Lỗ Ái

Chương 345: Ngoại truyện 075: Ai mới là hoa trong gương, trăng trong nước

Ảm Hương

16/07/2021

Edit: Ramsessivy

Mộ Dạ Triệt lao xe như bay trêи đường, thế này mới phát hiện trong núi có một thị trấn nhỏ, thị trấn nhỏ đang mở cửa du lịch, xe du lịch lui tới rất nhiều.

Nhưng tại nơi đông người ồn ào này, lượng khách nhiều như nước chảy, hắn vẫn không tìm thấy Cổ Dư ở mảnh đất nhỏ như bàn tay này!

Cô vẫn không nhận nghe điện thoại của hắn, đang cố ý trốn tránh hắn!

Có chuyện gì mà nhất định phải trốn tránh hắn? Điều này khiến cho một lòng hắn tựa như nhảy lên cổ họng, không rõ rốt cuộc cô bị làm sao?

Náo loạn muốn tự vẫn hay là tức giận hắn? Hắn phái tất cả người của mình quật ba mét đất ở trong này, bằng bất cứ giá nào cũng phải bắt được cô! Cô gái này, không thể biến mất một cách khó hiểu như vậy!

Nhưng mà một giờ sau, tất cả những người hắn phái đi đều tay không mà về, không tìm thấy Cổ Dư!

Trong khi đó ở một phòng khám tư, bọn họ điều tra được tin tức của Cổ Dư, một tin tức rất quan trọng, nhưng tin tức này lại khiến cho bọn họ muốn nói lại thôi, trước mặt thiếu gia đang tức giận không dám đổ thêm dầu vào lửa!

Ánh mắt Mộ Dạ Triệt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm bọn họ, trong lòng lại tràn đầy nỗi bất an, "Cứ nói, đừng ngại."

Vừa rồi hắn đi quanh thị trấn cổ này, phát hiện nơi đây đúng là nơi lần trước hắn đi mua đồ, vị trí thật sự hẻo lánh, từng gặp một bóng dáng rất giống Lâm Tiêm Tiêm! Mà cô gái ngu dốt Cổ Dư này hiện tại lại cũng trốn nơi đây!

"Thiếu gia, quả thật phòng khám tư ở đó có tên Cổ tiểu thư đăng ký, nhưng không phải Cổ tiểu thư khám bệnh, mà là......" Vệ sĩ muốn nói lại thôi, hai chữ cuối cùng, thật sự không dám nói ra miệng, ngẩng đầu nhìn sắc mặt của chủ tử, "Nạo thai!"

Quả nhiên, gương mặt tuấn mỹ của Mộ Dạ Triệt đúng là co rúm một trận, ánh mắt chợt bén nhọn, khϊế͙p͙ sợ nhìn qua, "Lặp lại lần nữa?!" Hắn chưa bao giờ biết Cổ Dư mang thai, tin tức này đối với hắn mà nói, quả thực là sét đánh ngang tai! Cô gái chết tiệt này thế nhưng lại lén xóa bỏ đứa con của hắn!

Vệ sĩ không dám nhìn lại hắn, biết thiếu gia chính là muốn xác định, liền nói nhỏ giọng: "Thiếu gia, Cổ tiểu thư vừa uống thuốc phá thai ở phòng khám tư, đã rời đi."

---

"Hiện tại cô ấy đang ở đâu?" Sắc mặt Mộ Dạ Triệt hoàn toàn thay đổi, hắn hơi hơi nheo mắt lại, hướng về phòng khám tư mà nhìn chằm chằm, đôi mắt có vẻ trầm tĩnh, lại đột nhiên gào gầm lên giận dữ, "Nói cho tôi biết hiện tại cô ấy đang ở đâu!"

Tất cả vệ sĩ sợ tới mức thân thể đều chấn động, không thể tưởng tượng được thiếu gia sẽ tức giận lớn như vậy, hai mặt nhìn nhau liếc nhìn đối phương một cái, trả lời thiếu gia: "Nhân viên phòng khám cũng không biết Cổ tiểu thư đi đâu, chỉ biết là sau một giờ Cổ tiểu thư uống thuốc xong, liền lái xe xuống núi. Thiếu gia, biện pháp duy nhất mà chúng ta có thể tìm được Cổ tiểu thư, chính là hỏi trạm thu phí."

Thấy sườn mặt thiếu gia càng ngày càng lạnh như băng, toàn thân toát vẻ thô bạo cùng tức giận, vài người này không dám nói năng rườm ra, lập tức xoay người leo lên xe, tức tốc xuống núi đuổi theo.

Mộ Dạ Triệt với vẻ mặt hung ác nham hiểm thì nhìn chằm chằm phòng khám tư cùng phương hướng con đường trêи núi, ánh mắt càng ngày càng ảm đạm, môi mân thẳng một đường, đã muốn xác định mười phần vừa rồi Cổ Dư chính là nằm trêи giường bệnh trong phòng khám tư, nhìn thấy xe của hắn, cùng hắn nói chuyện qua điện thoại!

Cô gái này kéo thân thể suy yếu đó không chạy đi xa được, nhưng, thế nhưng cô ấy lại mang thai, hơn nữa còn lén phá bỏ đứa con của hắn!

Cô gái này biết chính mình đang làm cái gì sao?!

Nửa giờ sau, xe hắn chạy trêи con đường chật chội xe của Cẩm thành, nhận được điện thoại của Mộ Thanh Vận, đang lắc đầu trả lời hắn: "Cổ Dư không có về nhà, có phải em cùng cái cô Bạch Khiết kia lại chọc cho cô ấy bỏ chạy phải không? Em trai à em không thể thu tay lại một chút sao, nhất định phải ân ái cùng cô Lâm tiểu thư kia trước mặt Cổ Dư sao?"

Cô đã dự đoán được Bạch Khiết này sẽ mang lại chuyện xấu! Nhìn xem, Cổ nha đầu nhà bọn họ lại bị kϊƈɦ thích rồi, ôi! Bạch Khiết chết tiệt này, Mộ Thanh Vận cô nên một cước đá bay cô ta về Thụy Sĩ, để cô ta đừng về nước hại người!

"Thanh Vận, làm sao chị biết Bạch Khiết?" Mộ Dạ Triệt khẽ nhíu mày, ngồi giữa dòng kẹt xe mà tâm loạn như ma, gương mặt lo âu, "Cổ Dư sinh bệnh, em lo cơ thể cô ấy không chịu nổi."

"Cái ngày Cổ Dư làm cháy phòng bếp, chị không cẩn thận đọc được trong laptop của em." Mộ Thanh Vận nói chi tiết cho hắn biết, đã muốn đứng lên mặc quần áo chạy ra ngoài, cầm chìa khóa xe chạy như điên ở cầu thang, "Chị vừa nhìn thấy cái tên Bạch Khiết này, chỉ biết cô ta không phải loại con gái đàng hoàng gì! Lúc này thì chị đoán đúng rồi, cô ta chính là cái cô Lâm tiểu thư thâm tình trọng ý chết đi mà sống lại kia, trở về tìm em đòi nợ! Chị nói em nghe cái ánh mắt của em ấy, sao lại coi trọng loại phụ nữ này? Cổ Dư nhà chúng ta cho dù có nhiều khuyết điểm, chung quy lại cũng vẫn hơn một cô tiểu tam! Thôi không nói nữa, giờ chị đến Cổ gia tìm Cổ Dư, nhân tiện nhận lỗi với anh trai của Cổ gia."

Mộ Thanh Vận

"Thanh Vận, có một số việc, Cổ Dư vẫn gạt em, hôm nay em mới biết." Tiếng nói Mộ Dạ Triệt ám ách, mắt nhìn chằm chằm xa xa về phiá trước, toàn thân trầm trọng, "Giờ ngoài việc phẫn nộ, trong lòng em cũng thật loạn, không biết sau khi tìm được Cổ Dư xong, nên lấy thân phận gì để đối mặt với cô ấy."



Mộ Thanh Vận bên kia đang khởi động xe, nghe vậy hơi hơi sửng sốt, nghiêm túc hỏi em trai: "Rốt cuộc giữa hai người đã xảy ra chuyện gì?" Đây là lần đầu tiên Mộ Dạ Triệt trầm trọng nói với cô hết tâm tình của mình, tháo xuống cái mặt nạ nho nhã trêи mặt hắn, nói rõ chi tiết cho người chị này, làm sao cô lại dám đem cái ý thức chủ quan của chính mình áp đặt lên người hắn?!

Chuyện tình cảm của Dạ Triệt, cô là người ngoài làm sao lại nhúng tay sâu được! Em trai yêu ai, không phải do cô định đoạt, cô cũng không có tư cách ở một bên khua tay múa chân, phê phán Lâm Tiêm Tiêm! Thật ra nếu Lâm Tiêm Tiêm có thể hấp dẫn ánh mắt của Mộ Dạ Triệt, vậy nhất định trêи người cô ấy có tồn tại điểm sáng, nhất định làm Dạ Triệt cảm động! Cô không nên trong tình hìuống không biết hoàn toàn về Lâm Tiêm Tiêm, đem cô ấy so sánh với Cổ Dư!

Cho tới nay, cô chỉ là tiếc rèn sắt không thành thép! Liền cho rằng Cổ Dư cùng Dạ Triệt là một đôi, Lâm Tiêm Tiêm là một bên khác! ~

"Nếu chuyện này thật sự nghiêm trọng, chị sẽ cố gắng khuyên nhủ Cổ Dư, để cô ấy không để tâm chuyện vụn vặt." Cô hứa hẹn với em trai, "Chị sẽ tôn trọng lựa chọn của em."

"Nếu tìm được Cổ Dư, hãy chăm sóc cô ấy thật tốt, cơ thể cô ấy rất suy yếu." Tiếng nói Mộ Dạ Triệt càng khàn khàn hơn, mày nhíu lại, xem ra đã bình ổn được lửa giận tận trời, dần dần khôi phục lại lý trí, "Em đã thương tổn cô ấy, nhưng không có cách nào bù đắp lại cho cô ấy, em không cho cô ấy tâm của mình được. Vì Triệu Hiểu Nhu, em đồng thời thương tổn cả hai cô gái, bởi vậy em hi vọng hai người đều bình an khỏe mạnh, không tổn thương chính mình nữa."

"Dạ Triêt, em đi theo cảm giác của mình đi, chị sẽ chăm sóc Cổ Dư." Mộ Thanh Vận không dám gán ghép uyên ương nữa, mà là tôn trọng sự lựa chọn của em trai, không muốn nhiều người lại bị thương tổn, hơi hơi thở dài một tiếng, "Chuyện tình cảm sợ nhất là ướt át bẩn thỉu, càng quan tâm đến hai bên, người bị thương tổn càng nhiều, cuối cùng cả ba người đều bị thương. Nếu em đã muốn xác định người kia là người trong lòng mình, liền cố gắng lựa chọn cô ấy đi, chị, ba và mẹ sẽ thông cảm cho em."

Đoạn thống khổ cùng lo lắng kia đã qua, hiện tại chính là, xem Dạ Triệt lựa chọn như thế nào!

Mộ bí thư cùng Mộ thái thái nhất định sẽ không mù quáng mà tác hợp hắn cùng Cổ Dư, yêu hay không thương, còn phải xem tạo háo của bọn họ! Nhưng mà phải kiên trì với tình yêu của mình, khiến tất cả vật đổi sao dời, mới không xúc phạm Cổ Dư nữa!

"Cám ơn chị." Mộ Dạ Triệt cười vô lực, sâu trong nội tâm cũng không có dâng lên đốm lửa vui sướиɠ, mà là khẽ nheo mắt, gương mặt có vẻ càng trầm trọng thêm, "Em nghĩ, sẽ không lựa chọn bất kì ai, Bạch Khiết hiện tại đã bị em đuổi về Thụy Sĩ."

Mộ Thanh Vận trầm mặc vì câu này, có vẻ có chút giật mình, thật lâu sau mới nói: "Hiện tại hai người là anh có tình, tôi có ý, cảm tình vừa mới bắt đầu, tạm thời tách ra có thể giải quyết được vấn đề sao? Theo chị thấy, Lâm Tiêm Tiêm còn có thể trở về, mà em nhất định sẽ cùng cô ấy bắt đầu một đoạn tình cảm, thế này mới có thể hoàn toàn giải quyết lương tâm dằn vặt từ đáy lòng của em.

Dạ Triệt, đừng tự tạo áp lực cho chính mình nữa, em không chuyên tâm theo đuổi tình cảm của chính mình, nay thử nếm qua một lần đi, em sẽ phát hiện có chút tình cảm thật ra chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước mà thôi, nếu em không đụng chạm vào nó, sẽ không biết được thật ra đó chỉ là một loại ảo giác do chính mình tưởng tượng, là chính mình tự áp đặt đó là trách nhiệm của mình...... Ôi, giờ chị phải đi tìm Cổ Dư, em tự suy nghĩ đi."

Cô làm "Quân sư tình yêu" cuối cùng hít một hơi, vội vàng kết thúc trò chuyện cùng em trai, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại mà ngưng trọng suy nghĩ, sau đó nhanh chóng lái xe ra khỏi đại viện thị ủy, đi Cổ gia.

Ai biết hai cô gái Cổ Lâm này ai mới chính là "Hoa trong gương, trăng trong nước" của Dạ Triệt đâu, cô đương nhiên không biết! Tóm lại, Dạ Triệt phải phân biệt thử hẹn hò cùng hai cô gái, ai cũng đều thử một lần, thế này mới biết được ai mới chính là người mình thật sự yêu!

Hiện tại Dạ Triệt đã từng hẹn hò kết hôn cùng Cổ Dư, lại nhớ Lâm Tiêm Tiêm vì hắn mà tự sát, tâm loạn như ma! Bởi vậy hẳn là để em trai cùng Lâm Tiêm Tiêm danh chính ngôn thuận hẹn hò kết giao đi, để hắn hoàn toàn bộc phát ra, xác định rốt cuộc ai mới là "Hoa trong gương, trăng trong nước" của hắn!

"Cổ Ngạo phải không? Cổ Dư có nhà hay không?" Cô gọi qua số điện thoại riêng của Cổ Ngạo, chột dạ lấy tay đỡ đỡ cái trán, "Tôi nghĩ chắc là cô ấy về Cổ gia."

"Có phải con bé xảy ra chuyện gì hay không?" Cổ Ngạo sâu sắc hỏi lại cô, buông công việc trong tay, "Giờ tôi đang ở nước ngoài, cũng lâu rồi không có gặp Cổ Dư, nhưng tôi cảm giác, con bé sống không được vui vẻ."

Cổ Ngạo

"Cái này......" Mộ Thanh Vận chột dạ, quả thật biết Cổ Dư không vui, nhưng, loại chuyện này còn có biện pháp gì đâu, "Ba tháng hợp đồng kết hôn của Cổ Dư và Dạ Triệt, nay đã xong."

Cổ Ngạo thế nhưng không có giận tím mặt, mà là lặng im, sự im lặng này khiến Mộ Thanh Vận càng thêm áy náy, nói: "Lúc trước, chúng tôi cũng không biết bọn họ giả kết hôn. Một tháng trước, chúng tôi mới biết bọn họ là vì Mộ bí thư nên mới làm hợp đồng hôn nhân. Hiện hai người đã ly hôn kết thúc hợp đồng, trở về làm bạn."

"Vậy giờ con bé còn đang ở lại Mộ gia các người sao?" Cổ Ngạo cười lạnh, nhưng vẫn như cũ không có tức giận, tựa như đã sớm đoán được sẽ có một ngày này, có vẻ rất bình tĩnh, "Mộ gia các người tính xử lý chuyện này như thế nào?"

Mộ Thanh Vận nghĩ nghĩ, "Cổ Dư là Cổ nha đầu nhà chúng tôi, Mộ bí thư cùng Mộ thái thái sớm đã xem cô ấy là con gái của mình, Mộ gia chúng tôi không thể không có cô con gái này. Bởi vậy Cổ Ngạo, không cần lo lắng cho cô ấy, cô ấy sẽ hiểu."

"Tôi không lo lắng cho con bé." Cổ Ngạo nói lạnh nhạt, "Người tôi lo lắng là Mộ Dạ Triệt. Trạng thái tình cảm của anh ta với Cổ Dư như gần như xa, lúc nóng lúc lạnh, bất cứ khi nào cũng sẽ khiến Cổ Dư hỏng mất. Chính cô đã thay mặt Mộ gia nói ra chuyện ly hôn này, tôi sẽ sắp xếp để Cổ Dư xuất ngoại. Mặc kệ con bé có nguyện ý hay không, hoặc là Mộ gia các người có bỏ được hay không, tôi nhất định sẽ đưa con bé tạm thời rời khỏi nơi này! Nhưng mà --"

Âm thanh của Cổ Ngạo hơi hơi chứa đựng tức giận một chút, "Chuyện đưa Cổ Dư rời khỏi đây, xin tam tiểu thư Mộ gia giữ bí mật cho tôi! Tôi không xác định được khi nào sẽ đưa con bé đi, nhưng địa điểm, tôi đã sớm chuẩn bị tốt!"

"Cổ Ngạo, vì sao lại muốn lén đưa cô ấy đi?" Mộ Thanh Vận nhíu mày.

Nếu Cổ Dư rời khỏi Mộ gia, vậy mọi người còn có thể hội tụ, vây quanh Cổ nha đầu của bọn sao? Bọn họ là người một nhà hoàn chỉnh, thiếu ai cũng không được! Mà một mình Cổ Dư ở nước ngoài một mình, cũng sẽ cảm giác cô đơn, không có người thân. Thật sự phương pháp này của Cổ Ngạo là không thể thực hiện được!



"Tôi chỉ thay con bé làm quyết định này." Cổ Ngạo nói nghiêm túc, tựa như thật lâu trước kia, đã có quyết định đưa em gái đi, chính là hôm nay, không thể không tùy ý hành động được, "Cổ Dư không muốn đi, là vì còn lưu luyến. Nhưng nếu không đi, con bé ở Mộ gia sẽ tiếp tục thống khổ. Tuy rằng hiện tại con bé lấy thân phận Cổ nha đầu đứng bên cạnh hai ông bà Mộ gia, trông thật vui vẻ, nhưng Mộ Dạ Triệt luôn muốn kết hôn sinh con, chẳng lẽ các người tính để con bé nhìn thấy Mộ Dạ Triệt hạnh phúc?"

"Có lẽ, chúng tôi có thể để Cổ nha đầu về Cổ gia trước, không phải đi xa tha hương." Mộ Thanh Vận đau đớn kịch liệt phát ra âm thanh của mình, thế này mới phát hiện vừa rồi cô đã đưa ra quyết định thay Mộ Dạ Triệt, đối với Cổ Dư là tàn nhẫn đến cỡ nào! Chẳng lẽ muốn để Cổ Dư tận mắt nhìn Dạ Triệt cùng Lâm Tiêm Tiêm chính thức hẹn hò kết giao sao?

Mộ Thanh Vận

Tuy rằng đau dài không bằng đau ngắn, Dạ Triệt cố định lựa chọn Lâm Tiêm Tiêm sẽ làm Cổ Dư hoàn toàn hết hi vọng, nhưng Mộ gia bọn họ quả thật đang trói buộc Cổ Dư, để cô nhìn Dạ Triệt hạnh phúc!

"Không thể." Cổ Ngạo cũng là quả quyết cự tuyệt, âm thanh lạnh như băng hàm chứa sự nghiêm khắc, cùng với vô cùng đau đớn, "Tôi đã dung túng cho Cổ Dư rất nhiều lần, nhưng lúc này, con bé không thể làm theo tùy ý mình được! Các người đã muốn kéo con bé vào cơn lốc không thể tự kiềm chế này, nếu còn trói buộc con bé như vậy, tôi là anh trai sao lại có thể trơ mắt nhìn em gái của mình bị Mộ Dạ Triệt tra tấn đến chết!"

---

Cổ Dư mất tích rất nhiều ngày, cứ như vậy liền đột nhiên biến mất, Mộ Dạ Triệt mang theo Bạch Khiết xuống núi lại quay về, liền đột nhiên phát hiện không thấy cô đâu.

Mộ Dạ Triệt phái người tìm rất nhiều nơi, lại tìm không thấy tung tích của cô, toàn bộ những người bạn của cô cũng không có gặp qua cô, Đỗ Thị Na cũng xuất ngoại đưa đoàn đi du lịch! Thậm chí, chiếc xe mà cô lái đi vẫn còn đó, bản thân cô lại được người khác đón đi!

Kết quả này khiến cho hắn cảm thấy khủng hoảng chưa từng có từ trước đến nay, thật sự sợ hãi cô đem thân thể suy yếu vừa mới dùng thuốc phá thai, chết trong rừng rậm hoang dã!

Nhưng mà tại hoàn cảnh tuyệt vọng này, rốt cục cũng truyền đến một tin tức tốt.

Đỗ thị Na mượn cơ hội đưa đoàn đi du lịch nghỉ đã nhiều ngày, hiện tại đang bị công ty cảnh báo "Truy nã", lệnh cưỡng chế cô phải lập tức có mặt ở công ty! Nói cách khác, Đỗ Thị Na này không phải đưa đoàn đi du lịch, mà là nhân cơ hội này rời đi, ở cùng một chỗ với Cổ Dư!

Mà điều tra ra địa chỉ của cô ấy quả nhiên là ở trong nước, Đỗ Thị Na đang ở trong một thị trấn cổ phía Tây Đường, thuê một căn phòng chật chội tại khu du lịch này, mỗi đêm đều có thể lên lầu ngồi ngắm thả đèn hoa đăng, mỗi ngày có vẻ thú vị.

Vì thế người của Mộ Dạ Triệt lần theo manh mối này điều tra qua, để chủ nhà mở khóa phá cửa, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Đỗ Thị Na gác chân lên bàn trà, vừa bóc đậu phộng ăn, vừa xem TV, vui vẻ cười ha ha! Trêи giường bên cạnh thì có một người nằm, người này nằm nghiêng, đưa lưng về phía cửa.

Đến khi vài người xộc vào cửa, Đỗ Thị Na mới giật mình, vội vàng nắm đậu phòng ném vào những người khách không mời mà đến, "Các người cút đi!" Chủ cho thuê nhà vậy mà lại tự tiện dùng chìa khóa dự phòng mở cửa ra, trị an ở khu vực Tây Đường này đúng là quá không tốt!

Sau đó nhanh chóng chạy vọt đến bên giường, nâng cô gái trêи giường dậy rất nhanh, "Chị, chúng ta đi!"

Cổ Dư sớm đã ngồi dậy từ trêи giường, phủ nhanh aó khoác kinh ngạc nhìn cửa, tức giận nheo mắt, "Làm cái gì vậy?" Cô sớm nói qua là cô ra ngoài giải sầu, có cuộc sống của riêng mình, hiện tại bọn họ đang bắt trộm sao? thế nhưng lại đuổi theo tới Tây Đường!

"Torn!" Thân hình cao to của Mộ Dạ Triệt từ ngoài cửa chậm rãi đi vào, đôi mắt thâm u nhìn thấy cô liền lóe ra ánh sáng nóng rực, bên môi mang chút cười vui sướиɠ, chân dài xoải bước đi tới trước mặt mình, vươn tay về phía cô, "Quả nhiên em ở đây!" Vốn dĩ hắn muốn ôm cô vào lòng, một tay ôm lấy cô gái mất tích mà hắn đã tìm lại được, nhưng hắn nhẫn nhịn, sửa lại thành chạm nhẹ lên mặt của cô, "Vì sao không nhận nghe điện thoại của anh?"

Thật ra hắn càng muốn hỏi, vì sao lại bỏ đứa bé đi? Nhưng biết được cô bình an vô sự, hắn càng thêm vui sướиɠ hơn so với khi nghe tin Lâm Tiêm Tiêm còn sống! Bởi vậy vấn đề này tạm thời để sau!

Cổ Dư nhìn mặt hắn, cười lắc đầu, "Em không rõ vì sao anh lại muốn đuổi theo đến nơi này! Chuyện của em có liên quan đến anh sao? Em chỉ là sau khi rời giường, cảm thấy nên ra ngoài tản bộ, đi đi vậy thôi, mà anh, sau khi xuống núi không nghĩ lại quay về!" Cô bình tĩnh tựa vào đầu giường, cười lạnh nhìn hắn.

Mộ Dạ Triệt quay đầu bảo tất cả mọi người lui về, đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô gái trước mặt, môi nhấp nháy, lửa giận trong lồng ngực thế nhưng lại bộc phát trong nháy mắt, "Em mang thai đứa con của anh, lại chết tiệt lén lút phá bỏ! Hiện tại là em đang tản bộ sao?"

Hắn lửa giận tận trời nhìn chằm chằm Cổ Dư, bỗng nhiên dùng ngón tay giữ lấy cái cằm của cô, hung hăng nhìn chằm chằm vào mắt cô, gần như bế đứng cô lên, "Em không phải đang tản bộ! Mà là phá bỏ đứa bé này, lén chạy tới nơi đây!"

"Vậy anh cảm thấy em nên làm như thế nào?" Cổ Dư lớn tiếng hỏi lại hắn, phát ra tiếng cười lạnh bén nhọn, "Nếu anh biết, không phải cũng để em bỏ nó giống như vậy sao? Em nên để nó kêu anh là baba, hay là chú?! Hiện tại chúng ta không có quan hệ gì, anh hẳn là cảm thấy may mắn vì đứa bé này sẽ không còn liên lụy gì với anh, hẳn là anh vui lắm!"

"Nhưng nó vẫn là đứa con của anh!" Mộ Dạ Triệt rống giận, gân xanh nổi trêи trán, đôi mắt nhìn chằm chằm cô đột nhiên trở nên bén nhọn khiến người ta sợ hãi, không thích cái cười lạnh này của cô!

Nhưng giờ phút này, hắn lại đột nhiên kϊƈɦ động ôm Cổ Dư vào lòng, gắt gao ôm chặt lấy cô, hai bàn tay lớn đè lên ót của cô chôn trong hõm vai của hắn, âm thanh run rẩy, "Đứa bé này xuất hiện, khiến cho mối quan hệ bạn bè của chúng ta có vẻ buồn cười, nhưng nó thật sự đã tồn tại, em lại phá bỏ nó!"

Cổ Dư - Mộ Dạ Triệt

Đoạn tình trái ngang này hắn hoàn trả lại không được, cũng không thể bù đắp được!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lỗ Ái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook