Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan

Chương 32

Khủng Long Ăn Cỏ

29/01/2015

" Đúng vậy phụ thân ,người không có nghe sai ,chính là giống trong suy nghĩ của người ."

Liễu Thanh Đường nói xong còn tự mình múc cho Liễu Thiệu Lệ một chén canh nói .

" Canh này ngon lắm ,đã nhiều năm ta không uống qua ,tay nghề Vương thẩm vẫn tốt như vậy ."

Nàng bình tĩnh ăn uống giống như hoàn toàn không nhìn thấy sắc mặt phụ thân mình đã đen như đít nồi .

Liễu Thiệu Lệ đã mấy chục năm chưa cười qua ,hiện tại chút nữa bị tiểu nữ nhi chọc tức quá hóa cười .hắn cầm bát canh cơ hồ nhịn không được muốn hất đổ một phen ,nhưng ngón tay giật giật lại buông , nhìn qua càng thêm tức cười .

hắn làm sao có thể không tức giận tiểu nữ nhi của hắn ,vị tiểu nữ nhi Thái Hậu vừa rồi nói cho hắn , nàng thích một tên thái giám .

Liễu Thiệu Lệ cũng không biết chính mình đến tột cùng tức giận vì nữ nhi thân là Thái Hậu làm ra loại sự tình này , hay vì nàng thế mà lại coi trọng một thái giám , cũng có lẽ vì thái độ không sao cả của nàng mà cảm thấy tức giận , nhìn nàng hiện tại nhàn nhã ăn canh , biểu tình lo lắng bất an gì đó đều không thấy .

hiện tại chẳng phải nàng nên bất an không yên cùng hắn tranh thủ cho cái gọi là tình yêu của nàng sao ?không phải nên lôi kéo tên thái giám quỳ trước mặt hắn cầu thành toàn tha thứ sao? Nhưng mà suy nghĩ lại , nếu nữ nhi thật sự làm như vậy hắn đại khái sẽ càng tức giận .Ý thức được điểm này Liễu Thiệu Lệ nghẹn khuất khó chịu quả thực sớm muộn cũng phát hỏa .

Đại nữ nhi cùng tiên đế lưỡng tình tương duyệt muốn vào cung , cho dù muốn ngăn cản đều không được .Sau đó tiểu nữ nhi mười tuổi , hắn mỗi ngày đều lo lắng tiểu nữ nhi cũng sẽ bị xú tiểu tử lời ngon tiếng ngọt bắt đi , sau đó cứ có nam nhi đến gần nữ nhi một chút liền nghĩ cách đe dọa người ta .Ngàn phòng vạn phòng những nam nhân dụng tâm kín đáo tiếp cận nữ nhi , kết quả chưa kịp thở phào lại bị tiên đế triệu vào cung .

Cho nên tuy nói tiên đế làm vị hoàng đế tốt ,nhưng tuyệt đối là hoàng đế Liễu Thiệu Lệ ghét nhất .Mặc kệ như nào ít nhất sau khi nữ nhi tiến cung hắn nhẹ nhàng thở ra , trong lúc hắn chưa tìm được nam nhân xứng đôi với nữ nhi ,không bằng nữ nhi cứ ở trong cung ,dù sao chính nữ nhi của mình cũng nghĩ như vậy . hắn đã yên tâm nhiều năm ,thế nhưng đột nhiên nửa đường nhảy ra một tên . Nam nhân thể xác tinh thần khỏe mạnh gia tài phong phú hắn cũng chưa bằng lòng , có thể vừa lòng một tên thái giám mới là lạ .Nếu không phải đang dùng cơm trưa ,Liễu Thiệu Lệ đã đứng lên nôn nóng đi chung quanh rồi .

Mới vừa rồi Liễu Thanh Đường cùng hắn nói chuyện ,hắn còn có thể bảo trì chút bình tĩnh ,nhưng hiện tại nửa điểm bình tĩnh hắn đều không có .Chuyện muốn làm lúc này nhất chính là lập tức tìm được tên thái giám kia hung hăng mắng hắn một chút .Liễu gia tình thế nguy hiểm , cùng với một năm sau Chu quốc khai chiến ,giờ phút này ở trong mắt hắn đều so ra kém với ' Nữ nhi bị một tên kém cỏi lừa đi rồi ' .Chuyện này tối quan trọng .

Bởi Liễu Thanh Đường muốn người một nhà im lặng dùng bữa trưa ,cho nên bọn nha hoàn bưng đồ ăn lên liền ly khai ,nơi này hiện tại chỉ còn phụ tử Liễu gia ,Liễu Thanh Đường ,còn có một nửa nữ nhi Dương Tố Thư ở lại .

đã sớm biết chuyện này hơn nữa đã tiếp nhận Liễu Thanh Dong còn có Dương Tố thư biểu hiện dị thường lạnh nhạt , nên ăn cơm thì ăn cơm , nên dùng bữa thì dùng bữa .Liễu Thanh Đường là đương sự động dạng cũng lạnh nhạt ,chỉ có Liễu phụ thân Liễu Thiệu Lệ trước giờ đều nghiêm túc ổn trọng thập phần nôn nóng .

Mắt thấy ba tiểu bối bên dưới một chút cũng không nhìn sắc mặt dọa chết người của hắn ,cũng không có người hỏi được hắn một câu Liễu Thiệu Lệ rốt cục không nhịn được nữa ,cầm đũa đặt mạnh trên bàn ba một tiếng .

" Hồ nháo ! thật sự là hồ nháo!"

Liễu Thanh Đường ,Liễu Thanh Dong còn có Dương Tố Thư nháy mắt hạ đũa ,bày ra biểu tình nghiêm túc .Phụ thân khi tức giận vẫn thực khủng bố ,ít nhất ba người không muốn bị hắn đá ra võ trường luyện tập.

" Ngươi nói , đến tột cùng vì nguyên nhân gì ngươi cùng một tên thái giám làm ra loại sự tình này!"

Liễu Thanh Đường không chút suy nghĩ trả lời .

" Bởi vì hắn không chút do dự vì ta mà chết ."

Quả thật lúc ban đầu đây là lý do nàng muốn cùng Tần Thúc một chỗ ,bất quá hiện tại càng nhiều hơn chính là thích hắn thôi ,lý do sau không cần nói đến .

Liễu Thanh Dong cùng Dương Tố Thư không biết đến chuyện nàng trọng sinh chỉ nghĩ ý nàng nói là Tần Thúc nguyện ý vì nàng mà chết .Ngẫm lại Tần Thúc kia đối với muội tử nhà mình bộ dạng thuần phục ,hai người đều đồng ý gật đầu .

Trong nháy mắt Liễu Thiệu Lệ liền hiểu được tất cả , Tần Thúc kia kiếp trước vì nữ nhi mà hy sinh .Theo điểm này mà nói hắn làm phụ thân Liễu Thanh Đường nên cảm tạ Tần Thúc ,lập tức có chút không biết nên chất vấn sao nữa .

Nhưng bảo hắn cứ như vậy đồng ý chuyện này căn bản là không có khả năng ,rất nhanh hắn còn nói thêm .

" Nếu không thì như này đi , chúng ta có thể ban thưởng cho hắn ,chỉ cần đồ tốt của Liễu gia ,cái gì trân quý ngươi đều có thể ban cho hắn."

" Còn có cái gì so với ta trân quý hơn?"

Liễu Thanh Đường ngửa đầu làm bộ như ngạc nhiên hỏi hắn . Liễu Thiệu Lệ bị những lời này của nàng chặn ngang biểu tình ấp úng ,bàn tay dày rộng đập mạnh về phía bàn .



" Tóm lại ,ta không đồng ý ! Ngươi làm sao có thể cùng cùng một tên .....một tên thái giám...."

không biết chính hắn có ý thức được, phụ thân cường điệu thân phận thái giám mà không phải nàng làm ra loại chuyện dâm loạn hậu cung .Liễu Thanh Đường nghĩ không khỏi có chút buồn cười ,thuận miệng trả lời nói .

" Trong cung không phải chỉ có thái giám sao ?"

Phụ thân không vui khi nàng cùng thái giám một chỗ Liễu Thanh Đường đã sớm giác ngộ, nhưng đồng dạng nàng cũng biết phụ thân rất thương yêu nàng , cho nên cuối cùng nhất định sẽ thỏa hiệp .Tuy rằng cảm thấy bức bách phụ thân là không tốt ,nhưng nàng hiếm khi dự đoán được cái gì , nên muốn vì bản thân tranh thủ không nghĩ sẽ lùi bước .

" Vi phụ nói không được chính là không được !"

Liễu Thiệu Lệ rõ ràng không muốn cùng nàng tranh cãi trực tiếp chắc chắn nói .

Nội tâm Liễu Thanh Đường thầm than phụ thân quả nhiên sẽ không giống ca ca dễ dàng đồng ý , sau đó cúi đầu làm ra vẻ bi thương nhẹ giọng nói.

" Chẳng lẽ phụ thân nhẫn tâm nhìn nữ nhi ở trong cung cô đơn cho đến khi chết già sau bức tường cung cấm?"

Liễu Thiệu Lệ đương nhiên không đành lòng , hắn cũng không nghĩ để cho nữ nhi ở trong cung vì tiên đế thủ thân vài chục năm .Cho nên hắn là người nghiêm túc cổ hủ , nhưng vẫn nghĩ đem thứ tốt đến cho nữ nhi .Tỷ như hôm nay phàm là nữ nhi hắn nói thích nam nhân bình thường ,người có thể cho nàng hạnh phúc , hắn cũng sẽ không như vậy mâu thuẫn .

hắn không phải khinh thường thái giám , dù sao thân thể không trọn vẹn ở chiến trường hắn cũng không hiếm lạ gì .Nhưng làm một phụ thân hắn sao có thể dễ dàng tha thứ, cho một người cơ thể không trọn vẹn ở cùng với nữ nhi vĩ đại của hắn .Hơn nữa hắn lo lắng nhất là nếu nữ nhi nhất thời nổi dậy ,nàng có thể cùng Tần Thúc kia bỏ đi thật xa ? Nếu tình cảm của nàng chỉ là cảm kích Tần Thúc qua một đoạn thời gian Thanh Đường một khi cảm thấy phiền chán quan hệ các nàng sẽ vỡ tan .

Còn có tình hình Thanh Đường ở trong cung nhất định ngập tràn nguy hiểm cùng bất an .hắn là phụ thân hy vọng bên cạnh nữ nhi có người có thể bảo hộ nàng ,người có thể thay nàng che chắn mưa gió ,nhưng vị tiểu thái giám kia làm được không?.

" Thanh Dong , đi gọi Tần Thúc kia lên đây."

Nếu nữ nhi nói không nghe , vậy bắt đầu ở một người khác vậy , Liễu Thiệu Lệ nghiêm mặt nói .

Liễu Thanh Dong nhìn mắt phụ thân lại nhìn mắt muội muội ,sờ sờ mũi đứng dậy .

" Ta đi ngay đây ."

Từ nhỏ đến lớn hắn là người đáng thương ở giữa phụ thân cùng muội thật là gian nan a ~.

Liễu Thanh Đường nghe xong lời này tuy rằng có chút lo lắng ,nhưng là nàng tin tưởng Tần Thúc sẽ không làm phụ thân thất vọng , cũng tin tưởng phụ thân sẽ không đối với người nàng thích làm ra chuyện gì .Cho nên trên mặt thoạt nhìn an ổn ,ngồi trên ghế chờ Tần Thúc đến .

Tần Thúc dùng xong ngọ thiện đang ở thư phòng Trụ Hải Đường lúc trước của Thái Hậu nương nương .Thời điểm Liễu Thanh Dong tìm được hắn , hắn đang xem lời phê bình chú giải lúc trước Liễu Thanh Đường viết trong một quyển binh thư .

Nghe nói Liễu quốc công muốn gặp hắn ,hắn đầu tiên là ngạc nhiên lập tức hiểu được , nói không chừng giống như buổi sáng Thái Hậu nương nương trực tiếp nói với quốc công chuyện nàng và hắn ,cho nên quốc công mới có thể cho người mời hắn đi .Suy nghĩ như vậy Tần Thúc có chút bất đắc dĩ , bất quá trong lòng nhiều nhất vẫn là cảm động .Kỳ thật hắn cho rằng chỉ cần bồi ở bên cạnh Thái Hậu nương nương là đủ ,cũng không dám hy vọng xa vời được người nhà của nàng tán thành .Thái Hậu nương nương kiên trì như vậy vì muốn làm cho hắn an tâm .

" Cha ta không giống như ta dễ dàng khai sáng ,Tần Thúc ngươi nên chuẩn bị tốt một chút ."

Liễu Thanh Dong vỗ vỗ bả vai Tần Thúc ,nét mặt lo lắng cố ý hù dọa hắn .Bất quá trong lòng thật không có một chút lo lắng ,có muội muội hắn ở đó Tần Thúc hắn có thể bị đánh sao?.

Liễu Thanh Dong yên lặng nghĩ nếu phụ thân có thể đánh Tần Thúc một chút hắn cảm thấy cũng đáng .hắn phải làm người ca ca khai sáng cũng không đại biểu hắn đối với người muội muội thích không có chút bất mãn a~ ,phụ thân luyến tiếc nữ nhi , hắn làm ca ca chẳng lẽ bỏ được sao ?Thời điểm buổi sáng hắn có thể dễ dàng tiếp nhận chuyện này bởi vì hắn biết còn có phụ thân hắn ở chỗ này chờ Tần Thúc . Ai da ,nhà họ có hai nam nhân luôn có một người diễn vai mặt đỏ người xấu .Cố tình phụ thân khuôn mặt lãnh đạm ,vĩnh viễn nhìn qua đều diễn vai người xấu .

Tần Thúc cầm quyển sách khép lại để vào giá sách ,nghe vậy còn thật sự gật đầu nói .

" Dạ ,bất luận như thế nào , cũng nên bị đánh một chút ."

Dù sao hắn chính là cầm bảo vật nhà người ta .Hai người trở lại nhà ăn ,Liễu Thiệu Lệ còn chưa kịp hướng Tần Thúc phát hỏa ,Liễu Thanh Đường liền hướng Tần Thúc vẫy tay ,sau đó chỉ vào phụ thân nói .

" Tần Thúc , kêu cha ."



Tần Thúc như thế nào không nhìn ra quốc công muốn phát tiết mà không được ,vì thế hắn khó có khi không nghe lời Thái Hậu nương nương , quy củ thỉnh an hắn .

" Tần Thúc bái kiến quốc công ."

Liễu Thiệu Lệ theo bản năng đã nghĩ tìm lỗi của Tần Thúc ,vì thế không hề nghĩ ngợi bất mãn nói .

" Thanh Đường cho ngươi kêu ngươi cũng không kêu , tiểu tử ngươi khinh thường lão phu đấy hả ?"

" Phốc ~."

Dương Tố Thư chỉ lo cho thân mình ở một bên nhịn không được cười lên tiếng , rước lấy một cái nhìn chằm chằm của Liễu Thiệu Lệ .

Liễu Thiệu Lệ đến lúc này sao có thể không biết mình trúng phép khích tướng của nữ nhi , trên mặt phủ một tầng sương .Lúc này lại nhìn thấy con mình cười trộm vì vậy Liễu Thiệu Lệ nhấc tay cầm cái chén .

Cái chén bị cầm có chút run lên ,nhìn kỹ trên mặt xuất hiện vết rạn ,Liễu Thanh Dong ở trong lòng than vãn .Nam nhi Liễu gia không đáng tiền ,mười hắn đều so ra kém một cái tỷ tỷ cùng muội muội .Sớm đã quen với loại đối đãi khác biệt này Liễu Thanh Dong một bộ dáng thư sinh văn nhược mỉm cười cầm cái chén ngồi ở trên ghế của mình .

" Phụ thân , ta biết ngươi lo lắng cái gì ,ta đối với hắn là thật lòng .Giống như ngươi lúc đó yêu nương ,nếu lúc trước ngoại công không đồng ý nương cùng ngươi một chỗ , nương sẽ làm như thế nào ? Ngươi sẽ như thế nào?"

Liễu Thanh Đường lặng lẽ đứng bên cạnh Tần Thúc ,hướng phía Liễu Thiệu Lệ nói .

Liễu Thiệu Lệ tự nhiên thấy được động tác nhỏ của nữ nhi ,nhất thời cảm thấy trong lòng một trận đau nhói , cố tình lời nói của nữ nhi làm cho hắn không phản bác được ,nếu là Bạch Yến nàng cũng sẽ giống như nữ nhi vậy , bởi vì các nàng quả thật chính là một khuôn đúc ra .Nghĩ đến thê tử đã qua đời Liễu Thiệu Lệ liền mềm lòng .

Vừa thấy thái độ hắn có chút buông lỏng Liễu Thanh Đường liền nói tiếp .

" Về chuyện Tần Thúc ta sẽ cùng người nói rõ ràng ,khi đó người có thể biết ta hiện tại lựa chọn vì cái gì."

Liễu Thiệu Lệ hừ một tiếng nghiêm mặt đứng lên rồi đi , đi tới cửa đầu cũng không quay nói một câu .

" Thanh Dong cùng ta đến thư phòng ."

" Phụ thân sẽ không vì tức giận mà ở thư phòng giáo huấn ta đi ."

Liễu Thanh Dong lắc đầu thở dài ,đứng lên phủi phủi vạt áo ,sau đó nhìn thoáng qua muội muội .

" Ca ca lại phải giúp ngươi thu dọn tàn cục ."

" Ca ca vất vả ~"

Liễu Thanh Đường cười cười khoác tay hắn đi ra cửa .Nàng tự nhiên biết phụ thân là muốn nói cho ca ca biết chuyện nàng trọng sinh ,chờ ca ca đã biết mọi chuyện cũng không cần nàng nhắc tới đâu .

" Lần trước nhìn ngươi cùng Liễu bá phụ như vậy là vài năm trước ,thật sự là hoài niệm ."

Dương Tố Thư nói xong cũng đứng lên , liếc mắt một cái nhìn Liễu Thanh Đường lôi kéo tay Tần Thúc cười nói .

" Thuần Vương gia cùng Thái phi hôm nay cũng ra phủ đệ mới ,ngươi lần trước nói với ta đi xem Thái phi ,vừa vặn hôm nay đi xem luôn ."

Liễu Thanh Đường còn nhớ Thái Phi sai cung nữ kia tìm đến Tần Thúc nhờ vả định không cho Dương Tố Thư đi ,nhưng lại cảm thấy Thái phi chỉ là yêu con sốt ruột , chính mình cũng đã trừng phạt cung nữ kia để nàng canh giữ ở Thanh Hòe điện cũng không cần để ý việc này ,chỉ có thể ngầm đồng ý để bạn tốt rời đi .

Bọn họ đi hết ,Liễu Thanh Đường lúc này mới ngẩng đầu nhìn Tần Thúc .

" Phụ thân đã muốn đồng ý , đừng nhìn hắn dọa người ,kỳ thật đã ngầm đồng ý nhưng ngượng ngùng không muốn mở miệng .Ân ,vì an ủi ngươi đêm nay ta dẫn ngươi đi xem hoa đăng ."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook