Chương 28: Sóng Gió Ập Đến (1)
Cá Vàng
04/08/2015
Sau khi bị cho thuốc mê, nó ngất đi. Khi mở mắt ra , nó thấy người mình choáng váng , nó thấy trong căn phòng là một màu đen kịt . Có tiếng nói mập mờ trong ánh sáng sau khi mở cánh cửa :- Mày tỉnh rồi à ???
Một gáo nước vào mặt nó làm nó tỉnh hắn. Nó nhìn thấy gương mặt này rất quen , chính là Nhã Uyên, Nhã Thy, rồi nó chợt nhớ ra lời hai người đó nói lúc ở cổng trường
Nó thấy vậy liền hỏi :
- Đây là đầu ???
- Nhà hoang !!!!! Yên tâm ! Nó cách xa nhà mày
- Mấy giờ rồi ???
- Bây giờ mà còn hỏi giờ giấc hả ??? Chết đến nơi rồi ....
- Mấy giờ ( nó gắt lên )
- 6 giờ rồi đó còn động kinh
Thôi chết, 6h rồi sao, mẹ nó mà không thấy nó về chắc lại đi tìm rối rít. Nghĩ vậy nó lảo đảo bước ra . Bỗng "bốp...chát...."
Nó bị đạp một phát rồi bị tát:
- Mày tính đi đâu hả con ranh
- TÔi....về ....nhà
- Ai cho mày về ? Bọn tao chưa xử xong mà
- Sao các người lại bắt tôi ???
- Lý do thì chắc mày biết còn gì. Trước đây tao đã cảnh bảo cho mày 1 lần là tránh xa anh Vũ, Quân và Duy ra, mày không chịu nghe lời tao nên mới chịu hậu quả như vậy thôi......
Nó cố nói :
- Tôi nói rồi mà ! Tôi không liên quan gì đến họ
- Câm...Mày nói thế ai mà ngửi được. Dù gì thì đã đến đây rồi, tao nghĩ mày cũng nên chiều đàn em tao một chút cũng không sao
Nhã Uyên nói xong, hai , ba thằng đầu xanh đầu đỏ vây đến quanh nó . Nhã Thy nói :
- Chị giao cho mấy chú xử lý đó!!!!!!!!!!!!!!!
- Chị yên tâm. Nghề của bọn em mà
Hai chị em họ Đào đi khuất, chỉ còn lại nó trong đó cùng mấy tên bụi đời. Nó sợ , sợ lắm. Bọn chúng cứ tiến lại gần nó . Nó nói :
- Xin các anh, các anh đừng làm gì tôi. Các anh muốn tiền tôi sẽ trả tiền. !Mau cho tôi về nhà đi !!!
- Bọn anh ko cần tiền, chỉ cần em thôi. Về nhà làm gì? Ở đây chơi với bọn anh chẳng vui hơn sao ???
.............................................................................................................................................................................................................................
Rồi nó bị đẩy vào tường, nó gào khóc , rồi nó chợt nhìn thấy của không khóa, nó mở ra rồi chạy vội , bỗng nó bị một tên kéo lại :
- Con ranh ! Mày dám bỏ trốn à ??
Nó cắn vào tay của hắn rồi chạy thật nhanh . Sức nó thì yếu, nó cố chạy, chạy không biết gì cả , nhưng bọn đầu gấu đó đã đuổi gần theo tới nó. Nó bị đẩy vào thế bí, trước mặt chỉ còn một con sống . Nó hốt hoảng , không còn cách nào khác là nhảy xuống , vậy còn hơn là bị bọn kia làm nhục . Nó liền nhảy xuống sống mặc dù không biết bơi. Nó chới với, kêu cứu nhưng chỗ đó rất vắng vể. Rồi nó không thể thở được nữa.......nó lịm xuống nước .........
Bọn chúng thấy vậy liền hốt hoảng chạy về.......
Một gáo nước vào mặt nó làm nó tỉnh hắn. Nó nhìn thấy gương mặt này rất quen , chính là Nhã Uyên, Nhã Thy, rồi nó chợt nhớ ra lời hai người đó nói lúc ở cổng trường
Nó thấy vậy liền hỏi :
- Đây là đầu ???
- Nhà hoang !!!!! Yên tâm ! Nó cách xa nhà mày
- Mấy giờ rồi ???
- Bây giờ mà còn hỏi giờ giấc hả ??? Chết đến nơi rồi ....
- Mấy giờ ( nó gắt lên )
- 6 giờ rồi đó còn động kinh
Thôi chết, 6h rồi sao, mẹ nó mà không thấy nó về chắc lại đi tìm rối rít. Nghĩ vậy nó lảo đảo bước ra . Bỗng "bốp...chát...."
Nó bị đạp một phát rồi bị tát:
- Mày tính đi đâu hả con ranh
- TÔi....về ....nhà
- Ai cho mày về ? Bọn tao chưa xử xong mà
- Sao các người lại bắt tôi ???
- Lý do thì chắc mày biết còn gì. Trước đây tao đã cảnh bảo cho mày 1 lần là tránh xa anh Vũ, Quân và Duy ra, mày không chịu nghe lời tao nên mới chịu hậu quả như vậy thôi......
Nó cố nói :
- Tôi nói rồi mà ! Tôi không liên quan gì đến họ
- Câm...Mày nói thế ai mà ngửi được. Dù gì thì đã đến đây rồi, tao nghĩ mày cũng nên chiều đàn em tao một chút cũng không sao
Nhã Uyên nói xong, hai , ba thằng đầu xanh đầu đỏ vây đến quanh nó . Nhã Thy nói :
- Chị giao cho mấy chú xử lý đó!!!!!!!!!!!!!!!
- Chị yên tâm. Nghề của bọn em mà
Hai chị em họ Đào đi khuất, chỉ còn lại nó trong đó cùng mấy tên bụi đời. Nó sợ , sợ lắm. Bọn chúng cứ tiến lại gần nó . Nó nói :
- Xin các anh, các anh đừng làm gì tôi. Các anh muốn tiền tôi sẽ trả tiền. !Mau cho tôi về nhà đi !!!
- Bọn anh ko cần tiền, chỉ cần em thôi. Về nhà làm gì? Ở đây chơi với bọn anh chẳng vui hơn sao ???
.............................................................................................................................................................................................................................
Rồi nó bị đẩy vào tường, nó gào khóc , rồi nó chợt nhìn thấy của không khóa, nó mở ra rồi chạy vội , bỗng nó bị một tên kéo lại :
- Con ranh ! Mày dám bỏ trốn à ??
Nó cắn vào tay của hắn rồi chạy thật nhanh . Sức nó thì yếu, nó cố chạy, chạy không biết gì cả , nhưng bọn đầu gấu đó đã đuổi gần theo tới nó. Nó bị đẩy vào thế bí, trước mặt chỉ còn một con sống . Nó hốt hoảng , không còn cách nào khác là nhảy xuống , vậy còn hơn là bị bọn kia làm nhục . Nó liền nhảy xuống sống mặc dù không biết bơi. Nó chới với, kêu cứu nhưng chỗ đó rất vắng vể. Rồi nó không thể thở được nữa.......nó lịm xuống nước .........
Bọn chúng thấy vậy liền hốt hoảng chạy về.......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.