Chương 58: Mộc Kim Giáp
Khánh Dy
16/10/2024
Sau khi nghe toàn bộ câu chuyện Nguyệt đã kể Thủy Long tức giận nói: “Nếu như thật sự mày tiếp cận băng nhóm của bọn tao để lợi dụng bọn tao, vậy thì ngày hôm nay tao sẽ chấm dứt cái suy nghĩ ngu ngốc đó của mày”.
Nguyệt cười nói: “Vậy à, vậy mày định làm gì súng của mày hết đạn rồi thì làm gì được chứ?”.
Thủy Long: “Mày tưởng tao chỉ biết dùng súng à”.
Ngay lập tức Thủy Long lao đến tung đấm vào mặt của Nguyệt, nhanh chóng Nguyệt hắn liền né cú đấm đó.
Nguyệt hắn liền lấy một cây kim trong người ra đâm lén Thủy Long, nhưng ngay lập tức liền bị bắt lấy bàn tay.
Thủy Long nhanh chóng xoay người và quật Nguyệt xuống đất, sau đó hắn dùng chân đạp lên mặt của Nguyệt.
Nguyệt nhanh chóng dùng tay đỡ và lăn qua một bên để né các đòn đạp của Thủy Long.
Thủy Long liền cười và nói: “Ha…ha…ha, mày chỉ có nhiêu đây mà đòi đối đầu với tao à Nguyệt, có quá sức với mày không đó”.
Ngay lập tức Thủy Long liền lao tới tấn công tiếp, hắn dùng một đấm, đấm thật mạnh vào vùng bụng của Nguyệt.
Nhưng lần này khác với lần trước, sau khi đấm xong Thủy Long liền trừng mắt tỏ vẻ ngạc nhiên, sau đó la lên và lui về phía sau nói: “Trong bụng mày để thứ gì trong đó mà tại sao tao đấm vào lại đau như vậy hả?”.
Nguyệt cười lớn nói: “Ha…ha…ha, bởi vậy cho nên người ta mới nói đừng nên cười người khác khi chưa biết người đó có những gì trong tay mà”.
Nói xong Nguyệt liền vén áo hắn lên thì để lộ ra hắn đang mặc bộ giáp bằng gỗ được hắn tự chế tạo, ngoài ra trên đó được gắn thêm rất nhiều cây kim nhỏ.
Nguyệt: “Mày thấy gì không đây là một trong những tuyệt kỹ của sư phụ tao đã sáng tạo ra đó, nó được gọi là mộc kim giáp”.
Thủy Long khi này đau đớn nói: “Mày đang nói nhảm gì vậy hả, đồ hèn”.
Nguyệt: “Miễn sao tao hoàn thành được việc tao muốn làm, thì thủ đoạn nào tao cũng dùng được, đó chính là cách thức tao làm việc đó”.
“Nãy giờ mày chủ động tấn công tao nhiều rồi, giờ đến lượt tao trả lễ nhé”.
Nguyệt hắn nhanh chóng lấy trong túi ra hai chiếc găng tay được thiết kế đặc biệt và mỗi chiếc găng tay đều được gắn thêm gai nhọn trên đó.
Hắn nhanh chóng lao đến tấn công Thủy Long, Thủy Long nhanh chóng né được và một lần nữa bắt lấy tay của Nguyệt và vật xuống đất.
Nhưng lần này lại không thành công bỗng nhiên cơ thể sức lực của hắn dần dần suy yếu đi, nhân cơ hội đó Nguyệt liền dùng một đấm đấm vào mặt khiến Thủy Long lăn ra đất.
Phần gai của chiếc găng tay đã đâm xuyên vào má của Thủy Long khiến hắn nằm trên đất la đau đớn nói: “A…a…a, trong mấy cái gai đó của mày là gì mà tại sao lại khiến tao không còn sức lực nào vậy?”.
Nguyệt: “Tao chỉ đổ một ít thuốc ngủ ở trên đó mà thôi, một khi bị chúng đâm trúng thì số thuốc ngủ đó sẽ dần dần xâm lấn vào trong máu của mày khiến mày dần dần buồn ngủ và không còn sức nữa”.
Thủy Long: “Thằng bỉ ổi để anh em tao biết chuyện này nhất định họ sẽ lột da mày ra”.
Nguyệt: “Đừng lo tao sẽ tiễn bọn nó xuống dưới gặp mày trước khi bọn nó nhận ra được mọi việc”.
Nguyệt liền bước từ từ đến và đấm một đấm thật mạnh vào tim của Thủy Long khiến hắn chết ngay tức khắc.
Nguyệt sau khi giết xong Thủy Long hắn liền lấy điện thoại trong túi ra chụp hình và gửi cho một người.
Quay lại thành phố khi này cảnh sát trên Tổng cục cảnh sát đã thâm nhập vào trong thành phố Tội Ác.
Khi này Trực một cảnh sát cấp cao trẻ cũng xuất hiện ở thành phố, đi xung quanh và anh thấy xung quanh thành phố toàn xác chết của cuộc ẩu đả.
Trực sau khi xung quanh xem xét tình hình thì bỗng nhiên liền nghe âm thanh lạ và đi tìm kiếm.
Sau đó anh phát hiện ra Dũng và Hắc Long đang đánh nhau, nhanh chóng Trực liền đi ra từ từ và nói: “Nè hai anh kia dừng tay lại được rồi đó”.
Sau khi nghe Trực nói xong hai người bọn chúng liền dừng tay lại và quay qua nói: “Mày là thằng nào?”.
Trực: “Tôi không biết hai người ở băng nào nhưng mà gây sự làm tổn hại đến thân thể của người khác tôi nhất định sẽ bắt các người”.
Dũng: “Thì ra mày là cảnh sát à?”.
Hắc Long liền ngạc nhiên nói: “Không lý nào tao nghe nói thành phố này làm gì còn cảnh sát”.
Dũng liền cười nói: “Xem ra tổng cục cảnh sát đã hành động và muốn đòi lại thành phố này rồi”.
Hắc Long: “Vậy xem ra tên cảnh sát này có mặt ở đây là để bắt chúng ta à?”.
Dũng: “Có một tên thì chắc chắn sẽ có nhiều tên trong thành phố nữa, nếu muốn sống tao và mày cần phải hợp sức giải quyết thằng này rồi chuồng thôi”.
Hắc Long: “Mặc dù không thích hợp tác với kẻ thù lắm nhưng mà trong tình hình này thì phải như vậy thôi!”.
Trực liền cười nói: “Vậy là xem ra tôi nói chuyện với các người không được rồi, thôi thì trong lúc đợi người đến, thì tôi sẽ ở đây vận động tay chân với các người một chút vậy”.
Nguyệt cười nói: “Vậy à, vậy mày định làm gì súng của mày hết đạn rồi thì làm gì được chứ?”.
Thủy Long: “Mày tưởng tao chỉ biết dùng súng à”.
Ngay lập tức Thủy Long lao đến tung đấm vào mặt của Nguyệt, nhanh chóng Nguyệt hắn liền né cú đấm đó.
Nguyệt hắn liền lấy một cây kim trong người ra đâm lén Thủy Long, nhưng ngay lập tức liền bị bắt lấy bàn tay.
Thủy Long nhanh chóng xoay người và quật Nguyệt xuống đất, sau đó hắn dùng chân đạp lên mặt của Nguyệt.
Nguyệt nhanh chóng dùng tay đỡ và lăn qua một bên để né các đòn đạp của Thủy Long.
Thủy Long liền cười và nói: “Ha…ha…ha, mày chỉ có nhiêu đây mà đòi đối đầu với tao à Nguyệt, có quá sức với mày không đó”.
Ngay lập tức Thủy Long liền lao tới tấn công tiếp, hắn dùng một đấm, đấm thật mạnh vào vùng bụng của Nguyệt.
Nhưng lần này khác với lần trước, sau khi đấm xong Thủy Long liền trừng mắt tỏ vẻ ngạc nhiên, sau đó la lên và lui về phía sau nói: “Trong bụng mày để thứ gì trong đó mà tại sao tao đấm vào lại đau như vậy hả?”.
Nguyệt cười lớn nói: “Ha…ha…ha, bởi vậy cho nên người ta mới nói đừng nên cười người khác khi chưa biết người đó có những gì trong tay mà”.
Nói xong Nguyệt liền vén áo hắn lên thì để lộ ra hắn đang mặc bộ giáp bằng gỗ được hắn tự chế tạo, ngoài ra trên đó được gắn thêm rất nhiều cây kim nhỏ.
Nguyệt: “Mày thấy gì không đây là một trong những tuyệt kỹ của sư phụ tao đã sáng tạo ra đó, nó được gọi là mộc kim giáp”.
Thủy Long khi này đau đớn nói: “Mày đang nói nhảm gì vậy hả, đồ hèn”.
Nguyệt: “Miễn sao tao hoàn thành được việc tao muốn làm, thì thủ đoạn nào tao cũng dùng được, đó chính là cách thức tao làm việc đó”.
“Nãy giờ mày chủ động tấn công tao nhiều rồi, giờ đến lượt tao trả lễ nhé”.
Nguyệt hắn nhanh chóng lấy trong túi ra hai chiếc găng tay được thiết kế đặc biệt và mỗi chiếc găng tay đều được gắn thêm gai nhọn trên đó.
Hắn nhanh chóng lao đến tấn công Thủy Long, Thủy Long nhanh chóng né được và một lần nữa bắt lấy tay của Nguyệt và vật xuống đất.
Nhưng lần này lại không thành công bỗng nhiên cơ thể sức lực của hắn dần dần suy yếu đi, nhân cơ hội đó Nguyệt liền dùng một đấm đấm vào mặt khiến Thủy Long lăn ra đất.
Phần gai của chiếc găng tay đã đâm xuyên vào má của Thủy Long khiến hắn nằm trên đất la đau đớn nói: “A…a…a, trong mấy cái gai đó của mày là gì mà tại sao lại khiến tao không còn sức lực nào vậy?”.
Nguyệt: “Tao chỉ đổ một ít thuốc ngủ ở trên đó mà thôi, một khi bị chúng đâm trúng thì số thuốc ngủ đó sẽ dần dần xâm lấn vào trong máu của mày khiến mày dần dần buồn ngủ và không còn sức nữa”.
Thủy Long: “Thằng bỉ ổi để anh em tao biết chuyện này nhất định họ sẽ lột da mày ra”.
Nguyệt: “Đừng lo tao sẽ tiễn bọn nó xuống dưới gặp mày trước khi bọn nó nhận ra được mọi việc”.
Nguyệt liền bước từ từ đến và đấm một đấm thật mạnh vào tim của Thủy Long khiến hắn chết ngay tức khắc.
Nguyệt sau khi giết xong Thủy Long hắn liền lấy điện thoại trong túi ra chụp hình và gửi cho một người.
Quay lại thành phố khi này cảnh sát trên Tổng cục cảnh sát đã thâm nhập vào trong thành phố Tội Ác.
Khi này Trực một cảnh sát cấp cao trẻ cũng xuất hiện ở thành phố, đi xung quanh và anh thấy xung quanh thành phố toàn xác chết của cuộc ẩu đả.
Trực sau khi xung quanh xem xét tình hình thì bỗng nhiên liền nghe âm thanh lạ và đi tìm kiếm.
Sau đó anh phát hiện ra Dũng và Hắc Long đang đánh nhau, nhanh chóng Trực liền đi ra từ từ và nói: “Nè hai anh kia dừng tay lại được rồi đó”.
Sau khi nghe Trực nói xong hai người bọn chúng liền dừng tay lại và quay qua nói: “Mày là thằng nào?”.
Trực: “Tôi không biết hai người ở băng nào nhưng mà gây sự làm tổn hại đến thân thể của người khác tôi nhất định sẽ bắt các người”.
Dũng: “Thì ra mày là cảnh sát à?”.
Hắc Long liền ngạc nhiên nói: “Không lý nào tao nghe nói thành phố này làm gì còn cảnh sát”.
Dũng liền cười nói: “Xem ra tổng cục cảnh sát đã hành động và muốn đòi lại thành phố này rồi”.
Hắc Long: “Vậy xem ra tên cảnh sát này có mặt ở đây là để bắt chúng ta à?”.
Dũng: “Có một tên thì chắc chắn sẽ có nhiều tên trong thành phố nữa, nếu muốn sống tao và mày cần phải hợp sức giải quyết thằng này rồi chuồng thôi”.
Hắc Long: “Mặc dù không thích hợp tác với kẻ thù lắm nhưng mà trong tình hình này thì phải như vậy thôi!”.
Trực liền cười nói: “Vậy là xem ra tôi nói chuyện với các người không được rồi, thôi thì trong lúc đợi người đến, thì tôi sẽ ở đây vận động tay chân với các người một chút vậy”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.