Lỡ Yêu Em Rồi! Biết Phải Làm Sao? (Tfboys)
Chương 21: Tâm Sự Vui [ Phần 1: Thiên Tỉ Biết Yêu ]
Như Yên
11/03/2017
Hôm nay, Thiên Tỉ bận quay quảng cáo nên đã rời nhà từ sớm. Sau khi ở nhà dọn dẹp các thứ, làm mọi việc chuẩn mẫu một người nội trợ đảm đang, Quỳnh lấy máy bắt đầu gọi điện cho cô bạn mới quen bên Việt Nam
Khoảng vài giây sau, bên kia nhanh nhẹn bắt máy
- Alo, mày hả Quỳnh?
- Ừ, tao đây. Đang làm gì vậy?
- Hờ! Đang chuẩn bị một đống tư liệu cho kì kiểm tra sắp tới đây này. Còn mày thì sao? Tình hình thế nào rồi? Thằng cha kia động thủ chưa? Này mày nghe tao, phải hết sức cẩn thận
Cái con nhỏ này, đã không nói thì thôi, mà cứ hễ mở miệng ra lại như vậy đấy!
- Mày hỏi từ từ thôi nào! Nghe mày nói mà tao toát hết mồ hôi rồi này. Tao tạm thời vẫn chưa có sao. Hôm qua tao với anh đi đăng kí kết hôn rồi. Còn tặng tao cả vật " cổ truyền" nữa......haizzzzz_ nói đến đây Quỳnh thở dài. Chậc! Chắc đến lúc ly hôn thì chiếc vòng ngọc kia thật không thể tháo ra a!
- Cái gì? Tặng cả vật quý như vậy?_ nó ngạc nhiên hét lớn. Nói thật thì ngoài nó, Khải và Nguyên ra thì chẳng ai biết Thiên Tỉ đã có vợ cả! Cũng coi như phúc phần kiếp trước nó tích được
- Ừ! Tao đang tính ly hôn xong phải trả lại cho anh ấy!
Nghe được câu này của Quỳnh, nó không thể không mắng con bạn ngốc. Nếu mà là nó thì sống chết nó cũng không ly hôn. Kiếm đâu ra được người chồng như Thiên Tỉ nữa mà làm cao. Nói vui vậy thôi chứ nó cũng biết Quỳnh có lòng tự trọng. Với cả, ngày anh về Việt Nam, khi thử tiếp xúc với Thiên Tỉ mấy ngày thì nó cũng đã sớm nhận ra tình ý mà anh dành cho Quỳnh. Vậy cho nên việc ly hôn sợ là sẽ không được xảy ra đi. Cả Phương Uyên và nó đều hiểu được điều này! Tại sao Quỳnh lại không hiểu được đây?
- Nhưng mà mày ạ! Chẳng nhẽ mày lại không biết Thiên Tỉ có tình cảm với mày?_ giọng nó từ đầu dây bên kia bỗng trầm lại
- Tao............._ Quỳnh im lặng một hồi
Chính là Quỳnh cũng biết Thiên Tỉ có tình cảm với nhỏ. Và đặc biệt hơn cả, nhỏ cũng vậy!
- Nếu mày biết, chẳng nhẽ mày vẫn muốn sau khi xong việc thì ly hôn?_ nó vẫn cố ép hỏi
- Tao không biết
- Được! Không biết cũng được. Thời gian sẽ trả lời cho tất cả. Mày cũng đừng suy nghĩ nhiều. Nếu hai người yêu nhau thật sự thì cứ đến với nhau đi tội gì phải khổ sở dằn vặt vật vã ba lăng nhăng. Nếu đã có duyên thì chết đi sống lại vẫn là gặp nhau, vẫn là của nhau. Đấy! Mày đã xem phim hay đọc qua bộ tiểu thuyết ngôn tình Tam Sinh Tam Thế Thập Lí Đào Hoa chưa? Nam chính cùng nữ chính ba kiếp thì cả ba đều thành vợ chồng!
Mới đầu giọng điệu của nó có vẻ như rất nghiêm túc nhưng càng về sau càng nhảm hết sức! Quỳnh phát phì cười. Cô bạn này khá hài hước nhỉ?
- Ây da được rồi! Cái này tính sau. Này! Tao hỏi một câu nhé!
- Ừ!
- Mày có người yêu chưa?_ giọng Quỳnh có chút ý cười
- Tao á? Mày biết đấy. Tính khí tao không được tốt cho lắm, thông minh thì không, xinh đẹp cũng không. Tóm lại là gi gỉ gì gi cái gì cũng chẳng có. Mày nghĩ, ai có thể thích tao được mà còn nói chuyện người yêu với đương.
Kỳ thực mà nói thì nó chỉ khiêm tốn vậy thôi. Mới gặp nhau nên Quỳnh đương nhiên chưa biết, đúng là nó không xinh đẹp nhưng cũng chẳng xấu, thế mà có biết đâu vẫn có vài anh để ý đấy chứ tưởng à. Căn bản là tại nó không ưa người ta nên bây giờ vẫn FA thế này. Hỏi thì lại bảo là " Tôi trung thành chỉ yêu Idol nhà tôi nên FA đấy thì làm sao?". Nói đùa chứ các bác, nó nhan sắc được xếp vào hạng bình thường mà mức độ yêu cầu đẹp zai của nó cao ngất ngưởng. Gặp thằng nào cũng "cứ đẹp trai được như Vương Tuấn Khải đi thì tớ yêu. thế nhá!". Khổ quá chứ trên đời này có trai mà đẹp như Khải thì chúng nó yêu gái xinh hơn nó rồi chứ đâu đến lượt mà nằm mơ ban ngày. Cứ cái đà này thì ế là cái chắc!
- Vậy tức là chưa có! Hỏi tiếp, trong ba người Thiên Tỉ, Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải, mày thích ai nhất?_ Quỳnh như kiểu mới nghĩ ra được cái gì đó liền cao hứng vớ lấy cái gối bông vuông bên cạnh ôm vào người
- Thiên Tỉ á? Của mày rồi tao ăn làm sao được? Còn Vương Nguyên, anh ấy cũng tốt lắm, cũng soái ca lắm nhưng tao lại không thích lắm cái kiểu con trai baby. Chỉ còn lại một người!_ nó ngồi phân tích
Cái gì mà " Thiên Tỉ là của mày rồi tao ăn làm sao được". Quỳnh vừa muốn độn thổ vừa muốn chạy ngay sang đó đập cho nó một trận nên thân.
- Vương Tuấn Khải!
- Ừ! Bình thường tao thích anh ấy nhất nhóm mà.
- Ô này, hay tao làm mối cho mày?_ Quỳnh nói trêu
Thật ra Quỳnh cũng chẳng thân với Khải lắm nên căn bản chỉ nói ra mấy câu này góp vui
- Thôi, cái đấy để phần 3 hãng tính. Hiện tại đang ở phần 1 do mày và Thiên Tỉ sắm vai chính cơ mà. Liên quan gì đến tao với Khải. Mày đừng nói nữa kẻo đọc giả lại hóng chết bây giờ
( lời của Yên: no no, phi thực tế quá ♀️♀️♀️♀️)
- Ừ! Vậy quyết định để phần 3 đi. Giờ tao đi nấu ăn đây. Mày cũng lo làm bài đi
- Òh, bye bye. Này! Nhớ hết sức cẩn thận đấy_ trước khi cúp máy, nó còn không quên nhắc nhở
- Tao biết rồi, mày càm ràm nhiều như mẹ tao ấy!
- Kệ chứ, phòng bệnh hơn chữa bệnh mà mày!
- Được rồi! Tạm biệt!
Cúp máy, Quỳnh thở mạnh rồi quay người đi về phía phòng bếp
Khoảng vài giây sau, bên kia nhanh nhẹn bắt máy
- Alo, mày hả Quỳnh?
- Ừ, tao đây. Đang làm gì vậy?
- Hờ! Đang chuẩn bị một đống tư liệu cho kì kiểm tra sắp tới đây này. Còn mày thì sao? Tình hình thế nào rồi? Thằng cha kia động thủ chưa? Này mày nghe tao, phải hết sức cẩn thận
Cái con nhỏ này, đã không nói thì thôi, mà cứ hễ mở miệng ra lại như vậy đấy!
- Mày hỏi từ từ thôi nào! Nghe mày nói mà tao toát hết mồ hôi rồi này. Tao tạm thời vẫn chưa có sao. Hôm qua tao với anh đi đăng kí kết hôn rồi. Còn tặng tao cả vật " cổ truyền" nữa......haizzzzz_ nói đến đây Quỳnh thở dài. Chậc! Chắc đến lúc ly hôn thì chiếc vòng ngọc kia thật không thể tháo ra a!
- Cái gì? Tặng cả vật quý như vậy?_ nó ngạc nhiên hét lớn. Nói thật thì ngoài nó, Khải và Nguyên ra thì chẳng ai biết Thiên Tỉ đã có vợ cả! Cũng coi như phúc phần kiếp trước nó tích được
- Ừ! Tao đang tính ly hôn xong phải trả lại cho anh ấy!
Nghe được câu này của Quỳnh, nó không thể không mắng con bạn ngốc. Nếu mà là nó thì sống chết nó cũng không ly hôn. Kiếm đâu ra được người chồng như Thiên Tỉ nữa mà làm cao. Nói vui vậy thôi chứ nó cũng biết Quỳnh có lòng tự trọng. Với cả, ngày anh về Việt Nam, khi thử tiếp xúc với Thiên Tỉ mấy ngày thì nó cũng đã sớm nhận ra tình ý mà anh dành cho Quỳnh. Vậy cho nên việc ly hôn sợ là sẽ không được xảy ra đi. Cả Phương Uyên và nó đều hiểu được điều này! Tại sao Quỳnh lại không hiểu được đây?
- Nhưng mà mày ạ! Chẳng nhẽ mày lại không biết Thiên Tỉ có tình cảm với mày?_ giọng nó từ đầu dây bên kia bỗng trầm lại
- Tao............._ Quỳnh im lặng một hồi
Chính là Quỳnh cũng biết Thiên Tỉ có tình cảm với nhỏ. Và đặc biệt hơn cả, nhỏ cũng vậy!
- Nếu mày biết, chẳng nhẽ mày vẫn muốn sau khi xong việc thì ly hôn?_ nó vẫn cố ép hỏi
- Tao không biết
- Được! Không biết cũng được. Thời gian sẽ trả lời cho tất cả. Mày cũng đừng suy nghĩ nhiều. Nếu hai người yêu nhau thật sự thì cứ đến với nhau đi tội gì phải khổ sở dằn vặt vật vã ba lăng nhăng. Nếu đã có duyên thì chết đi sống lại vẫn là gặp nhau, vẫn là của nhau. Đấy! Mày đã xem phim hay đọc qua bộ tiểu thuyết ngôn tình Tam Sinh Tam Thế Thập Lí Đào Hoa chưa? Nam chính cùng nữ chính ba kiếp thì cả ba đều thành vợ chồng!
Mới đầu giọng điệu của nó có vẻ như rất nghiêm túc nhưng càng về sau càng nhảm hết sức! Quỳnh phát phì cười. Cô bạn này khá hài hước nhỉ?
- Ây da được rồi! Cái này tính sau. Này! Tao hỏi một câu nhé!
- Ừ!
- Mày có người yêu chưa?_ giọng Quỳnh có chút ý cười
- Tao á? Mày biết đấy. Tính khí tao không được tốt cho lắm, thông minh thì không, xinh đẹp cũng không. Tóm lại là gi gỉ gì gi cái gì cũng chẳng có. Mày nghĩ, ai có thể thích tao được mà còn nói chuyện người yêu với đương.
Kỳ thực mà nói thì nó chỉ khiêm tốn vậy thôi. Mới gặp nhau nên Quỳnh đương nhiên chưa biết, đúng là nó không xinh đẹp nhưng cũng chẳng xấu, thế mà có biết đâu vẫn có vài anh để ý đấy chứ tưởng à. Căn bản là tại nó không ưa người ta nên bây giờ vẫn FA thế này. Hỏi thì lại bảo là " Tôi trung thành chỉ yêu Idol nhà tôi nên FA đấy thì làm sao?". Nói đùa chứ các bác, nó nhan sắc được xếp vào hạng bình thường mà mức độ yêu cầu đẹp zai của nó cao ngất ngưởng. Gặp thằng nào cũng "cứ đẹp trai được như Vương Tuấn Khải đi thì tớ yêu. thế nhá!". Khổ quá chứ trên đời này có trai mà đẹp như Khải thì chúng nó yêu gái xinh hơn nó rồi chứ đâu đến lượt mà nằm mơ ban ngày. Cứ cái đà này thì ế là cái chắc!
- Vậy tức là chưa có! Hỏi tiếp, trong ba người Thiên Tỉ, Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải, mày thích ai nhất?_ Quỳnh như kiểu mới nghĩ ra được cái gì đó liền cao hứng vớ lấy cái gối bông vuông bên cạnh ôm vào người
- Thiên Tỉ á? Của mày rồi tao ăn làm sao được? Còn Vương Nguyên, anh ấy cũng tốt lắm, cũng soái ca lắm nhưng tao lại không thích lắm cái kiểu con trai baby. Chỉ còn lại một người!_ nó ngồi phân tích
Cái gì mà " Thiên Tỉ là của mày rồi tao ăn làm sao được". Quỳnh vừa muốn độn thổ vừa muốn chạy ngay sang đó đập cho nó một trận nên thân.
- Vương Tuấn Khải!
- Ừ! Bình thường tao thích anh ấy nhất nhóm mà.
- Ô này, hay tao làm mối cho mày?_ Quỳnh nói trêu
Thật ra Quỳnh cũng chẳng thân với Khải lắm nên căn bản chỉ nói ra mấy câu này góp vui
- Thôi, cái đấy để phần 3 hãng tính. Hiện tại đang ở phần 1 do mày và Thiên Tỉ sắm vai chính cơ mà. Liên quan gì đến tao với Khải. Mày đừng nói nữa kẻo đọc giả lại hóng chết bây giờ
( lời của Yên: no no, phi thực tế quá ♀️♀️♀️♀️)
- Ừ! Vậy quyết định để phần 3 đi. Giờ tao đi nấu ăn đây. Mày cũng lo làm bài đi
- Òh, bye bye. Này! Nhớ hết sức cẩn thận đấy_ trước khi cúp máy, nó còn không quên nhắc nhở
- Tao biết rồi, mày càm ràm nhiều như mẹ tao ấy!
- Kệ chứ, phòng bệnh hơn chữa bệnh mà mày!
- Được rồi! Tạm biệt!
Cúp máy, Quỳnh thở mạnh rồi quay người đi về phía phòng bếp
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.