Lỗ Ái

Chương 315: Ngoại truyện 045: Cô tránh mặt hắn

Ảm Hương

16/07/2021

Edit: Ramsessivy

Lỗ Ái (Bắt Yêu) - Chương 277: Ngoại truyện 045: Cô tránh mặt hắn

Gái phục vụ cấp cao? Đây là Mộ Dạ Triệt đang định nghĩa thân phận của cô sao?

Trong khoảng thời gian này, mỗi một người làm ở biệt thự ven biển đều chỉ trỏ với cô, thậm chí, toàn bộ hàng xóm trong khu biệt thự nghỉ dưỡng ở ven biển đều biết cô ở trêи bàn ăn câu dẫn mà hầu hạ kim chủ của mình, nhận định cô là một cô gái phóng đãng không biết kiềm chế, thấy cô liền trốn! Ở trong mắt mọi người, cô đã trở thành một người phụ nữ ɖâʍ đãng bán đứng cơ thể của mình, vĩnh viễn không có khả năng làm gì cho chính bản thân mình!

Bởi vậy, tuy rằng cô cảm thấy vui mừng vì làm ra từng bước bán thân này, nhưng ánh mắt khác thường của mọi nguời càng khiến cô cảm thấy khó chịu hơn so với việc cởi sạch quần áo trước mặt bọn họ!

Cô sống trêи đời này, ngoài việc muốn tìm kiếm một người đàn ông yêu mình, còn muốn giao tiếp cùng người bên cạnh, có bạn có bè, nếu trong cuộc đời cô tràn ngập lời đồn chuyện nhảm, mỗi người đều xem cô là kỹ nữ, vậy cô còn có thể thẳng lưng mà đi trước mặt mọi người sao?

Không thể!

Cô chính là vì muốn thoát khỏi chế ước của mẹ, mới đem chính thân thể của mình phơi bày trước mặt mọi người như một kỹ nữ! Giấc mộng du học của một kỹ nữ quả thật vừa buồn cười lại vừa đáng buồn, ai cũng không nhìn thấy bằng cấp của một kỹ nữ, có tinh thần theo đuổi sự tiến bộ, bọn họ vĩnh viễn chỉ biết nhớ rõ, buổi tối hôm đó cô mở rộng hai tay hai chân, hầu hạ đàn ông ở trước mặt mọi người! Bọn họ càng nhớ rõ phẩm tính cùng kỹ năng lẳng lơ ɖâʍ đãng của cô đến thâm căn cố đế!

Ánh mắt của đồng nghiệp ở tòa thị chính cũng có chút châm chọc cô, cô im lặng đi trở về trước bàn làm việc mới của mình, bắt đầu thu dọn đồ dùng.

Nếu đã từng bước chạy đến nơi này, vậy cô nhất định phải tiếp tục đi xuống, để cho sinh mệnh này một lần nữa vì trả giá đắt mà biến chuyển, sau đó lại chậm rãi để chính mình đứng lên, làm chủ vận mệnh của mình!

Buổi chiều, Cổ Dư một lần nữa quay lại Cẩm thành cũng bị đồng nghiệp chỉ trỏ, bọn họ lén bàn tán cô mượn mối quan hệ của anh trai làm công tố viên mà một lần nữa vào làm ở tòa thị chính, quả thực là vừa hâm mộ vừa ghen tị với cô! Cho nên bọn họ ngoài việc bàn tán về cô xong, ở bên ngoài cũng lấy lòng nịnh bợ Cổ Dư, cố gắng giữ tốt mới quan hệ này với nữ thư ký trưởng!

Vì thế ở cửa văn phòng riêng của thư ký trưởng, thường xuyên vang lên tiếng gõ cửa vuốt ʍôиɠ ngựa của bọn họ, cùng với những âm thanh nịnh nọt nịnh bợ của những người này, khiến cho Cổ Dư đang làm việc cảm thấy không kiên nhẫn đến cực độ!

Cổ Dư buông bút, nhíu mày ngẩng đầu nhìn về phía cửa, dùng hết âm thanh khách sáo mà cười nói: "Mọi người đặt đồ ở ngoài cửa là được rồi, không cần đi vào. Nhân tiện giúp tôi sửa soạn đem tài liệu của văn phòng thị trưởng đến đây, tôi cần sắp xếp lịch trình cho Mộ thị trưởng."

"Vâng, thư ký trưởng!" Người ngoài cửa nhận được đáp án liền cười vui hẳn lên, cũng nói: "Thư ký trưởng, chiều nay tan làm đi ăn cơm đi, đây là tâm ý của toàn bộ văn phòng chúng ta, mời cô đi!" Xem ra là chuẩn bị một bất ngờ lớn cho cô!

Cổ Dư nghe vậy cười không tiếng động, dùng đầu ngón tay day day mi tâm của mình, mệt mỏi ngồi ở ghế da, nhắm mắt lại! Mấy tên khốn này đúng là gió chiều nào xoay chiều đó! Lần trước cô nghỉ việc đi ra khỏi tòa thị chính, bọn họ không một ai giúp cô đỡ thùng giấy đồ dùng, giữ cô lại! Thậm chí là cười nhạo cô! Hiện tại cô lại trở về một lần nữa, ngược lại còn biết nịnh nọt cô! Quả nhiên là giỏi đối nhân xử thế!

Nhưng mà xin lỗi, cô là nữ thư ký trưởng quả thật không có bao nhiêu quyền lực, cũng không có mối quan hệ nào để dựa vào, ngoài việc sắp xếp lịch trình cho thị trưởng bên kia, lại sắp xếp công việc trong văn phòng thư ký, cô còn cần đi từng bước tích lũy năng lực cùng quyền lực của mình! Không thể để cho những kẻ a dua nịnh hót này thăng quan tiến chức được!

Nhưng mà cô cũng không thể đắc tội với nhóm người này, cười cười mà nói: "Như vậy đi, để tôi xem Mộ thị trưởng bên kia có cần sắp xếp chuyện gì không, lại trả lời cho mọi người."

"Vâng, được! Thư ký trưởng tiếp tục làm việc đi." Thế này vài người mới cười rời đi, giống như đã trực tiếp từng bước đến gần lãnh đạo hơn!

Cổ Dư ở trong văn phòng mới lấy ra vài tập tài liệu, lật lật, thế này mới nhớ tới Lâm Tiêm Tiêm chưa từng đến chào hỏi với cô, tài liệu ở văn phòng đều do Lâm Tiêm Tiêm ghi lại, làm cho cô nhìn qua không hiểu gì lắm, vì thế cô mới ấn nút nội tuyến, chỉ đạo trợ lý ngoài của mời Lâm Tiêm Tiêm lại đây.

Nhưng trợ lý báo cho cô biết, thư ký Lâm sau khi bị điều chuyển làm nhân viên đánh máy, thời gian cả ngày nay đều đứng trước cửa văn phòng thị trưởng mà chờ Mộ thị trưởng, hiện tại đã được Mộ thị trưởng gọi vào văn phòng, hai người đang nói chuyện.

"Nói chuyện?" Cổ Dư nhấm nuốt ý tứ này, suy nghĩ một lát, cười lạnh mà nói: "Thư ký Lâm thân là nhân viên đánh máy, không biết cần nói gì với Mộ thị trưởng bận trăm công nghìn việc? Đánh máy công văn riêng cho Mộ thị trưởng, để cho Mộ thị trưởng gằn từng tiếng chỉ đạo sao? A, để thư ký Lâm gặp Mộ thị trưởng xong lập tức tới đây, tôi bên này cũng cần nói chuyện!"

Cô gái này không cam lòng thì như thế nào chứ, vị trí nữ thư ký trưởng này vốn dĩ chính là của Cổ Dư cô!

"Vâng, thư ký trưởng!"

Sau khi Cổ Dư chấm dứt điện thoại nội tuyến, thân hình nằm trêи ghế da mà xoay một vòng, sau đó ngửa đầu nhắm mắt lại, gương mặt im lặng, tựa như đang ngủ, lại tựa như đang suy nghĩ chuyện gì.

Mà phía văn phòng thị trưởng ở bên này, Mộ Dạ Triệt mặc áo sơ mi phẳng phiu, gương mặt tuấn tú ác liệt, con ngươi đen lạnh băng nhìn chằm chằm Lâm Tiêm Tiêm vừa vào cửa, "Chuyện gì?" Hắn mỗi ngày đều bận rộn nhiều việc, không có bao nhiêu thời gian gặp cô gái này!

Lâm Tiêm Tiêm nhìn hắn, biết trong lòng hắn là rõ ràng chuyện gì, liền dịu dàng nói: "Vì sao lại ra quyết định điều chuyển vị trí này? Em ở vị trí này chưa được vài ngày, vì sao không cho em một cơ hội để em được tiến bộ?"

Mộ Dạ Triệt bình tĩnh nhìn cô, hai tròng mắt sâu thẳm tựa như mang chút cười lạnh, thân hình cao lớn ngồi dựa vào lưng ghế mà nói: "Tiếp theo, cô sẽ có nơi đi rất tốt, vị trí này trả lại cho Cổ Dư."

"Trả lại?" Lâm Tiêm Tiêm cảm thấy kinh ngạc vì từ ngày, kϊƈɦ động đi nhanh vài bước đến phía trước, bi thương nhìn người đàn ông tuấn tú trước mặt, khóe mắt ôn nhu lập tức có vẻ ươn ướt: "Dạ Triệt, vị trí này vốn dĩ là của em, vì sao lại nói là "Trả lại"?! Ngày đó Cổ Dư liền nói từ chối ở trước mặt anh! Bởi vậy, em muốn! Em muốn anh cho em vị trí này, em muốn toàn bộ ban ân mà anh tặng cho em!"

Mặc dù ngày đó hắn nhục nhã cô ở trêи bàn cơm trước mặt mọi người, nhưng có thể chân chính trở thành người phụ nữ của hắn, trong lòng cô thật sự thõa mãn! Cô đang đi từng bước hãm sâu, nhưng là cô cam tâm tình nguyện!

"Kêu tôi là Mộ thị trưởng, hoặc là Mộ thiếu!" Mộ Dạ Triệt nhìn chằm chằm cô mà nói lạnh nhạt, ánh mắt lóe hàn quang, gương mặt tuấn tú lạnh như băng bắt đầu có chút không kiên nhẫn, thậm chí mang theo một tia âm lệ, "Quyết định chuyển đi nơi khác đã được phê duyệt, không có khả năng lại sửa đổi! Trở về vị trí của mình mà làm việc đi! Sau này nếu không có sự cho phép của tôi, không cho tùy tiện bước vào văn phòng thị trưởng! Hiện giờ đi ra ngoài!"



Đôi môi Lâm Tiêm Tiêm đang run rẩy, không thể tin được mà nhìn người đàn ông này, "Dạ Triệt, rõ ràng chúng ta đã muốn kết hợp......"

Con ngươi lạnh như băng của Mộ Dạ Triệt lại trầm xuống lần nữa, gương mặt tuấn mỹ tuyệt luân xuất hiện vẻ lạnh lẽo chán ghét, tiếng nói âm hàn, "Kêu tôi là Mộ thị trưởng! Cần tôi nhắc lại lần thứ ba sao?!" Ánh mắt hắn sắc bén nhìn chằm chằm cô gái không tự hiểu lấy mình này, sự tức giận tăng vọt, sớm đã là chán ghét đến cùng cực!

"Vậy em đi ra ngoài." Lâm Tiêm Tiêm như bị sét đánh dưới ánh mắt của hắn, gương mặt hoàn toàn tái nhợt mất đi huyết sắc, thân hình tựa như lung lay sắp đổ, đang nhẹ nhàng run run, không thể chấp nhận nổi đả kϊƈɦ này. Cô nhịn xuống tê tâm liệt phế trong ngực, vội vàng xoay người đi, ra khỏi nơi này.

Hắn đang tức giận cô ngày đó câu dẫn hắn ở trong phòng khách sao? Rõ ràng bọn họ kết hợp thật phù hợp, cảm giác rất mỹ diệu, thật thoải mái, không nên là loại kết quả này nha! Cho dù hai người bọn họ hoàn thành lần đầu tiên ở trêи bàn cơm, thanh danh của cô thật sự thối, cũng không nên là loại kết quả này!

Cô đi tới văn phòng của Cổ Dư để chào hỏi, nhưng đối mặt với Cổ Dư, biểu hiện của cô thật sự tự nhiên, luôn luôn cười, là cười lạnh: "Thư ký Cổ, chúc mừng cô lần này được thăng chức, sau này phải tranh thủ một bước nhảy hai cấp, một đường lên mây! Ha ha."

"Cám ơn." Cổ Dư cùng cười nhìn lại, hai mắt nhìn chằm chằm gương mặt cười để lộ núm đồng tiền như hoa kia, trong lời nói có ý trào phúng: "Trước mắt cảm ơn thư ký Lâm đã chúc phúc. Thân là một phần tử của Mộ gia, ở bất kỳ phương diện nào đều phân chia một nửa với Dạ Triệt, tôi tuyệt đối không bạc đãi chính mình! Thư ký Lâm không cần "Lo lắng"! Nhưng mà lần này thư ký Lâm thoái vị, tôi mới có cơ hội thu hồi những gì mà vốn dĩ tôi không cần! Dù sao những thứ bị người khác cướp đi, nhất định phải trả lại, đúng không, thư ký Lâm?!"

Quả nhiên gương mặt của Lâm Tiêm Tiêm hơi đổi sắc, nhìn chằm chằm Cổ Dư không có lên tiếng, sau một lúc lâu cô liền cười nói: "Vậy mong mộng đẹp của thư ký Cổ trở thành sự thật, hai người đều tốt đẹp! Tốt nhất đừng rơi vào trường hợp có được tài sản lại không chiếm được người, cuối cùng lại không tránh khỏi kết cục đi xa tha hương! Thật ra thư ký Cổ à, trước khi có được tâm của một người đàn ông, tinh thần và thể xác phải kết hợp cùng anh ấy, trở thành người phụ nữ của anh ấy, mới là bước đầu tiên đi vào trái tim của anh ấy. Nếu anh ấy đối với cô chỉ có chán ghét mà cũng không có nâng nổi hứng thú với cơ thể của cô, vậy chứng minh cả đời này anh ấy cũng không có khả năng yêu cô rồi! Nếu muốn có tâm, trước mắt dâng thân, để cho anh ấy cam tâm tình nguyện muốn cô, cũng hưởng thụ trong đó, đây mới là bắt đầu có hứng thú, mà thư ký Cổ a, có khả năng vĩnh viễn không làm được điều này nhỉ, ha ha!"

"......" Lần này đến lượt mặt của Cổ Dư trắng bệch, nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêm Tiêm không có lên tiếng.

Mộ Dạ Triệt sau khi có được thân thể thuần khiết của Lâm Tiêm Tiêm, đúng là thời điểm cuối cùng không nâng nổi tính thú đối với cô, đúng là vô tình buông cô ra, cuối cùng bứt ra rời đi, loại này không sớm thì muộn, tối hôm qua cũng sớm đã trở thành chuyện thật! Thật ra hắn luôn luôn ghét bỏ cô!

Lâm Tiêm Tiêm thì cười rời đi, nhẹ nhàng giúp cô đóng cửa lại.

Cổ Dư gắt gao nhìn chằm chằm cánh cửa bị đóng lại này, ngụy trang ở trêи mặt vỡ tan mất, trở nên tái nhợt ảm đạm, lẳng lặng đóng lại tập tài liệu trong tay mình. Bởi vì giờ phút này trong đầu cô không ngừng xoay quanh hình ảnh Lâm Tiêm Tiêm nằm trêи bàn cơm bị Mộ Dạ Triệt dũng mảnh âu yếm đến kêu to, thật sự xé nát lòng cô, cũng khiến cho cô từ nay về sau cũng không dám lại tin tưởng, Mộ Dạ Triệt sẽ có một chút thích cô như vậy nữa!

Lâm Tiêm Tiêm

Buổi chiều tan làm, vừa mới đụng mặt với Mộ Dạ Triệt không có đi xã giao cũng tan làm về, Cổ Dư vội vàng đi vài bước, điện thoại hẹn bạn ra ngoài uống rượu.

Mộ Dạ Triệt ở phía sau nhìn thấy cặp đùi đẹp của cô được bọc trong váy, mang giày cao gót, để lộ cặp đùi thon dài, dáng người cao ráo hoàn mỹ chọc cho ánh mắt của những đồng nghiệp nam ở bên cạnh phải liếc mắt đánh giá, đôi mắt hắn trầm xuống, thế này mới biết cô đang giãy thoát khỏi những trói buộc, khôi phục dáng người khêu gợi trước kia của mình, trở thành một người nổi bật ở trong văn phòng!

Bất đồng với Lâm Tiêm Tiêm mặc đồ bó sát gợi cảm, Cổ Dư chính là để lộ cặp đùi đẹp của mình ra, bộ váy cũng được may khéo léo, đoan trang tao nhã, không làm cho người ta miên man bất định, mà là thưởng thức cái đẹp!

Bởi vậy Mộ Dạ Triệt cũng không có tức giận, mà là không rõ vì sao cô thấy hắn lại chạy như vậy? Hôm nay hắn đúng lúc không có đi xã giao, cùng nhau về nhà không phải tốt lắm sao?!

"Để thư ký Cổ ngồi lên xe của tôi." Hắn nghiêng người chỉ đạo trợ lý Dịch Phong bên cạnh, dung nhan bình tĩnh, mắt sắc như dao, hôm nay nhất định không cho phép cô gái này ra ngoài uống rượu! Cô gái này uống rượu sẽ say khướt, quả thực là ác mộng của hắn!

Nhưng khi Dịch Phong mời Cổ Dư lên xe của Mộ thị trưởng, Cổ Dư cũng không chịu lên xe, lý do là, không thể công khai mối quan hệ giữa cô và hắn, tránh cho đồng nghiệp ở tòa thị chính hiểu lầm!

Mộ Dạ Triệt nhận lý do này cũng không bắt buộc cô, chính mình lên xe rời đi, nhìn cô từ trong xe một cái, nhưng hắn lại phái người đi theo nhìn chằm chằm cô, tuyệt đối không cho phép cô ra ngoài uống rượu, mà là về nhà ngay lập tức!

Cổ Dư tức giận đến nghiến răng, thiếu chút nữa đem điện thoại ném qua chiếc xe Audi màu đen của hắn, không thích bị hắn quản thúc như vậy! Bởi vì dưới tình huống cô bị người ta đi theo nhìn chằm chằm như vậy, cô quyết định đi mua sắm quần áo, quét sạch thẻ tài khoản của hắn!

Nhưng mà đây chính là một cái dự đoán, khi cô thật sự bước chân xuống phố, cũng là chú ý đi xem phòng ở, lặng lẽ tìm cho mình một căn phòng có vị trí không tệ lắm, tính sau này lén qua ở, hoặc là thuê. Ai nói cô nhất định phải đi xa tha hương để trị liệu vết thương lòng, thật ra ở một góc nhỏ trong thành phố này cũng được mà!

Nếu sau này thực sự có một ngày như vậy, cô nhất định sẽ khiến toàn bộ mọi người không thể tìm thấy cô, im lặng biến mất một đoạn thời gian!

(Editor: Sau này đúng vậy thật T____T.)

"Cổ tiểu thư, cô cần phải trở về. Thiếu gia gọi điện thoại nói cô đi về." Dịch Phong ở phía sau nhắc nhở cô, "Khu thương mại này, cô vừa mới đi qua."

Cổ Dư nhìn đồng hồ, đương nhiên biết chính mình luôn xoay quanh ở đây để giết thời gian, liền dừng lại ở một quán ăn bán đồ xiên nướng cay nồng bên cạnh khu thương mại, chỉ chỉ: "Tôi muốn ăn đồ nướng cay, tìm người bạn đến đây ăn cùng, cái này có thể chứ?" Tóm lại, cô nhất định phải kéo dãn thời gian ở chung nhà với Mộ Dạ Triệt!

Dịch Phong biết chính mình làm phiền Cổ tiểu thư, liền cười cười: "Đương nhiên có thể! Xin Cổ tiểu thư cứ tự nhiên!"

Vì thế Cổ Dư tại quán ăn đồ xiên nướng này gọi một đống đồ ăn, nhưng không có đụng đũa, mà là tay chống má nhìn dòng người lui tới trêи đường qua ô cửa sổ, uống từng ngụm bia. Thật ra Lâm Tiêm Tiêm nói một câu bị sai rồi, nếu người đàn ông này không thương cô, lại chiếm được thân thể của cô, đó là bản năng đàn ông của anh ta, cũng không phải bởi vì cảm thấy hứng thú.

Cổ Dư

Thân là phụ nữ, không thể dễ dàng giao thân xác ra, chính là không dễ dàng giao chính tâm của mình, đây mới chính là bảo vệ mình!



Cô lấy một tay miết miết miệng chai bia trống rỗng, cười cười, sau đó cầm đũa ăn đồ xiên nướng! Ăn ngon miệng một chút đi, hôm nay tâm tình của cô đều hao tổn, ăn một chút đồ xiên que cay nồng để toát mồ hôi, thải những độc tố ở trong lòng!

"Mẹ, hôm nay thu hoạch rất tốt! Mua được rất nhiều đồ!" Bên này cô đang ăn ngon miệng, ăn, bàn bên cạnh đột nhiên xuất hiện thân ảnh Lâm Nho Nhỏ đang xách túi lớn túi nhỏ, xem ra hai mẹ con mới shopping trong khu thương mại xong, chuẩn bị ở trong này ăn đồ nướng, đi thẳng tới bên này.

"Mẹ, mẹ ngồi đây uống nước đi, để con gọi món!" Lâm Nho Nhỏ hiếu thuận mời Lâm Ngọc Nhi ngồi xuống, cười vui vẻ vô cùng, "Lần này dính chút hơi của Tiêm Tiêm, chúng ta ở đây ăn một bữa cho no! Mẹ muốn ăn gì? Thêm chút rau dưa, mực và tôm nhé? Đồ ăn Trung Quốc không giống đồ ăn Singapore lắm, nhiều năm rồi mẹ không có ăn, lần này nên ăn nhiều một chút."

"Ừ, tùy con." Lâm Ngọc Nhi bảo con gái đi gọi món, chính mình thì ngồi nghe điện thoại, hơi hơi nghiêng mặt, hạ giọng nói: "Chào ngài An Đề, giờ tôi đang ở Trung Quốc, có khả năng không thể trở về chuẩn bị điểm tâm cho ngài." Mấy năm nay, bà đã làm bạn với lão thái thái đứng đầu giới thượng lưu của Singapore, vẫn luôn chuẩn bị món ngon cùng điểm tâm cho lão thái thái, coi như cũng có tiếng trong giới nhà giàu.

"Vâng, lúc này đột nhiên lão gia Lí Quang Diệu lại cầu hôn Tiêm Tiêm, tôi cũng cảm thấy thật kinh ngạc." Bà lại nói, cố ý đè thấp âm thanh nhưng Cổ Dư ở bên này vẫn nghe được rõ mồn một, "Tiêm Tiêm quả thật còn sống, tôi vừa mới tìm được con bé. Nhưng tin tức này vừa mới truyền đến Singapore, lão gia Lí Quang Diệu liền cầu hôn Tiêm Tiêm, lão gia vẫn nhớ rõ hôn ước năm đó...... Vâng, đúng vậy, năm đó Tiêm Tiêm chỉ có mười bốn tuổi, sau đó luôn học ở trường bên Trung Quốc, cũng không có mất tích. Lần này tôi chuẩn bị bỏ tin báo mất tích của con bé, đưa con bé trở lại Singapore."

Nếu không phải đột nhiên lão gia cầu hôn Lâm Tiêm Tiêm, làm cho bà thấy được hi vọng thêm lần nữa, nhất định bà sẽ không bỏ qua cho đứa con gái bất hiếu này!

Bên này, Cổ Dư lẳng lặng ăn một ngụm đồ ăn, nhìn Lâm Nho Nhỏ đang bưng đồ ăn đến, đuôi lông mày khẽ nhướng lên, đột nhiên nghĩ tới cuộc gọi điện này của Lâm Ngọc Nhi cùng cuộc gọi ngày đó của Mộ Dạ Triệt ở khách sạn có liên quan đến nhau!

Thì ra, lão gia Lí Quang Diệu này đúng là người chồng mà Mộ Dạ Triệt sắp xếp cho Lâm Tiêm Tiêm! Tuổi ông ta đã qua bảy mươi! Là người con rể mà Lâm Ngọc Nhi chọn vừa mắt nhất!

Nhưng nếu như vậy vì sao Mộ Dạ Triệt còn muốn để Lâm Tiêm Tiêm trở thành người phụ nữ của hắn?! Chẳng lẽ thật đúng là thích thân thể non nớt của Lâm Tiêm Tiêm sao!

Nghĩ đến đây, đột nhiên lồng ngực bình tĩnh của cô có chút chua xót, giống như ngày đó ở trước tượng Phật, xẹt qua một tia đau đớn tim can! Cô xoay mặt qua lẳng lặng nhìn bên ngoài cửa sổ, phát hiện chính mình vẫn không hoàn toàn buông bỏ được! Vốn dĩ cô chúc phúc cho bọn họ, biết Dạ Triệt vĩnh viễn không có khả năng yêu mình, mà có khả năng thật sự yêu Lâm Tiêm Tiêm!

Nhưng vì sao sau khi bị lừa bay trở về, vì sao trái tim này lại đau, lại không cam lòng vậy?

"Mẹ, vừa rồi là An Đề gọi tới sao?" Cách vách lại truyền đến tiếng cười của Lâm Nho Nhỏ, chứa đầy trào phúng, "Lần này Tiêm Tiêm thật may mắn, lại bị lão gia chọn trúng! Mẹ lại bớt chút phiền toái, không cần làm cho nó biến mất! Nhưng mà mẹ, khi nào thì mẹ tìm cho con một gia đình giàu có mà gả đi vậy?"

"Con còn có khả năng gả vào nhà giàu có sao?" Lâm Ngọc Nhi cười lạnh hỏi con gái, "Hai năm trước con sảy thai, vĩnh viễn không thể sinh con được nữa, thanh danh xấu xa này lan xa khiến mẹ không còn mặt mũi nào nhìn đứa con gái này! Mẹ chỉ trông cậy con có thể gả vào một gia đình tài xế lái xe cho nhà giàu cũng là mừng lắm rồi!"

Quả nhiên Lâm Nho Nhỏ câm miệng không thèm nhắc lại, còn biết thanh danh của mình không được tốt.

---

Lâm Tiêm Tiêm nhìn thấy tin nhắn của Lâm Nho Nhỏ, thế này mới biết lão gia Lí Quang Diệu ở Singapore lại cầu hôn cô! Mẹ lại chuẩn bị đưa cô trở về Singapore, tất cả trở lại điểm ban đầu!

Tin tức này quả thật khiến cô trở tay không kịp!

Cô sợ tới mức lập tức rớt xuống từ trêи giường, run run rẩy rẩy chụp lấy điện thoại, quỳ trêи mặt đất mà gọi điện cho Mộ Dạ Triệt, nước mắt rơi đầy trêи gương mặt nhu bạch, hầu âm mềm mại đang run rẩy, "Mộ

thiếu, anh cứu em với, em không muốn gả cho lão già này, em đã trở thành người phụ nữ của anh, tất cả của em đều thuộc về Mộ Dạ Triệt, để cho em xuất ngoại đi du học đi......"

Vốn dĩ cô nghĩ rằng lão gia Lí Quang Diệu đã buông tha mình, nhưng thời gian trôi qua, lão gia này đã quá bảy mươi tuổi, sắc tâm chỉ có tăng không giảm! Người cô thích là Mộ Dạ Triệt, một người đàn ông dần dần cho cô ấm áp, một người đàn ông nho nhã để cho cô dựa vào!

Tuy rằng người đàn ông này lúc nóng lúc lạnh đối với cô, chưa từng cho cô một lời hứa hẹn, nhưng lần đầu tiên của cô dâng cho hắn, thể xác và tinh thần của bọn họ đã giao triền qua, cái loại cảm giác này rất tốt đẹp! Cô vĩnh viễn là người của hắn!

Giờ phút này Mộ Dạ Triệt đang ngồi ở phòng khách của Mộ gia mà nói chuyện, ngồi bên cạnh là Mộ bí thư, cùng với toàn bộ người nhà Mộ gia, mọi người đều đang chờ Cổ Dư về, để không khí gia đình lại tràn ngập tiếng cười, đang nhìn xem TV, ăn hoa quả uống nước trái cây, hắn nghe vậy gương mặt cũng không biến sắc, thản nhiên nói: "Chỉ cần cô ra được khỏi Cẩm thành, tôi liền cho cô xuất ngoại du học."

"Dạ Triệt, cứu em......" Lâm Tiêm Tiêm khóc lớn hẳn lên trong điện thoại, quỳ trêи mặt đất mà không ngừng rơi lệ, lấy tay ôm mặt mình, nắm chặt điện thoại, hai vai gầy yếu không ngừng rung động, "Em......không có đường lui. Nếu nhất định phải gả đi, em tình nguyện......chấm dứt mạng sống này của mình."

Một bên, Mộ bí thư, Mộ thái thái, Mộ Thanh Vận cùng vợ chồng Mộ Thanh Nhàn đang uống nước ăn trái cây cũng cảm thấy không có vấn đề gì khi Dạ Triệt nghe điện thoại, hoặc là bọn họ căn bản không có nghe thấy, nhưng Lãnh Đông Húc lại nhíu mày vì những lời này, lực chú ý lập tức bị hấp dẫn lại đây!

Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Mộ Dạ Triệt, vì người gọi điện cho Mộ Dạ Triệt là phụ nữ mà nhíu mày, trong lòng lại nghĩ hiện tại Cổ Dư đang ở nơi nào?

Tài xế nói hiện tại Cổ Dư đang ăn đồ xiên nướng ở bên ngoài khu trung tâm mua sắm, trải qua cuộc sống của thiếu nãi nãi, nhưng hắn cùng Mộ Dạ Triệt đều biết, Cổ Dư là vì muốn trốn tránh Dạ Triệt mới không chịu trở về! Hai người ở chung một phòng khó tránh khỏi va chạm phát ra tia lửa điện, trải qua cuộc sống sinh hoạt vợ chồng, nhưng lấy trạng thái trước mắt của Cổ Dư, khẳng định là không chịu nhận Dạ Triệt!

Mộ Dạ Triệt sớm cúp máy đã nhận ra Đông Húc đang lạnh lùng theo dõi mình, quay đầu đến thoáng nhìn phức tạp, thân hình cao to đứng lên, "Cậu ra ngoài một chuyến." Hắn lấy áo khoác vét móc trêи giá áo, tính đi ra ngoài, đến biệt thự ven biển.

Nhưng Đông Húc cũng đứng lên, cùng hắn đi ra ngoài, cười lạnh nói với hắn: "Nếu cậu nhất định phải đi qua cô gái bên kia, giờ cháu sẽ đi đón Cổ Dư. Dạ Triệt, có khả năng cậu chưa từng lo lắng qua, mỗi lần cậu đi qua cô tình nhân bé nhỏ bên kia, cảm nhận thật sự của Cổ Dư như thế nào! Tuy rằng cô ấy kết hôn giả cùng cậu, nhưng hai người lại yêu giả làm thật, cậu khiến cho cô ấy có nhà nhưng không thể về, bây giờ còn ở bên ngoài ăn đồ xiên nướng một mình! Chẳng lẽ cậu vẫn tính để cô ấy ở bên ngoài mãi sao?"

Mộ Dạ Triệt đang mặc áo khoác bỗng nao nao, quay đầu nhìn chằm chằm Đông Húc, dừng lại động tác xuất phát.

Đông Húc đã đi xuống bậc thang, đóng cửa xe cái rầm, lái xe rời khỏi nhà, đi tìm Cổ Dư ở bên ngoài!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lỗ Ái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook