Quyển 2 - Chương 16
Thiên Lại Chỉ Diên
18/02/2016
Đối với hàng nghìn hàng vạn những cô gái độc thân của Thần giới, việc Loki đến Asgard có thể xếp vào một trong những tin tức tốt đẹp nhất trong năm. Tất cả những người đàn ông tuyệt vời, đàng hoàng nghiêm túc của tộc Aesir nếu không phải đã kết hôn thì cũng sắp kết hôn. Hai chàng độc thân nổi tiếng được các chị em mến mộ nhất chính là Thor và Tyr, nhưng đau đớn thay, người thứ nhất thì đang cắm đầu cắm cổ theo đuổi Sif, kẻ thứ hai thì suốt ngày nằm trong vòng tay phụ nữ, nay đây mai đó. Vừa mới nghe tin chuyện ly hôn là do Angrboda đề nghị, các cô nương lập tức rơi vào trạng thái tan nát cõi lòng, thế nhưng bên cạnh đó, khát vọng mùa xuân cũng rục rịch không thôi.
Vậy nên, ngày hôm đó khi Loki vừa đặt chân vào cổng thành Asgard, sau khi bị sáu, bảy cô gái chủ động nhào tới ôm hôn, đã liếc mắt nhìn Odin, không nhịn được mà bụm mặt cười phá lên: “Sống ở Asgard hạnh phúc quá trời!!”
Odin lúc này đang triệu tập các vị thần, chuẩn bị nghi thức nghênh đón Loki. Ngài e hèm mấy tiếng, ánh mắt nghiêm nghị nhìn thẳng về phía trước, thế nhưng bờ môi lại khẽ mấp máy: “Cậu em, đừng có đùa quá trớn nghe chưa”.
“Biết rồi, biết rồi”, Loki cười ám muội.
Đúng lúc này, một người con gái lạnh lùng, khoác trên mình bộ váy áo trang nhã tối màu chậm rãi bước tới gần. Odin nói: “Nữ thần của sự sinh sôi nảy nở, Freyja, nàng chính là em gái của thần Mặt trời Freyr”.
Loki khẽ cười, gật đầu với nàng. Nàng cũng điềm đạm đáp lễ, sau đó đứng sang một bên.
Lại một đôi nam nữ trẻ tuổi bước tới. Chàng trai ôm đàn hạc, cô gái nâng táo vàng.
Odin nói: “Là vợ chồng thần Thơ ca Bragi và nữ thần Thanh xuân Idun”.
Thái độ của Bragi vô cùng lạnh lùng, còn Idun lại có vẻ rất nhiệt tình, trao quả táo vàng cho Loki: “Hoan nghênh Hỏa thần điện hạ tới Asgard”.
Loki nhận lấy táo vàng, nhẹ nhàng nói lời cảm ơn.
Lại thêm một người con gái lả lướt bước lên, mái tóc vàng lấp lánh ánh dương, bồng bềnh như sóng biển. Theo sát phía sau nàng là một chàng trai vô cùng anh tuấn với mái tóc bạc, dài tới ngang vai.
Odin tiếp tục giới thiệu: “Nữ thần Thu hoạch Sif, còn có thần Sấm Thor là con nuôi của ta. Đúng rồi, phía sau hai người là thần Ánh sáng Balder, con thứ của ta”.
Lúc Balder còn nhỏ trông không khác gì bản sao của Frigg, ai ngờ càng lớn nó càng giống Odin. Nhưng khác với vẻ điềm tĩnh nghiêm nghị và mái tóc đen của cha, Balder với mái tóc vàng rực như màu nắng, đương nhiên có vẻ ngây ngô và xốc nổi hơn chút ít. Có điều, bởi hắn là con trai của Chúa tể các vị thần, lại có thêm thần vị cao quý từ lúc sinh ra, nên ngạo khí của Balder là thứ không ai có thể coi thường.
Vừa tới trước mặt Loki, hắn đã híp ngay mắt lại, đánh giá người được xưng tụng là “tà thần” một vòng từ đầu đến chân: “Sau này ngươi có định ở lại Asgard?”.
Loki nhướng mày, trong ánh mắt lóe lên sắc đỏ, nhưng vẫn nói năng cực kỳ mềm mỏng: “Chuyện này phải xem ý của cha cháu”.
Balder cười nhạo một tiếng, sau đó cũng đứng sang một bên, ngay phía trước đoàn người.
Không biết có phải vì vẫn chỉ là một thiếu niên, hay vì sự bài xích đến từ bản năng, cứ nhìn thấy thân thể cao dong dỏng cùng với khuôn mặt nghiêng nghiêng đẹp như tạc tượng của Loki, lại nhớ tới việc hắn là Hỏa thần cộng thêm một danh xưng “tà thần” vang danh khắp chốn là Balder chẳng thể nào thích Loki cho nổi.
Một chàng trai với mái tóc màu bạc, bay phấp phới trong gió, khí chất thần thánh và cao quý vô song bước tới. Bước phía sau chàng là một thiếu niên tóc đen thanh tú, động tác có chút thận trọng, hai mắt vô hồn.
Odin nói: “Thần Mặt trời Freyr và đứa con trai trưởng của ta - thần Bóng tối Hoder. Hoder từ lúc sinh ra đã không nhìn thấy được, nhưng theo như tiên đoán của Bragi, tương lai có một bước ngoặt vận mệnh có thể giúp nó lấy lại thị lực, chỉ là không biết phải đợi tới khi nào”.
Loki gật đầu, sau đó chào hỏi hai người. Hoder mở to đôi mắt trong veo như nước, “nhìn” về phía Freyr: “Ta đoán tóc của Hỏa thần điện hạ nhất định là màu tím”.
“Chuyện này mà cũng có thể đoán ra, không hổ là Hoder điện hạ”, Feryr nhíu mày, khẽ lắc đầu.
Hoder khoanh tay, cười rộ lên.
“Hoder nhìn có vẻ nhỏ hơn Balder một chút, không ngờ lại là anh trai”, Loki nói.
“Đó là vì Balder quen biết với rất nhiều người, nhưng còn Hoder chỉ yêu quý một mình Freyr, khi đứng trước mặt người khác sẽ có chút rụt rè”, nói tới đây, ánh mắt của Odin lại hướng về bậc thang phía trước: “Vị nữ thần dưới kia thì em cũng biết rồi”.
Loki nhìn theo ánh mắt của Odin.
Áo váy trắng tinh như tuyết đầu đông, dải thắt lưng mỏng manh như những sợi chỉ vàng, mái tóc vàng kim nhạt màu tới độ gần như hòa vào không khí, những chiếc lông chim mềm mại ẩn hiện giữa mái tóc, rung lên theo từng cơn gió… Đã nhìn thấy trong giấc mộng quá nhiều lần nhưng Loki vẫn có cảm giác cảnh trước mặt không phải là sự thực.
Frigg đứng trước mặt Loki, giơ một bàn tay lên che ánh mặt trời chói chang. Nàng ngẩng đầu, không tài nào tin nổi: “Đây là Loki? Sao lại thay đổi nhiều đến thế này?”.
“Bởi vì đã lâu lắm rồi em chưa gặp cậu ấy thôi mà.”
“Em sắp chẳng nhận ra cậu ấy nữa rồi”, nàng đứng chếch sang bên, khẽ thì thào: “Không thèm đứng chung với hai người, cứ cảm giác như em không tồn tại ấy. Vốn em cũng có lùn đâu, ngày xưa Loki chỉ cao hơn em chừng này…”.
Nàng và Odin nói những gì, Loki chẳng quan tâm.
Hắn chỉ biết mình đã chờ ngày này rất lâu, rất lâu rồi.
Hắn từng nghĩ, có lẽ đợi đến lúc bản thân trưởng thành, nàng trở nên già nua rồi cũng không chừng. Nhưng như vậy cũng tốt, sẽ chẳng còn ai muốn tranh giành nàng với hắn, hơn nữa, sự cô đơn yếu ớt trong tâm hồn có khi lại khiến nàng dựa dẫm vào hắn hơn…
Nhưng mà sự thực đâu như hắn tưởng.
Nàng vẫn như thế, trẻ trung và xinh đẹp, thậm chí còn quyến rũ hơn trước đây. Khi nhìn thấy nàng, trái tim bướng bỉnh trong lồng ngực hắn vẫn đập liên hồi. Hơn nữa, giờ hắn đã đủ trưởng thành, đã đủ mạnh mẽ, nếu nàng và hắn đứng cạnh nhau, chắc chắn người nào nhìn thấy cũng sẽ cảm thán hai người là đôi tình nhân xứng nhất trên thế gian này. Không cần phải gọi nàng là chị nữa, không cần lo lắng nàng đối xử với hắn như đứa trẻ… Nàng đã từng nói, giữa nàng và Odin chỉ có trách nhiệm, không có tình cảm.
Đã đến lúc hắn đón nàng đi.
Nhưng, tại sao hắn lại có cảm giác mình đã bị lừa dối suốt bao nhiêu năm qua?
Nhìn ánh mắt ngập tràn tôn sùng và ái mộ của nàng khi ngắm nhìn chồng, còn cả ánh nhìn đầy yêu chiều mà Odin đáp trả, nỗi bất an cứ thế bao phủ lấy Loki.
Chẳng lẽ, hắn bỏ lỡ điều gì?
“Loki, Loki?” Frigg huơ huơ tay trước mặt hắn.
“Sao cơ?”
“Loki chắc cũng mệt rồi”, Odin nhìn phía trước, “Đợi tất cả các vị thần đến đủ, chúng ta sẽ về cung điện nghỉ ngơi.”
Frigg tự động đứng cạnh Odin, nhưng thỉnh thoảng cũng nghiêng đầu nhìn Loki, mỗi lần bốn mắt chạm nhau, nàng đều dịu dàng cười với hắn.
Còn ánh mắt của Loki, chưa từng rời khỏi người nàng.
Mặc kệ nàng có lừa gạt hắn hay không, đều không quan trọng.
Nhân lúc Odin và Tyr đang nói chuyện, Loki khẽ nghiêng người, thì thầm bên tai nàng: “Frigg, đã lâu không gặp…”, nói xong, hắn còn nhẹ nhàng liếm vành tai nàng.
Nàng hoảng hốt lùi lại phía sau, va phải Odin.
“Em sao thế?”, Odin vội vàng đỡ lấy nàng.
“Không, không sao ạ”, nàng vội vàng nép sát vào người Odin, kinh hoàng liếc nhìn Loki.
Đợi đến lúc Odin lại quay về câu chuyện với Tyr, Loki mới nghiêng đầu, cái lưỡi đỏ hồng quét qua môi trên, nhìn nàng, nở nụ cười ngả ngớn.
Ngày đó, Odin và Loki nâng chén đến tận hừng đông, Frigg cùng nhiều vị thần khác đều sớm không chịu nổi mà về ngủ trước. Bởi vì mối quan hệ với Loki và mẹ nuôi, nên từ trước tới nay Odin đều vẫn có chút băn khoăn với tộc Khổng lồ. Thế nhưng bây giờ, Loki đã hoàn toàn trưởng thành, sức mạnh cũng phát triển tới mức tối đa, vậy mà hắn vẫn giữ nguyên tình nghĩa, tới Asgard định cư, vậy nên đương nhiên tâm tình Odin đang rất tốt.
Khi bình minh ló dạng, Odin đã ngà ngà ngủ say, rời khỏi cung điện Valhalla, vô thức đi tới cung điện Sương Mù, lại bắt gặp Frigg bồi hồi đứng trước phòng ngủ, vẻ mặt có chút uể oải.
Odin bước tới ôm lấy nàng, cúi đầu hỏi: “Sao em còn chưa ngủ?”.
“Không hiểu sao em cứ thấy có gì đó không ổn”, nàng kéo Odin ngồi xuống giường, “Chàng không thấy chuyện Loki đột nhiên phản bội tộc Khổng lồ, dọn tới Thần giới có chút kỳ quặc sao?”.
Odin mỉm cười, khẽ hôn lên má nàng: “Em lo lắng quá rồi. Trong người Loki vẫn đang có một phần là dòng máu của Thần tộc, hắn vẫn là người anh em tốt nhất của ta, tới Thần giới vốn là chuyện thường tình mà”.
Frigg cắn môi không nói.
“Đừng nghĩ ngợi theo hướng tiêu cực nữa. Từ sau khi Balder nằm mơ giấc mơ kia, em cứ lo lắng vẩn vơ…”
Sau khi thấy Frigg buồn bã gật đầu, Odin liền ôm lấy nàng, ngã xuống giường, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Frigg ngồi dậy, cởi quần áo và giày cho Odin, cầm khăn mềm lau mặt cho ngài, Odin lại bất giác nở nụ cười, sau đó nắm chặt lấy tay nàng, hôn lên đó một cái rất kêu: “…Ta thật sự rất hạnh phúc”.
Frigg ngẩn người, rồi bật cười thỏa mãn. Thường ngày Odin chẳng bao giờ để lộ cảm xúc cho ai thấy, xem ra đúng là ngài say thật rồi.
Thật ra, trong quãng thời gian nàng sống với Odin, ngày nào cũng giống ngày nào, không có gì mới mẻ. Nhưng Frigg chẳng thấy chán, nàng không muốn thay đổi cuộc sống hiện tại, nàng chỉ ước mỗi giây mỗi phút đều có thể được ngắm nhìn gương mặt của Odin, có thể nghe giọng nói của Odin, mãi mãi như vậy đã là tốt lắm rồi.
Từ trước tới nay, nàng vẫn thích sự yên bình này - sự yên bình và yêu thương thấm vào trong cốt tủy khi ở cạnh Odin.
Chỉ có điều, mấy tiếng sau, sự yên bình đó đã bị tiếng cãi vã ồn ào bên ngoài phá vỡ.
Thực ra Odin ngủ không sâu, nhưng vừa nghe tiếng cãi vã ngoài kia, ngài cũng đoán được chuyện gì đang xảy ra, thế nên ngài chọn cách nhắm mắt làm ngơ, quay về với giấc ngủ quý giá của mình. Có điều, Frigg lại không thể bình tĩnh như Odin được, nàng vội vàng mặc quần áo, mơ màng chạy ra khỏi cung điện.
Bên ngoài cung điện Valhalla, vài nữ thần tuổi còn rất trẻ đang cãi nhau đến đỏ mặt tía tai. Loki vài lần có ý bỏ đi, đều bị các nàng túm lại.
“Thật không thể tin nổi, cô dám lén hẹn với chàng sau lưng ta!”, nữ thần A nói, “Năm xưa chúng ta đã nói gì với nhau? Nếu quả thực cùng thích một người đàn ông, vậy thì sẽ luân phiên tiếp cận. Gã Luhmann lần trước không phải đã ta nhường cô rồi sao? Lần này tới lượt ta chứ!”.
“Chuyện đó cũng phải xem chất lượng rồi hãy nói. Cái gã Luhmann vừa già vừa xấu đó mà đòi sánh vai với Loki điện hạ sao?”, nữ thần B phẫn nộ đáp trả.
“Trời đất thánh thần ơi, ngày xưa ai nói với ta ‘Luhmann tuổi trẻ, đẹp trai lại lắm tiền, nếu không phải hắn đã ly hôn ba lần, lại có tới bốn đứa con, ta nhất định sẽ lấy hắn’? Sao giờ lại muốn gả cho Loki điện hạ rồi?”
“Cô… Cô dám nói ta như thế hả, vậy thì đừng trách ta không khách khí!”, nữ thần xắn tay áo lên, “Lý do cô tiếp cận điện hạ chắc vì ngài mang trong mình nửa dòng máu người Khổng lồ chứ gì? Ngày thường cô ra vẻ đoan trang hiền thục lắm, thực tế thì ngày ngày mơ tưởng tới cái ấy của đàn ông, đúng là ghê tởm…”
“Ta ta ta quan tâm tới cái ấy khi nào, cô nói năng cho tử tể…”
“Đừng cãi nhau nữa! Hai người đầu óc đen tối như các cô, điện hạ sẽ chẳng chọn ai đâu”, nữ thần C - thoạt nhìn có vẻ rất lý trí, nói xen vào: “Điện hạ, xin hãy tin em, không phải cô gái Aesir nào cũng giống họ đâu”.
“Điện hạ, hôm qua em có nói sẽ dẫn ngài đi ăn những món ngon trên đất Asgard này mà…”
Nhìn các nữ thần đang vây lấy Loki, tầng tầng lớp lớp như sóng biển, lại nhìn gương mặt đang ở đỉnh điểm thanh xuân của Loki, Frigg xúc động trong lòng: Thật không hổ là người trẻ tuổi, yêu đương mãnh liệt, tình cảm dạt dào. Sau đó nàng ngáp một cái, thong thả trở về cung diện Sương Mù.
Thế cũng tốt, ít ra thì bây giờ Loki cũng sẽ không cảm thấy cô đơn.
Lại nhớ tới bộ dạng đáng thương khi bị người ta bắt nạt hồi bé của Loki, nàng đâu chỉ có một lần lo buồn về tương lai của hắn…
Đang nghĩ tới đây, đột nhiên nàng lại nghe thấy có người nhắc đến tên mình.
Là Loki.
“Thật ra nữ thần Aesir tiêu chuẩn nhất trong mắt ta, chính là người như Thần hậu bệ hạ vậy.”
Frigg sững người, cảm giác lạnh run bắt đầu chạy từ gót chân lên tới tận đỉnh đầu.
“Mỹ lệ cao quý, ôn nhu hiền thục, bao dung đúng mực…”, Loki nói, rất kiên định, lại ngập tràn tôn kính, “Trong mắt ta, nàng là người xinh đẹp nhất, xinh đẹp hơn tất cả phụ nữ trên thế gian này”.
Hắn cố ý. Chắc chắn hắn cố ý nói thế!
Gần như ngay lập tức bị trăm nghìn ánh mắt sắc như dao chém nát, Frigg nuốt nước bọt, sau đó từ từ quay người lại.
“Điều đó là đương nhiên, ta là chị của Loki, đã chăm sóc cậu ấy từ khi còn bé tới lúc trưởng thành. Loki đương nhiên phải kính trọng ta rồi, chắc cũng gần như kính trọng mẹ của mình thôi.”
Nàng mất bao công sức, vất vả lắm mới khiến ánh mắt các nữ thần dịu đi một chút, ai dè Loki lại bổ sung thêm: “Vẫn có một điểm khác biệt … Ít nhất ta cũng sẽ không tưởng tượng ra cảnh mẹ mình lõa thể”.
Frigg lại bị “hành hung” bằng vô số ánh mắt sắc nhọn như dao.
Nàng có chút xấu hổ, nhưng giận giữ còn nhiều hơn: “Loki, ta đã nói rất nhiều lần rồi, em không còn là trẻ con nữa, đừng có nói mấy câu đùa cợt vừa vô lễ vừa ấu trĩ ấy như thế nữa!”.
Nhìn bóng lưng Frigg dứt khoát bỏ đi, Loki bắt đầu luống cuống, lập tức đuổi theo nàng.
Hắn túm được tay nàng ngay bên bờ suối Urd: “Xin lỗi, em hoàn toàn không có ý xúc phạm chị đâu.”
Nàng quay người lại, hờ hững nhìn hắn: “Ta không biết việc ly hôn với Angrboda khiến em đau khổ thế nào, nhưng từ hôm qua tới giờ, em đã làm không biết bao nhiêu trò cười khiến ta không thể chịu đựng được, chắc hẳn bản thân em cũng không nhớ rõ”.
“Chuyện với Angrboda… không khiến em đau khổ chút nào.”
“Thế sao giờ em lại biến thành bộ dạng này?”
Loki cúi đầu, từ từ buông lỏng tay: “Em không thấy mình có chỗ nào sai, đàn ông đều thế cả thôi”.
“Được rồi, đã nói thế thì chắc em cũng không định nhận người chị này nữa rồi. Thế nhưng ít nhất em vẫn là em trai của Odin, đúng không? Em không thể tôn trọng vợ của anh trai mình một chút à?”
Ánh nắng buổi sớm mai không hề chói chang, nhưng lại khiến người ta uể oải vô cùng. Loki nheo mắt nhìn về phía dòng suối trong veo như ngọc, vẻ mặt rất phức tạp, không đáp lại lời Frigg.
“Em có nghe ta nói không?”
Loki vẫn lặng im.
“Ta khổng hiểu em đang giận cái gì. Người làm sai ban nãy không phải là em sao?”
Loki vẫn không đáp lại.
“Loki, ta không biết có phải mình đã làm chuyện gì khiến em ghét bỏ hay không? Vì sao lần này tới Asgard thái độ của em lại thay đổi một trời một vực như thế? Ta biết chắc chắn có hiểu lầm gì đó, nếu em không nói cho ta biết, mà cứ thế này…”
“Ta yêu em!”
“Cái gì?”
Loki quay đầu lại, nhìn nàng: “Ta yêu em”.
Lần đầu tiên trong đời, Frigg chăm chú nhìn Loki như thế, cứ như người trước mắt đã chẳng còn là cậu em trai nàng quen biết nữa.
“Em đang nói lung tung gì thế?”
“Cùng ta rời khỏi Asgard được không? Ta muốn cưới em làm vợ.”
“Loki, từ từ”, nàng lắc đầu liên tục, cố gắng sắp xếp lại mớ suy nghĩ hỗn loạn trong đầu: “Em không nhận lầm người đây chứ?”
“Từ rất lâu, rất lâu về trước, ta đã không còn coi em là chị của ta nữa rồi.”
Frigg lặng im trong chốc lát, sau đó nàng đột nhiên ngẩng đầu lên: “Không được, ta còn có chút chuyện cần làm, phải tới tế đàn trước… Sáng sớm ngày mai ta sẽ lại tới tìm em”.
Nàng không nhìn hắn thêm một lần nào nữa, vội vã rời đi.
Suốt cả ngày trời nàng không tập trung được vào bất cứ chuyện gì.
Tuy nhiên danh nghĩa là chị gái và em trai, thế nhưng tuổi nàng có thể làm cô, thậm chí là làm mẹ Loki ấy chứ. Chuyện quan trọng hơn là, nàng là người nhìn hắn lớn lên từ lúc còn là một thằng bé, làm sao nàng có thể nảy sinh thứ tình cảm đó với hắn được cơ chứ…
Nói thế nào thì nói, việc này tuyệt đối không được để Odin biết, nếu không, chuyện sẽ không chỉ đơn giản là tỏ tình và từ chối nữa…
Chiều tối, Frigg trở về cung điện Sương Mù, trong lòng cân nhắc xem nên làm thế nào để xử lý chuyện này trong im lặng, thế nhưng vừa bước tới bên cửa sổ, nàng đã nhìn thấy Loki đang đứng dưới ban công.
Đột nhiên, đứa em trai Hỏa thần mà nàng đã dõi theo từ tấm bé đột nhiên trở nên cực kỳ xa lạ,
Mái tóc bồng bềnh lộng lẫy như cánh hoa hồng, làn da trắng nõn không tỳ vết khiến bất kể nữ nhân nào cũng phải đố kỵ không thôi, còn cả sống mũi cao và thẳng - bộ phận bắt mắt nhất trên gương mặt hoàn mỹ… Từ lúc còn là đứa trẻ, hắn đã vô cùng đáng yêu, lúc này hắn không thấy nàng, gương mặt hơi nghiêng, rõ ràng phảng phất bóng dáng của đứa trẻ năm xưa.
Thế nhưng đúng lúc này, hắn ngẩng đầu lên.
Trong giây phút đó, khi ánh mắt nàng chạm phải gương mặt hắn, trí óc nàng như bị phủ một màu trắng xóa. Nói có chút khoa trương thì giống như một thằng bé con nhìn thấy một người phụ nữ đang lõa thể.
Lần đầu tiên nàng để ý, thì ra Loki lại có thể khiến người ta… kinh sợ đến nhường này.
Lời hắn nói đột nhiên kéo nàng về hiện thực:
“Em chưa ngủ sao?”
Nàng chột dạ, vội vã quay đầu xem xét sau lưng và bốn phía xung quanh, sau đó lắc đầu: “Tối thế này em còn đứng đó làm gì, mau về ngủ đi”.
“Không ngủ được. Ta muốn gặp em.”
Hắn ngửa đầu lên, dưới ánh trăng, làn da kia lại càng trắng trẻo. Ánh sáng bạc dịu dàng chiếu vào mắt hắn, khiến đôi mắt ấy đột nhiên trong veo đến lạ thường, tựa như một đứa bé thơ.
Nàng đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan thì đột nhiên cánh cửa bị ai đẩy ra. Frigg theo phản xạ kéo kín rèm cửa sổ lại, quay người lại thì nhìn thấy Odin. Ngài bước tới, nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng nàng, dùng sống mũi cao thẳng của mình khẽ cọ sống mũi Frigg, thì thầm gọi tên nàng.
Ánh sáng bên trong cung điện vẫn chiếu hắt lên tấm rèm cửa. Loki đứng phía dưới, lờ mờ nhìn thấy bóng người con gái đang ngả dần vào lòng người con trai, con ngươi của hắn lập tức co lại đầy tức giận.
Frigg tỉnh dậy lúc trời vừa hừng sáng. Odin vẫn còn đang ngủ say, gương mặt nằm nghiêng trên gối càng hiện rõ những đường cong hoàn mỹ mà sắc nét. Khi Frigg len lén rời giường, Odin khẽ nhíu mày, nắm chặt tay nàng. Frigg phải thì thầm: “Em xuống giường một chút thôi”, ngài mới chịu buông tay nàng ra.
Bước tới bên cửa sổ, vừa cân nhắc xem nên trả lời Loki thế nào vừa kéo rèm cửa ra. Thế nhưng khi rèm cửa mới tách ra một khe hở nhỏ, nàng đã giật mình đến độ lập tức kéo rèm lại.
…
Loki vẫn đang ngồi dưới gốc cây.
Nhất thời tâm tình nàng phức tạp đến khó nói nên lời. Nàng mặc quần áo chỉnh tề, vội vàng đi xuống.
Loki ôm chặt hai tay, bởi vì trời đêm quá lạnh, bờ môi hắn đã trở nên tím tái.
Trong giây phút đó, nàng như thấy đứa trẻ năm xưa cuộn người trong góc tối, bị đám trẻ xung quanh cô lập. Thế nhưng, cho Loki quá nhiều yêu mến và thương xót sẽ chỉ càng khiến hắn hiểu lầm mà thôi.
“Loki, em vẫn chưa hoàn toàn chín chắn, sẽ có lúc nhầm lẫn giữa ham muốn độc chiếm và tình yêu”, nàng ngồi xuống, chậm rãi mà cẩn thận khuyên bảo hắn: “Em đâu có yêu chị. Chẳng qua thấy chị mình ở bên cạnh người đàn ông khác, nên em có chút cô đơn trống trải mà thôi”.
“Ta tự biết trong đầu mình đang nghĩ gì, không cần em đến dạy dỗ ta”, Loki cúi đầu, ánh mắt khuất sau mớ tóc mái hơi xoăn.
“Được rồi. Vậy thì nói cảm giác của chị vậy… Chị yêu Odin.”
Sau khi nói câu này, nàng thấy ngón tay Loki khẽ run lên, nàng dừng lại trong chốc lát, lại hạ quyết tâm phải nói mọi chuyện cho rõ ràng: “Từ giờ trở đi, chị sẽ quên những chuyện xảy ra hôm qua. Nếu như em đồng ý, chúng ta vẫn có thể tốt đẹp như xưa”.
Loki không đáp lời.
Hơn mười phút sau, Frigg trở lại cung điện Sương Mù. Loki vẫn ngồi yên nơi đó, cơ thể khẽ động đậy, nhưng gương mặt vùi sâu vào hai đầu gối.
Vậy nên, ngày hôm đó khi Loki vừa đặt chân vào cổng thành Asgard, sau khi bị sáu, bảy cô gái chủ động nhào tới ôm hôn, đã liếc mắt nhìn Odin, không nhịn được mà bụm mặt cười phá lên: “Sống ở Asgard hạnh phúc quá trời!!”
Odin lúc này đang triệu tập các vị thần, chuẩn bị nghi thức nghênh đón Loki. Ngài e hèm mấy tiếng, ánh mắt nghiêm nghị nhìn thẳng về phía trước, thế nhưng bờ môi lại khẽ mấp máy: “Cậu em, đừng có đùa quá trớn nghe chưa”.
“Biết rồi, biết rồi”, Loki cười ám muội.
Đúng lúc này, một người con gái lạnh lùng, khoác trên mình bộ váy áo trang nhã tối màu chậm rãi bước tới gần. Odin nói: “Nữ thần của sự sinh sôi nảy nở, Freyja, nàng chính là em gái của thần Mặt trời Freyr”.
Loki khẽ cười, gật đầu với nàng. Nàng cũng điềm đạm đáp lễ, sau đó đứng sang một bên.
Lại một đôi nam nữ trẻ tuổi bước tới. Chàng trai ôm đàn hạc, cô gái nâng táo vàng.
Odin nói: “Là vợ chồng thần Thơ ca Bragi và nữ thần Thanh xuân Idun”.
Thái độ của Bragi vô cùng lạnh lùng, còn Idun lại có vẻ rất nhiệt tình, trao quả táo vàng cho Loki: “Hoan nghênh Hỏa thần điện hạ tới Asgard”.
Loki nhận lấy táo vàng, nhẹ nhàng nói lời cảm ơn.
Lại thêm một người con gái lả lướt bước lên, mái tóc vàng lấp lánh ánh dương, bồng bềnh như sóng biển. Theo sát phía sau nàng là một chàng trai vô cùng anh tuấn với mái tóc bạc, dài tới ngang vai.
Odin tiếp tục giới thiệu: “Nữ thần Thu hoạch Sif, còn có thần Sấm Thor là con nuôi của ta. Đúng rồi, phía sau hai người là thần Ánh sáng Balder, con thứ của ta”.
Lúc Balder còn nhỏ trông không khác gì bản sao của Frigg, ai ngờ càng lớn nó càng giống Odin. Nhưng khác với vẻ điềm tĩnh nghiêm nghị và mái tóc đen của cha, Balder với mái tóc vàng rực như màu nắng, đương nhiên có vẻ ngây ngô và xốc nổi hơn chút ít. Có điều, bởi hắn là con trai của Chúa tể các vị thần, lại có thêm thần vị cao quý từ lúc sinh ra, nên ngạo khí của Balder là thứ không ai có thể coi thường.
Vừa tới trước mặt Loki, hắn đã híp ngay mắt lại, đánh giá người được xưng tụng là “tà thần” một vòng từ đầu đến chân: “Sau này ngươi có định ở lại Asgard?”.
Loki nhướng mày, trong ánh mắt lóe lên sắc đỏ, nhưng vẫn nói năng cực kỳ mềm mỏng: “Chuyện này phải xem ý của cha cháu”.
Balder cười nhạo một tiếng, sau đó cũng đứng sang một bên, ngay phía trước đoàn người.
Không biết có phải vì vẫn chỉ là một thiếu niên, hay vì sự bài xích đến từ bản năng, cứ nhìn thấy thân thể cao dong dỏng cùng với khuôn mặt nghiêng nghiêng đẹp như tạc tượng của Loki, lại nhớ tới việc hắn là Hỏa thần cộng thêm một danh xưng “tà thần” vang danh khắp chốn là Balder chẳng thể nào thích Loki cho nổi.
Một chàng trai với mái tóc màu bạc, bay phấp phới trong gió, khí chất thần thánh và cao quý vô song bước tới. Bước phía sau chàng là một thiếu niên tóc đen thanh tú, động tác có chút thận trọng, hai mắt vô hồn.
Odin nói: “Thần Mặt trời Freyr và đứa con trai trưởng của ta - thần Bóng tối Hoder. Hoder từ lúc sinh ra đã không nhìn thấy được, nhưng theo như tiên đoán của Bragi, tương lai có một bước ngoặt vận mệnh có thể giúp nó lấy lại thị lực, chỉ là không biết phải đợi tới khi nào”.
Loki gật đầu, sau đó chào hỏi hai người. Hoder mở to đôi mắt trong veo như nước, “nhìn” về phía Freyr: “Ta đoán tóc của Hỏa thần điện hạ nhất định là màu tím”.
“Chuyện này mà cũng có thể đoán ra, không hổ là Hoder điện hạ”, Feryr nhíu mày, khẽ lắc đầu.
Hoder khoanh tay, cười rộ lên.
“Hoder nhìn có vẻ nhỏ hơn Balder một chút, không ngờ lại là anh trai”, Loki nói.
“Đó là vì Balder quen biết với rất nhiều người, nhưng còn Hoder chỉ yêu quý một mình Freyr, khi đứng trước mặt người khác sẽ có chút rụt rè”, nói tới đây, ánh mắt của Odin lại hướng về bậc thang phía trước: “Vị nữ thần dưới kia thì em cũng biết rồi”.
Loki nhìn theo ánh mắt của Odin.
Áo váy trắng tinh như tuyết đầu đông, dải thắt lưng mỏng manh như những sợi chỉ vàng, mái tóc vàng kim nhạt màu tới độ gần như hòa vào không khí, những chiếc lông chim mềm mại ẩn hiện giữa mái tóc, rung lên theo từng cơn gió… Đã nhìn thấy trong giấc mộng quá nhiều lần nhưng Loki vẫn có cảm giác cảnh trước mặt không phải là sự thực.
Frigg đứng trước mặt Loki, giơ một bàn tay lên che ánh mặt trời chói chang. Nàng ngẩng đầu, không tài nào tin nổi: “Đây là Loki? Sao lại thay đổi nhiều đến thế này?”.
“Bởi vì đã lâu lắm rồi em chưa gặp cậu ấy thôi mà.”
“Em sắp chẳng nhận ra cậu ấy nữa rồi”, nàng đứng chếch sang bên, khẽ thì thào: “Không thèm đứng chung với hai người, cứ cảm giác như em không tồn tại ấy. Vốn em cũng có lùn đâu, ngày xưa Loki chỉ cao hơn em chừng này…”.
Nàng và Odin nói những gì, Loki chẳng quan tâm.
Hắn chỉ biết mình đã chờ ngày này rất lâu, rất lâu rồi.
Hắn từng nghĩ, có lẽ đợi đến lúc bản thân trưởng thành, nàng trở nên già nua rồi cũng không chừng. Nhưng như vậy cũng tốt, sẽ chẳng còn ai muốn tranh giành nàng với hắn, hơn nữa, sự cô đơn yếu ớt trong tâm hồn có khi lại khiến nàng dựa dẫm vào hắn hơn…
Nhưng mà sự thực đâu như hắn tưởng.
Nàng vẫn như thế, trẻ trung và xinh đẹp, thậm chí còn quyến rũ hơn trước đây. Khi nhìn thấy nàng, trái tim bướng bỉnh trong lồng ngực hắn vẫn đập liên hồi. Hơn nữa, giờ hắn đã đủ trưởng thành, đã đủ mạnh mẽ, nếu nàng và hắn đứng cạnh nhau, chắc chắn người nào nhìn thấy cũng sẽ cảm thán hai người là đôi tình nhân xứng nhất trên thế gian này. Không cần phải gọi nàng là chị nữa, không cần lo lắng nàng đối xử với hắn như đứa trẻ… Nàng đã từng nói, giữa nàng và Odin chỉ có trách nhiệm, không có tình cảm.
Đã đến lúc hắn đón nàng đi.
Nhưng, tại sao hắn lại có cảm giác mình đã bị lừa dối suốt bao nhiêu năm qua?
Nhìn ánh mắt ngập tràn tôn sùng và ái mộ của nàng khi ngắm nhìn chồng, còn cả ánh nhìn đầy yêu chiều mà Odin đáp trả, nỗi bất an cứ thế bao phủ lấy Loki.
Chẳng lẽ, hắn bỏ lỡ điều gì?
“Loki, Loki?” Frigg huơ huơ tay trước mặt hắn.
“Sao cơ?”
“Loki chắc cũng mệt rồi”, Odin nhìn phía trước, “Đợi tất cả các vị thần đến đủ, chúng ta sẽ về cung điện nghỉ ngơi.”
Frigg tự động đứng cạnh Odin, nhưng thỉnh thoảng cũng nghiêng đầu nhìn Loki, mỗi lần bốn mắt chạm nhau, nàng đều dịu dàng cười với hắn.
Còn ánh mắt của Loki, chưa từng rời khỏi người nàng.
Mặc kệ nàng có lừa gạt hắn hay không, đều không quan trọng.
Nhân lúc Odin và Tyr đang nói chuyện, Loki khẽ nghiêng người, thì thầm bên tai nàng: “Frigg, đã lâu không gặp…”, nói xong, hắn còn nhẹ nhàng liếm vành tai nàng.
Nàng hoảng hốt lùi lại phía sau, va phải Odin.
“Em sao thế?”, Odin vội vàng đỡ lấy nàng.
“Không, không sao ạ”, nàng vội vàng nép sát vào người Odin, kinh hoàng liếc nhìn Loki.
Đợi đến lúc Odin lại quay về câu chuyện với Tyr, Loki mới nghiêng đầu, cái lưỡi đỏ hồng quét qua môi trên, nhìn nàng, nở nụ cười ngả ngớn.
Ngày đó, Odin và Loki nâng chén đến tận hừng đông, Frigg cùng nhiều vị thần khác đều sớm không chịu nổi mà về ngủ trước. Bởi vì mối quan hệ với Loki và mẹ nuôi, nên từ trước tới nay Odin đều vẫn có chút băn khoăn với tộc Khổng lồ. Thế nhưng bây giờ, Loki đã hoàn toàn trưởng thành, sức mạnh cũng phát triển tới mức tối đa, vậy mà hắn vẫn giữ nguyên tình nghĩa, tới Asgard định cư, vậy nên đương nhiên tâm tình Odin đang rất tốt.
Khi bình minh ló dạng, Odin đã ngà ngà ngủ say, rời khỏi cung điện Valhalla, vô thức đi tới cung điện Sương Mù, lại bắt gặp Frigg bồi hồi đứng trước phòng ngủ, vẻ mặt có chút uể oải.
Odin bước tới ôm lấy nàng, cúi đầu hỏi: “Sao em còn chưa ngủ?”.
“Không hiểu sao em cứ thấy có gì đó không ổn”, nàng kéo Odin ngồi xuống giường, “Chàng không thấy chuyện Loki đột nhiên phản bội tộc Khổng lồ, dọn tới Thần giới có chút kỳ quặc sao?”.
Odin mỉm cười, khẽ hôn lên má nàng: “Em lo lắng quá rồi. Trong người Loki vẫn đang có một phần là dòng máu của Thần tộc, hắn vẫn là người anh em tốt nhất của ta, tới Thần giới vốn là chuyện thường tình mà”.
Frigg cắn môi không nói.
“Đừng nghĩ ngợi theo hướng tiêu cực nữa. Từ sau khi Balder nằm mơ giấc mơ kia, em cứ lo lắng vẩn vơ…”
Sau khi thấy Frigg buồn bã gật đầu, Odin liền ôm lấy nàng, ngã xuống giường, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Frigg ngồi dậy, cởi quần áo và giày cho Odin, cầm khăn mềm lau mặt cho ngài, Odin lại bất giác nở nụ cười, sau đó nắm chặt lấy tay nàng, hôn lên đó một cái rất kêu: “…Ta thật sự rất hạnh phúc”.
Frigg ngẩn người, rồi bật cười thỏa mãn. Thường ngày Odin chẳng bao giờ để lộ cảm xúc cho ai thấy, xem ra đúng là ngài say thật rồi.
Thật ra, trong quãng thời gian nàng sống với Odin, ngày nào cũng giống ngày nào, không có gì mới mẻ. Nhưng Frigg chẳng thấy chán, nàng không muốn thay đổi cuộc sống hiện tại, nàng chỉ ước mỗi giây mỗi phút đều có thể được ngắm nhìn gương mặt của Odin, có thể nghe giọng nói của Odin, mãi mãi như vậy đã là tốt lắm rồi.
Từ trước tới nay, nàng vẫn thích sự yên bình này - sự yên bình và yêu thương thấm vào trong cốt tủy khi ở cạnh Odin.
Chỉ có điều, mấy tiếng sau, sự yên bình đó đã bị tiếng cãi vã ồn ào bên ngoài phá vỡ.
Thực ra Odin ngủ không sâu, nhưng vừa nghe tiếng cãi vã ngoài kia, ngài cũng đoán được chuyện gì đang xảy ra, thế nên ngài chọn cách nhắm mắt làm ngơ, quay về với giấc ngủ quý giá của mình. Có điều, Frigg lại không thể bình tĩnh như Odin được, nàng vội vàng mặc quần áo, mơ màng chạy ra khỏi cung điện.
Bên ngoài cung điện Valhalla, vài nữ thần tuổi còn rất trẻ đang cãi nhau đến đỏ mặt tía tai. Loki vài lần có ý bỏ đi, đều bị các nàng túm lại.
“Thật không thể tin nổi, cô dám lén hẹn với chàng sau lưng ta!”, nữ thần A nói, “Năm xưa chúng ta đã nói gì với nhau? Nếu quả thực cùng thích một người đàn ông, vậy thì sẽ luân phiên tiếp cận. Gã Luhmann lần trước không phải đã ta nhường cô rồi sao? Lần này tới lượt ta chứ!”.
“Chuyện đó cũng phải xem chất lượng rồi hãy nói. Cái gã Luhmann vừa già vừa xấu đó mà đòi sánh vai với Loki điện hạ sao?”, nữ thần B phẫn nộ đáp trả.
“Trời đất thánh thần ơi, ngày xưa ai nói với ta ‘Luhmann tuổi trẻ, đẹp trai lại lắm tiền, nếu không phải hắn đã ly hôn ba lần, lại có tới bốn đứa con, ta nhất định sẽ lấy hắn’? Sao giờ lại muốn gả cho Loki điện hạ rồi?”
“Cô… Cô dám nói ta như thế hả, vậy thì đừng trách ta không khách khí!”, nữ thần xắn tay áo lên, “Lý do cô tiếp cận điện hạ chắc vì ngài mang trong mình nửa dòng máu người Khổng lồ chứ gì? Ngày thường cô ra vẻ đoan trang hiền thục lắm, thực tế thì ngày ngày mơ tưởng tới cái ấy của đàn ông, đúng là ghê tởm…”
“Ta ta ta quan tâm tới cái ấy khi nào, cô nói năng cho tử tể…”
“Đừng cãi nhau nữa! Hai người đầu óc đen tối như các cô, điện hạ sẽ chẳng chọn ai đâu”, nữ thần C - thoạt nhìn có vẻ rất lý trí, nói xen vào: “Điện hạ, xin hãy tin em, không phải cô gái Aesir nào cũng giống họ đâu”.
“Điện hạ, hôm qua em có nói sẽ dẫn ngài đi ăn những món ngon trên đất Asgard này mà…”
Nhìn các nữ thần đang vây lấy Loki, tầng tầng lớp lớp như sóng biển, lại nhìn gương mặt đang ở đỉnh điểm thanh xuân của Loki, Frigg xúc động trong lòng: Thật không hổ là người trẻ tuổi, yêu đương mãnh liệt, tình cảm dạt dào. Sau đó nàng ngáp một cái, thong thả trở về cung diện Sương Mù.
Thế cũng tốt, ít ra thì bây giờ Loki cũng sẽ không cảm thấy cô đơn.
Lại nhớ tới bộ dạng đáng thương khi bị người ta bắt nạt hồi bé của Loki, nàng đâu chỉ có một lần lo buồn về tương lai của hắn…
Đang nghĩ tới đây, đột nhiên nàng lại nghe thấy có người nhắc đến tên mình.
Là Loki.
“Thật ra nữ thần Aesir tiêu chuẩn nhất trong mắt ta, chính là người như Thần hậu bệ hạ vậy.”
Frigg sững người, cảm giác lạnh run bắt đầu chạy từ gót chân lên tới tận đỉnh đầu.
“Mỹ lệ cao quý, ôn nhu hiền thục, bao dung đúng mực…”, Loki nói, rất kiên định, lại ngập tràn tôn kính, “Trong mắt ta, nàng là người xinh đẹp nhất, xinh đẹp hơn tất cả phụ nữ trên thế gian này”.
Hắn cố ý. Chắc chắn hắn cố ý nói thế!
Gần như ngay lập tức bị trăm nghìn ánh mắt sắc như dao chém nát, Frigg nuốt nước bọt, sau đó từ từ quay người lại.
“Điều đó là đương nhiên, ta là chị của Loki, đã chăm sóc cậu ấy từ khi còn bé tới lúc trưởng thành. Loki đương nhiên phải kính trọng ta rồi, chắc cũng gần như kính trọng mẹ của mình thôi.”
Nàng mất bao công sức, vất vả lắm mới khiến ánh mắt các nữ thần dịu đi một chút, ai dè Loki lại bổ sung thêm: “Vẫn có một điểm khác biệt … Ít nhất ta cũng sẽ không tưởng tượng ra cảnh mẹ mình lõa thể”.
Frigg lại bị “hành hung” bằng vô số ánh mắt sắc nhọn như dao.
Nàng có chút xấu hổ, nhưng giận giữ còn nhiều hơn: “Loki, ta đã nói rất nhiều lần rồi, em không còn là trẻ con nữa, đừng có nói mấy câu đùa cợt vừa vô lễ vừa ấu trĩ ấy như thế nữa!”.
Nhìn bóng lưng Frigg dứt khoát bỏ đi, Loki bắt đầu luống cuống, lập tức đuổi theo nàng.
Hắn túm được tay nàng ngay bên bờ suối Urd: “Xin lỗi, em hoàn toàn không có ý xúc phạm chị đâu.”
Nàng quay người lại, hờ hững nhìn hắn: “Ta không biết việc ly hôn với Angrboda khiến em đau khổ thế nào, nhưng từ hôm qua tới giờ, em đã làm không biết bao nhiêu trò cười khiến ta không thể chịu đựng được, chắc hẳn bản thân em cũng không nhớ rõ”.
“Chuyện với Angrboda… không khiến em đau khổ chút nào.”
“Thế sao giờ em lại biến thành bộ dạng này?”
Loki cúi đầu, từ từ buông lỏng tay: “Em không thấy mình có chỗ nào sai, đàn ông đều thế cả thôi”.
“Được rồi, đã nói thế thì chắc em cũng không định nhận người chị này nữa rồi. Thế nhưng ít nhất em vẫn là em trai của Odin, đúng không? Em không thể tôn trọng vợ của anh trai mình một chút à?”
Ánh nắng buổi sớm mai không hề chói chang, nhưng lại khiến người ta uể oải vô cùng. Loki nheo mắt nhìn về phía dòng suối trong veo như ngọc, vẻ mặt rất phức tạp, không đáp lại lời Frigg.
“Em có nghe ta nói không?”
Loki vẫn lặng im.
“Ta khổng hiểu em đang giận cái gì. Người làm sai ban nãy không phải là em sao?”
Loki vẫn không đáp lại.
“Loki, ta không biết có phải mình đã làm chuyện gì khiến em ghét bỏ hay không? Vì sao lần này tới Asgard thái độ của em lại thay đổi một trời một vực như thế? Ta biết chắc chắn có hiểu lầm gì đó, nếu em không nói cho ta biết, mà cứ thế này…”
“Ta yêu em!”
“Cái gì?”
Loki quay đầu lại, nhìn nàng: “Ta yêu em”.
Lần đầu tiên trong đời, Frigg chăm chú nhìn Loki như thế, cứ như người trước mắt đã chẳng còn là cậu em trai nàng quen biết nữa.
“Em đang nói lung tung gì thế?”
“Cùng ta rời khỏi Asgard được không? Ta muốn cưới em làm vợ.”
“Loki, từ từ”, nàng lắc đầu liên tục, cố gắng sắp xếp lại mớ suy nghĩ hỗn loạn trong đầu: “Em không nhận lầm người đây chứ?”
“Từ rất lâu, rất lâu về trước, ta đã không còn coi em là chị của ta nữa rồi.”
Frigg lặng im trong chốc lát, sau đó nàng đột nhiên ngẩng đầu lên: “Không được, ta còn có chút chuyện cần làm, phải tới tế đàn trước… Sáng sớm ngày mai ta sẽ lại tới tìm em”.
Nàng không nhìn hắn thêm một lần nào nữa, vội vã rời đi.
Suốt cả ngày trời nàng không tập trung được vào bất cứ chuyện gì.
Tuy nhiên danh nghĩa là chị gái và em trai, thế nhưng tuổi nàng có thể làm cô, thậm chí là làm mẹ Loki ấy chứ. Chuyện quan trọng hơn là, nàng là người nhìn hắn lớn lên từ lúc còn là một thằng bé, làm sao nàng có thể nảy sinh thứ tình cảm đó với hắn được cơ chứ…
Nói thế nào thì nói, việc này tuyệt đối không được để Odin biết, nếu không, chuyện sẽ không chỉ đơn giản là tỏ tình và từ chối nữa…
Chiều tối, Frigg trở về cung điện Sương Mù, trong lòng cân nhắc xem nên làm thế nào để xử lý chuyện này trong im lặng, thế nhưng vừa bước tới bên cửa sổ, nàng đã nhìn thấy Loki đang đứng dưới ban công.
Đột nhiên, đứa em trai Hỏa thần mà nàng đã dõi theo từ tấm bé đột nhiên trở nên cực kỳ xa lạ,
Mái tóc bồng bềnh lộng lẫy như cánh hoa hồng, làn da trắng nõn không tỳ vết khiến bất kể nữ nhân nào cũng phải đố kỵ không thôi, còn cả sống mũi cao và thẳng - bộ phận bắt mắt nhất trên gương mặt hoàn mỹ… Từ lúc còn là đứa trẻ, hắn đã vô cùng đáng yêu, lúc này hắn không thấy nàng, gương mặt hơi nghiêng, rõ ràng phảng phất bóng dáng của đứa trẻ năm xưa.
Thế nhưng đúng lúc này, hắn ngẩng đầu lên.
Trong giây phút đó, khi ánh mắt nàng chạm phải gương mặt hắn, trí óc nàng như bị phủ một màu trắng xóa. Nói có chút khoa trương thì giống như một thằng bé con nhìn thấy một người phụ nữ đang lõa thể.
Lần đầu tiên nàng để ý, thì ra Loki lại có thể khiến người ta… kinh sợ đến nhường này.
Lời hắn nói đột nhiên kéo nàng về hiện thực:
“Em chưa ngủ sao?”
Nàng chột dạ, vội vã quay đầu xem xét sau lưng và bốn phía xung quanh, sau đó lắc đầu: “Tối thế này em còn đứng đó làm gì, mau về ngủ đi”.
“Không ngủ được. Ta muốn gặp em.”
Hắn ngửa đầu lên, dưới ánh trăng, làn da kia lại càng trắng trẻo. Ánh sáng bạc dịu dàng chiếu vào mắt hắn, khiến đôi mắt ấy đột nhiên trong veo đến lạ thường, tựa như một đứa bé thơ.
Nàng đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan thì đột nhiên cánh cửa bị ai đẩy ra. Frigg theo phản xạ kéo kín rèm cửa sổ lại, quay người lại thì nhìn thấy Odin. Ngài bước tới, nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng nàng, dùng sống mũi cao thẳng của mình khẽ cọ sống mũi Frigg, thì thầm gọi tên nàng.
Ánh sáng bên trong cung điện vẫn chiếu hắt lên tấm rèm cửa. Loki đứng phía dưới, lờ mờ nhìn thấy bóng người con gái đang ngả dần vào lòng người con trai, con ngươi của hắn lập tức co lại đầy tức giận.
Frigg tỉnh dậy lúc trời vừa hừng sáng. Odin vẫn còn đang ngủ say, gương mặt nằm nghiêng trên gối càng hiện rõ những đường cong hoàn mỹ mà sắc nét. Khi Frigg len lén rời giường, Odin khẽ nhíu mày, nắm chặt tay nàng. Frigg phải thì thầm: “Em xuống giường một chút thôi”, ngài mới chịu buông tay nàng ra.
Bước tới bên cửa sổ, vừa cân nhắc xem nên trả lời Loki thế nào vừa kéo rèm cửa ra. Thế nhưng khi rèm cửa mới tách ra một khe hở nhỏ, nàng đã giật mình đến độ lập tức kéo rèm lại.
…
Loki vẫn đang ngồi dưới gốc cây.
Nhất thời tâm tình nàng phức tạp đến khó nói nên lời. Nàng mặc quần áo chỉnh tề, vội vàng đi xuống.
Loki ôm chặt hai tay, bởi vì trời đêm quá lạnh, bờ môi hắn đã trở nên tím tái.
Trong giây phút đó, nàng như thấy đứa trẻ năm xưa cuộn người trong góc tối, bị đám trẻ xung quanh cô lập. Thế nhưng, cho Loki quá nhiều yêu mến và thương xót sẽ chỉ càng khiến hắn hiểu lầm mà thôi.
“Loki, em vẫn chưa hoàn toàn chín chắn, sẽ có lúc nhầm lẫn giữa ham muốn độc chiếm và tình yêu”, nàng ngồi xuống, chậm rãi mà cẩn thận khuyên bảo hắn: “Em đâu có yêu chị. Chẳng qua thấy chị mình ở bên cạnh người đàn ông khác, nên em có chút cô đơn trống trải mà thôi”.
“Ta tự biết trong đầu mình đang nghĩ gì, không cần em đến dạy dỗ ta”, Loki cúi đầu, ánh mắt khuất sau mớ tóc mái hơi xoăn.
“Được rồi. Vậy thì nói cảm giác của chị vậy… Chị yêu Odin.”
Sau khi nói câu này, nàng thấy ngón tay Loki khẽ run lên, nàng dừng lại trong chốc lát, lại hạ quyết tâm phải nói mọi chuyện cho rõ ràng: “Từ giờ trở đi, chị sẽ quên những chuyện xảy ra hôm qua. Nếu như em đồng ý, chúng ta vẫn có thể tốt đẹp như xưa”.
Loki không đáp lời.
Hơn mười phút sau, Frigg trở lại cung điện Sương Mù. Loki vẫn ngồi yên nơi đó, cơ thể khẽ động đậy, nhưng gương mặt vùi sâu vào hai đầu gối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.