Lỡ Yêu Anh Họ Là Lão Đại Hắc Bang
Chương 79: Sự thông minh vốn có
Uyenbaby
29/10/2021
Giao Uyên đúng 4h chiều cô có mặt tại khách sạn Starmail như giờ đã hẹn.
- Kia là ai vậy?
- Nhìn giống tổng giám đốc của công ty NOV thế?
- Cô nói tôi mới để ý, hao hao giống nhỉ?
Giao Uyên đi thẳng đến quầy lễ tân, mặc dù đã đeo khẩu trang và kính râm những không hiểu sao mấy con mắt của mấy mụ nhân viên khách sạn này cũng thật tinh tường đi.
Cô đi đến lấy một tờ giấy ra rồi đưa cho một nữ nhân viên đứng trong quầy, cô ta nhận ra cái này giống với người đàn ông vừa nãy nên lập tức dẫn cô đi.
“Ông ta đúng là tên bỉ ổi. Hẹn lại còn ở trong khách sạn, là cố tình bày kế hoạch làm mình mất danh tiếng? Thật muốn xem xem ông ta đang giở trò gì.”
Dáng người mảnh khảnh cao ngất hiện hữu khí chất mạnh mẽ, cô bước từng bước uyển chuyển gương mặt thanh tao nhiễm nhiều sự lạnh lùng càng trở nên ma mị.
- Tiểu thư, đây là phòng Ôn tổng đã đặt ạ.
- Tôi biết rồi, cô có thể đi.
Cô nhân viên rời đi cũng là lúc Giao Uyên vặn tay nắm cửa từ từ mở ra, cô bước vào trong nhìn một lượt.
Người đàn ông dáng vẻ cao ngạo ương ngạnh vắt chân ngồi ngay chính giữa căn phòng.
- Chào ông! Ôn tổng. Hân hạnh được gặp ngài!
Giao Uyên cong môi cười nhẹ đứng khá xa Ôn Lạc Thần. Ông ta trông khá lớn tuổi, giọng ồm ồm của ông ta cất lên
- Ồ, tổng giám đốc của công ty NOV đây sao?
- Vâng, là tôi.
- Cô ở ngoài đẹp hơn rất nhiều so với lời đồn đấy.
Ôn Lạc Thần để lộ dáng vẻ háo sắc của mình, thật khiến đối phương có cảm giác buồn nôn không thôi. Giao Uyên vẫn giữ nét điềm tĩnh, cô nhấc chân đến gần ông ta rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện nói
- À, cảm ơn lời khen của ông. Vậy….chúng ta vào việc chứ Ôn Tổng?
- Được thôi.
- Cuối tuần này công ty chúng tôi sẽ mở một buổi họp báo, nếu tôi mời ông, ông sẽ đến chứ?
- Ồ, dựa vào đâu tôi phải đến?
- Ông là người ăn cắp bản thiết kế của công ty chúng tôi, ông phải đến để xác minh chứ? Người chủ kiến là ông mà?
“Thật đúng là ranh con non nớt mà! Chỉ vì những lời nói này mà cũng bắt ta đến? Ngu xuẩn!”
Ôn Lạc Thần cười gian nhìn cô gái trước mắt như một con cừu non béo bở.
- Chỉ những lời này cũng ép được tôi? Cô nghĩ tôi dễ đang đồng ý?
- Đường đường là chủ tịch của một tập đoàn lớn lại cùng đường tới tới mức phải lấy thiết kế của công ty mới phát triển để giẫm lên? Nếu tin này truyền ra ngoài không biết Ôn tổng còn huênh hoang như bây giờ được không nhỉ?
- Đừng lo lắng cho tôi, công ty cô đang bị chèn ép đấy, chuyện của tôi ai có thẻ moi móc được? Chờ tới khi tên Cao Lãnh Khang kia về thì mọi chuyện đã tiêu tan rồi…haha!
“Ông ta ấu trĩ như vậy? Kể cả bị tiêu tan thì Cao Lãnh Khang với năng lực của anh ta tìm ra manh mối cũng không phải chuyện khó…Mà kệ đi, lão già ngu ngục này mình nên giải quyết nhanh thôi.”_Giao Uyên mặt lạnh nhìn người đàn ông kia đang cười lớnmaf suy nghĩ.
- Không phải cô đây muốn tôi có mặt tại buổi họp báo cuối tuần này sao? Được thôi, nếu cô chiều theo ý tôi thì….
- Khoan hẵng nói!
Giao Uyên cất tiếng cắt ngang những lời nói ghê tởm của Ôn Lạc Thần. Ông ta khá tức giận vì điều này nhưng cũng im lặng xem cô gái kia làm trò gì.
- Ôn tổng, đừng vội thế chứ, còn nhiều điều thú vị hơn tôi đang chờ đón ông kia mà.
Giao Uyên nhếch môi hạ mắt nhìn ông ta, Ôn Lạc Thần lại càng cười sâu hơn vội nói
- Thứ gì còn thú vị hơn vẻ đẹp của em chứ?
“Cmn sắp nôn thật rồi đấy! Tởm chết bà đây rồi!!!”
Giao Uyên mặt vẫn như cũ cô nói
- Tất nhiên là có, ông cứ vào tin báo mới nhất mà xem.
Ông ta không hiểu lắm nhưng cũng làm theo lời Giao Uyên. Đưa tay rút điện thoại ra, ông ta bật lên rồi nhìn vào màn hình điện thoại.
Một lúc sau, Ôn Lạc Thần trừng to mắt nhìn vào chiế điện thoại ngay lúc ông ta đang thất thần kinh ngạc thì điện thoại của ông ta lại reo lên, đầu dây bên kia mở lời ngay lập tức
- Ôn tổng, không hay rồi. Trương Giao Uyên cô ta đã phát hiện ra kế hoạch của chúng ta, tất cả thông tin đều bị lộ rồi!
Giọng nói này không ai khác chính là Trần Hoạ Y, cô nói xong thì cười ác nhìn vào chiếc điện thoại rồi tắt luôn.
Ôn Lạc Thần cả kinh nhìn người con gái trước mặt, điện thoại trên tay ông ta trượt xuống rơi xuống mặt sàn của căn phòng.
Trên màn hìn hiện thị những tin tức báo chí nói rằng nhân viên của NOV đã chụp lại nữ gián điệp mà ôn thị gài vào đi kèm là những búc ảnh có mặt cô gái đó nhưng hình như đã chỉnh sửa nên hơi mờ, không thể nhận dạng được.
Tin tức mới nhất bây giờ là Ôn thị chính thức bị phá sản, không những thế ông ta còn tham gia rất nhiều vụ tham ô hối lộ dẫn đến nợ nần chồng chất, chưa kể ông ta còn vận chuyển hàng cấm.
Các nhân viên của ông ta sớm đã gót hành lí lần lượt rời đi. Bên Lâm thị đột nhiên lại lên dự án thu mua lại tập đoàn Ôn thị căn nhà đứng tên Ôn Lạc Thần.
Điều đó mới chính là cái khiến ông ta cả kinh, nhìn thẳng cô gái trước mặt, đôi mắt màu tím phai sâu thẳm.
- Cô…cô!
- Tôi làm sao? Ông nên nhớ, tất cả những chuyện này đều do ông mà ra. Ôn Lạc Thần, đây mới là sự khởi đầu cho sự trả giá về tội ác ông làm ra mà thôi!
Nói xong Giao Uyên đứng dậy định rời đi nhưng đột nhiên cô lại bị người đàn ông nắm chặt cổ tay kéo lại. Ông ta đập thẳng người cô vào cánh cửa phía sau
- Mày, con nhóc chết tiệt! Tất cả, mày lên kế hoạch làm tất cả đúng không?
- Phải thì sao? Nếu ông không gài người vào công ty tôi và cả…nếu ông không gϊếŧ mẹ của cô ấy thì con đường sống của ông cũng sẽ an ổn một chút. Bụng làm thì dạ chịu!
- Mày…Tao phải gϊếŧ mày! Đằng nào tao cũng vào tù, gϊếŧ thêm một mạng cũng chẳng sao. Haha
Ông ta cười điên loạn, nâng tay bóp chặt lấy cổ của cô
Bụp!
Giao Uyên ngay lạp tức phản kháng, cô dùng chân lấy sức đạp mạnh vào hạ thân bên dưới của ông ta
Ôn Lạc Thần nhanh chóng gục xuống ôm lấy phần dưới của mình nhăn mặt vì đau đớn.
- Khụ…khụ…
Giao Uyên sau khi được thả ra, cô ngã xuống sàn ho vài tiếng, cô nhanh chóng ổn định lại, vịn tay lên tường để đứng dậy.
- Lão cáo già này! Khụ…sắp ăn cơm tù còn bày đặt….! Nhân cách của ông thối nát thật đấy Ôn Lạc Thần.
Giao Uyên khó chịu lên tiếng, cô nhìn ông ta nằm dưới đất mặt
- Mày….Con tiện nhân!
- Hại người ta rồi còn bảo người ta là tiện nhân. Tự vả hả ông già?
- Giao Uyên!
Cô vừa dứt lời thì một gióng nói nam trầm ấm vang lên
- Lâm Hàn? Anh….
Giao Uyên quay ra nhìn thì thấy Lâm Hàn bước vào, theo sau còn là cảnh sát và rất nhiều phóng viên.
- Không sao chứ? Cổ em.
- Ừm tôi không sao. Ông ta giao cho các người.
Cô đáp lại Lâm Hàn rồi nhìn mấy anh cảnh sát đằng sau nói.
- Để anh đưa em về.
- Được, chúng ta đi thôi.
Giao Uyên đi cùng Lâm Hàn đến cảnh cửa kia, những phóng viên vẫn đang dồn dập bên ngoài.
“Giám đốc Cương cũng thật nhanh tay.”
Cô hơi cười nhìn một đám người phóng viên cùng nhà báo ở bên ngoài đang chen lấn.
- Cô là tổng giám đốc của công ty NOV, Trương Giao Uyên?
- Xin hỏi cô, những chuyện Ôn tổng làm có phải cô đã biết trước rồi hay không?
- Trương tiểu thư, xin cô dừng bước, có phải Ôn tổng thật sự bại trận dưới tay cô? Cô thật sự đã một mình lên kế hoạch đối đầu với ngài ta?
- Trương tiểu thư, xin cô trả lời….
Những phóng viên ồ ạt lấn át nhau tiến lên phía trước, chĩa camera và những chiếc mic về phía cô.
- Tất cả bình tĩnh, cuối tuần này chúng tôi sẽ mở cuộc họp báo, tôi sẽ trả lời tất cả các lời nghi vấn của nhà báo đề ra.
Câu trả lời của cô vẫn chưa kết thúc được cuộc săn đuổi của bọn họ vẫn dí theo cô nhưng may mắn những vệ sĩ của Lâm Hàn đã chặn bọn họ. Hai người thành công tiến lên chiếc xe của anh.
Chiếc xe nhanh chóng lăn bánh rời khỏi nơi hỗn loạn này.
Ở trên xe, Giao Uyên thở hắt một hơi, cô quay sang nhìn Lâm Hàn môi cười nhạt nói câu cảm ơn
- Cảm ơn cái gì? Là em bày ra hết giờ lại cảm ơn tôi? Anh giúp em nhưng không có em thì làm sao anh mua lại được Ôn thị?
- Như một thói quen thôi_Giao Uyên cười đáp.
- Được rồi, chúng ta đi ăn gì đó đi. Coi như là chúc mừng dự án lần này nhờ có em mà thành công xuất sắc.
- Được thôi.
Giao Uyên và Lâm Hàn sau một tháng quyết định cô sẽ coi anh ta như một người bạn đồng hành, cô lại không còn lạnh lùng với anh ta nữa thay vào đó là những cuộc chạm trán thản nhiên.
Hôm đó, Giao Uyên sớm đã nhìn ra Trần Hoạ Y ngay từ lúc chạm mặt, cô vẫn luôn theo dõi và điều tra cô ta, xong cuối cùng nhận ra ý đồ và những thứ kinh khủng Ôn Lạc Thần đã âm thầm làm ra.
Cô mất hơn 2 tuần để bày biện kế hoạch hoàn hảo của mình. Sau khi hoàn tất, cô hẹn Lâm Hàn và nói toàn bộ kế hoạch của cô theo mục đích thì anh ta cũng hưởng lợi khá lớn nên không việc gì phải từ chối, chứng cứ cô thu thập được cũng đưa cho anh ta nói rằng nếu Ôn thị ra mắt trang phục giống hệt bản thiết kế mới thì theo báo hiệu hãy đưa những chứng cứ này lên các trang báo chí lớn.
Cô cố tình để Trần Hoạ Y biết và sao chép trang phục mang sang cho Ôn Lạc Thần. Trước khi gặp ông ta, cô đã nói chuyện riêng với cô ta, sau cùng bảo rằng hãy lập tài khoản giả đăng ảnh thật lên trang cá nhân tiết lộ sự thật.
Tất cả mọi chuyện đều không nằm ngoài dự đoán của cô. Mọi sự việc đều rất ổn thoả. Đây chính là sự thông minh vốn có trong tiềm thức của Giao Uyên cô.
- Kia là ai vậy?
- Nhìn giống tổng giám đốc của công ty NOV thế?
- Cô nói tôi mới để ý, hao hao giống nhỉ?
Giao Uyên đi thẳng đến quầy lễ tân, mặc dù đã đeo khẩu trang và kính râm những không hiểu sao mấy con mắt của mấy mụ nhân viên khách sạn này cũng thật tinh tường đi.
Cô đi đến lấy một tờ giấy ra rồi đưa cho một nữ nhân viên đứng trong quầy, cô ta nhận ra cái này giống với người đàn ông vừa nãy nên lập tức dẫn cô đi.
“Ông ta đúng là tên bỉ ổi. Hẹn lại còn ở trong khách sạn, là cố tình bày kế hoạch làm mình mất danh tiếng? Thật muốn xem xem ông ta đang giở trò gì.”
Dáng người mảnh khảnh cao ngất hiện hữu khí chất mạnh mẽ, cô bước từng bước uyển chuyển gương mặt thanh tao nhiễm nhiều sự lạnh lùng càng trở nên ma mị.
- Tiểu thư, đây là phòng Ôn tổng đã đặt ạ.
- Tôi biết rồi, cô có thể đi.
Cô nhân viên rời đi cũng là lúc Giao Uyên vặn tay nắm cửa từ từ mở ra, cô bước vào trong nhìn một lượt.
Người đàn ông dáng vẻ cao ngạo ương ngạnh vắt chân ngồi ngay chính giữa căn phòng.
- Chào ông! Ôn tổng. Hân hạnh được gặp ngài!
Giao Uyên cong môi cười nhẹ đứng khá xa Ôn Lạc Thần. Ông ta trông khá lớn tuổi, giọng ồm ồm của ông ta cất lên
- Ồ, tổng giám đốc của công ty NOV đây sao?
- Vâng, là tôi.
- Cô ở ngoài đẹp hơn rất nhiều so với lời đồn đấy.
Ôn Lạc Thần để lộ dáng vẻ háo sắc của mình, thật khiến đối phương có cảm giác buồn nôn không thôi. Giao Uyên vẫn giữ nét điềm tĩnh, cô nhấc chân đến gần ông ta rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện nói
- À, cảm ơn lời khen của ông. Vậy….chúng ta vào việc chứ Ôn Tổng?
- Được thôi.
- Cuối tuần này công ty chúng tôi sẽ mở một buổi họp báo, nếu tôi mời ông, ông sẽ đến chứ?
- Ồ, dựa vào đâu tôi phải đến?
- Ông là người ăn cắp bản thiết kế của công ty chúng tôi, ông phải đến để xác minh chứ? Người chủ kiến là ông mà?
“Thật đúng là ranh con non nớt mà! Chỉ vì những lời nói này mà cũng bắt ta đến? Ngu xuẩn!”
Ôn Lạc Thần cười gian nhìn cô gái trước mắt như một con cừu non béo bở.
- Chỉ những lời này cũng ép được tôi? Cô nghĩ tôi dễ đang đồng ý?
- Đường đường là chủ tịch của một tập đoàn lớn lại cùng đường tới tới mức phải lấy thiết kế của công ty mới phát triển để giẫm lên? Nếu tin này truyền ra ngoài không biết Ôn tổng còn huênh hoang như bây giờ được không nhỉ?
- Đừng lo lắng cho tôi, công ty cô đang bị chèn ép đấy, chuyện của tôi ai có thẻ moi móc được? Chờ tới khi tên Cao Lãnh Khang kia về thì mọi chuyện đã tiêu tan rồi…haha!
“Ông ta ấu trĩ như vậy? Kể cả bị tiêu tan thì Cao Lãnh Khang với năng lực của anh ta tìm ra manh mối cũng không phải chuyện khó…Mà kệ đi, lão già ngu ngục này mình nên giải quyết nhanh thôi.”_Giao Uyên mặt lạnh nhìn người đàn ông kia đang cười lớnmaf suy nghĩ.
- Không phải cô đây muốn tôi có mặt tại buổi họp báo cuối tuần này sao? Được thôi, nếu cô chiều theo ý tôi thì….
- Khoan hẵng nói!
Giao Uyên cất tiếng cắt ngang những lời nói ghê tởm của Ôn Lạc Thần. Ông ta khá tức giận vì điều này nhưng cũng im lặng xem cô gái kia làm trò gì.
- Ôn tổng, đừng vội thế chứ, còn nhiều điều thú vị hơn tôi đang chờ đón ông kia mà.
Giao Uyên nhếch môi hạ mắt nhìn ông ta, Ôn Lạc Thần lại càng cười sâu hơn vội nói
- Thứ gì còn thú vị hơn vẻ đẹp của em chứ?
“Cmn sắp nôn thật rồi đấy! Tởm chết bà đây rồi!!!”
Giao Uyên mặt vẫn như cũ cô nói
- Tất nhiên là có, ông cứ vào tin báo mới nhất mà xem.
Ông ta không hiểu lắm nhưng cũng làm theo lời Giao Uyên. Đưa tay rút điện thoại ra, ông ta bật lên rồi nhìn vào màn hình điện thoại.
Một lúc sau, Ôn Lạc Thần trừng to mắt nhìn vào chiế điện thoại ngay lúc ông ta đang thất thần kinh ngạc thì điện thoại của ông ta lại reo lên, đầu dây bên kia mở lời ngay lập tức
- Ôn tổng, không hay rồi. Trương Giao Uyên cô ta đã phát hiện ra kế hoạch của chúng ta, tất cả thông tin đều bị lộ rồi!
Giọng nói này không ai khác chính là Trần Hoạ Y, cô nói xong thì cười ác nhìn vào chiếc điện thoại rồi tắt luôn.
Ôn Lạc Thần cả kinh nhìn người con gái trước mặt, điện thoại trên tay ông ta trượt xuống rơi xuống mặt sàn của căn phòng.
Trên màn hìn hiện thị những tin tức báo chí nói rằng nhân viên của NOV đã chụp lại nữ gián điệp mà ôn thị gài vào đi kèm là những búc ảnh có mặt cô gái đó nhưng hình như đã chỉnh sửa nên hơi mờ, không thể nhận dạng được.
Tin tức mới nhất bây giờ là Ôn thị chính thức bị phá sản, không những thế ông ta còn tham gia rất nhiều vụ tham ô hối lộ dẫn đến nợ nần chồng chất, chưa kể ông ta còn vận chuyển hàng cấm.
Các nhân viên của ông ta sớm đã gót hành lí lần lượt rời đi. Bên Lâm thị đột nhiên lại lên dự án thu mua lại tập đoàn Ôn thị căn nhà đứng tên Ôn Lạc Thần.
Điều đó mới chính là cái khiến ông ta cả kinh, nhìn thẳng cô gái trước mặt, đôi mắt màu tím phai sâu thẳm.
- Cô…cô!
- Tôi làm sao? Ông nên nhớ, tất cả những chuyện này đều do ông mà ra. Ôn Lạc Thần, đây mới là sự khởi đầu cho sự trả giá về tội ác ông làm ra mà thôi!
Nói xong Giao Uyên đứng dậy định rời đi nhưng đột nhiên cô lại bị người đàn ông nắm chặt cổ tay kéo lại. Ông ta đập thẳng người cô vào cánh cửa phía sau
- Mày, con nhóc chết tiệt! Tất cả, mày lên kế hoạch làm tất cả đúng không?
- Phải thì sao? Nếu ông không gài người vào công ty tôi và cả…nếu ông không gϊếŧ mẹ của cô ấy thì con đường sống của ông cũng sẽ an ổn một chút. Bụng làm thì dạ chịu!
- Mày…Tao phải gϊếŧ mày! Đằng nào tao cũng vào tù, gϊếŧ thêm một mạng cũng chẳng sao. Haha
Ông ta cười điên loạn, nâng tay bóp chặt lấy cổ của cô
Bụp!
Giao Uyên ngay lạp tức phản kháng, cô dùng chân lấy sức đạp mạnh vào hạ thân bên dưới của ông ta
Ôn Lạc Thần nhanh chóng gục xuống ôm lấy phần dưới của mình nhăn mặt vì đau đớn.
- Khụ…khụ…
Giao Uyên sau khi được thả ra, cô ngã xuống sàn ho vài tiếng, cô nhanh chóng ổn định lại, vịn tay lên tường để đứng dậy.
- Lão cáo già này! Khụ…sắp ăn cơm tù còn bày đặt….! Nhân cách của ông thối nát thật đấy Ôn Lạc Thần.
Giao Uyên khó chịu lên tiếng, cô nhìn ông ta nằm dưới đất mặt
- Mày….Con tiện nhân!
- Hại người ta rồi còn bảo người ta là tiện nhân. Tự vả hả ông già?
- Giao Uyên!
Cô vừa dứt lời thì một gióng nói nam trầm ấm vang lên
- Lâm Hàn? Anh….
Giao Uyên quay ra nhìn thì thấy Lâm Hàn bước vào, theo sau còn là cảnh sát và rất nhiều phóng viên.
- Không sao chứ? Cổ em.
- Ừm tôi không sao. Ông ta giao cho các người.
Cô đáp lại Lâm Hàn rồi nhìn mấy anh cảnh sát đằng sau nói.
- Để anh đưa em về.
- Được, chúng ta đi thôi.
Giao Uyên đi cùng Lâm Hàn đến cảnh cửa kia, những phóng viên vẫn đang dồn dập bên ngoài.
“Giám đốc Cương cũng thật nhanh tay.”
Cô hơi cười nhìn một đám người phóng viên cùng nhà báo ở bên ngoài đang chen lấn.
- Cô là tổng giám đốc của công ty NOV, Trương Giao Uyên?
- Xin hỏi cô, những chuyện Ôn tổng làm có phải cô đã biết trước rồi hay không?
- Trương tiểu thư, xin cô dừng bước, có phải Ôn tổng thật sự bại trận dưới tay cô? Cô thật sự đã một mình lên kế hoạch đối đầu với ngài ta?
- Trương tiểu thư, xin cô trả lời….
Những phóng viên ồ ạt lấn át nhau tiến lên phía trước, chĩa camera và những chiếc mic về phía cô.
- Tất cả bình tĩnh, cuối tuần này chúng tôi sẽ mở cuộc họp báo, tôi sẽ trả lời tất cả các lời nghi vấn của nhà báo đề ra.
Câu trả lời của cô vẫn chưa kết thúc được cuộc săn đuổi của bọn họ vẫn dí theo cô nhưng may mắn những vệ sĩ của Lâm Hàn đã chặn bọn họ. Hai người thành công tiến lên chiếc xe của anh.
Chiếc xe nhanh chóng lăn bánh rời khỏi nơi hỗn loạn này.
Ở trên xe, Giao Uyên thở hắt một hơi, cô quay sang nhìn Lâm Hàn môi cười nhạt nói câu cảm ơn
- Cảm ơn cái gì? Là em bày ra hết giờ lại cảm ơn tôi? Anh giúp em nhưng không có em thì làm sao anh mua lại được Ôn thị?
- Như một thói quen thôi_Giao Uyên cười đáp.
- Được rồi, chúng ta đi ăn gì đó đi. Coi như là chúc mừng dự án lần này nhờ có em mà thành công xuất sắc.
- Được thôi.
Giao Uyên và Lâm Hàn sau một tháng quyết định cô sẽ coi anh ta như một người bạn đồng hành, cô lại không còn lạnh lùng với anh ta nữa thay vào đó là những cuộc chạm trán thản nhiên.
Hôm đó, Giao Uyên sớm đã nhìn ra Trần Hoạ Y ngay từ lúc chạm mặt, cô vẫn luôn theo dõi và điều tra cô ta, xong cuối cùng nhận ra ý đồ và những thứ kinh khủng Ôn Lạc Thần đã âm thầm làm ra.
Cô mất hơn 2 tuần để bày biện kế hoạch hoàn hảo của mình. Sau khi hoàn tất, cô hẹn Lâm Hàn và nói toàn bộ kế hoạch của cô theo mục đích thì anh ta cũng hưởng lợi khá lớn nên không việc gì phải từ chối, chứng cứ cô thu thập được cũng đưa cho anh ta nói rằng nếu Ôn thị ra mắt trang phục giống hệt bản thiết kế mới thì theo báo hiệu hãy đưa những chứng cứ này lên các trang báo chí lớn.
Cô cố tình để Trần Hoạ Y biết và sao chép trang phục mang sang cho Ôn Lạc Thần. Trước khi gặp ông ta, cô đã nói chuyện riêng với cô ta, sau cùng bảo rằng hãy lập tài khoản giả đăng ảnh thật lên trang cá nhân tiết lộ sự thật.
Tất cả mọi chuyện đều không nằm ngoài dự đoán của cô. Mọi sự việc đều rất ổn thoả. Đây chính là sự thông minh vốn có trong tiềm thức của Giao Uyên cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.