Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan
Chương 40
Khủng Long Ăn Cỏ
29/01/2015
đã bốn ngày Liễu Thanh Đường không nhìn thấy Tần Thúc ,tuy rằng ngoài miệng không nói , nhưng trên mặt hờn giận rõ ràng ,hạ nhân hầu hạ ai nấy đều thấy được .Ở bên trong Liễu Thanh Đường lại tùy tiện vo tròn tờ giấy ném trên mặt đất ,gian ngoài mama cùng Đào Hiệp nhìn nhau ,cảm thấy không thể cứ để chủ tử buồn bực như vậy được .Chủ tử các nàng cho dù tức giận cũng không vô duyên cớ hướng hạ nhân trút giận ,nhưng mà lại làm cho chính mình giữ trong lòng khó chịu .
Ai là người nhóm lửa vậy bắt người đó đến tắt lửa đi .Vì thế mama cùng Đào Hiệp thương lượng qua với nhau ,để Đào Hiệp đi tìm Tần Thúc .
Lúc tìm được Tần Thúc thì thấy hắn đang lật xem các hạng mục thu chi của Từ An Cung ,cùng với sổ sách ghi lại nơi ở với số lượng cung nhân hầu hạ .hắn cúi đầu lẩm nhẩm tay lật giở trang giấy ,tay kia thỉnh thoảng cầm bút lông ghi một vài nét chữ , bên cạnh hắn ngập tràn giấy tờ sổ sách.
Chung quanh có vài thái giám đều là một vài quản sự nhỏ đem các nơi thuộc phạm vi của mình sửa sang lại cho tốt rồi mới đưa cho Tần Thúc .Đào Hiệp là đại cung nữ chuyên hầu hạ Thái Hậu cũng là tâm phúc của người , ở Từ An Cung cho dù là đại tổng quản cũng không dám làm chậm trễ chuyện của nàng , vài tiểu quản sự thấy Đào Hiệp tiến đến lập tức để công việc trên tay xuống .Đào Hiệp cười cười bảo bọn họ cứ tiếp tục làm công việc của mình , sau đó ý bảo Tần Thúc đi ra bên ngoài nói .
Đại khái Tần Thúc đã mấy ngày không nghỉ ngơi tốt ,thần sắc có chút mệt mỏi ,môi có chút nhợt nhạt chỉ có đôi mắt là thanh tỉnh nhìn qua có chút lạnh lùng .Đào Hiệp cũng đã quen với biểu tình âm trầm của Tần Thúc ,dù sao trừ bỏ thời điểm ở chung với chủ tử hắn có thể giống người bình thường , chỉ cần không có chủ tử ở trước mặt hắn đều là bộ dáng âm trầm khó dò .
"không biết nương nương phân phó cái gì ?"
Tần Thúc đứng ở dưới mái hiên thái dương chiếu thẳng vào khuôn mặc kia có chút trong suốt .Đào Hiệp cao thấp đánh giá hắn một phen ,cảm thấy bộ dáng tiều tụy này cũng được lắm ,nếu chủ tử thấy nhất định lập tức nguôi giận chuyện gì đều không có ,chủ tử chính là như vậy đối với người mình để ý thường dễ mềm lòng .
" Chủ tử hai ngày nay không tốt lắm ."Đào Hiệp cố tình nghiêm túc nói .
Quả nhiên Tần Thúc vừa nghe liền lo lắng không yên , tuy rằng sắc mặt không thay đổi nhưng trong lòng đã có chút lo lắng ,lập tức không nhịn được hỏi .
" Nương nương làm sao vậy ?"
" Hai ngày nay nương nương có chút mệt mỏi ,cơm canh cũng không thích ăn ,chúng ta không biết nguyên nhân ,khuyên cũng không nghe ,ta liền cùng tỷ tỷ thương lượng ,gọi ngươi đến xem rốt cục chủ tử bị làm sao ,có thể lời ngươi nói chủ tử sẽ nghe một chút ."
Đào Hiệp cố ý mơ hồ không nói rõ ,còn đem sự việc khuyếch đại một ít ,sau đó nhìn cước bộ Tần Thúc vội vàng rời đi ,sờ sờ cái mũi nở nụ cười.
Liễu Thanh Đường tức giận hai ngày nay Tần Thúc không có tới thăm nàng ,trong bụng nghẹn một trận hỏa lúc nhìn thấy Tần Thúc theo bản năng định đại khái nói một câu
" Bốn ngày không tới thăm ta một chút ,khả năng nhẫn nại của ngươi thật tốt đó Tần Thúc ."
Nhưng đúng như Đào Hiệp đã đoán ,vừa thấy thần sắc Tần Thúc mệt mỏi ,hình như lại gầy thêm một ít ,lời nói kia nghẹn ở cổ họng sao cũng không thốt ra được .
Nghĩ nghĩ vừa chuẩn bị nói
" Tần Thúc , ngươi mệt nhọc đến vậy sao , cũng không có thời gian đến thăm ta?"
nói đến bên miệng lại cảm thấy ngữ khí vẫn không ổn lại nuốt trở về ,đến cuối cùng vẫn là lôi kéo hắn âm thanh mang theo quan tâm lo lắng nói .
" Tần Thúc ,đã mấy ngày rồi có phải hay không mệt chết đi được , chuyện này cứ chậm rãi cũng được ,không phải ngày một ngày hai có thể học tốt được , ngươi phải chú ý thân thể chứ ."
" không nô......Ta không có gì , chỉ là nương nương có phải hai ngày nay thân thể không thoải mái sao ?"
Vội vàng đi tới Tần Thúc mới nghĩ đến bốn ngày rồi không nhìn thấy Thái Hậu nương nương ,thấy nàng bộ dáng không có chuyện gì lúc này mới yên tâm .Đào Hiệp nói nghiêm trọng ở trong mắt sự việc càng nghiêm trọng , dọc theo đường đi đều đoán có phải thân thể nương nương không tốt , hoặc giống như đêm ba mươi đột nhiên thương tâm nhốt mình ở trong thư phòng .hắn tuy rằng không thể an ủi nàng ,nhưng có thể ở bên cạnh nhìn nàng cũng tốt rồi .
" không phải không thoái mái ,chỉ là nhớ ngươi thôi ."
Liễu Thanh Đường vốn tưởng rằng lời này khó nói ra , nàng vì việc này buồn rầu hai ngày nay ,nhưng không nghĩ tới lúc này nhìn thấy Tần Thúc ánh mắt lo lắng nhìn nàng ,liền tự nhiên cứ như vậy nói ra .
Cho dù thời điểm lần trước Tố Thư nói với nàng , nhớ Tần Thúc thì nên nói ra ,giống như nói rõ ràng quan hệ của hai người ,thế nhưng nàng lại càng cảm thấy luống cuống chân tay khó nói .Hai ngày trước vẫn còn nghĩ dù nhớ Tần Thúc cũng không nói thành lời liền học theo cổ nhân viết thư , viết những lời này trên giấy luôn dễ dàng hơn một ít .Bất quá viết như thế nào cùng đều cảm thấy không tốt , viết hỏng rất nhiều .không nghĩ tới hôm này ngược lại liền nhẹ ngàng thoải mái nói ra .
" Ta cũng nhớ.....Thanh Đường ."
Tần Thúc nói có chút co quắp ,bất quá Liễu Thanh Đường lại có thể nhìn ra hắn thập phần vui vẻ ,vì thế nháy mắt Liễu Thanh Đường cảm thấy tức giận tiêu tán hết ,trên mặt mang theo nụ cười .Hai người một Thái Hậu uy nghiên , một cái tiền nhiệm phó tổng quản mạnh mẽ vang dội ,cứ như vậy không biết vì cái gì vui vẻ nhìn nhau một hồi lâu .
Cuối cùng vẫn là Liễu Thanh Đường cảm thấy hai người như vậy thật ngốc liền lôi kéo Tần Thúc đi ra bên ngoài phơi nắng , hôm nay ánh nắng không gay gắt ,nằm phơi nắng cả người cảm thấy ấm áp thoải mái dễ dàng chìm vào giấc ngủ .
" Hôm nay không cần đi bán mạng nữa , vừa vặn cùng ta nghỉ ngơi một chút ,buổi chiều ngươi ra ngoài cung đi Thuần vương phủ một chuyến giúp ta ."
Ở phía sau viện có một địa phương thanh tĩnh , mama đã sớm đem vài cung nhân hầu hạ rời đi ,Liễu Thanh Đường để Tần Thúc nằm lên xích đi mình vẫn hay ngủ ,còn nàng ngồi ở một bên .
" không được nhìn ta ,nhắm mắt lại ngủ ."
Liễu Thanh Đường vuốt nhẹ mắt hắn một cái , Tần Thúc liền gian nan đem ánh mắt dính ở trên người nàng thu hồi ,theo lời nhắm mắt lại .Liễu Thanh Đường một tay nâng má nhìn chằm chằm Tần Thúc trong chốc lát liền cầm tay hắn nâng lên ,sau đó bị hắn nhẹ nhàng cầm lại .
" Còn chưa ngủ ?"
".....Ân ."
Tầ Thúc mở mắt ra nhưng cũng không buông bàn tay đang cầm lấy kia , hắn nhìn nhìn cây trâm trên đầu nương nương so sánh với những cây trâm khác cảm thấy kém cỏi nhiều lắm , có chút muốn nói lại thôi cuối cùng vẫn là mở miệng hỏi .
" Nương nương không phải người không thích cây trâm ta đưa sao ?"
không thích nàng vì cái gì mỗi ngày đều cài ,Liễu Thanh Đường liền hiểu được vấn đề là lần trước nàng đưa hắn tờ giấy có hai chữ không thích .Nhìn Tần Thúc như vậy hay là hắn vẫn luôn suy nghĩ chuyện này mấy ngày nay?
Người này rốt cuộc có hiểu hay không tâm sự của cô nương , nữ tử thường là khẩu thị tâm phi vốn là chuyện thực bình thường không phải sao? Liễu Thanh Đường sờ sờ cây trâm trên đầu , bàn tay hơi dùng sức nắm chặt tay Tần Thúc chút .
" Ngươi ngốc sao ,ta nói không thích người liền đã cho rằng ta không thích ."
Biểu tình Tần Thúc không thay đổi , đôi mắt kiên định nhìn nàng nói .
" Nương nương nói cái gì , ta sẽ liền tin cái đó ."
Liễu Thanh Đường giật mình sửng sốt một hồi lâu sau mới không tình nguyện nói .
" không phải không thích ,là thực thích , chuyện này vậy là được rồi ."
nói xong nàng lại lại thúc giục .
" Được rồi , được rồi đừng nói nữa ngươi mau ngủ ,còn dùng loại ánh mắt này nhìn ta , ta liền ban ngày cường hôn ngươi ."
Tần Thúc nghe vậy theo bản năng liền nhắm hai mắt lại , nhưng là tiếp theo hắn lại lập tức mở tiếp tục nhìn Liễu Thanh Đường .Liễu Thanh Đường nháy mắt mấy cái nhướng mi .
" Ngươi như vậy là muốn ta hôn ngươi?"
Tần Thúc không nói chuyện chỉ nhìn nàng ,Liễu Thanh Đường liền ngây người chốc lát , bỗng nhiên nở nụ cười có ý xấu nói .
" Muốn ta hôn ngươi liền nói ra a~ , ngươi không nói ta làm sao biết được ."
Tần Thúc chung quy vẫn kém hơn Thái Hậu nương nương đại hạnh cao thâm , bị những lời này quấy nhiễu ,thật vất vả dũng khí dâng lên liền tiêu tan hết , nhìn Liễu Thanh Đường vài lần không biết lên làm cái gì bây giờ lại nhắm mắt lại .
Liễu Thanh đường không nghĩ tiếp tục trêu hắn nữa , muốn hắn nghỉ ngơi trong chốc lát ,liền cúi người hôn lên mặt Tần Thúc một cái .
" Nghỉ ngơi cho thật tốt đi ."
Mí mắt Tần Thúc nhấp nháy một chút liền an tĩnh lại , bàn tay hai người gắt gao nắm nhau không buông .
Buổi chiều đoàn người Tần Thúc hừng hực khí thế đi đến Thuần vương phủ .
Nô tài Thuần vương phủ quả thực không đem chủ tử nơi này đặt vào trong mắt , cửa lớn không có một bóng người trông coi , chờ đám người Tần Thúc trực tiếp đi vào đến đại sảnh mới có nô tài nghe được âm thanh vội vàng chạy đến .
Tần Thúc nhìn cũng không nhìn hắn trực tiếp đi vào chỗ đang tranh cãi ầm ĩ ở đại sảnh , chỉ thấy mười mấy nô tài tụ lại một chỗ đánh bạc , bên cạnh ném qua một đống vỏ đồ ăn .Tần Thúc sắc mặt không tốt liếc nhìn một thái giám nói .
" Lưu quản sự , phủ nội vụ phái tới những nô tài như này để hầu hạ chủ tử ? Nô tài như này chủ tử có muốn sai bảo cũng không làm ra chuyện gì, không bằng phế bỏ đi , nhưng là Thái Hậu nương nương nhân từ sẽ cho bọn họ một cơ hội sửa chữa ."
nói xong không đợi Lưu công công của phủ nội vụ phái tới để xem xét tình hình lên tiếng , liền quay về phía sau nói với hộ vệ .
" Đem tất cả nô tài ở đây đem ra ngoài dùng trượng hình đánh năm mươi gậy .Cho người đi ra ngoại viện kiểm tra một phen , nhìn thấy những người đồng dạng như vậy không cần để ý cấp bậc tất cả đều dùng trượng hình đánh năm mươi gậy ."
Đám người ở đại sảnh lúc này mới phản ứng lại , đây là có người đến trừng trị bọn họ .Vốn tưởng rằng chỉ là tên Vương gia ngốc không người để ý , cùng vị Thái Phi sắp chết ,cũng sẽ không có chuyện gì ,dù sao chủ nhu nhược nô tài khinh là bình thường ,ai ngờ hai người này có người che chờ ý thức được kết cục nhất thời trong sảnh một khóc náo nhận tội .
Chính là những người này rất nhanh bị thị vệ mang đi ra ngoài , âm thanh khóc nháo xa dần .
Vị Lưu công công của phủ nội vụ sắc mặt không thể tốt được, dù sao nhóm nô tài ở Thuần vương phủ đều là người do phủ nội vụ sai đến , tuy rằng bọn họ cũng biết tình huống này , bất quá đây đều là lệ thường , nô tài nơi này có một ít người có quan hệ họ hàng liền nhắm một mắt mở một mắt .hắn không nghĩ tới Thái Hậu nương nương lại hứng trí bừng bừng đến quản cả công việc của Thái Phi cùng Thuần vương .
" Tần phó tổng quản , đem nô tài đuổi đi như vậy chỉ sợ không tốt , dù sao đánh nô tài cũng ngó mặt chủ tử , này Thái Phi cùng Thuần vương không ở ...."
" Thái Hậu nương nương có lòng thay Thái phi cùng Vương gia giáo huấn nố tài , chỉ sợ trong lòng hai vị chủ tử đều cảm kích ." Tần Thúc thản nhiên đánh gẫy lời hắn .
" Huống chi những nô tài đó đều miễn tội chết , Lưu công công chờ trượng hình năm mươi gậy xong liền đem bọn họ trở về đi .Chỉ là nên đưa nhóm nô tài mới đến nhanh một chút , nô tài lần sau nếu vẫn không hiểu chuyện Thái Hậu nương nương mà biết chỉ sợ sẽ trách cứ chúng ta hành sự bất lực ."
nói là nói như vậy nhưng hai người đều biết trượng hình năm mươi gậy đánh xuống trên cơ bản chính là người chết , mười mấy người cùng không thấy có một người có thể chống đỡ .Lưu công công nghĩ chỉ sợ lần này mang về chính là một đống thi thể ,không khỏi nghĩ vị phó Tần Tổng quản này quả là tâm ngoan thủ loạt ,nhưng người này hiện tại đang là tâm phúc của Thái Hậu nương nương nên hắn khổng thể nói cái gì ,chỉ có thể miễn cưỡng bày khuôn mặt tươi cười nói .
" Phó Tần tổng quản nói đúng ,Thái Hậu nương nương mặc dù thiện tâm tha nhóm nô tài một mạng ,bất quá loại tình huống này phủ nội vụ sẽ không nuông chiều , nhóm nô tài về sau chắc chắn sẽ hảo hảo giáo huấn ."
Lưu công công nói xong nhìn Tần Thúc , nhưng không nhìn ra vui giận của hắn ,chỉ cảm thấy hắn đứng ở đó thần sắc thản nhiên thập phần đáng sợ .Trong phủ hầu hạ ít nhất một trăm người , nói dùng hình liền dùng hình , không có nửa điểm chần chừ .
" Ta còn muốn thay Thái Hậu nương nương đi thăm Thái phi ,Lưu công công có muốn đi cùng ?"
Lưu công công nghiêm nghị khuôn mặt giả lả cười nói còn phải đi xem những nô tài bị trượng hình ghi lại , Tần Thúc cũng không miễn cưỡng ,chính mình mang theo vài người hướng nội viện đi .Cũng may vẫn còn có hai ba nô tài không dám rời bỏ cương vị công tác , nơm nớp lo sợ đi trước dẫn đường .
đi qua địa phương đang dùng hình , tiếng kêu khóc vốn nhiều nay đã không còn âm thanh máu rơi đầy trên mặt đất bắn cả vào tảng đá nhiễm đỏ .
Tần Thúc mắt chớp cũng không chớp làm cho mấy nô tài dẫn đường sợ tới mức chân mềm nhũn ,không kiềm chế bước nhanh hơn về tiểu viện của Thái Phi .
Đến bên ngoài sân , đầu tiên là ngửi được một cỗ vị thuốc lúc đi vào ngoài ý muốn Tần Thúc nhìn thấy Dương Tố Thư đã ở bên trong .Nàng đang ngồi ở trên ghế nhỏ trên hành lang ,cầm cây quạt nhẹ nhàng quạt trước lò thuốc mà Thuần vương lẳng lặng ngồi xổm bên cạnh nàng .
Ai là người nhóm lửa vậy bắt người đó đến tắt lửa đi .Vì thế mama cùng Đào Hiệp thương lượng qua với nhau ,để Đào Hiệp đi tìm Tần Thúc .
Lúc tìm được Tần Thúc thì thấy hắn đang lật xem các hạng mục thu chi của Từ An Cung ,cùng với sổ sách ghi lại nơi ở với số lượng cung nhân hầu hạ .hắn cúi đầu lẩm nhẩm tay lật giở trang giấy ,tay kia thỉnh thoảng cầm bút lông ghi một vài nét chữ , bên cạnh hắn ngập tràn giấy tờ sổ sách.
Chung quanh có vài thái giám đều là một vài quản sự nhỏ đem các nơi thuộc phạm vi của mình sửa sang lại cho tốt rồi mới đưa cho Tần Thúc .Đào Hiệp là đại cung nữ chuyên hầu hạ Thái Hậu cũng là tâm phúc của người , ở Từ An Cung cho dù là đại tổng quản cũng không dám làm chậm trễ chuyện của nàng , vài tiểu quản sự thấy Đào Hiệp tiến đến lập tức để công việc trên tay xuống .Đào Hiệp cười cười bảo bọn họ cứ tiếp tục làm công việc của mình , sau đó ý bảo Tần Thúc đi ra bên ngoài nói .
Đại khái Tần Thúc đã mấy ngày không nghỉ ngơi tốt ,thần sắc có chút mệt mỏi ,môi có chút nhợt nhạt chỉ có đôi mắt là thanh tỉnh nhìn qua có chút lạnh lùng .Đào Hiệp cũng đã quen với biểu tình âm trầm của Tần Thúc ,dù sao trừ bỏ thời điểm ở chung với chủ tử hắn có thể giống người bình thường , chỉ cần không có chủ tử ở trước mặt hắn đều là bộ dáng âm trầm khó dò .
"không biết nương nương phân phó cái gì ?"
Tần Thúc đứng ở dưới mái hiên thái dương chiếu thẳng vào khuôn mặc kia có chút trong suốt .Đào Hiệp cao thấp đánh giá hắn một phen ,cảm thấy bộ dáng tiều tụy này cũng được lắm ,nếu chủ tử thấy nhất định lập tức nguôi giận chuyện gì đều không có ,chủ tử chính là như vậy đối với người mình để ý thường dễ mềm lòng .
" Chủ tử hai ngày nay không tốt lắm ."Đào Hiệp cố tình nghiêm túc nói .
Quả nhiên Tần Thúc vừa nghe liền lo lắng không yên , tuy rằng sắc mặt không thay đổi nhưng trong lòng đã có chút lo lắng ,lập tức không nhịn được hỏi .
" Nương nương làm sao vậy ?"
" Hai ngày nay nương nương có chút mệt mỏi ,cơm canh cũng không thích ăn ,chúng ta không biết nguyên nhân ,khuyên cũng không nghe ,ta liền cùng tỷ tỷ thương lượng ,gọi ngươi đến xem rốt cục chủ tử bị làm sao ,có thể lời ngươi nói chủ tử sẽ nghe một chút ."
Đào Hiệp cố ý mơ hồ không nói rõ ,còn đem sự việc khuyếch đại một ít ,sau đó nhìn cước bộ Tần Thúc vội vàng rời đi ,sờ sờ cái mũi nở nụ cười.
Liễu Thanh Đường tức giận hai ngày nay Tần Thúc không có tới thăm nàng ,trong bụng nghẹn một trận hỏa lúc nhìn thấy Tần Thúc theo bản năng định đại khái nói một câu
" Bốn ngày không tới thăm ta một chút ,khả năng nhẫn nại của ngươi thật tốt đó Tần Thúc ."
Nhưng đúng như Đào Hiệp đã đoán ,vừa thấy thần sắc Tần Thúc mệt mỏi ,hình như lại gầy thêm một ít ,lời nói kia nghẹn ở cổ họng sao cũng không thốt ra được .
Nghĩ nghĩ vừa chuẩn bị nói
" Tần Thúc , ngươi mệt nhọc đến vậy sao , cũng không có thời gian đến thăm ta?"
nói đến bên miệng lại cảm thấy ngữ khí vẫn không ổn lại nuốt trở về ,đến cuối cùng vẫn là lôi kéo hắn âm thanh mang theo quan tâm lo lắng nói .
" Tần Thúc ,đã mấy ngày rồi có phải hay không mệt chết đi được , chuyện này cứ chậm rãi cũng được ,không phải ngày một ngày hai có thể học tốt được , ngươi phải chú ý thân thể chứ ."
" không nô......Ta không có gì , chỉ là nương nương có phải hai ngày nay thân thể không thoải mái sao ?"
Vội vàng đi tới Tần Thúc mới nghĩ đến bốn ngày rồi không nhìn thấy Thái Hậu nương nương ,thấy nàng bộ dáng không có chuyện gì lúc này mới yên tâm .Đào Hiệp nói nghiêm trọng ở trong mắt sự việc càng nghiêm trọng , dọc theo đường đi đều đoán có phải thân thể nương nương không tốt , hoặc giống như đêm ba mươi đột nhiên thương tâm nhốt mình ở trong thư phòng .hắn tuy rằng không thể an ủi nàng ,nhưng có thể ở bên cạnh nhìn nàng cũng tốt rồi .
" không phải không thoái mái ,chỉ là nhớ ngươi thôi ."
Liễu Thanh Đường vốn tưởng rằng lời này khó nói ra , nàng vì việc này buồn rầu hai ngày nay ,nhưng không nghĩ tới lúc này nhìn thấy Tần Thúc ánh mắt lo lắng nhìn nàng ,liền tự nhiên cứ như vậy nói ra .
Cho dù thời điểm lần trước Tố Thư nói với nàng , nhớ Tần Thúc thì nên nói ra ,giống như nói rõ ràng quan hệ của hai người ,thế nhưng nàng lại càng cảm thấy luống cuống chân tay khó nói .Hai ngày trước vẫn còn nghĩ dù nhớ Tần Thúc cũng không nói thành lời liền học theo cổ nhân viết thư , viết những lời này trên giấy luôn dễ dàng hơn một ít .Bất quá viết như thế nào cùng đều cảm thấy không tốt , viết hỏng rất nhiều .không nghĩ tới hôm này ngược lại liền nhẹ ngàng thoải mái nói ra .
" Ta cũng nhớ.....Thanh Đường ."
Tần Thúc nói có chút co quắp ,bất quá Liễu Thanh Đường lại có thể nhìn ra hắn thập phần vui vẻ ,vì thế nháy mắt Liễu Thanh Đường cảm thấy tức giận tiêu tán hết ,trên mặt mang theo nụ cười .Hai người một Thái Hậu uy nghiên , một cái tiền nhiệm phó tổng quản mạnh mẽ vang dội ,cứ như vậy không biết vì cái gì vui vẻ nhìn nhau một hồi lâu .
Cuối cùng vẫn là Liễu Thanh Đường cảm thấy hai người như vậy thật ngốc liền lôi kéo Tần Thúc đi ra bên ngoài phơi nắng , hôm nay ánh nắng không gay gắt ,nằm phơi nắng cả người cảm thấy ấm áp thoải mái dễ dàng chìm vào giấc ngủ .
" Hôm nay không cần đi bán mạng nữa , vừa vặn cùng ta nghỉ ngơi một chút ,buổi chiều ngươi ra ngoài cung đi Thuần vương phủ một chuyến giúp ta ."
Ở phía sau viện có một địa phương thanh tĩnh , mama đã sớm đem vài cung nhân hầu hạ rời đi ,Liễu Thanh Đường để Tần Thúc nằm lên xích đi mình vẫn hay ngủ ,còn nàng ngồi ở một bên .
" không được nhìn ta ,nhắm mắt lại ngủ ."
Liễu Thanh Đường vuốt nhẹ mắt hắn một cái , Tần Thúc liền gian nan đem ánh mắt dính ở trên người nàng thu hồi ,theo lời nhắm mắt lại .Liễu Thanh Đường một tay nâng má nhìn chằm chằm Tần Thúc trong chốc lát liền cầm tay hắn nâng lên ,sau đó bị hắn nhẹ nhàng cầm lại .
" Còn chưa ngủ ?"
".....Ân ."
Tầ Thúc mở mắt ra nhưng cũng không buông bàn tay đang cầm lấy kia , hắn nhìn nhìn cây trâm trên đầu nương nương so sánh với những cây trâm khác cảm thấy kém cỏi nhiều lắm , có chút muốn nói lại thôi cuối cùng vẫn là mở miệng hỏi .
" Nương nương không phải người không thích cây trâm ta đưa sao ?"
không thích nàng vì cái gì mỗi ngày đều cài ,Liễu Thanh Đường liền hiểu được vấn đề là lần trước nàng đưa hắn tờ giấy có hai chữ không thích .Nhìn Tần Thúc như vậy hay là hắn vẫn luôn suy nghĩ chuyện này mấy ngày nay?
Người này rốt cuộc có hiểu hay không tâm sự của cô nương , nữ tử thường là khẩu thị tâm phi vốn là chuyện thực bình thường không phải sao? Liễu Thanh Đường sờ sờ cây trâm trên đầu , bàn tay hơi dùng sức nắm chặt tay Tần Thúc chút .
" Ngươi ngốc sao ,ta nói không thích người liền đã cho rằng ta không thích ."
Biểu tình Tần Thúc không thay đổi , đôi mắt kiên định nhìn nàng nói .
" Nương nương nói cái gì , ta sẽ liền tin cái đó ."
Liễu Thanh Đường giật mình sửng sốt một hồi lâu sau mới không tình nguyện nói .
" không phải không thích ,là thực thích , chuyện này vậy là được rồi ."
nói xong nàng lại lại thúc giục .
" Được rồi , được rồi đừng nói nữa ngươi mau ngủ ,còn dùng loại ánh mắt này nhìn ta , ta liền ban ngày cường hôn ngươi ."
Tần Thúc nghe vậy theo bản năng liền nhắm hai mắt lại , nhưng là tiếp theo hắn lại lập tức mở tiếp tục nhìn Liễu Thanh Đường .Liễu Thanh Đường nháy mắt mấy cái nhướng mi .
" Ngươi như vậy là muốn ta hôn ngươi?"
Tần Thúc không nói chuyện chỉ nhìn nàng ,Liễu Thanh Đường liền ngây người chốc lát , bỗng nhiên nở nụ cười có ý xấu nói .
" Muốn ta hôn ngươi liền nói ra a~ , ngươi không nói ta làm sao biết được ."
Tần Thúc chung quy vẫn kém hơn Thái Hậu nương nương đại hạnh cao thâm , bị những lời này quấy nhiễu ,thật vất vả dũng khí dâng lên liền tiêu tan hết , nhìn Liễu Thanh Đường vài lần không biết lên làm cái gì bây giờ lại nhắm mắt lại .
Liễu Thanh đường không nghĩ tiếp tục trêu hắn nữa , muốn hắn nghỉ ngơi trong chốc lát ,liền cúi người hôn lên mặt Tần Thúc một cái .
" Nghỉ ngơi cho thật tốt đi ."
Mí mắt Tần Thúc nhấp nháy một chút liền an tĩnh lại , bàn tay hai người gắt gao nắm nhau không buông .
Buổi chiều đoàn người Tần Thúc hừng hực khí thế đi đến Thuần vương phủ .
Nô tài Thuần vương phủ quả thực không đem chủ tử nơi này đặt vào trong mắt , cửa lớn không có một bóng người trông coi , chờ đám người Tần Thúc trực tiếp đi vào đến đại sảnh mới có nô tài nghe được âm thanh vội vàng chạy đến .
Tần Thúc nhìn cũng không nhìn hắn trực tiếp đi vào chỗ đang tranh cãi ầm ĩ ở đại sảnh , chỉ thấy mười mấy nô tài tụ lại một chỗ đánh bạc , bên cạnh ném qua một đống vỏ đồ ăn .Tần Thúc sắc mặt không tốt liếc nhìn một thái giám nói .
" Lưu quản sự , phủ nội vụ phái tới những nô tài như này để hầu hạ chủ tử ? Nô tài như này chủ tử có muốn sai bảo cũng không làm ra chuyện gì, không bằng phế bỏ đi , nhưng là Thái Hậu nương nương nhân từ sẽ cho bọn họ một cơ hội sửa chữa ."
nói xong không đợi Lưu công công của phủ nội vụ phái tới để xem xét tình hình lên tiếng , liền quay về phía sau nói với hộ vệ .
" Đem tất cả nô tài ở đây đem ra ngoài dùng trượng hình đánh năm mươi gậy .Cho người đi ra ngoại viện kiểm tra một phen , nhìn thấy những người đồng dạng như vậy không cần để ý cấp bậc tất cả đều dùng trượng hình đánh năm mươi gậy ."
Đám người ở đại sảnh lúc này mới phản ứng lại , đây là có người đến trừng trị bọn họ .Vốn tưởng rằng chỉ là tên Vương gia ngốc không người để ý , cùng vị Thái Phi sắp chết ,cũng sẽ không có chuyện gì ,dù sao chủ nhu nhược nô tài khinh là bình thường ,ai ngờ hai người này có người che chờ ý thức được kết cục nhất thời trong sảnh một khóc náo nhận tội .
Chính là những người này rất nhanh bị thị vệ mang đi ra ngoài , âm thanh khóc nháo xa dần .
Vị Lưu công công của phủ nội vụ sắc mặt không thể tốt được, dù sao nhóm nô tài ở Thuần vương phủ đều là người do phủ nội vụ sai đến , tuy rằng bọn họ cũng biết tình huống này , bất quá đây đều là lệ thường , nô tài nơi này có một ít người có quan hệ họ hàng liền nhắm một mắt mở một mắt .hắn không nghĩ tới Thái Hậu nương nương lại hứng trí bừng bừng đến quản cả công việc của Thái Phi cùng Thuần vương .
" Tần phó tổng quản , đem nô tài đuổi đi như vậy chỉ sợ không tốt , dù sao đánh nô tài cũng ngó mặt chủ tử , này Thái Phi cùng Thuần vương không ở ...."
" Thái Hậu nương nương có lòng thay Thái phi cùng Vương gia giáo huấn nố tài , chỉ sợ trong lòng hai vị chủ tử đều cảm kích ." Tần Thúc thản nhiên đánh gẫy lời hắn .
" Huống chi những nô tài đó đều miễn tội chết , Lưu công công chờ trượng hình năm mươi gậy xong liền đem bọn họ trở về đi .Chỉ là nên đưa nhóm nô tài mới đến nhanh một chút , nô tài lần sau nếu vẫn không hiểu chuyện Thái Hậu nương nương mà biết chỉ sợ sẽ trách cứ chúng ta hành sự bất lực ."
nói là nói như vậy nhưng hai người đều biết trượng hình năm mươi gậy đánh xuống trên cơ bản chính là người chết , mười mấy người cùng không thấy có một người có thể chống đỡ .Lưu công công nghĩ chỉ sợ lần này mang về chính là một đống thi thể ,không khỏi nghĩ vị phó Tần Tổng quản này quả là tâm ngoan thủ loạt ,nhưng người này hiện tại đang là tâm phúc của Thái Hậu nương nương nên hắn khổng thể nói cái gì ,chỉ có thể miễn cưỡng bày khuôn mặt tươi cười nói .
" Phó Tần tổng quản nói đúng ,Thái Hậu nương nương mặc dù thiện tâm tha nhóm nô tài một mạng ,bất quá loại tình huống này phủ nội vụ sẽ không nuông chiều , nhóm nô tài về sau chắc chắn sẽ hảo hảo giáo huấn ."
Lưu công công nói xong nhìn Tần Thúc , nhưng không nhìn ra vui giận của hắn ,chỉ cảm thấy hắn đứng ở đó thần sắc thản nhiên thập phần đáng sợ .Trong phủ hầu hạ ít nhất một trăm người , nói dùng hình liền dùng hình , không có nửa điểm chần chừ .
" Ta còn muốn thay Thái Hậu nương nương đi thăm Thái phi ,Lưu công công có muốn đi cùng ?"
Lưu công công nghiêm nghị khuôn mặt giả lả cười nói còn phải đi xem những nô tài bị trượng hình ghi lại , Tần Thúc cũng không miễn cưỡng ,chính mình mang theo vài người hướng nội viện đi .Cũng may vẫn còn có hai ba nô tài không dám rời bỏ cương vị công tác , nơm nớp lo sợ đi trước dẫn đường .
đi qua địa phương đang dùng hình , tiếng kêu khóc vốn nhiều nay đã không còn âm thanh máu rơi đầy trên mặt đất bắn cả vào tảng đá nhiễm đỏ .
Tần Thúc mắt chớp cũng không chớp làm cho mấy nô tài dẫn đường sợ tới mức chân mềm nhũn ,không kiềm chế bước nhanh hơn về tiểu viện của Thái Phi .
Đến bên ngoài sân , đầu tiên là ngửi được một cỗ vị thuốc lúc đi vào ngoài ý muốn Tần Thúc nhìn thấy Dương Tố Thư đã ở bên trong .Nàng đang ngồi ở trên ghế nhỏ trên hành lang ,cầm cây quạt nhẹ nhàng quạt trước lò thuốc mà Thuần vương lẳng lặng ngồi xổm bên cạnh nàng .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.