Chương 22: Hiểu Lầm ( 2)
Cá Vàng
04/08/2015
Nó nói rồi nhanh chóng chạy lên phòng hắn lấy thuốc uống. Trâm Anh thấy vậy liền chạy theo :- để mình đi lấy cùng bạn nhé????
-Uk
Nó lấy thuốc xong, rồii chạy xuống nhà uống nước. Còn Trâm Anh vẫn ở đó, đang làm 1 chuyện rất mờ ám . Sau đó, nhỏ con chạy qua phòng nó nhưng nó không để ý ( chết cái tội tin người bà chị ạ)
Sau khi xuống nha, Trâm Anh nói :
-Bây h mình về nhé ! Hẹn bạn ngày mai gặp lại
- Uk . bye
- pp
.........................................................................................................................
Chiều tối hôm đó, Duy và hắn trở về. Cả 2 đều đồng thanh :
- Cô / nhok uống thuốc chưa ???
- Rồi
- Ăn tối chưa ????
- Chưa
- Vậy ra ngoài ăn cùng tôi/ anh nhé???
- Hả ??? Thôi đi cả 3 cũg đk
Nói rồi cả ba cùng lên xe đi thẳng đến nhà hàng sang trọng. Hôm nay Duy quyết định khao nên gọi rất nhiều món nó thích. Nó ăn lia lịa, ko chú ý đến xung quanh để hai chàng bạch mã hoàng tử phải lấy mo che mặt lại
- e hèm ! Ăn từ tốn chút coi ( Hắn )
- Tôi nói rồi mà, ăn ko mất tiền thì cứ cứ ăn tự nhiên
- Nhưng tự nhiên vừa phải thôi. Ai ăn mất của cô !!!!!
- Biết oy. Nói nhiều
Hình như những lời hắn nói nó bỏ ngoài tai thì pải , nó vẫn gặp và ăn như chưa từng được ăn ( Bái phục, đúng là nước đổ đầu vịt mà )
Duy thấy vậy chỉ cười trừ ( ko cười trừ thì cuờii cộng ah ???)
.........................................................................................................................................................................
Ăn xong nó ôm cái bụng no nê, hắn và Duy phì cười. Nó thấy vậy gắt lên :
- Cười cái gì mà cười ???
- À . ko có gì ( đồng thanh )
Đang vui vẻ bỗng hắn có điện thoại nên ra ngoài nghe máy. chỉ còn lại nó và Duy , Duy suy nghĩ thật lâu rồi quyết định sẽ thú thật lòng mình. Duy nói :
- Như này !
- Cái gì ???/
- Anh có chuyện muốn nói với nhok
- Tôi nói rồi mà , a bag tuổi tôi mà sao cứ thích là anh, mà tui cũg ko phải nhóc với nhách gì hết
- Nhưng anh sinh trước em 5 tháng lận đó
- Anh ........Thôi được rồi, có gì anh nói đi
- Thực ra a rất thích e đó. Làm pn gái anh nha
Nó đang nhâm nhi ngụm cô ca bỗng " phụt ", nước bắn tung tóe vào người đối diện. Nó rối rít xin lỗi Duy, Duy trả lời:
- Ko có gì ! Ưm trả lời câu hỏi của anh đi chứ
- Anh nghiêm túc chứ ???
- Rất nghiêm túc
- Neu co thi sao ma ko thi sao???
- E mau trả lời đi, nó rất quan trọng với anh
- Thôi được rồi, từ trước tới h tôi chỉ coi a la1 ng pn ko hơn ko kém . Vì vậy xin lỗi anh nhé
- Uk ! Ko sao nhug......a nhất định sẽ bảo vệ e
- Vậy thì tốt quá còn gì. Mơn nha
Nó cười khúc khích, Duy cũng cười nhưng trong lòng buồn lắm. Từ trước tới h, a chưa từng phải tỏ tình mà toàn các cô gái tự tìm đến. Vậy mà bây h iu thật lòng thì lại bị từ chối. Tuy vậy nhưg Duy vẫn ko bao h từ bỏ Gia Như.........
- ko có j đâu ( Duy đáp )
Thật ra hắn đứng gần đã nghe hết rồi, bây giờ hắn thấy vui quá, hắn cũng ko hiểu vì sao lại vui như vậy. Khóe môi khẽ nhếch lên. Đây là lần thứ n hắn cười vì 1 ng con gái .......
-Uk
Nó lấy thuốc xong, rồii chạy xuống nhà uống nước. Còn Trâm Anh vẫn ở đó, đang làm 1 chuyện rất mờ ám . Sau đó, nhỏ con chạy qua phòng nó nhưng nó không để ý ( chết cái tội tin người bà chị ạ)
Sau khi xuống nha, Trâm Anh nói :
-Bây h mình về nhé ! Hẹn bạn ngày mai gặp lại
- Uk . bye
- pp
.........................................................................................................................
Chiều tối hôm đó, Duy và hắn trở về. Cả 2 đều đồng thanh :
- Cô / nhok uống thuốc chưa ???
- Rồi
- Ăn tối chưa ????
- Chưa
- Vậy ra ngoài ăn cùng tôi/ anh nhé???
- Hả ??? Thôi đi cả 3 cũg đk
Nói rồi cả ba cùng lên xe đi thẳng đến nhà hàng sang trọng. Hôm nay Duy quyết định khao nên gọi rất nhiều món nó thích. Nó ăn lia lịa, ko chú ý đến xung quanh để hai chàng bạch mã hoàng tử phải lấy mo che mặt lại
- e hèm ! Ăn từ tốn chút coi ( Hắn )
- Tôi nói rồi mà, ăn ko mất tiền thì cứ cứ ăn tự nhiên
- Nhưng tự nhiên vừa phải thôi. Ai ăn mất của cô !!!!!
- Biết oy. Nói nhiều
Hình như những lời hắn nói nó bỏ ngoài tai thì pải , nó vẫn gặp và ăn như chưa từng được ăn ( Bái phục, đúng là nước đổ đầu vịt mà )
Duy thấy vậy chỉ cười trừ ( ko cười trừ thì cuờii cộng ah ???)
.........................................................................................................................................................................
Ăn xong nó ôm cái bụng no nê, hắn và Duy phì cười. Nó thấy vậy gắt lên :
- Cười cái gì mà cười ???
- À . ko có gì ( đồng thanh )
Đang vui vẻ bỗng hắn có điện thoại nên ra ngoài nghe máy. chỉ còn lại nó và Duy , Duy suy nghĩ thật lâu rồi quyết định sẽ thú thật lòng mình. Duy nói :
- Như này !
- Cái gì ???/
- Anh có chuyện muốn nói với nhok
- Tôi nói rồi mà , a bag tuổi tôi mà sao cứ thích là anh, mà tui cũg ko phải nhóc với nhách gì hết
- Nhưng anh sinh trước em 5 tháng lận đó
- Anh ........Thôi được rồi, có gì anh nói đi
- Thực ra a rất thích e đó. Làm pn gái anh nha
Nó đang nhâm nhi ngụm cô ca bỗng " phụt ", nước bắn tung tóe vào người đối diện. Nó rối rít xin lỗi Duy, Duy trả lời:
- Ko có gì ! Ưm trả lời câu hỏi của anh đi chứ
- Anh nghiêm túc chứ ???
- Rất nghiêm túc
- Neu co thi sao ma ko thi sao???
- E mau trả lời đi, nó rất quan trọng với anh
- Thôi được rồi, từ trước tới h tôi chỉ coi a la1 ng pn ko hơn ko kém . Vì vậy xin lỗi anh nhé
- Uk ! Ko sao nhug......a nhất định sẽ bảo vệ e
- Vậy thì tốt quá còn gì. Mơn nha
Nó cười khúc khích, Duy cũng cười nhưng trong lòng buồn lắm. Từ trước tới h, a chưa từng phải tỏ tình mà toàn các cô gái tự tìm đến. Vậy mà bây h iu thật lòng thì lại bị từ chối. Tuy vậy nhưg Duy vẫn ko bao h từ bỏ Gia Như.........
- ko có j đâu ( Duy đáp )
Thật ra hắn đứng gần đã nghe hết rồi, bây giờ hắn thấy vui quá, hắn cũng ko hiểu vì sao lại vui như vậy. Khóe môi khẽ nhếch lên. Đây là lần thứ n hắn cười vì 1 ng con gái .......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.