Chương 2: Bức Màn Gia Thế
Châu Bảo Thu
14/04/2024
Hắn nói xong rồi lạnh lùng bước ra khỏi căn nhà kho đầy tăm tối ấy trên tay con bồng theo một đứa trẻ đang lim dim ngủ sau 1 trận gào thét
Còn cô ở phía bên trong đã ngất lịm đi vì mất sức
"Uyển Uyển...Uyển tỉnh dậy đi em" Bác Tư Niên nhìn đứa em gái đáng thương của mình mà khẽ rơi nước mắt
Cô từ từ tỉnh dậy nhìn thấy anh cô hoảng loạn nói
''Anh Tư Niên... Hàn Đình anh ấy... anh ấy cướp mất con của em rồi''
Cô vừa nói vừa khóc
"Nín đi Uyển Uyển em không cần phải khóc vì loại người như thế này em phải mạnh mẽ lên"
Châu Tử Niên an ủi cô
'' Con gái em nó... nó bị bắt đi rồi''
'' Em đừng khóc mà Uyển. Sắp tới anh sẽ gửi em sang nước ngoài để em học, bao giờ em đủ mạnh mẽ thì lúc ấy em mới có thể đi tìm con được"
"Ba tha thứ cho em rồi hả anh?"
Cô khẽ hỏi anh trai của mình
"Uyển à ta tha thứ cho con rồi"
Một giọng nói đầy khí chất vang lên đó là giọng của Bác lão gia Bác Cảnh Huy, ba của cô và Tư Niên
''Ba...con xin lỗi ba nhiều lắm''
Cô nói xong rồi khóc nức nở
Nhìn thấy đứa con gái mà mình bao bọc từ nhỏ tới lớn khóc thảm thương như vậy, Bác Cảnh Huy ngồi xuống ôm cô vào lòng rồi nói
"Uyển nín đi con,con đừng khóc con nên nhớ rằng sau tất cả thì Bác gia ,Bác thị và Bác bang luôn đứng sau "
Nghe xong câu nói ấy cô mới sững người vì cô là thiên kim tiểu thư của Bác gia,Bác Châu Uyển nhưng vì yêu hắn nên cô đã cãi lời của ba từ bỏ thân phận tiểu thư nhà họ Bác mà lựa chọn việc chuyển đến Hoắc gia sống khi mới 18 tuổi sau bao nhiêu thử thách của mối tình dài 5 năm thì đến cuối cùng cô vẫn thua tình yêu 'Thanh Mai Trúc Mã' của hắn
Thua về tình yêu thôi thì đã đành đằng này cô lại còn bị Diệp Sa bạch nguyệt quang của hắn cướp đi đứa con gái bé bỏng của mình khiến cô đau nhói nên cô quyết định đưa ra một sự lựa chọn đó chính là đi du học sau khi thành đạt rồi thì cô có thể bảo vệ bé con của mình và cũng đồng thời cô sẽ tìm cách trả thù hắn
Còn cô ở phía bên trong đã ngất lịm đi vì mất sức
"Uyển Uyển...Uyển tỉnh dậy đi em" Bác Tư Niên nhìn đứa em gái đáng thương của mình mà khẽ rơi nước mắt
Cô từ từ tỉnh dậy nhìn thấy anh cô hoảng loạn nói
''Anh Tư Niên... Hàn Đình anh ấy... anh ấy cướp mất con của em rồi''
Cô vừa nói vừa khóc
"Nín đi Uyển Uyển em không cần phải khóc vì loại người như thế này em phải mạnh mẽ lên"
Châu Tử Niên an ủi cô
'' Con gái em nó... nó bị bắt đi rồi''
'' Em đừng khóc mà Uyển. Sắp tới anh sẽ gửi em sang nước ngoài để em học, bao giờ em đủ mạnh mẽ thì lúc ấy em mới có thể đi tìm con được"
"Ba tha thứ cho em rồi hả anh?"
Cô khẽ hỏi anh trai của mình
"Uyển à ta tha thứ cho con rồi"
Một giọng nói đầy khí chất vang lên đó là giọng của Bác lão gia Bác Cảnh Huy, ba của cô và Tư Niên
''Ba...con xin lỗi ba nhiều lắm''
Cô nói xong rồi khóc nức nở
Nhìn thấy đứa con gái mà mình bao bọc từ nhỏ tới lớn khóc thảm thương như vậy, Bác Cảnh Huy ngồi xuống ôm cô vào lòng rồi nói
"Uyển nín đi con,con đừng khóc con nên nhớ rằng sau tất cả thì Bác gia ,Bác thị và Bác bang luôn đứng sau "
Nghe xong câu nói ấy cô mới sững người vì cô là thiên kim tiểu thư của Bác gia,Bác Châu Uyển nhưng vì yêu hắn nên cô đã cãi lời của ba từ bỏ thân phận tiểu thư nhà họ Bác mà lựa chọn việc chuyển đến Hoắc gia sống khi mới 18 tuổi sau bao nhiêu thử thách của mối tình dài 5 năm thì đến cuối cùng cô vẫn thua tình yêu 'Thanh Mai Trúc Mã' của hắn
Thua về tình yêu thôi thì đã đành đằng này cô lại còn bị Diệp Sa bạch nguyệt quang của hắn cướp đi đứa con gái bé bỏng của mình khiến cô đau nhói nên cô quyết định đưa ra một sự lựa chọn đó chính là đi du học sau khi thành đạt rồi thì cô có thể bảo vệ bé con của mình và cũng đồng thời cô sẽ tìm cách trả thù hắn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.