Chương 318: Ngoại truyện 048: Lâm Tiêm Tiêm tự sát
Ảm Hương
16/07/2021
Edit: Ramsessivy
Hắn càng là nhiệt tình phát lực, thân thể của cô liền càng cảm thấy hưng phấn mà không hiểu vì sao, muốn đẩy hắn ra nhưng không cách nào tự kiềm chế được. Tuy rằng cô không biết hắn tao nhã như vậy mà có sức lực lớn như thế, không ngừng ép buộc cô, nhưng cô biết đây là lần đầu tiên của hai người, trong lòng hai người đều cất giấu một ngọn lửa, đều có sự hứng thú nồng hậu đối với thân thể của đối phương!
Cô rõ ràng nhớ rõ cô lấy tay chạm lên da thịt căng nóng của hắn mà run run, hắn tựa như một ngọn lửa nóng, nhất định phải thiêu đốt cô hầu như không còn gì!
Hơn nữa, hai chân của cô không phải đau nhức bình thường, cái ʍôиɠ và bụng nặng trịch, cảm giác giống như còn mang theo dị vật bị hắn làm trướng căng, đây là do cô bị hắn không ngừng nâng lên đè ở trêи tường, hoặc là đặt ở trêи giường mà tạo thành. Đừng có nhìn người đàn ông này tao nhã nho nhã, thật ra động tác ở trêи giường của hắn còn biến thái hơn nữa! Hắn cũng không nghĩ lại đây là lần đầu tiên của cô sao! Tuy rằng tuổi không thể so sánh với tiểu lolita thanh xuân phấn nộn, là xử nử có tuổi, nhưng nói thế nào thì đây cũng là lần đầu tiên của cô a.
Lần đầu tiên hắn nổi bão, mắt đỏ hồng, lửa giận tăng vọt bắt lấy cô khiến cho cô trực tiếp tiếp nhận hắn, tuyệt đối không ướt át bẩn thỉu! Tuy rằng cô đau đến chết đi sống lại, thậm chí bị dáng vẻ quỷ mị của hắn khiến cho cô sợ tới mức thiếu chút nữa khóc thành hai hàng lệ, nhưng cô vẫn có thể nhận. Dù sao cô vẫn biết đây là tư thế bình thường, hắn lưu loát một ít, cũng là sự cương mãnh đàn ông của hắn.
Nhưng kế tiếp, hắn làm cho cô nằm úp sấp đến trêи tường, nâng chân của cô lên, dùng các loại tư thế biến thái mà tra tấn cô......
Nói thật, cô vẫn không nhìn thấy mặt hắn, chỉ cảm thấy đã bị hắn nâng lên eo cùng chân của cô lên ở phía sau, cuồng dã tấn công đối với cô, hơi thở kia ồ ồ mà nóng rực, khêu gợi phun lên cơ thể lõa lồ của cô, hơn nữa động tác của hắn dũng mãnh, khiến cho cô nhịn không được mà run run rụt cổ thét chói tai, thân mình hòa tan trong vòm ngực kiên cố của hắn......Cô thân là xử nữ có tuổi với da mặt dày cũng không sợ nói thật, thật ra ngoài lần đầu tiên đau đớn cùng không biết làm gì, lần thứ hai, lần thứ ba cô đều có nhiệt tình đáp lại hắn, xoay qua cùng hắn hôn môi lưỡi thật sâu, xé rách quần áo của hắn, cùng ma sát với thân thể lửa nóng của hắn, cảm nhận sức lực đàn ông của hắn.
Cô dường như không có sức chống cự đối với sự khiêu khích của hắn, mà hắn sau khi có được sự đáp lại nhiệt tình của cô, lại thêm ôn nhu mà hôn cô, trong nhu tình không mất đi sự bá đạo, rồi đột nhiên lập tức dùng sức, siết chặt vòng eo mà ép buộc cô, khiến cho cô hưng phấn đến cực điểm......
Cổ Dư
Nhưng hiện tại sau khi tỉnh mộng, cô phát hiện toàn thân mình rã rời, đây không phải là số lần mà một cô gái xử nữ giao đêm đầu tiên của mình ra thừa nhận được! Hơn nữa đối với đêm hôm qua miệt mài như thế, cô biết vậy đã chẳng làm, hối hận chính mình không nên đáp lại hắn, khiến cho người đàn ông này thỏa mãn khi ăn được cô xong sẽ không thấy bóng dáng đâu!
Nhìn một cái, hiện tại chiếm được cơ thể của cô, hắn đều mặc kệ cô, cô càng thêm không đáng một đồng!
Vì thế cô lấy tay vỗ vỗ lên mặt mình, mượn cảm giác biết vậy chẳng làm để che dấu đi, chống đỡ thân thể chuẩn bị rời giường. Ăn liền ăn đi, chỉ cần trong lòng cô cho rằng đây không phải là việc đáng lo, nó sẽ không là chuyện gì!
Cô ở trong phòng tắm rửa, nhưng ở giữa trợ lý Dịch Phong của hắn gọi điện cho cô, nói cô không cần đến tòa thị chính đi làm.
Cô nằm ở trong bồn tắm thổi bong bóng, "A, phải không? Ngày mai tôi cũng không đi làm luôn được không?" Duyệt cho cô nghỉ một tuần là tốt nhất!
"Thiếu nãi nãi, điều này không thể. Cô là thư ký trưởng của tòa thị chính, hành trình mỗi ngày của Mộ thị trưởng đều cần cô sắp xếp. Nếu cô vẫn nghỉ phép, tòa thị chính có khả năng sẽ tuyển một thư ký trưởng mới cho Mộ thị trưởng."
"Thiếu gia nhà anh luôn ở tòa thị chính sao?" Cổ Dư lại hỏi, thân thể nằm ở bồn tắm giật giật, tiếp tục xối nước ấm cùng tinh dầu thơm, cũng vỗ nước lên mặt mình, "Làm sao anh ấy còn sức lực nhiều như vậy?" Xương cốt của cô đều rã rời, chẳng lẽ hắn vẫn luôn dũng mãnh thiện chiến, ra sức rong ruổi trêи người cô không có đau hông đau chân một chút nào sao?
"Thiếu nãi nãi, cô nói gì vậy." Trợ lý khó hiểu mà cười, "Sáng nay Mộ thị trưởng đúng hạn tám giờ đi làm, hiện tại đang họp. Chiều này có khả năng sẽ đến hội trường ở đại viện thị ủy."
"Tôi nói mấy ngày nay tôi cần ở nhà nghỉ ngơi, không thể đi làm, để cho anh ấy duyệt cho tôi nghỉ phép đi." Thật ra cô là cần một lần nữa nhìn thẳng vào mối quan hệ đang chuyển biến giữa mình cùng Mộ Dạ Triệt, là làm bạn, hay là làm vợ chồng thật sự? Cho nên cô vẫn tiếp tục ngâm mình trong bồn tắm lớn, ngẩng đầu, cảm giác tâm tình không phải rất tốt cho lắm.
Thì ra ngoài việc tạo cho cô sự vui thích trêи thân thể, hắn cũng không thể tạo cho cô tâm lý an ủi, loại cảm giác này rất không xong! Cô thế nhưng bị hắn lấy cớ tức giận mà một ngụm ăn luôn! Đây là cái lý do gì vậy?
"Thiếu nãi nãi, cái này không cần để thị trưởng phê duyệt, để lãnh đạo trực tiếp của cô phê duyệt là được, ví dụ như chủ nhiệm văn phòng thị trưởng."
"Vậy duyệt cho tôi đi, mấy ngày nay thân thể tôi không được thoải mái, không thể đi làm."
"Vâng, tôi sẽ xin chỉ thị của thiếu gia."
Cổ Dư ngâm tắm xong, mặc váy ngủ tránh mặt ở trong phòng, giống như không có linh hồn mà bay tới thổi lui, không có việc gì.
Thứ nhất, thân thể cô đau, không thể đi đứng bình thường, mềm nhũn muốn nằm úp sấp, từ thắt lưng đến ʍôиɠ cùng chân đều đau, biến thành một cô gái nũng nịu.
Thứ hai, cô cảm giác khắp nơi trêи cơ thể đều là dấu hôn ngấn, là giống như ăn trộm, khiến cho mọi người đều biết cô cùng hắn đã xảy ra quan hệ xác thịt, thật sự không có mặt mũi đi ra ngoài gặp người.
Đơn giản, cô đem nhốt chính mình ở trong phòng để thích ứng với loại quan hệ đã chuyển biến này, tránh ở trong phòng mà phơi nắng.
"Thiếu nãi nãi, thiếu gia Đông Húc đưa đến cho cô một bộ âu phục, cô có muốn thử hay không?" Giúp việc của Mộ gia ở bên ngoài gõ vang cửa, đánh vỡ sự yên lặng của toàn bộ biệt thự, "Lão gia đi bệnh viện, nhị tiểu thư và tam tiểu thư thì ra ngoài làm việc, trong nhà chỉ còn lại một mình cô, bởi vậy thiếu gia Đông Húc sai người đưa tới bộ âu phục này, để cô thay xong ngồi lên xe đến khách sạn của thiếu gia."
Cổ Dư đang phơi nắng như bừng tỉnh giấc mộng, vội vàng đứng dậy đi mở cửa, thế này mới nhớ tới cô từng đồng ý giả b làm bạn gái của Đông Húc, thiếu chút nữa liền quên béng việc này!
Vì thế sau khi rửa mặt chải tóc xong, cô mặc bộ âu phục màu xanh ngọc mà Đông Húc lựa chọn cho mình, ngồi lên xe đến bữa tiệc mai mối.
Bộ âu phục màu xanh ngọc này rất xứng với cô, đoan trang tao nhã mà không mất sự cao quý, nhất là khi cô búi mái tóc dài lên, đeo vòng tai trân châu, làm cho vẻ ngoài xinh đẹp của cô thoáng nhìn dịu dàng hiền thục, cao gầy đoan trang hơn, mười phần danh gia vọng tộc.
Nhưng mà vì để không bại lộ thân phận, cô đội mũ có tấm ren che khuất mặt mình, làm cho ngũ quan của cô như ẩn như hiện.
Đây là một bữa tiệc mai mối mà Mộ Thanh Vận tổ chức cho cháu trai Lãnh Đông Húc của mình, mời tất cả các thiên kim tiểu thư còn độc thân của Cẩm thành, cùng với các thái thái nhà giàu đến tham gia. Bởi vậy khi Cổ Dư đi vào nơi này, cô nhìn thấy tập hợp ở nơi đây đều là người đẹp, hương thơm bay xa, Lãnh Đông Húc cao quý lạnh lùng thì đang bị các người đẹp vây quanh, hai chị em Mộ gia thì đang ngồi uống rượu tám chuyện cùng các vị thái thái nhà giàu ở bên cạnh, bầu không khí lúc này vô cùng náo nhiệt!
Cô đi một hai bước, đột nhiên cảm thấy chính mình không nên ngăn cản Đông Húc tìm kiếm cô gái định mệnh của đời mình, Mộ Thanh Vận làm như vậy, cũng không phải là không tốt cho Đông Húc!
Vì thế cô dừng bước chân lại ở cửa vào, lấy một ly rượu, im lặng ngồi bên cửa sổ chờ thời gian trôi.
Đến một lúc nào đó, nếu tiếp theo Đông Húc cần cô hỗ trợ, vậy cô xuất hiện cũng không muộn. Còn nữa, cô mặc giày cao gót nên thắt lưng cùng chân đều đau, không nên đứng lâu.
Cho nên cô ngồi bên cửa sổ lấy điện thoại lên mạng, ngẫu nhiên sẽ uống một ngụm rượu, lướt xem tin tức.
Tin tức thời sự đơn giản đều nêu sự kiện giải trí, làm cho người ta tìm một chút việc vui để làm, nhưng Cổ Dư nhàm chán lướt xem, lại đột nhiên phát hiện Amy - Lâm Nho Nhỏ biến mất một đoạn thời gian đang mặt mày rạng rỡ trêи tin tức, dõng dạc làm sáng tỏ lời đồn -- em gái Lâm Tiêm Tiêm sắp thành hôn cùng chồng ở Singapore, lời đồn hai chị em thờ chung một chồng lúc trước chỉ là do hiểu lầm! Hiện tại em gái sắp gả vào giới xã hội thượng lưu ở Singapore, cuộc sống hạnh phúc! Mà chính cô, cũng sẽ dính chút hơi sang của em gái, càng gần từng bước đến với người đàn ông trong lòng mình! Cuối cùng tìm được hạnh phúc!
Đương nhiên, người đàn ông này là chỉ Mộ Dạ Triệt, trong lòng Lâm Nho Nhỏ cùng Cổ Dư đều hiểu được!
Cổ Dư nhìn gương mặt kiêu ngạo của Lâm Nho Nhỏ ở trang tin tức, đột nhiên phát hiện cô gái này có thể bị coi thường như vậy là có nguyên nhân -- mẹ nào, con nấy, Lâm Ngọc Nhi dạy con gái nhất định phải làm tiểu tam của kim chủ, như vậy hai đứa con gái nhất định không có làm trái lệnh mẹ! Ai nấy cũng đều lợi hại!
"Hả, là thư ký Cổ sao?" Có người đột nhiên vẫy vẫy tay trước mặt cô, cẩn thận nhìn cô chằm chằm, xác định đúng là thư ký Cổ ở tòa thị chính, "Thật là khéo, lại gặp nhau ở đây, thư ký Cổ cũng nhận được lời mời đến đây xem mặt với Lãnh thiếu gia của Mộ gia sao? Tôi cũng vậy! Nhưng mà số thứ tự của cô là bao nhiêu?"
Cổ Dư gặp đồng nghiệp ở tòa thị chính, ngẩng đầu mỉm cười: "Không phải, tôi đến đây tìm người." Thật đúng là oan gia ngõ hẹp, ở trong này cũng có thể đụng mặt khắc tinh ở tòa thị chính!
"Thư ký Cổ, lần này không phải cô đến xem mặt nên mệt vậy sao." Nữ đồng nghiệp ngồi xuống trước mặt cô, căn bản không có ý rời đi, "Lãnh thiếu gia này là cháu trai của Mộ thị trưởng, người một nhà, cho dù chúng ta có thất bại khi mai mối với Lãnh thiếu gia, cũng có thể thông qua bữa tiệc này mà quen biết với người nhà của Mộ thị trưởng! Cô xem, bên kia có hai vị, chính là hai người chị của Mộ thị trưởng, nhìn trẻ tuổi quá ha."
"Ừ, tôi biết." Cổ Dư gật gật đầu, cười nhìn qua, dùng ánh mắt hỏi cô ta khi nào thì rời đi. Thật rõ ràng, cô không tính tán gẫu buôn chuyện cùng cô đồng nghiệp này ở đây, hi vọng cô ta nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của mình!
Nhưng nữ đồng nghiệp này căn bản không nhìn thấy sự mất kiên nhẫn trong mắt cô, tiếp tục cao giọng mà bàn tán, cười nói: "Thư ký Cổ, tôi biết là cô lại đây để mai mối, đừng có ngại, tôi sẽ không tiết lộ ra bên ngoài. Nhưng mà tôi không nghĩ rằng thư ký Cổ hôm nay xin nghỉ phép, thì ra là tới đây tham gia mai mối, so với tôi còn lợi hại hơn. Tôi ấy à, chỉ là một nhân viên đánh máy ở tòa thị chính, xin nghỉ một ngày không thành vấn đề, không như thư ký Cổ, giờ là thư ký trưởng của văn phòng thị trưởng, tất cả hành trình của Mộ thị trưởng đều cần cô sắp xếp! Nếu cô xin nghỉ phép đi mai mối mà không đi làm, tòa thị chính có nghĩ rằng đây là cô đang làm chậm trễ đến công việc của Mộ thị trưởng hay không? Làm sao cô có thể vì chuyện riêng mà ảnh hưởng đến công việc chung được?"
Cổ Dư trắng mắt liếc cô ta một cái, không để ý cô ta nữa, lẳng lặng tắt tin tức ở điện thoại đi. Tất cả những nữ nhân viên bị giáng chức ở tòa thị chính đi làm nhân viên đánh máy có lẽ cũng không được khỏe mạnh, nghe những lời này, đều tràn ngập ám chỉ đố kỵ! Ghen tị cô thăng chức làm thư ký trưởng sao?
---
Nhưng cô gái ở phía đối diện vẫn tiếp tục huyên náo, cũng hưng phấn dò xét cô, "Thư ký Cổ, cô có biết tòa thị chính còn có nữ thư ký có vận khí tốt như cô không? Hai ngày trước vừa mới nghe nói cô ta bị giáng chức làm nhân viên đánh máy, hôm nay phải đi Singapore gả cho đại gia, biến hóa nhanh chóng, từ hồ ly tinh trực tiếp biến thành thái thái gia đình hào môn! Mà người này nha, chính là Lâm Tiêm Tiêm tranh đoạt chức vị thư ký trưởng trước đây với thư ký Cổ đó, thoáng nhìn vận khí của cô ta tốt hơn so thư ký Cổ nhiều, có thể như ý nguyện được gả vào gia đình giàu có. Mà thư ký Cổ a, chậc, chậc, lần này mai mối còn không biết có kết quả hay không......"
"Bởi vậy, tất cả mọi người ở tòa thị chính đều biết chuyện này?" Cổ Dư nâng mí mắt lên, lẳng lặng nhìn cô gái đang buôn chuyện, "Thư ký Lâm gả cho đại gia Singapore, chuyện này là kỳ quái sao?" Xem ra mấy cô gái này lại đang ghen tị với Lâm Tiêm Tiêm từ gà mà biến thành phượng hoàng, a! Tâm tư đố kị của phụ nữ thật là......
"Đương nhiên là kì quái! Lúc trước thư ký Lâm vẫn cường điệu mình là mồ côi, làm sao đột nhiên sau đó lại có tiền có mẹ được? Còn gả cho đại gia Singapore nữa? Nghe nói mẹ của cô ta là Lâm Ngọc Nhi là người có uy tín danh dự trong giới nhà giàu Singapore, lúc trước đúng thật là để mắt tới cô ta!"
"Vậy cô cảm thấy Lâm Tiêm Tiêm gả cho đại gia có hạnh phúc không?" Cở Dư hơi hơi nhíu hạ mi, "Có lẽ là cô ấy không muốn, bị mẹ mình ép buộc."
Tốc độ của Lâm Ngọc Nhi rất nhanh, tối hôm qua vừa bắt Lâm Tiêm Tiêm đi, hôm nay tổ chức hôn lễ ngay tại Singapore!
"Cho dù là bắt buộc cũng là hạnh phúc! Không chiếm được người thì chiếm được tài sản, nói vậy thư ký Cổ cũng đồng ý chứ? Chẳng phải lúc đó thư ký Cổ thích nhất là tiền sao? Ha ha." Lời nói của nữ đồng nghiệp mang theo sự châm chọc mà cười ha ha lớn lên, nhìn về hướng sảnh tiệc, "Hình như đã bắt đầu, tôi đi trước nhé, thư ký Cổ cứ tự nhiên."
Bưng ly rượu của mình mà vênh váo tự đắc rời đi, đi tham gia tiết mục mai mối.
Cổ Dư thì nhìn Lãnh Đông Húc đang bị bao vây, thoáng nhìn gật đầu cùng hắn, tiếp tục ngồi tại chỗ nghĩ ngơi.
Lãnh Đông Húc mặc đồ âu màu xám cao quý nghiêm nghị, đã phát hiện ra cô từ lâu, cong môi cười nhẹ nhàng, tiếp tục nói chuyện. Hắn cảm thấy thật vui sướиɠ khi cô giữ lời, nhưng hắn không có cưỡng cầu cô nhất định phải giả vờ thành bạn gái của hắn! Cô có thể tiến đến, liền chứng tỏ cô rất tôn trọng lời hẹn với hắn, điều này như vậy là đủ rồi!
Nhưng thật ra hắn lại thích dáng vẻ cô lẳng lặng ngồi ở bên cạnh!
---
Lâm Tiêm Tiêm
Singapore.
Lâm Tiêm Tiêm bị bắt đi suốt đêm mệt mỏi nằm ngã vào trêи chiếc giường lớn, bên cạnh là một đống đồ dùng kết hôn, giúp việc đang giúp Lâm Tiêm Tiêm chùi rửa, chuẩn bị mặc váy cưới.
Lâm Ngọc Nhi sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện thì đẩy cửa đi vào, liếc mắt nhìn con gái ở trêи giường, ném cho cô một bộ giấy tờ tùy thân mới cùng sổ hộ khẩu, "Mày vẫn là Tiêm Tiêm con gái của mẹ, tin tức này mẹ vừa mới công bố ra ngoài, tất cả mọi người trong giới thượng lưu ở Singapore đều biết Tiêm Tiêm đã quay lại. Bởi vậy mày phải hoành tráng gả ra ngoài cho mẹ, đừng để mẹ lại bị mất mặt!"
Thấy Lâm Tiêm Tiêm không nói lời nào, bà lại bỏ thêm một câu, "Nhân tiện nói cho mày biết, Nho Nhỏ đã thay thế mày về bên cạnh người đàn ông họ Mộ kia. Người đàn ông này tối hôm nhất định quá thõa mãn, ngoài việc mặc kệ không hỏi han gì đến mày, trêи cổ còn bị phụ nữ để lại dấu hôn ngấn rõ ràng, một đêm mưa móc sảng kɧօáϊ tinh thần. Mà Tiêm Tiêm mày, ngâm mình trong nước biển hơn nửa đêm, lại bị mẹ gấp rút đưa về Singapore, hết đòi chết lại muốn sống như thế nào, anh ta cũng không làm theo lại còn mây mưa trêи giường cùng cô gái khác, không thèm để ý đến sống chết của mày sao?" Đương nhiên, bà nói như vậy là để cho Tiêm Tiêm hiểu lầm cô gái lên giường cùng Mộ Dạ Triệt là Lâm Nho Nhỏ, khiến Lâm Tiêm Tiêm hoàn toàn hết hi vọng, đừng tranh đoạt anh rể với chị gái.
Quả nhiên Lâm Tiêm Tiêm ở trêи giường ngẩng đầu, dùng một loại ánh mắt đau thương mà nhìn mẹ: "Việc này là thật sao?" Nhưng ở trong lòng Tiêm Tiêm, cô biết việc này nếu là thật, cô gái ở trêи giường cùng Mộ Dạ Triệt tuyệt đối không phải Lâm Nho Nhỏ, mà là Cổ Dư!
Tối hôm qua Mộ Dạ Triệt vô tình đối xử với cô như vậy, quả nhiên là có nguyên nhân! Sau khi hắn cự tuyệt nhận điện thoại của cô, đi tìm Cổ Dư, sau đó xảy ra nam nữ hoan ái cùng Cổ Dư, cam tâm tình nguyện xảy ra quan hệ xác thịt! Trời, vì sao hắn muốn làm như vậy? Cô vừa mới bị mẹ bắt đến Singapore nha, vì sao hắn nhanh như vậy lại cùng Cổ Dư tiến thêm một bước, vô tình từ bỏ cô?
Cùng so sánh với Cổ Dư, cô mới là người trở thành người phụ nữ của hắn trước! Cô không muốn gả cho lão gia Lí Quang Diệu bảy mươi tuổi kia, cô muốn gả cho Mộ Dạ Triệt!
Nghĩ đến đây, cô khởi động thân thể mệt mỏi, gót chân đặt xuống đất mà đứng lên, chua xót cười nói với mẹ: "Mẹ, con nghe bác chồng nói, năm đó mối quan hệ giữa mẹ cùng bác Hàn là mối quan hệ bên thứ ba, năm đó vợ của bác Hàn, bởi vì mẹ mà tự sát trước mặt bác Hàn, mẹ là bên thứ ba trong cuộc hôn nhân của bọn họ......"
Phút chốc Lâm Ngọc Nhi nổi cơn giận dữ, đột nhiên giáng một cái tát lên mặt con gái, "Câm miệng cho tao!"
Bà đánh con gái chưa bao giờ nương tay, nhất là khi con gái chỉ trích bà là bên thứ ba, điều này làm cho bà càng thêm tức giận, "Năm đó là Hàn Vũ Ngấn tự nguyện theo tao mà đến, cũng không ai bức bách ông ta cả! Tiêm Tiêm, nếu mày còn nói hươu nói vượn nữa, tao sẽ cho mày sống không bằng chết sau khi gả vào Lí gia!"
Đột nhiên Lâm Tiêm lại cười ha ha, ôm gương mặt bị đánh sưng mà rưng rưng cười nói với mẹ: "Vì sao bây giờ mẹ không bóp chết con luôn đi? Nếu con thành công gả cho lão gia Lí Quang Diệu, mẹ nghĩ rằng con còn có thể để mặc mẹ bài bố cho mình sao? Cho dù con có bị lão già này tra tấn ở trêи giường cho đến chết, con cũng sẽ không buông tha cho mẹ! Năm đó, mẹ quả thật muốn chia rẽ một gia đình mới cố ý đi xa đến Singapore, lại giáo ɖu͙ƈ hai đứa con gái của mình thành gái lầu xanh cao cấp, mặc cho mình bài bố, điều này khiến cho mẹ cảm thấy thật vinh quang tự hào sao? Ha ha, Lâm Ngọc Nhi mẹ thật ra mới chính là một tú bà kỹ nữ, làm đầu bếp của An Đề mới bước chân được vào xã hội giới thượng lưu Singapoe......"
Gương mặt Lâm Ngọc Nhi bị tức hơi hơi co rúm, nhưng mắt thấy con gái bị ép buộc sắp bùng nổ đến hỏng cả tinh thần, bà nhịn xuống cơn giận của mình, ý bảo nữ giúp việc tiếp tục thay váy cưới cho Tiêm Tiêm, "Đừng để nó nói hươu nói vượn nữa! Một tiếng sau, đưa nó đến sảng trước để hoàn thành hôn lễ cùng lão gia Lí Quang Diệu, đồng thời ta sẽ giới thiệu với quan khách sự trở về của nó, chú ý để nó mặc quần áo đoan trang một chút."
"Vâng."
Thế này Lâm Ngọc Nhi mới hất tay áo rời đi, đóng cửa phòng lại thật mạnh.
---
Cẩm thành.
Mộ Dạ Triệt họp xong nhận được thông báo xin nghỉ phép của Cổ Dư, vì thế hắn lập tức gọi điện về Mộ trạch, để Cổ Dư nhận nghe điện thoại, lại bị người làm báo cho biết thiếu nãi nãi đã được xe đón đi. Đúng lúc, hôm nay Mộ Thanh Vận lại tổ chức một bữa tiệc mai mối cho Đông Húc, bởi vậy, cô gái này quả nhiên là xin nghỉ phép để giả làm bạn gái của Đông Húc!
Chết tiệt, điều này sao có thể được!
Cổ Dư - Dạ Triệt
Chẳng lẽ cô gái không biết sống chết này không biết rằng, bắt đầu từ tối hôm qua, toàn thân trêи dưới của cô, cùng với trái tim kia của cô, đều thuộc về Mộ Dạ Triệt hắn sao?! Hắn có thể duyệt cho cô nghỉ, nghỉ một năm cũng được, nhưng tuyệt đối không phải để cô đi hẹn gặp Đông Húc!
Sáng sớm, vì không muốn đánh thức cô đang mệt mỏi, hắn nhẹ nhàng rút đi áo sơ mi bị cô nằm đè lên, làm cho cô tựa như bị sức bật kinh người của hắn dọa đến có một tư thế ngủ thoải mái hơn, hoàn toàn thả lỏng thân thể. Rất sớm, hắn rời Mộ trạch đến tòa thị chính trước, vốn nghĩ rằng hẳn là cô đi ra từ ác mộng trêи giường này, dần dần thích ứng với ham muốn của một người chồng đối với vợ từ lâu, có thói quen sinh hoạt cuộc sống vợ chồng, sau đó cùng hắn ăn trưa, nhìn thẳng vào mối quan hệ này.
Nhưng mà chờ hắn họp xong, cô đã bị đón đi làm bạn gái của Đông Húc!
Cùng Đông Húc diễn giả làm thật, thật ra cũng bắt đầu từ tối hôm qua! Cô gái ngốc này lại còn không biết!
"Tiếp theo có lịch trình gì?" Hắn chậm rãi đi đến văn phòng của mình, kéo xả cà vạt, ngón tay dài lật lật mấy chồng văn kiện ở trêи bàn, "Xem ra hôm nay thư ký Cổ không sắp xếp lịch trình cho tôi, giữa trưa tôi ra ngoài một chuyến, chiều nay gặp mặt Lương bí thư dời lại muộn chút."
"Vâng, Mộ thị trưởng."
Vì thế dung nhan tuấn nhã của hắn mang theo sảng kɧօáϊ tinh thần, đôi mắt sâu thẳm ôm lấy chút cười, chân dài xoải bước, thân ảnh thon dài đi ra đại sảnh tòa thị chính. Mà đồng nghiệp ở bên cạnh cũng thấy được, hôm nay tâm tình của Mộ thị trưởng vô cùng tốt, từ đôi mắt cười kia là có thể nhìn thấy Mộ thị trưởng đã bỏ đi vẻ âm lãnh lợi hại, khôi phục sự tao nhã nho nhã của mình.
Trêи thực tế, quả thật Mộ Dạ Triệt không cảm thấy tức giận vì Cổ Dư giữ lời đến bữa tiệc của Đông Húc, hắn thuận tiện đi qua tham dự buổi tiệc mà chị Ba tổ chức, đưa Cổ Dư về.
Hắn im lặng ngồi lên xe, dặn tài xế không cần đi theo, chính hắn tự mình lái xe qua khách sạn đón Cổ Dư. Nhưng mà lúc này cũng là thời gian giữa trưa, vệ sĩ vẫn luôn bí mật giám thị phía Singapore báo cho hắn một tin tức -- giữa trưa mười một giờ, đang lúc Lâm Ngọc Nhi một lần nữa giới thiệu xong với quan khách về thân phận của Lâm Tiêm Tiêm, đang muốn cử hành hôn lễ cùng lão gia Lí Quang Diệu, là lúc Lâm Tiêm Tiêm đột nhiên ngã xuống đất.
Là tự sát, cô cắt cổ tay tự sát ngay trước mặt mọi người, đang được đưa đi bệnh viện cấp cứu. Nhưng trước khi tự sát, cô tuôn ra bí mật năm đó của Lâm Ngọc Nhi, đem những lời mà cô đánh trả mẹ mình mà lặp lại một lần nữa -- Lâm Ngọc Nhi là bên thứ ba, là một tú bà kỹ nữ.
Đối với điều này, trong đôi mắt tối đen của Mộ Dạ Triệt quả nhiên hiện lên một tia ánh sáng, là ánh sáng hứng thú đến nóng rực, nhưng lại không có cảm xúc phản ứng gì đối với việc Lâm Tiêm Tiêm tự sát: "Để cho cô ta tiếp tục làm sáng tỏ chút bí mật kia của Lâm Ngọc Nhi, sự tự sát của cô ta sẽ khiến truyền thông Singapore oanh động. A."
Sau đó bảo tài xế không cần đi theo, hắn tự mình đến khách sạn đón Cổ Dư.
Hắn càng là nhiệt tình phát lực, thân thể của cô liền càng cảm thấy hưng phấn mà không hiểu vì sao, muốn đẩy hắn ra nhưng không cách nào tự kiềm chế được. Tuy rằng cô không biết hắn tao nhã như vậy mà có sức lực lớn như thế, không ngừng ép buộc cô, nhưng cô biết đây là lần đầu tiên của hai người, trong lòng hai người đều cất giấu một ngọn lửa, đều có sự hứng thú nồng hậu đối với thân thể của đối phương!
Cô rõ ràng nhớ rõ cô lấy tay chạm lên da thịt căng nóng của hắn mà run run, hắn tựa như một ngọn lửa nóng, nhất định phải thiêu đốt cô hầu như không còn gì!
Hơn nữa, hai chân của cô không phải đau nhức bình thường, cái ʍôиɠ và bụng nặng trịch, cảm giác giống như còn mang theo dị vật bị hắn làm trướng căng, đây là do cô bị hắn không ngừng nâng lên đè ở trêи tường, hoặc là đặt ở trêи giường mà tạo thành. Đừng có nhìn người đàn ông này tao nhã nho nhã, thật ra động tác ở trêи giường của hắn còn biến thái hơn nữa! Hắn cũng không nghĩ lại đây là lần đầu tiên của cô sao! Tuy rằng tuổi không thể so sánh với tiểu lolita thanh xuân phấn nộn, là xử nử có tuổi, nhưng nói thế nào thì đây cũng là lần đầu tiên của cô a.
Lần đầu tiên hắn nổi bão, mắt đỏ hồng, lửa giận tăng vọt bắt lấy cô khiến cho cô trực tiếp tiếp nhận hắn, tuyệt đối không ướt át bẩn thỉu! Tuy rằng cô đau đến chết đi sống lại, thậm chí bị dáng vẻ quỷ mị của hắn khiến cho cô sợ tới mức thiếu chút nữa khóc thành hai hàng lệ, nhưng cô vẫn có thể nhận. Dù sao cô vẫn biết đây là tư thế bình thường, hắn lưu loát một ít, cũng là sự cương mãnh đàn ông của hắn.
Nhưng kế tiếp, hắn làm cho cô nằm úp sấp đến trêи tường, nâng chân của cô lên, dùng các loại tư thế biến thái mà tra tấn cô......
Nói thật, cô vẫn không nhìn thấy mặt hắn, chỉ cảm thấy đã bị hắn nâng lên eo cùng chân của cô lên ở phía sau, cuồng dã tấn công đối với cô, hơi thở kia ồ ồ mà nóng rực, khêu gợi phun lên cơ thể lõa lồ của cô, hơn nữa động tác của hắn dũng mãnh, khiến cho cô nhịn không được mà run run rụt cổ thét chói tai, thân mình hòa tan trong vòm ngực kiên cố của hắn......Cô thân là xử nữ có tuổi với da mặt dày cũng không sợ nói thật, thật ra ngoài lần đầu tiên đau đớn cùng không biết làm gì, lần thứ hai, lần thứ ba cô đều có nhiệt tình đáp lại hắn, xoay qua cùng hắn hôn môi lưỡi thật sâu, xé rách quần áo của hắn, cùng ma sát với thân thể lửa nóng của hắn, cảm nhận sức lực đàn ông của hắn.
Cô dường như không có sức chống cự đối với sự khiêu khích của hắn, mà hắn sau khi có được sự đáp lại nhiệt tình của cô, lại thêm ôn nhu mà hôn cô, trong nhu tình không mất đi sự bá đạo, rồi đột nhiên lập tức dùng sức, siết chặt vòng eo mà ép buộc cô, khiến cho cô hưng phấn đến cực điểm......
Cổ Dư
Nhưng hiện tại sau khi tỉnh mộng, cô phát hiện toàn thân mình rã rời, đây không phải là số lần mà một cô gái xử nữ giao đêm đầu tiên của mình ra thừa nhận được! Hơn nữa đối với đêm hôm qua miệt mài như thế, cô biết vậy đã chẳng làm, hối hận chính mình không nên đáp lại hắn, khiến cho người đàn ông này thỏa mãn khi ăn được cô xong sẽ không thấy bóng dáng đâu!
Nhìn một cái, hiện tại chiếm được cơ thể của cô, hắn đều mặc kệ cô, cô càng thêm không đáng một đồng!
Vì thế cô lấy tay vỗ vỗ lên mặt mình, mượn cảm giác biết vậy chẳng làm để che dấu đi, chống đỡ thân thể chuẩn bị rời giường. Ăn liền ăn đi, chỉ cần trong lòng cô cho rằng đây không phải là việc đáng lo, nó sẽ không là chuyện gì!
Cô ở trong phòng tắm rửa, nhưng ở giữa trợ lý Dịch Phong của hắn gọi điện cho cô, nói cô không cần đến tòa thị chính đi làm.
Cô nằm ở trong bồn tắm thổi bong bóng, "A, phải không? Ngày mai tôi cũng không đi làm luôn được không?" Duyệt cho cô nghỉ một tuần là tốt nhất!
"Thiếu nãi nãi, điều này không thể. Cô là thư ký trưởng của tòa thị chính, hành trình mỗi ngày của Mộ thị trưởng đều cần cô sắp xếp. Nếu cô vẫn nghỉ phép, tòa thị chính có khả năng sẽ tuyển một thư ký trưởng mới cho Mộ thị trưởng."
"Thiếu gia nhà anh luôn ở tòa thị chính sao?" Cổ Dư lại hỏi, thân thể nằm ở bồn tắm giật giật, tiếp tục xối nước ấm cùng tinh dầu thơm, cũng vỗ nước lên mặt mình, "Làm sao anh ấy còn sức lực nhiều như vậy?" Xương cốt của cô đều rã rời, chẳng lẽ hắn vẫn luôn dũng mãnh thiện chiến, ra sức rong ruổi trêи người cô không có đau hông đau chân một chút nào sao?
"Thiếu nãi nãi, cô nói gì vậy." Trợ lý khó hiểu mà cười, "Sáng nay Mộ thị trưởng đúng hạn tám giờ đi làm, hiện tại đang họp. Chiều này có khả năng sẽ đến hội trường ở đại viện thị ủy."
"Tôi nói mấy ngày nay tôi cần ở nhà nghỉ ngơi, không thể đi làm, để cho anh ấy duyệt cho tôi nghỉ phép đi." Thật ra cô là cần một lần nữa nhìn thẳng vào mối quan hệ đang chuyển biến giữa mình cùng Mộ Dạ Triệt, là làm bạn, hay là làm vợ chồng thật sự? Cho nên cô vẫn tiếp tục ngâm mình trong bồn tắm lớn, ngẩng đầu, cảm giác tâm tình không phải rất tốt cho lắm.
Thì ra ngoài việc tạo cho cô sự vui thích trêи thân thể, hắn cũng không thể tạo cho cô tâm lý an ủi, loại cảm giác này rất không xong! Cô thế nhưng bị hắn lấy cớ tức giận mà một ngụm ăn luôn! Đây là cái lý do gì vậy?
"Thiếu nãi nãi, cái này không cần để thị trưởng phê duyệt, để lãnh đạo trực tiếp của cô phê duyệt là được, ví dụ như chủ nhiệm văn phòng thị trưởng."
"Vậy duyệt cho tôi đi, mấy ngày nay thân thể tôi không được thoải mái, không thể đi làm."
"Vâng, tôi sẽ xin chỉ thị của thiếu gia."
Cổ Dư ngâm tắm xong, mặc váy ngủ tránh mặt ở trong phòng, giống như không có linh hồn mà bay tới thổi lui, không có việc gì.
Thứ nhất, thân thể cô đau, không thể đi đứng bình thường, mềm nhũn muốn nằm úp sấp, từ thắt lưng đến ʍôиɠ cùng chân đều đau, biến thành một cô gái nũng nịu.
Thứ hai, cô cảm giác khắp nơi trêи cơ thể đều là dấu hôn ngấn, là giống như ăn trộm, khiến cho mọi người đều biết cô cùng hắn đã xảy ra quan hệ xác thịt, thật sự không có mặt mũi đi ra ngoài gặp người.
Đơn giản, cô đem nhốt chính mình ở trong phòng để thích ứng với loại quan hệ đã chuyển biến này, tránh ở trong phòng mà phơi nắng.
"Thiếu nãi nãi, thiếu gia Đông Húc đưa đến cho cô một bộ âu phục, cô có muốn thử hay không?" Giúp việc của Mộ gia ở bên ngoài gõ vang cửa, đánh vỡ sự yên lặng của toàn bộ biệt thự, "Lão gia đi bệnh viện, nhị tiểu thư và tam tiểu thư thì ra ngoài làm việc, trong nhà chỉ còn lại một mình cô, bởi vậy thiếu gia Đông Húc sai người đưa tới bộ âu phục này, để cô thay xong ngồi lên xe đến khách sạn của thiếu gia."
Cổ Dư đang phơi nắng như bừng tỉnh giấc mộng, vội vàng đứng dậy đi mở cửa, thế này mới nhớ tới cô từng đồng ý giả b làm bạn gái của Đông Húc, thiếu chút nữa liền quên béng việc này!
Vì thế sau khi rửa mặt chải tóc xong, cô mặc bộ âu phục màu xanh ngọc mà Đông Húc lựa chọn cho mình, ngồi lên xe đến bữa tiệc mai mối.
Bộ âu phục màu xanh ngọc này rất xứng với cô, đoan trang tao nhã mà không mất sự cao quý, nhất là khi cô búi mái tóc dài lên, đeo vòng tai trân châu, làm cho vẻ ngoài xinh đẹp của cô thoáng nhìn dịu dàng hiền thục, cao gầy đoan trang hơn, mười phần danh gia vọng tộc.
Nhưng mà vì để không bại lộ thân phận, cô đội mũ có tấm ren che khuất mặt mình, làm cho ngũ quan của cô như ẩn như hiện.
Đây là một bữa tiệc mai mối mà Mộ Thanh Vận tổ chức cho cháu trai Lãnh Đông Húc của mình, mời tất cả các thiên kim tiểu thư còn độc thân của Cẩm thành, cùng với các thái thái nhà giàu đến tham gia. Bởi vậy khi Cổ Dư đi vào nơi này, cô nhìn thấy tập hợp ở nơi đây đều là người đẹp, hương thơm bay xa, Lãnh Đông Húc cao quý lạnh lùng thì đang bị các người đẹp vây quanh, hai chị em Mộ gia thì đang ngồi uống rượu tám chuyện cùng các vị thái thái nhà giàu ở bên cạnh, bầu không khí lúc này vô cùng náo nhiệt!
Cô đi một hai bước, đột nhiên cảm thấy chính mình không nên ngăn cản Đông Húc tìm kiếm cô gái định mệnh của đời mình, Mộ Thanh Vận làm như vậy, cũng không phải là không tốt cho Đông Húc!
Vì thế cô dừng bước chân lại ở cửa vào, lấy một ly rượu, im lặng ngồi bên cửa sổ chờ thời gian trôi.
Đến một lúc nào đó, nếu tiếp theo Đông Húc cần cô hỗ trợ, vậy cô xuất hiện cũng không muộn. Còn nữa, cô mặc giày cao gót nên thắt lưng cùng chân đều đau, không nên đứng lâu.
Cho nên cô ngồi bên cửa sổ lấy điện thoại lên mạng, ngẫu nhiên sẽ uống một ngụm rượu, lướt xem tin tức.
Tin tức thời sự đơn giản đều nêu sự kiện giải trí, làm cho người ta tìm một chút việc vui để làm, nhưng Cổ Dư nhàm chán lướt xem, lại đột nhiên phát hiện Amy - Lâm Nho Nhỏ biến mất một đoạn thời gian đang mặt mày rạng rỡ trêи tin tức, dõng dạc làm sáng tỏ lời đồn -- em gái Lâm Tiêm Tiêm sắp thành hôn cùng chồng ở Singapore, lời đồn hai chị em thờ chung một chồng lúc trước chỉ là do hiểu lầm! Hiện tại em gái sắp gả vào giới xã hội thượng lưu ở Singapore, cuộc sống hạnh phúc! Mà chính cô, cũng sẽ dính chút hơi sang của em gái, càng gần từng bước đến với người đàn ông trong lòng mình! Cuối cùng tìm được hạnh phúc!
Đương nhiên, người đàn ông này là chỉ Mộ Dạ Triệt, trong lòng Lâm Nho Nhỏ cùng Cổ Dư đều hiểu được!
Cổ Dư nhìn gương mặt kiêu ngạo của Lâm Nho Nhỏ ở trang tin tức, đột nhiên phát hiện cô gái này có thể bị coi thường như vậy là có nguyên nhân -- mẹ nào, con nấy, Lâm Ngọc Nhi dạy con gái nhất định phải làm tiểu tam của kim chủ, như vậy hai đứa con gái nhất định không có làm trái lệnh mẹ! Ai nấy cũng đều lợi hại!
"Hả, là thư ký Cổ sao?" Có người đột nhiên vẫy vẫy tay trước mặt cô, cẩn thận nhìn cô chằm chằm, xác định đúng là thư ký Cổ ở tòa thị chính, "Thật là khéo, lại gặp nhau ở đây, thư ký Cổ cũng nhận được lời mời đến đây xem mặt với Lãnh thiếu gia của Mộ gia sao? Tôi cũng vậy! Nhưng mà số thứ tự của cô là bao nhiêu?"
Cổ Dư gặp đồng nghiệp ở tòa thị chính, ngẩng đầu mỉm cười: "Không phải, tôi đến đây tìm người." Thật đúng là oan gia ngõ hẹp, ở trong này cũng có thể đụng mặt khắc tinh ở tòa thị chính!
"Thư ký Cổ, lần này không phải cô đến xem mặt nên mệt vậy sao." Nữ đồng nghiệp ngồi xuống trước mặt cô, căn bản không có ý rời đi, "Lãnh thiếu gia này là cháu trai của Mộ thị trưởng, người một nhà, cho dù chúng ta có thất bại khi mai mối với Lãnh thiếu gia, cũng có thể thông qua bữa tiệc này mà quen biết với người nhà của Mộ thị trưởng! Cô xem, bên kia có hai vị, chính là hai người chị của Mộ thị trưởng, nhìn trẻ tuổi quá ha."
"Ừ, tôi biết." Cổ Dư gật gật đầu, cười nhìn qua, dùng ánh mắt hỏi cô ta khi nào thì rời đi. Thật rõ ràng, cô không tính tán gẫu buôn chuyện cùng cô đồng nghiệp này ở đây, hi vọng cô ta nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của mình!
Nhưng nữ đồng nghiệp này căn bản không nhìn thấy sự mất kiên nhẫn trong mắt cô, tiếp tục cao giọng mà bàn tán, cười nói: "Thư ký Cổ, tôi biết là cô lại đây để mai mối, đừng có ngại, tôi sẽ không tiết lộ ra bên ngoài. Nhưng mà tôi không nghĩ rằng thư ký Cổ hôm nay xin nghỉ phép, thì ra là tới đây tham gia mai mối, so với tôi còn lợi hại hơn. Tôi ấy à, chỉ là một nhân viên đánh máy ở tòa thị chính, xin nghỉ một ngày không thành vấn đề, không như thư ký Cổ, giờ là thư ký trưởng của văn phòng thị trưởng, tất cả hành trình của Mộ thị trưởng đều cần cô sắp xếp! Nếu cô xin nghỉ phép đi mai mối mà không đi làm, tòa thị chính có nghĩ rằng đây là cô đang làm chậm trễ đến công việc của Mộ thị trưởng hay không? Làm sao cô có thể vì chuyện riêng mà ảnh hưởng đến công việc chung được?"
Cổ Dư trắng mắt liếc cô ta một cái, không để ý cô ta nữa, lẳng lặng tắt tin tức ở điện thoại đi. Tất cả những nữ nhân viên bị giáng chức ở tòa thị chính đi làm nhân viên đánh máy có lẽ cũng không được khỏe mạnh, nghe những lời này, đều tràn ngập ám chỉ đố kỵ! Ghen tị cô thăng chức làm thư ký trưởng sao?
---
Nhưng cô gái ở phía đối diện vẫn tiếp tục huyên náo, cũng hưng phấn dò xét cô, "Thư ký Cổ, cô có biết tòa thị chính còn có nữ thư ký có vận khí tốt như cô không? Hai ngày trước vừa mới nghe nói cô ta bị giáng chức làm nhân viên đánh máy, hôm nay phải đi Singapore gả cho đại gia, biến hóa nhanh chóng, từ hồ ly tinh trực tiếp biến thành thái thái gia đình hào môn! Mà người này nha, chính là Lâm Tiêm Tiêm tranh đoạt chức vị thư ký trưởng trước đây với thư ký Cổ đó, thoáng nhìn vận khí của cô ta tốt hơn so thư ký Cổ nhiều, có thể như ý nguyện được gả vào gia đình giàu có. Mà thư ký Cổ a, chậc, chậc, lần này mai mối còn không biết có kết quả hay không......"
"Bởi vậy, tất cả mọi người ở tòa thị chính đều biết chuyện này?" Cổ Dư nâng mí mắt lên, lẳng lặng nhìn cô gái đang buôn chuyện, "Thư ký Lâm gả cho đại gia Singapore, chuyện này là kỳ quái sao?" Xem ra mấy cô gái này lại đang ghen tị với Lâm Tiêm Tiêm từ gà mà biến thành phượng hoàng, a! Tâm tư đố kị của phụ nữ thật là......
"Đương nhiên là kì quái! Lúc trước thư ký Lâm vẫn cường điệu mình là mồ côi, làm sao đột nhiên sau đó lại có tiền có mẹ được? Còn gả cho đại gia Singapore nữa? Nghe nói mẹ của cô ta là Lâm Ngọc Nhi là người có uy tín danh dự trong giới nhà giàu Singapore, lúc trước đúng thật là để mắt tới cô ta!"
"Vậy cô cảm thấy Lâm Tiêm Tiêm gả cho đại gia có hạnh phúc không?" Cở Dư hơi hơi nhíu hạ mi, "Có lẽ là cô ấy không muốn, bị mẹ mình ép buộc."
Tốc độ của Lâm Ngọc Nhi rất nhanh, tối hôm qua vừa bắt Lâm Tiêm Tiêm đi, hôm nay tổ chức hôn lễ ngay tại Singapore!
"Cho dù là bắt buộc cũng là hạnh phúc! Không chiếm được người thì chiếm được tài sản, nói vậy thư ký Cổ cũng đồng ý chứ? Chẳng phải lúc đó thư ký Cổ thích nhất là tiền sao? Ha ha." Lời nói của nữ đồng nghiệp mang theo sự châm chọc mà cười ha ha lớn lên, nhìn về hướng sảnh tiệc, "Hình như đã bắt đầu, tôi đi trước nhé, thư ký Cổ cứ tự nhiên."
Bưng ly rượu của mình mà vênh váo tự đắc rời đi, đi tham gia tiết mục mai mối.
Cổ Dư thì nhìn Lãnh Đông Húc đang bị bao vây, thoáng nhìn gật đầu cùng hắn, tiếp tục ngồi tại chỗ nghĩ ngơi.
Lãnh Đông Húc mặc đồ âu màu xám cao quý nghiêm nghị, đã phát hiện ra cô từ lâu, cong môi cười nhẹ nhàng, tiếp tục nói chuyện. Hắn cảm thấy thật vui sướиɠ khi cô giữ lời, nhưng hắn không có cưỡng cầu cô nhất định phải giả vờ thành bạn gái của hắn! Cô có thể tiến đến, liền chứng tỏ cô rất tôn trọng lời hẹn với hắn, điều này như vậy là đủ rồi!
Nhưng thật ra hắn lại thích dáng vẻ cô lẳng lặng ngồi ở bên cạnh!
---
Lâm Tiêm Tiêm
Singapore.
Lâm Tiêm Tiêm bị bắt đi suốt đêm mệt mỏi nằm ngã vào trêи chiếc giường lớn, bên cạnh là một đống đồ dùng kết hôn, giúp việc đang giúp Lâm Tiêm Tiêm chùi rửa, chuẩn bị mặc váy cưới.
Lâm Ngọc Nhi sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện thì đẩy cửa đi vào, liếc mắt nhìn con gái ở trêи giường, ném cho cô một bộ giấy tờ tùy thân mới cùng sổ hộ khẩu, "Mày vẫn là Tiêm Tiêm con gái của mẹ, tin tức này mẹ vừa mới công bố ra ngoài, tất cả mọi người trong giới thượng lưu ở Singapore đều biết Tiêm Tiêm đã quay lại. Bởi vậy mày phải hoành tráng gả ra ngoài cho mẹ, đừng để mẹ lại bị mất mặt!"
Thấy Lâm Tiêm Tiêm không nói lời nào, bà lại bỏ thêm một câu, "Nhân tiện nói cho mày biết, Nho Nhỏ đã thay thế mày về bên cạnh người đàn ông họ Mộ kia. Người đàn ông này tối hôm nhất định quá thõa mãn, ngoài việc mặc kệ không hỏi han gì đến mày, trêи cổ còn bị phụ nữ để lại dấu hôn ngấn rõ ràng, một đêm mưa móc sảng kɧօáϊ tinh thần. Mà Tiêm Tiêm mày, ngâm mình trong nước biển hơn nửa đêm, lại bị mẹ gấp rút đưa về Singapore, hết đòi chết lại muốn sống như thế nào, anh ta cũng không làm theo lại còn mây mưa trêи giường cùng cô gái khác, không thèm để ý đến sống chết của mày sao?" Đương nhiên, bà nói như vậy là để cho Tiêm Tiêm hiểu lầm cô gái lên giường cùng Mộ Dạ Triệt là Lâm Nho Nhỏ, khiến Lâm Tiêm Tiêm hoàn toàn hết hi vọng, đừng tranh đoạt anh rể với chị gái.
Quả nhiên Lâm Tiêm Tiêm ở trêи giường ngẩng đầu, dùng một loại ánh mắt đau thương mà nhìn mẹ: "Việc này là thật sao?" Nhưng ở trong lòng Tiêm Tiêm, cô biết việc này nếu là thật, cô gái ở trêи giường cùng Mộ Dạ Triệt tuyệt đối không phải Lâm Nho Nhỏ, mà là Cổ Dư!
Tối hôm qua Mộ Dạ Triệt vô tình đối xử với cô như vậy, quả nhiên là có nguyên nhân! Sau khi hắn cự tuyệt nhận điện thoại của cô, đi tìm Cổ Dư, sau đó xảy ra nam nữ hoan ái cùng Cổ Dư, cam tâm tình nguyện xảy ra quan hệ xác thịt! Trời, vì sao hắn muốn làm như vậy? Cô vừa mới bị mẹ bắt đến Singapore nha, vì sao hắn nhanh như vậy lại cùng Cổ Dư tiến thêm một bước, vô tình từ bỏ cô?
Cùng so sánh với Cổ Dư, cô mới là người trở thành người phụ nữ của hắn trước! Cô không muốn gả cho lão gia Lí Quang Diệu bảy mươi tuổi kia, cô muốn gả cho Mộ Dạ Triệt!
Nghĩ đến đây, cô khởi động thân thể mệt mỏi, gót chân đặt xuống đất mà đứng lên, chua xót cười nói với mẹ: "Mẹ, con nghe bác chồng nói, năm đó mối quan hệ giữa mẹ cùng bác Hàn là mối quan hệ bên thứ ba, năm đó vợ của bác Hàn, bởi vì mẹ mà tự sát trước mặt bác Hàn, mẹ là bên thứ ba trong cuộc hôn nhân của bọn họ......"
Phút chốc Lâm Ngọc Nhi nổi cơn giận dữ, đột nhiên giáng một cái tát lên mặt con gái, "Câm miệng cho tao!"
Bà đánh con gái chưa bao giờ nương tay, nhất là khi con gái chỉ trích bà là bên thứ ba, điều này làm cho bà càng thêm tức giận, "Năm đó là Hàn Vũ Ngấn tự nguyện theo tao mà đến, cũng không ai bức bách ông ta cả! Tiêm Tiêm, nếu mày còn nói hươu nói vượn nữa, tao sẽ cho mày sống không bằng chết sau khi gả vào Lí gia!"
Đột nhiên Lâm Tiêm lại cười ha ha, ôm gương mặt bị đánh sưng mà rưng rưng cười nói với mẹ: "Vì sao bây giờ mẹ không bóp chết con luôn đi? Nếu con thành công gả cho lão gia Lí Quang Diệu, mẹ nghĩ rằng con còn có thể để mặc mẹ bài bố cho mình sao? Cho dù con có bị lão già này tra tấn ở trêи giường cho đến chết, con cũng sẽ không buông tha cho mẹ! Năm đó, mẹ quả thật muốn chia rẽ một gia đình mới cố ý đi xa đến Singapore, lại giáo ɖu͙ƈ hai đứa con gái của mình thành gái lầu xanh cao cấp, mặc cho mình bài bố, điều này khiến cho mẹ cảm thấy thật vinh quang tự hào sao? Ha ha, Lâm Ngọc Nhi mẹ thật ra mới chính là một tú bà kỹ nữ, làm đầu bếp của An Đề mới bước chân được vào xã hội giới thượng lưu Singapoe......"
Gương mặt Lâm Ngọc Nhi bị tức hơi hơi co rúm, nhưng mắt thấy con gái bị ép buộc sắp bùng nổ đến hỏng cả tinh thần, bà nhịn xuống cơn giận của mình, ý bảo nữ giúp việc tiếp tục thay váy cưới cho Tiêm Tiêm, "Đừng để nó nói hươu nói vượn nữa! Một tiếng sau, đưa nó đến sảng trước để hoàn thành hôn lễ cùng lão gia Lí Quang Diệu, đồng thời ta sẽ giới thiệu với quan khách sự trở về của nó, chú ý để nó mặc quần áo đoan trang một chút."
"Vâng."
Thế này Lâm Ngọc Nhi mới hất tay áo rời đi, đóng cửa phòng lại thật mạnh.
---
Cẩm thành.
Mộ Dạ Triệt họp xong nhận được thông báo xin nghỉ phép của Cổ Dư, vì thế hắn lập tức gọi điện về Mộ trạch, để Cổ Dư nhận nghe điện thoại, lại bị người làm báo cho biết thiếu nãi nãi đã được xe đón đi. Đúng lúc, hôm nay Mộ Thanh Vận lại tổ chức một bữa tiệc mai mối cho Đông Húc, bởi vậy, cô gái này quả nhiên là xin nghỉ phép để giả làm bạn gái của Đông Húc!
Chết tiệt, điều này sao có thể được!
Cổ Dư - Dạ Triệt
Chẳng lẽ cô gái không biết sống chết này không biết rằng, bắt đầu từ tối hôm qua, toàn thân trêи dưới của cô, cùng với trái tim kia của cô, đều thuộc về Mộ Dạ Triệt hắn sao?! Hắn có thể duyệt cho cô nghỉ, nghỉ một năm cũng được, nhưng tuyệt đối không phải để cô đi hẹn gặp Đông Húc!
Sáng sớm, vì không muốn đánh thức cô đang mệt mỏi, hắn nhẹ nhàng rút đi áo sơ mi bị cô nằm đè lên, làm cho cô tựa như bị sức bật kinh người của hắn dọa đến có một tư thế ngủ thoải mái hơn, hoàn toàn thả lỏng thân thể. Rất sớm, hắn rời Mộ trạch đến tòa thị chính trước, vốn nghĩ rằng hẳn là cô đi ra từ ác mộng trêи giường này, dần dần thích ứng với ham muốn của một người chồng đối với vợ từ lâu, có thói quen sinh hoạt cuộc sống vợ chồng, sau đó cùng hắn ăn trưa, nhìn thẳng vào mối quan hệ này.
Nhưng mà chờ hắn họp xong, cô đã bị đón đi làm bạn gái của Đông Húc!
Cùng Đông Húc diễn giả làm thật, thật ra cũng bắt đầu từ tối hôm qua! Cô gái ngốc này lại còn không biết!
"Tiếp theo có lịch trình gì?" Hắn chậm rãi đi đến văn phòng của mình, kéo xả cà vạt, ngón tay dài lật lật mấy chồng văn kiện ở trêи bàn, "Xem ra hôm nay thư ký Cổ không sắp xếp lịch trình cho tôi, giữa trưa tôi ra ngoài một chuyến, chiều nay gặp mặt Lương bí thư dời lại muộn chút."
"Vâng, Mộ thị trưởng."
Vì thế dung nhan tuấn nhã của hắn mang theo sảng kɧօáϊ tinh thần, đôi mắt sâu thẳm ôm lấy chút cười, chân dài xoải bước, thân ảnh thon dài đi ra đại sảnh tòa thị chính. Mà đồng nghiệp ở bên cạnh cũng thấy được, hôm nay tâm tình của Mộ thị trưởng vô cùng tốt, từ đôi mắt cười kia là có thể nhìn thấy Mộ thị trưởng đã bỏ đi vẻ âm lãnh lợi hại, khôi phục sự tao nhã nho nhã của mình.
Trêи thực tế, quả thật Mộ Dạ Triệt không cảm thấy tức giận vì Cổ Dư giữ lời đến bữa tiệc của Đông Húc, hắn thuận tiện đi qua tham dự buổi tiệc mà chị Ba tổ chức, đưa Cổ Dư về.
Hắn im lặng ngồi lên xe, dặn tài xế không cần đi theo, chính hắn tự mình lái xe qua khách sạn đón Cổ Dư. Nhưng mà lúc này cũng là thời gian giữa trưa, vệ sĩ vẫn luôn bí mật giám thị phía Singapore báo cho hắn một tin tức -- giữa trưa mười một giờ, đang lúc Lâm Ngọc Nhi một lần nữa giới thiệu xong với quan khách về thân phận của Lâm Tiêm Tiêm, đang muốn cử hành hôn lễ cùng lão gia Lí Quang Diệu, là lúc Lâm Tiêm Tiêm đột nhiên ngã xuống đất.
Là tự sát, cô cắt cổ tay tự sát ngay trước mặt mọi người, đang được đưa đi bệnh viện cấp cứu. Nhưng trước khi tự sát, cô tuôn ra bí mật năm đó của Lâm Ngọc Nhi, đem những lời mà cô đánh trả mẹ mình mà lặp lại một lần nữa -- Lâm Ngọc Nhi là bên thứ ba, là một tú bà kỹ nữ.
Đối với điều này, trong đôi mắt tối đen của Mộ Dạ Triệt quả nhiên hiện lên một tia ánh sáng, là ánh sáng hứng thú đến nóng rực, nhưng lại không có cảm xúc phản ứng gì đối với việc Lâm Tiêm Tiêm tự sát: "Để cho cô ta tiếp tục làm sáng tỏ chút bí mật kia của Lâm Ngọc Nhi, sự tự sát của cô ta sẽ khiến truyền thông Singapore oanh động. A."
Sau đó bảo tài xế không cần đi theo, hắn tự mình đến khách sạn đón Cổ Dư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.