Lỡ Yêu Anh Họ Là Lão Đại Hắc Bang
Chương 138: Cô gái quan trọng
Uyenbaby
29/10/2021
Tiếc cho đôi mắt chân thành, người giới hắc đạo vốn tuyệt tình dù cho cô ta có thật lòng đến mấy nhưng một kẻ không quen không có sự giá trị sao có thể cư nhiên mang theo.
Lethal dường như chẳng quan tâm, cũng không nhìn cô ta, chân trước khi rời đi anh ta buông một câu lạnh lùng
- Nếu phiền không nhất thiết phải mang đi.
- Đằng nào Đại Hổ chẳng bị tóm.
Corbas hớn hở khoanh tay nhìn cô gái kia, nói xong liền quay ngoắt đi. Selena cũng đã đi trước, giờ chỉ còn cô ta đứng một mình trong khoảng trống vỡ vụn của những miếng gạch vàng bóng.
- Đúng là không dễ dàng lừa được người của hắn.
Đôi mắt vô hại nhanh chóng đã chuyển thành sắc bén, liếc nhìn phía trước những vệt máu đỏ nở nụ cười nham hiểm cô ta mở từng vết rạch trên hàng rào cây, thành thạo chuồn khỏi nơi này.
…….
- Cho người lái trực thăng đến đi.
Mathieu đứng trong một căn phòng vô cùng rộng, anh khẽ giọng điềm tĩnh. Ngay sau đó cũng có một loại âm thanh phát ra vừa đủ từ tai truyền vào màng nhĩ
- Vâng.
Mathieu mắt vẫn nhìn cảnh phía trước, Cao Lãnh Khang và những người khác vẫn đang xử người ở đây.
- Đại Hổ, ngươi có biết tại sao đến bây giờ Lão đại chúng tôi vẫn cho ông mạng sống không?
Giọng nói điềm đạm của Charles vang lên khắp căn phòng, cô đưa mắt nhìn người đàn ông đang quỳ gối dưới chân lòng đầy hả hê.
Mặc dù Đại Hổ quỳ gối dưới đất khoảng giữa căn phòng, xung quanh ông ta đều là người của Cao Lãnh Khang nhưng ông ta vẫn ngạo mạn vênh mặt trừng mắt
- Ý mày là gì?
Charles nhếch môi cười đểu, anh ta vờn qua vờn lại trước mặt Đại Hổ trêu tức làm mặt ông ta phải hằn đỏ
- Vì mạng sống của ông duy trì là duy trì kế hoạch của ngài ấy, ông vốn kẻ sợ chết, để ông tự do cũng chỉ là kế hoạch thôi.
Đại Hổ bây giờ vô cùng tức giận, nhưng ông ta không thể làm gì trước thế lực trước mắt
- Chúng mày…
Charles vẫn không ngừng nói lời châm chọc, anh ta vẫn luôn thích nhất là trêu đùa với kẻ thù, nhìn thấy gương mặt trắng bệch của chúng khiến anh ta cảm thấy thật lòng hả dạ, nhưng mấy khi lại thấy chúng tức giận như vầy anh ta lại càng muốn rắc thêm lời
- Công nhận người của ông và ông rất mạnh nhưng với mức độ này chỉ khiến chúng tôi phải cảnh giác hơn thôi, còn nếu mà đối với ngài ấy thì ông cũng chẳng khác gì những tên khác trong giới hắc đạo thôi.
- Và bây giờ đây có lẽ nó đã bị xoay chuyển, tưởng ông sau hôm tắm máu đó sẽ ngoan ngoãn hơn nhưng tiếc là ông lại dám bắt người của chúng tôi, chính ông trực tiếp đang mời gọi cái chết cho mình, thế nào?
Charles hạ mắt, anh chèn ép Đại Hổ đến mức khiến ông ta cảm thấy như thể mình bị nam nhân kia bóp đến nghịt thở.
Corbas cùng Lethal đã vừa có mặt ở đây, nhìn tình hình vui vẻ trước mặt, Corbas bỗng nhiên cất tiếng khiến mọi người đưa mắt nhìn theo anh ta thản nhiên dựa lưng vào tường mỉa mai
- Nếu muốn cảm nhận cái chết nhanh hơn thì thái độ của ông đang có rất tốt đấy Đại Hổ.
- Aiz, mấy năm qua nhìn ông vẫn sống trơ mặt khiến tôi phải nuôi cục tức đấy.
Đại Hổ phẫn nộ cực điểm, ông ta siết chặt tay mắt loạn xạ láo liếc nhìn Corbas đến từng người xung quanh
- T…tao, tao…chúng m…mày…
- Lão già ngu xuẩn, tôi hỏi ông, ông có biết người ngồi kia là ai không?
Corbas bắt đầu đi đến trước mặt Đại Hổ, anh ta cúi người, khuôn mặt nham hiểm, vừa nói anh ta đưa mắt đến người đàn ông từ đầu vẫn trầm tĩnh ngồi phía trước.
Đại Hổ nhìn vào gương mặt băng lãnh của người đàn ông kia, mắt anh ta đột nhiên nâng lên sắc bén, khi đối diện ánh mắt lạnh lẽo kia ông ta khẽ rùng mình, không dám nhìn thẳng liền cúi xuống giọng nói cất lên run rẩy.
- Cậu ta chẳng lẽ…
Ông ta thực sự chấn động khi biết người đàn ông kia là ai, Corbas cười lạnh, anh ta cau mày khinh thường
- Đến mặt Lão đại chúng tôi ông còn chưa biết, vậy ông nghĩ ông có thể đụng đến một cọng tóc của ngài ấy sao Đại Hổ?
- Được rồi. Đừng ở đây phí thời gian nữa, chúng ta cần về trụ sở chính trong bang trước, còn ông ta mang đến Leighton. Lão đại sẽ xử tội ông ta sau.
Leyla bước đến trước, cô lạnh nhạt nói mắt nhìn Cao Lãnh Khang xác định. Thấy Cao Lãnh Khang nhìn lại cô liền gật đầu quay đi.
Ngay lúc này Selena cũng vừa mới vào, cô không biết chuyện gì vừa xảy ra nhưng vẫn cất tiếng hơi cúi đầu lên tiếng
- Nữ hoàng, Cao Lão đại.
Louisa thấy người thân cận đã đến, cô chống tay nhẹ nhàng đứng dậy đi đến chỗ Selena.
- Selena, thế nào rồi?
- Không thấy người thưa nữ hoàng.
Selena đơn nhiên đã đến chỗ Louisa trước khi người đến, lời đáp cũng nhanh đã có. Louisa khoanh tay, khuôn mặt trầm ngâm sau đó tiếng nói cô cất lên lại nho nhỏ
- Có khi nào,là đám người muốn đối đầu với ta?
- Nữ hoàng, người lại nghĩ không đúng rồi. Người có nghĩ cô gái kia lúc đó bị trúng độc không?
- Ta cũng đang cảm thấy lo sợ về điều này.
- Lo sợ? Cô gái đó như thế nào thưa nữ Hoàng?
- Giao Uyên là cô gái khác biệt cô ấy khiến ta có cái nhìn khác về cuộc sống này, và điều quan trọng nữa là cô ấy đã giúp ta có được điều mà mẫu thân ta đến cuối đời vẫn không có được.
Louisa nhìn vào khoảng không như thể nhìn vào cái quá khứ đẫm máu mà mình trải qua, thực sự như bà ấy nói, ai cũng sẽ thay đổi nhưng từ một con người ngây thơ thanh khiết lại trở nên tàn nhẫn máu lạnh như vậy.
- Người…
- Cho nên đối với ta Giao Uyên như một thứ gì đó mà ta rất trân trọng.
Bao nhiêu năm qua cô đơn nhiên cũng được an ủi không ít thì nhiều. Nhưng những năm đó lại không bằng vài câu nói của Giao Uyên.
Cô gái đó chỉ với vài câu nói vậy đã kéo cô khỏi những suy nghĩ tâm tanh bẩn thỉu trong suốt ngần ấy năm qua, cô cảm thấy mình giờ được sống thật với bản thân, không cần suốt ngày phải gồng mình.
Louisa cô chính là một nữ hoàng mà nữ hoàng thì không cần phải nhìn ai mà sống!
Trầm mặc một hồi lâu, Louisa định rời đi nhưng ngay lúc này Kiera đột nhiên lên tiếng làm cô phải dừng hành động.
- Khoan đã, kẻ mang Giao Uyên đi không phải người của ông ta…Jordan cậu lại biết rồi đúng không?
Kiera đang im lặng, đột nhiên lại lên tiếng khiến tất cả đang chuẩn bị đứng dậy rời đi liền khựng lại nhìn cô. Thấy Cao Lãnh Khang khuôn mặt trước sau như một, lời đáp cũng không được anh thốt lên Kiera liền cau mày nói
- Đừng câm như hến nữa. Sao cậu biết người mang em ấy đi không phải người của ông ta mà cứ dửng dưng im lặng vậy?
- Kiera, cô…
Leyla chưa kịp nói xong Kiera đã nhanh chóng nhìn cô chăm chăm, khuôn mặt vốn từ đầu sự tức giận lo lắng đã bị cô cố tình khuất đi.
- Tôi đang rất bình tĩnh, Giao Uyên sống chết thế nào không biết sao cậu ta lại cứ hững hờ như vậy?
- Kiera, cô đáng lẽ phải là người hiểu Lão đại nhất, bên cạnh ngài ấy từ nhỏ lẽ nào cô vẫn không biết ngài ấy thực sự lo lắng hay không? Đừng nói như thể chỉ mình cô lo lắng cho em ấy trong khi mọi người ở đây hầu như ai cũng vậy.
Leyla vẫn luôn bình tĩnh, cô biết Cao Lãnh Khang là người có nội tâm sâu lắng, anh ta luôn trong trạng thái vô cảm hờ hững. Là vì không ai có thể nhìn vào đôi mắt lạnh lẽo của anh ta quá lâu kể cả cô.
Nhưng ngay bây giờ lại khác, anh ta từ sâu trong con ngươi lãnh hàn lại có sự chấn động, cô là một bác sĩ, chuyên về rất nhiều phần kể cả tâm lí con người, Cao Lãnh Khang là bệnh nhân đầu tiên khiến cô khó khăn trong việc tìm hiểu.
Kiera nhìn Cao Lãnh Khang một hồi, anh vẫn im lặng mặt không biểu hiện gì nhưng mắt lại nhìn thẳng cô khiến cô cảm thấy mình thực sai sót.
“Đúng là…mình suy nghĩ hấp tấp rồi”_Kiera nheo mắt nghĩ, cô hít một hơi rồi thở ra, miệng cất giọng nói
- Thôi bỏ đi, tôi đúng là đang quá hấp tấp rồi.
- Trở về bang.
Cao Lãnh Khang dường như ngay lập tức khi Kiera dứt lời anh liền đứng dậy lạnh lùng cất tiếng, sau đó anh chậm rãi bước từng bước ra khỏi căn phòng.
Những người khác nhìn anh rời đi cũng lần lượt đi theo. Charles rời chỗ đứng đi đến chỗ Louisa, anh ta vừa hay nghe được câu thoại giữa chị mình và cận thần.
- Nữ hoàng, ta về lâu đài hay đến bang của Cao Lão đại?
- Ta muốn tìm em ấy. Để trực thăng đến Javerro đi.
- Nhưng thưa nữ hoàng, chúng ta còn rất nhiều sự kiện chưa hoàn thành.
- Để sau đi.
Louisa không do dự mà chối bỏ, Selena cũng cảm nhận được tầm quan trọng của Giao Uyên đối với nữ hoàng của mình, cô ấy là rất tôn trọng.
- Vậy, tôi sẽ cho người sắp xếp rời sang thời gian khác.
- Cũng được.
Charles đợi hai người nói xong, anh đi đến kéo Louisa rời đi miệng lại gọi tên cô.
- Louisa, đi nào.
Selena vẫn đứng im, trong đầu vẫn thắc mắc cô gái kia là ai, vốn cô ta như thế nào cô vẫn chưa được tận mắt thấy.
“Rốt cuộc cô gái đó là ai, không chỉ quan trọng với mỗi Cao Lão đại, dường như ai cũng…vô cùng quan tâm đến cô gái này?”
Quay người nhìn người đàn ông vẫn đang trong trạng thái kinh loạn, cô nhìn thuộc hạ của Cao Lãnh Khang đang trói ông ta mang đi thì bỗng nhiên cô lại nói.
- Đại Hổ, Fidelma đang đợi ông.
Lethal dường như chẳng quan tâm, cũng không nhìn cô ta, chân trước khi rời đi anh ta buông một câu lạnh lùng
- Nếu phiền không nhất thiết phải mang đi.
- Đằng nào Đại Hổ chẳng bị tóm.
Corbas hớn hở khoanh tay nhìn cô gái kia, nói xong liền quay ngoắt đi. Selena cũng đã đi trước, giờ chỉ còn cô ta đứng một mình trong khoảng trống vỡ vụn của những miếng gạch vàng bóng.
- Đúng là không dễ dàng lừa được người của hắn.
Đôi mắt vô hại nhanh chóng đã chuyển thành sắc bén, liếc nhìn phía trước những vệt máu đỏ nở nụ cười nham hiểm cô ta mở từng vết rạch trên hàng rào cây, thành thạo chuồn khỏi nơi này.
…….
- Cho người lái trực thăng đến đi.
Mathieu đứng trong một căn phòng vô cùng rộng, anh khẽ giọng điềm tĩnh. Ngay sau đó cũng có một loại âm thanh phát ra vừa đủ từ tai truyền vào màng nhĩ
- Vâng.
Mathieu mắt vẫn nhìn cảnh phía trước, Cao Lãnh Khang và những người khác vẫn đang xử người ở đây.
- Đại Hổ, ngươi có biết tại sao đến bây giờ Lão đại chúng tôi vẫn cho ông mạng sống không?
Giọng nói điềm đạm của Charles vang lên khắp căn phòng, cô đưa mắt nhìn người đàn ông đang quỳ gối dưới chân lòng đầy hả hê.
Mặc dù Đại Hổ quỳ gối dưới đất khoảng giữa căn phòng, xung quanh ông ta đều là người của Cao Lãnh Khang nhưng ông ta vẫn ngạo mạn vênh mặt trừng mắt
- Ý mày là gì?
Charles nhếch môi cười đểu, anh ta vờn qua vờn lại trước mặt Đại Hổ trêu tức làm mặt ông ta phải hằn đỏ
- Vì mạng sống của ông duy trì là duy trì kế hoạch của ngài ấy, ông vốn kẻ sợ chết, để ông tự do cũng chỉ là kế hoạch thôi.
Đại Hổ bây giờ vô cùng tức giận, nhưng ông ta không thể làm gì trước thế lực trước mắt
- Chúng mày…
Charles vẫn không ngừng nói lời châm chọc, anh ta vẫn luôn thích nhất là trêu đùa với kẻ thù, nhìn thấy gương mặt trắng bệch của chúng khiến anh ta cảm thấy thật lòng hả dạ, nhưng mấy khi lại thấy chúng tức giận như vầy anh ta lại càng muốn rắc thêm lời
- Công nhận người của ông và ông rất mạnh nhưng với mức độ này chỉ khiến chúng tôi phải cảnh giác hơn thôi, còn nếu mà đối với ngài ấy thì ông cũng chẳng khác gì những tên khác trong giới hắc đạo thôi.
- Và bây giờ đây có lẽ nó đã bị xoay chuyển, tưởng ông sau hôm tắm máu đó sẽ ngoan ngoãn hơn nhưng tiếc là ông lại dám bắt người của chúng tôi, chính ông trực tiếp đang mời gọi cái chết cho mình, thế nào?
Charles hạ mắt, anh chèn ép Đại Hổ đến mức khiến ông ta cảm thấy như thể mình bị nam nhân kia bóp đến nghịt thở.
Corbas cùng Lethal đã vừa có mặt ở đây, nhìn tình hình vui vẻ trước mặt, Corbas bỗng nhiên cất tiếng khiến mọi người đưa mắt nhìn theo anh ta thản nhiên dựa lưng vào tường mỉa mai
- Nếu muốn cảm nhận cái chết nhanh hơn thì thái độ của ông đang có rất tốt đấy Đại Hổ.
- Aiz, mấy năm qua nhìn ông vẫn sống trơ mặt khiến tôi phải nuôi cục tức đấy.
Đại Hổ phẫn nộ cực điểm, ông ta siết chặt tay mắt loạn xạ láo liếc nhìn Corbas đến từng người xung quanh
- T…tao, tao…chúng m…mày…
- Lão già ngu xuẩn, tôi hỏi ông, ông có biết người ngồi kia là ai không?
Corbas bắt đầu đi đến trước mặt Đại Hổ, anh ta cúi người, khuôn mặt nham hiểm, vừa nói anh ta đưa mắt đến người đàn ông từ đầu vẫn trầm tĩnh ngồi phía trước.
Đại Hổ nhìn vào gương mặt băng lãnh của người đàn ông kia, mắt anh ta đột nhiên nâng lên sắc bén, khi đối diện ánh mắt lạnh lẽo kia ông ta khẽ rùng mình, không dám nhìn thẳng liền cúi xuống giọng nói cất lên run rẩy.
- Cậu ta chẳng lẽ…
Ông ta thực sự chấn động khi biết người đàn ông kia là ai, Corbas cười lạnh, anh ta cau mày khinh thường
- Đến mặt Lão đại chúng tôi ông còn chưa biết, vậy ông nghĩ ông có thể đụng đến một cọng tóc của ngài ấy sao Đại Hổ?
- Được rồi. Đừng ở đây phí thời gian nữa, chúng ta cần về trụ sở chính trong bang trước, còn ông ta mang đến Leighton. Lão đại sẽ xử tội ông ta sau.
Leyla bước đến trước, cô lạnh nhạt nói mắt nhìn Cao Lãnh Khang xác định. Thấy Cao Lãnh Khang nhìn lại cô liền gật đầu quay đi.
Ngay lúc này Selena cũng vừa mới vào, cô không biết chuyện gì vừa xảy ra nhưng vẫn cất tiếng hơi cúi đầu lên tiếng
- Nữ hoàng, Cao Lão đại.
Louisa thấy người thân cận đã đến, cô chống tay nhẹ nhàng đứng dậy đi đến chỗ Selena.
- Selena, thế nào rồi?
- Không thấy người thưa nữ hoàng.
Selena đơn nhiên đã đến chỗ Louisa trước khi người đến, lời đáp cũng nhanh đã có. Louisa khoanh tay, khuôn mặt trầm ngâm sau đó tiếng nói cô cất lên lại nho nhỏ
- Có khi nào,là đám người muốn đối đầu với ta?
- Nữ hoàng, người lại nghĩ không đúng rồi. Người có nghĩ cô gái kia lúc đó bị trúng độc không?
- Ta cũng đang cảm thấy lo sợ về điều này.
- Lo sợ? Cô gái đó như thế nào thưa nữ Hoàng?
- Giao Uyên là cô gái khác biệt cô ấy khiến ta có cái nhìn khác về cuộc sống này, và điều quan trọng nữa là cô ấy đã giúp ta có được điều mà mẫu thân ta đến cuối đời vẫn không có được.
Louisa nhìn vào khoảng không như thể nhìn vào cái quá khứ đẫm máu mà mình trải qua, thực sự như bà ấy nói, ai cũng sẽ thay đổi nhưng từ một con người ngây thơ thanh khiết lại trở nên tàn nhẫn máu lạnh như vậy.
- Người…
- Cho nên đối với ta Giao Uyên như một thứ gì đó mà ta rất trân trọng.
Bao nhiêu năm qua cô đơn nhiên cũng được an ủi không ít thì nhiều. Nhưng những năm đó lại không bằng vài câu nói của Giao Uyên.
Cô gái đó chỉ với vài câu nói vậy đã kéo cô khỏi những suy nghĩ tâm tanh bẩn thỉu trong suốt ngần ấy năm qua, cô cảm thấy mình giờ được sống thật với bản thân, không cần suốt ngày phải gồng mình.
Louisa cô chính là một nữ hoàng mà nữ hoàng thì không cần phải nhìn ai mà sống!
Trầm mặc một hồi lâu, Louisa định rời đi nhưng ngay lúc này Kiera đột nhiên lên tiếng làm cô phải dừng hành động.
- Khoan đã, kẻ mang Giao Uyên đi không phải người của ông ta…Jordan cậu lại biết rồi đúng không?
Kiera đang im lặng, đột nhiên lại lên tiếng khiến tất cả đang chuẩn bị đứng dậy rời đi liền khựng lại nhìn cô. Thấy Cao Lãnh Khang khuôn mặt trước sau như một, lời đáp cũng không được anh thốt lên Kiera liền cau mày nói
- Đừng câm như hến nữa. Sao cậu biết người mang em ấy đi không phải người của ông ta mà cứ dửng dưng im lặng vậy?
- Kiera, cô…
Leyla chưa kịp nói xong Kiera đã nhanh chóng nhìn cô chăm chăm, khuôn mặt vốn từ đầu sự tức giận lo lắng đã bị cô cố tình khuất đi.
- Tôi đang rất bình tĩnh, Giao Uyên sống chết thế nào không biết sao cậu ta lại cứ hững hờ như vậy?
- Kiera, cô đáng lẽ phải là người hiểu Lão đại nhất, bên cạnh ngài ấy từ nhỏ lẽ nào cô vẫn không biết ngài ấy thực sự lo lắng hay không? Đừng nói như thể chỉ mình cô lo lắng cho em ấy trong khi mọi người ở đây hầu như ai cũng vậy.
Leyla vẫn luôn bình tĩnh, cô biết Cao Lãnh Khang là người có nội tâm sâu lắng, anh ta luôn trong trạng thái vô cảm hờ hững. Là vì không ai có thể nhìn vào đôi mắt lạnh lẽo của anh ta quá lâu kể cả cô.
Nhưng ngay bây giờ lại khác, anh ta từ sâu trong con ngươi lãnh hàn lại có sự chấn động, cô là một bác sĩ, chuyên về rất nhiều phần kể cả tâm lí con người, Cao Lãnh Khang là bệnh nhân đầu tiên khiến cô khó khăn trong việc tìm hiểu.
Kiera nhìn Cao Lãnh Khang một hồi, anh vẫn im lặng mặt không biểu hiện gì nhưng mắt lại nhìn thẳng cô khiến cô cảm thấy mình thực sai sót.
“Đúng là…mình suy nghĩ hấp tấp rồi”_Kiera nheo mắt nghĩ, cô hít một hơi rồi thở ra, miệng cất giọng nói
- Thôi bỏ đi, tôi đúng là đang quá hấp tấp rồi.
- Trở về bang.
Cao Lãnh Khang dường như ngay lập tức khi Kiera dứt lời anh liền đứng dậy lạnh lùng cất tiếng, sau đó anh chậm rãi bước từng bước ra khỏi căn phòng.
Những người khác nhìn anh rời đi cũng lần lượt đi theo. Charles rời chỗ đứng đi đến chỗ Louisa, anh ta vừa hay nghe được câu thoại giữa chị mình và cận thần.
- Nữ hoàng, ta về lâu đài hay đến bang của Cao Lão đại?
- Ta muốn tìm em ấy. Để trực thăng đến Javerro đi.
- Nhưng thưa nữ hoàng, chúng ta còn rất nhiều sự kiện chưa hoàn thành.
- Để sau đi.
Louisa không do dự mà chối bỏ, Selena cũng cảm nhận được tầm quan trọng của Giao Uyên đối với nữ hoàng của mình, cô ấy là rất tôn trọng.
- Vậy, tôi sẽ cho người sắp xếp rời sang thời gian khác.
- Cũng được.
Charles đợi hai người nói xong, anh đi đến kéo Louisa rời đi miệng lại gọi tên cô.
- Louisa, đi nào.
Selena vẫn đứng im, trong đầu vẫn thắc mắc cô gái kia là ai, vốn cô ta như thế nào cô vẫn chưa được tận mắt thấy.
“Rốt cuộc cô gái đó là ai, không chỉ quan trọng với mỗi Cao Lão đại, dường như ai cũng…vô cùng quan tâm đến cô gái này?”
Quay người nhìn người đàn ông vẫn đang trong trạng thái kinh loạn, cô nhìn thuộc hạ của Cao Lãnh Khang đang trói ông ta mang đi thì bỗng nhiên cô lại nói.
- Đại Hổ, Fidelma đang đợi ông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.