Chương 17: Ngọn Lửa Phục Hận
Khánh Dy
26/04/2024
Sau khi nghe cuộc điện thoại của đàn em thì cuối cùng hắn cũng đến nơi được gửi địa chỉ.
Nơi đó là một bãi đất trống và 4 tên đàn em của hắn thì đang bị trói ở giữa khu đất đó, lúc đó hắn liền nhanh chóng không nghĩ ngợi nhiều mà xông thẳng vào trong cởi trói cho chúng nói: “Nè tụi bây ổn chứ?”.
Một tên đàn em trong đó liền nói: “Tự nhiên anh chạy vào đây làm gì chứ! Đây là cái bẫy đó”.
Ngay lập tức có nhiều giọng cười vang lên, từng bóng người một đã bước ra lần lượt là: Nguyệt, Phụng và Long.
Đầu Lửa ngạc nhiên nói: “Thì ra tụi bây đã bày đầu chuyện này à! Khi xưa tụi tao tha cho tụi bây một mạng vậy mà nay còn dám xuất hiện à?”.
Phụng liền cười to nói: “Ha…ha…ha tao mà cũng cần thứ như mày tha mạng cho à! Tao không cần, hôm nay tao xuất hiện ở đây chỉ để lấy mạng của mày mà thôi”.
Đầu Lửa cũng cười và nói: “Lấy mạng tao à không có dễ như vậy đâu, tụi bây dám lợi dụng lòng tốt của con bồ tao để bẫy tao à! Tụi bây sai lầm rồi”.
Phụng liền cười lớn nói tiếp: “Ha…ha…ha đến bây giờ mà mày vẫn cứ tưởng con nhỏ đó là con bồ của mày à!”.
Sau đó người cuối cùng cũng xuất hiện và đó là Phượng em gái của Phụng nói: “Anh ngu thật đó đến bây giờ bị tôi lừa mà cũng không biết”.
Đầu Lửa liền bất ngờ nói: “Thì ra em và bọn chúng cùng một bọn bắt tay nhau để hãm hại anh à? Bấy lâu nay anh luôn đối với em rất tốt tại sao chứ?”.
Phượng liền nói: “Anh muốn biết tại sao chứ gì! Bởi vì tôi là em gái của chị ấy và hai đứa nhóc anh giết là cháu của tôi thì anh nghĩ tôi làm như vậy đúng hay sai!”.
Đầu Lửa cười to nói: “Thì ra bấy lâu nay em tiếp cận tôi là vì muốn trả thù à! Nhưng mà tôi nghĩ em chọn sai đối tượng rồi đó”.
Một tên đàn em của Đầu Lửa liền nói nhỏ: “Đại ca bây giờ bốn người bọn em xông lên mở đường cho anh, anh nhanh chóng ra khỏi chỗ này nha xung quanh đây toàn xăng, không nhanh ra sớm thì chết cả lũ”.
Nói xong thì bốn tên bọn chúng mỗi người chạy một hướng về nhóm của Phụng để ngăn chặn không cho họ đốt lửa.
Lập tức cả nhóm của Phụng mỗi người đứng một góc, cầm lên cho mình một chai nước kỳ lạ rồi uống chúng ngậm trong miệng, họ liền mỗi người dùng một chiếc bật lửa sau đó thổi nước từ trong miệng ra, khiến lửa bắn lên người bốn tên kia.
Bốn tên đó cuối cùng mặt của chúng liền bị cháy bỏng và mỗi tên đều nằm ra đất ôm mặt kêu: “Nóng nóng quá đại ca ơi”.
Đầu Lửa hốt hoảng nói: “Tụi bây làm sao vậy, tụi bây đã làm gì tụi nó vậy hả”.
Nguyệt liền lên tiếng nói: “Đây là tuyệt kỹ của tao dạy họ đó thấy hay không hả, nó được gọi là ngũ hành thuật tứ viêm hỏa trận, mỗi người sẽ uống và ngậm cho mình một ít xăng trong miệng sau đó phun vào bật lửa khiến ngọn lửa trong đó bắn ra mạnh hơn đó”.
Đầu Lửa liền tức lên nói: “Bọn khốn bỉ ổi tụi bây có ngon ra đấu tay đôi với tao nè, đừng chơi mấy trò nhảm nhí đó!”.
Phụng: “Bọn tao không có ngu như mày đâu chạy vào bẫy của tụi tao một cách dễ dàng như vậy. Nơi này tụi tao đã đỗ xăng khắp nơi hết rồi, bây giờ mày có chạy đằng trời cũng không thoát nổi đâu”.
Đầu Lửa lúc đó hắn liền quỳ xuống nói: “Nè tụi bây làm gì tao cũng được tha cho bốn đứa nó đi, đây là ân oán của ta không liên quan đến tụi nó”.
Phụng liền nói: “Xin lỗi nha điều này tao không giúp được cho mày rồi, bởi vì kế hoạch của tụi tao nhất định không thể để cho bất kỳ một người ngoài nào biết hết”.
Đầu Lửa: “Không lẽ tụi bây đang nhắm đến mấy thằng kia luôn à?”.
Phụng: “Đương nhiên rồi mày tưởng mình mày chết là đủ à! Tao phải bắt năm thằng bây lót xác cho con tao hết”.
Ngay lập tức bốn người bọn họ liền châm lửa lên mặt đất khiến cho lửa lan ra xung quanh khu đất trống đó, thiếu đốt tất cả năm tên đang ở trong khu đất và những tiếng la thất thanh vang lên: “Nóng quá nóng quá có ai cứu chúng tôi với”.
Khi đó Đầu Lửa mặc dù bị lửa thiêu đốt nhưng hắn vẫn không la lên một tiếng và còn cười nói: “Ha…ha…ha ngày hôm nay dù tao có chết thì cũng nguyền rủa tụi bây sớm muộn gì cũng có ngày giống như tao thôi”.
Nói xong dứt câu thì lửa liền cháy lên khắp người Đầu Lửa và khiến thân xác đang cháy của hắn ngã xuống đất.
Phụng liền la lên nói: “Dũng, Trí cuối cùng mẹ cũng giết được tên cầm đầu trong cái chết của hai đứa rồi, sớm thôi mẹ sẽ đem bốn tên còn lại theo hai đứa, a…a…a”.
Nơi đó là một bãi đất trống và 4 tên đàn em của hắn thì đang bị trói ở giữa khu đất đó, lúc đó hắn liền nhanh chóng không nghĩ ngợi nhiều mà xông thẳng vào trong cởi trói cho chúng nói: “Nè tụi bây ổn chứ?”.
Một tên đàn em trong đó liền nói: “Tự nhiên anh chạy vào đây làm gì chứ! Đây là cái bẫy đó”.
Ngay lập tức có nhiều giọng cười vang lên, từng bóng người một đã bước ra lần lượt là: Nguyệt, Phụng và Long.
Đầu Lửa ngạc nhiên nói: “Thì ra tụi bây đã bày đầu chuyện này à! Khi xưa tụi tao tha cho tụi bây một mạng vậy mà nay còn dám xuất hiện à?”.
Phụng liền cười to nói: “Ha…ha…ha tao mà cũng cần thứ như mày tha mạng cho à! Tao không cần, hôm nay tao xuất hiện ở đây chỉ để lấy mạng của mày mà thôi”.
Đầu Lửa cũng cười và nói: “Lấy mạng tao à không có dễ như vậy đâu, tụi bây dám lợi dụng lòng tốt của con bồ tao để bẫy tao à! Tụi bây sai lầm rồi”.
Phụng liền cười lớn nói tiếp: “Ha…ha…ha đến bây giờ mà mày vẫn cứ tưởng con nhỏ đó là con bồ của mày à!”.
Sau đó người cuối cùng cũng xuất hiện và đó là Phượng em gái của Phụng nói: “Anh ngu thật đó đến bây giờ bị tôi lừa mà cũng không biết”.
Đầu Lửa liền bất ngờ nói: “Thì ra em và bọn chúng cùng một bọn bắt tay nhau để hãm hại anh à? Bấy lâu nay anh luôn đối với em rất tốt tại sao chứ?”.
Phượng liền nói: “Anh muốn biết tại sao chứ gì! Bởi vì tôi là em gái của chị ấy và hai đứa nhóc anh giết là cháu của tôi thì anh nghĩ tôi làm như vậy đúng hay sai!”.
Đầu Lửa cười to nói: “Thì ra bấy lâu nay em tiếp cận tôi là vì muốn trả thù à! Nhưng mà tôi nghĩ em chọn sai đối tượng rồi đó”.
Một tên đàn em của Đầu Lửa liền nói nhỏ: “Đại ca bây giờ bốn người bọn em xông lên mở đường cho anh, anh nhanh chóng ra khỏi chỗ này nha xung quanh đây toàn xăng, không nhanh ra sớm thì chết cả lũ”.
Nói xong thì bốn tên bọn chúng mỗi người chạy một hướng về nhóm của Phụng để ngăn chặn không cho họ đốt lửa.
Lập tức cả nhóm của Phụng mỗi người đứng một góc, cầm lên cho mình một chai nước kỳ lạ rồi uống chúng ngậm trong miệng, họ liền mỗi người dùng một chiếc bật lửa sau đó thổi nước từ trong miệng ra, khiến lửa bắn lên người bốn tên kia.
Bốn tên đó cuối cùng mặt của chúng liền bị cháy bỏng và mỗi tên đều nằm ra đất ôm mặt kêu: “Nóng nóng quá đại ca ơi”.
Đầu Lửa hốt hoảng nói: “Tụi bây làm sao vậy, tụi bây đã làm gì tụi nó vậy hả”.
Nguyệt liền lên tiếng nói: “Đây là tuyệt kỹ của tao dạy họ đó thấy hay không hả, nó được gọi là ngũ hành thuật tứ viêm hỏa trận, mỗi người sẽ uống và ngậm cho mình một ít xăng trong miệng sau đó phun vào bật lửa khiến ngọn lửa trong đó bắn ra mạnh hơn đó”.
Đầu Lửa liền tức lên nói: “Bọn khốn bỉ ổi tụi bây có ngon ra đấu tay đôi với tao nè, đừng chơi mấy trò nhảm nhí đó!”.
Phụng: “Bọn tao không có ngu như mày đâu chạy vào bẫy của tụi tao một cách dễ dàng như vậy. Nơi này tụi tao đã đỗ xăng khắp nơi hết rồi, bây giờ mày có chạy đằng trời cũng không thoát nổi đâu”.
Đầu Lửa lúc đó hắn liền quỳ xuống nói: “Nè tụi bây làm gì tao cũng được tha cho bốn đứa nó đi, đây là ân oán của ta không liên quan đến tụi nó”.
Phụng liền nói: “Xin lỗi nha điều này tao không giúp được cho mày rồi, bởi vì kế hoạch của tụi tao nhất định không thể để cho bất kỳ một người ngoài nào biết hết”.
Đầu Lửa: “Không lẽ tụi bây đang nhắm đến mấy thằng kia luôn à?”.
Phụng: “Đương nhiên rồi mày tưởng mình mày chết là đủ à! Tao phải bắt năm thằng bây lót xác cho con tao hết”.
Ngay lập tức bốn người bọn họ liền châm lửa lên mặt đất khiến cho lửa lan ra xung quanh khu đất trống đó, thiếu đốt tất cả năm tên đang ở trong khu đất và những tiếng la thất thanh vang lên: “Nóng quá nóng quá có ai cứu chúng tôi với”.
Khi đó Đầu Lửa mặc dù bị lửa thiêu đốt nhưng hắn vẫn không la lên một tiếng và còn cười nói: “Ha…ha…ha ngày hôm nay dù tao có chết thì cũng nguyền rủa tụi bây sớm muộn gì cũng có ngày giống như tao thôi”.
Nói xong dứt câu thì lửa liền cháy lên khắp người Đầu Lửa và khiến thân xác đang cháy của hắn ngã xuống đất.
Phụng liền la lên nói: “Dũng, Trí cuối cùng mẹ cũng giết được tên cầm đầu trong cái chết của hai đứa rồi, sớm thôi mẹ sẽ đem bốn tên còn lại theo hai đứa, a…a…a”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.