Chương 27: Ác chiến
Cháu Bác Hồ
30/11/2018
Nguyễn Bá Lực chủ động xuất kích, bắp đùi phát lực, lao đến mỹ nữ với một tốc độ kinh khủng, nắm đấm thẳng hướng bộ ngực cô nàng.
Hắn thôi động lực lượng toàn thân đến cực hạn, có ý đồ tốc chiến tốc thắng, ai biết người Tiềm Long Cục đến bao nhiêu người. Bên cạnh còn có một lão già Thiên Hòa Hội cùng một tên nhóc con không biết sâu cạn đây này.
"Bộp" "Bộp" "Bộp"
Mỹ nữ trong mắt cực độ chán ghét, con mẹ nó, ngực nàng vốn dĩ đã hơi ""lép"", còn muốn bị đấm lõm vào thì thành ra thể thống gì.
Thân pháp cô nàng thế mà rất nhanh nhẹn, dễ dàng né tránh công kích của đối thủ. Cặp đùi thon dài đá tìm kiếm cơ hội đá vào phần hông của Nguyễn Bá Lực, tuy nhiên không biết do uy lực yếu kém hay phòng thủ của hắn rất mạnh mẽ, mà ăn mấy đòn vẫn không xi nhê.
Thân ảnh chớp động, giao tranh kịch liệt.
Mỹ nữ lại hiểm né một đòn, vách tường phía sau cô nàng bị nắm đấm của Nguyễn Bá Lực xuyên thủng, gạch vụn rơi lả tả.
Nguyễn Bá Lực nhe răng cười gằn, trong chốc lát không làm gì được đối thủ, hắn liền nhạo báng.
- Tiềm Long Cục cũng chỉ có thế, không tài cán gì chỉ biết cụp đuôi chạy như chó, haha!
- Cái trình độ này mà đòi bắt tao, về luyện thêm mười năm nữa đi con nhãi!
Đối diện sắc mặt mỹ nữ đột nhiên âm trầm đáng sợ, bỗng nhiên bất kể, khí thế tăng lên mạnh mẽ, khởi xướng công kích như vũ bão ập đến.
Nguyễn Bá Lực cẩn thận vung nắm đấm đón đỡ, trong mắt con cáo già hiện lên một tia tinh quang.
Đều nghe nói người Tiềm Long Cục rất kiêu ngạo, quả nhiên dễ dàng bị khích tướng!
Hắn tìm kiếm thời cơ, đột nhiên bắt được cơ hội tung một cú đấm mạn sườn, sức lực mạnh mẽ khiến cơ thể mỹ nữ bắn thẳng vào tường, phát ra một tiếng "ầm" vang cực lớn.
Trên tường hiện ra một vết lõm nham nhở, thân ảnh cô nàng tuột xuống, hộc máu hồi lâu, gian nan đứng dậy.
Trần Gia Minh thấy không ổn, muốn tiến lên giúp đỡ, đã thấy bác Lâm xua tay ngăn lại, ánh mắt yên tâm.
- Cháu đừng nhiều chuyện, người ta không lĩnh tình đâu.
Quả nhiên, mỹ nữ mặc dù chật vật, nhưng không hề có ý tứ kêu gọi trợ giúp, ánh mắt lạnh lẽo nhìn lấy tên Nguyễn Bá Lực.
Không biết từ lúc nào, trong tay cô nàng đã có thêm một đôi chủy thủ.
Mỹ nữ như thay đổi thành một người khác, huyết tính đầy mình. Chủy thủ trong tay hóa thành một vệt ánh sáng, trắng xóa, quỹ tích uống lượn thẳng hướng cái cổ con mồi trước mắt.
Nguyễn Bá Lực không hiểu thấu run rẩy, tăng lên mạnh mẽ năng lực tự thân, làn da đột nhiên chuyển thành màu đồng cổ, nhìn rất cứng cáp, khó bề xuyên thủng.
Hắn cẩn thận chuyển về thế thủ, hai nắm đấm to lớn che kín cả gương mặt cùng phần cổ hiểm yếu.
" Choang" "choang" "choang"
Chủy thủ va chạm với nắm đấm sắt, phát ra những âm thanh vang giòn.
Mỹ nữ đổi một góc độ, đột nhiên nhảy lên cao, hai tia sáng bạc chia làm hai đường vòng cung xẹt qua mạn bên đầu. Nguyễn Bá Lực hoảng hốt, bản năng đưa tay ngăn cản.
Mũi chủy thủ khẽ lệch, đâm vào cổ tay hắn, kéo ra hai vệt máu đỏ.
Nguyễn Bá Lực gào thét đau đớn, hung ác nhảy lên muốn công kích. Mỹ nữ thân ảnh tăng tốc cực hạn, gần như một đạo bóng mờ vờn quanh cơ thể to lớn của hắn.
"Xoẹt xoẹt xoẹt""
Lại mấy âm thanh vang lên, chủy thủ vạch nát quần áo của hắn, mặc dù chỉ tổn thương da lông nhưng nhìn máu me xây xước rất dọa người.
Trần Gia Minh kinh ngạc!
Tốc độ của mỹ nữ, sức phòng thủ mạnh mẽ của Nguyễn Bá Lực đều khiến hắn cảm thấy áp lực. Nếu đối thủ của hắn là một trong hai người, hắn không có tự tin trăm phần trăm đánh bại được.
Bác Lâm cũng tràn đầy ngạc nhiên.
Con quái vật hung ác điên cuồng này đã từng một mình xông vào Bạo Lực Đoàn, cân hai trăm tên côn đồ cũng một tên Đoàn Trưởng, khiến một mảng địa bàn lớn một đêm đổi chủ. Thế mà bây giờ, nhìn bộ dáng là đang đánh bất phân thắng bại với cô gái kia, không đúng, là hơi có phần thua thiệt.
Người Tiềm Long Cục đều mạnh mẽ như thế sao!
Phía xa quần chúng nhân dân nhìn xem hai tên cao thủ combat, đã nhanh hoảng rồi, một số người hưng phấn la hét, hô to. Bọn đàn em Bá Lực Bang thì nắm chặt song quyền, hận không thể xông vào trợ giúp đại ca chúng.
Tuy nhiên bọn hắn biết đại ca mình là kẻ có ngạo khí và hung tàn, mà lại, chút thực lực của bọn hắn xông lên cũng chưa chắc đã làm nên trò trống gì, không tốt còn gây thêm phiền nhiễu.
Trong chiến đấu, mỹ nữ vẫn liên tục khởi xướng công kích, ép Nguyễn Bá Lực chỉ có bị động phòng thủ. Tuy nhiên liên tục tăng tốc độ mạnh mẽ, cơ thể đã nhanh không chịu nổi, rất mệt mỏi.
Phía trước còn ăn một cú mạnh mẽ bên mạn sườn, xương có dấu hiệu rạn nứt, nhưng cô nàng vẫn không quan tâm, một bộ liều chết.
Lại tiếp tục như thế, nếu không có một cú kết liễu uy lực, hẳn cô nàng sẽ bị kiệt sức, lúc kia là lúc Nguyễn Bá Lực điên cuồng phản công.
- Đã chủ quan rồi!
Mỹ nữ thầm than một tiếng, chủy thủ sau một đòn, bị chấn đến cổ tay tê rần không giữ được, rơi xuống mặt đất phát ra âm thanh leng keng.
Nguyễn Bá Lực ánh mắt lạnh lẽo hung ác, sát khí bộc phát, là lúc bố mày bạo nộ rồi!
Hắn vung nắm đấm mạnh mẽ lên trời tụ lực, hận không thể một quyền đập nát con nhãi hành hạ mình nãy giờ.
Trần Gia Minh nhịn không được lao lên.
Bước chân vừa chuyển, hắn đã thấy một quả cầu lửa bắn thẳng tới Nguyễn Bá Lực, nhiệt độ to lớn khiến hắn la hét ầm ĩ.
Hắn chật vật lăn lộn dưới đất, ý đồ chà xát dập lửa. Những tia lửa đốt cháy phần da đã bị chém mở xây xước, mùi thịt nướng bốc lên.
Một tên thanh niên mặc một bộ Dolche, quả đầu cắt tỉa nhuộm đỏ, bộ dáng rất trẻ trâu từ trên một nóc nhà nhảy xuống, trong miệng vẫn ngậm lấy một cái kẹo mút.
Hắn không quan tâm đến kẻ cháy đen đang nhìn mình căm thù, chạy đến bên mỹ nữ, quan tâm chăm sóc.
- Uyên à, em có sao không!
Mỹ nữ tựa hồ có chút không ngờ tới thằng này thế mà đến đây, lạnh nhạt trả lời.
- Tôi không sao, anh đã đến thì bắt hắn về đi. Còn có, mang hai người kia về cục thẩm vấn.
Ngón tay cô nàng, trực chỉ Trần Gia Minh và bác Lâm.
Hắn thôi động lực lượng toàn thân đến cực hạn, có ý đồ tốc chiến tốc thắng, ai biết người Tiềm Long Cục đến bao nhiêu người. Bên cạnh còn có một lão già Thiên Hòa Hội cùng một tên nhóc con không biết sâu cạn đây này.
"Bộp" "Bộp" "Bộp"
Mỹ nữ trong mắt cực độ chán ghét, con mẹ nó, ngực nàng vốn dĩ đã hơi ""lép"", còn muốn bị đấm lõm vào thì thành ra thể thống gì.
Thân pháp cô nàng thế mà rất nhanh nhẹn, dễ dàng né tránh công kích của đối thủ. Cặp đùi thon dài đá tìm kiếm cơ hội đá vào phần hông của Nguyễn Bá Lực, tuy nhiên không biết do uy lực yếu kém hay phòng thủ của hắn rất mạnh mẽ, mà ăn mấy đòn vẫn không xi nhê.
Thân ảnh chớp động, giao tranh kịch liệt.
Mỹ nữ lại hiểm né một đòn, vách tường phía sau cô nàng bị nắm đấm của Nguyễn Bá Lực xuyên thủng, gạch vụn rơi lả tả.
Nguyễn Bá Lực nhe răng cười gằn, trong chốc lát không làm gì được đối thủ, hắn liền nhạo báng.
- Tiềm Long Cục cũng chỉ có thế, không tài cán gì chỉ biết cụp đuôi chạy như chó, haha!
- Cái trình độ này mà đòi bắt tao, về luyện thêm mười năm nữa đi con nhãi!
Đối diện sắc mặt mỹ nữ đột nhiên âm trầm đáng sợ, bỗng nhiên bất kể, khí thế tăng lên mạnh mẽ, khởi xướng công kích như vũ bão ập đến.
Nguyễn Bá Lực cẩn thận vung nắm đấm đón đỡ, trong mắt con cáo già hiện lên một tia tinh quang.
Đều nghe nói người Tiềm Long Cục rất kiêu ngạo, quả nhiên dễ dàng bị khích tướng!
Hắn tìm kiếm thời cơ, đột nhiên bắt được cơ hội tung một cú đấm mạn sườn, sức lực mạnh mẽ khiến cơ thể mỹ nữ bắn thẳng vào tường, phát ra một tiếng "ầm" vang cực lớn.
Trên tường hiện ra một vết lõm nham nhở, thân ảnh cô nàng tuột xuống, hộc máu hồi lâu, gian nan đứng dậy.
Trần Gia Minh thấy không ổn, muốn tiến lên giúp đỡ, đã thấy bác Lâm xua tay ngăn lại, ánh mắt yên tâm.
- Cháu đừng nhiều chuyện, người ta không lĩnh tình đâu.
Quả nhiên, mỹ nữ mặc dù chật vật, nhưng không hề có ý tứ kêu gọi trợ giúp, ánh mắt lạnh lẽo nhìn lấy tên Nguyễn Bá Lực.
Không biết từ lúc nào, trong tay cô nàng đã có thêm một đôi chủy thủ.
Mỹ nữ như thay đổi thành một người khác, huyết tính đầy mình. Chủy thủ trong tay hóa thành một vệt ánh sáng, trắng xóa, quỹ tích uống lượn thẳng hướng cái cổ con mồi trước mắt.
Nguyễn Bá Lực không hiểu thấu run rẩy, tăng lên mạnh mẽ năng lực tự thân, làn da đột nhiên chuyển thành màu đồng cổ, nhìn rất cứng cáp, khó bề xuyên thủng.
Hắn cẩn thận chuyển về thế thủ, hai nắm đấm to lớn che kín cả gương mặt cùng phần cổ hiểm yếu.
" Choang" "choang" "choang"
Chủy thủ va chạm với nắm đấm sắt, phát ra những âm thanh vang giòn.
Mỹ nữ đổi một góc độ, đột nhiên nhảy lên cao, hai tia sáng bạc chia làm hai đường vòng cung xẹt qua mạn bên đầu. Nguyễn Bá Lực hoảng hốt, bản năng đưa tay ngăn cản.
Mũi chủy thủ khẽ lệch, đâm vào cổ tay hắn, kéo ra hai vệt máu đỏ.
Nguyễn Bá Lực gào thét đau đớn, hung ác nhảy lên muốn công kích. Mỹ nữ thân ảnh tăng tốc cực hạn, gần như một đạo bóng mờ vờn quanh cơ thể to lớn của hắn.
"Xoẹt xoẹt xoẹt""
Lại mấy âm thanh vang lên, chủy thủ vạch nát quần áo của hắn, mặc dù chỉ tổn thương da lông nhưng nhìn máu me xây xước rất dọa người.
Trần Gia Minh kinh ngạc!
Tốc độ của mỹ nữ, sức phòng thủ mạnh mẽ của Nguyễn Bá Lực đều khiến hắn cảm thấy áp lực. Nếu đối thủ của hắn là một trong hai người, hắn không có tự tin trăm phần trăm đánh bại được.
Bác Lâm cũng tràn đầy ngạc nhiên.
Con quái vật hung ác điên cuồng này đã từng một mình xông vào Bạo Lực Đoàn, cân hai trăm tên côn đồ cũng một tên Đoàn Trưởng, khiến một mảng địa bàn lớn một đêm đổi chủ. Thế mà bây giờ, nhìn bộ dáng là đang đánh bất phân thắng bại với cô gái kia, không đúng, là hơi có phần thua thiệt.
Người Tiềm Long Cục đều mạnh mẽ như thế sao!
Phía xa quần chúng nhân dân nhìn xem hai tên cao thủ combat, đã nhanh hoảng rồi, một số người hưng phấn la hét, hô to. Bọn đàn em Bá Lực Bang thì nắm chặt song quyền, hận không thể xông vào trợ giúp đại ca chúng.
Tuy nhiên bọn hắn biết đại ca mình là kẻ có ngạo khí và hung tàn, mà lại, chút thực lực của bọn hắn xông lên cũng chưa chắc đã làm nên trò trống gì, không tốt còn gây thêm phiền nhiễu.
Trong chiến đấu, mỹ nữ vẫn liên tục khởi xướng công kích, ép Nguyễn Bá Lực chỉ có bị động phòng thủ. Tuy nhiên liên tục tăng tốc độ mạnh mẽ, cơ thể đã nhanh không chịu nổi, rất mệt mỏi.
Phía trước còn ăn một cú mạnh mẽ bên mạn sườn, xương có dấu hiệu rạn nứt, nhưng cô nàng vẫn không quan tâm, một bộ liều chết.
Lại tiếp tục như thế, nếu không có một cú kết liễu uy lực, hẳn cô nàng sẽ bị kiệt sức, lúc kia là lúc Nguyễn Bá Lực điên cuồng phản công.
- Đã chủ quan rồi!
Mỹ nữ thầm than một tiếng, chủy thủ sau một đòn, bị chấn đến cổ tay tê rần không giữ được, rơi xuống mặt đất phát ra âm thanh leng keng.
Nguyễn Bá Lực ánh mắt lạnh lẽo hung ác, sát khí bộc phát, là lúc bố mày bạo nộ rồi!
Hắn vung nắm đấm mạnh mẽ lên trời tụ lực, hận không thể một quyền đập nát con nhãi hành hạ mình nãy giờ.
Trần Gia Minh nhịn không được lao lên.
Bước chân vừa chuyển, hắn đã thấy một quả cầu lửa bắn thẳng tới Nguyễn Bá Lực, nhiệt độ to lớn khiến hắn la hét ầm ĩ.
Hắn chật vật lăn lộn dưới đất, ý đồ chà xát dập lửa. Những tia lửa đốt cháy phần da đã bị chém mở xây xước, mùi thịt nướng bốc lên.
Một tên thanh niên mặc một bộ Dolche, quả đầu cắt tỉa nhuộm đỏ, bộ dáng rất trẻ trâu từ trên một nóc nhà nhảy xuống, trong miệng vẫn ngậm lấy một cái kẹo mút.
Hắn không quan tâm đến kẻ cháy đen đang nhìn mình căm thù, chạy đến bên mỹ nữ, quan tâm chăm sóc.
- Uyên à, em có sao không!
Mỹ nữ tựa hồ có chút không ngờ tới thằng này thế mà đến đây, lạnh nhạt trả lời.
- Tôi không sao, anh đã đến thì bắt hắn về đi. Còn có, mang hai người kia về cục thẩm vấn.
Ngón tay cô nàng, trực chỉ Trần Gia Minh và bác Lâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.