả các quỹ đạo phát triển xã hội từ 0 đến 1 đều như vậy: Khai thác bản địa, khai phá lục địa mới, phát hiện hệ thống vật chất mới, xé bỏ tấm mạng che đậy điều chưa biết của thế giới, nắm bắt thế giới.
Hợp tác mà Thời Tấc Cẩn đề xuất lúc này tương đương với việc cung cấp miễn phí cho Jeanine một giấy phép cướp bóc hợp pháp của hoàng gia, dùng vàng từ lục địa mới phong phú và tìm kiếm hạt giống cao su đặt nền móng cho công nghiệp hiện đại làm mồi nhử ở phía trước, khích lệ Jeanine đầu tư công nghệ, rồi để y tìm cách thuê mướn quân thư đang nhập ngũ cũng được, mua đứt thời gian làm việc nửa đời sau của vô số quân thư đã giải ngũ cũng được, thúc đẩy những phe phái trùng công nghệ như Jeanine chủ động đóng góp xây dựng cơ sở hạ tầng tuyến đường Bắc Cực.
Phần thưởng của Jeanine là chỉ cần tìm được hành tinh cấp cao nào, y đều có thể chọn trước, cắm cờ lãnh chúa trước. Miễn là y chịu chi tiền, chi nhiều tiền, bỏ ra sức lực tới chết, lấy đi đủ nhiều chiến giáp AI từ phía Fate, lúc còn sống thậm chí có thể "mua" được nửa khu vực lý của Bắc Cực.
Chỉ cần y có bản lĩnh giữ được nó.
"Lời mời rất có sức hấp dẫn." Vlad Jeanine suy nghĩ một lúc, rồi thận trọng và nhanh nhạy nói: "Có chuyện lớn gì sắp xảy ra à, Viễn Đông tạm thời không rút ra được phần vũ trang vốn có để đi khai hoang?"
Vlad Jeanine dừng lại vài giây, nuốt xuống một câu: Có liên quan đến biệt động trong câu chuyện không? Y không nói thêm nữa, tiếp nhận phần kỳ tích hôm nay đã đủ nhiều rồi.
Thời Tấc Cẩn dùng tay đỡ mặt Valentine, nhẹ nhàng lắc một cái, lau những giọt mồ hôi bên mặt kia cho cậu. "Tôi không phải là cậu Fate, tôi sẽ không giải đáp điều gì cho ngài, nói tiếp đi, ngài Jeanine."
Thật là hoang đường, Vlad Jeanine lại thở phào nhẹ nhõm.
Vlad Jeanine im lặng một lúc, rồi nói tiếp: "Ngài muốn tôi đưa ra công nghệ để làm con chó săn mới cho Viễn Đông, nếu chiến giáp AI mới thực sự tốt như ngài nói, sau này bắt đầu khám phá ra ngoài chắc chắn không chỉ có mình tôi là trùng phe công nghệ, vậy mà ngài lại muốn cho tôi 7 dây chuyền chiến giáp AI? Các khu khác đâu phải không có gia tộc công nghệ nắm giữ công nghệ tuyến đường."
Thời Tấc Cẩn cười một tiếng bèn lắc đầu: "Đôi khi, phe phái công nghệ các ngài sẽ có một số kỳ vọng không thực tế về quân bài của mình. Ngài nói nghe như thể chiến giáp AI kiểu mới chỉ cần lắp thêm công nghệ neo định của Jeanine là có thể chiến thắng tất cả vậy? Mọi gia tộc công nghệ đều có thể thuần hóa chúng sao?"
"Không phải vậy đâu." Giọng Thời Tấc Cẩn vẫn lạnh nhạt, nhưng rất nghiêm túc: "Chiến giáp AI của Viễn Đông quả thật có độ trễ thấp, nhưng không phải chỉ huy nào cũng có thể tùy tiện sử dụng chúng được."
"Một khi độ phản ứng của đội hình chiến giáp AI bắt kịp các quân thư thực thụ, nó sẽ cần được chỉ huy bởi một quân thư thực sự đã trải qua các trận chiến quy mô lớn và phải là một quân thư dày dạn kinh nghiệm, có thể tự thiết lập đội hình chiến đấu. Hệ thống AI mới của chiến giáp AI không có chức năng tự học, chúng chỉ là những công cụ và đồng đội tốt hơn, chứ không phải là AI sát thủ."
"Dù là mời các quân thư đang tại ngũ hay đã giải ngũ, chi phí nhân lực đó cũng không thể theo kịp tốc độ ra đời của các quân đoàn AI." Thời Tấc Cẩn bật cười: "Chỉ cần ngài nếm được lợi ích từ 7 dây chuyền sản xuất này, ngài chắc chắn sẽ không hài lòng với việc chỉ tuyển 7 quân chỉ huy cho các dây chuyền đó. Gia tộc Jeanine là một gia tộc hào phú dựa vào tuyến đường lỗ đen,không thiếu kim loại để chế tạo chiến giáp, ngài chắc chắn sẽ tiếp tục đầu tư sản xuất, những tài nguyên đào được từ vùng biên giới phía Bắc chưa biết đủ xứng đáng để ngài làm như vậy."
Câu nói này của Thời Tấc Cẩn không phải nói quá, việc Anouchka có thể đào được nhánh Quỳnh Dao đã tuyệt tích trên thị trường nhiều năm chứng tỏ rằng hệ sinh thái vùng sao ở sâu trong biên giới phía Bắc đã quay trở lại thời kỳ còn sớm hơn nữa, những tài nguyên tuyệt chủng trên thị trường chỉ có thể nhiều hơn mà thôi.
Thời Tấc Cẩn dừng lại một chút, nói với giọng điệu bí hiểm thường thấy của giới trẻ: "Ngài sẽ hiểu khi nhìn thấy danh sách sản phẩm hoàn trả được liệt kê trong hợp đồng mới nhất."
"Hơn nữa công nghệ tuyến đường của Jeanine đứng đầu Liên minh Thủ đô, nếu không thì cũng không thể từ một gia tộc tầm trung vươn lên đỉnh cao được." Lúc này Thời Tấc Cẩn lau sạch mặt Valentine, tiện thể ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Jeanine: "Ngài Fate muốn mở rộng tuyến đường cơ sở hạ tầng của Bắc Cực, công nghệ tuyến đường của Jeanine là tốt nhất, ngài còn mang đến AI sát thủ nữa, đây là việc có lợi cho cả đôi bên mà sao phải suy nghĩ nhiều như vậy. Sao thế, ngài không phải là trùng giỏi nhất sao?"
Câu nói này không có ý thân thiện, cũng không có ý châm chọc, chỉ là bình tĩnh kể lại và hỏi ngược lại.
Vlad Jeanine cụp mắt rồi lại nhắm mắt lại. Trong vài giây này, Thời Tấc Cẩn có thể thấy vai y căng cứng như đá, vài đường cơ bắp hơi nổi lên dưới bộ vest, hơi giống những đường nét của bức tượng Hy Lạp trong phòng triển lãm nghệ thuật.
Thời Tấc Cẩn: "..."
Lời này cũng không có ý châm chọc mà.
"Nghe có vẻ như một thương vụ lỗ vốn." Vlad Jeanine mở mắt ra: "Fate chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn cả, về cuộc hợp tác này, ngài ấy còn viết gì vào sổ ghi chép dành cho tôi nữa? Những lời có thể khiến tôi đưa ra lựa chọn quyết định."
Thời Tấc Cẩn nhận ra đồng tử đen của Jeanine sâu thẳm như một lỗ đen, lại phủ một lớp ẩm ướt mỏng, một số cảm xúc dường như đậm đặc đến mức sắp trào ra từ đôi mắt.
Thời Tấc Cẩn không cố gắng phân biệt những cảm xúc đậm đặc này, hệ thống không nhắc nhở tiến độ cốt truyện nhảy vọt, chủ đề hiện tại của họ cũng không phải là Valentine, ngoài hai việc này ra Thời Tấc Cẩn sẽ không chủ động lắng nghe cảm xúc và suy nghĩ sâu sắc của Jeanine. Hiểu biết sẽ tạo ra một mối quan hệ vô hình, mối quan hệ duy nhất mà Thời Tấc Cẩn muốn duy trì ổn định lâu dài với Jeanine chỉ là mối quan hệ công việc đen trắng rõ ràng trên hợp đồng, những thứ khác anh không có thời gian và cũng sẽ không lãng phí thời gian. Giống như cảm giác khó chịu khi nhìn lỗ chân lông qua kính lúp, một lần là đủ rồi.
Thời Tấc Cẩn đáp lại bằng giọng điệu lạnh lùng không đổi: "Ngài Fate nói: Cậu sẽ kiếm lời, nhưng tôi sẽ không bao giờ lỗ. Hiện tại không lỗ, tương lai cũng không lỗ, nếu cậu không nhìn thấy điều đó, hãy cố gắng trưởng thành."
Vlad Jeanine nhìn chằm chằm vào Sariel tóc bạc vài giây: "Hợp tác vui vẻ."
Thời Tấc Cẩn không để tâm đến một lần thăm dò nữa của Jeanine, chỉ cần duy trì hình tượng của hai nhân vật rạch ròi, không có bằng chứng chính xác và bị vạch trần trước mặt, dù Jeanine nghi ngờ đến trời xanh, anh - Destiny Sariel cũng không liên quan gì đến streamer Fate.
"Bây giờ nói vui vẻ thì quá sớm." Thời Tấc Cẩn dùng giọng điệu nhẹ nhàng và lạnh lùng để châm chọc Jeanine một chút: "Đợi xem xong các yêu cầu hợp đồng mà cậu tôi viết, ngài vẫn vui vẻ thì mới là tốt nhất. Hợp đồng sẽ được gửi đến hòm thư của tập đoàn Jeanine trước 20 giờ tối nay."
Vlad Jeanine lại nở một nụ cười, một nụ cười kéo dài vài giây, môi không động đậy, trong sự im lặng ngắn ngủi, Jeanine không có biểu cảm gì lớn y chỉ hơi cong mắt lại, không nói một câu châm chọc nào. "Được thôi."
Thời Tấc Cẩn: "..."
Anh hiếm khi chủ động hỏi hệ thống một lần, [Độ sáng của lá bài nhân vật Jeanine có thay đổi không?]
Hệ thống giữa lúc bận rộn trả lời: [Không có đâu ạ.]
"Ah hả..."
Thời Tấc Cẩn và Vlad Jeanine đồng thời im lặng, nhìn về phía Valentine.
Valentine đang ngẩn người bỗng nhiên gập chân cúi lưng như bị ai đó đấm mạnh vào bụng, đôi mắt xanh lục ngây ngốc nhắm lại, Valentine phát ra một tiếng rên dài mơ hồ từ cổ họng. "... Lợi đau quá..."
1
"...Hử?" Valentine nằm nghiêng mở mắt ra, trước tiên nhìn thấy một mảng quần tây trắng.
Chất liệu quần có vẻ mềm mại và bóng bẩy, đường may tinh tế, vừa mềm mại vừa ôm dáng, bề mặt vải lấp lánh ánh bạc mờ, ánh bạc đến từ những đường vân tự nhiên kỳ lạ như vảy cá hoặc lông vũ trên bề mặt vải, những đường vân này rất mịn và nhỏ, chỉ khi nhìn gần mới có thể thấy rõ.
Valentine sống ở Mắt Mèo nhiều năm, mọi thứ ăn mặc đều xa xỉ bậc nhất, cũng cảm thấy chất liệu của bộ vest trước mặt chắc chắn được làm từ da của một loài dị thú hiếm và ít, chắc cũng rất ấm... Valentine hơi mơ màng nghĩ, chủ nhân của bộ quần này có vẻ chỉ mặc một lớp quần duy nhất? Đường nét đùi trông cũng khá đẹp, đường nét đùi của người mẫu nam hàng đầu, tỷ lệ mỡ cơ thể chắc chắn rất thấp. Chỉ một chiếc quần tây mỏng tanh mà có thể chống chọi với nhiệt độ cực đoan của Viễn Đông? Chất liệu da dị thú ghê gớm thật... chỉ là sao trên đó hình như có vết nước mắt nước mũi nước bọt?
1
Khoan đã... tại sao mình lại gần như vậy? Sao tay mình lại ôm đùi này? Valentine từ từ ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt của Destiny đang nghiêng đầu nhìn xuống. Trong giây phút trước khi đầu óc Valentine trống rỗng, cậu còn đang nghĩ: Ồ đây là chân của Destiny, quản lý hình ảnh của anh ấy cũng quá mạnh rồi, nhìn từ góc độ ngước lên cũng là khuôn mặt cấp độ mô hình, hàng mi cụp xuống nhìn người ta và đường cong hàm cũng quá tuyệt... Hả? Khoan đã?
Thời Tấc Cẩn: "Cậu tỉnh rồi à. Có cảm thấy đau đầu không?"
Mắt Valentine đột nhiên trống rỗng, miệng hé mở, Thời Tấc Cẩn đưa tay giữ cằm cậu lại, dịu giọng nói: "Thuốc tê mới hết tác dụng, đầy nước bọt trong miệng, cẩn thận một chút."
Valentine nuốt nước bọt: "..."
Cậu từ từ lật người nằm ngửa, rồi lại đối diện với ánh mắt của bạn thân.
Vlad Jeanine sẽ nói bằng giọng an ủi tương tự: "Hiệu quả của nửa liều thuốc an thần rất thành công, cậu tỉnh dậy sớm hơn thời gian dự tính, 35 phút 16 giây, chúc mừng, một lần tỉnh táo cực hạn rất thành công."
Valentine: "..."
Cậu từ từ, từ từ nhấc một cánh tay lên, muốn che mặt lại.
Sau đó Valentine nhìn thấy một chiếc găng tay trắng trong tay mình, bị kéo mạnh xuống, một cúc của chiếc găng tay đã bị bung ra: "..."
Trong một khoảnh khắc, một siêu tân tinh sắp tắt trong vũ trụ bỗng nổ tung trong đầu Valentine. Mọi thứ chói lòa đến cực điểm rồi vỡ vụn, sự sống tàn lụi, vạn vật im lặng. Cuối cùng âm thanh vang lên là tiếng nước chảy, một dòng chảy xiết từ toàn thân của Valentine dâng trào lên, đổ vào não bộ, Valentine gần như ngất đi một lần nữa vì cảm giác máu dồn lên não.
Muốn chết quá, muốn bị cơn lũ cuốn trôi mất xác luôn đi.
Lần đầu tiên Valentine khao khát trốn tránh đến vậy, muốn gọi Valentine nhỏ trong sâu thẳm tâm trí thức dậy, để cậu đối mặt với tất cả sự sụp đổ này.
Hãy ra đây đi, Valentine nhỏ, nửa não của ta, giáp trụ và lá chắn của ta!
1
Valentine nhìn chằm chằm vào khoảng không trong 10 giây, ý thức nhỏ bé trong sâu thẳm tâm trí vẫn ngủ ngon lành, bất động như sẽ ngủ mãi cho đến tận thế.
... Cái tên vô tích sự trong lúc quan trọng này!
"Valentine?" Một giọng nói nhẹ nhàng hơn gọi.
Valentine lấy một tay che mặt, giọng ồ ề: "Có... cho em thêm 5 phút nữa, em đang nghĩ về những chuyện nghiêm trọng đã trải qua để hàn gắn trái tim và danh dự đã tan nát, 5 phút thôi, để em tự chữa lành."
Một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Đứng dậy đi, thêm 5 phút nữa, ngài Sariel sẽ thực sự phải đi rồi. Cả hai đã nói chuyện 3 tiếng trước đó, cả bọn lại đợi cậu thêm nửa tiếng nữa, bây giờ đã 12 giờ trưa rồi."
Giọng nói nhẹ nhàng hơn nói: "Valentine, tôi còn chưa tặng quà cho cậu nữa, cậu có muốn nghe không?"
Valentine đột ngột bỏ tay xuống, chống người ngồi dậy trên ghế dài, trợn tròn mắt: "Quà gì cơ? Không phải, đã 3 tiếng trôi qua rồi sao?"
Thời Tấc Cẩn chỉ về phía bàn trà gần đó: "Chúng ta sang đó nói chuyện nhé, tiện thể bổ sung thêm nước cho cậu."
Vlad Jeanine đứng dậy: "Dù sao ai mà có thể mở trừng mắt trong nửa tiếng, khóc đến mức..." Jeanine mỉm cười nắm lấy tay Valentine đang cào vào quần tây của mình: "Thưa quý ngài đáng kính, buông tay ra."
1
Thời Tấc Cẩn thuận thế đứng dậy, đi về phía bàn trà. Valentine phía sau với vẻ mặt dữ dằn lí luận với Jeanine đôi câu rồi nhanh chóng bước khỏi ghế dài, cùng Destiny ngồi xuống.
Bàn trà hình tròn, mỗi chiếc ghế trà đều được đặt đúng vị trí, cách nhau một khoảng nhỏ. Valentine vừa ngồi xuống, hai tay nâng đệm ghế, định kéo lê nửa khoảng để ngồi sát Destiny. Đột nhiên Valentine cảm thấy chân ghế của mình gặp phải lực cản, cậu cúi đầu nhìn, một chiếc ủng quân đội đen bóng loáng đang kẹp bên cạnh chân ghế của cậu.
Valentine ngẩng đầu nhìn, một khuôn mặt em bé vô cảm đang nhìn chằm chằm vào cậu. Giây tiếp theo: "Này! Anh làm gì vậy!" Valentine hét lớn.
"... Phó quan Amon?" "Quân Viễn Đông!"
"Á!" Valentine kêu lên ngắn gọn, vội vàng nắm chặt thân ghế, cơ thể đột ngột bị nâng cao, cậu theo bản năng muốn bám vào lưng ghế để giữ thăng bằng nhưng lưng ghế là gỗ hoa văn tinh xảo rỗng, hình dáng lại thấp và tròn, Valentine với tay về phía sau, đột nhiên chạm phải một cái đầu đội mũ quân đội. Evan Amon: "...Đừng để nước bọt chảy lên đầu tôi. Xin mời."
"..." Valentine lại bắt đầu thấy đau tay, cậu run rẩy lịch sự phản bác: "Đó là tác dụng phụ của thuốc."
Vlad Jeanine ngồi xuống rồi lại đứng lên, đứng yên tại chỗ. Thời Tấc Cẩn đưa tay ra một nửa, cũng có chút do dự.
Evans Amon im lặng đã lâu đột nhiên hành động.
Nhưng hắn chỉ nắm lấy lưng ghế của Valentine Von, nhấc bổng cả người lẫn ghế của ngài Mắt Mèo lên, rồi đặt xuống phía bên kia bàn tròn.
Sau đó phó quan Amon cung kính rút lại mũ quân đội từ tay quý ngài Mắt Mèo đang im lặng lại kéo một chiếc ghế trà, đặt vào vị trí giữa ngài Sariel và quý ngài Mắt Mèo, hắn bước lên một bước, ngồi xuống.
Evans Amon ngồi thẳng lưng ngay trục giữa bàn trà như một bức tường cao dày.
Lúc này hai bên phe phái quanh bàn trà đã thẳng hàng.
Trừ khi Valentine chen vào vị trí của bạn thân Vlad đối diện, nếu không khi nói chuyện với Destiny, hơn một nửa tầm nhìn sẽ bị khuôn mặt búp bê vô cảm của quân thư Viễn Đông che khuất, hoặc là hàng quân hàm sáng loáng bên ngực thẳng tắp của quân thư Viễn Đông. Ồ, còn là một thượng tá chuyển từ biệt động, Valentine nhìn thấy một huy hiệu ngôi sao sáu cánh. Không phải, ai muốn nhìn gã quân thư này chứ? Valentine nhíu mày, cố gắng nghiêm túc quát: "Anh không lịch..."
"Bảo vệ sát bên là trách nhiệm của tùy tùng, lễ nghi đi trước. Vui vẻ, bản tính, bản năng, không kiềm chế được đi sau."
Evans Amon vô cảm nói lịch sự: "Nghị viện sẽ lưu trữ bản ghi âm của tất cả các cuộc họp của các quý ngài cấp A, trùng kể lại là vệ sĩ tùy hành và bản thân ngài cấp A, nếu sau này có sự cố ngài Fate và ngài Gally của Nghị viện Mắt Mèo có thể sẽ xem lại bản ghi chép. Xin ngài Von thông cảm cho hành động bảo vệ của tôi."
"...Ồ, ừm, được rồi." Valentine nặng nề ngồi xuống, tay yếu ớt vẫy vẫy hai cái, cuối cùng đưa một tay che miệng, vẻ mặt nghiêm trọng, chỉ có những tia máu nổi lên trên bề mặt con ngươi tiết lộ một cảm xúc dường như sắp trào ra từ mắt. Cơn lũ ơi, hãy cuốn tôi đi.
"..." Vlad Jeanine quay đi, nhìn về phía các loại trà và điểm tâm ở một bên bàn trà.
"... Valentine, cậu muốn uống gì?" Thời Tấc Cẩn quay đi, bắt đầu khởi động robot pha trà ở một bên xe đẩy bàn trà. Robot hình cầu khởi động, duỗi ra bốn cánh tay hình rắn, bắt đầu bày biện dụng cụ trà.
"Trà sữa... sữa của Viễn Đông rất ngon, cho em một ly sữa đặc gấp đôi, thêm một thìa mật ong vani và nước cam." Valentine vuốt mặt, cố gắng lấy lại tinh thần, nhìn sang phía đó, cố gắng bỏ qua hàng quân hàm sáng loáng bên ngực quân thư Viễn Đông: "Destiny, anh còn mang quà đến cho em sao? Là gì vậy?"
Valentine nói không ngừng: "À phải rồi, anh có nhìn thấy danh sách quà bồi thường của em không? Lúc đó em không giữ liên lạc với anh, không biết anh thích gì, chỉ chọn những món quà thông thường. Anh có sở thích sưu tầm gì không? Em có rất nhiều hành tinh khoáng sản và hành tinh kim loại quý hiếm, nói thử xem, biết đâu chúng ta có cùng sở thích! Em có thể viết lại một danh sách quà mới cho anh!"
Robot nhanh chóng pha xong trà, Thời Tấc Cẩn bưng lên một ly nước tinh khiết nhấp một ngụm, nói với thái độ hiền hòa: "Không phải trước đó cậu đã không có tài liệu học tập khi đến Viễn Đông du học sao? Tôi đến đây chính là để mang tài liệu học tập cho cậu, sau một thời gian nữa, chúng ta sẽ học cùng một khu học xá."
Valentine hé miệng, trông có vẻ bị niềm vui bất ngờ tràn ngập khuôn mặt, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm vào Destiny.
Cậu trợn mắt quá mức, mống mắt và tròng trắng rõ ràng, một lúc lại có vẻ cuồng nhiệt phấn khích. "Thật sao? Sau này chúng ta thực sự có thể học cùng nhau sao? Anh chuyên ngành gì? Đã quyết định chưa? Ngưỡng cửa vào môn học có cao không? Em có thể đăng ký cùng ngành với anh không?"
"Em có năng khiếu ngôn ngữ rất tốt, ngoài ngôn ngữ thông dụng của liên minh, khi 15 tuổi em đã có thể sử dụng thành thạo các ngôn ngữ chủng tộc được chỉ định của bốn vùng, cả những ngôn ngữ nhỏ lẻ, còn nữa còn nữa! Mắt Mèo có rất nhiều quý ngài cấp thấp và trung sinh ra từ tộc độc, kể cả những ngôn ngữ nhỏ của bướm mặt quỷ và kiến trắng sắp tuyệt chủng em cũng biết nói đấy!"
"Nhiều quan lễ nghi của Mắt Mèo đã làm việc hơn 50 năm còn không biết nhiều ngôn ngữ bằng em, em có thể đọc hiểu tất cả giáo trình dạy học của các khu vực, điểm số ngôn ngữ của em đến nay vẫn là 5.0 tuyệt đối! Nếu..." Vẻ mặt của Valentine hơi thay đổi, giọng nói nhẹ đi một chút, nghiêm túc hơn nói:
"Nếu các giáo viên dạy kèm của Mắt Mèo cũng thiết lập cơ chế học bổng như Ottowen, hàng năm em đều có thể đạt điểm cao nhất môn ngoại ngữ được học bổng toàn phần vào các trường đại học danh giá hơn và cuối cùng có thể được tuyển thẳng vào bộ ngoại giao Mắt Mèo. Thực tế nếu em là trùng cái, giờ này em đã là một luật sư thực tập tại tòa án Mắt Mèo rồi!"
"Ờ." Vlad Jeanine đáp lại đúng lúc: "Là luật sư Valentine đại tài sẽ bị làm cho khóc ba lần trong 60 phút uống trà với các quý ngài khác ư? Cậu sẽ thua bao nhiêu vụ kiện đây."
2
Valentine: "..."
... Đó là Valentine nhỏ đang ngủ!
Valentine lạnh lùng ra lệnh cho robot chất đầy bánh phô mai trước mặt Vlad: "Cậu nếm thử nhiều sản phẩm sữa của Viễn Đông đi, ăn nhiều vào, im lặng ăn."
"Thật giỏi." Thời Tấc Cẩn khen ngợi một cách phù hợp. Anh nghe ra ý tứ ẩn sau lời nói ví von của Valentine: Trước khi đến đây, cậu cũng có một tài năng đặc biệt và tài năng đó rất hữu ích trong xã hội liên minh lớn hiện tại.
"Đương nhiên rồi!"
Valentine lập tức phấn chấn trở lại, vui vẻ nói: "Trong cả Mắt Mèo chỉ có mình em giỏi như vậy! Destiny này! Anh đăng ký môn nào rồi? Dẫn em theo với! Nếu anh có tài liệu giáo trình hoặc thành ngữ nào không hiểu, cứ hỏi em, em đảm bảo sẽ dịch cho anh rõ ràng!"
Valentine càng nói càng hào hứng, tay chân múa may giải thích cho Destiny về sự giỏi giang của mình, không để ý đến vẻ mặt che giấu nụ cười sau tách trà của đứa bạn thân Jeanine.
Thời Tấc Cẩn im lặng vài giây.
Lời tự sự của Valentine khớp với ký ức quá khứ.
Thời Tấc Cẩn nhìn thấy qua ký ức rằng Phùng Văn đó, xuất thân từ gia đình giàu có, không thiếu thốn vật chất, sau khi vào đại học, tính cách thay đổi rất được hoan nghênh, kết bạn với rất nhiều người. Nhìn từ những mảnh ký ức thoáng qua, mô tả này rõ ràng mâu thuẫn. Người có tính cách đơn điệu và chậm chạp trước đây đột ngột thay đổi tính cách, cũng không thể một đêm trở thành người được mọi người yêu thích. Đại học là một xã hội thu nhỏ, mọi người đều bận rộn với việc học tập nặng nề, bận rộn tìm hiểu những quy tắc và lợi ích ẩn giấu trong quy định của trường và trong tay các giảng viên, bận rộn tận hưởng tự do mới có được, bận rộn tranh cãi, ồn ào, đấu tranh và yêu đương.
Trừ khi bản thân Phùng Văn có một tài năng vượt trội, tài năng này giúp cậu ấy như cá gặp nước trong học tập, có nhiều sức lực hơn để giúp đỡ người khác. Sự mong muốn được yêu thích vô hại cộng với tài năng có thể sử dụng lặp đi lặp lại, đây mới là lý do tại sao Phùng Văn sau khi vào đại học không bao giờ thiếu bạn bè, nhưng cũng không bao giờ có bạn thân thực sự.
Một đứa trẻ không thông hiểu nhân tình thế thái, một khi cảm thấy đói, cho ăn bất cứ thứ gì, chúng đều sẽ lấy đó làm thức ăn, hấp thụ dinh dưỡng. Valentine có tài năng ngôn ngữ không tầm thường, nhưng trong trạng thái đói khát, kinh nghiệm học được chỉ là biến tài năng thành công cụ, đưa ra trước mặt người khác, để nhiều người thích mình hơn, cần mình hơn.
Một nỗi buồn nhẹ nhàng và trống rỗng truyền qua tiếng cười vô tư vô lo của Valentine, như một cơn gió nhẹ khó nhận ra, nhẹ nhàng phớt qua khuôn mặt Thời Tấc Cẩn, trong chớp mắt đã tan biến gần như không có cảm giác tồn tại. Giống như Phùng Văn trong nguyên tác chỉ là một cơn gió nhẹ với thế giới này vậy, thổi qua rồi thì tan đi.
"Cảm ơn ý tốt của cậu, Valentine, nhưng hiện tại tôi không cần đâu."
Thời Tấc Cẩn chậm rãi nói: "Hiện tại chuyên ngành chính của tôi là Công nghệ Phát triển AI và Thực hành & Tái cấu trúc Mô hình Số học Thiên thể, ngoài ra còn có hai môn phụ. Một là Phát triển và Tái tổng hợp Phân phối Nguồn năng lượng.
"Một là Khoa học Vật liệu Dẫn điện chip đặc biệt."
"Môn Khoa học Vật liệu này liên quan đến giảng dạy ngoại khóa, sau này mỗi tháng sẽ bay một chuyến ra ngoài hành tinh, đến các hành tinh khai thác khoáng sản đặc biệt để học thực hành."
"Tất cả giáo trình đều đã được bộ phận của cậu Fate dịch sang, là phiên bản ngôn ngữ thông dụng của liên minh, từ 0 đến 1, từ cơ bản đến chuyên sâu. Sau này những môn học này sẽ trở thành môn học chủ đạo của Viễn Đông, cậu có hứng thú không?" Thời Tấc Cẩn nhẹ nhàng hỏi.
Valentine: "..."
Một lúc cậu không chuyển hướng được suy nghĩ, một câu mấy từ chuyên môn vậy? Từng từ đều biết, nhưng khi ghép lại với nhau thì lại không hiểu.
"... Vlad, cậu có chắc là không tiêm cho tớ cả một ống thuốc an thần không?" Valentine lẩm bẩm: "Tớ cảm thấy mình hình như không tỉnh táo lắm... Destiny, cậu vừa đọc một đoạn thần chú phải không?"
"Không." Vlad Jeanine trả lời ngắn gọn: "Các môn học của quý ngài Sariel đều là dự án quân sự."
Thời Tấc Cẩn liếc nhìn Jeanine, tiếp tục nói với Valentine: "Không sao, không hiểu cũng bình thường thôi."
"Lúc đầu khi cậu Fate nói những điều này với tôi, tôi còn lặp lại mà cắn phải lưỡi, trời ơi, ai lại đặt tên khóa học dài dòng như vậy chứ." Thời Tấc Cẩn nói một cách hài hước: "Khoa học cũng giống như ma thuật vậy đều là kiến thức kỳ lạ nhưng mạnh mẽ."
"Ngoài các môn khoa học tự nhiên, khu học xá còn có nhiều khóa học phong phú khác, cậu xem có cái nào cậu thích không." Thời Tấc Cẩn thao tác vòng trí não, chiếu ra một bản đồ hình cầu.
Bảng chọn khóa học mô phỏng thành hành tinh quay chậm, mỗi thành phố sáng lấp lánh đều là một môn học mới, nhấp vào địa danh sẽ hiện ra giới thiệu. Thời Tấc Cẩn tùy ý nhấp vào hai bảng khóa học ngành ngôn ngữ, địa danh thành phố bung ra, biến thành một thành phố học viện khổng lồ.
"Các môn công nghệ... Mình ghét tất cả những gì cần phải tính toán phân tích..." Valentine lẩm bẩm một cách chán nản.
Cậu chán nản đưa tay lật hành tinh chiếu, tìm khóa học mình quan tâm, nhưng chỉ tìm một lúc, vẫn nhấp vào công nghệ AI mà Destiny sẽ học.
Cấu trúc của học viện công nghệ AI rất đặc biệt, hoàn toàn bằng thép là một tòa tháp chiến tranh nổi trên không.
Valentine nhận ra điều gì đó, hỏi: "Học công nghệ quân sự chiến giáp ư? Destiny, sau này anh sẽ làm việc dưới quyền cậu Fate của chúng ta sao? AI... ừm, chiến giáp AI lại được cập nhật... Viễn Đông lại sản xuất AI à? Sẽ tiếp tục phát triển vũ trang AI chứ? Wow, bây giờ anh nghiên cứu sâu về công nghệ quân sự, sau này là để gánh vác mảng này phải không? Cũng đúng..." Valentine vừa đọc giới thiệu khóa học vừa gật đầu nghiêm túc: "Sau này khi Viễn Đông phát triển lên, cậu Fate chắc chắn sẽ nhờ thân tín quản lý thay, một mình cậu Fate làm sao làm hết được."
"Em thấy trên Starnet đều đang đồn rằng streamer Fate có khả năng phân thân, thực tế bản thể đang ẩn náu ở một hành tinh an toàn nào đó, hàng ngày dùng công nghệ hologram để giao tiếp với cấp dưới. Họ còn nói cho đến nay chưa có trùng nào có thể mua chuộc được cấp dưới nào của Fate, chắc chắn là vì Fate đã cấy chip điều khiển thần kinh vào não họ, giống như... ừm, anh biết đấy, giống như vụ án đó vậy. Streamer Fate chỉ ẩn mình phía sau điều khiển tất cả cấp dưới phục vụ mình, việc khiêu khích Liên minh Thủ đô trước cũng là vì Liên minh Thủ đô mạnh về khoa học kỹ thuật, sợ bị Liên minh Thủ đô phá giải mạng lưới kiểm soát công nghệ của mình."
Valentine bật ra một tiếng cười khinh miệt ngắn ngủi: "Thật buồn cười, rõ ràng là Liên minh Thủ đô trong ba tháng đều không thể hack được tài khoản của streamer Fate, vậy mà lại có thể lan truyền tin đồn như vậy."
"Đừng lướt diễn đàn nhiều quá." Thời Tấc Cẩn nói.
Về mặt lý thuyết, đáng lẽ phải là một trong những thủ lĩnh của Liên minh Thủ đô, gia chủ Jeanine trẻ tuổi đang uống trà ăn bánh, lên tiếng kháng nghị: "Hở Valentine, tớ vẫn đang nghe đấy."
"Giỡn thôi." Valentine nhún vai với bạn thân của mình. Cậu suy nghĩ một lúc, nhíu mày rối rắm. "Wow... Destiny, nghe có vẻ khó quá nhỉ. Sau này anh sẽ rất bận rộn phải không? Nếu chúng ta không ở cùng một học viện, vậy chúng ta chỉ có thể gặp nhau mỗi tháng một lần thôi sao? Mỗi lần gặp được bao lâu?"
Thời Tấc Cẩn ôn tồn đáp: "Tuy phạm vi học khu rộng lớn, nhưng các tuyến xe bay đều thông suốt, mọi thứ đều rất thuận tiện. Miễn là thời gian phù hợp, cậu có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào."
"Thời gian phù hợp..." Valentine lẩm bẩm. "Nghe giống câu nói của một quan lễ nghi giỏi quá... Anh học những thứ này chắc chắn sẽ rất bận rộn, có khi thời gian nghỉ ngơi duy nhất chỉ là lúc ngủ, ăn và tắm rửa thôi. Cuộc sống bận rộn đến mức không thể chen nổi một chút thời gian, em đến tìm anh cũng chỉ có thể nhìn anh bận rộn."
Vlad Jeanine kịp thời lên tiếng: "Valentine à, trong thời gian nghiên cứu học tập, thời gian cả hai gặp nhau vẫn còn khá đều đặn, chắc chắn sẽ gặp được nhau vào lúc lên lớp, tan học hay những ngày nghỉ lễ bình thường. Sau này khi tốt nghiệp rồi, quý ngài Sariel vào làm việc trong tập đoàn, vì công việc mà phải bay khắp nơi trên toàn cầu hoặc toàn vùng sao, đại diện cho Viễn Đông đi đàm phán với các đại diện công nghệ từ các vùng sao khác nhau, giống như quý ngài Gally của nghị viện vậy. Lúc đó mới thực sự là bận rộn, hiện tại vẫn còn tốt, cả hai vẫn còn nhiều thời gian đẹp đẽ, thoải mái chút đi đừng bi quan quá."
Ngón tay Valentine đang lướt trên màn hình đột nhiên dừng lại, đôi mắt cậu bỗng sáng rực, nhìn chằm chằm vào Thời Tấc Cẩn: "Sau này anh sẽ phải bay khắp nơi như quý ngài Gally sao?"
Thời Tấc Cẩn gật đầu: "Nếu công việc yêu cầu, sẽ như vậy."
Valentine bỗng bùng nổ một cảm xúc nồng nhiệt, cảm xúc nồng nhiệt ấy đốt cháy hết sự chán nản và mất mát, mang theo một luồng khí dâng trào mãnh liệt, tràn ngập tâm can Valentine khiến cậu cảm thấy nguồn sức mạnh dồi dào không ngừng. Trong khoảnh khắc này, cậu biết mình muốn gì và chắc chắn muốn gì trong tương lai. Valentine đập tay xuống bàn một cái "bộp", đột ngột đứng dậy.
Evans Amon cảnh giác đảo mắt nhìn qua.
Thời Tấc Cẩn ngạc nhiên nhìn Valentine: "Sao thế?"
Valentine ngả người về phía trước, hai tay duỗi dài như sắp nhào tới nắm lấy đôi tay Thời Tấc Cẩn.
Sau đó đôi tay hăng hái của Valentine bị quân thư Viễn Đông chộp lấy một cái, Valentine lại được mời ngồi xuống ghế trà.
Evans Amon vô cảm: "Dù có hào hứng đến đâu, xin hãy ngồi yên rồi hãy nói chuyện."
Valentine chẳng bận tâm đến chuyện đó, cậu còn quên mất rằng tay mình vẫn đang bị quân Viễn Đông giữ chặt. Valentine nhìn Destiny bằng đôi mắt long lanh: "Chuyên ngành chính khi du học em chọn ngoại giao, phụ là chuyên luật pháp liên minh thì sao? Em rất giỏi ngôn ngữ! Em giao tiếp với tất cả các chủng tộc trong liên minh đều không gặp trở ngại gì! Em có thể nghe ra được sở thích và ghét của họ, vậy có ích cho đàm phán phải không?"
"Sau khi em học xong, em sẽ quay về gia nhập nghị viện, em có thể cố gắng học hỏi mọi thứ về ngoại giao thực chiến từ quý ngài Gally! Cố gắng trở thành một nghị viên giỏi, lúc đó sự hợp tác giữa Viễn Đông và Mắt Mèo đã rất vững chắc rồi phải không? Tương lai chúng ta có thể cùng nhau đi công tác, cùng nhau đàm phán, giống như quý ngài Gally và cố vấn đoàn ngoại giao của ngài ấy vậy! Destiny! Thế nào! Ý tưởng của em có phải rất tuyệt vời lắm không!"
[Ơ?] Giọng nói của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu Thời Tấc Cẩn trong một giây.
Thời Tấc Cẩn hỏi Valentine: "Ngoài điểm ngôn ngữ, các môn khác cậu học thế nào?"
Vlad Jeanine nghe vậy thì ho nhẹ một tiếng, không nói gì, chỉ xúc một muỗng phô mai.
Khí thế của Valentine lập tức thấp đi nửa mét.
"... Không tốt lắm?" Thời Tấc Cẩn hỏi.
Valentine từ từ nhắm mắt lại, dũng cảm thừa nhận: "Tình hình pháp luật ở hành tinh Ring khá đặc biệt, cứ vài năm lại thay đổi một lần. Tóm lại, điểm luật của em là 0.5!"
Evans Amon nghe vậy, khuôn mặt vốn không biểu cảm cũng phải mở to mắt vì ngạc nhiên: "0.5." Hắn nói một cách khó tin.
Thời Tấc Cẩn: "..."
Điểm tối đa là 5.0, cậu được có 0.5.
Thời Tấc Cẩn nói một cách uyển chuyển: "... Hay là cậu cân nhắc lại các chuyên ngành chính khác?"
Thời Tấc Cẩn nhìn vào mắt Valentine, nghiêm túc nói: "Ngành ngoại giao sẽ rất vất vả, cấu trúc môn học chính cũng phức tạp, không hề đơn giản hơn ngành công nghệ đâu."
"Valentine, đừng vì một lúc hào hứng phấn khích mà định sẵn mục tiêu tương lai. Chi phí thử sai của cậu rất dày, nhưng tôi không muốn cậu phải cố gắng học những thứ mình không giỏi, không thích. Nếu cứ mang theo giày vò mà tiến lên, sớm muộn gì niềm vui thuần khiết cũng sẽ biến chất."
Valentine bỗng trở nên kiên định hơn, đôi mắt cậu lấp lánh, xanh lục pha lẫn ánh lửa, khí thế bùng lên: "Tuy luật pháp luôn thay đổi, nhưng chỉ cần học thuộc, học thuộc lòng, xem nhiều án lệ, làm nhiều bài tập, thế nào em cũng có thể nâng điểm số lên được. Hơn nữa tài năng ngôn ngữ của em cũng có lợi cho việc này."
"Destiny, anh không sống ở Mắt Mèo nên có thể không rõ, Mắt Mèo là một hành tinh siêu lớn, mô phỏng môi trường sinh thái của bốn vùng liên minh, tiếp nhận và nuôi dưỡng tập trung các trùng đực từ bốn vùng liên minh, có trùng được một trong hai phụ huynh ở lại làm bạn, có trùng có một trong hai phụ huynh đến ở một thời gian. Khi các quý ngài đến một độ tuổi nhất định, ví dụ như sáu tuổi hoặc mười tuổi, Mắt Mèo sẽ khuyến khích họ tham gia một số hoạt động xã giao."
"Nhưng tập quán sinh hoạt của bốn vùng liên minh có sự khác biệt rất lớn. Khi các quý ngài từ bốn vùng tham gia xã giao thường xảy ra cãi vã do quan điểm không hợp nhau, thỉnh thoảng sẽ có một số vụ đánh nhau chảy máu nhỏ được đưa đến tòa án. Tòa án có thể giải quyết viên mãn hầu hết các vụ nhỏ, nhưng vẫn còn một số vụ không được giải quyết hoàn hảo lắm."
Valentine nghiêm túc nói: "Giữa các chủng tộc trong bốn vùng tồn tại cả tình bạn lẫn hận thù. Hận thù không thể giải quyết triệt để vì rào cản ngôn ngữ. Ngay cả tòa án Mắt Mèo tập hợp những nhân tài hàng đầu cũng không thể giải quyết hoàn hảo mọi tranh chấp giữa các quý ngài, tình hình bên ngoài chỉ có thể phức tạp hơn. Destiny, anh tin em đi, em chắc chắn có thể kết hợp tốt điểm ngôn ngữ và luật học. Em có thể tiếp cận được nhiều tài liệu và án lệ, em sẽ học rất tốt. Địa vị của em còn cao nữa, sau này em..." Tim Valentine bỗng đập nhanh hơn, trong chớp mắt, cậu như hiểu ra điều gì đó.
Valentine tỉnh dậy và cứ nói liên tục, cậu luôn có rất nhiều điều để nói, phần lớn thời gian là những lời vô nghĩa, vì không biết phải làm gì, nói gì mới là đúng, nói gì mới có thể được yêu thích. Vì áp lực, vì sợ hãi, cậu chỉ có thể nói không ngừng, không ngừng mổ tim mình ra, vắt ra những mảnh vỡ hỗn loạn nhưng đủ chân thực, giống như những người Digan lang thang bày ra những vật quý giá họ cất giữ để đổi lấy đồng tiền vàng duy trì cuộc sống, dù những món đồ đó chỉ là những vỏ sò rẻ tiền và những viên đá màu dễ thấy bên đường, nhưng vẫn luôn đổi được một ít tiền để ăn.
Nói nhiều một hồi, Valentine thực sự tìm thấy một mảnh pha lê trắng trong trái tim mơ hồ và hỗn loạn của mình. Qua mảnh pha lê trắng đó, cậu thấy trước mặt mình xuất hiện một con đường rõ ràng. Valentine nói một cách tự nhiên đến vậy: "... Sau này nếu em đủ nỗ lực, có lẽ em có thể tranh cử vị trí nghị trưởng nghị viện... Nghị viện Mắt Mèo cũng giống như nghị viện liên minh, có ba vị trí nghị trưởng đó."
Valentine mỉm cười với Thời Tấc Cẩn, có vẻ như vừa nhận ra điều gì đó: "Anh đại diện cho Viễn Đông, còn em đại diện cho Mắt Mèo. Chúng ta chính là biểu tượng của tình bạn giữa Viễn Đông và Mắt Mèo, và tình bạn của chúng ta sẽ luôn bền vững không thể phá vỡ. Thật tuyệt phải không, một tình bạn vĩnh cửu."
Cùng lúc đó, hệ thống thông báo trong đầu Thời Tấc Cẩn: [Thầy Thời, cánh cửa đen trong lá bài VV đã hé mở một khe nhỏ.]
Cánh cửa đen trong lá bài VV đã mở? Cánh cửa đó thực sự đại diện cho điều gì? Điều kiện để mở nó là mong muốn của VV về tương lai? Hay đó là một lời hứa nghiêm túc từ VV? Thời Tấc Cẩn chợt ngẩn người, nắm bắt tia sáng kết thúc có hậu này.
Thành thật mà nói, sáng nay có quá nhiều bất ngờ. Jeanine đã cung cấp 1.5% tiến trình cốt truyện và hai chương nguyên tác quan trọng, và giờ đây lá bài VV cũng có sự thay đổi mới. Dường như câu trả lời của thế giới đã chìa ra một bàn tay, dùng ngón út khẽ móc vào ngón trỏ của Thời Tấc Cẩn, dẫn anh tiến về phía trước.
"Valentine..." Trong khoảnh khắc Thời Tấc Cẩn bị đả động, Valentine hơi nghẹn ngào, đôi mắt xanh biếc rơm rớm: "Ngành luật có thể cố gắng học thuộc, nhưng công nghệ thì không biết là không biết. Em không muốn ba năm du học ở Viễn Đông trở thành bảy năm khủng hoảng nhất trong năm năm đáng nhớ nhất đời em! Em quyết định chuyên ngành ngoại giao, Destiny à, em đã quyết rồi!"
Thời Tấc Cẩn: "... Được thôi, miễn cậu vui là được."
"Vì cậu đã có mục tiêu rõ ràng rồi." Thời Tấc Cẩn thao tác trên vòng trí não, dùng tài khoản của Sariel gửi cho Valentine một đường link mới và một tệp nén: "Đây là trang đăng ký ngành học của khu học xá Prometheus, chưa công khai ra ngoài. Mật khẩu, tài khoản và hướng dẫn sử dụng đều có trong tệp nén. Cậu có thể tự chọn, hoặc bàn bạc với các quý ngài Mắt Mèo khác."
Valentine ngửi thấy mùi chia ly, cậu theo bản năng lại đưa tay ra, muốn nắm lấy tay của Destiny như một cử chỉ níu kéo. Bốp, Valentine thành công chộp được cánh tay của quân thư Viễn Đông đang bất chợt duỗi ra để thư giãn.
Bộ quân phục Viễn Đông màu đen thuần bên ngoài trông như đồng phục bình thường, nhưng khi chạm vào lại có cảm giác giống như vảy rắn cực mịn, lạnh lẽo, trơn nhẵn khiến người ta rùng mình. Lại là một loại lông của dị thú.
"Xin lỗi, quý ngài Von, tay tôi hơi tê, nên duỗi ra một chút." Evans Amon nói bằng giọng lạnh nhạt, hắn gạt đi bàn tay đầy nhiệt tình không biết đặt vào đâu của quý ngài Mắt Mèo. Valentine thu tay về đầy uất ức, nỗi buồn trong lòng bị sự khó chịu do quân thư Viễn Đông gây ra đánh tan tành.
Cậu không vui nói: "Tôi chỉ muốn bắt tay chào tạm biệt thôi."
"Cách bắt tay của ngài quá nhiệt tình, lần sau có thể nói trước được không?" Evans Amon cúi đầu hơi cụp mắt như một tuỳ tùng thực thụ, giọng điệu bình thản: "Dù sao cách đây nửa tiếng ngài cũng đã ôm chặt đùi quý ngài Sariel mà không báo trước, còn làm ướt cả quần áo ngài ấy bằng nước mắt và nước miếng, khiến quý ngài Sariel trông như vừa bị ai đó tạt một ống quần nước, đứng dậy giày cũng ướt sũng."
Sự thật nặng nề luôn có thể khiến người ta câm nín, đến nỗi ngay cả Thời Tấc Cẩn vốn nhanh nhạy và khéo léo cũng im lặng hai giây: "Quá chi tiết rồi, phó quan Amon, thôi được rồi, dừng lại đi."
[Lại nữa.] Hệ thống lầm bầm, [Khi nào em rảnh sẽ làm một khung sườn quỹ từ thiện, quy trình quyên góp cái miệng ăn nói có duyên không thể thiếu.]
Khí thế và sự bất mãn của Valentine tàn lụi trong chớp mắt, vũ trụ nổ tung và lũ lụt lại bắt đầu cuộn trào trong đầu cậu. Valentine lập tức lễ phép, bắt đầu hít sâu: "Xin lỗi, tôi... tôi thực sự không chảy nước miếng, đó là thuốc an thần... Thôi bỏ đi, tóm lại, Destiny xin lỗi, đã để lại ấn tượng tồi tệ cho anh, em không cố ý làm bẩn quần và chân anh..."
1
Vlad Jeanine uống trà bị sặc, nước trà thậm chí còn trào lên làm bỏng cả mũi, y vội đặt tách trà xuống: "Quý ngài Sariel, ý của Valentine là..."
Evans Amon nghe mà ánh mắt thẫn ra, hắn mở to mắt quay sang nhìn vị quý ngài Mắt Mèo. Điều đáng sợ là, quý ngài Mắt Mèo này có vẻ đang thành khẩn xin lỗi, những giọt mồ hôi ngượng ngùng và sắc đỏ hâm nóng mặt cậu, cậu kín đáo hít thở sâu từng ngụm nhỏ, cố gắng tự trấn an bản thân. Huyết thống cấp bậc cao? Huyết thống cấp A bậc cao với tính cách này sao?
Thời Tấc Cẩn mỉm cười, nụ cười kiên định và chính xác như thước đo: "Được rồi, Valentine, dừng lại đi, tất cả dừng lại, hôm nay tạm thời vậy đã."
Thời Tấc Cẩn giơ tay, vẫy vòng trí não trên cổ tay với Valentine: "Chúng ta về nói chuyện trên Starnet nhé. Chỉ cần tôi rảnh, tôi nhất định sẽ trả lời tin nhắn của cậu, được không?"
Valentine lại phấn chấn lên, vui vẻ hỏi: "Bất cứ lúc nào hả?"
"Hơi khó." Thời Tấc Cẩn thành thật nói: "Lát nữa tôi còn phải đến nhà máy cơ giáp, sau đó, học ngành công nghệ, ôn tập trước, tham gia thực hành."
Valentine thành công bị ba cụm từ nặng ký này phong ấn, cậu lại trở nên ủ rũ: "Được..."
Thời Tấc Cẩn chuyển hướng câu chuyện: "Ừm, nhưng đến tháng sau, khi khu học xá Prometheus hoàn toàn xây xong, đảo trên không của ngành công nghệ AI và đảo trên không của học viện văn học sẽ nằm trên cùng một đường ray không trung, bắc một cây cầu kính dài, thuận tiện cho hai học viện cùng tham gia các khóa học mở."
Valentine lại đột ngột chống bàn, vui vẻ đứng lên... quân thư Viễn Đông bên cạnh cũng đứng lên theo, Valentine lại ngồi xuống một cách ổn định, kiêu hãnh ngẩng cằm, lấy ra khí phách của một quý ngài Mắt Mèo: "Được, kính thưa quý ngài Destiny đáng kính, giờ chúng ta tạm biệt nhau và kết thúc cuộc họp nhé."
...
Cùng lúc đó.
Khu vực đỗ xe, bãi đỗ máy bay.
"Tổng tư lệnh, họ đã xuống rồi."
"Trưởng quan, quý ngài Valentine và những trùng khác đã xuống rồi."
Cách vườn hoa trên không khoảng một trăm mét, đội quân Viễn Đông và đội quân của Quân đoàn 4 đứng tách ra hai bên, họ nhìn từ xa thấy thang máy của vườn hoa trên không bắt đầu hạ xuống, ngay sau đó bốn bóng trùng ngồi trên thang trời đi xuống.
Vị trí đầu hàng của cả hai đội quân có sự xáo động trong vài giây, rồi nhanh chóng trở lại yên tĩnh.
Bên này, trùng bảo vệ bướm đêm của Quân đoàn 4 thông báo trên kênh nội bộ: [Quý ngài Valentine vẫn chưa ra lệnh triệu tập, theo kế hoạch sắp xếp cuộc họp ban đầu, tạm thời chờ đợi tại chỗ. Chú ý quan sát đội quân Viễn Đông bên kia, nếu họ có %%^#!?]
Đội trưởng trùng bảo vệ bướm đêm chưa kịp nhập xong, góc nhìn phụ đã thấy một bóng vàng lao vút ra.
Khi ánh mắt đội trưởng trùng bảo vệ quét qua vị trí của tổng tư lệnh Viễn Đông, trong tầm mắt chỉ còn lại một chiếc mũ quân đội rơi xuống. Phó quan của quân đội Viễn Đông không theo kịp tốc độ, khá là luống cuống đi nhặt chiếc mũ rơi của tổng tư lệnh.
Đội trưởng trùng bảo vệ giật mình kinh hãi! Bên quý ngài Valentine đã xảy ra chuyện gì? Lại còn kích động đến mức tên Cash kia vi phạm thỏa thuận... Ánh mắt đội trưởng trùng bảo vệ quét về phía sảnh thang máy kính, đồng tử co lại.
Nhìn từ xa, ở vị trí cửa sảnh thang máy, bóng trắng đại diện cho quý ngài Viễn Đông bị ba bóng đen bao vây.
Trong đó một bóng màu nâu nhạt, đó là quý ngài Valentine của họ, một bóng đen thuần đại diện cho Jeanine của Liên minh Thủ đô, bóng còn lại khoác áo choàng xám đen là quân thư mặt búp bê, họ không biết đã xảy ra mâu thuẫn gì với quý ngài Sariel đang dùng sức ép quý ngài Sariel vào giữa.
Giữa ba thân hình chuyển động trong bóng tối sâu thẳm, đội trưởng trùng bướm đêm nhìn thấy quý ngài Valentine và quý ngài Sariel đang đứng đối diện nhau. Quý ngài Valentine vòng tay ôm lấy cổ quý ngài Sariel. Đứng sau quý ngài Sariel là quân thư mặt búp bê, một tay hắn vươn ra từ bên hông quý ngài Sariel. Quý ngài Sariel đang nắm chặt cánh tay đó của quân thư mặt búp bê. Theo cánh tay đó nhìn lại, quân thư mặt búp bê đang ôm quá mức thân mật với Jeanine. Jeanine đứng sau lưng quý ngài Valentine, tay kia vòng qua vai quý ngài Valentine, dùng sức che kín mặt ngài ấy.
4
Trong thoáng chốc, họ đứng rất gần nhau, gần như chen chúc vào nhau như đang xảy ra tranh cãi. Nếu cả bốn trùng đó đều là quân thư, đội trưởng trùng bướm đêm sẽ tin rằng giây phút tiếp theo họ sẽ tách ra thành từng mảnh, không ai muốn nhặt lại phần thân thể nào.
Nhưng trong bốn trùng đó có hai trùng là trùng đực, hai trùng đực và hai trùng cái đang ôm nhau...? Hả? Một trong hai trùng cái thuộc phe Liên minh Thủ đô còn trùng kia thuộc trùng quân đoàn phải không? Đội trưởng trùng bướm đêm nhất thời không biết khái niệm nào kinh khủng hơn.
"..." Đội trưởng trùng bướm đêm cảm thấy quan niệm về thế giới được xây dựng trong 60 năm qua bị đập tan tành, hệt như có một cơ quan nào đó trong đầu bị teo lại.
Giây tiếp theo, toàn bộ trùng bảo vệ bướm đêm đồng loạt lao về phía thang máy. Đội quân Viễn Đông lập tức chặn họ lại rồi quát: "Trùng bướm đêm! Các người định chủ động vi phạm quy định hội nghị sao!? Khi quý ngài chưa triệu tập, những trùng không phải hộ vệ tùy tùng không được tiến lên!!!"
Đội trưởng trùng bảo vệ bướm đêm mắng: "Đồ **** không thấy à! Chính các người cũng bị tình huống bên kia làm cho hoảng hốt tinh thần rồi mà còn chặn bọn này!! Vừa nãy Cash còn xông qua đó!!!"
Quân Viễn Đông với mũ rơi đầy đất, râu trên đầu rối tung vẫn kiên cường nói: "Tổng tư lệnh của chúng tôi có quý ngài, quý ngài của các người có bạn sánh đôi không!? Có thì cũng có thể xông qua! Chúng tôi không cản bạn sánh đôi!"
Đội trưởng trùng bảo vệ loài bướm đêm: "... Quân Viễn Đông các người bị bệnh à!"
Phó quan Viễn Đông: "Đừng nóng vội!! Bên kia đã tách ra rồi, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi!!"
Trùng bảo vệ bướm đêm lập tức nhìn về phía thang máy lần nữa. Tình huống bốn trùng chen chúc vào nhau gây nhức mắt cuối cùng cũng đã tách ra, Cash xông qua đó cũng đang đứng yên, không có cảnh máu thịt be bét khi vừa qua đó.
Nhưng giây tiếp theo, trùng bảo vệ bướm đêm lại bất ngờ bật ra một tiếng kêu thất thanh: "Quý ngài Valentine!"
3
2
Weibo: 不做咕咕鸽
Weibo: 平海平海
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.