Chương 11: CÂY ĐÀN THẦN
Gakuen Alice
05/12/2014
Điệu nhạc trầm bỗng vang lên , dây đàn khẽ tưng theo nhịp gãy ...giai điệu mê lòng người
Tiếng hát từ đâu cất vang hoà quyền...
Bài ca hoàn hảo phát lên từ 1 bãi tha ma...
Máu...
Con wái thú đó chết rồi.. nó đang dần tắt thở....
Nó đang cố giẫy giụa ...
-Không dc đâu , nằm yên đi , mày sắp chết rồi-...cô bé hạ cây đàn , giai điệu tắt lịm... lặng nhìn con wái thú đang hấp hối
-Đừng...tiếp tục đàn đi!!
Quá muộn... Nó lại sống dậy rồi , con wái thú chưa chết , nó đang gồng mình đứng dậy....
-Không!
-Hotoru..Hotoru!!!
-Hả..hả... con wái thú sống dậy rồi!
-Hotoru? cậu mớ à?
-À...-Hotoru ngồi bật dậy , vỗ vỗ trán , cha`....ra là mơ....
-Mơ gì mà sợ vậy?
Hotoru ko trả lời , cô bé nhìn quanh... nắng ươm vàng rồi , trời sáng tỏ rồi....
-Cậu ngủ cả đêm ngoài này luôn à?
-Hở...-Hoto giật mình nhìn quay , đúng rồi...vẫn là cái chỏm đá tối qua
-Không biết lạnh sao? Thôi...xuống ăn sáng nào....-nói rồi Ruka quay đi , toan nhảy xuống chỏm đá...
-Y....Ruka
-Hở?
-Tay cậu đỡ chưa?
-Rồi... lành luôn rồi- vừa nói , Ruka vừa lấy tay bứt mấy miếng vải quấn tay ra , để lộ làn da lành lặng-...wan tâm quá nhỉ?
Dứt câu, Ruka nhoẻn cười ranh mảnh rồi nhảy phóc xuống đất
Hotoru chưng hửng nhìn theo...
-Mới sáng ra mà đã... người gì đâu mà....lãng nhách-Hoto vừa dụi mắt choa tỉnh ngủ, vừa chun mũi lầm bầm
Lặng ngồi 1 hồi , Hoto vươn mình đứng lên , nhấc bước lại gần bờ đá , trèo xuống , đi vào cái hang u ám...
Mùi thịt nướng bốc lên , thơm phưng phức
Hoto làm ràm câu thần chú mở cửa phòng [mà ông Hensu đã nói zứi cả đám tối wa trước khi "chợp mắt tập 2"] , tảng đá lù đù nhấc lên
-Mùi nồng nặc thế này thì con quái thú nó có mù cũng mò vào đây đc-lấy tay phẩy phẩy lớp khói mù mịt trong phòng [do nướng củi ó mừ] , Hoto chau mày
-Vào rồi đấy hả?-ông Hensu tay cầm mấy miếng thịt đảo wa đảo lại , nghía đầu ra cười cười
-Vâng... -Hoto làu bàu-nặc quá ạ....
-Gần xong rồi mà , Mrs.Nogi sao khó tính thế?-Nats đang tạo lửa đốt củi cũng ngó ra bon chen
-Cái gì? Mrs.Nogi?
Cả đám bắt đầu cười lăn cười bò mặc cho Ruka và Hoto tức đỏ cả mặt
Chậc... chắc là "dư âm" của cái vụ "đỡ mũi tên" của Ruka hôm wa ấy mà.... tụi này thiệt tình
Ăn sáng xong , ông Hensu xoa xoa cái bụng căn tròn , ợ 1 tiếng rõ to , rồi ông đứng dậy , bắt ghế trèo lên ngăn tủ-cái tủ khổng lồ đen nhánh-ông đút tay vào cái ngăn sâu nhất trong gốc tủ, bê ra 1 quyển sách màu vàng-quyển sách Thần
-Chà chà....-ông vừa leo xuống ghế , vừa chép miệng-.. tới lúc sử dụng rồi...
Cả đám im thinh thít nhìn wyển sách
Ông đặt quyển sách xuống bàn , nháy mắt với Ruka
Ruka gật đầu rồi nhanh chân lại gần wyển sách, đặt tay lên , tia sáng lại chạy dài theo bàn tay cậu , quyển sách từ từ mở ra....
Màu cầu vồng....
-Quyển sách này chứa đầy đủ câu lời bài hát cũng như cách thức sử dụng đàn của "cặp đôi định mệnh" năm xưa...-ông Hensu nhìn chăm vào quyển sách , thì thầm...
-Những thứ để chiến đấu với con quái thú phải ko ông?-Ruka bất giác lên tiếng
-Đúng rồi... cháu đã mơ thấy cây đàn này-Hoto nhìn trân vào hình vẽ cây đàn... cây đàn hình như bằng gỗ , cực kì sắc xảo
-Những thứ để chiến đấu đấy... Kí ức 100 năm trước đã dần quay về rồi đó....-ông Hensu nhìn 2 đứa nhoẻn cười , rồi ông quay lại quyển sách , nhẹ nhàng đặt tay phải lên hình cây đàn ... cây đàn rời khỏi trang sách , hoá thành 1 cây đàn thật , có phần to lớn , đẹp đến mê hồn ... cây đàn nhanh chóng phóng khỏi tay ông Hensu , chạy lại chỗ Hoto
-Đẹp wá....-Hoto nâng niu cây đàn trong vòng tay , trầm trồ
-Tớ xem với-Mikan lon ton chạy đến toan sờ vào cây đàn , chưa kịp đụng đến 1 mé nhỏ của cây đàn thì đã bị Hoto nắm chặt tay hất ra
-Chân tay cậu vụng lắm! đúng vào hư mất-Hoto đưa cặp mắt lạnh băng nhìn Mikan , từ đâu năm vô Hoto đã ko thích "con bé lau ta láu táu" này rồi , người gì mà ngốc phát ớn....[=> suy nghĩ của Hoto về Mikan]
-Ư ư....-Mikan cong miệng khó chịu, nhưng cũng ngoan ngoãn "rút lui" , gây chuyện với "con bé băng đá" này có nước bị bắn cho te tua , người gì đâu mà dữ phát ớn...
Tiếng hát từ đâu cất vang hoà quyền...
Bài ca hoàn hảo phát lên từ 1 bãi tha ma...
Máu...
Con wái thú đó chết rồi.. nó đang dần tắt thở....
Nó đang cố giẫy giụa ...
-Không dc đâu , nằm yên đi , mày sắp chết rồi-...cô bé hạ cây đàn , giai điệu tắt lịm... lặng nhìn con wái thú đang hấp hối
-Đừng...tiếp tục đàn đi!!
Quá muộn... Nó lại sống dậy rồi , con wái thú chưa chết , nó đang gồng mình đứng dậy....
-Không!
-Hotoru..Hotoru!!!
-Hả..hả... con wái thú sống dậy rồi!
-Hotoru? cậu mớ à?
-À...-Hotoru ngồi bật dậy , vỗ vỗ trán , cha`....ra là mơ....
-Mơ gì mà sợ vậy?
Hotoru ko trả lời , cô bé nhìn quanh... nắng ươm vàng rồi , trời sáng tỏ rồi....
-Cậu ngủ cả đêm ngoài này luôn à?
-Hở...-Hoto giật mình nhìn quay , đúng rồi...vẫn là cái chỏm đá tối qua
-Không biết lạnh sao? Thôi...xuống ăn sáng nào....-nói rồi Ruka quay đi , toan nhảy xuống chỏm đá...
-Y....Ruka
-Hở?
-Tay cậu đỡ chưa?
-Rồi... lành luôn rồi- vừa nói , Ruka vừa lấy tay bứt mấy miếng vải quấn tay ra , để lộ làn da lành lặng-...wan tâm quá nhỉ?
Dứt câu, Ruka nhoẻn cười ranh mảnh rồi nhảy phóc xuống đất
Hotoru chưng hửng nhìn theo...
-Mới sáng ra mà đã... người gì đâu mà....lãng nhách-Hoto vừa dụi mắt choa tỉnh ngủ, vừa chun mũi lầm bầm
Lặng ngồi 1 hồi , Hoto vươn mình đứng lên , nhấc bước lại gần bờ đá , trèo xuống , đi vào cái hang u ám...
Mùi thịt nướng bốc lên , thơm phưng phức
Hoto làm ràm câu thần chú mở cửa phòng [mà ông Hensu đã nói zứi cả đám tối wa trước khi "chợp mắt tập 2"] , tảng đá lù đù nhấc lên
-Mùi nồng nặc thế này thì con quái thú nó có mù cũng mò vào đây đc-lấy tay phẩy phẩy lớp khói mù mịt trong phòng [do nướng củi ó mừ] , Hoto chau mày
-Vào rồi đấy hả?-ông Hensu tay cầm mấy miếng thịt đảo wa đảo lại , nghía đầu ra cười cười
-Vâng... -Hoto làu bàu-nặc quá ạ....
-Gần xong rồi mà , Mrs.Nogi sao khó tính thế?-Nats đang tạo lửa đốt củi cũng ngó ra bon chen
-Cái gì? Mrs.Nogi?
Cả đám bắt đầu cười lăn cười bò mặc cho Ruka và Hoto tức đỏ cả mặt
Chậc... chắc là "dư âm" của cái vụ "đỡ mũi tên" của Ruka hôm wa ấy mà.... tụi này thiệt tình
Ăn sáng xong , ông Hensu xoa xoa cái bụng căn tròn , ợ 1 tiếng rõ to , rồi ông đứng dậy , bắt ghế trèo lên ngăn tủ-cái tủ khổng lồ đen nhánh-ông đút tay vào cái ngăn sâu nhất trong gốc tủ, bê ra 1 quyển sách màu vàng-quyển sách Thần
-Chà chà....-ông vừa leo xuống ghế , vừa chép miệng-.. tới lúc sử dụng rồi...
Cả đám im thinh thít nhìn wyển sách
Ông đặt quyển sách xuống bàn , nháy mắt với Ruka
Ruka gật đầu rồi nhanh chân lại gần wyển sách, đặt tay lên , tia sáng lại chạy dài theo bàn tay cậu , quyển sách từ từ mở ra....
Màu cầu vồng....
-Quyển sách này chứa đầy đủ câu lời bài hát cũng như cách thức sử dụng đàn của "cặp đôi định mệnh" năm xưa...-ông Hensu nhìn chăm vào quyển sách , thì thầm...
-Những thứ để chiến đấu với con quái thú phải ko ông?-Ruka bất giác lên tiếng
-Đúng rồi... cháu đã mơ thấy cây đàn này-Hoto nhìn trân vào hình vẽ cây đàn... cây đàn hình như bằng gỗ , cực kì sắc xảo
-Những thứ để chiến đấu đấy... Kí ức 100 năm trước đã dần quay về rồi đó....-ông Hensu nhìn 2 đứa nhoẻn cười , rồi ông quay lại quyển sách , nhẹ nhàng đặt tay phải lên hình cây đàn ... cây đàn rời khỏi trang sách , hoá thành 1 cây đàn thật , có phần to lớn , đẹp đến mê hồn ... cây đàn nhanh chóng phóng khỏi tay ông Hensu , chạy lại chỗ Hoto
-Đẹp wá....-Hoto nâng niu cây đàn trong vòng tay , trầm trồ
-Tớ xem với-Mikan lon ton chạy đến toan sờ vào cây đàn , chưa kịp đụng đến 1 mé nhỏ của cây đàn thì đã bị Hoto nắm chặt tay hất ra
-Chân tay cậu vụng lắm! đúng vào hư mất-Hoto đưa cặp mắt lạnh băng nhìn Mikan , từ đâu năm vô Hoto đã ko thích "con bé lau ta láu táu" này rồi , người gì mà ngốc phát ớn....[=> suy nghĩ của Hoto về Mikan]
-Ư ư....-Mikan cong miệng khó chịu, nhưng cũng ngoan ngoãn "rút lui" , gây chuyện với "con bé băng đá" này có nước bị bắn cho te tua , người gì đâu mà dữ phát ớn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.