Chương 2: Mình … . là quái sao?
Phong Hiểu Anh Hàn
19/02/2014
Mộ Khinh Hàn sau khi nốc một đống dược hồi máu đột nhiên mới giật mình, sững lại.
Loạn Mã Tiên Sinh???
ID này nghe rất quen hình như là một trong top 10 cao thủ thì phải. Có điều chỉ cần động não một chút ai ai cũng có thể nhận ra kẻ có thể tiến được vào khu vực đặc biệt này nhất định không phải là kẻ tầm thường. Lại nói đến top 10 người chơi đứng đầu BXH, Mộ Khinh Hàn chợt nhớ ra người có thể đạt đến kĩ thuật bắn cung kinh dị như vậy trên giang hồ chỉ tuyệt có một người. Phá Vũ Tiễn…. Lẽ nào chiêu vừa rồi lại chính là một trong thập đại bí kíp của Loạn Thế, Phá Vũ Tiễn? Khó trách lúc nãy làm mình suýt chết. Nếu không phải trang bị của mình tốt sợ rằng đã phải xuống Âm phủ gặp Mạnh Bà lâu rồi.
Mộ Khinh Hàn vẫn còn đang giật mình, vừa thấp thỏm suy nghĩ thì chợt nghe thấy trong màn sương dày đặc phía trước vang lên một giọng nam vẻ kinh ngạc:
“Cái quái gì thế này! Sao lại có người chơi ở đây không phải quái sao? Rõ ràng vừa thấy một nữ quỷ lướt qua mà…”
Ngay sau đó, một bóng người chợt xuất hiện giữa đám sương mù, bao quanh người hắn là những tia ánh sáng còn yếu ớt, trên khuôn mặt rất tuấn tú đẹp tựa bức phù điêu, đang hiện rõ vẻ ngạc nhiên, bàn tay hắn cầm cây cung hình trăng lưỡi liềm, trên cánh cung có khảm thêm một vài viên đá lấp lánh như hàng ngàn ngôi sao trên trời. Cả người hắn mặc một bộ y phục màu đen theo như chất liệu mà nói Mộ Khinh Hàn có thể tự tin khẳng định rằng đây tuyệt đối là trang bị đẳng cấp trên cả hoàn mỹ.
Phồn Tinh Loan Nguyệt Cung – Một trong những vũ khí trong truyền thuyết! Mộ Khinh Hàn nhanh tay nhanh mắt nhìn một cái là nhận ra ngay vũ khí người kia đang cầm, đành hít sâu một hơi may mắn lần này mình đại nạn không chết, vì dù sao người chơi trong Loạn Thế cứ chết một lần thì lại bị giảm đi một cấp.
Với những game thủ mới thì giảm một cấp cũng chẳng to tát gì nhưng đối với những người có đẳng cấp cao như Mộ Khinh Hàn mà nói tụt cấp chẳng khác nào cắt đi một miếng thịt trên cơ thể.
Đang suy nghĩ lung tung nàng bỗng nghe thấy Loạn Mã Tiên Sinh cất tiếng như bừng tỉnh đại ngộ:
“Hóa ra là Lạc Tuyết Khinh Hàn… Chậc chậc, khó trách khó trách, hoá ra không phải nữ quỷ mà là nhân yêu ca ca. Thì ra nhân yêu ca ca cũng chẳng phải hư danh, dung mạo quả thật là…”
“Anh mới là nhân yêu, cả nhà anh mới là nhân yêu!” Mộ Khinh Hàn tức muốn hộc máu. Dù cho ngày thường nàng tu tâm dưỡng tính vô cùng tốt nhưng bây giờ thì đúng là nhịn không nổi rồi, bực tức dẫm dẫm chân, bật mic gân cổ lên cãi lại.
Loạn Mã Tiên Sinh bị một câu nóng tính như vậy cắt ngang, trong lòng đã thấy khó chịu có điều thấy Mộ Khinh Hàn trưng ra một bộ mặt lạnh như băng, căng mắt trừng nhìn mình không chút thiện ý thì cũng không nói gì nữa. Hắn dùng ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm Mộ Khinh Hàn như để đánh giá điều gì, chợt sắc mặt đại biến, không khỏi hét lớn:
“A! Con gái? Tại sao lại có tiếng con gái ở đây?”
Mộ Khinh Hàn cũng lười giải thích với hắn, thế là cô rút Băng Thiên Tuyết Vũ Kiếm ra sử dụng kĩ năng tấn công Băng Thiên Tuyết Vũ quét nhanh về phía trước.
Kiếm khí cuồn cuộn tạo thành một trận cuồng phong vô hình, hệt như luồng khí lạnh bỗng từ đâu ập tới nhằm thẳng hướng Loạn Mã Tiên Sinh. Vì bị lâm vào thế bị động nên hắn không kịp đề phòng bị đường lưỡi sắc bén đâm trúng trên người liên tiếp xuất hiện mấy vết thương. May mà Băng Thiên Tuyết Vũ chỉ là kỹ năng quần công sơ cấp, cho nên cột máu của hắn cũng chỉ giảm có một phần mười.
Loạn Mã Tiên Sinh dường như đã nghe thấy thông báo nhắc nhở của hệ thống, không ngờ hắn lại chẳng hề tức giận trái lại còn kinh ngạc mở to hai mắt:
“Gì chứ? Không đúng! Là… Lạc Tuyết Khinh Hàn ??”
“A a a! Lạc Tuyết Khinh Hàn không phải là nhân yêu sao? Sao bỗng nhiên lại biến thành một cô gái thế này!!!”
“Ai nói với anh tôi là nhân yêu, hừ?” Mộ Khinh Hàn chau mày lộ vẻ bất mãn, còn đang định nói tiếp thì bị một âm thanh lạnh lẽo ngắt lời.
“Loạn, có chuyện gì thế?”
Không biết từ lúc nào, đám sương mù dày đặc sau lưng Loạn Mã Tiên Sinh đã tản ra hai bên, một con vật màu trắng to lớn mang dáng vẻ của một chú mèo khổng lồ đang ung dung thong thả bước ra, người vừa lên tiếng là một nam tử mặc đồ trắng cưỡi trên lưng mèo trắng. Mặc dù nửa khuôn mặt đã bị chiếc khăn che mặt màu đen che khuất nhưng đôi mắt lạnh kia lộ ra những tia sắc bén, hơn nữa trên người còn tỏa ra một loại khí chất vừa lạnh lẽo lại vừa áp bức khiến cho không ai dám đến gần hắn.
Loạn Mã Tiên Sinh vừa nghe thấy giọng nói ấy vang lên đã vội vọt tới trước hắn, như người chết đuối vớ được cọc mở to mắt chỉ vào Mộ Khinh Hàn mà reo lên đầy ngạc nhiên:
“A A A! Dạ, nếu tôi nhớ không nhầm thì Lạc Tuyết Khinh Hàn là nhân yêu cơ mà? Giờ sao lại biến thành con gái thế kia? Ta dựa vào!!!”
Người phải khiếp sợ lúc này bỗng chốc đổi lại thành Mộ Khinh Hàn. Nàng chẳng thèm để tâm xem Loạn Mã Tiên Sinh đang nói nhăng nói cuội hay gọi trời gọi đất gì nữa chỉ trơ mắt đứng nhìn người con trai che mặt vừa xuất hiện.
Tuy rằng Mộ Khinh Hàn bình thường không hay để ý tên của các game thủ khác nhưng mà bây giờ chỉ cần liếc mắt một cái cũng thừa sức chỉ đích danh của cái kẻ che mặt này.
“Dạ Thanh Hàn”. Tuy nàng chỉ mới nhìn thấy ảnh của hắn trên diễn đàn nhưng có thể tự tin khẳng định, chính là Dạ Thanh Hàn. Cho dù chưa bao giờ được thấy được dung mạo nhưng chỉ cần nhìn khăn che mặt và ánh mắt lạnh lùng sắc bén kia một lần thôi cũng đủ khiến cho người ta cả đời không thể nào quên.
Dạ Thanh Hàn trên BXH vị trí của hắn ta hình như là… nghĩ đột nhiên khựng lại, vắt óc thế nào cũng chẳng thể nhớ nổi tên của top 10 cao thủ, thế là Mộ Khinh Hàn vội vàng mở ra nhấp vào ô bảng xếp hạng, tên của mười người đứng đầu lập tức hiện ra trước mắt mình.
Thập đai cao thủ :
1. Dạ Thanh Hàn
2. Liễu Tinh Ly
3. Loạn Mã Tiên Sinh
4. Mộ Thần
5. Lạc Tuyết Khinh Hàn
6. Thệ Thuỷ Vô Trần
7. Tiêu Bách
8. Quân Tử Quá Lộ
9. Lãng Phiên Vân
10. Huyết Nhiễm Y
Dạ Thanh Hàn số 1! Quả nhiên là chính hắn! Kẻ hô mưa gọi gió trên giang hồ – Dạ Thanh Hàn! Theo lịch sử của Loạn Thế hắn ta là người chơi đầu tiên đạt cấp 100, cũng là người duy nhất tính cho đến bây giờ chưa một lần phải quay lại điểm hồi sinh!
“Con gái?” Dạ Thanh Hàn cũng thập phần sửng sốt, ánh mắt thâm thuý hiện lên mấy tia kinh ngạc:
“Cô…là con gái?”
Mộ Khinh Hàn lúng túng ho một tiếng, nghiêm mặt nói:
“Không sai, tôi từ trước đến nay đều là nữ! Chỉ có mấy người luôn ngộ nhận tôi là nam mà thôi.”
Dạ Thanh Hàn không nói tiếng nào, vẻ mặt cổ quái nhìn nhìn Mộ Khinh Hàn như thể đang suy nghĩ điều gì, sau ánh mắt hơi nheo lại xẹt qua một tia sáng sắc bén.
“Vậy… nếu không còn việc gì nữa, xin cáo từ!” Bị ánh mắt chăm chú của hắn ta bám chặt bất giác Mộ Khinh Hàn không rét mà run, vội vàng né tránh tầm mắt ấy, tay luống cuống nắm lại động tác còn chưa kịp thu về, đôi chân đã muốn cao chạy xa bay khỏi hiện trường.
Tuy rằng mình cực kỳ sùng bái đệ nhất cao thủ Dạ Thanh Hàn nhưng mà, nhưng mà…trong thâm tâm nàng còn sợ hắn ta hơn gấp tỉ lần!
Có điều nàng còn chưa kịp chạy bước nào đã cảm thấy có cái gì đó lạnh buốt đánh trúng cơ thể mình, ngay 1 giây sau đó cả người đã cứng đờ, không thể nào chuyển động, giọng nói nhắc nhở của hệ thống cũng thi nhau vang lên.
Đinh!
[Hệ thống] : “Người chơi Dạ Thanh Hàn sử dụng Khốn Tiên Tác với bạn, trong vòng 30s bạn không thể di chuyển.” (Khốn tiên tắc: một loại chiêu thức định thân dùng cho thú, hoặc quái)
Mộ Khinh Hàn không thể tin nổi vào mắt mình, nàng có tận 1010 điểm thuộc tính nhanh nhẹn vậy mà tốc độ lại không nhanh bằng tốc độ sử dụng chiêu thức của Dạ Thanh Hàn! Nhưng điều làm nàng càng không thể tin được đó là…A a a! Khốn Tiên Tắc không phải là dùng để bắt sủng vật hay sao? Tại sao lại có thể sử dụng đối với người chơi cơ chứ? (L: thiết nghĩ, bạn có tiềm năng trở thành sủng vật trong lương lai…ha ha)
Cơ mà điều quan trọng nhất vẫn là hắn tại sao lại sử dụng Khốn Tiên Tắc với mình? Chẳng lẽ hắn muốn bức mình đến điểm hồi sinh sao? Nhưng mình rõ ràng không hề đắc tội gì với hắn mà…
Quá sợ hãi, Mộ Khinh Hàn vội vàng sử dụng các chiêu thức để thoát ra nhưng giọng nói nhắc nhở của hệ thống vẫn lần lượt đem hy vọng của nàng đập bể.
“Giãy dụa không có hiệu quả.”
“Giãy dụa không có hiệu quả.”
“Giãy dụa không có hiệu quả.”
[Hệ thống]: “Bạn đã ba lần sử dụng kỹ năng giãy dụa trong vòng 30s không thể tiếp tục sử dụng kỹ năng.”
Cô ngẩn ngơ nghe từng chữ từng chữ của hệ thống, trong lòng thầm mắng một tiếng “Con bà nó chứ!”, kỹ năng giãy dụa của cô rõ ràng đã luyện tới tỷ lệ thành công 80%, vậy mà lúc này lại hoàn toàn mất đi hiệu lực.
Trong lúc Mộ Khinh Hàn như bị hoá đá tại chỗ không biết phải làm thế nào, nàng đột nhiên cảm thấy bên hông như cứng lại, dưới chân đã không thấy mặt đất, cơ thể trong nháy mắt mất đi thăng bằng. Sau một hồi trời đất quay cuồng cả người bỗng bị một vòng khí lạnh sắc như dao bao quanh.
Trong nháy mắt ấy Mộ Khinh Hàn chợt phát hiện ra mình đang ngồi trên con mèo khổng lồ lông trắng toát, cả người dựa hẳn vào trong lòng Dạ Thanh Hàn.
Lúc này đây sắc mặt nàng đã trắng bệch cả rồi chỉ có thể hoảng sợ kêu lên:
“Dạ Thanh Hàn, anh làm gì vậy? Anh muốn đưa tôi đi đâu?”
Hơi thở nam tính đầy xa lạ quẩn quanh khuôn mặt nhân vật của nàng, khiến cho con tim bất giác đập rộn lên, trên hai gò má cũng dần nổi lên một tầng ửng đỏ.
Tay Dạ Thanh Hàn lướt qua người cô nhẹ nhàng vuốt ve đầu thú cưỡi, con mèo khổng lồ kia đang ngồi tựa như nghe được mệnh lệnh của chủ nhân, thân thể lập tức khom về phía sau, tiếp theo như tên rời cung, lao nhanh về phía trước, gió lạnh vút qua khuôn mặt Mộ Khinh Hàn khiến cô chợt đau nhói.
Vài giây sau, giọng nói như đã phát điên của Loạn Mã Tiên Sinh đột nhiên vang lên trong không khí, rồi lại từ từ biến mất:
“Dạ, chờ tôi với…”
Thân thể của Mộ Khinh Hàn theo tốc độ lao đi ngày một nhanh của mèo trắng kia mà thêm phần cứng đờ, lục phủ ngũ tạng cũng lộn tùng phèo cả ra, ngay cả giọng nói cũng bắt đầu hoảng hốt:
“Này, Dạ…Dạ Thanh Hàn… sao lại trói tôi, đừng tưởng anh là đệ nhất cao thủ thì có thể…”
Ngay tức trên đầu Mộ Khinh Hàn vang lên giọng nói điềm tĩnh mà lạnh lùng của hắn ta:
“Đi thành thân!”
—————————-
Liên :
- Trong game có thiết lập kênh ngôn ngữ thêm là kênh âm thanh, người chơi có thể trực tiếp đội thoại với nhau qua mic. Hiên tại thì ở nước ta hay Trung Quốc 1 số game thường sử dụng các phần mềm âm thanh bên ngoài để trò chuyện khi chuẩn bị Bang hội chiến, Lãnh địa chiến. Bên Trung thì các game có thêm kênh trò chuyện âm thanh là có lâu rồi. Còn ở nước ta mới nhất có 1 số game có mở kênh âm thanh nói chuyện với nhau trong 1 phòng ví dụ như Liên minh huyền thoại, Tiên hiệp truyền kì…Bạn chỉ biết đến đấy thôi.
Theo Liên đoán game 3d này sử dụng 1 loại tai nghe đặc thù có khả năng nhận biết thông minh điều khiển bằng não của người chơi. Cho nên những biểu cảm thật sẽ được mô phỏng luôn trạng thái cảm xúc như thật trên nhân vật trong game. Về vấn đề tính đến thời điểm hiện nay có hay chưa có loại game này thì tầm hiểu biết về game 3d của Liên có giới hạn chỉ biết hiện tại nước ta chưa có game có trình độ cao thế này còn ở Trung Quốc hay Mĩ thì chưa rõ..ài
Loạn Mã Tiên Sinh???
ID này nghe rất quen hình như là một trong top 10 cao thủ thì phải. Có điều chỉ cần động não một chút ai ai cũng có thể nhận ra kẻ có thể tiến được vào khu vực đặc biệt này nhất định không phải là kẻ tầm thường. Lại nói đến top 10 người chơi đứng đầu BXH, Mộ Khinh Hàn chợt nhớ ra người có thể đạt đến kĩ thuật bắn cung kinh dị như vậy trên giang hồ chỉ tuyệt có một người. Phá Vũ Tiễn…. Lẽ nào chiêu vừa rồi lại chính là một trong thập đại bí kíp của Loạn Thế, Phá Vũ Tiễn? Khó trách lúc nãy làm mình suýt chết. Nếu không phải trang bị của mình tốt sợ rằng đã phải xuống Âm phủ gặp Mạnh Bà lâu rồi.
Mộ Khinh Hàn vẫn còn đang giật mình, vừa thấp thỏm suy nghĩ thì chợt nghe thấy trong màn sương dày đặc phía trước vang lên một giọng nam vẻ kinh ngạc:
“Cái quái gì thế này! Sao lại có người chơi ở đây không phải quái sao? Rõ ràng vừa thấy một nữ quỷ lướt qua mà…”
Ngay sau đó, một bóng người chợt xuất hiện giữa đám sương mù, bao quanh người hắn là những tia ánh sáng còn yếu ớt, trên khuôn mặt rất tuấn tú đẹp tựa bức phù điêu, đang hiện rõ vẻ ngạc nhiên, bàn tay hắn cầm cây cung hình trăng lưỡi liềm, trên cánh cung có khảm thêm một vài viên đá lấp lánh như hàng ngàn ngôi sao trên trời. Cả người hắn mặc một bộ y phục màu đen theo như chất liệu mà nói Mộ Khinh Hàn có thể tự tin khẳng định rằng đây tuyệt đối là trang bị đẳng cấp trên cả hoàn mỹ.
Phồn Tinh Loan Nguyệt Cung – Một trong những vũ khí trong truyền thuyết! Mộ Khinh Hàn nhanh tay nhanh mắt nhìn một cái là nhận ra ngay vũ khí người kia đang cầm, đành hít sâu một hơi may mắn lần này mình đại nạn không chết, vì dù sao người chơi trong Loạn Thế cứ chết một lần thì lại bị giảm đi một cấp.
Với những game thủ mới thì giảm một cấp cũng chẳng to tát gì nhưng đối với những người có đẳng cấp cao như Mộ Khinh Hàn mà nói tụt cấp chẳng khác nào cắt đi một miếng thịt trên cơ thể.
Đang suy nghĩ lung tung nàng bỗng nghe thấy Loạn Mã Tiên Sinh cất tiếng như bừng tỉnh đại ngộ:
“Hóa ra là Lạc Tuyết Khinh Hàn… Chậc chậc, khó trách khó trách, hoá ra không phải nữ quỷ mà là nhân yêu ca ca. Thì ra nhân yêu ca ca cũng chẳng phải hư danh, dung mạo quả thật là…”
“Anh mới là nhân yêu, cả nhà anh mới là nhân yêu!” Mộ Khinh Hàn tức muốn hộc máu. Dù cho ngày thường nàng tu tâm dưỡng tính vô cùng tốt nhưng bây giờ thì đúng là nhịn không nổi rồi, bực tức dẫm dẫm chân, bật mic gân cổ lên cãi lại.
Loạn Mã Tiên Sinh bị một câu nóng tính như vậy cắt ngang, trong lòng đã thấy khó chịu có điều thấy Mộ Khinh Hàn trưng ra một bộ mặt lạnh như băng, căng mắt trừng nhìn mình không chút thiện ý thì cũng không nói gì nữa. Hắn dùng ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm Mộ Khinh Hàn như để đánh giá điều gì, chợt sắc mặt đại biến, không khỏi hét lớn:
“A! Con gái? Tại sao lại có tiếng con gái ở đây?”
Mộ Khinh Hàn cũng lười giải thích với hắn, thế là cô rút Băng Thiên Tuyết Vũ Kiếm ra sử dụng kĩ năng tấn công Băng Thiên Tuyết Vũ quét nhanh về phía trước.
Kiếm khí cuồn cuộn tạo thành một trận cuồng phong vô hình, hệt như luồng khí lạnh bỗng từ đâu ập tới nhằm thẳng hướng Loạn Mã Tiên Sinh. Vì bị lâm vào thế bị động nên hắn không kịp đề phòng bị đường lưỡi sắc bén đâm trúng trên người liên tiếp xuất hiện mấy vết thương. May mà Băng Thiên Tuyết Vũ chỉ là kỹ năng quần công sơ cấp, cho nên cột máu của hắn cũng chỉ giảm có một phần mười.
Loạn Mã Tiên Sinh dường như đã nghe thấy thông báo nhắc nhở của hệ thống, không ngờ hắn lại chẳng hề tức giận trái lại còn kinh ngạc mở to hai mắt:
“Gì chứ? Không đúng! Là… Lạc Tuyết Khinh Hàn ??”
“A a a! Lạc Tuyết Khinh Hàn không phải là nhân yêu sao? Sao bỗng nhiên lại biến thành một cô gái thế này!!!”
“Ai nói với anh tôi là nhân yêu, hừ?” Mộ Khinh Hàn chau mày lộ vẻ bất mãn, còn đang định nói tiếp thì bị một âm thanh lạnh lẽo ngắt lời.
“Loạn, có chuyện gì thế?”
Không biết từ lúc nào, đám sương mù dày đặc sau lưng Loạn Mã Tiên Sinh đã tản ra hai bên, một con vật màu trắng to lớn mang dáng vẻ của một chú mèo khổng lồ đang ung dung thong thả bước ra, người vừa lên tiếng là một nam tử mặc đồ trắng cưỡi trên lưng mèo trắng. Mặc dù nửa khuôn mặt đã bị chiếc khăn che mặt màu đen che khuất nhưng đôi mắt lạnh kia lộ ra những tia sắc bén, hơn nữa trên người còn tỏa ra một loại khí chất vừa lạnh lẽo lại vừa áp bức khiến cho không ai dám đến gần hắn.
Loạn Mã Tiên Sinh vừa nghe thấy giọng nói ấy vang lên đã vội vọt tới trước hắn, như người chết đuối vớ được cọc mở to mắt chỉ vào Mộ Khinh Hàn mà reo lên đầy ngạc nhiên:
“A A A! Dạ, nếu tôi nhớ không nhầm thì Lạc Tuyết Khinh Hàn là nhân yêu cơ mà? Giờ sao lại biến thành con gái thế kia? Ta dựa vào!!!”
Người phải khiếp sợ lúc này bỗng chốc đổi lại thành Mộ Khinh Hàn. Nàng chẳng thèm để tâm xem Loạn Mã Tiên Sinh đang nói nhăng nói cuội hay gọi trời gọi đất gì nữa chỉ trơ mắt đứng nhìn người con trai che mặt vừa xuất hiện.
Tuy rằng Mộ Khinh Hàn bình thường không hay để ý tên của các game thủ khác nhưng mà bây giờ chỉ cần liếc mắt một cái cũng thừa sức chỉ đích danh của cái kẻ che mặt này.
“Dạ Thanh Hàn”. Tuy nàng chỉ mới nhìn thấy ảnh của hắn trên diễn đàn nhưng có thể tự tin khẳng định, chính là Dạ Thanh Hàn. Cho dù chưa bao giờ được thấy được dung mạo nhưng chỉ cần nhìn khăn che mặt và ánh mắt lạnh lùng sắc bén kia một lần thôi cũng đủ khiến cho người ta cả đời không thể nào quên.
Dạ Thanh Hàn trên BXH vị trí của hắn ta hình như là… nghĩ đột nhiên khựng lại, vắt óc thế nào cũng chẳng thể nhớ nổi tên của top 10 cao thủ, thế là Mộ Khinh Hàn vội vàng mở ra nhấp vào ô bảng xếp hạng, tên của mười người đứng đầu lập tức hiện ra trước mắt mình.
Thập đai cao thủ :
1. Dạ Thanh Hàn
2. Liễu Tinh Ly
3. Loạn Mã Tiên Sinh
4. Mộ Thần
5. Lạc Tuyết Khinh Hàn
6. Thệ Thuỷ Vô Trần
7. Tiêu Bách
8. Quân Tử Quá Lộ
9. Lãng Phiên Vân
10. Huyết Nhiễm Y
Dạ Thanh Hàn số 1! Quả nhiên là chính hắn! Kẻ hô mưa gọi gió trên giang hồ – Dạ Thanh Hàn! Theo lịch sử của Loạn Thế hắn ta là người chơi đầu tiên đạt cấp 100, cũng là người duy nhất tính cho đến bây giờ chưa một lần phải quay lại điểm hồi sinh!
“Con gái?” Dạ Thanh Hàn cũng thập phần sửng sốt, ánh mắt thâm thuý hiện lên mấy tia kinh ngạc:
“Cô…là con gái?”
Mộ Khinh Hàn lúng túng ho một tiếng, nghiêm mặt nói:
“Không sai, tôi từ trước đến nay đều là nữ! Chỉ có mấy người luôn ngộ nhận tôi là nam mà thôi.”
Dạ Thanh Hàn không nói tiếng nào, vẻ mặt cổ quái nhìn nhìn Mộ Khinh Hàn như thể đang suy nghĩ điều gì, sau ánh mắt hơi nheo lại xẹt qua một tia sáng sắc bén.
“Vậy… nếu không còn việc gì nữa, xin cáo từ!” Bị ánh mắt chăm chú của hắn ta bám chặt bất giác Mộ Khinh Hàn không rét mà run, vội vàng né tránh tầm mắt ấy, tay luống cuống nắm lại động tác còn chưa kịp thu về, đôi chân đã muốn cao chạy xa bay khỏi hiện trường.
Tuy rằng mình cực kỳ sùng bái đệ nhất cao thủ Dạ Thanh Hàn nhưng mà, nhưng mà…trong thâm tâm nàng còn sợ hắn ta hơn gấp tỉ lần!
Có điều nàng còn chưa kịp chạy bước nào đã cảm thấy có cái gì đó lạnh buốt đánh trúng cơ thể mình, ngay 1 giây sau đó cả người đã cứng đờ, không thể nào chuyển động, giọng nói nhắc nhở của hệ thống cũng thi nhau vang lên.
Đinh!
[Hệ thống] : “Người chơi Dạ Thanh Hàn sử dụng Khốn Tiên Tác với bạn, trong vòng 30s bạn không thể di chuyển.” (Khốn tiên tắc: một loại chiêu thức định thân dùng cho thú, hoặc quái)
Mộ Khinh Hàn không thể tin nổi vào mắt mình, nàng có tận 1010 điểm thuộc tính nhanh nhẹn vậy mà tốc độ lại không nhanh bằng tốc độ sử dụng chiêu thức của Dạ Thanh Hàn! Nhưng điều làm nàng càng không thể tin được đó là…A a a! Khốn Tiên Tắc không phải là dùng để bắt sủng vật hay sao? Tại sao lại có thể sử dụng đối với người chơi cơ chứ? (L: thiết nghĩ, bạn có tiềm năng trở thành sủng vật trong lương lai…ha ha)
Cơ mà điều quan trọng nhất vẫn là hắn tại sao lại sử dụng Khốn Tiên Tắc với mình? Chẳng lẽ hắn muốn bức mình đến điểm hồi sinh sao? Nhưng mình rõ ràng không hề đắc tội gì với hắn mà…
Quá sợ hãi, Mộ Khinh Hàn vội vàng sử dụng các chiêu thức để thoát ra nhưng giọng nói nhắc nhở của hệ thống vẫn lần lượt đem hy vọng của nàng đập bể.
“Giãy dụa không có hiệu quả.”
“Giãy dụa không có hiệu quả.”
“Giãy dụa không có hiệu quả.”
[Hệ thống]: “Bạn đã ba lần sử dụng kỹ năng giãy dụa trong vòng 30s không thể tiếp tục sử dụng kỹ năng.”
Cô ngẩn ngơ nghe từng chữ từng chữ của hệ thống, trong lòng thầm mắng một tiếng “Con bà nó chứ!”, kỹ năng giãy dụa của cô rõ ràng đã luyện tới tỷ lệ thành công 80%, vậy mà lúc này lại hoàn toàn mất đi hiệu lực.
Trong lúc Mộ Khinh Hàn như bị hoá đá tại chỗ không biết phải làm thế nào, nàng đột nhiên cảm thấy bên hông như cứng lại, dưới chân đã không thấy mặt đất, cơ thể trong nháy mắt mất đi thăng bằng. Sau một hồi trời đất quay cuồng cả người bỗng bị một vòng khí lạnh sắc như dao bao quanh.
Trong nháy mắt ấy Mộ Khinh Hàn chợt phát hiện ra mình đang ngồi trên con mèo khổng lồ lông trắng toát, cả người dựa hẳn vào trong lòng Dạ Thanh Hàn.
Lúc này đây sắc mặt nàng đã trắng bệch cả rồi chỉ có thể hoảng sợ kêu lên:
“Dạ Thanh Hàn, anh làm gì vậy? Anh muốn đưa tôi đi đâu?”
Hơi thở nam tính đầy xa lạ quẩn quanh khuôn mặt nhân vật của nàng, khiến cho con tim bất giác đập rộn lên, trên hai gò má cũng dần nổi lên một tầng ửng đỏ.
Tay Dạ Thanh Hàn lướt qua người cô nhẹ nhàng vuốt ve đầu thú cưỡi, con mèo khổng lồ kia đang ngồi tựa như nghe được mệnh lệnh của chủ nhân, thân thể lập tức khom về phía sau, tiếp theo như tên rời cung, lao nhanh về phía trước, gió lạnh vút qua khuôn mặt Mộ Khinh Hàn khiến cô chợt đau nhói.
Vài giây sau, giọng nói như đã phát điên của Loạn Mã Tiên Sinh đột nhiên vang lên trong không khí, rồi lại từ từ biến mất:
“Dạ, chờ tôi với…”
Thân thể của Mộ Khinh Hàn theo tốc độ lao đi ngày một nhanh của mèo trắng kia mà thêm phần cứng đờ, lục phủ ngũ tạng cũng lộn tùng phèo cả ra, ngay cả giọng nói cũng bắt đầu hoảng hốt:
“Này, Dạ…Dạ Thanh Hàn… sao lại trói tôi, đừng tưởng anh là đệ nhất cao thủ thì có thể…”
Ngay tức trên đầu Mộ Khinh Hàn vang lên giọng nói điềm tĩnh mà lạnh lùng của hắn ta:
“Đi thành thân!”
—————————-
Liên :
- Trong game có thiết lập kênh ngôn ngữ thêm là kênh âm thanh, người chơi có thể trực tiếp đội thoại với nhau qua mic. Hiên tại thì ở nước ta hay Trung Quốc 1 số game thường sử dụng các phần mềm âm thanh bên ngoài để trò chuyện khi chuẩn bị Bang hội chiến, Lãnh địa chiến. Bên Trung thì các game có thêm kênh trò chuyện âm thanh là có lâu rồi. Còn ở nước ta mới nhất có 1 số game có mở kênh âm thanh nói chuyện với nhau trong 1 phòng ví dụ như Liên minh huyền thoại, Tiên hiệp truyền kì…Bạn chỉ biết đến đấy thôi.
Theo Liên đoán game 3d này sử dụng 1 loại tai nghe đặc thù có khả năng nhận biết thông minh điều khiển bằng não của người chơi. Cho nên những biểu cảm thật sẽ được mô phỏng luôn trạng thái cảm xúc như thật trên nhân vật trong game. Về vấn đề tính đến thời điểm hiện nay có hay chưa có loại game này thì tầm hiểu biết về game 3d của Liên có giới hạn chỉ biết hiện tại nước ta chưa có game có trình độ cao thế này còn ở Trung Quốc hay Mĩ thì chưa rõ..ài
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.