Lỗ Ái

Chương 361: Ngoại truyện 091: Không còn là Cổ Dư trước đây

Ảm Hương

16/07/2021

Edit: Ramsessivy.

Cổ Dư tiếp tục được Hàn Vũ Ngấn thuê đầu tư, vì thế cô trở lại nơi giao dịch, phát hiện chính mình trở thành ngôi sao, đi đến đâu cũng có người nhận cô.

"Chính là cô ấy, cô ấy cướp tờ danh sách của Vera, khiến Vera giận đến rút gân mặt."

"Hả, phải không? Cô ta có năng lực lớn như vậy, có thể chọc Vera giận đến rút gân mặt sao? Cậu nhìn thấy à?"

"Lúc nãy thay quần áo nhìn thấy sắc mặt của Vera, đối với ai cũng không có thái độ hòa nhã."

"Quả nhiên có thể chọc điên Vera cũng không dễ dàng. Vera quả thật rất kiêu ngạo." Vài cô gái mặc đồng phục ở trong này khẽ nói nhỏ, hết người này đến người khác dần nhận ra Cổ Dư, đều đang đánh giá cô. Thế mới biết KS có một nữ thanh toán viên cao gầy xinh đẹp đến như vậy, thế nhưng lại chọc giận chị đại Vera!

Cổ Dư đi qua bên người bọn họ, đi vào phòng thay quần áo, mặc vào đồng phục màu vàng của mnhf.

Bạch Khiết cùng Thị Na thì lặng lẽ đụng nhẹ vào cô, để cô chú ý phía sau, nói nhỏ giọng: "Vera đang đi về phía chị, chị chú ý một chút."

Quả nhiên, Vera mặc đồng phục đỏ đang đi tới bên này, sắc mặt âm lãnh nhìn chằm chằm cô: "Nghe nói có người muốn leo lên lưng ngựa của đại gia, dùng thân thể làm giao dịch."

Giờ phút này Cổ Dư đang sửa sang lại nút cổ áo, thắt xong nút thắt đồng phục, nghe vậy quay đầu lại, cười nhìn Vera ở phía sai. Nhưng mà cô cũng không nói gì, mặc quần áo đi qua trước mặt Vera, chuẩn bị đi vào đại sảnh giao dịch.

Bạch Khiết cùng Thị Na thì một trái một phải đi theo cô, lo lắng nói: "Cổ Dư, hiện tại Vera đi khắp nơi tuyên truyền bậy bạ về chị, chị không phản kϊƈɦ chị ta một chút sao?"

Cổ Dư cười cười, tiếp tục đi nhanh về phía trước, "Tôi mặc kệ lời đồn truyền đi như thế nào, chỉ để ý chính mình nên làm thế nào. Tôi sẽ xem những lời đồn này là vinh quang của chính mình, đúng lúc để cho những người đó biết đến sự tồn tại của Cổ Dư."

"Nhưng......"

"Được rồi, hôm nay là ngày cuối cùng tôi bị khảo nghiệm ở đây, chúng ta đừng rối rắm về vấn đề này nữa." Cô dừng lại bước chân, nhìn Bạch Khiết đang mặc đồng phục màu đỏ, nâng tay sửa sang lại áo cho Bạch Khiết, "Thủ thế ký hiệu mua vào bán ra đều nhớ rồi chứ? Sau khi đứng trêи sàn, đừng lo lắng gì cả, chỉ cần nghĩ đánh bại những tên mặc đồng phục màu lam dám sỗ sàng với chúng ta là được."

"Vâng." Bạch Khiết gật gật đầu, cầm tay cô, "Sau này Vera nhất định sẽ lại cố ý làm khó dễ chị, chị nhất định phải đánh trả."

"Ừ, đi thôi." Cổ Dư bảo cô đi lên sàn làm giao dịch, sau đó đễ Đỗ Thị Na đi theo sau Bạch Khiết, hỗ trợ Bạch Khiết làm giao dịch, "Thị Na, cô nhất định phải nói thật lớn con số mua bán cho Bạch Khiết, trăm lần không được tính sai! Tụi Jay là Thao Bàn Thủ vĩ đại, động tác rất mau, cô tạm thời khoan đưa tin tức mua bán cho bọn họ đã."

"Vâng!" Đỗ Thị Na đứng thẳng người, không dám hi hi ha ha, xoay người chạy theo Bạch Khiết, không ngừng bơm hơi cỗ vũ Bạch Khiết.

Sau đó tiếng chuông bắt đầu vang lên, mọi người trong đại sảnh giao dịch lại sôi trào hẳn lên, Bạch Khiết mặc đồng phục đõ bị xô đẩy bên trong đám người, tuy rằng thân thể bị xô đẩy cùng những người mặc đồng phục màu lam, nhưng âm thanh của cô có vẻ tinh tế, luôn bị nhóm Thao Bàn Thủ bên cạnh dẩy qua lại!

Vì thế tụi Jay, Edon, Joe gắng hết sức dựa vào bên này, cố gắng bảo vệ Bạch Khiết, để cô có thể đi vào trạng thái!

Nhưng mà chính bọn họ cũng có nhiệm vụ giao dịch, càng không thể xảy ra lỗi trong quá trình giao dịch, chỉ có thể che che chở chở, vài người liền tự mở ra, đều tự tiến hành nhiệm vụ giao dịch!

Bên này, Cổ Dư nhìn Bạch Khiết cùng Thị Na, âm thầm toát mồ hôi cho hai người, cầu nguyện hai người đừng xảy ra lỗi, chính mình thì đợi Vera lại đây "Đuổi việc" mình.

Vera nhất định sẽ đuổi việc cô, thù mới còn hơn hận cũ, người phụ nữ này không thể không chỉnh chết cô!

Cho nên hiện tại cô chờ Vera đến.

Quả nhiên, Vera nhận nghe vài cuộc gọi của khách hàng, làm vài thủ thế với nhóm Thao Bàn Thủ, lập tức ra lệnh cô đi qua đây, lại vô lý ném cho cô một tập giấy nháp, "Tuy rằng cô đã bị đuổi việc, nhưng công việc hôm nay cũng phải hoàn thành! Đem mấy thứ này đưa qua cho bọn họ, đừng giống một tên đầu gỗ đứng ì chỗ này!"

Cổ Dư liếc mắt nhìn tập giấy này, không nhận, chậm rãi nâng mắt, cười bỏ qua: "Ngại quá, trong tay tôi có một ngàn năm trăm vạn mà khách hàng giao cho cần hoàn thành giao dịch. Không chỉ có công ty, hơn nữa còn là cá nhân tôi, cũng đã ký hợp đồng với khách hàng, không thể làm trái."

"Ký hẹn phải không? nhưng mà lấy năng lực của cô, cô có biết thời cơ nào nên tung ra mua bán này không?" Vera ra vẻ cười kinh ngạc, cười nhạo cô, lông mày nhọn lên, "Một ngàn năm trăm vạn không phải là một con số nhỏ, tôi sợ cô táng gia bại sản vì đền bù!"

Vera

"Cái này không cần cô phải lo lắng." Cổ Dư đi qua bên người Vera, ngẩng đầu nhìn bảng đèn led đang hiển thị những con số, nheo mắt cười nhìn các con số quan trọng đang hiện ra, "Nếu lần này tôi thua, tôi sẽ chủ động biến mất từ nơi này."

"Được lắm." Sắc mặt Vera lạnh lùng, chính mình ra tay sửa sang lại các văn kiện trêи bàn làm việc, không có giao cô cái gì làm chân chạy vặt nữa, âm hiểm nhìn chằm chằm cô: "Cá nhân cô ký hợp đồng với khách hàng, là đã đại diện cho KS, vậy tiếp theo cứ tiến hành giao dịch của mình đi! Nhưng mà cô nhớ kỹ những lời vừa rồi đi! Đây không phải là tôi đuổi việc cô, cái này gọi là chính cô đem rắc rối đến cho công ty!"

Đem mấy tập tài liệu phách phách ném lên mặt bàn, tháo tai nghe gắn ở lỗ tai, tạm thời rời khỏi vị trí thượng chủ Thao Bàn Thủ.

Cổ Dư thì chằm chằm nhìn theo phương hướng Vera rời đi, nét cười trêи mặt dần dần nhạt đi, híp mắt lại, biểu tình trở nên nghiêm túc.

Hiện tại cô dùng một ngàn năm trăm vạn tệ này để giao dịch chứng khoán, là sự phiêu lưu của cô, phiêu lưu rất lớn. Nhưng nếu không như vậy mà buông tay bỏ cuộc, làm sao cố có cơ hội làm Thao Bàn Thủ ở trong này? Vera vĩnh viễn sẽ không cho cô cơ hội này, lại càng không để cô từng bước một hướng lên trêи mà đi!

Vài tiếng đinh đinh vang lên, lượt giao dịch chấm dứt, nhóm Thao Bàn Thủ của các cong ty đang buộc chặt thần kinh đều nhảy xuống sàn giao dịch, năm ba người đứng tạo thành một nhóm uống cà phê thả lỏng.

Nhóm Thao Bàn Thủ của KS cũng có vẻ vui vẻ, bởi vì bọn họ lại một lần nữa hoàn thành giao dịch của mình, mua vào giá thấp, bán ra giá cao, ăn tiền chênh lệch một khoản lớn!

"Ha, người đẹp hôm nay thể hiện không tệ, đẩy ra mấy tên đồng phục màu lam." Jay lại bắt đầu kề vai sát cánh với Bạch Khiết, đùa giỡn vài cô gái, "Vậy tôi hôm nay chúng ta cùng nhau uống rượu, thế nào? Có suy nghĩ này không, hôm nay các người đẹp phải theo chúng tôi đi uống rượu, trái tim chúng tôi chịu không nổi rồi, thùm thụp, thùm thụp."

Làm bộ sờ sờ trái tim của mình.

"Đúng đó, đúng đo, mỗi lần mời đều bị các người đẹp từ chối." Một vài người khác thì vây quanh Thị Na, thật sự thích đùa với cô gái hay hét lớn này, dí sát mặt cô, "Thế nào, có đá anh bạn trai kia hay không?"

"Đi chết đi." Tiểu Thị Na quả nhiên phát ra một tiếng kêu to, đuổi theo đánh bọn họ.

Cổ Dư nhìn xuống bàn một lát, sau đó đi tới chỗ bọn họ, nhìn Bạch Khiết, "Có phải mệt lắm không? Nghỉ ngơi một chút đi." Thoáng nhìn biểu tình của Bạch Khiết có chút bất an, cũng không vui vẻ.

Vì thế cô ngồi xuống bên cạnh, dịu dàng thử Bạch Khiết: "Có phải trong quá trình giao dịch xuất hiện vấn đề gì hay không?"

Gương mặt Bạch Khiết buồn bã, đột nhiên nhỏ giọng nói với cô: "Thật ra vài cái thủ thế này biến hóa rất nhanh trong quá trình giao dịch, thật sự có chút khó khăn, thật dễ bị lẫn lộn. Vừa rồi tình huống cấp bách, em cảm thấy có khả năng mình làm sai một ít thủ thế, hoặc là nhớ lầm một ít con số."

"Vì sao lại cảm thấy như vậy?" Cổ Dư cũng khẩn trương hẳn lên, trực giác mách bảo vì Bạch Khiết khẩn trưng, có khả năng thật sự làm lỗi.

Ví dụ như từ năm đến bốn, lại từ bốn đổi thành hai, hai đến một, lại đến ba, trong một khoảng thời gian cạnh tranh kịch liệt như vậy, ngón tay biến hóa thật sự dễ bị làm lỗi.

"Em chỉ làm cảm giác như vậy, cũng không biết ra làm sao." Bạch Khiết hơi hơi cúi đầu, trong lòng ngày càng bất an.

Cổ Dư thì vỗ vỗ tay cô, "Mặc kệ em có sai hay không, đối mặt với giám thị viên, nhất định không thể chủ động mình làm sai! Hiểu không?"

Bên kia, tụi Thị Na còn đang cãi nhau ầm ĩ, căn bản không biết bên này xảy ra chuyện gì, cho là Bạch Khiết thuận lợi hoàn thành giao dịch, đêm nay có thể đi chúng mừng cô trở thành Thao Bàn Thủ.

Một lát, Vera mặt lạnh đi tới, làm Bạch Khiết lập tức đứng lên, "Theo tôi đi ra ngoài một chuyến!"

Phút chốc, tất cả mọi người không hề nhốn nháo, kinh ngạc nhìn bên này, đi tới bê này, "Làm sao vậy, chị Vera?" Biểu hiện của Bạch Khiết không phải thật xuất sắc sao? Vì sao lại dùng loại sắc mặt này đối xử với cô ấy như vậy?

Vera không để ý tới bất kì ai, chính là xuất hiện, làm cho Bạch Khiết lập tức cùng mình đi ra ngoài, sau đó bỗng nhiên quay đầu lại, dùng ánh mắt lạnh như băng quét liếc nhìn Cổ Dư một cái, "Nhớ kỹ những lời cô nói vừa rồi! Nếu làm sai, cô mang theo món nợ một ngàn năm trăm vạn này cút xéo khỏi nơi đây! Mấy người các ngươi đến nơi này chính là cố ý hãm hại tôi đúng không?! Sau này chờ coi!"



Một tràng câu nói giận dữ khiến nơi này nổ tung, tất cả Thao Bàn Thủ đều hai mặt nhìn nhau, không rõ vì sao Vera nói những lời này? Nhưng hiện tại bọn họ đã biết, Bạch Khiết tuyệt đối đã xảy ra chuyện!

Văn phòng giám thị.

Vera luôn luôn giải thích, cùng với cố gắng để ý, "Đúng, Bạch Khiết là giao dịch viên mà tôi vừa đề bạt. Nhưng cô ấy tuyệt đối không làm sai, nhất định là Ngân Hà giở trò quỷ từ giữa!"

"Vera, nếu Bạch Khiết là giao dịch viên mà cô đề bạt, là nhân viên chính thức của KS, vậy vì sao không chịu thừa nhận sai lầm?" Một chủ quản giám thị khác nghiêm khắc nhìn cô, không hi vọng cô đẩy trách nhiệm đi không còn một mảnh, " Công ty Hỗ Đồng đã gọi điện tới, bọn họ là mua vào 5000 thủ, nhưng cô Bạch này ở trêи sàn giao dịch lại đưa ra bốn ngón tay với bọn họ, cũng chính là bán ra 4000 thủ, 1000 thủ khác bị các người bỏ túi. Hơn nữa --"

Người đàn ông trung niên gõ gõ mặt bàn, hi vọng cô có thể nhìn thẳng vào tính nghiêm trọng của vấn đề, "Hơn nữa cô Bạch này cũng không có biết rõ ràng, đơn vị giao dịch kỳ đồng là 5 tấn/thủ, cũng không phải 1 tấn/thủ, cô ấy lại viết cái sau, KS các người hải bồi thường gấp 5 lần cùng với vi phạm hiệp ước thêm gấp 10 lần."

Vera sứt đầu mẻ trán vuốt vuốt trán, đi tại chỗ một vòng, cuối cùng lạnh lùng nhìn chằm chằm Bạch Khiết, "Hẳn là cô biết công ty Đậu Phách đưa giao dịch với đơn vị là 10 tấn/thủ, kỳ đồng là 5 tấn/thủ? Hơn nữa hình như đồng, lữ, tiểu mạch, đậu nành trong nước chờ báo giá là tệ/tấn, mà không phải là lấy đô la/tấn để tính toán đúng hay không?"

"Thật xin lỗi." Bạch Khiết cúi đầu, vẫn không dám hé răng, "Tôi không có ghi thành đô la, mà là tệ."

"May mắn cô không có ghi thành đô la!" Vera đột nhiên bắt đầu nổi bão, đập tay thật mạnh xuống bàn một cái, phát ra tiếng chửi, "Cô là đồ ngu!"

Sau đó ngẩng đầu nhìn các vị chủ quản ở nơi giao dịch này, kiên trì không thừa nhận chính mình sai lầm, "Giao dịch viên của tôi không có xuất hiện sai lầm gì, vừa rồi chính miệng cô ấy thừa nhận không có phạm sai lầm này, bởi vậy các người không có chứng cứ bắt chúng tôi bồi thường."

"Vậy chúng ta sẽ xem camera theo dõi." Các vị chủ quản giám thị giao dịch viên cũng không nhiều lời vô nghĩa với cô, toàn bộ ở đây đều quan sát bằng camera theo dõi, chỉ ra sai lầm của Bạch Khiết trong lúc giao dịch, "Nhìn kỹ xem thế tay của cô ấy, nhìn qua tưởng là năm ngón tay, nhưng ngón cái lại gấp vào. Nói cách khác, trong lòng cô giao dịch viên này nghĩ là năm, nhưng đưa thủ thế là bốn."

Trong khoảng thời gian ngắn, căn phòng lặng im, Vera nhìn chằm chằm màn hình theo dõi cũng không nói gì, rõ ràng nhìn được bốn ngón tay của Bạch Khiết qua camera theo dõi, sau đó hung hăng đẩy ghế ra, thải giày cao gót rời khỏi chỗ này!

---

Sàn giao dịch cạnh tranh khốc liệt, Cổ Dư mang theo một ngàn năm trăm vạn kia của khách hàng nộp lên sàn giao dịch, cô vẫn lo lắng vấn đề của Bạch Khiết, nhưng hiện tại, cô phải cướp đúng thời cơ để tăng lợi nhuận cho khách hàng!

"5000? 5000?" Thân ảnh cao gầy của cô chiếm được vị trí có lợi nhất, nhanh nhẹn vươn năm ngón tay với người mua, cùng bọn họ làm giao dịch, "OK!" Xác định người mua một cái, lập tức dùng bút ký xuống dưới!

Tuy rằng bên cạnh vẫn có những người mặc đồng phục màu lam cản trở, đồng phục màu xanh thì đẩy cô đi, cùng kề sát thân thể với cô, nhưng cô tin tưởng về tương lai cách đó không xa, cô nhất định có thể đi được rất cao, đi được xa hơn.

"4000? OK!"

Đứng giữa đám người, điều cô cần làm nhất không phải là xô ngã những đối thủ cạnh tranh này [người trước ngã xuống, người sau tiến lên], không phải cậy mạnh đẩy bọn họ ra, mà là dùng thời gian ngắn nhất để hoàn thành giao dịch, chiếm được thời cơ trước tiên!

Hoàn toàn, cái này phải dùng đến năng lực tùy cơ ứng biến của cô, phải nhìn xem và biết chủ Thao Bàn Thủ ám chỉ cái gì, có thể linh hoạt biến hóa ngón tay con số, cùng ăn ý với đoàn đội, cũng phải quen thuộc xu thế thị trường.

"Cổ Dư, lúc này cô có thể vì Hàn tiên sinh mà kiếm được không ít lời ~!" Hoàn thành giao dịch thứ hai xong, Jay lắc lắc cánh tay, thuận tiện nhéo nhéo giúp cô, "Cánh tay vẫn giơ như vậy có phải mỏi lắm không? Sau khi giao dịch xong phải xoa xoa nhéo nhéo, về nhà lại dùng khăn ấm mà xoa bóp. Nhưng mà quen rồi thì tốt, mới đầu có khả năng còn chưa thích ứng."

"Không thể tưởng tượng được anh lại cẩn thận như vậy." Cổ Dư cười đáp lại, cùng anh đi về phía trước, "Tôi nghĩ lần này rốt cuộc có thể ở lại làm đồng nghiệp cùng các anh. GIao dịch lúc nãy, tôi tuyệt đối không làm lỗi!"

"Hoan nghênh người đẹp gia nhập đội ngũ của chúng tôi, chúng tôi yêu nhất là được làm việc với người đẹp ~" Jay lập tức giang hai cánh tay ra, ý đồ ôm cô một cái, thuận tiện ăn đậu hủ của cô, đôi mắt yêu lại phóng điện, "Cô có tin là tôi thấy cô là người phụ nữ đẹp nhất hay không? ~"

"Không tin." Cổ Dư cười tránh được.

"Chị Cổ Dư, Bạch Khiết xảy ra chuyện rồi." Hai người đang cười, bỗng nhiên Đỗ Thị Na khóc tang chạy tới trước mặt cô, trêи tay còn cầm các giấy tờ giao dịch cùng bút ký hiệu, giữ lấy tay cô, "Bạch Khiết làm sai thủ thế, hơn nữa đơn vị giao dịch cũng làm sai, chị Vera đang mắng cô ấy......"

Không đợi cô nói xong, Cổ Dư cùng Jay đã nhanh biến sắc, đi nhanh về phía trước.

Khi đi quan phòng thay quần áo nhìn thấy Bạch Khiết, đang thu dọn đồ đạc.

Bạch Khiết

"Thật xin lỗi, Cổ Dư, em không thích hợp làm ở nơi này." Mặt Bạch Khiết có vẻ tiều tụy, đi tới ôm cô một cái, cười cười vô lực, "Em sơ suất quá, báo giá đơn vị cơ bản nhất cũng làm sai. Chị cùng Thị Na ở trong này phải gắng lên, em sẽ đến thăm hai người."

"Tổn thất bao nhiêu?" Cổ Dư nhẹ nhàng đẩy cô ra, giữ lấy túi xách của cô, không hi vọng cô dễ dàng buông bỏ mà rời đi như vậy, "Công ty còn chưa ra quyết định, em đừng buông bỏ chính mình."

"Nhưng em tạo thành tổn thất cho công ty thật lớn."

"Việc này chúng ta có thể từ từ thương lượng, cho dù là ai đã phạm sai lầm." Cổ Dư tuy rằng có thể tính được phí tổn thất, nhưng cô tin rằng, công ty sẽ cho mỗi nhân viên một cơ hội sửa sai. Mặc dù là Jay hay các Thao Bàn Thủ khác, lúc mới nhập môn chắc chắn cũng phạm sai lầm, "Chúng ta cứ chờ trước đã."

"Người đẹp Bạch Khiết, cô đừng có bỏ cuộc như vậy, chúng tôi sẽ rất nhớ cô. Nơi này nếu thiếu cô, hội người đẹp sẽ thiếu mất một bông ~" Mọi người quả nhiên cười rộ lên, dùng chính mình làm ví dụ mà khuyên Bạch Khiết, gắng hết sức duy trì bầu không khí thoải mái, "Đừng nhìn tên Jay này hiện tại lấy một đống tiền lãi đến nặng tay, năm đó lần đầu tiên cậu ta nộp tiền lên sàn giao dịch, cũng khẩn trương hai chân run són cả ra quần, lần đầu tiên làm giao dịch cho công ty, yếu muốn chết ~ nhưng Glenn nói cho chúng tôi biết, chúng ta không có khả năng hoàn toàn ngăn chặn sai lầm, nhưng có thể gắng hết sức tránh sai lầm..... Ôi, năm đó sao không chụp lại được cái bộ dạng suy sụp của Jay nhỉ, có thể đưa cho các người đẹp xem cho vui ~"

Mọi người chợt cười rộ lên, thay đổi biện pháp trêu chọc Jay, lấy anh làm mục tiêu, để sự lo lắng ở nơi này trở thành hư không.

Jay không sao cả liếc nhìn bọn họ một cái, "Soái ca cũng không có cách nào." Đẹp trai không có khả năng suy sụp được.

Ngay sau đó, Glenn nhiều ngày không gặp liền xuất hiện nơi này, anh đi song song cùng Vera, một tay đút túi quần, lững thững đi đến phía mọi người.

Glenn

Đầu tiên anh liếc mắt nhìn Cổ Dư một cái, sau đó ánh mắt rơi xuống trêи mặt Bạch Khiết, nói: "Công ty quyết định cho cô thêm một cơ hội, hãy làm cho tốt, được không?"

"Nhưng số tiền bồi thường quá lớn." Bạch Khiết áy náy ngẩng đầu, nhìn mỹ nam nho nhã này.

"Không sao, cô có thể có cơ hội lần hai giúp công ty kiếm trở về." Glenn vừa cười vừa nói, trêи gương mặt tuấn mỹ có hai hạt gạo, làm cho anh nho nhã cao quý càng thêm mê người, "Nhưng nhớ kỹ, cô không thể phạm sai lầm như vậy lần thứ hai."

Sau đó không nói gì nữa, ánh mắt ôn hòa nhìn về phía Cổ Dư, cười nói: "Nghe nói cô vừa thành công hoàn thành giao dịch một ngàn năm trăm vạn, tối nay có thể cùng nhau ăn bữa cơm chứ?"

"Glenn!" Vera phát ra một tiếng quát to, nhíu mày nhìn anh, "Chiều nay, chúng ta còn phải họp. Hơn nữa, tôi cũng không cho rằng hai người này có tư cách trở thành giao dịch viên chính thức của công ty chúng ta. Tôi đã cho bọn họ một cơ hội, nhưng bọn họ không biết quý trọng."

"Sao lại không coi trọng?" Glenn nghiêng đầu cười nhìn cô, "Vera đã kiểm tra bọn họ, để bọn họ thông qua đi. Hiện tại công ty chúng ta cần càng nhiều Thao Bàn Thủ giỏi."

"Tôi......" Trong lòng Vera không muốn, nhưng nếu Glenn đã đề xuất vậy cô chỉ có thể gật đầu, "Được, tôi sẽ cho bọn họ cơ hội. Nhưng lần này quả thật công ty đeo lưng một món nợ rất nặng, tôi hi vọng bọn họ có thể gánh vác một ít. Như vậy để bọn họ có thể biết, tuyệt đối không thể tái phạm sai lầm!"

"Gánh vác như thế nào?" Glenn nhướng mày, cười cười, nụ cười ôn nhuận vẫn làm cho người ta như cây đón gió xuân, "Tất cả đều dựa theo lời cô mà làm. Nhưng đêm nay, tôi sẽ mời bọn họ đi ăn cơm, chào mừng nhân viên mới vào làm ở công ty của chúng ta."

---

Buổi tối, Glenn bao trọn một khách sạn, mời toàn bộ nhân viên công ty ăn cơm.

Bởi vì lần này người trúng tuyển rất đông, ngoài ba người Cổ Dư Bạch Khiết Thị Na, cũng có vô số người mới tiến vào KS, mỗi người đều có dã tâm khát vọng vô

cùng lớn, tranh nhau hướng lên trêи, bởi vậy Glenn mời toàn bộ nhân viên đến.

Nhưng bản thân anh không có khả năng gặp riêng từng người, chỉ có thể để người ta đến cụng ly cùng, để người mới đến được tự nhiên!

Giờ phút này, anh cùng một nhóm Thao Bàn Thủ đứng đầu do mình dẫn dắt đang dùng cơm ở phòng VIP, mọi người ở chung giống như những người bạn, ăn bò bít tết, uống rượu vang, nói chuyện với nhau vô cùng hòa hợp.



Cổ Dư thân là người mới, tất nhiên là không thể ngồi ăn cùng Glenn, mà là sau khi ăn mấy ngụm thức ăn, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Hàn Vũ Ngấn, mời cô đi ăn cơm.

"Cổ tiểu thư, lần này cô làm được rất tốt! Có thời gian ra ngoài dùng bữa cơm không?"

Cổ Dư nghĩ nghĩ, "Được. Chúng ta có thể gặp mặt, nhưng không có thời gian ăn cơm."

Hàn Vũ Ngấn hẹn gặp cô ở quán cà phê lần trước, đầu tiên là tán thưởng năng lực xông xáo của cô, giúp ông kiếm được một khoản lời, sau đó là nói ra ý đồ của mình: "Thật ra Cổ tiểu thư hẳn là biết tôi đồng hành với cô, hoặc có thể nói là đồng hành cùng KS, chúng ta đều là công ty giao dịch chứng khoán. Mấy năm nay, tôi kiếm được không ít lời từ tay Vera, luôn luôn khuyên cô ấy đến làm ở công ty của tôi."

Cổ Dư hơi hơi nhíu mày, cũng không kinh ngạc lắm với mục đich này của Hàn Vũ Ngấn, sớm đoán rằng ông ấy đến đây là thử trình độ của giao dịch viên, từ nơi này tìm nhân tài. Hoặc là nói, thu nạp toàn bộ Thao Bàn Thủ vĩ đại ở khắp nơi về công ty mình.

Nhưng có thể chọn cô, cô cảm cảm thấy thật kinh ngạc.

"Cổ tiểu thư đừng kinh ngạc." Hàn Vũ Ngấn uống một ngụm cà phê, lại mỉm cười, "Thông qua việc hợp tác lần này, tôi thấy tư duy của Cổ tiểu thư vô cùng nhanh nhẹn, khả năng lĩnh ngộ đặc biệt mạnh, hơn nữa biết chính mình muốn cái gì. Bởi vậy Cổ tiểu thư có đồng ý đến công ty của tôi hay không? Cô yên tâm, lương khởi điểm gấp ba lần KS."

Cổ Dư thì nhìn vị tiền bối này, hỏi lại ông: "Bác trai là vì Mộ Dạ Triệt, mới mời tôi đến làm ở Vinh Thăng sao?"

"Đừng hiểu lầm." Hàn Vũ Ngấn cao giọng cười cười, nâng tay bảo cô đừng nghĩ nhiều, sau đó dựa người vào lưng ghế, mười ngón giao nhau, mắt bình tĩnh nhìn cô, "Ở KS, có rất nhiều Thao Bàn Thủ mà tôi muốn phát triển, ví dụ như Vera, cùng với nhóm Thao Bàn Thủ dưới trướng của cô ấy. Nếu Cổ tiểu thư không muốn, thật ra tôi sẽ tiếp tục lựa chọn Vera, cô có thể suy nghĩ một chút."

"Tiếp tục lựa chọn?" Thế này Cổ Dư mới hoàn toàn hiểu được dụng ý của ông, cười nói: "Thì ra bác trai thật sự muốn tìm kiếm nhân tài, tính lựa chọn một trong hai giữa tôi cùng Vera. Lần này lựa chọn tôi, Vera thật sự tức giận, chẳng lẽ ngài không sợ tỷ lệ thanh công giao dịch với cô ấy ngày càng thấp sao?"

"Cổ tiểu thư, tôi vẫn lấy thân phận khách hàng cùng duy trì quan hệ với KS, lần này trước khi đầu tư, tôi cũng không biết KS tự tiện thay đổi cố vấn." Hàn Vũ Ngấn cười giải thích với cô, "Bởi vậy khi nhìn thấy người tiến đến là Cổ tiểu thư, tôi cảm thấy rất kinh ngạc. Chúng ta đây là duyên phận, nhưng tôi cũng không bỏ hợp đồng với Vera. Tôi nói như vậy, Cổ tiểu thư chắc là không để ý chứ?"

"Sẽ không." Cổ Dư lắc đầu, cũng cười, "Tôi thật sự cám ơn bác trai lần này đã cho tôi cơ hội, để cho tôi trở thành nhân viên chính thức của KS. Tôi sẽ tiếp tục làm việc ở KS, cũng chúc ngài mọi chuyện đều thuận lợi!"

Thì ra mục đích cuối cùng của Hàn Vũ Ngấn khi về nước là tìm kiếm nhân tài, ông ta chưa bao giờ bàn chuyện tình cảm cá nhân, công tư rõ ràng! Ông ta tìm kiếm và đón đầu những Thao Bàn Thủ kiệt xuất có tiềm lực!

Nhưng mà sau khi chấm dứt trò chuyện, trước khi Cổ Dư chuẩn bị rời đi, Hàn Vũ Ngấn đột nhiên lại nói một câu với cô, "Hình như Dạ Triệt hiểu lầm Cổ tiểu thư cùng tôi có mối quan hệ bất chính, cô có để ý không?"

Cổ Dư dừng chân một chút, chậm rãi quay đầu lại: "Tôi không ngại bất kì lời đồn gì, tôi chỉ để ý việc chính mình làm như thế nào."

Cô rời khỏi quán cà phê, lại quay về khách sạn, nhìn thấy Bạch Khiết cùng Thị Na say khướt, chẳng khác gì những người đồng nghiệp mới. Jay cùng tụi Edon thì đang đi chơi cùng bạn gái, không thấy tăm hơi.

"Này, tỉnh tỉnh." Cô vỗ vỗ mặt hai nha đầu, thật sự không thể một lần cõng được cả hai, chỉ có thể gọi điện cho Diệp Tuấn Sinh, để tiểu Diệp lại đây đón bạn gái.

Nhưng Diệp Tuấn Sinh nói anh còn chưa tan làm, phải chờ ở trong xe, chờ Mộ thị trưởng cùng Từ Thanh Huyên ở trong phòng đi ra.

"Sắp tới có cuộc thi, Từ tiểu thư đang luyện đàn, Mộ thị trưởng cùng cô ấy, hai người còn có khả năng xem xong phim nhạc kịch mới ra khỏi phòng." Diệp Tuấn Sinh đang oán giận, thật sự là khổ không nói nổi với loại công việc này, "Mỗi ngày tôi đều phải đưa đón, chờ thật sự lâu, bởi vậy không có thời gian gặp Thị Na. Thị Na ở công ty thế nào rồi, nghe nói có rất nhiều anh chàng theo đuổi cô ấy."

"À, không thể nào, bọn họ đều có bạn gái rồi." Cổ Dư cười đánh tan băn khoăn của anh, để anh đến đây đón bạn gái, "Có tôi ở đây, Thị Na sẽ không dễ gì bị người ta theo đuổi, Thị Na cũng không phải người dễ dàng thay lòng đổi dạ. A đúng rồi, gần đây sức khỏe Mộ bí thư thế nào, có khỏe không?"

"Rất tốt, hai ngày nay Từ tiểu thư cùng Mộ thiếu gia vẫn ở cùng ông, còn cố ý mua cao táo đỏ cho ông. Thật ra Cổ tiểu thư hẳn là nên quay về, chỉ cần có cô, Mộ bí thư tuyệt đối sẽ không liếc mắt nhìn Từ Thanh Huyên dù chỉ một cái. Bây giờ cô trốn tránh như vậy, không phải tạo cơ hội cho Từ Thanh Huyên tiếp cận Mộ bí thư sao? Lòng người đều làm từ thịt, một khi thời gian dài quá, tâm Mộ bí thư sẽ mềm đi."

"À, thân thể tốt là được rồi." Cổ Dư cười nói, trực tiếp xem nhẹ những lời sau, "Anh nhanh đến đây đón Thị Na đi, giờ tôi cần đưa Bạch Khiết về, cả hai người đều uống rượu."

"Để tôi xin Mộ thị trưởng nghỉ đã, Thị Na vẫn quan trọng hơn! Trăm ngàn lần đừng để người ta làm gì cô ấy!" Diệp Tuấn Sinh nhanh chóng cúp máy.

Bên này, Cổ Dư cùng hai cô gái đang say khướt, dìu hai người đi vệ sinh, sau đó chùi miệng cho bọn họ.

Mấy người đồng nghiệp mới này bị điên rồi sao? Thế mà lại chuốc say mọi người như vậy! Nếu cô không đến, hai nha đầu này chẳng phải bị người ta giở trò rồi sao?

"Cần giúp đỡ không?" Glenn mang theo Vera đi qua nơi này, vươn tay, giúp cô đỡ lấy Bạch Khiết, lo lắng nói: "Hình như hai người đều say, Vera, giúp tôi lái xe lại đây."

Glenn

Vera lập tức tức giận, lên tiếng ngăn cản, "Glenn, chúng ta còn chuyện khác cần phải làm, anh không có thời gian đưa bọn họ về đâu."

Glenn đã ôm lấy Bạch Khiết đang say rượu, để trợ lý của mình ôm lấy Thị Na, mang theo Cổ Dư đi ra ngoài, lặp lại lời nói với Vera, "Đi lái xe của tôi đến đây."

Vera nhíu mày, thế này mới miễn cưỡng xoay người, đi đến bãi xe lấy xe.

Một lát sau, Diệp Tuấn Sinh chạy tới đón Thị Na, Glenn thì đưa Cổ Dư cùng Bạch Khiết trở về, hỏi cô ở đâu.

"Đi đến số 118 đường Văn Hối." Cổ Dư nói địa chỉ phòng trọ của Bạch Khiết, ở bên cạnh Glenn xoay người, lo lắng nhìn Bạch Khiết ở ghế sau, "Cám ơn anh." Nếu không có Glenn, cô căn bản không thể khiêng nỗi Bạch Khiết đang say khướt.

"Đừng khách sáo." Glenn cười nhẹ nhàng, chuẩn bị lái xe đi.

Nhưng Diệp Tuấn Sinh bên ngoài đột nhiên gõ cửa xe, ý bảo cô hạ kính xuống, nhỏ giọng nói với cô: "Cổ tiểu thư khoan đi đã, vừa rồi tôi xin phép Mộ thiếu gia, nói Thị Na cùng đồng nghiệp uống rượu, ngài ấy lập tức liền hỏi cô. Hiện tại ngài ấy đang phái người lại đây đón cô, cô đừng đi trước."

"Phái người đón tôi?" Cổ Dư nở nụ cười một chút, "Nói người anh ta phái đến về đi." Cô căn bản là không có uống rượu.

Cô bảo Glenn lái xe đi, Glenn thì tao nhã liếc nhìn cô một cái, cong môi cười, chuẩn bị đưa cô trở về.

---

Mộ Dạ Triệt quả thật ở lại chỗ ở của Từ Thanh Huyên, xem cô luyện đàn, cùng cô quan sát hiện trường các buổi diễn tấu âm nhạc.

Nhưng trêи thực tế, hắn không có hứng thú với mấy thứ này, chỉ là vì không để Lâm Tiêm Tiêm thất vọng, mới có kiên nhẫn ngồi nghe cô luyện đàn, cổ vũ cô.

Trợ lý của Lâm Tiêm Tiêm ở bên cạnh thì bận rộn, vẫn cầm sổ nhạc cho cô, để cô chú ý nghỉ ngơi, đừng gắng sức khiến thân thể mệt nhọc, cũng chuẩn bị cơm cho hai người.

Cuối cùng, Lâm Tiêm Tiêm thấy Mộ Dạ Triệt thất thần nhìn chằm chằm rạp chiếu phim trong nhà, tựa như có xem cũng không vào, liền mời hắn đi ra ăn gì đó, không cho hắn lại nhân nhượng cô, ôn nhu cười nói: "Sau này sau khi làm việc xong, trực tiếp về nhà di, đừng đến đây với em nữa. Em thực sự sợ anh nghe đàn violincent xong sẽ có biến chứng hậm hực, sẽ làm lòng em đau."

Lâm Tiêm Tiêm

Mộ Dạ Triệt liền nâng tay vuốt vuốt khuôn mặt cô, đôi mắt nhu hòa nhìn chăm chú vào cô, "Có thời gian tôi sẽ gắng dành cho em."

Thật ra cho dù ở Mộ gia, hay ở trong này, hắn nhìn TV sẽ nhớ tới cái bộ dạng xấu xí của Cổ Dư khi cướp điều khiển, cùng với hình dáng khoa chân múa tay vui sướиɠ không chút trưởng thành của cô.

Hắn có chút không rõ, vì sao những điều trước đây hắn rõ ràng thật sự chán ghét, hiện tại lại thường xuyên nhớ tới?

Đến khi nhìn thấy Cổ Dư trở nên thuần thục, lạnh lùng, không hề nghịch ngợm nhảy Gangnam Style trước mặt mọi người ở Mộ gia, không hề hồn nhiên, mà là cố gắng làm giao dịch giữa một đám đàn ông, bắt lấy mọi cơ hội hướng lên trêи mà đi, trong lúc cạnh tranh kịch liệt trở nên lạnh lùng vô tình, lại khéo gỡ cùng Hàn Vũ Ngấn. Một lòng của hắn, không biết vì sao lại có cảm giác đau đớn, chua xót xẹt qua?

Thật giống như, Cổ Dư trước kia đã chết đi, đột nhiên biến mất trước mặt hắn. Tuy rằng khuôn mặt đó vẫn là Cổ Dư, nhưng không phải là Cổ Dư trước kia luôn chọc hắn tức giận chọc hắn chán ghét, cô trở nên lạnh lùng cứng rắn, không bao giờ là con gái của Mộ gia nữa.

"Suy nghĩ gì vậy?" Lâm Tiêm Tiêm mặc áo choàng đeo khăn quàng cổ vào, thân mật khoác cánh tay của hắn, dán lên người hắn đi ra khỏi phòng, "Hình như anh có tâm tư gì."

"Không có gì, chúng ta đi thôi." Hắn nhìn xuống mà nói, nhìn Lâm Tiêm Tiêm, đưa cô đi ra ngoài ăn gì đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lỗ Ái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook