Lỡ Hẹn

Chương 20: Về quê

Ngọc Băng Hinzy

11/05/2017

- Nè tụi bây sao tự nhiên tao muốn đi một nơi nào thật xa thành phố này quá à- H.Băng

- Đúng vậy ở đây hoài chán muốn chết- N.Băng

- Ek hay là tụi bây về quê nội tao chơi đi- D.Lâm

- Ừa được đó lâu rồi tao chưa về quê thăm nội nữa- Vi Vi

- Vậy cuối tuần này mình đi đi, thứ 6 trường có cuộc hộp quan trọng nên cho mình nghĩ, ba ngày đi được rồi- Gia Bảo

- Ok.

Cuối tuần tụi nó sắp xếp hành lí chuẩn bị đi chơi và đi bằng xe của nhà Duy Lâm và Vi Vi. Sau khoảng 5 tiếng đồng hồ ngồi trên xe cuối cùng cũng đến nơi. Nơi đây nhìn vô cùng yên tĩnh và mộc mạc không khí trong lành không như ở thành phố nhộn nhịp tấp nập người qua lại. Tụi nó phải đi bộ khoảng 10 phút vô một đoạn nữa mới đến.

- Nội ơi cháu yêu của nội về thăm nội đây- D.Lâm từ ngoài cổng đã hét ầm lên. Trong nhà có một người bước ra nhìn cũng đã ngoài 60 với mái tóc đã hơi bạc phơi, trên mặt cũng đã xuất hiện nhiều nếp nhăn bà nở một nụ cười thật tươi

- Cuối cùng cũng chịu về thăm bà già này rồi sao- Bà giả vờ giận dỗi

- Bà đừng giận tụi con nữa mà tại tụi con bận học nên không về thăm bà được- Vi Vi chạy lại ôm lấy tay bà

- Bà giởn với tụi con thôi sao bà nở giận tụi con được, đây là mấy bạn con sao- Bà

- Dạ tụi con chào bà- Tụi nó

- Các con vào nhà đi ở đây nắng lắm- Bà



-Dạ- tụi nó theo bà vào nha. Nhìn phong cảnh quanh nhà cũng rất đẹp, nhà trang trí cũng đơn sơ phía trước cổng thì có vườn hoa đủ loại, phía bên phải thì có bụi tre, phía sau nhà thì có những cánh đồng rộng mênh mông.

- Tụi con định chơi khi nào về thành phố lại- Bà

- Chắc khoảng sáng chủ nhật tụi con đi- D.Lâm

- Sao nhanh vậy- Bà

- Dạ tụi con chỉ được nghĩ có ba ngày thôi ạ- Gia Bảo

- Các con đi đường cũng mệt rồi thôi tụi con đi cắt đồ rồi nghĩ ngơi đi để bà ra chợ mua đồ ăn chiều còn nấu cơm nữa- Bà

- Dạ- tụi nó.

----Chiều----

- Ek đi chơi-Vi Vi

- Chơi ở đâu- Tuấn Kiệt

- Giờ này cũng chiều rồi hay mình ra đồng thả diều đi- Vi Vi

- Nhưng chúng ta đâu có diều- Gia Mỹ

- Không có thì làm thôi- D.Lâm



- Ok. Tụi nó kéo nguyên đám ra đồng làm diều và thả diều cùng bọn con nít trong xóm chơi vô cùng vui vẻ mọi buồn phiền đều tan biến hết. Sau khi thả diều tụi nó kéo nhau đi bắt cá dưới ao nói bắt cá vậy thôi chứ toàn đùa giởn có bắt được con nào đâu đứa nào đứa này trên người toàn bùn đất.

- Tụi con làm gì mà nhìn đứa nào đứa nấy toàn dính bùn đất không vậy- Bà nhíu mài hỏi

- Dạ tụi con đi bắt cá với mọi người trong xóm mà không bắt được con nào hết toàn bị té không hà- nó

- Thôi tụi con đi tắm rửa đi rồi xuống bếp ăn cơm, bà nấu xong hết rồi đó- Bà

--------------

- Woa nhìn ngon quá đi- Jack. Những món ăn bà nấu đều đậm chất đồng quê như canh chua cá lốc, cá rô kho tộ, cá linh chiên giòn....

- Ngon thì ăn nhiều vô- Bà

- Dạ tụi con mời bà ăn cơm- tụi nó

-Lâu lắm rồi con mới được ăn mấy món này. Món bà nấu càng ngày càng ngon nha- Vi Vi

- Vậy thì thường xuyên về đây bà nấu cho ăn- Bà

- Nè Jack anh ăn từ từ thôi chứ- nó.

- Không được anh phải ăn nhanh không thôi thằng Gia Bảo ăn hết rồi sao- Jack vừa ăn vừa nói.

-Hahaha- mọi người cười rộ lên. Tuy đây là một bửa cơm đơn sơ giản dị nhưng chứa đầy tình yêu thương tiếng cười, tiếng nói rất là vui vẻ chắc đây là kỉ niệm không bao giờ tụi nó quên được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lỡ Hẹn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook