Lôi Quân

Chương 43: Dược Cốc

Hắc Toàn Phong

14/02/2022

Dương Tuấn trong lòng hưng phấn, dị hỏa, đây chính là cầu mà không thể gặp đồ vật.

Chưa nói đến nó ích lợi, chỉ riêng giá trị bản thân, nếu đem nó nạp vào hệ thống mà nói, khẳng định thu được không ít điểm tài phú, thậm chí vượt qua món kia thất phẩm pháp bảo.

Nhưng nói đi nói lại, nếu được Dương Tuấn cũng muốn tự thân luyện hóa, nạp vào hệ thống, vậy thật sự có chút đáng tiếc, đây chính là dị hỏa a.

Tuy nhiên dị hỏa không phải nói thu phục liền có thể thu phục, hỏa diễm chí tôn cũng không phải thổi mà ra.

Lấy Dương Tuấn hiện tại tu vi nếu thật đánh lên chưa chắc đã phải nó đối thủ, hơn nữa còn là đã khai mở linh trí dị hỏa, vậy thì càng trở nên đáng sợ.

Nghe nói cũng đã có một vị kim đan cường giả gặp phải sinh ra linh trí dị hỏa, lúc đó ỷ vào tu vi ý đồ muốn bắt lấy dị hỏa đem luyện hóa, kết quả cái kia dị hỏa vậy mà chớp biến thành phượng hoàng, chỉ khẽ trừng mắt liền đốt vị kia kim đan tu sĩ thành tro tàn, cực kỳ đáng sợ.

Đắn đo một hồi, Dương Tuấn cuối cùng cắn răng quyết định bỏ qua cái này dị hỏa.

Hắn cũng không muốn đặt mình vào nguy hiểm, không đáng, bản thân còn có siêu cấp gian lận hệ thống đây, sau này cái gì dị hỏa, cho dù là thần hỏa hay tiên hỏa muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu.

Mà lúc này, do dị hỏa biến thành hỏa điểu đang tại nhìn về phía Dương Tuấn, ánh mắt tò mò tựa như tiểu hài tử quan sát vật lạ.

Sau một hồi, nó bắt đầu chậm rãi vỗ cánh bay tới gần hắn, động tác nhẹ nhàng cùng cẩn thận, tiến một đoạn lại lùi một đoạn sau đó lại tiến gần hơn.

Thấy vậy, Dương Tuấn cảnh giác càng tăng, trong lòng thì cười lạnh.

-" Hắc hắc! Được lắm, không hổ là có linh trí dị hỏa, quả nhiên xảo quyệt, đáng tiếc, cái này kế vặt ta liền chơi chán từ mười năm trước, định qua mắt đại gia, không có cửa. "

Theo Dương Tuấn suy nghĩ, cái này dị hỏa chính là đang tại chơi trò bạch cốt tinh gạt Đường tăng.

Ban đầu giả vờ vô hại, sau đó đợi cho đối phương cảnh giác hạ xuống liền mượn cơ hội tiếp cận, tiếp đến liền " bùm " cho hắn một kích chí mạng không kịp trở tay.

Cái này vô sỉ phương pháp chính là Dương Tuấn mười năm trước thường hay sử dụng, sớm đã thành thạo.

Hiện tại cái này dị hỏa liền dùng để lừa hắn, quả thật chính là trò cười.

-" Thiên hạ lão tử ghét nhất chính là những kẻ âm hiểm, cho nên ngươi tự chơi một mình đi, ta đi trước! "

Không chút nghĩ ngợi, Dương Tuấn trực tiếp sử dụng lôi lực gia trì bỏ chạy, chỉ thấy lôi quang lóe lên đã biến mất tại tầng thứ chín, tốc độ nhanh đến kinh người.

Mà hỏa điểu, nhìn thấy hắn biến mất sau đó cũng dừng lại động tác, vàng tươi con mắt hiện lên một vòng kinh ngạc cùng khó thấy băng lãnh nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường.

Hừ!

Chỉ nghe một tiếng hừ lạnh, hỏa điểu thân hình cũng tại chỗ biến mất.

. . .

— QUẢNG CÁO —

Event

Cách chín tầng tháp không xa, ăn mặc hắc bào Dương Tuấn lúc này hiện ra.

Hắn đã sớm đem toàn thân khí tức che dấu, sau đó liền trốn vào gần đó một gốc đại thụ, bắt đầu lặng lẽ quan sát tháp chín tầng cửa ra vào động tĩnh.

Không bao lâu, bên trong bắn ra một đạo hỏa quang, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã không thấy bóng dáng.

Thấy vậy, Dương Tuấn xảo trá cười một tiếng nói: -" Quả nhiên! "



Từ ban đầu hắn liền đã cảm giác được không đúng, cho nên vẫn luôn cùng đan lô giữ lấy khoảng cách.

Giờ nghĩ lại trong lòng có chút lạnh, thầm may mắn bản thân cảnh giác, áp chế tham niệm, bằng không sớm đã trúng cái kia giảo hoạt dị hỏa kế.

Lại đợi thêm một lát, xác nhận giảo hoạt dị hỏa không quay trở về, Dương Tuấn lập tức thi triển thân pháp xông vào trong tháp một lần nữa,

Lần này xe nhẹ đường quen, một mạch thông suốt đi tới tầng thứ chín.

Lại nhìn thấy quen thuộc đan lô, Dương Tuấn ánh mắt sáng lên, thứ này quả thật để hắn nhớ thương không thôi.

Thượng cổ lưu truyền lại đan lô, hơn nữa còn dùng chứa đựng dị hỏa, phẩm cấp khẳng định không thấp, nếu đổi ra điểm tài phú mà nói sợ rằng có thể một đêm chợt giàu.

Đem nó thu lại sau đó, Dương Tuấn lập tức rời đi, phương hướng chính là cùng cái kia dị hỏa ngược lại.

Lúc này bên ngoài vẫn chưa có nhiều người tới, thành công vượt qua Cổ Lực trận chỉ có Dương Tuấn, Giang Long, Tạ Hồng Phương, Diệp Trường Sinh trúc cơ nhóm người, còn lại luyện khí tu sĩ đa phần vẫn còn tại hai nghìn bậc đá đau khổ đâu.

. . .

Thứ 2371, 2372, 2373,... , Lương Đổng vẫn đang tại cật lực từng bước leo lên.

Hắn ngăm đen khuôn mặt đỡ sớm đỏ bừng, từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu không ngừng từ trên cằm rơi xuống.

Bịch!

Lại tiến thêm được ba bậc, Lương Đổng rốt cuộc không chịu nổi phải ngừng lại khôi phục.

Quét xung quanh một vòng, lúc này có thể đi tới đây đa phần đều là luyện khí tám, chín tầng tu sĩ, giống như Lương Đổng luyện khí bảy tầng như vậy cực ít, lác đác vài người mà thôi, có thể thấy được hắn tại trong đám người cũng được coi là nổi bật.

-" Nếu là vị kia Dương Tuấn sư huynh tại, không biết hắn có thể trèo lên được bao nhiêu bậc? " Lương Đổng lẩm bẩm nói.

Nhiều năm hợp tác, hắn cùng Dương Tuấn cũng coi là có chút giao tình, nhớ đến trong tông môn lời đồn, vị này sư huynh giết chết đồng môn đệ tử sau đó bỏ trốn, bị tông môn trưởng lão đích thân truy sát, sống chết không rõ thì lại không nhịn được thở dài.

-" Tu tiên tàn khốc, sinh tử khó luận a! "

— QUẢNG CÁO —

Event

. . .

Rời khỏi tháp chín tầng phía sau, Dương Tuấn một mạch chạy trốn, ngẫu nhiên đi tới một chỗ sơn cốc.

Nơi này sương mù bao phủ, linh khí nồng đậm, so với thượng cổ di tích những chỗ khác nhiều hơn gấp hai lần có thừa.

Theo Dương Tuấn nhiều năm kinh nghiệm, đã linh khí nồng đậm địa phương vậy nhất định liền tồn tại không tầm thường, cho nên hắn không có rời đi mà tiếp tục tiến vào.

Đi được một đoạn, Dương Tuấn phát hiện phía xa ẩn bên trong sương mù một cái cao lớn bóng đen.

Lại gần chỉ thấy bóng đen chính là một tôn cao hơn mười mét, đầy cổ kính khí tức thạch bia, bên trên có khắc hai chữ " Dược Cốc " màu vàng kim cực lớn.

Ách!

Đầu tiên là kinh ngạc, sau đó Dương Tuấn rất nhanh liền chuyển sang kinh hỉ.

Dược cốc, cũng giống như linh điền, bên trong chuyên dùng trồng các loại linh dược, dị thảo, khác biệt chính là dược cốc so sánh càng thêm to lớn, các loại linh dược càng thêm trân quý.

-" Hahaha! Thật không nghĩ tới ta tùy tiện đánh bậy bạ vậy mà đi tới chỗ này, xem ra vận khí không tệ a! "



Cười một tiếng hưng phấn, Dương Tuấn lập tức xông đi vào.

Nhưng không đi được bao lâu, hắn bước chân liền dừng lại, bởi phía trước sương mù lúc này vậy mà có không ngừng quang mang lóe lên.

Nhìn qua thì giống như là có người đang tại chiến đấu nhưng khác biệt chính là không có kinh thiên động địa âm thanh phát ra.

-" Kỳ quái! "

Càng như vậy, Dương Tuấn lại càng thêm cẩn trọng.

Thế nhưng phía trước đồ vật cũng giống như phát hiện ra hắn hiện diện, quang mang chớp mắt biến mất, cả không gian lại tiếp tục bị bao trùm bởi màu trắng huyền ảo của sương mù.

Hai mắt híp lại, Dương Tuấn thần thức tản ra cảnh giác xung quanh.

Lúc này chỉ cần hễ có nguy hiểm hắn liền có thể lập tức có thể lập tức phát giác, sau đó làm ra phản ứng, thậm chí phản sát.

Cả không gian phút chốc chìm trong tĩnh lặng.

Dương Tuấn đều có thể nghe rõ được mình tiếng tim đập.

Vút!

Đột nhiên, hắn phía sau lúc này bất ngờ xuất hiện một đạo bóng đen, nó tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã đến hắn sau lưng, tràn đầy lông lá nắm đấm vung tới, kim quang đại phát.

— QUẢNG CÁO —

Event

-" Hừ! Sớm đã cảnh giác người! "

Dương tuấn hừ lạnh một tiếng, cả người lập tức xoay lại.

Cánh tay vung lên, một đạo thô to bạch quang bắn ra phá vỡ sương mùa, mang theo cuồng bạo đập về phía bóng đen.

Oành!

Kim quang cùng bạch quang va chạm, mặt đất nổ ra một cái hố sâu.

Cùng lúc va chạm sinh ra phong bạo, xung quanh mấy chục mét sương mù theo đó chớp mắt bị xua tan.

-" Aaaa! Đau chết Hầu gia rồi! "

Sương mù tan đi, bóng đen cũng lộ ra, chỉ thấy đó là một con cao gần nửa mét, toàn thân lông tóc vàng óng linh hầu.

-" Bát Cực Linh Hầu! " Dương Tuấn kinh ngạc lẩm bẩm.

Một nghìn con thảo mã nê, làm sao cũng không nghĩ tới cái này chết tiệt Hầu tử lại chạy tới đây, muốn ám hại hắn sao?

Càng để hắn kinh ngạc hơn là, hơn một tháng không gặp, con này linh hầu vậy mà cũng đã khôi phục đến trúc cơ sơ kỳ, tốc độ quả thực đáng sợ.

-" Nếu để cho nó không ngừng nghỉ linh dược cung cấp, chẳng phải vài ngày liền biến thành tiên! "

Mà Bát Cực Linh hầu, kêu rên một lát liền khôi phục bình thường, dù sao chính là thiên địa bát hầu một trong, mặc dù tu vi hạ xuống nhưng thân thể vẫn như cũ cực kỳ cứng rắn, muốn tổn thương nó vậy chưa phải Dương Tuấn hiện tại có thể làm được.

Cho dù là chuyên phá nhục thân dương lôi cũng chỉ khiến nó đau rát một lát mà thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lôi Quân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook