Livestreaming Ân Ái (H)

Chương 16: Ma Sát Cơ Thể

Ương Noãn

31/01/2024

Uyển Thu cách anh rất gần, gần đến mức chỉ cần anh cúi đầu xuống một chút là có thể cướp đoạt đôi môi của cô, ngực cô dựa vào ngực anh, thân dưới của cô thậm chí còn gần với bụng dưới của anh, nếu đổi lại là hoàn cảnh khác thì chắc cô thích lắm, được anh ôm thế này, cô đã sớm ướt đẫm, nhưng đương nhiên không phải là hoàn cảnh như bây giờ.

Cô không hiểu anh định làm gì, cô không có thời gian giãy dụa phản kháng, một chân bị anh nhấc lên dễ dàng, cô mặc một chiếc quần lót ren gợi cảm, loại rất hẹp, vải trơn truột tuột vào khe mông của cô, đáy quần che lại vùng kín của cô, lún sâu vào âm đạo mềm mại và ẩm ướt của cô.

Khi bị ma sát vào vùng mẫn cảm của cơ thể, cô không khỏi vặn vẹo người.

Lê Trú cúi đầu, đôi mắt đen như mực hơi rủ xuống.

Cho dù không nhìn thấy, cô cũng biết lúc này ánh mắt của anh đang rơi vào giữa hai chân mình.

"A..." Cô ngửa cổ nhắm chặt hai mắt, thật là khủng hoảng.

Lần đầu tiên xem live stream khiêu dâm của Tô Vãn, anh đã phát hiện ra trên gốc đùi trái của cô có một nốt ruồi nhỏ màu son, làn da của người phụ nữ rất trắng và mềm mại, cho dù ánh đèn đường ở đây có mờ nhưng chắc chắn sẽ thấy nốt ruồi đó.

Nhưng trước mắt anh, da thịt trắng như tuyết, căng mịn, run rẩy, sạch sẽ không tì vết.

Làm gì có tung tích của nốt ruồi?

Anh thậm chí còn nhìn chằm chằm vào nó rất lâu, nhưng không, hoàn toàn không có.

Dường như Uyển Thu không nói dối, cô quả thực không phải là Tô Vãn.

Ngay lúc đó, Lê Trú đột nhiên lấy lại bình tĩnh và lý trí ban đầu, trong lòng thậm chí có chút mất mát lóe lên, tưởng rằng mình đã bắt được cô, nhưng kết quả lại không phải...

Đương nhiên, xúc cảm vi tế đó lóe lên liền vụt đi, nhanh đến mức anh cũng không thèm quan tâm, ngay sau đó, tầm mắt đã bị màu đỏ quyến rũ giữa đôi chân cô chiếm trọn.



Vùng kín của cô đầy đặn hồng hào, lông trên cơ thể cũng thưa thớt như Tô Vãn, lớp ren đen như vải siết ở giữa, ép chặt hai môi âm hộ căng phồng ra bên ngoài, cô dường như bị siết khá đau đớn, cô bé nhỏ nhắn mỏng manh hồng hào không khỏi run lên, giống như cái miệng nhỏ đang kêu cứu.

Lê Trú mất hồn trong giây lát.

Uyển Thu căng cứng hai chân, suýt chút nữa đứng không vững, nếu người đàn ông đột nhiên bộc phát dục vọng, muốn dùng thân phận cảnh sát để chiếm thân thể một con cá lọt lưới như cô, nếu là những người đàn ông khác, cô tin, nhưng Lê Trú, cô không tin.

Tiếng còi cảnh sát vang lên ở đầu con hẻm, đèn được rọi sáng nhấp nháy ở ngã tư.

Uyển Thu đang kinh ngạc liền nghe thấy người bên ngoài gọi lớn: "Lão đại, anh có ở trong đó không? Chuyện gì xảy ra vậy?"

Chính vì điều này, cô không muốn chạy trốn nữa, chạy trốn mới là con đường chết!

Cảnh sát bên ngoài cách quá gần, gần chưa đến mười mét, động tác nào cũng có thể dễ dàng nhận thấy, lúc này cô không dám nói một lời van xin, ngậm miệng lại, hoảng sợ nhìn Lê Trú, nhưng anh đang cúi đầu, đôi mắt luôn sắc bén đang nhíu lại, như thể vẫn còn lưu luyến giữa hai chân cô.

Cô hít một hơi thật sâu, không quan tâm gì nữa, bất chấp ôm lấy anh, vòng tay ôm lấy lưng anh, trong khi chân trái mảnh khảnh vẫn nằm trong bàn tay anh.

Giống như tư thế làm tình.

“Lão đại, có cần giúp đỡ không?” Ngay khi giọng cảnh sát vừa dứt, Uyển Thu đang áp mặt vào ngực của Lê Trú liền nghe thấy tiếng bước chân “tạch tạch tạch” ngày càng gần, ngày càng gần…

Đừng! Cô hét lên trong lòng, giống như nắm chặt cây cỏ cứu mạng, muốn chính mình hòa tan vào người anh.

Tiếng thở dốc hỗn loạn và hoảng sợ của cô vang lên bên tai anh, cơ thể nhỏ nhắn vẫn còn đang run rẩy.



Anh vẫn nâng chân cô lên, không buông ra, đầu gối ép chặt cô vào tường, khiến cô không thể động đậy, nhưng đồng thời anh hơi xoay người chặn cô bằng một thân hình cao lớn, sau đó quay đầu lại, nói ra phía đầu hẻm: "Đừng lại đây."

Giọng nói vững vàng là mệnh lệnh thường thấy của anh.

Kết quả, bước chân lập tức dừng lại, người cảnh sát rất khó hiểu hỏi: "Đội trưởng Lê?"

"Tôi ở đây một mình," Lê Trú hơi nâng tay phải lên, ngọn lửa lóe lên ở đầu ngón tay, "Ra đây hút điếu thuốc."

Uyển Thu run lên vì cảnh giác, cô lo sợ đến mức nghiến răng, nhưng dù vậy, cô tự nhủ rằng, đừng sợ, bị phát hiện trong tư thế ái muội như vậy, Lê Trú sẽ tự tìm cách.

Cô bất động thanh sắc theo dõi diễn biến của tình huống, cho đến khi nghe thấy Lê Trú nói những lời này mới thở phào nhẹ nhõm.

Lê Trú nhấn mạnh rằng đến hút thuốc một mình, nghĩa là anh không muốn bị quấy rầy, cấp dưới rất biết điều, liền không đi lại nữa.

"Lão đại, anh có về cùng chúng tôi không? Tối nay các chị thỏ bị bắt cần đích thân anh thẩm vấn."

Chị Thỏ? Ở sau lưng gọi bọn cô như vậy sao, Uyển Thu túm chặt lấy áo sơ mi, trợn tròn mắt, nếu lúc này nói chuyện được, nhất định sẽ mắng bọn họ.

"Không về," Anh không chút kiêng kỵ đối mặt với Uyển Thu trong vòng tay mình, nửa đe dọa và nửa trêu chọc, "Trước tiên hãy lột da mấy con thỏ, xem bộ mặt thực trông như thế nào, sau đó thẩm vấn sẽ dễ dàng hơn nhiều."

Những lời này dường như là nói với cấp dưới của anh, nhưng rõ ràng là đang hăm dọa Uyển Thu, phải lột lớp da để lộ ra tận đáy của cô.

Mắt cô sáng rực đối mặt với anh, nụ cười nơi khóe miệng anh khiến cô rất khó chịu.

"Được rồi, vậy tụi em kiểm tra danh tính của bọn họ trước, sau đó đợi anh tra hỏi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Livestreaming Ân Ái (H)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook