Chương 39: Bóng Ma (15)
Rainy
15/05/2024
Trước lúc Lăng Hồng đến công ty của Thẩm Trí, Lục Á Tinh đã đi trước một bước. Hắn đã xin gặp riêng ông ta để nói chuyện quan trọng. Dù bình thường không tiếp xúc nhiều với nhau, song Lục Á Tinh vẫn là nhân viên cốt cán của công ty nên Thẩm Trí không từ chối gặp mặt.
“Cậu đã phát hiện chuyện gì quan trọng sao? Không thể đợi viết báo cáo nộp lên được à?” Thẩm Trí hỏi.
“Nếu là chuyện công ty thì mọi thứ đều ổn, tôi muốn nói với sếp về một vấn đề khác.” Lục Á Tinh đáp.
Ông ta tò mò không biết ngoài chuyện công việc giữa hai người họ còn vấn đề gì có thể nói với nhau. Lục Á Tinh nhanh chóng nói thêm “Đó là chuyện về những người nhà họ Thẩm đã chết gần đây. Sếp có thấy cái chết của họ không bình thường không?”
Thẩm Trí suy nghĩ thật kĩ và trả lời “Đúng là trông họ không giống kiểu người sẽ tự sát, cả việc Thẩm Tài dám giết Thẩm Lực cũng không giống với tính cách hèn nhát của em ấy. Nhưng con người mà, đâu ai có thể hiểu họ hơn chính bản thân họ. Có điều tất cả đều hành động kì lạ thì quả thật rất khả nghi.”
“Tôi nghĩ là việc này chỉ có thể giải thích bằng việc bị ma ám.” Lục Á Tinh nói.
“Vậy là cậu nghĩ giống chị dâu tôi rồi. Chị ấy có mời tới một bà đồng, nhưng sau khi bà ấy trừ ma xong thì mọi chuyện vẫn tiếp diễn, tôi cho rằng bà ta chỉ lừa đảo thôi.”
“Phải, bà ta là kẻ lừa đảo, nhưng không phải kiểu đó. Tôi cho rằng chính Lý Mộng Hàm đã thuê bà ta để hại người nhà họ Thẩm.”
Thẩm Trí giật mình khi nghe suy đoán này, ông ta lắc đầu “Không thể nào, cứ cho là chị ấy muốn chiếm tài sản đi nữa thì tại sao phải giết anh Thẩm Lực chứ? Không có anh ấy thì chị ấy cũng đâu thể được nhận thừa kế.”
“Sếp không để ý rồi. Có phải Thẩm Lực là người duy nhất tự sát bất thành không, đó chỉ là trò dàn dựng thôi.” Lục Á Tinh đáp “Chỉ cần bỏ tiền ra thì muốn bày trò gì chẳng được. Còn lần này, Thẩm Lực không hề tự sát mà là bị Thẩm Tài đầu độc, đó là chuyện ngoài ý muốn, có lẽ Lý Mộng Hàm cũng nghĩ giống sếp, Thẩm Tài còn lâu mới dám gây ra chuyện như vậy.”
“Thế thì sau khi anh Thẩm Lực chết, tại sao Lý Mộng Hàm vẫn còn tiếp tục giết Thẩm Tài? Không phải cứ để em ấy bị bắt là được sao?”
“Chuyện đó thì có thể là do bà ấy muốn trả thù theo cách của mình.”
“Cứ cho là thế, nhưng giờ chúng ta cũng đâu làm gì được, chẳng lẽ lại báo cảnh sát rằng chị ấy dùng tà thuật hại người.”
“Tất nhiên là chúng ta không làm thế, tôi chỉ mong sếp hãy cẩn trọng.” Lục Á Tinh ra vẻ nghiêm trọng “Tuy không còn nhận được thừa kế nữa, nhưng Lý Mộng Hàm có thể sẽ ăn không được, phá cho hôi. Sếp vẫn đang nằm trong vùng nguy hiểm.”
“Làm sao cậu có thể khằng định điều đó?” Thẩm Trí cảm thấy căng thẳng.
“Gần đây Lăng Hồng đang bị bỏ bùa.”
“Cái gì?” Thẩm Trí đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác.
“Nếu cô ấy tới và nói với sếp bất kì điều gì kì lạ thì đừng tin. Có lẽ sau đó họ còn tìm cách theo dõi sếp nữa, lúc đó sếp hãy tìm cách cắt đuôi họ và tới gặp tôi.” Lục Á Tinh nói.
Sau đó đúng là Lăng Hồng đã đến tìm ông ta. Thẩm Trí không biết lời của ai nói mới là thật. Ông ta cho người do thám trước cửa công ty, phát hiện đúng là Lăng Hồng đang cùng một cô gái mặc áo khoác thỏ đứng theo dõi trước công ty.
Thẩm Trí nghĩ không nên để bọn họ bám đuôi, bây giờ đi gặp Lục Á Tinh vẫn là ý kiến hay hơn. Cho dù ông ta có bị hồn ma ám lấy thì khi nghe thấy tiếng nói trong đầu vẫn kịp thay đổi quyết định.
Công ty có một cửa sau hầu như không ai sử dụng, Thẩm Trí liền theo đó để ra khỏi công ty. Ông đón một chiếc taxi để tới nhà Lục Á Tinh, tự tin là không ai đi theo mình.
Chẳng bao lâu sau ông ta đã có mặt ở trước tòa chung cư của Lục Á Tinh, ông bước vào thang máy để lên phòng hắn.
“Sếp đến đây có nghĩa là Lăng Hồng đã nói gì với sếp đúng chứ?” Lục Á Tinh hỏi.
“Đúng vậy, cô ấy nói rằng cậu mới là kẻ đã ra tay với anh em tôi.” Thẩm Trí nhìn vào mắt Lục Á Tinh đánh giá.
“Sếp đừng trách cô ấy, là do tà thuật đã làm đầu óc cô ấy mụ mị.” Hắn đáp, không chút dao động.
Thẩm Trí bị vẻ tự tin đó đánh lừa, ông ta cùng hắn bước vào phòng khách để nói chuyện. “Vậy chúng ta nên đối phó thế nào đây?”
“Tôi nghĩ chuyện này phải xử lý theo luật giang hồ thôi. Không thể sử dụng pháp luật một cách đường đường chính chính được.” Lục Á Tinh vừa nói vừa bước tới chiếc hộp đặt trên nóc tủ. Đó chính là “lời gọi từ cõi chết”.
Thẩm Trí thấy Lục Á Tinh có hành động kì lạ nhưng chưa kịp phản ứng trước điều đó. Một cách dứt khoát, Lục Á Tinh lấy “lời gọi từ cõi chết” xuống và mở nắp hộp, hồn ma liền nhập vào đầu của Thẩm Trí.
“Cậu đã phát hiện chuyện gì quan trọng sao? Không thể đợi viết báo cáo nộp lên được à?” Thẩm Trí hỏi.
“Nếu là chuyện công ty thì mọi thứ đều ổn, tôi muốn nói với sếp về một vấn đề khác.” Lục Á Tinh đáp.
Ông ta tò mò không biết ngoài chuyện công việc giữa hai người họ còn vấn đề gì có thể nói với nhau. Lục Á Tinh nhanh chóng nói thêm “Đó là chuyện về những người nhà họ Thẩm đã chết gần đây. Sếp có thấy cái chết của họ không bình thường không?”
Thẩm Trí suy nghĩ thật kĩ và trả lời “Đúng là trông họ không giống kiểu người sẽ tự sát, cả việc Thẩm Tài dám giết Thẩm Lực cũng không giống với tính cách hèn nhát của em ấy. Nhưng con người mà, đâu ai có thể hiểu họ hơn chính bản thân họ. Có điều tất cả đều hành động kì lạ thì quả thật rất khả nghi.”
“Tôi nghĩ là việc này chỉ có thể giải thích bằng việc bị ma ám.” Lục Á Tinh nói.
“Vậy là cậu nghĩ giống chị dâu tôi rồi. Chị ấy có mời tới một bà đồng, nhưng sau khi bà ấy trừ ma xong thì mọi chuyện vẫn tiếp diễn, tôi cho rằng bà ta chỉ lừa đảo thôi.”
“Phải, bà ta là kẻ lừa đảo, nhưng không phải kiểu đó. Tôi cho rằng chính Lý Mộng Hàm đã thuê bà ta để hại người nhà họ Thẩm.”
Thẩm Trí giật mình khi nghe suy đoán này, ông ta lắc đầu “Không thể nào, cứ cho là chị ấy muốn chiếm tài sản đi nữa thì tại sao phải giết anh Thẩm Lực chứ? Không có anh ấy thì chị ấy cũng đâu thể được nhận thừa kế.”
“Sếp không để ý rồi. Có phải Thẩm Lực là người duy nhất tự sát bất thành không, đó chỉ là trò dàn dựng thôi.” Lục Á Tinh đáp “Chỉ cần bỏ tiền ra thì muốn bày trò gì chẳng được. Còn lần này, Thẩm Lực không hề tự sát mà là bị Thẩm Tài đầu độc, đó là chuyện ngoài ý muốn, có lẽ Lý Mộng Hàm cũng nghĩ giống sếp, Thẩm Tài còn lâu mới dám gây ra chuyện như vậy.”
“Thế thì sau khi anh Thẩm Lực chết, tại sao Lý Mộng Hàm vẫn còn tiếp tục giết Thẩm Tài? Không phải cứ để em ấy bị bắt là được sao?”
“Chuyện đó thì có thể là do bà ấy muốn trả thù theo cách của mình.”
“Cứ cho là thế, nhưng giờ chúng ta cũng đâu làm gì được, chẳng lẽ lại báo cảnh sát rằng chị ấy dùng tà thuật hại người.”
“Tất nhiên là chúng ta không làm thế, tôi chỉ mong sếp hãy cẩn trọng.” Lục Á Tinh ra vẻ nghiêm trọng “Tuy không còn nhận được thừa kế nữa, nhưng Lý Mộng Hàm có thể sẽ ăn không được, phá cho hôi. Sếp vẫn đang nằm trong vùng nguy hiểm.”
“Làm sao cậu có thể khằng định điều đó?” Thẩm Trí cảm thấy căng thẳng.
“Gần đây Lăng Hồng đang bị bỏ bùa.”
“Cái gì?” Thẩm Trí đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác.
“Nếu cô ấy tới và nói với sếp bất kì điều gì kì lạ thì đừng tin. Có lẽ sau đó họ còn tìm cách theo dõi sếp nữa, lúc đó sếp hãy tìm cách cắt đuôi họ và tới gặp tôi.” Lục Á Tinh nói.
Sau đó đúng là Lăng Hồng đã đến tìm ông ta. Thẩm Trí không biết lời của ai nói mới là thật. Ông ta cho người do thám trước cửa công ty, phát hiện đúng là Lăng Hồng đang cùng một cô gái mặc áo khoác thỏ đứng theo dõi trước công ty.
Thẩm Trí nghĩ không nên để bọn họ bám đuôi, bây giờ đi gặp Lục Á Tinh vẫn là ý kiến hay hơn. Cho dù ông ta có bị hồn ma ám lấy thì khi nghe thấy tiếng nói trong đầu vẫn kịp thay đổi quyết định.
Công ty có một cửa sau hầu như không ai sử dụng, Thẩm Trí liền theo đó để ra khỏi công ty. Ông đón một chiếc taxi để tới nhà Lục Á Tinh, tự tin là không ai đi theo mình.
Chẳng bao lâu sau ông ta đã có mặt ở trước tòa chung cư của Lục Á Tinh, ông bước vào thang máy để lên phòng hắn.
“Sếp đến đây có nghĩa là Lăng Hồng đã nói gì với sếp đúng chứ?” Lục Á Tinh hỏi.
“Đúng vậy, cô ấy nói rằng cậu mới là kẻ đã ra tay với anh em tôi.” Thẩm Trí nhìn vào mắt Lục Á Tinh đánh giá.
“Sếp đừng trách cô ấy, là do tà thuật đã làm đầu óc cô ấy mụ mị.” Hắn đáp, không chút dao động.
Thẩm Trí bị vẻ tự tin đó đánh lừa, ông ta cùng hắn bước vào phòng khách để nói chuyện. “Vậy chúng ta nên đối phó thế nào đây?”
“Tôi nghĩ chuyện này phải xử lý theo luật giang hồ thôi. Không thể sử dụng pháp luật một cách đường đường chính chính được.” Lục Á Tinh vừa nói vừa bước tới chiếc hộp đặt trên nóc tủ. Đó chính là “lời gọi từ cõi chết”.
Thẩm Trí thấy Lục Á Tinh có hành động kì lạ nhưng chưa kịp phản ứng trước điều đó. Một cách dứt khoát, Lục Á Tinh lấy “lời gọi từ cõi chết” xuống và mở nắp hộp, hồn ma liền nhập vào đầu của Thẩm Trí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.