Chương 51: Thành Phố Tội Ác
Khánh Dy
23/08/2024
Lúc này ở một nơi xa xôi có một nơi được nhiều người gọi với cái tên là Tổng cục Cảnh Sát.
Nơi này là nơi được đào tạo và huấn luyện ra cảnh sát để bảo vệ các địa phương và các thành phố.
Những cảnh sát ở nơi này sau khi hoàn thành xong khóa huấn luyện, họ sẽ được cấp trên đưa đến các địa điểm như trong các thành phố hoặc địa phương khác nhau tùy theo việc nơi đó có mướn bộ phận cảnh sát đến để giữ gìn trật tự hay không.
Khi này một vị sếp chỉ huy lớn nhất của Tổng cục Cảnh Sát tên là A Đại, đang bàn và họp về một vụ việc cực kỳ nghiêm trọng.
Trong phòng họp lúc này đều là những cảnh sát cấp cao của các khu vực thành phố hoặc ở địa phương khác cũng có mặt để tham dự cuộc họp này.
A Đại: “Mọi người chắc cũng biết về vụ việc của Thành phố Tội Ác rồi phải không?”.
“Nơi này nhiều năm trước là một thành phố cực kỳ đẹp đẽ và có rất nhiều thương nhân phú hộ giàu có đến sinh sống”.
“Nhưng mà về sau thì bỗng nhiên có rất nhiều băng nhóm xã hội đen xâm nhập vào thành phố làm cho nó hỗn loạn”.
“Sau đó mặc dù chúng ta đã cho rất nhiều người đến hỗ trợ trụ sở cảnh sát ở đó đối phó với các băng nhóm xã hội đen”.
“Nhưng kết quả nhận lại là thương vong vô số ảnh hưởng rất lớn đến với chúng ta, nên buổi họp hôm nay của tôi đó chính là sẽ triển khai một cuộc triệt phá tiêu diệt lũ phá hoại và quấy rối thành phố ấy”.
Bỗng nhiên một tiếng nói vang lên: “Thưa sếp đã có nhiều lần chúng ta cử rất nhiều người xâm nhập vào trong đó điều tra nhưng dường như là đều mất tích”.
“Liệu kế hoạch lần này sẽ thành công chứ hay là lại phải hy sinh thêm nhiều người nữa?”.
A Đại: “Các cậu không cần lo trong vòng một năm qua tôi đã cử nội gián xâm nhập vào trong đó và mọi việc đều rất tốt”.
“Hiện tại bây giờ số lượng băng nhóm xã hội đen ở trong thành phố, dường như đang giảm đi đáng kể là vì chúng phải chiến đấu tranh giành địa bàn suốt nhiều năm trời”.
“Hiện tại bây giờ có hai băng nhóm mạnh nhất đó là băng Tứ Thánh và băng Nghĩa Hải, theo như thông tin thì sắp tới đây chúng sẽ có một cuộc đụng độ long trời lỡ đất”.
“Nên đây là thời cơ chúng ta cần phải nắm bắt tiêu diệt chúng trả thành phố ấy về lại trạng thái ban đầu”.
Sau đó thêm một nhân viên cấp cao khác lên tiếng: “Theo như tôi được biết thì, băng Nghĩa Hải trong nhiều năm trước, chúng chỉ là một băng nhóm nhỏ nhưng mà bỗng nhiên trong một năm trở lại đây, chúng bắt đầu mạnh lên một cách nhanh chóng và thu nhận về rất nhiều đàn em sừng sỏ dưới trướng”.
“Thêm việc bỗng nhiên kinh tế của chúng càng ngày càng tăng một cách chóng mặt, chúng còn mua và sưu tầm rất nhiều loại vũ khí hạng nặng khắp nơi trên thế giới về và trở thành một thế lực đáng gờm đối với cảnh sát chúng ta”.
“Nếu như chúng ta không có một kế hoạch tốt hơn mà chỉ nghe tin tình báo, thì dù cho các băng nhóm khác không còn và còn lại một băng nhóm Nghĩa Hải, thì dường như đối đầu với chúng cũng chưa chắc ta thuận lợi được, tôi không muốn phải nhìn các anh em khác phải đổ máu oan uổng nữa”.
A Đại khi này gục đầu xuống thở dài nói: “Tôi biết trong số các sếp ở đây, có rất nhiều sếp đã phải mất rất nhiều anh em trong cuộc chiến đó, nhưng tôi dám cam đoan với tất cả mọi người rằng, trận chiến lần này chắc chắn ta sẽ chiến thắng”.
“Tôi sẽ không để cho các anh em các khác hy sinh oan uổng nữa đâu, tôi muốn là khi đến lúc cần tôi muốn mọi người hãy cùng lực lượng vòng trong phối hợp tiêu diệt hết tất cả bọn chúng”.
Sau ba tiếng họp thì cuối cùng cuộc họp cũng chấm dứt và các chỉ huy rời khỏi phòng họp trở về các trụ sở nơi mình làm việc.
Sau đó có một chỉ huy khác tên là Trực quay lại gặp A Đại hỏi: “Chào sếp tôi có một chuyện muốn nói với sếp được không?”.
A Đại: “Là sếp rực à cậu có chuyện gì cứ nói đi”.
Trực: “Lần hành động này sếp có thể cho tôi tham gia chỉ huy được không?”.
A Đại: “Cậu muốn là người chỉ huy trong hành động này à?”.
Trực: “Đúng vậy tôi muốn sếp cho tôi toàn quyền chỉ huy trong chiến dịch lần này”.
A Đại: “Tôi biết cậu là một người tài năng, còn trẻ như vậy mà đã lên làm chỉ huy ở một trụ sở, nhưng mà chiến dịch lần này tôi muốn một người có dày dặn kinh nghiệm hơn, nên tôi xin lỗi tôi không để cậu đi được”.
Trực: “Vậy tôi phải làm gì để sếp chấp nhận cho tôi tham gia chiến dịch lần này?”.
A Đại: “Tại sao cậu lại quyết tâm tham gia chiến dịch này như vậy?”.
Trực cười mỉm và nói: “Bởi vì chính nghĩa, đối với tôi nơi nào có tội ác nơi đó tôi nhất định xuất hiện và diệt trừ chúng”.
A Đại liền cười lớn nói: “Ha…ha…ha, cậu xem phim nhiều quá rồi đó, nhưng mà tôi thích tính cách của cậu”.
“Hay là như vầy đi chỉ huy thì cậu chắc chắn là không được rồi đó, nhưng mà tôi sẽ giao cho cậu một nhiệm vụ vô cùng quan trọng khác nữa có được không hả?”.
Trực: “Được chỉ cần là trừng trị cái ác tôi nhất định sẽ dốc hết sức làm theo lời căn dặn của sếp, giống với cái tên của tôi vậy đó Chính Trực”.
Nơi này là nơi được đào tạo và huấn luyện ra cảnh sát để bảo vệ các địa phương và các thành phố.
Những cảnh sát ở nơi này sau khi hoàn thành xong khóa huấn luyện, họ sẽ được cấp trên đưa đến các địa điểm như trong các thành phố hoặc địa phương khác nhau tùy theo việc nơi đó có mướn bộ phận cảnh sát đến để giữ gìn trật tự hay không.
Khi này một vị sếp chỉ huy lớn nhất của Tổng cục Cảnh Sát tên là A Đại, đang bàn và họp về một vụ việc cực kỳ nghiêm trọng.
Trong phòng họp lúc này đều là những cảnh sát cấp cao của các khu vực thành phố hoặc ở địa phương khác cũng có mặt để tham dự cuộc họp này.
A Đại: “Mọi người chắc cũng biết về vụ việc của Thành phố Tội Ác rồi phải không?”.
“Nơi này nhiều năm trước là một thành phố cực kỳ đẹp đẽ và có rất nhiều thương nhân phú hộ giàu có đến sinh sống”.
“Nhưng mà về sau thì bỗng nhiên có rất nhiều băng nhóm xã hội đen xâm nhập vào thành phố làm cho nó hỗn loạn”.
“Sau đó mặc dù chúng ta đã cho rất nhiều người đến hỗ trợ trụ sở cảnh sát ở đó đối phó với các băng nhóm xã hội đen”.
“Nhưng kết quả nhận lại là thương vong vô số ảnh hưởng rất lớn đến với chúng ta, nên buổi họp hôm nay của tôi đó chính là sẽ triển khai một cuộc triệt phá tiêu diệt lũ phá hoại và quấy rối thành phố ấy”.
Bỗng nhiên một tiếng nói vang lên: “Thưa sếp đã có nhiều lần chúng ta cử rất nhiều người xâm nhập vào trong đó điều tra nhưng dường như là đều mất tích”.
“Liệu kế hoạch lần này sẽ thành công chứ hay là lại phải hy sinh thêm nhiều người nữa?”.
A Đại: “Các cậu không cần lo trong vòng một năm qua tôi đã cử nội gián xâm nhập vào trong đó và mọi việc đều rất tốt”.
“Hiện tại bây giờ số lượng băng nhóm xã hội đen ở trong thành phố, dường như đang giảm đi đáng kể là vì chúng phải chiến đấu tranh giành địa bàn suốt nhiều năm trời”.
“Hiện tại bây giờ có hai băng nhóm mạnh nhất đó là băng Tứ Thánh và băng Nghĩa Hải, theo như thông tin thì sắp tới đây chúng sẽ có một cuộc đụng độ long trời lỡ đất”.
“Nên đây là thời cơ chúng ta cần phải nắm bắt tiêu diệt chúng trả thành phố ấy về lại trạng thái ban đầu”.
Sau đó thêm một nhân viên cấp cao khác lên tiếng: “Theo như tôi được biết thì, băng Nghĩa Hải trong nhiều năm trước, chúng chỉ là một băng nhóm nhỏ nhưng mà bỗng nhiên trong một năm trở lại đây, chúng bắt đầu mạnh lên một cách nhanh chóng và thu nhận về rất nhiều đàn em sừng sỏ dưới trướng”.
“Thêm việc bỗng nhiên kinh tế của chúng càng ngày càng tăng một cách chóng mặt, chúng còn mua và sưu tầm rất nhiều loại vũ khí hạng nặng khắp nơi trên thế giới về và trở thành một thế lực đáng gờm đối với cảnh sát chúng ta”.
“Nếu như chúng ta không có một kế hoạch tốt hơn mà chỉ nghe tin tình báo, thì dù cho các băng nhóm khác không còn và còn lại một băng nhóm Nghĩa Hải, thì dường như đối đầu với chúng cũng chưa chắc ta thuận lợi được, tôi không muốn phải nhìn các anh em khác phải đổ máu oan uổng nữa”.
A Đại khi này gục đầu xuống thở dài nói: “Tôi biết trong số các sếp ở đây, có rất nhiều sếp đã phải mất rất nhiều anh em trong cuộc chiến đó, nhưng tôi dám cam đoan với tất cả mọi người rằng, trận chiến lần này chắc chắn ta sẽ chiến thắng”.
“Tôi sẽ không để cho các anh em các khác hy sinh oan uổng nữa đâu, tôi muốn là khi đến lúc cần tôi muốn mọi người hãy cùng lực lượng vòng trong phối hợp tiêu diệt hết tất cả bọn chúng”.
Sau ba tiếng họp thì cuối cùng cuộc họp cũng chấm dứt và các chỉ huy rời khỏi phòng họp trở về các trụ sở nơi mình làm việc.
Sau đó có một chỉ huy khác tên là Trực quay lại gặp A Đại hỏi: “Chào sếp tôi có một chuyện muốn nói với sếp được không?”.
A Đại: “Là sếp rực à cậu có chuyện gì cứ nói đi”.
Trực: “Lần hành động này sếp có thể cho tôi tham gia chỉ huy được không?”.
A Đại: “Cậu muốn là người chỉ huy trong hành động này à?”.
Trực: “Đúng vậy tôi muốn sếp cho tôi toàn quyền chỉ huy trong chiến dịch lần này”.
A Đại: “Tôi biết cậu là một người tài năng, còn trẻ như vậy mà đã lên làm chỉ huy ở một trụ sở, nhưng mà chiến dịch lần này tôi muốn một người có dày dặn kinh nghiệm hơn, nên tôi xin lỗi tôi không để cậu đi được”.
Trực: “Vậy tôi phải làm gì để sếp chấp nhận cho tôi tham gia chiến dịch lần này?”.
A Đại: “Tại sao cậu lại quyết tâm tham gia chiến dịch này như vậy?”.
Trực cười mỉm và nói: “Bởi vì chính nghĩa, đối với tôi nơi nào có tội ác nơi đó tôi nhất định xuất hiện và diệt trừ chúng”.
A Đại liền cười lớn nói: “Ha…ha…ha, cậu xem phim nhiều quá rồi đó, nhưng mà tôi thích tính cách của cậu”.
“Hay là như vầy đi chỉ huy thì cậu chắc chắn là không được rồi đó, nhưng mà tôi sẽ giao cho cậu một nhiệm vụ vô cùng quan trọng khác nữa có được không hả?”.
Trực: “Được chỉ cần là trừng trị cái ác tôi nhất định sẽ dốc hết sức làm theo lời căn dặn của sếp, giống với cái tên của tôi vậy đó Chính Trực”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.